– Má nó, gần tết mà xui thấy mẹ, hôm qua mà không gặp mấy thằng công nhân thì giờ này là ấm rồi.
Thằng Dũng vừa dằn cốc bia xuống bàn, tay bốc vài hạt đậu phộng rang cho vào miệng, tỏ vẻ tức bực đến phát chửi thề là những người ngồi bàn gần đó ngoảnh đầu lại nhìn, nhưng chắc biết côn đồ nên ai nấy cũng chẳng phán xét gì cái hành động đó của hắn. Số là đêm qua Dũng và vài đưa chiến hữu đang “đi săn” ở khu vực khu chế xuất Tân Thuận, ai cũng biết được vào khu chế xuất rất rộng nhưng lại rất vắng người về đêm. Lượn lờ cả đêm chúng mới phát hiện ra hai con công nhân mang ba lô, túi lỉnh kỉnh, biết ngay là chúng đang về quê nên cả đám 2 chiếc xe máy vờ tấp vào hỏi đường, sau đó là giở trò xin đều, định trấn lột tài sản để xài tết. Chẳng may có đám công nhân Nam đi xe máy ngang qua. Thấy có “đồng minh” hai con nhỏ la toáng cả lên khiến nhóm của Dũng nháo nhào chạy ra được lớn mà chưa kịp cuỗm thứ gì. Mất toi cả đêm nên thằng Dũng tới giờ con tức lắm.
– Hà hà, tức tối làm gì hả chú em, có ăn có thua là chuyện ở đời mà, đã ngồi vào bàn nhậu rồi tiếc làm gì chứ nào?
Lâm vừa tựa lưng vào ghế, hai tay xoa xoa cái bụng phệ như trống củn mình, cười sa sả trước sự tức tối của Dũng. Lâm vốn ngày xưa cũng là 1 tay anh chị, nhưng khổ nổi chỉ được làm anh làm chị của bọn tôm tép, bãi giữ xe hay hộp đêm. Sau này có tuổi (năm nay tuấn được trên 40) bị đám khác tới hất cẳng, Lâm phải quay về với cái nghề cũ từ nhỏ… phụ hồ, thế mà được vài năm lại leo lên thầu, tất nhiên là thầu lậu chứ thứ đó mà làm nhà thầu cái nổi gì, nhưng cũng nhờ “tình nghĩa” giang hồ mà Lâm kiếm cũng được kha khá, cho đến giờ xây nhà cho người ta có bị chửi chứ chưa có căn nào bị sập… cũng hên. Đang tức tối trong lòng mà nghe Lâm vui san sản như thế Dũng càng muốn điên người lên.
– Ông nói nghe mà vãi đái ra, mẹ nó, một đồng cũng là tiền.
– Coi kìa, chú em nóng quá đó, anh biết chú em mày tiếc của, nhưng nếu tối qua chú em mày êm xuôi thì giỏi lắm bỏ túi vài trăm là cùng chứ gì.
Tuần vừa nói vừa cười khỉnh làm cho thằng Dũng nghi ngờ.
– Nè, ông anh nói vậy là sao.
– Thôi lật bài ngửa, tao biết chú mày khéo, sống nghề trộm đêm cướp vặt mà hơn 7 năm qua chưa bị thó.
Lâm lại nhếch miệng cười và ghé sát vào đầu Dũng, hất hàm qua phía bên kia đường.
– Chú em mày thấy con chó cái bên kia không, mẹ nó! Nó dám láo với anh.
Dũng nhìn theo thì bên kia đường thì thấy một người phụ nữ, đó là Trâm vợ của một công chức nhà nước, đang quét mấy mảnh giấy rác trước nhà mình. Dũng vẫn không hiểu ý Lâm.
– Vậy là sao, nhà nó kế nhà ông anh mà, đếch hiểu gì cả.
Hóa ra vợ chồng Trâm dọn đến xóm này cũng khá lâu, có điều nhà gần nhau chỉ cách có 1 con hẻm được đất vừa 1 người đi, nhưng do Lâm ăn ở bầy hầy quá, có lúc Lâm dẫn gái về nhà hát hò tới đêm, xung quanh hàng xóm thường không nói nhưng nhà Trâm sát bên thì khó chịu, đã không ít lần Trâm cãi vã với Lâm nảy lửa nên hắn căm lắm, cứ lăm lăm chờ có dịp là trả đũa.
– Chú em mày muốn có tiền chứ gì, anh chỉ cho mày, cứ vào nhà con cho cái đó mà lấy.
– Ông có bị gì không đó, quanh đây đa phần quán nhậu đông người, mà nhà nó cửa như cửa nhà kho to tướng vậy vô kiểu gì, dẹp đi.
