Về đến nhà, Chi quăng phứt cái cặp lên mặt bàn ngoài phòng khách rồi y như bị ma đuổi, Chi chạy thục mạng vào phòng riêng nằm vùi mặt vào chiếc gối mềm như muốn chạy trốn những hình ảnh thác loạn mà cô vừa vô tình chứng kiến giữa anh Trung, ông thầy dạy nhạc và con nhỏ bạn thân tên Quỳnh của cô.
Những hình ảnh ái ân cuồng loạn ướt át diễn ra giữa hai người nam, nữ mà ở lứa tuổi của Chi, chưa bao giờ Chi được tận mắt chứng kiến như hôm nay đã làm cho toàn bộ tinh thần và thể xác của Chi bị giao động kinh hồn, giao động một cách rất kỳ lạ. Những hình ảnh, động tác giao cấu nhóp nhép cùng tiếng thở hổn hển đứt quãng của cả hai người, nhất là của con nhỏ Quỳnh đã làm cho hồn phách của Chi như hoàn toàn biến mất và đồng thời tay chân của Chi thì cứ run lên bần bật chẳng khác nào người bi binh kinh phong, ngay cả trong lúc này.
Buổi chiều xuống chậm ngoài kia. Chung quanh căn nhà hoàn toàn im ắng tưởng như không một tiếng động ở trong nhà. Nhưng bỗng nhiên, từ một căn phòng khác của anh chị nàng, vang đến bên tai Chi như có tiếng người đang làm công việc gì đó. Chi khẽ nghiêng người, vểnh tai lên nghe ngóng. Đúng như vậy rồi. Lỗ tai của Chi không thể nào nghe lầm được. Rõ ràng có tiếng người đang trò chuyện hơi khác lạ.
Chi cố gắng tập trung nghe ngóng, nhưng chỉ là nghe được tiếng mất tiếng còn, trong khi dường như đang có người xô xát, khiến Chi hốt hoảng đứng bật dậy nhưng cái mép xi líp mỏng Chi đang mặc trên người bỗng nhiên bị dính vào giữa hai mép khe âm hộ cùng với những sợi lông lồn dính ở đó bị dựt ra thình lình làm cho cái mép âm hộ của Chi đau điếng.
Thì ra, lúc ở bên nhà anh Trung chứng kiến anh ấy với nhỏ Quỳnh làm tình, Chi bị kích thích cực độ đến ứa đầy nhẹp dâm thủy ra thấm ướt đẫm ở bên trong quần, chất nước đó làm như có keo, giờ hơi khô lại cho nên bây giờ bị bết vào lớp quần lót mỏng nên mới ra nông nỗi này. Chi đưa tay thò vào bên trong quần, khe khẽ gỡ cho cái xì líp rời ra khỏi hai bên mép lồn cho bớt đau rồi Chi nhón gót đi về phía cánh của buồng ngủ của hai anh chị. Chất nước nhờn thấm ướt đẫm từ làn vải xi líp đã hơi khô, nhưng bên trong lỗ lồn thì vẫn còn ướt sũng, dính vào ngón tay của Chi thoang thoảng vị mặn và có mùi hơi ngai ngái. Chi khẽ cau mày lắc đầu rồi bước về phía căn phông của anh chị nàng.
Có lẽ họ tưởng Chi đi học chưa về nên cánh cửa phòng ngủ của anh chị Chi chỉ khép hờ, giúp cho Chi có thể hé mắt nhìn vào bên trong, để lại thêm một lần nữa, mặt mày của Chi máu lại bốc lên nóng bừng cả khuôn mặt như người vừa hớp phải một loại rượu mạnh. Anh chị của Chi không biết đã về nhà từ lúc nào không nhìn thấy có Chi ở nhà nên đang đè nhau ra làm tình tận lực như hai con thú đói mồi, lại cũng đang trần truồng như hai con nhộng, lại cũng mình mẩy loang loáng mồ hôi rịn ra khắp người làm dính bết cả tóc tai trên mặt, lông lá bên dưới háng của hai người, nhất là đám lông đen rậm rịt phủ kín khúc dương vật hồng hào gân guốc và trông thật hùng hổ của anh Hoàng, anh rể của Chi.
Hình tượng chị Hương, chị ruột của Chi với nét mặt thường ngày nghiêm nghiêm ít nói của chị lúc này đang láng nhẫy mồ hôi. Cặp mắt chị trợn ngược nhìn lên trần nhà trong khi hai hàm rãng chi nghiến chặt lại với hai bờ môi bẹt ra trông y như người bị trúng gió… khuôn mặt chị trông có vẻ chịu đựng khổ sở làm sao! Nét mặt của chị gồng trợn ngược lên trông dễ sợ như vậy nhưng hai tay của chị thì vẫn tỏ vẻ tham lam ghì chặt lấy hai cánh tay trần cứng ngắc của anh Hoàng để mà hất ngược đít lên theo từng nhịp mạnh anh Hoàng đâm con cu đầy gân ướt nhẹp vào sâu bên trong lỗ cửa mình của chị ấy.
Chị Hương nghiến chặt hàm rãng, banh toét miệng ra như muốn rách cả hai bên mép, trong khi chị hít hà rên xiết rú lên từng hồi y như một con heo bị chọc tiết. Hơi thở của anh Hoàng có lúc cũng cấp bách thở phì phò. Chi nhận thấy hình như trong khi đang ân ái loạn cuồng như vậy nhưng vẻ mặt của anh Hoàng vẫn giữ được sự tỉnh táo. Thỉnh thoảng anh ngửa cổ nhìn lên trên trần nhà hay hững hờ nhìn ra phía ngoài cửa sổ như cố tình để cho tâm trí khỏi bị quá kích thích để kéo dài thêm cuộc chơi.
Rồi có lúc hai tay anh nắm chặt lấy hai bên vú của chị Hương vừa xoa vừa bóp một cách loạn cuồng, miệng anh gục xuống mút chặt lấy miệng chị Hương trong khi đít anh Hoàng nổi cả gân lên vì anh hầy tới hẩy lui trong nhịp độ nước rút một chập như vậy rồi anh lại thư giãn, làm chầm chậm lại rất ư là từ tốn.
Tiếng rên xiết khoái cảm cực độ của chị Hương bị tác động bởi nhịp chơi nước rút hay có lúc gào lên rồi nhô lại cũng đều tùy thuộc vào tốc độ hẩy đít của anh Hoàng. Hình như cứ mỗi lần anh kéo con cặc ra xa xa vừa đủ tầm rồi lại hất thật mạnh vào sâu bên trong lỗ lồn của chị Hương rồi ngâm sâu trong đó và dùng sức hẩy hẩy nhẹ nhàng cho cái đầu dương vật của anh chỉ đủ cọ xát với mép cửa tử cung của chị Hương, tận sâu trong lỗ lồn là mỗi lần các huyệt đạo bên trong âm hộ của chị bi ma sát cùng cực nên khiến cho chị gầm lên rồi lại rên xiết ư ử, đầu tóc rũ rượi của chị bê bết mồ hôi, hết nghẹo bên phải rồi lại gạt sang bên trái trông thật thảm thương.
Ngoài cánh cửa phòng, Chi nghe như muốn rụng rời, hai tay Chi run lên bần bật, hai chân Chi như muốn khụy xuống theo tốc độ ân ái của hai anh chị bên trong.
Ở bên ngoài khe cửa, tự nhiên Chi nhắm nghiền đôi mắt lạc thần lại rồi thở dài thậm thượt chẳng biết bởi tại sao. Dưới đũng quần của Chi, cái quần lót mỏng te bên trong lúc này nước dâm lại đang ứa ra ướt sũng từ lúc nào. Âm hộ của Chi cũng nhiều nước nhờn lắm. Vùng âm hộ của Chi bị kích thích cực độ, cương cứng và phồng um lên không biết đã bao nhiêu lần, từ bên nhà anh Trung cho đến lúc trở về đến nhà, chưa được bao lâu, Chi lại có dịp trông thấy cảnh ái ân trần truồng, tái diễn cảnh hai con người khác phái lăn lộn ghì xiết bên nhau, khi đứng lúc nằm, khi ngồi lúc chổng mông y như hai con chó điên, cuồng loạn giao cấu.
Chó giao hợp thì thỉnh thoảng Chi đã có dịp nhìn thấy nhiều lần ở bên lề đường ở góc sân. Nhưng nàng chỉ đỏ mặt một chút xíu rồi mắc cỡ vội quay mặt nhìn ra chỗ khác, nàng cố bước nhanh chân cho khuất mắt là quên được ngay. Nhưng sau này, tự nhiên vô tình Chi cứ bất đắc dĩ chứng kiến những cảnh ái ân cụp lạc vũ bão như sấm sét, để lại trong tâm trí của Chi những khoảnh khắc bồi hồi, những kích thích cùng tột và cũng có lúc như có một động lực thật mãnh liệt vô hình thúc đẩy, làm cho Chi tưởng tượng đến những cảm giác rờn rợn trong chính thân xác đang căng đầy nhựa sống của nàng, của đứa con gái đang ở lứa tuổi hai mươi.
Nàng sẽ ra sao nếu Chi bị lột hết quần áo trần truồng như con nhộng, rồi hai bên vú căng tròn với hai cái đầu vú non nớt của nàng sẽ bị một cái miệng đầy tham lam của đàn ông với từng sợi râu ria mọc ra tua tủa cuống cuồng xoắn bóp hoặc ngoạm lấy mút bú chùn chụt giống như chị Hương hoặc nhỏ Quỳnh từng trân người lên mà hứng chịu. Chi sẽ chịu đựng như thế nào nếu cái âm hộ con gái mơn mởn no đầy phơi phới những lông đen mướt với cái lỗ lồn rất hẹp nhỏ lúc bình thường, chỉ một con cu dài ngoằng khủng khiếp nổi đầy gân ngang dọc và cái đầu to tròn trùng trục bóng láng như của anh Trung hay anh Hoàng đâm ngập sâu đến ngất ngư vào bụng thì chắc là Chi sẽ chết mất chứ chẳng chơi, như bằng chứng mà Chi đã chứng kiến rõ ràng từ nhỏ Quỳnh đến chị Hương. Hai người này sức lực cũng đâu có đến nỗi quá yếu đuối mà vẫn bị từng chập, từng chập hực gào lên thống thiết, nét mặt thì nhăn nhúm trong niềm khoái lạc tận cùng trông thật là thảm thương.
Nét mặt “đau khổ” tận cùng của Chị Hương hay Quỳnh trong lúc họ ái ân giao hợp trông thì có vẻ khổ sở như vậy. Nhưng sao những lúc bình thường, trước mắt mọi người họ lại quấn quýt và cưng quý anh Trung lẫn anh Hoàng từng chút, săn sóc hầu hạ các anh chẳng khác nào như hai ông vua nhỏ. Phải chăng đó là tình yêu như các nhà văn thơ thường nhắc đến. Phải chăng có một sợi dây ràng buộc vô hình nào đó với một sức mạnh rất mãnh liệt khiến hai người đàn bà này hết mình chiều chuộng và quấn quýt bên anh Trung và anh Hoàng như hai con chó nhỏ ngoan ngoãn.
