Chúng tôi gọi em nó là búp bê ma, mới học 12 nhưng nó có cơ thể làm bất kì phụ nữ nào cũng thèm muốn, khuôn mặt vốn đã đẹp sắc nhưng lại hay trang điểm khá đậm khi đi học làm nhiều thầy co trong trường rất ghét … tất nhiên nó là mục tiêu theo đuổi của nhiều thằng trong trường và cả thằng bạn thân của tôi …
Mỗi lần nó đi ngang qua lớp là bao thằng lại trầm trồ ngắm nhìn, nhìn cái mặt đờ ra của thằng bạn thân trong thật buồn cười và tội nghiệp.
Tôi bảo nó :
– Mày thích sao không làm quen đi?
Nó trả lời :
– Mẹ, cơ đâu mày, nouvo, dylan ngày nào cũng bao vây em, ĐM tao xe đạp mà làm được mẹ gì?
Ái chà, đúng là khó ăn thật chưa muốn nói là bất khả thi, tôi đùa:
– Thì ĐM, về kêu ông già làm cái SH ra chở em.
Cả hai thằng ngồi cười …
…
Một buổi chiều, tôi và nó đứng dưới hiên trú mưa, đang chém gió ào ào thì thấy một chiếc nouvo lượn trước cỗng trường và từ trong sân “con búp bê ” chạy ra … dưới màn mưa em thật quyến rũ, mớ tóc xoăn bay bay trong gió, cặp ngực rung ring núng nẩy sau lớp áo bó, đôi mắt kẻ đen quyến rũ … tôi và nó đứng ngẩn ngơ nhìn em lên xe … không biết thằng trong áo mưa kia là ai, bồ nó anh trai hay ba nó … khi tôi hoàn hồn lại thì thằng bạn vẫn đang mải nhìn theo dáng em… tôi đập nó một cái và nói:
– ĐM chảy hết nước miếng rồi kia, mày nghiền zữ mày.
– ĐM, ngon vãi mày ơi, ước gì …
– Ước cái cục cức, ĐM mày cứ làm quen xem biết đâu em nó chịu, tướng tá mày có thua thằng nào đâu mà sợ, ĐM cứ mạnh dạn lên, mày thấy tao không, lúc trước con Đ đấy, tao dạn mới yêu được nó, chứ ngồi nhìn như mày thì bao giờ mới mở chim …
– Nhưng mà mày thấy có thằng chở nó rồi không, mà tao nghe nói nó bắt cá hai tay nữa ..
– Cái ĐM thế thì thôi, loại phò như con đấy mà thèm làm gì, kiếm con nào hiền hiền mẹ đi
– Ừhm, mày nói chí phải …
Tuy nó nói thế nhưng tôi biết nó rất thèm con này, thằng này từ trước đến giờ cũng không phải hạng nhát gái gì, nhưng nó dạn với mấy con xấu thôi, con đẹp thì nó nhát như thường, ĐM đời nào mới khôn nổi …
Một buổi chiều sau tết, lớp học văn luyện thi đại học đã mở và tôi và nó đăng kí vào học, sau khi bấm thẻ vào lớp chợt nhận ra phía bàn cạnh cửa sổ người đẹp đang ngồi lẻ loi và đang soi gương, mẹ kiếp, điệu thế … tôi đập thằng bạn, nó bảo :
– Thấy rồi thấy rồi…
Tôi kéo nó lại thì nó bảo:
– ĐM, ngại quá, tự nhiên bàn cả đống không ngồi, ngồi sau lưng nó mấy đứa nó kêu mình mê gái.
– Cái ĐM, mày đúng là thằng ngu, cơ hội mà đéo biết tận dụng, cái trường đây có thằng nào đàng hoàng đâu mà mày sợ mang tiếng.
