Tôi đang trên đường về quê ngoại nơi có nhiều kỷ niệm đẹp. Thực ra chuyến đi lần này không phải là định trước mà khá đột xuất. Bé Lan – lớp trưởng cô bạn thời đại học cũ gọi tôi về họp lớp gấp, bạn bè lâu ngày gặp nhau đã định ngày giờ cố gắng về thôi. Tôi lưỡng lự lắm vì công việc khá bận, mà vợ chồng tôi mới cưới đang tính kế hoạch sinh con nữa. Ấy mà đúng dịp chồng đi công tác ở nước ngoài, mẹ cũng đau ốm nên tôi về cho tiện. Nhưng trong thâm tâm tôi không hề muốn, tôi chán quê nghèo.
Về đến quê, tôi cố thu xếp mọi chuyện trong gia đình, cũng ăn mặc thật đẹp, cao sang quý phái chứ, tôi thành đạt, lấy chồng giàu có, nước da trắng ngần do ở thành phố, tôi biết tôi xinh đẹp mũi cao thẳng tắp, mặt thanh tú, nụ cười duyên dáng, hàm răng trắng đều, cặp môi đỏ mọng, lông mày rậm, mái tóc dài đen bóng, ánh mắt buồn sâu thẳm đó là những lời khen có cánh của hội bạn gái thân dành cho tôi. Tôi biết tôi đẹp. Và hôm nay tôi muốn mặc đẹp nhất có thể vì gặp lại hội bạn đại học xưa. Có những người tôi ghét, có người không ưa tôi tôi muốn cho tụi nó biết mặt, ai thành công hơn ai.
Địa điểm họp lớp là quán nhậu phòng vip khá nổi tiếng ở quê tôi. Tôi đi Taxi đến đón tôi là bé Lan cô bạn nhìn tôi mà cứ suýt xoa hâm mộ sắc đẹp của tôi. Đi thành phố về mà. Bạn bè cũng khá đông đủ, tôi nhìn được những ánh mắt ganh tị trong đó. Tôi mỉm cười. Tôi xã giao với bạn bè xung quanh và phì cười khi đa phần mấy đứa này vẫn ở quê, công việc lẹt đẹt không khấm khá nổi. Tôi đã tự thân lên thành phố lập nghiệp.
– Chồng Linh làm giám đốc tập đoàn lớn lắm – Bé Lan nói mới mọi người khi đi gần tôi.
– Ừ hôm trước thấy lên ti vi phỏng vấn luôn – Bạn bè hùa theo.
– Anh ấy cũng có tài mà – Tôi khẽ đáp.
– Ôi! Hoàng đến rồi kìa – Bé Lan hô lên, tôi giật bắn mình.
Hoàng là cậu bạn ngồi cùng bàn với tôi. Cậu ta học giỏi, thông minh, đẹp trai, hiền lành… Những năm học đại học không có cậu ấy giúp đỡ tôi không thể ra trường với bằng khá được. Hồi đó tôi học không được tốt hay mơ mộng. Hoàng thường nói với tôi sau này cậu ra trường sẽ đi Mỹ để lập nghiệp. Làm giàu. Không thể ở xó xỉnh quê mùa này nữa. Cậu ấy coi thường mọi người trong lớp trừ tôi.
– Hoàng giờ làm gì thế – Tôi hỏi bạn bên cạnh.
– Cậu ta hả? Cậu ta giờ đang làm công nhân ở khu công nghiệp đấy – Bạn tôi lắc đầu ngao ngán.
– Sao vậy? Cậu ấy ra trường bằng giỏi mà? – Tôi sửng sốt.
– Không biết nữa! Ra trường cậu ta kiểu chán đời lắm!
Tiệc buffet vui vẻ tôi đi quanh, bất ngờ chạm vào anh mắt của Hoàng, vẫn đôi mắt nhìn thẳng đó, những năm tháng ngồi cùng nhau suốt kỷ niệm 4 năm đại học chợt ùa về. Những ngày đó thật vui, tôi nể và thương Hoàng lắm. Ngày ra trường Hoàng cầm tấm bằng đỏ ngỏ lời yêu tôi. Tôi từ chối, tôi cũng mến anh nhưng cái cám dỗ của thành phố nó mãnh liệt quá. Tôi được ra thành phố chơi trong một buổi hè năm bốn, tôi được ông chú giới thiệu Tùng chồng tôi bây giờ. Nhà Tùng giàu có đi nước ngoài như đi chợ, tôi lọt vào mắt xanh của anh ấy, anh ấy chiều tôi tặng tôi nhiều thứ có giá trị. Tôi đã chọn anh.