Cứ theo sự nhận xét ngấm ngầm của Chi về mối quan hệ hằng ngày của những người này thì chẳng những họ không hề sợ sệt hay tìm cách xa lánh hoặc giận hờn hai anh mà trái lại, họ càng tỏ ra thương yêu chiều chuộng và lúc nào cũng tìm đủ mọi cách để được sống riêng tư với nhau và đến khi đã có sự riêng tư thì nhất định, việc họ phải làm đầu tiên phái là việc nghiến ngấu lột trần truồng nhau ra một cách cuống cuồng vội vã rồi như hai con thú khao khát mồi, họ tận tình ngụp lặn bên nhau để giao phó hết cho nhau những gì thuộc về thân xác đàn bà của họ.
Phải chăng trong cái “đau khổ” tận cùng như Chi đã thấy lúc họ giao cấu, còn có những hấp dẫn hoặc mê ly nào khác thì, một người nam một người nữ mới tha thiết đến nhau một cách bất cần tất cả như vậy. Chi lắc đầu chịu thua, với lứa tuổi thơ dại của Chi, nàng chưa thể nào hiểu biết hết được mọi ngọn ngành, bằng cớ là nhìn thấy các cảnh giao cấu “khủng khiếp” là vậy mà sao những lúc Chi ở một mình, nàng cứ muốn hồi tưởng lại cho thật rành rọt tỏ tường từng hình ảnh dâm đãng trắng trợn, từng động tác kích thích da thịt ghê rợn, từng lời thì thẩm dâm ô họ rót nhẹ vào tai nhau, người ngoài cuộc nghe được thì thấy có vẻ tục tằn thô bỉ, nhưng sao những người tham dự trong cuộc lại tỏ ra mãn nguyện, tỏ ra lừ đừ mê mẩn về nhau.
Trong tâm tư vốn rất thanh khiết nhẹ nhàng của Chi, của một cô gái đôi mươi mơ mộng, thể xác chưa một lần va chạm với nhục dục ái ân, giờ đây đầu óc đã lỡ vướng phải những hệ lụy trầm kha của cuộc sống phức tạp của con người khác giống, khiến cho Chi vừa bồi hồi rung cảm, vừa bứt rứt bực bội trong khắp châu thân và dường như có một sức mạnh thần bí nào đó cứ nhắc nhở xui khiến Chi phải nghĩ đến hoài, rồi những bộ phận trinh nguyên trên cơ thể căng tròn của nàng dường như đang có một thần lực mạnh mẽ khơi lên, làm cho bứt rứt ngứa ngáy khó chịu, dường như thúc dục Chi phải làm một cái gì.
Hai bàn tay và cặp đùi no tròn cong vút của Chi bây giờ dường như có một ma lực luôn luôn thôi thúc, buộc chúng cục cựa, nhất là những lúc Chi ở một mình không có người bên cạnh và đầu óc thì cứ mênh mang thả trôi theo những hình ảnh “kỳ cục” mà đã mấy lần Chi được tận mắt chứng kiến để rồi, cứ mỗi khi nhớ tới là khắp cùng thân thể của Chi như dậy lên một cơn sóng ngấm ngầm, như có cả ngàn con kiến nhỏ li ti đang chui rúc ngọ nguậy trong tấm thân no tròn của người con gái vừa lớn.
Thật ra, cuộc sống của Chi từ lúc bước vào tuổi dậy thì tuy cũng thật bình thường nhưng lại cổ hơi khác thường so với những người bạn gái cùng trang lứa vì hoàn cảnh ăn học của nàng đưa đẩy để ba mẹ nàng vì cư trú ở một thị xã hẻo lánh, không có trường học quy củ nên phải gửi Chi vào học nội trú trong một tu viện ở tỉnh nhỏ với các Sơ cho đến hết bậc trung học.
Trong suốt thời kỳ dài đến bốn năm năm này, tuy không có ý định đi tu như một vài người bạn, nhưng chế độ sinh hoạt của trường nội trú rất nghiêm ngặt, hàng ngày Chi cùng các bạn gái khác chỉ có việc ãn học, cầu nguyện rồi phụ làm vườn tưới cây là những sinh hoạt chính, cho nên, ngoài việc học ra, Chi chẳng còn có cơ hội liên hệ đến điều gì ở bên ngoài, cho đến lúc học lên đại học, phải chuyển lớp, Chi mới được ba mẹ gửi đến nhà của Chị Hương với anh rể là Hoàng để tiếp tục học lên bậc đại học và thời gian còn lại chẳng biết phải làm gì, chị Hương thấy Chi có giọng hát hay nên chị cũng thương em, dẫn Chi đến ghi danh học nhạc ở nhà anh Trung.
Học nhạc với anh Trung được chừng hơn một tháng cùng với nhỏ Quỳnh thì Chi nhận ra những ý tứ khác thường giữa người bạn gái của Chi với anh Trung. Chẳng hạn như đã nhiều lần hai đứa đang ngồi ê a tập xướng âm thì anh Trung báo Quỳnh đứng lên đi vào phía nhà trong để giúp anh vài công việc lặt vặt. Thế là Quỳnh riu ríu bước theo sau anh, có khi hơn tiếng đồng hồ sau Chi mới thấy Quỳnh trở ra và vì không tinh ý hay ngờ vực gì, cho nên Chi đâu có biết rằng Quỳnh đã vào nhà trong để cùng với anh Trung vầy cuộc mây mưa ân ái.
Cho đến lần này, Chi ngồi học một mình đã lâu lắm mà vẫn không thấy anh Trung và nhỏ Quỳnh trở ra. Tiện lúc cần tiểu tiện đi vào nhà cầu Chi mới vô tình vỡ lẽ ra hai người họ đang trần truồng vầy vò nhau cuồng nhiệt trên giường. Sự kiện diễn ra ngay giữa thanh thiên bạch nhật, ngay trong giờ anh Trung dạy hai người học nhạc và Chi chỉ là một cô gái vô tư đến ngu ngơ câm điếc, trong khi nhìn thái độ của Quỳnh cùng anh Trung lăn lộn ở trên giường, Chi mới nhận ra rằng, nhỏ Quỳnh đã “thạo đời”, đã hiểu biết nhiều hơn Chi gấp bội.
Nó càng có vẻ trưởng thành hơn Chi ngàn lần vì đã qua lại ân ái với anh Trung thường xuyên như vậy mà đối với Chi, nhỏ Quỳnh chưa hề hé răng tiết lộ nửa lời, cho dù hai người vốn là đôi bạn gái vô cùng thân thiết cây cà rem cái kẹo còn biết chia đôi, nhưng mối liên hệ giữa Quỳnh và anh Trung thì chưa bao giờ Quỳnh hé miệng nói với Chi, nếu Chi không tình cờ biết được chuyện trăng hoa ong bướm giữa anh Trung với nhỏ Quỳnh, chắc chắn Quỳnh sẽ tiếp tục im lặng giữ kín mối liên hệ tình dục này mãi mãi và Chi vẫn xem Quỳnh hồn nhiên thơ dại chẳng khác chi mình.
Chẳng vậy mà có một lần, đêm nằm ngủ Chi mơ thấy có người con trai tên Hưng xấp xỉ với tuổi của nàng, lâu nay Hưng đã tỏ ra nhiều cử chỉ quyến luyến Chi ra mặt. Hưng là chỗ học cùng lớp, cớ một lần Hưng tìm đến nhà thăm Chi trong lúc Chi đang nằm hớ hênh trên ghế sopha. Hưng bạo dạn tiến lại nắm lấy tay Chi để tỏ tình, trong khi Chi còn đang bỡ ngỡ, bước thụt lùi, trố mắt nhìn Hưng cho đến lúc Chi sơ ý, ngã ngửa lên trên mặt ghế, làm cho Hưng mất trớn, sấn tới ngã nằm đè lên trên thân thể của nàng với hai bàn tay của Hưng xoa bóp khắp cùng trên vú, trên bụng và ngay cả trên bộ phận sinh dục của Chi giống y như Chi đã nhìn thấy anh Trung, anh Hoàng sờ soạng nhỏ Quỳnh và chị Hương, khiến cho cơ thể của Chi bị kích thích cùng độ, lân qua trở lại như đang giằng co trốn chạy trên mặt ghế nệm êm êm.
Chi hoảng hốt quá, mở bừng mắt ra nhìn thì trong nhà hoàn toàn vắng lặng. Té ra đó chỉ là một cơn mơ. Nhưng cơn mơ lại tác động lên thân thể băng trinh của người con gái chẳng khác chi chuyện thật đã từng sầy ra, làm cho bộ phận sinh dục của Chi ngập ướt đầy dâm thủy. Chi táy máy thọc tay vào đũng quẩn, những đầu ngón tay thon búp của Chi chạm ngay phải lớp nước dâm ứa ra tự lúc nào trơn trượt. Chi cảm thấy bối rối quá, nàng chẳng hiểu tại sao, bèn đem sự thể lạ lùng này đợi lúc vắng vẻ, ghé tai hỏi nhỏ Quỳnh thì Quỳnh chỉ thản nhiên trả lời một cách ỡm ờ:
– Chi đừng sợ chuyện đó, nó chẳng có hại gì đâu, Quỳnh nằm mơ và vẫn bị như vậy hoài hoài… Chi sợ nhưng có chút thích thích! Đúng không?
Trong thâm tâm, Chi phục nhỏ Quỳnh lắm. Quỳnh cũng như Chi mà sao Quỳnh tỏ ra hiểu biết quá vậy. Nó còn biết được cả những cảm giác thầm kín của Chi.
Nhưng Chi thật chưa hài lòng với cách trả lời rất Khải quát của nhỏ Quỳnh, nhưng hỏi tới nữa thì Quỳnh ngậm tăm không thèm nói tiếp. Từ đó, Chi nghĩ, sự hiểu biết của nhỏ Quỳnh, cùng lắm là do nó có đọc một vài cuốn truyện người lớn và ngoài ra, chắc Quỳnh cũng chỉ như Chi thôi chứ không có gì khác.
Nhưng bây giờ thì Chi đã nhận hiểu được rằng, giữa hai người, Quỳnh có rất nhiều điều khác lạ. Có thể, vì một nguyên cớ nào đó, Quỳnh giờ đây rất chững chạc, rất thân nhiên bình tĩnh mỗi khi đụng chuyện phải tiếp xúc với đám con trai ngỗ nghịch và rất bạo mồm bạo miệng, đôi khi còn tỏ ra sàm sỡ cợt nhả với bọn con gái trong trường, thứ hai là thân thể vóc dáng của Quỳnh nảy nở đầy đặn cân đối hơn Chi khá nhiều, chắc chắn, không phải nhờ vào những môn tập thể dục thường lệ, cho dù cả Chi lẫn Quỳnh đều là hội viên thường trực của đội bóng chuyền và bơi lội của trường.