Rồi tôi và nó tiến về phía em … linh cảm có 2 thằng dâm đang tiến đến, em quay sang thấy tôi và nó … ngồi sau lưng em … mẹ ơi thơm quá, em dùng loại nước hoa gì mà thơm phức … mới ngửi mùi thôi mà chim tôi đã dựng lên … ôi cái cổ em ẩn hiện sau làn tóc trắng trắng … không được nghĩ bậy, ĐM mày mới chia tay em Đ mà … tôi tự nhủ … nhìn sang thằng bạn, mẹ ơi mặt nó đù ra, mồ hôi nó vả ra như tắm, mắt nó nhìn trừng trừng vào cái áo ngực ẩn sau lớp áo mỏng manh rồi giả vờ nhìn ra ngoài để rồi lại quay sang nhìn tiếp… từ trong gương có lẽ em đã thấy tôi và nó đang dùng mắt lùng sục cơ thể nóng bỏng của em…
Vào tiết học, tôi viết giấy cho thằng bạn, bảo kiếm cớ làm quen đi, mượn bút mượn vở gì cũng được … nhưng nhìn cái điệu run rẩy của nó tôi lại nản quá chừng … tôi biết trong chờ vào nó sẽ đéo làm được gì … tiết học gần kết thúc mà chúng tôi vẫn chưa làm quen được với em … đang loay hoay không biết làm gì thì bị bà cô dạy văn đi qua chỗ tôi, đó là bà cô từng dạy văn tôi học kì 1 năm 11, nhận ra đứa học trò bảnh bao ngoan hiền, bà nói :
– Anh T!!! Ngồi chui xuống đây làm gì thế, bàn trên kia còn nhiều sao không lên ngồi.
– Dạ ngồi trên sợ làm ảnh hưởng đến mấy bạn nữ cô ơi.
– Gì, làm gì ảnh hưởng?
– Dạ, không biết nhưng thấy mấy bạn í hay để ý tới em ?!!
Bà cô nhăn mặt một cái rồi cười, nhéo tai mình bả nói :
– Ông chảnh vừa thôi, bữa sau lên bàn đầu ngồi nghe chưa, ngồi đây nhìn lên bảng có thấy gì đâu mà ngồi.
Định chọc bả thêm một chút nhưng sợ người ta kêu mình vô lễ nên cung cười khì khì … có lẽ nãy giờ điều gì tôi nói em cũng đã nghe nên khi cô vừa đi, em nó quay xuống liếc mình một cái, hehe, chắc thấy mặt ta hiền không nghĩ ta chảnh thế, thiệt ra đây là một chiêu câu gái mà mình học được :
” Con trai yêu bằng con mắt, con gái yêu bằng lỗ tai ”
Kỳ thi học kì 1 bắt đầu … trong cái đám đang lợi dụng bà cô giám thị ra ngoài để trao đổi bài tôi nhận ra có 1 con là bạn cùng lớp và cũng hay xuống căn tin với em búp bê … có thể đây là một cơ hội đây .
Làm bài xong tôi giả vờ kéo bài qua một bên vờ như không để ý là mình đang bị tia bài rồi giả vờ nằm gục mặt ngủ … một thằng nhoài người qua tia bài … rồi thằng dưới nhoài lên … tôi bất ngờ bật dậy nhưng không làm gì cả chỉ kéo bài qua cho chúng thấy rõ hơn rồi nói :
– Từ từ, ngồi xuống đi, đưa qua cho chép, cứ nghiêng nghiêng thế bả thấy.
Cả đám nghe theo răm rắp, và tôi thấy em kia cũng đang vật vã nhìn bài thằng đang chép bài tôi, thằng đó tỏ ra rất khó chịu vì nó đang sợ bị chú ý mà em kia cứ đòi, tôi liền nói:
– Ấy làm đến đâu rồi, nói mình ghi qua cho.
Ánh mắt em nhìn tôi ngỡ ngàng và đầy hi vọng … tôi nhanh chóng biên vào giấy rồi vờ làm rơi bút và cuối xuống ném vào dép em rồi ra hiệu cho em nhặt …
Cuối giờ ra khỏi phòng, em nhìn tôi đầy phấn khởi, em nở nụ cười nhưng không nói gì … dis mẹ con vô ơn, không cảm ơn bố được môt tiếng, đúng là lũ phò …
Số phận sắp đặt, ngày hôm sau em ngồi cùng bàn với tôi, lần này để bố cho mày ăn, đang định lơ em thì em chạy lại với điệu bộ rất là phò …
– Bạn là T phải không?