– Chú mày lại nóng rồi, thì nhà trước nó chứa hàng buôn bán hằng ngày nên phải làm cánh cửa vậy chứ sao, còn tụi nó ra vào là bằng cửa sau, ở sau cũng có nhà mà người ta xây bít kín hết nên không sao đâu.
Thằng Dũng vẫn lắc tay xua xua:
– Thôi thôi, tui thấy vậy không thọ đâu, ông làm như nhà có mình nó không bằng, không kéo vào nhà đá mà đón tết.
– Hà hà, chú mày giỏi quá thì nó ở nhà có một mình chứ sao, nghe đây nè, ngày mai là 25 tết, cứ năm nào cũng vậy, mai là chồng nó về Long An, ở đó tới 28 tết mới lên lại, dẫn cả con nhỏ con nó theo chơi, chỉ có mỗi con này ở lại xem chừng nhà cửa thôi. Mà dạo này cuối năm nó đóng cửa im ỉm có bán buôn gì đâu.
Lâm cười khẽ một cái rồi lại dí đầu vào Dũng.
– Tao nói cho biết, chú mày mà có gan làm chuyến này, coi như trúng quả đậm, có hơn vài trăm bạc lẻ tối qua không?
Lời đề nghị đó khiến Dũng dao động, nó biết Thằng Lâm này chẳng tử tế gì, hóa ra là muốn trả đũa nên mới bày cho nó chuyến này.
– Nếu êm thì ông anh muốn chia bao nhiêu?
– Hà hà, tùy tấm lòng chú em, nhường nhau một tí xài tết, muốn bao nhiêu thì tùy… há há, mà chưa biết chừng vừa được tiền mà chú mày còn được sướng… con đó chừng 37 hay 38 gì đó mà còn là gái 1 lửa (gái một con)
– Thôi đi ông ơi, tôi coi bộ con này chẳng cương nổi đâu chứ sướng mẹ gì…
Coi như chuyện đã tính xong, hôm sau, đúng như Lâm thông báo, Chồng Trâm chở cô con gái phía sau, mang theo lỉnh kỉnh quá bánh về Long An, cũng hơn 5h chiều. Trâm vốn người giản dị, trước giờ chỉ lo nội trợ trong nhà, nên không có khách thì chị chỉ mặc bộ đồ bộ bình thường để tiện làm việc nhà hay qua hàng xóm. Chồng vừa đi, Trâm đi vòng ra được hẻm cạnh nhà, xuống cửa sau để vào trong nhà. Chạy ngang cửa sau nhà Trâm cũng là một lối đi rất hẹp được tạo thành bởi vách lưng của những ngôi nhà khác. Từ cửa sau đi vào là ngay nhà bếp. Trâm vừa đi vào kéo cửa sắt khép lại thì có tiếng nói vọng vào.
– Rồi, nhà cho ghi tiền điện đi, có ai không.
Trâm có hơi nhíu mày khó hiểu quay lại cửa, một người ăn mặc khá lịch sự với chiếc áo sơ mi nhạt đóng thùng trong chiếc quần Jean có hơi bạc màu một chút. Người thanh niên có lẽ khoảng gần 30 tuổi với ngực trái đeo tấm thẻ có dán loại hình 3×4, một cái túi xách đeo lệch vai. Dũng đang đứng trước con mồi của mình, nhưng Trâm thì không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra, trong đầu chị chỉ có sự khó chịu vì cái việc “ghi tiền điện” kỳ cục này.
– Mới hơn nửa tháng mà ghi cái gì chú.
– Dạ đúng rồi, tại qua tết có đợt bảo trì đường dây nên trước tết phải tổng kết ghi số mới sớm hơn đó chị, nhà mình xài bao nhiêu đó chị, cho em ghi cái.
– Tự dưng đột xuất có nhớ gì đâu, anh vào đây, đồng hồ điện ngay góc đó.
Trâm đẩy nhẹ cánh cửa ra cho “anh nhân viên” điện lực vào xem đồng hồ ghi số. Tay chỉ về phía đồng hồ điện cho anh nhân viên, nhưng khi vừa quay lại Trâm bất ngờ bị hắn ấn vào tường, Chị hoảng quá định hét lên Dũng nhanh chóng dùng tay bụm chặt miệng Trâm, tay kia kề sát con dao thái lan vào ngang cô chị.
– Câm họng lại, hớ 1 tiếng là đứt cổ, biết chưa.