– Hoàng lâu ngày không gặp! Cuộc sống sao rồi – Tôi mỉm cười xã giao.
– Khó khăn lắm! Ở đây đông người tiệc tan gặp mình chút nhé – Hoàng nói rồi quay đi.
Tôi buồn. Sau bao ngày ngỡ Hoàng sẽ giàu có, và chứng minh tôi chọn chồng sai, nhưng giờ đây tôi thấy Hoàng thật chỉ là một con người tầm thường. Có lẽ tôi nhờ chồng tôi xin anh ta một công việc gì đó. Tôi gọi cho chồng mà ảnh không nghe máy.
Tiệc tan tôi ra cửa thầy Hoàng đi xe máy đứng trong một góc vẫy vẫy, tôi đi ra. Hoàng đưa tôi mũ bảo hiểm tôi lưỡng lự, rồi muốn biết cuộc đời Hoàng thế nào nên tôi ngồi lên xe. Gió thật lạnh. Anh chở tôi ra biển. Lâu lắm rồi tôi chưa ngắm biển đêm. Cả hai ngồi trên một ghế đá.
– Ngồi 15 phút chở Linh về nhé mẹ chờ – Tôi nhìn Hoàng nói.
– Ừ! – Hoàng nhìn tôi nói.
– Sao lại làm công nhân thế? – Tôi hỏi luôn.
– Vì em đó! Mất em đời anh coi như chết – Hoàng lẩm bẩm nói rồi bỗng anh khóc khóc nước mắt chảy dài, trên khuôn mặt đẹp.
Tôi quá bất ngờ, Hoàng người con trai là thần tượng của cả trường, mà đang khóc ư! Là vì tôi, tôi đã làm gì? Hay là tôi đã từ chối anh… Bất giác tôi thương anh kinh khủng, tôi kéo anh vào lòng và vỗ nhẹ vào lưng anh. Kéo đầu anh lên quẹt nước mắt cho anh. Bỗng bất ngờ anh kéo tôi lại và đặt một nụ hôn thật sâu mùi vì mặn nước mắt, cái lưỡi, tôi không biết tôi là ai, tôi đang ở đâu, đầu óc tôi rối trí…
Tôi nhớ về những lần hai đứa học nhóm, tôi và Hoàng cũng đã hun nhau, kiểu con nít, chạm nhẹ, đỏ mặt rồi quay đi. Kiểu tò mò, anh thích tôi, tôi thích anh, nhưng anh nói là khi nào có bằng đỏ anh sẽ nói lời yêu tôi, giờ phải học đã. Cả hai đứa cũng trông ngóng đến ngày đó lắm. Nhưng mà khi gặp Tùng tôi thấy một con người giàu có, bên Tùng tôi thấy choáng ngợp bởi tiền tài, chỉ cần tôi muốn anh ấy mua luôn cho tôi một chiếc ô tô.
Tôi đã từ bỏ tình yêu đại học mà đi với anh, anh Tùng cực kỳ chân thành, anh ấy là người tốt, tôi tự hứa với mình là hết mình vì anh. Là một người vợ đúng mực. Anh tôn trọng tôi, tôi luôn tôn trọng anh. Anh Tùng em yêu anh. Dòng suy nghĩ tôi bừng tỉnh, tôi mở mắt và giật mình cảnh tượng trước mắt. Hoàng đang bú vú tôi, liếm vú chụt chụt. Trong lúc tôi đang liên miên suy nghĩ Hoàng đã cởi cúc áo sơ mi tôi ra từ lúc nào và đang bú bầu ngực trắng nõn nà của tôi. Tay kia đã luồn vào váy từ lúc nào. Tôi giật mình đẩy anh ra. Nhưng Hoàng vẫn bú liếm, tay kia đã xoa bướm tôi, tôi bị kích thích cực độ.
– Đừng chống cự! Anh biết em yêu anh, bướm em đã nói cho anh biết – Hoàng vừa liếm vú vừa nói.
– Đừng mà Hoàng em đã… ư… có chồng ừ – tôi nói và cố đẩy Hoàng ra.
– Chỉ một chút thôi, cho anh liếm một chút anh yêu em – Hoàng khẩn khoản.
– Không được xin anh… ư… – tôi van nài cố đẩy đầu Hoàng ra.