Vì đâu mới chỉ có mấy tháng đã qua đi, bỗng nhiên vóc người của Quỳnh như lớn dần ra, như có bàn tay vô hình nào đó nhào nặn dùm cho Quỳnh từ một thân thể thẳng tắp đột nhiên trở nên đẫy đà thon gọn, thước tấc rất đúng theo tiêu chuẩn của những cô gái đẹp thời trang, da dẻ của nó trở nên láng mịn mơn mởn, khiến bọn con trai cùng lớp cùng trường không ngớt trầm trồ ra mặt mỗi khi họ trông thấy nhô Quỳnh xuất hiện, dù trong chiếc áo dài tha thướt học đường hay trong các bộ đồ thể thao mặc trong những ngày lễ nghỉ thì đối với đám con trai, tấm thân ngồn ngộn của Quỳnh như có sức hút nam châm bén nhạy làm cho đám con trai không thể nào không chiêm ngưỡng, trong khi nhỏ Quỳnh biết rõ cái ước ao thèm muốn rất thường tình này nhưng Quỳnh chỉ tủm tỉm cười, thản nhiên nhún vai nhún nhảy từng bước chân mềm mại lướt qua trong những tia nhìn đầy khao khát.
Học môn sinh học, Chi có căn cứ để hiểu rất tỏ tường về những biến đổi ngấm ngầm trong tấm thân nảy lửa của nhỏ Quỳnh. Nhất là kể từ khi Chi nhìn được tận mắt cái nguyên động lực giúp cho các bộ phận con gái trên thân xác của Quỳnh trở nên no tròn cân đối và như có ma lực thu hút tia nhìn ngây dại của những người khác phái, kể cả các vi nam giáo sư đang giảng dạy trong trường.
Những lúc sinh hoạt gần gũi sau này với Quỳnh, sau những giờ thể thao, bọn nữ sinh trong trường kéo nhau vào khu riêng biệt để thay quần áo Chi nhìn thấy thân thể của Quỳnh phát triển một cách nhanh chóng kỳ lạ, tóc tai da dẻ của Quỳnh tự nhiên láng mướt, cặp vú của Quỳnh như có phép thần mọc nhô cao hắn lên với hai cái đầu vú sãn hồng khỏe mạnh, cái eo thon dẫn một đường cong tuyệt đẹp xuống dưới cặp đùi với hai bờ mông to đầy săn chắc. Nhất là vùng âm hộ của Quỳnh, như có một phép tiên nhiệm màu làm cho nó trở nên vun tròn đẩy đặn được bao phủ bằng một chùm lông ken rậm kín.
Không ngăn nổi sự tò mò, đã có lần Chi đánh bạo hỏi nhỏ bên tai Quỳnh:
– Sao tự nhiên lúc này người ngợm của Quỳnh đột nhiên biến đổi nhiều quá vậy?
Quỳnh không trả lời trực tiếp, nó còn hóm hỉnh hỏi lại Chi:
– Biến đổi làm sao hả Chi, Quỳnh đâu có thấy gì lạ!
Chi giải thích:
– Quỳnh nhớ không, lúc trước ngực của Quỳnh đâu có nhô ra lớn đẫy như vậy. Hai cái đầu nhũ hoa của Quỳnh tròn tròn bé bé cũng giống như của Chi mà thôi. Dạo này Chi thấy nó to tròn hẳn lên và màu hồng nhạt của hai cái đầu vú Quỳnh, hình như cũng hơi ngả sang màu xam xám.
Nghe Chi nới đến đây, Quỳnh như bị gãi trúng nọc, cười ré lên, nó húc khủy tay vào lưng Chi đánh trống lảng:
– Chi ơi! Chắc tụi mình chơi thể thao thường xuyên cho nên nó làm cho thân thể con gái phát triển được trọn vẹn, chứ đâu có gì. Mà Chi thấy có gì khác lạ ở Quỳnh lại hỏi Quỳnh như vậy. Chi không nghe các thầy cô nói rằng thể thao thể dục ngoài lợi ích tránh được bệnh tật và khỏe mạnh, còn giúp cho cơ thể được nở nang cân đối hay sao?
Chi lấy cớ, cãi lại ngay:
– Nếu nói như Quỳnh, sao người Chi vẫn như cũ mấy nhỏ khác, Quỳnh để ý xem, thân thể đứa nào cũng vẫn như thường, đâu có gì thay đổi nhiều như Quỳnh đâu?
Đột nhiên, Quỳnh cảm thấy chột dạ, cho rằng có thể nào nhỏ Chi đã phát giác ra mối tư tình vụng trộm lâu nay giữa nó với anh Trung. Có thể lắm, vì những lúc cùng với anh Trung, ông thầy dạy nhạc đa dâm chìm đắm trong thú giao hoan ngay tại nhà của anh ấy, cũng có Chi đang ngồi học ở bên ngoài phòng khách. Hay là Chi đã có lúc Chi nghe được cả tiếng rên rỉ của Quỳnh vọng ra.
Đến lúc này Quỳnh mới nhớ ra rằng những lúc chìm đắm trong những cảm giác mê đắm truy hoan, Quỳnh không thể tự kiềm chế được đã buột miệng rên xiết, cào cấu anh Trung quá sức tận tình. Thật là quá bậy, Quỳnh tự nhủ, mọi hành động từ nay phải hết sức giữ gìn ý tứ đối với Chi và ngay cả những viên thuốc ngừa thai, Quỳnh cũng phải lo cất dấu cho cẩn thận kẻo lỡ Chi vô tình bất gặp thì nhấc sẽ khó lòng mà giữ kín mãi được.
Quỳnh nói nhanh cho qua câu chuyện rồi vội vã bước nhanh ra khỏi phòng thay quần áo, chạy một mạch thật nhanh về nhà anh Trung với ý định sẽ nói cho anh biết về mối ngờ vực của Chi đối với Quỳnh để cho anh Trung cũng phải giữ gìn ý tứ, đừng quá suồng sã bạo gan như mọi lần, kẻo lỡ Chi biết được thì Quỳnh sẽ ê mặt vô cùng.
Căn nhà dùng làm chỗ dạy nhạc của anh Trung nằm trên một con phố không quá nhộn nhịp ồn ào. Nhà có sân cỏ đằng trước cũng như đằng sau rất tươm tất kín đáo, cho nên mỗi khi có người đến học nhạc, cũng không liên hệ gì tới lối xóm và những nhà ở chung quanh đều biết rõ anh chị Trung là cặp vợ chồng trẻ, tính tình hòa nhã dễ chịu, họ cũng chồng thấy có gì đáng phải quan tâm, dòm ngó.
Chị vợ của anh Trung cũng còn rất trẻ, cũng có một nhan sắc với một nhân dáng khỏe mạnh trung bình. Chị đi làm suốt ngày để lo đảm bảo bao bọc cho cuộc sống thường nhật của cả hai anh chị. Chị chỉ có mặt ở nhà vào những ngày cuối tuần hoặc các ngày lễ và chẳng ngó ngàng gì đến lớp dạy nhạc hoặc những nam nữ học sinh đến học nhạc tại nhà anh Trung.
Có lẽ, nhờ vào cung cách cố tình tỏ ra nghiêm trang đứng đắn bên ngoài mà anh Trung đã khôn khéo che đậy, phần khác, Quỳnh biết rõ, tuy dáng dấp của anh Trung có hơi mảnh khảnh, nhưng khả năng làm tình của anh đã cho Quỳnh thấy rằng anh có dư thừa khả năng để lo tròn phận sự sinh lý của một người chồng dành cho người vợ trẻ, cho nên, cả Chi lẫn Quỳnh chưa bao giờ phải chứng kiến đến những sự mê nheo hay trách móc gì của chị đối với chồng.
Trái lại, hai cô học trò ngây thơ hiền lành, thỉnh thoảng còn nhận thấy những nét rất tươi vui mãn nguyện hiện ra trên khuôn mặt của vợ anh Trung vào những buổi sáng cuối tuần đến học nhạc với anh Trung. Cho nên, riêng đối với Quỳnh, nhiều khi nàng không mấy thích thú với những giờ học nhạc cuối tuần vì Quỳnh biết chất nó sẽ rất là vô vị nhàm chán bởi Quỳnh có đủ trí khôn để phán đoán rằng, trong đêm trước đó, đánh chết anh Trung cũng phải ân ái với người vợ trẻ của anh cũng còn đang tràn trề nhựa sống, cần được thỏa mãn tất cả những khát khao ham hố của một người đàn bà. Nhất định với bản chất đa dâm cộng với những đòi hỏi khêu gợi của người vợ, anh chị lẽ phải diễn lại tất cả những gì mà anh Trung đã từng áp dụng trên thân thể của Quỳnh.
Liên tưởng đến đây, tự nhiên trong lòng Quỳnh nổi cơn thèm khát mãnh liệt cái lưỡi cái miệng dịu ngọt, hai bàn tay thần kỳ với những ngón tay nhám nhúa của anh Trung và ngay cả cái bộ phận sinh dục đầy sức mạnh của anh Trung góp lại, khiến cho Quỳnh chỉ muốn có thêm nhiều cơ hội lãn xả đến bất cứ lúc nào và tại đâu cũng được để trần truồng nằm gọn trong vòng tay khép chặt của anh Trung để mong cướp đi hết những tinh lực, những khả năng đàn ông thần thánh của anh khi làm tình, để cho chị Trung không còn gì để hưởng thụ được nửa.
Tư tưởng của Quỳnh, một người con gái đôi mươi. Mới hôm nào đây còn ngây thơ hiền lành trong trắng, chẳng hiểu do ma đưa lối quỷ dẫn đường thế nào để làm quen được với những lạc thú xác thịt để cho đến hôm nay, lòng đam mê dâng lên mỗi ngày một cao ngất, lại còn dám cả gan đi ghen ngược lại với vợ chính thức của anh Trung.
Chuyện đời sống nhiều lúc nghĩ cũng thật oái oăm. Tự nhiên nhỏ Chi nổi hứng rủ Quỳnh đến nhà anh Trung đi học nhạc cho có bạn. Một vài buổi học đầu không có điều gì khác lạ diễn ra cho đến một hôm, trời đổ cơn mưa nhưng không mấy nặng hạt, Chi với Quỳnh không biết làm gì hơn là vẫn rủ nhau giữ đúng giờ học nhạc. Hai đứa đợi cho những vạt mưa nhẹ hạt đi đôi chút rồi đội mưa đến nhà anh Trung như lệ thường.
Trời tuy không mưa tầm tã nhưng áo quần của hai người con gái, nhất là chiếc áo vải xoa màu trung mỏng manh Quỳnh đang mặc trên người cũng bị nước mi la làm cho ướt đẫm, dán sát vào từng vùng da thịt. Lồi lõm trông rất khêu gợi ở trên mình của Quỳnh đến nỗi khiến anh Trung phải nhắc nhở:
– Y phục của hai em bị mưa làm ướt hết cả rồi.