– Không biết nữa…
– Tên mình mà bạn không biết, hay gớm.
– Thì sắp vào phòng thi căng thẳng quá nên quên rồi
– Hihi, mình cũng run lắm, mà mình ngồi gần bạn đó, có gì chút chỉ mình với hén.
“Mẹ kiếp” – Chửi thầm trong bụng nhưng bên ngoài mình vẫn tươi cười:
– Sao lần trước chỉ mà không thấy ai cảm ơn một tiếng hết.
– Hihi thanks you … nhớ nhen, chút có gì chỉ mình với nghen.
Đúng là … chỉ được cái dễ thương, vào phòng thi, mình cố tình vừa chỉ vừa để bà cô thấy, công nhận con phò này chỉ được cái xinh còn học dốt bỏ mẹ, vẽ cái đồ thị mà loay hoay mãi không xong … mình cố tình để bị giám thị nhắc nhở vì mình muốn em nó biết mình rất galang … sẵn sàng chỉ tiếp dù bị nhắc, rồi cuối cùng thì em cũng làm được một nữa và hết giờ …
Dưới sân trường … trời vẫn mưa, mình và em đứng say sưa trao đổi bài và chém gió chợt từ phía hành lang xa xa em búp bê đi tới …
Mẹ ơi, mùa thi ai cũng bơ phờ mà mỗi em là vẫn xinh tười mơn mởn, chắc đéo học hành gì rồi và mình chợt nảy ra một sáng kiến … chờ em búp bê tới gần hơn nữa vì mình muốn chắc là em đang định tới chỗ mình, và khi em đã tới gần mình hỏi ngay em đang đứng trước mặt
– V, mấy bữa nay chỉ bài V, giờ tính làm gì trả công cho T đây?
– Hihi, ừhm hén, mình cảm ơn rùi mà.
– Cảm ơn không thui à, đi ăn chè nhen, đang thèm nè.
– Ừhm đi thì đi, T trả tiền nhen ( mẹ kiếp, mặt dày quá )
Chợt V quay lưng lại vì cú đập của em búp bê :
– Làm bài được không mà đứng tán trai mày. ( mẹ kiếp, khinh bố quá )
– Được, may nhờ T lớp x nè.
Em búp bê nhìn mình soi mói từ đầu tới chân, mình vẫn tỏ ra lạnh lùng nhìn xa xăm không thèm để ý tới em, chờ mãi thấy hai em chưa chém gió xong, mình chen vào giữa:
– Thôi V không đi, mình về trước nhen.
Con nhỏ hốt hoảng:
– Từ từ T, còn mưa mà, từ từ tạnh rồi đi luôn.
Con búp bê xinh đẹp chen vào :
– Đi đâu thế?
– Đi ăn chè, mày đi không? Đi luôn cho zui.
– Trời lạnh mà ăn chè, đi ăn bánh canh đi, tao đói quá.
V nhìn mình xin ý kiến. Sặc, từ sáng đi vội quá không biết cầm bao nhiêu nữa, mình vội thò tay vào túi móc móc mò mò kiểm tra tiền, khi ngước lên thì hai em đang nhìn chằm chằm vào mình và cười.
Em V bảo:
– Hehe, cứ đi đi, ai bắt T trả đâu mà sợ.
Con búp bê vội đốc đía vào một câu mà mình muốn bay vào múc nó quá một câu làm mình quê xệ :
– Nhìn tướng bảnh trai, ai ngờ…
Nghe xong mặt mình nóng bừng, mẹ kiếp, lần đầu gặp mà bất lịch sự đến thế là cùng, nhưng mình vẫn tỏ ra lạnh lùng và im lặng … im lặng là vàng mà…
Đọc phần 7 tại đây : phần 7