Bỗng điện thoại kêu tôi giật mình, thì ra chồng gọi. Hoàng ra hiệu nghe máy đi. Rồi tiếp tục bóp vú. Tôi hoảng bấm nghe điện thoại. Tim đập dữ dội. Tôi phải làm sao đây ảnh mà biết tôi sẽ chết mất. Tôi không muốn mất Tùng.
– Alo! Honey, nãy anh bận họp, nhớ anh à – Tiếng Tùng thì thào.
– Dạ! Em em… ư… – tôi suýt rên thành tiếng khi Hoàng lấy lưỡi liếm bướm mình.
– Sao thế honey! Họp lớp vui không? Xong chưa? – Tùng thì thào.
– Dạ! Em em hic… ư… – Hoàng ngẩng đầu ra hiệu nói gì đi rồi lè lướm bú liếm bướm tiếp, nước nhờn đầy mặt Hoàng.
– Sao! Alo! Em không được khỏe à – Giọng Tùng có vẻ hốt hoảng.
– Dạ! Em em ý là có người bạn của… ư… em không có việc làm em định… ư… gọi anh xem có giúp gì được không? – Tôi nói và ra hiệu không được bú bướm tui nữa, Hoàng gật đầu rồi nhấc hai chân lên rồi bú đít tôi. Tôi suýt rên to.
– Oh! Chuyện đó dễ lắm! Cậu tên gì nhỉ? – Tùng nói giọng gật gù.
– Dạ! Hic Hoàng ạ! – Hoàng bú mà tôi kích thích chịu không nổi.
– Ok! Anh sẽ giúp, tối nay ngủ có nhớ anh không! Không được ngủ với vợ nè, vợ chồng mình thủ dâm đi, mình khẩu dâm nhé! Aaa anh nhớ ngực vợ quá quá! Anh liếm!
– Dạ! Em cũng nhớ… chim chồng – Tôi buộc miệng khi thấy Hoàng cởi quần một con chim to đùng đèn xì đang chĩa thẳng ra, Hoàng lấy tay tôi cầm chim vào tôi sợ điếng người.
– Anh nhớ bướm em lắm, anh muốn liếm bướm em!
– Em muốn cầm chim anh cho vào miệng! – Tôi nói khi Hoàng đưa con chim gần miệng tôi, tôi không biết sao tôi lại nói thế, rồi lại há miệng liếm liếm chim cu đen!
– Anh nứng quá – Chồng tôi vẫn nói – Anh muốn em bú cu anh!
– Dạ em bú đây! – Tôi nói rồi bú chim Hoàng luôn. Mặn mỏi miệng.
– A! Sướng quá! Anh cho chim vào bướm em nhé! – Chồng tôi thủ thỉ trong điện thoại.
– Dạ! Anh làm nhẹ nhẹ thôi – Tôi biết ông chồng tôi đang thủ dâm, tôi không biết tôi lại làm vậy, trong hoàn cảnh này nữa. Khi Hoàng đưa chim vào bướm tôi và đẩy mạnh. Tôi sướng phát sốt, bướm tôi!
– A vợ ơi anh sướng quá – Chồng tôi nói to trong điện thoại.
– Á á em cũng thế – Tôi cũng nói khi Hoàng dập chim như máy khâu.
– Anh ra ra đây – Chồng tôi rên lên trong điện thoại.
– Em cũng ra rồi – Tôi đành nói dối chồng ra nhanh quá – Em cúp máy rửa bướm đây!
Tôi tắt máy, Hoàng vẫn đang bú vú tôi và chim Hoàng vẫn ra vào của mình tôi. Tôi sướng đến mụ đầu. Tôi để Hoàng làm gì thì làm, sượng quá! Được một lúc chim Hoàng căng cứng rồi tinh nóng hổi từ trong khẩu súng canon phụt mạnh ra bơm thẳng vô những nơi tận cùng sâu thẳm nhất trong người tôi! A một tiếng. Tôi rú lên oẳn mình. Quá đã!
Hoàng chở tôi về cả hai không nói lời nào cả. Sau này Hoàng vào làm công ty của chồng tôi. Tôi với Hoàng hay rủ nhau đi nhà nghỉ ôn lại kỷ niệm xưa. Tôi mê chơi Hoàng rồi. Rồi sau này Hoàng thành công và đi Mỹ. Tôi vẫn mãi không quên được Hoàng. Dù vẫn hạnh phúc bên Tùng.
Tác giả: Number Seven