Anh chỉ tay vào phía nhà trong nói một cách hết sức nhẹ nhàng.
– Hai em cứ tự nhiên vào trong phòng tắm lấy khăn lau cho khô người đi kẻo bị nhiễm lạnh.
Giọng nói anh Trung nhẹ nhàng đầm ấm làm cho Chi với Quỳnh không có lý do để chối từ, cảm động e ấp theo nhau vào phía trong nhà tắm, hấp tấp lau nhanh những hạt nước còn bám ướt trên vai áo, trên tóc, trên vai.
Có tiếng của anh Trung nói vọng vào:
– Có sẵn khăn khô để trong cái tủ kiếng nhỏ đó hai em cứ việc lấy ra xài.
Anh Trung cho biết như vậy, nhưng trong cái tủ kiếng nhỏ không còn sót một chiếc khăn khô nào trong khi hai người con gái đã tự cởi áo trên người ra nhưng lại không có khăn để lau sạch nước. Nhỏ Quỳnh buột miệng nói vọng ra:
– Hết mất khăn rồi anh Trung ơi!
Chi với Quỳnh không nghe thấy tiếng anh Trung đắp lại, đành dùng tạm ít giây vệ sinh thay khăn lau nước trên người, đúng vào lúc khuôn mặt của anh Trung hiện ra nơi kẹt cửa phòng tắm mà Chi với Quỳnh sơ ý không đóng kín lại. Bất đắc dĩ, anh Trung đã nhìn tận mất phần trên thân thể lồ lộ của hai cô học trò, Chi may mắn hơn chút xíu vì đã đứng khuất ở phía bên trong.
Còn nhỏ Quỳnh bất chợt nghe tiếng anh Trung nói, nó vội quay người nhìn ra, lúc đó tấm thân trần để cho anh Trung chiêm ngưỡng tận tường cho đến lúc nhớ ra, thì sự việc đã diễn ra quá nhanh chóng. Anh Trung đứng sững, há hốc miệng ra nhìn vào hai bầu vú trinh nguyên trắng nõn của Quỳnh khiến cho Quỳnh ngượng đến chín người, chẳng biết phản ứng ra sao, đành dùng hai cánh tay trần che xéo lên bộ ngực đang được để trần. Anh Trung vội chữa thẹn:
– Thật xin lỗi hai em, tôi không cố ý…
Nói xong, anh Trung thảy nhanh hai cái khăn vào trong cho Quỳnh chụp lấy, rồi anh nhanh chóng bước trở ra phòng ngoài. Buổi học ngày hôm ấy diễn ra có chút không khí không được hoàn toàn thoải mái như bình thường, bởi không phải chỉ có Chi với Quỳnh tỏ ra ngượng ngập mà sự ngượng ngập, có lẽ lại thấy hiện ra rõ nhất ở những tia nhìn khác lạ của anh Trung. Đến mãn giờ, tự nhiên anh Trung lên tiếng:
– Anh xin lỗi các em về chuyện đột ngột ở phòng tắm, mong hai em bỏ qua đi.
Quỳnh và Chi riu ríu trả lời:
– Dạ… Không có gì… Chúng em biết mà…
Anh Trung tiếp:
– Như vậy thật là tốt.
Rồi anh điểm đạm nhìn sang phía nhỏ Quỳnh, anh nói:
– Chi về trước được không, còn em Quỳnh, có thể nán lại cho tôi vài phút. Tôi có chút chuyện muốn nói với em, may ra em có thể giúp tôi được đấy.
Nghe nói đến việc giúp thầy nên cả hai đều đồng ý, Chi trả lời thật nhanh:
– Dạ được anh Trung! Em về một mình cũng được mà!
Rồi Chi nắm lấy tay Quỳnh lắc nhẹ:
– Quỳnh cứ nán lại đi, Chi đi về trước, ngày mai tụi mình hẹn nhau ở trường học nghe Quỳnh.
Quỳnh vui vẻ gật đầu theo chân anh Trung trở bước vào nhà trong khi Chi bình thản bước ra.
Rất đột xuất, anh Trung quay sang nắm lấy một bàn tay của Quỳnh, anh nói:
– Có một việc này anh Trung muốn nói với Quỳnh, nhưng chưa có dịp thuận tiện. Hôm nay, tình cờ trông thấy Quỳnh ở trần trong phòng tắm lúc nãy, anh nghĩ ra ngay là anh phải nhờ đến sự giúp đỡ của Quỳnh. Chỉ có Quỳnh mới có thể giúp anh hoàn tất tác phẩm anh đang vẽ dở dang.
Bàn tay của anh Trung có vẻ đầy tự tin ấm áp, đang êm ái nắm nhẹ lấy bàn tay của Quỳnh khiến cho nàng cũng không có gì hoảng sợ, Quỳnh bình thản để yên trong tay anh, hai người cùng bước vào chỗ ngồi học lúc đầu. Anh Trung nhấc Quỳnh ngồi xuống chiếc ghế so pha bọc vải êm ái rồi anh nhanh chân bước vào phía nhân trong. Chỉ vài phút sau anh Trung bước trở ra, trên tay anh là một bức tranh sơn dầu đang vẽ còn dở dang. Anh ngồi thụp xuống một bên ghế, trải bức tranh xuống đất và nói với Quỳnh:
– Bức tranh này do anh đang tự vẽ để tham dự cuộc thi hội họa hàng năm, chắc Quỳnh đọc báo đã biết.
– Dạ!
Anh nói ôn tồn:
– Dạy nhạc, thật ra chỉ là một môn tiêu khiển nhỏ. Hội họa mới chính là môi trường theo đuổi lâu dài của anh. Anh đã tốt nghiệp cao đẳng mỹ thuật, nhưng chưa có lấy một tác phẩm ưng ý nào để làm nên danh phận của một người họa sĩ. Anh đã vẽ rất nhiều và cũng đã hoàn tất rất nhiều nhưng bức tranh tĩnh vật. Còn một số sáng tác cần phải có những người mẫu để cho anh vẽ mới có thể tìm ra nét sống động.
Nói đến đây, nét mặt anh Trung trở nên đăm chiêu như có điều gì cần thổ lộ. Lát sau, anh khe khẽ thở dài:
– Anh không tìm được người mẫu nào ưng ý, nhất là phải bằng lòng không mặc quần áo trên nguôi để anh từ đó, lấy cảm xúc và hình ảnh để vẽ theo. Nhưng…
Giọng nói anh Trung nhẹ nhàng và tỏ ra vô cùng thành thực, Quỳnh buột miệng hỏi anh:
– Sao anh Trung không nhờ đến chị nhà?
– Có! Anh đã có thử rồi, nhưng Quỳnh phải biết, nếu không có sự rung động từ đáy lòng, nét vẽ nhất đinh sẽ không đạt được như ý…
– Anh nói vậy nghĩa là ngay cả chị cũng không làm cho anh rung động.
Anh Trung lắc đầu:
– Không phải hoàn toàn toàn như vậy? Vợ chồng thì đã biết rõ tất cả về nhau đến đôi khi không còn cảm thấy hứng thú. Có chăng chỉ là những lúc chung đụng chăn gối, làm chuyện vợ chồng mà thôi.
Ngừng một chút, anh tiếp:
– Ban nãy, quả thật là anh đã vô tình được trông thấy Quỳnh, ngay lập tức, anh nảy ra ngay một ước muốn là sẽ hết sức năn nỉ để cho Quỳnh bằng lòng giúp anh, chỉ giúp anh một lần rồi thôi. Những lần sau, nếu anh còn muốn sáng tạo có thân thể con gái thì anh chỉ việc phóng tác từ một hình ảnh cũ là xong. Quỳnh nghĩ sao. Em có sẵn lòng giúp cho anh hoàn thành tác phẩm đầy tính sáng tạo này không?
Nghe anh Trung nói, Quỳnh đã có thể mường tượng ra được phần nào công việc phải làm để giúp anh Trung. Quỳnh cũng nhận ra rằng anh Trung rất chân thật, không hề có ý đồ đen tối đối với Quỳnh vì nàng cho rằng anh Trung đã có vợ.
Vợ anh cũng đẹp đẽ nõn nà, đâu có lý do gì để anh lợi dụng một người học trò nhỏ dại như Quỳnh. Trong thâm tâm, Quỳnh đã có ẩn ý định sẽ chấp thuận đề nghị của anh Trung, nhưng nàng vẫn bẽn lẽn hỏi anh Trung:
– Nếu vậy, thì em sẽ phải ở trần?
Anh Trung gặt đầu:
– Phải? Chẳng những Quỳnh sẽ ở trần mà còn không mặc gì trên người nữa mới được.
Nghe nói đến đây thì Quỳnh thực sự hoảng hồn. Nàng nghĩ, thấy anh Trung hiền lành đứng đắn, Quỳnh có thể mím môi cởi áo cho anh vẽ đã là khó khăn lắm rồi. Giờ anh lại ra đề nghị cho Quỳnh không mặc gì hết thì làm sao để coi cho được! Con gái con đứa còn non nớt băng trinh như Quỳnh làm sao che dấu được sự mắc cỡ khi đem hết thân thể phơi ra cho người khác nhìn thấy, cho dù người đó là anh Trung đi nữa cũng vậy thôi. Tự nhiên Quỳnh thấy râm ran trên người. Quỳnh trả lời anh Trung cộc lốc:
– Không được!
Nghe Quỳnh nói, anh Trung chẳng những không bận lòng mà anh còn vỗ về Quỳnh thêm nữa:
– Anh biết nhờ Quỳnh như vậy là hơi quá đáng. Nhưng, nếu không thì làm sao tác phẩm hội họa của anh có thể hoàn thành.
Đột nhiên anh đứng bật dậy, tặc lưỡi:
– Thôi được rồi? Nếu Quỳnh không chịu khó giúp anh thì đành thôi. Em có thể về, để anh sẽ cố đi tìm một người con gái khác, may ra họ sẽ giúp anh.
Giọng nói của anh Trung rõ rệt đã cho thấy sự giận dỗi pha lẫn thất vọng, làm cho Quỳnh thấy thật là khó xử, nhất là nhìn thấy nét thất vọng hiện rõ nơi anh. Suy nghĩ hồi lâu, Quỳnh đánh bạo đề nghị:
– Anh nói vậy, em chẳng biết phải làm sao. Hay là em sẽ để cho anh vẽ phần trên, còn chuyện khác, xin anh hiểu dùm em, em không đủ can đảm giúp anh đâu.
Anh Trung quay đi để dấu thật nhanh nét đắc ý vừa thoáng hiện trong tia mắt. Anh từ tốn nói để Quỳnh yên tâm:
– Em nói vậy, anh đâu dám đòi hỏi xa hơn. Vậy chúng ta bắt đầu, em hãy ráng tự nhiên ngồi yên theo đúng như cách thức anh sắp xếp để vẽ theo những góc cạnh.
Anh Trung tiếp:
– Đây… Em hãy ngồi yên trong tư thế này, tầm mắt của em hãy nhìn vào xa xăm phía trước, ngực phải hơi ưỡn ra trong lúc hai cánh tay đặt nhẹ ở trên đùi. Mái tóc thì Quỳnh xõa ra như vậy là lã đẹp lắm rồi. Đại khái là vậy. Bây giờ anh vào nhà trong để lấy màu và cọ ra, chúng ta sẽ bắt đầu.
Khi anh Trung đã chuẩn bị pha trộn sơn màu, cọ vẽ tất cả đâu vào đó thì anh bảo Quỳnh:
– Quỳnh hãy cởi hẳn áo ra dùm anh đi rồi sửa lại thế ngồi giống y như lúc nãy anh đã chỉ.
Mặc dù Quỳnh ngượng đến chín cả ruột gan trước sự việc được đề nghị quá đột ngột tự “cởi áo cho người xem… vú”, những trước sự khan khoản và thái độ thành thực của anh Trung, quả thực, Quỳnh chúng nỡ chối từ, nàng đưa tay từ từ cởi từng cái khuy áo trong lúc anh Trung giả bộ làm ngơ, tự nhiên cúi xuống loay hoay với cây cọ cầm sẵn ở trong tay. Quỳnh cởi áo đã xong, còn đang sửa lại thế ngồi như lời dặn của anh Trung ban nãy, thì anh đã tiến đến trước mặt của Quỳnh, anh đặt nhẹ nhàng những ngón tay cùng với tia mắt đã trở nên “khờ dại” từ lúc nào. Anh hơi cúi đầu nói khẽ vào sau gáy Quỳnh:
– Được rồi đó Quỳnh ạ! Nhưng em đừng cúi xuống lom khom, làm hình ảnh mất đi vẻ tự nhiên. Em hãy ngồi thẳng lưng rồi hơi ưỡn ngực ra như thế này này… Thế này này…
Vừa nói hai bàn tay anh Trung nhẹ nhàng xoa nhẹ trên làn da thịt trống trải trên đôi vai của Quỳnh rồi anh lại luồn tay vào hai bên kẽ nách của Quỳnh để “sửa thế ngồi”. Tự nhiên Quỳnh như cảm thấy gai gai chạy khắp châu thân nhưng nàng vội trấn tỉnh, ngoan ngoãn di động nhè nhẹ theo sức đẩy êm ái của hai bàn tay của anh Trung. Khuôn mặt của anh đã áp gần xuất vào trên triền ngực của Quỳnh đến nỗi nàng còn cảm được cả làn hơi áp áp do anh thở ra như đang mơn trớn phần da thịt con gái của Quỳnh.
Rồi bất đồ, không biết trong lúc loay hoay vô ý thế nào, anh Trung bị trượt chân, chúi ngã dập trên người của Quỳnh, anh vội vàng vòng lại cánh tay ra phía sau lưng Quỳnh như để chống cho khỏi ngã đè nên người trong khi nàng không kịp đề phòng để cho khuôn mặt của anh Trung khỏi áp mạnh lên trên ngực đang phập phồng và vô cùng nhạy cảm của người con gái.
Anh Trung đã nhanh chóng và rất chính xác ôm gọn phần thân thể không còn một mảnh vải che trên người của Quỳnh, anh dụi nhanh mặt vào vùng đất thần diệu của Quỳnh rồi nhanh như cắt, anh Trung đưa miệng chộp ngay lấy đầu một cái nhũ hoa và mút nó thật nhanh như trẻ em mút kẹo. Anh áp dụng chiến thuật tấn công chớp nhoáng tài tình đến nỗi Quỳnh chỉ còn biết trân người lên mà chịu đựng những xúc cảm từ một bên vú của nàng đang bừng bùng dâng lên mãnh liệt khắp châu thân.
Anh Trung thừa biết con mồi đã trúng mũi tên độc, anh không thể chần chừ dù chỉ một giây phút, anh tiếp tục bú vú Quỳnh hết bên này đổi sang bên kia, hai tay anh sẵn vòng ra phía sau tấm lưng tươi mát, anh cứ thế mà nhẹ nhàng xoa nắn khắp nơi, từ ngấn cổ tròn trịa xinh xinh của Quỳnh cho đến hai bên gáy tóc, kéo vuốt thật nhè nhẹ dọc suốt sống lưng làm cho Quỳnh cứ điên lên mà chịu đựng, tấm thân con gái trắng tinh mềm mại cứ thế uốn qua ẹo lại trong nhịp độ xoa nắn và bú liếm trước phần ngực mềm mại của Quỳnh.
Nàng chỉ còn biết oằn người lên mà hứng chịu rồi ngửa hẳn cổ ra phía sau trong khi khóe môi của Quỳnh hé ra như chờ đợi những nụ hôn nồng nàn. Và quả như vậy, anh Trung nhận ngay ra điều đó, anh hơi rướn người lên ngang tầm mặt của Quỳnh rồi dùng hai bờ môi ngoạm nhẹ vào đôi bờ môi mọng của Quỳnh. Một cảm giác thần tiên bừng sống dậy trong cửa miệng của Quỳnh. Nàng đẩy đầu lưỡi ra để dễ dàng đón lấy từng nụ hôn nghiến ngấu nồng nàn trong khi anh Trung đang dốc lòng sử dụng những tuyệt chiêu của cái lưỡi anh dùng đầu ngọn lưới mềm ấm rà lướt chung quanh khóe miệng của Quỳnh, anh tìm lấy đầu lưỡi ngọt mềm của cô gái và mút nó nhè nhẹ như đang thưởng thức cái vị ngọt ngào vô tận của mật ngọt ân tình.
Phần của Quỳnh còn thần trí nữa đâu để mà nghĩ suy hay lý luận phải quấy. Nàng chỉ còn cách duy nhất là hứng nhận lấy tất cả những cuống cuồng dại loạn từ hai bàn tay và cái lưỡi cái miệng thành thạo của anh. Thân thể của Quỳnh giờ đây đã mềm nhũn trong tay anh và giờ đây, trời đất dù có ngả nghiêng, vũ trụ có quay cuồng thì cũng chỉ quay cuồng ngang bằng nhịp độ đang quay cuồng tàn bạo trong tấm thân đầu đời của người con gái va chạm với những xúc cảm của xác thịt mà thôi.
Chỉ với một tư thế miệng ở trước mặt, tay vòng ở phía sau lưng, anh Trung đã cúi xuống rất sâu xuống phía dưới lằn bụng của Quỳnh. Anh Trung vục mặt của mình vào cái vùng non bồng thơm tho và ấm áp tuyệt diệu đó. Anh ngửi thấy một mùi hương thơm nhè nhẹ từ phía dưới bụng của Quỳnh toát ra bên ngoài làn vãi ấm Quỳnh vẫn còn đang mặc ở trên người.
Anh Trung nhẹ nhàng dùng hai bàn tay nong nhẹ cái cạp quần của Quỳnh ra, từ từ kéo xuống trong tiếng rên nho nhỏ của Quỳnh. Đúng ra Quỳnh phải có chút phản ứng nào đó để cho cái quần của mình đừng bị anh Trung lột ra, nhưng xem chừng toàn thân của nàng đã như hoàn toàn tê liệt đã như hoàn toàn phụ thuộc vào những động tác ngập đầy kích thích của anh Trung.
Chiếc quần dài và cái xi líp nhỏ màu trang bị kéo ra dễ dàng và bây giờ, đến lượt hồn phách của anh Trung bi bay biến đi đâu mất. Anh tự nghĩ trong đầu khi tia nhìn của anh mới chỉ lướt qua phần bụng dưới đẹp tuyệt vời của cớ học trò hơ hớ:
– Trời ơi! Sao lại có một tác phẩm thiên nhiên tuyệt tác đến như thế này.
Năm năm về trước, khi mới lấy chị Trung, trong đêm động phòng và nhiều đêm sau đó, anh đã không quên chiêm ngưỡng, ngắm nhìn và tận tình hôn hít và bú liếm cái lồn cùng với phần dưới trên thân thể cho vợ anh. Nó cũng căng cứng hồng hào, cũng no đầy láng mướt, cũng mát mịn báng trinh. Nhưng chắc chắn, nó không thể cân phương hoàn mỹ và đầy ắp hấp lực như vùng âm hộ thần thánh của Quỳnh.
Anh Trung không thể chần chờ thêm được. Anh tận sức úp mặt vào giữa hai mép lồn màu hồng tươi mềm mại đã nở ra he hé và đang bắt đầu có chất nước rỉ ướt từ bên trong của Quỳnh để hít lấy mùi hương đê mê của cõi đời hạnh phúc. Anh hít đến ngập hơi xong mới khoan thai táp lấy một bên mép lồn mà nhay nhay trong hai cánh môi dày của anh vô cùng lợi hại. Quỳnh ưỡn ngược háng lên như thể đón chào và tiếp nhận lấy những ân huệ đầu đời của nhục cảm, như để khuyến khích và hưởng dụng cái miệng đầy ma quái của anh Trung, đôi mắt Quỳnh lim dim he hé nhìn ngược lên trần nhà như tê như dại đi trong khi cửa miệng của Quỳnh hé ra để xuýt xoa rên rỉ.
Phần anh Trung biết cá đã chịu mồi, anh không cần phải lo cô học trò đầy sức sống này ra chiều phản đối nữa vì một khi cảm giác đê mê xác thịt đã xâm chiếm trong thân thể con người, thì đất có sập xuống ngay đi nữa, cũng chừng quan hệ cho bằng những xúc cảm đang cuồng nộ dâng lên. Anh yên trí mút bú cẩn thận hai bên mép lồn thơm tho no dầy và phủ đầy lông đen mơn mởn, anh bắt đầu vạch toạc hai mép âm hộ ra hai bên để cho anh thực sự úp cả khuôn mặt vào với một mùi hương giống cát tràn đầy kích thích.
Anh lấy đầu lưỡi và nhẹ vào ngay phía bề mặt của cái hột le làm cho Quỳnh giật bắn háng lên y như nâng bị điện giật. Cứ mỗi lần anh Trung bật cái đầu lưỡi của anh vào cái hột le là mỗi lần đít của Quỳnh bị giật bắn lên như người bị kinh phong vô cớ, hai cánh tay trần nhễ nhại của Quỳnh vòng xuống ghì xiết lấy đầu cổ của anh Trung, có khi nàng còn phản ứng rất tự nhiên nắm chặt từng mớ tóc anh kéo cho dí sát mặt anh Trung vào mặt lồn. Anh Trung hiểu hết ý tứ của giống cái lúc đã sa vào cơn khoái cảm nhục dục. Anh nhấc hai cánh tay lên bóp ấy hai bờ vú no nê của Quỳnh mà đè cho nàng nằm ngửa hẳn ra trên ghế, xong rồi anh kéo bẹt chân của Quỳnh ra. Anh Trung nhìn kỹ phần bụng dưới của Quỳnh, anh tặc lưỡi nghĩ thầm trong bụng:
– Trời ơi tuyệt tác Tuyệt tác! Tấm lưng ong của nhỏ Quỳnh này sao đầy đặn cân đối nối xuống hai bắp đùi tròn trịa, trắng phau như mặt trứng gà bóc với cái mu lồn nhô cao tròn trịa phủ đầy lông đen mượt kín lấy cái âm hộ nàng bừng bừng đang tỏa ra một mùi hương ngai ngái mà nó lại có sức hấp dẫn vô cùng.
Anh tiếp tục hít lấy trọn vẹn mùi hương lạ trộn lẫn mùi của nước dâm hơi trơn trơn quyện từ chùm lông ở cửa lồn của Quỳnh tỏa ra và mút lấy mút để bất cứ chỗ nào ướt át, vị nước lồn hơi mằn nặn nhưng thơm tho mùi hương con gái còn băng trinh, khác hẳn với mùi hương vị ở cái lồn quen thuộc của vợ anh Trung. Tuy chị Trung, những lúc cùng anh làm tình cũng “quằn quại rên xiết” cuồng dại lắm, nhưng một hình hài tấm thân với những đường nét quen thuộc, những hơi hượm quá quen đôi lúc đã trở nên nhàm với một con người đầy tinh khi, lúc nào cũng chỉ muốn làm tình và có đầy óc nghệ sĩ như anh Trung. Thân thể của chị Trung to lớn kềnh càng thật, vú to lồn mẩy thật, nhưng cái lỗ âm hộ của chị, những lúc cương cứng, nở ra hơi rộng, đến độ đôi ba lần nghịch ngợm lồn vợ, anh Trung có thể đút cả một trái dưa leo to tròn gần gấp hai khúc dương vật của anh vào mà vẫn trót lọt như thường.
Còn cái lỗ lồn của Quỳnh thì nhỏ xíu, mặc dù Quỳnh đã bị kích thích đến cùng độ, nước dâm đã ứa ra ướt đẫm cả hai bên cái mép lồn làm cho trơn trượt, nhưng anh Trung chỉ có thể lừa đút vào được có hai ngón tay và đã thấy chật cứng cửa lồn. Điều này làm cho anh càng thêm phấn khởi vì một lát nữa đây, anh sẽ đút hẳn cái dương vật của anh vào miệng lồn của Quỳnh nhờ sự trơn trượt của dâm thủy và chắc chắn cái lòng âm hộ nhỏ xíu của Quỳnh sẽ khít khao nuốt kín cái, dương vật cứng như ruột khúc gân của anh. Chao ôi! Sự cọ xát âm dương sẽ khấn khít chặt chẽ đến cỡ nào, tới chừng đó, liệu anh có chịu đựng được để giữ cho tinh khí khỏi xuất ra mau chóng hay sẽ bị ‘ngã ngựa trên chiến trường”, anh chưa dám đoan chắc.
Anh Trung tặc lười:
– Chừng đó rồi tính, mình có đủ kinh nghiệm mà, lo chi?
Nghĩ như vậy, anh Trung cảm thấy yên tâm về khả năng kéo dài cuộc chơi của mình. Anh tiếp tục hưởng thụ tất cả những tinh khôi trinh tiết từ tấm thân ngà ngọc của Quỳnh.
Da thịt của Quỳnh trắng hồng như sữa, nó vừa mịn màng vừa mềm mại êm êm chứ không quá săn chắc đẫy đà như da thịt của vợ anh. Lại nữa, chị Trung hay cào cấu tham lam, hay ghì xiết mút bú anh đôi khi mạnh bạo quá đến độ đau đớn phũ phàng làm cho anh một vài khi cụt hứng, chứ thường dùng răng nghiến lên nghiến xuống cái đầu dương vật của anh dù nổ đã bị chị kích thích cương cứng, phồng lên như muốn nứt cả ra mà chị vẫn ham hố quết mãi nó trong cổ họng. Anh Trung chỉ thích lối làm tình êm ả, cuồng nhiệt nhưng nhẹ nhàng, tận tình nhưng đừng thô bỉ quá, mất cả tính chất lãng mạn của hai kẻ yêu nhau.
Chỉ cần nhờ cách nói dối sơ sơ, anh đã dụ được Quỳnh hôm nay. Không cần nghĩ đến hậu quả sau đây sẽ diễn ra như thế nào, anh Trung cũng rất khoan khoái và mãn nguyện, vì anh giống như người trúng số lớn, đã chiến thắng, đã chiếm được một đóa hoa tươi xinh đẹp nhất, trẻ trung nhất, ngoan ngoãn dịu dàng thơm tho và đầy ắp sinh khí nhất, đóa hoa lại không có mấy phản đối, lại như dễ dàng thỏa hiệp tham dự trao đổi nhục dục với anh.
Anh Trung cảm thấy hưng phát hơn bất cứ lúc nào. Anh thì thầm nho nhỏ, chỉ đủ cho Quỳnh nghe:
– Quỳnh cứ ngoan đi, không có chuyện gì thiệt hại cho Quỳnh đâu. Anh Trung sẽ làm cho Quỳnh sung sướng… Anh thương Quỳnh lắm, Quỳnh đừng có lo…
Giọng nói của anh Trung đầm ấm, chứa đựng biết bao ân nghĩa, căm tình. Toàn bộ xác thân của Quỳnh đang trong cơn sốt cao độ, Quỳnh cũng có chút lo âu, không biết sự việc diễn ra sẽ đem đến cho nàng hậu quả tốt xấu như thế nào.
Nhưng như thế nào đi nữa, thì có một điều Quỳnh biết chắc chắn là nàng không thể cưỡng lại được những cảm giác khoái cảm ngất ngư đầu đời không thể nào ngăn được sức tấn công tuy từ tốn nhưng đầy vũ bão của anh Trung. Quỳnh chỉ còn biết nghiến răng nhắm mắt phó mặc sự đời, buông xuôi cho tấm thán tô hô ngồn ngộn trong trắng ngàn vàng của đời con gái để mà hứng nhận lấy tất cả những gì mà anh Trung đang đem đến.
Cặp đùi no tròn của Quỳnh hết co lên đạp xuống một cách vô hồn rồi uốn éo qua lại bởi những cách bú liếm vời vợi của anh Trung. Nhột nhạt và hương phấn quá độ khiến Quỳnh cứ phải rên lên, lúc đầu nàng còn rên nho nhỏ, càng về lâu Quỳnh càng chịu đời không thấu, nàng gào lên như con bò bị chọc tiết rồi hổn lên từng hơi thở đứt quãng không ngừng. Quỳnh nghiến răng rít trong hơi thở trong lúc hai tay xoắn chặt lấy chùm tóc rối của anh Trung:
– Em… em… chêêêết mââát… anh Trung ơơơơiiii!!!
Anh Trung biết, Quỳnh đã bị kích thích đến sắp ngất xỉu rồi, anh sợ rằng làm quá, có thể Quỳnh sẽ tắt thở luôn cho nên anh vội ngẩng mặt lên nhìn khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi của Quỳnh, anh vội vàng trấn an con nhỏ:
– Không… không… chết được đâu Quỳnh ơi! Em cứ an tâm, để cho anh đem đến cho em những cảm giác nhớ đời… Anh thương Quỳnh nhiều lắm, Quỳnh biết không…
Vừa nói đôi bàn tay của anh Trung đưa lên xoa bóp hai bờ vú no tròn gọn ghẽ của Quỳnh. Quỳnh nhấm nghiền mắt lại:
– Đủ rồi đó anh Trung ơi… Anh còn làm nữa, em chịu hết nổi rồi…
Anh Trung muốn nói cho Quỳnh biết rằng làm sao anh có thể không làm nữa. Làm sao anh có thể không đút cái dương vật đang cương cứng thèm khát của anh vào cái lỗ lồn no tròn xinh xắn đầy màu mỡ đang nở ra he hé của Quỳnh trước khi mọi chuyện được chấm dứt, anh tiếp tục nâng niu hai cái nhũ hoa của Quỳnh rời lại cúi đầu xuống miệt mài mút bú cái lồn đầy lông của Quỳnh đã ướt đầy dâm thủy, anh mạnh dạn thọc trọn hai ngón tay trỏ và giữa vào lỗ lồn của Quỳnh rồi cứ đều đặn nhịp nhàng mà thủ dâm cho Quỳnh làm Quỳnh điên cuồng lên vì khoái cảm. Làm một lúc khá lâu, anh Trung cảm thấy mỏi rời những ngón tay, anh rút tay ra đưa lên miệng, mút lấy từng chất nước đục trắng sền sệt còn dính ở chung quanh trước cái nhìn đầy ngạc nhiên của Quỳnh. Anh Trung giải nghĩa:
– Nước tinh chất của Quỳnh đó, em có biết không, nó bổ dưỡng tinh khiết vô cùng, anh phải ăn hết không nó sẽ bị khô lại, phí đi.
Quỳnh tin anh nói, nhưng nàng thấy mắc cỡ vô cùng, vội vùi mặt vào một bên nách của anh Trung như đang chạy trốn. Anh Trung kéo mặt của Quỳnh ra cho đối mặt với anh rối thè lưỡi liếm lấy làn môi non nớt mềm mại của Quỳnh khiến nàng tự nhiên cũng hé môi ra mà táp lấy hai làn môi của anh Trung ngấu nghiến.
Hai thân xác trần như nhộng ghì xiết lấy nhau. Hai khuôn mặt lấm tấm mồ hôi quyện chặt lấy ở hai cái mồm. Phần dưới hạ bộ, anh Trung cố tình ưỡn ra cho cái dương vật ngỏng cứng của anh chà qua chà lại trên vùng âm hộ của Quỳnh, có lúc nó bị vướng đâm thằng cả vào bụng Quỳnh khiến cho nàng bị thốn phải nhích bụng sang một bên. Nhưng không biết vì sao tự nhiên Quỳnh dang rộng hai chân ra như mời gọi anh Trung làm nốt những động tác gì anh sẽ phải làm và quả như bản năng tự nhiên của Quỳnh vừa cho thấy, anh Trung lừa lừa thế nào không biết.
Cho đến khi cái đầu dương vật của anh vừa chạm đến chùm lông với hai làn mép lồn của Quỳnh thì anh khẽ hẩy đít lên chút xíu nhấp mạnh một cái con cặc lõ của anh Trung đã lấn hấn vào tận bên trong cái lỗ lồn chật kín nhưng trơn ướt của Quỳnh khiến cho nàng bất chợt rú lên:
– Áááa… Anh Trung ơi! Cái gì vậy? Em đau quá!!!
Anh Trung không kịp trả lời, anh tiếp tục những động tác thường lệ của đàn ông, con cặc của anh kéo ra nhấp vào liên tu bất tận làm cho Quỳnh bị nghẹo cả đầu cổ sang cả hai bên mặt ghế, đôi cánh tay của Quỳnh víu chặt lấy mặt vải ghế như muốn bắt đền cái ghế vô tri làm cho Quỳnh đột nhiên sung sướng trong cái đau đớn để đời. Phần anh Trung, như đã đến lúc điên cuồng không còn biết đất trời gì nữa anh đụ tới đụ lui liên tu bất tận, cuồng bạo đến nỗi Quỳnh chỉ còn biết nằm ngửa trung cũng nhắm mắt mà rên, hai cái vú tròn căng trên bờ ngực thơ ngây rung lên rung xuống theo mỗi cái hất đít của anh Trung hơi thở của anh Trung càng lúc càng như muốn đứt quãng từng hơi.
Khoái cảm tột cùng đã kích thích anh đến điên cuồng, anh dập mạnh háng của anh để đâm sâu, đâm sâu thật cố vào mãi tận bên trong cái lỗ lồn của người học trò lần đầu tiên nếm trái mùi xác thịt. Anh hút một hơi lâu và vì hút quá nhanh, quá cuồng bạo nên có là thánh anh Trung cũng không tài sức đâu để tự kiềm chế mình để rồi tinh khí của anh bấn tung ra nóng hổi trong lỗ sâu âm hộ của Quỳnh khiến cho nàng bị hất bổng háng lên tiếp nhận cho đến khi anh Trung bấn khí trong lồn thì cả hai cùng ngã phịch xuống trong từng hơi thở ngất ngư sướng ngất. Khoái cảm dâng lên ngất trời nên cả hai tã người nằm sấp xuống bên nhau chỉ còn làm được một việc là thở hơi dồn dập rồi lịm dần vào giấc ngủ trái lệ.
Thế rồi từ đó, giữa anh Trung với Quỳnh, ngoài mối liên hệ thầy trò, còn có sợi giây trao đổi xác thịt vô hình nhưng vô cùng khấn khít và cứ mãi đều đặn diễn ra. Lúc ban đầu còn do anh Trung nài ép, cấp sau này thì cứ sau nhiều ngày không biết vì mệt mỏi quá hay vì bận việc, anh Trung tỏ ra lơ là không còn vồ vập như trước nữa thì Quỳnh tự tìm cách để ở lại với anh và sau mỗi buổi học nhạc, Chi cứ tự tiện ra về, còn Quỳnh thì lưu lại nhà anh Trung với lý do rất chính đáng, có bằng chứng hẳn hoi là làm người mẫu cho anh Trung vẽ tranh dự tuyển.
Về phía Chi cũng không có lý cho gì để cho nàng phải thắc mắc, cho đến một lần, như đã nói, nàng tình cờ biết được mối liên hệ thật nhất giữa hai người, anh Trung và nhỏ Quỳnh.
Mặc dù Chi đã biết tất cả sự thật về sự liên hệ khác thường giữa anh Trung với Quỳnh, nhưng thấy hai người cố tình giấu diếm, Chi cũng không tọc mạch thêm nữa làm gì, để rồi ma đưa lối, quỷ dẫn đường, Chi biết được cả những sinh hoạt phòng the của Chị Hương cùng anh rể. Có thể họ đã vô tình không muốn để cho Chi chứng kiến. Nhưng chuyện phải thấy đã thấy rồi, lại còn thấy thường xuyên hơn nữa mới tội nghiệp cho một cô gái thuần thục thơ dại như Chi.
Làm cách gì để cho tâm trí của Chi không bị lung lạc. Làm cách gì để cho những tưởng mơ mộng cùng niềm khát khao của thân xác không thức dậy trong khắp cùng thân thể của Chi. Làm cách gì để Chi có thể chế ngự được những cám dỗ kéo đến phủ ngập trong lòng vào những đêm Chi ngồi học bài một mình trong căn phòng vắng, trong những đêm thinh lặng cô đơn mà xác thân cứ chỉ muốn tung cửa sổ lồng.
Không! Nhất định Chi không thể làm như nhỏ Quỳnh, Chi phải tìm mọi cách. Để quên đi mọi hình ảnh dâm dục, mọi sự việc ái ân đầy cám dỗ, để chế ngự những khát khao từng giờ từng phút ngày đêm đang lớn mạnh sôi sục trong các cơ quan tình dục của Chi. Tại sao Quỳnh lại có thể làm như vậy với anh Trung. Chẳng thà như chị Hương với anh Hoàng. Họ đã là vợ chồng thì chuyện trao đổi xác thân là điều hợp lý. Còn nhỏ Quỳnh thì rồi hậu quả của nó sẽ ra sao. Chẳng lẽ nó sẽ buông rơi cuộc đời con gái vì anh Tnmg đã có gia đình, làm sao anh ấy có thể lo liệu chu toàn cho Quỳnh nếu chẳng may xảy ra chuyện có bầu.
Xem ra nhỏ Quỳnh đã qua lại với anh Trung lâu lắm rồi thì phải. Vì cái hôm Chi đột ngột chứng kiến hai người ghì xiết và trò chuyện trắng trợn buông thả ở trên giường thì chắc chắn đó không phải là bối cảnh của hai người mới vừa quen biết, đến nỗi Quỳnh chẳng từng nói với anh Trung.
– Anh làm cho em không xa anh được nữa, có khi vừa mới từ nhà anh trở về, em đã muốn quay lại với anh…
Anh Trung mò tay xuống bóp nhẹ trên cái mu rậm rịt của nhỏ Quỳnh, anh ghé vào tai nó:
– Lúc nào em muốn cũng được thôi mà. Chỉ đừng đến với anh khi có vợ anh ở nhà kẻo xảy ra chuyện ghen tuông lộn xộn.
Nhỏ Quỳnh cũng chẳng vừa gì, nó luồn tay xuống ve vuốt cái bìu dái của anh Trung, miệng phụng phịu:
– Em chỉ muốn anh dành tất cả cho em. Anh phải chơi với em cho đến khi chị ấy cồ dùng đủ mọi cách hay là dùng miệng mà bú chim, anh cũng không thể cứng lên được thì em mới bằng lòng.
Anh Trung vừa bóp mu lồn nó vừa phá ra cười:
– Anh đâu dè em tham lam đến như vậy! Dù gì chị ấy cũng là vợ anh. Nếu anh không còn khả năng làm cho chị ấy thỏa mãn nhục dục mỗi khi cần tin chị ấy sẽ từ bỏ anh ngay lập tức. Chừng đó, anh biết ở với ai.
– Ở với riêng em!
Nó vọc mãi con chim đã cương cứng của anh Trung:
– Em sẽ ở với anh suốt đời, để cho chị ấy ở giá mới biết thân.
Anh Trung lấy tay ngất đầu vú con Quỳnh:
– Nói bậy! Đừng bao giờ để xảy ra chuyện này. Bất cứ lúc nào mình cần đến nhau là đã gặp được nhau rồi, cần chi em phải nghĩ đến chuyện tai ác đó.
Anh Trung xoa cái mu lồn của nó mạnh hơn:
– Thôi, đừng nói chuyện tào lao nữa, em dạng háng ra cho anh đâm cái của anh vào để cho em được sung sướng, sung sướng hoài hoài, chịu không em nhỏ?
Nhỏ Quỳnh ngoan ngoãn gục đẩu vào ngực anh Trung, nó tự động xoạc rộng hai bắp đùi. Cái lồn của nhỏ Quỳnh lúc thường trông cũng chỉ xoẹt soạt kích thước như của Chi thôi, nhưng giờ trông nổ nở to ra toang hoác với cái sắc hồng hào, cái hột le ươn ướt loang loáng đang hấp háy như có luồng điện giật chạy qua. Anh Trung vác thẳng hai chân nhỏ Quỳnh lên vai, anh cấm con cu của anh vào dễ dàng trơn tru, thân hình của Quỳnh dốc ngược đứng lên để cho anh Trung vừa gác hai chân của nó trên vai, vừa quỳ gối khom người đâm thắng cái dương vật láng nhảy của anh vào. Tới nước này, con Quỳnh chỉ còn cách nằm đó mà lăn lộn, mà rên lên xuýt xoa, hai tay nó cào cấu lung tung chẳng còn ra cái thể thống gì.
Chi nghĩ thực lòng, lỡ mà nó bị anh Trung cho mang bầu thì coi như nó đi vào của tử vì ba mẹ Quỳnh cũng thuộc gia đình đàng hoàng đứng đắn, đâu có dễ gì chịu đựng nổi dư luận dèm pha đàm tiếu nếu con gái của họ bị chửa hoang. Nghĩ tới nghĩ lui, Chi vẫn không thể nào tìm ra được cái đáp số đúng nhất để giải nghĩa tại sao nhỏ Quỳnh bỗng nhiên liều lĩnh và gan cùng mình như vậy!
Đã đành, theo như Chi cảm nhận, thì đối với hai người tham dự vào cuộc giao cấu, chắc chắn sẽ có những cám dỗ tận cùng, giống như vế phần Chi, mới chỉ thấy và nghe thôi, trong cơ thể đã cảm thấy râm ran nóng bức khó chịu và nước lồn cứ tự nhiên ứa ra âm ỉ, nhưng Chi vẫn chế ngự được bản thân của mình, nàng chỉ cần nhắm mắt chạy trốn thoát nhanh trước những cảnh tượng dâm ô lõa lồ, mặc cho dâm thủy tử trong cửa lồn ứa ra bao nhiêu cũng mặc, chạy trốn vào phòng, cởi quần ra xịt vòi nước lạnh cho nó dịu xuống là xong, cần gì cứ phải mãi tìm đến với nhau trong bao nhiêu lo sợ như vậy để làm gì.
Nghĩ về mình thì như vậy, nhưng Chi cũng đủ sáng suốt để nhận ra rằng nàng chưa bao giờ bị tiếp xúc với người khác phái, cho nên nàng vẫn cho phép mình nghi ngờ, nếu có chuyện như vậy xảy ra, nếu có một cái miệng áp trên môi Chi mà hôn liếm, nếu có một khúc gân vừa cứng vừa dài như của anh Trung lẫn anh Hoàng chồng chị Hương mà đâm mạnh vào cửa mình như vậy, không biết mình có còn đủ trí lực để mà suy nghĩ thiệt hơn hay không. Chắc chắn Chi sẽ cương quyết để tự làm chủ lấy mình, không để cho bất cứ con cặc của bọn con trai lại vô cớ đâm thủng cái lỗ lồn của mình.
Chi mơ màng liên tưởng đến giấc mơ kỳ cục với Hưng hôm nào. Hưng tuy còn đi học, nhưng trông sức vóc của hấn bên ngoài cũng to lớn dềnh dàng như nhột người đã lớn và trong giấc mơ, Hưng đã trần truồng để cho thân thể cọ xát vào những vùng nhạy cảm của Chi và rõ ràng quá, Chi cũng đã bị kích thích đến ứa đẩy dâm thủy bên trong khe lồn.
Chi mường tượng ra được phần nào kích thước và hình hài của bộ phận sinh dục con trai của Hưng. Nó cũng sẽ rất bự rất dài và rất to chứ chẳng vừa. Nếu Hưng sau này dám tỏ tình và dám chứng minh Hưng yêu Chi một cách cụ thể thì chắc Chi sẽ chọn Hưng làm người yêu đầu đời và hai người sẽ tiến đến hôn nhân. Chừng đó, Chi sẵn sàng cho Hưng làm bất cứ điều gì trên thân thể của nàng, Hưng muốn gì cũng được, hay là Hưng không làm gì khác, chỉ cần khoan thai từ tốn đút cái đầu dương vật của Hưng vào cái lỗ nhỏ âm hộ luôn luôn ngứa ngáy của Chi như bây giờ thì Chi cũng sẵn lòng, Chi “cho” Hưng ngay lập tức.
Bởi vì, Chi cũng có dành rất nhiều cảm tình cho Hưng mỗi khi Hưng nhìn Chi đắm đuối, nhìn như ngây dại, nhưng đến lúc hai đứa chạm mặt nhau thì Hưng phong biểu lộ được lời gì, Chi làm sao dám mở lời trước. Bạn cùng lớp với nhau, gặp gỡ, chào hỏi nhau vui vẻ là chuyện thường tình, đâu có biểu lộ được gì khác lạ. Nhưng tự nhiên trong lòng, Chi vẫn có nhiều ý tứ với Hưng và nếu Chi không nghĩ sai thì Hưng cũng rất thích Chi, thích một cách vô cùng đặc biệt nữa kia!
Bởi những lúc tình cờ chạm mặt nhau, Hưng chí như trời trồng, đứng trân trân nhìn Chi như người mất trí, dù cho Chi có mở ngõ bằng một nụ cười thật dễ thương, thất thân ái, thì Hưng, trời đất Hưng ngu quá, không chịu bình tĩnh đứng lại, nắm lấy tay Chi hay nói với Chi vài lời, Chi sẽ tỏ cho Hưng biết về cảm tình của Chi dành cho Hưng thật dạt dào tha thiết, vì nói cho cùng, trong đáy sâu tâm tưởng của một người con gái đôi mươi, Chi đã sẵn sàng yêu Hưng mất rồi.
Vậy cho nên, trong những lúc cô đơn mơ mộng, Chi đã có lúc nằm mộng thấy Hưng, đã cùng với Hưng trong một cảnh trần truồng, tuy đã trần truồng nhưng rất là thánh thiện, đâu có làm những công việc loạn cuống như nhỏ Quỳnh với anh Trung hay như chị Hương làm với anh Hoàng. Tại sao giữa hai con người, một nam một nữ cứ phải hôn hít liếm bú và giao cấu hai bộ phận sinh dục với nhau. Chẳng lẽ họ không biết đau đớn là gì???
Nghĩ miết rồi Chi chìm dần vào giấc ngủ. Trong giấc ngủ vật vờ, Chi lại nhớ đến Hưng, lại nằm mộng thấy Hưng cũng đang trần truồng và thè lưỡi ra liếm sâu trong âm hộ của Chi để tới khi Chi tỉnh giấc đáy quần xì – líp lại ướt cũng lênh láng chất nước ngai ngái nhờn nhờn. Chi lại phải đi vào phòng vệ sinh rửa nó đi cho khỏi bị nhớp nhúa, cho những sợi lông khỏi bị dính bết vào nhau.
Hôm nay ngày lễ, được nghỉ học Chi không biết làm gì, cứ hết đi ra lại đi vào quanh quanh quẩn quẩn, đọc sách mãi cũng chỉ là những câu chuyện của tiểu thuyết lãng nhách vẩn vơ Chi nghĩ đến Quỳnh, chắc nó đã tìm cách để đến nhà anh chị Trung, có khi nó vui chơi làm bếp cùng chị ấy. Gặp lúc chị phải ra khỏi nhà là nó với anh Trung cứ an nhiên mà đem nhau vào giường mặc tình ân ái vì chị Trung chẳng có chút nghi ngờ gì.
Phần khác, chị cũng yên trí cho rằng anh Trung đã có chị cũng đã là quá dư thừa thỏa mãn sinh lý còn sức đâu nữa mà lăng nhăng trai gái. Vả lại dưới mắt chị Trung, nhỏ Quỳnh còn ngây thơ khờ dại, nó cũng có vẻ khó khăn cứng đầu ra phết, dễ gì nó chịu dâng hiến vô cớ cho một ông thầy đã có vợ, đã hưởng thụ thường xuyên quá đầy đủ như anh Trung.
Quả nhiên, chị ấy đã lầm Chị đã bị một con bé giả vờ thơ ngây chẳng những dễ dàng qua mặt, nó còn biết cách chơi ác anh Trung bằng cách làm cho anh Trung dần dần khô cạn sinh lực vì mài miệt giao cấu thường xuyên với nó. Chẳng vậy mà, những lúc gắn đây. Mỗi khi chị lên cơn muốn anh phải làm tình, thì anh Trung như người đã mất hết hứng thú con cặc của anh không cứng lên được nhanh chóng như mọi lần, làm cho chị Trung khờ khạo không biết, nhưng anh Trung hiểu ý, anh vội giải thích như để che dấu tội lỗi của mình:
– Lúc này anh làm việc hơi nhiều nên có chút mệt mỏi em chịu khó ve vuốt và bú nó một hồi lâu anh có thể làm được ngay thôi.
Chị Trung tin thật lời chồng, chị trần truồng bò hắn lên người anh Trung để “giúp” cho anh Trung phục hồi sinh lực, chị nút lưỡi hôn môi và bú cái đầu con cặc mềm mềm của anh Trung cho đến khi máu dồn lên càng cứng, chi mới ngồi chồm hổm trên bụng anh, dạng banh hai háng ra cầm lấy cái khúc gân “tội nghiệp” của anh Trung mà đặt đúng vào cái lỗ của mình, chị nhịp nhàng dộng lên dộng xuống cho đến lúc các gân máu anh Trung thực sự được hồi sinh anh mới ra tay tiếp tục, đành phải mút bú cái liệng, cặp vú, lỗ lồn đã quá quen thuộc của chị Trung. Anh tự nhủ:
– “Lồn nào cũng là lồn! Lỗ nào những là lỗ! Bề nào thì cũng một bặn tinh khí sẽ phải xuất ra. Thôi thì tham dự lập tức cho vợ khỏi nghi ngờ cũng là một cách thay đổi giữa hai thể xác, tuy rằng một lớn một bé, một mới một quen, nhưng nước nôi lông lá, khe núi cũng giống như nhau, kẻ cứng người mềm…”
Anh Trung thầm nghĩ rồi tích cực tham gia ngay cuộc mây mưa cùng với vợ nhà. Chính nhờ vậy mà những cuộc làm tình với vợ từ khi anh Trung san sẻ sinh lực cho cô học trò thơm như múi mít đã giúp anh Trung tìm ra được cái phong độ của một con tuấn mã giai phông vô cùng vì lượng tinh khí tồn trữ trong thân thể của anh không còn quá sung mãn để có thể dễ bị kích động đến phải phọt ra ngay.
Nhờ vậy mà chị Trung dù có tham lam dù có chế biến ra bao nhiêu cách thế giao hợp từ nằm ngửa nằm sấp, bò lom khom hay đứng dạng hai háng hay mút bú anh Trung tận tình đến như thế nào thì con cu của anh vẫn thản nhiên nhấc như trái bắp, cứ hùng hục, hùng hục mà nắc mà thục ra kéo vào đến mỏi rời rã chân tay mà anh chưa muốn thôi là chị Trung cứ việc… chết giấc, có nhiều lúc chị đừ quá, muốn kết thúc cuộc chơi:
– Ra chưa vậy anh. Em mệt muốn đứt cả hơi ra rồi. Em đã rên lên đến ba bốn bận, sao anh còn vẫn chưa ra.
Anh Trung đắc ý mỉm cười:
– Anh đã nói rồi đó! Lâu nay chăm chú làm việc tuy người mệt nhưng khả năng giao hợp của anh lại bền bỉ hơn trước rất nhiều, em muốn kéo dài bao lâu anh cũng chiều em hết. Làm nữa đi em, nếu em thấy mỏi thì mình thay đổi kiểu khác.
Nói rồi anh xoay lưng cho vợ nằm sắp xuống, chị Trung hiểu ý, chống hai đầu gối xuống mặt giường cho chổng cái mông đít lòi cả lỗ đít lỗ lồn đầy lông lá ra phía sau. Anh Trung quỳ dạng hai gối trên giường vòng lòn hai tay xuống bụng vợ mà nắm lấy hai cái vú của chị Trung làm điểm tựa cho anh đút con cặc từ sau phóng tới, Chị Trung thè lưỡi ra thở hổn hển trong cách chơi như chó này, cái đầu của chị Trung gặc qua gặc lại, chị cũng chống tháng hai cánh tay dùng sức mạnh hất ngược cái đít ra phía sau để cho con cu anh Trung có thể ngập kín thật sâu vào cái cửa tử cung nằm sâu trong lỗ lồn của chị. Hai bờ mông to tròn đầy vun của chị Trung ướt dâm dâm thủy, nước nhờn của chị chứ không phải của anh Trung vì anh Trung chỉ xuất tinh có một lần, chỉ một lần rồi quẹo luôn cái đầu “quy lát”.
Còn chị thì cứ sướng đi sướng lại lia chia. Sướng xong, chị bình thản để cho anh Trung tiếp tục trổ nghề giao cấu, đến khi hồi sức, chị lại sướng thêm một đợt tiếp theo. Mỗi khi chị Trung sướng là anh Trung biết liến, khuôn mặt chị nhăn nhúm, đau thương hai hàm răng của chị nghiến lại, bạnh ra, những ngón tay của chị cấu cào anh, có khi đến rướm máu, mu lồn của chị cứ thế, hất hất mãi lên cho đến khi tử cung của chị co thắt, bóp tới bóp lui cái đầu cặc của anh Trung bên trong âm đạo, mạnh quá thì anh đành chịu thua cuộc và tinh khí vọt mạnh ra, nhầy nhớt khắp cùng trên lưng trên bụng của chị. Chị Trung nhớ lời anh nói năm nào:
– Tinh khí đàn ông cũng như đàn bà bổ dưỡng và tinh khiết, em đừng để cho nổ khô đi, uổng, mút lấy mà ăn giống như anh từng ăn hết nước lồn của em ứa ra vậy.
Cho nên chị Trung nhanh chóng quay ngược thế nằm ngửa trở lại vơ lấy cái dương vật to cứng đang xìu dần của anh Trung mà nút lấy từng giọt tinh khí còn sót lại, giọt nước nhờn nào từ đầu cu anh Trung bắn tung trên người thì chị Trung xoê tay ra xoa lên khắp chân, trên mu lồn, trên bụng no tròn phốp pháp của chị cho nó “dưỡng da” như anh Trung thường chỉ dẫn.
…
Còn tiếp…