Vừa bất ngờ, vừa chết điếng vì cái sắc lạnh của con dao và tên Dũng, Trâm run rẩy gật gật đầu trong khi lồng ngực thở hổn hển. Rồi 1 tay giữ chặt con dao ghè vào cổ Trâm, 1 tay tên Dũng với ra kèo kín cửa lại, cài chốt bên trong, vẫn đang đè hương sát vào tường hắn móc điện thoại trong túi ra nhá máy cho ai đó. Ngay tức thì bên ngoài có tiếng gõ cửa: “… Dũng… mở ra đi”. Thằng Dũng với tay kéo cửa ra thì có 4 tên khác nhanh chóng bước vào trong và khóa trái cửa lại, chúng là “chiến hữu” của Dũng. Trâm bị khống chế ngay trong bếp, chỉ cách cửa ra vào chưa đầy 2 mét nhưng lại không thể phản kháng được gì, nhà tuy không phải giàu sang nhưng cũng tương đối khá, nhà bếp mà cũng có Tivi và đầu đĩa, và tiếng nhạc vẫn êm êm phát ra nhè nhẹ. Dũng hất hàm ra hiệu cho 1 thằng trong nhóm.
– Ê, mày văn nhạc to lên.
Và khi tiếng nhạc được mở hết tần suất thì từ bên ngoài khó mà có thể nghe rõ tiếng động gì trong nhà, nhất là khi cửa đã được khóa kín. Trâm bị trói ngược hai cổ tay ra sau lưng và cột sát vào thành cầu thang, chị ngồi đó với 1 miếng giẻ siết chặt ngang miệng.
Bỏ mặc Trâm ngồi dưới sàn nhà ra sức quẩy hai tay để thoát khỏi dây trói, cả bọn lôi đồ ăn trong tủ và bành mức, bia bọt chuẩn bị tết trong tủ lạnh và bắt đầu bữa tiệc tất niên của mình. Đương nhiên là chúng không quên lục lòi tìm hết trong nhà, và cũng gom được vài thứ kha khá, đa số là tiền mặt và vài chỉ vàng. Chúng ăn uống tự nhiên thoải mái như chính trong nhà của mình, tiếng nhạc hòa cùng tiếng cười sặc sặc của chúng tạo thành một thứ âm thanh hỗn độn, Trâm chứng kiến cảnh bọn khốn làm chủ căn nhà của mình không biết là bao lâu, cho đến khi chị tình cờ liếc ngang đồng hồ thì đã hơn 8h tối.
– Chán thấy con đĩ mẹ, đứa nào có trò vui vui nói cho anh em nghe coi.
– Hehe, tụi này công nhận mày biết chọn chỗ thiệt đó Dũng, ăn sướng họng thiệt.
Dũng nghe thấy làm thích thú, vỗ đùi bạch bạch, rồi chồm người lại kéo cái giẻ đanh siết ngang miệng Trâm.
– Con gái mày chừng nào mới về, tụi tao muốn gặp nó 1 chút có được không.
– Không… t… tôi… tôi không có con gái đâu, mấy người muốn lấy gì thì lấy, rồi đi giùm cho.
– Hí hí, thôi không có con gái thì xài đỡ đàn bà cũng được, há há, chẳng phải tối nay nó cũng ở 1 mình hay sao chứ.
Thằng Dũng căng miệng ra cười trước lời đề nghị của chiến hữu.
– Hà hà, nhìn kỹ mới thấy, đúng là không tệ tý nào…
Đúng thật như vậy, thân hình Trâm không còn mơn mởn như con gái đôi mươi nhưng khá thon gọn, việc sinh nở và ở lứa tuổi này khiến cho Trâm có hơi “có da có thịt” một chút, nhưng điều đó là một sự kích thích mãnh liệt đối với những con vật đáng có hơi men trong người này.
– Để tối nay tụi anh làm chồng của em, rồi em sẽ thích thú cho xem.
Vừa nói Dũng vừa đặt bàn tay lên xoa khắp mặt Trâm, trong tiếng cưới cổ vũ của cả bọn. Phía trước nhà là cả hàng quán nhậu, bên trong nhạc lại mở to inh ỏi khiến tiếng van xin và tiếng la của Trâm không ai nghe được ngoại trừ 5 tên khốn này. Chị cố quay ngắc đầu liên tục để tránh bàn tay dơ bẩn của Dũng, và rồi tóc của chị cũng bị bung ra khỏi kẹp, xõa vừa xuống đôi bờ vai.
– Tôi lạy mấy người mà, làm ơn dừng lại… làm ơn thả tôi ra… tôi xin mấy người.
– Ừ, thì thả, nhưng phải để anh cởi áo em ra đã.
– Không… đồ khốn… đừng… đừng mà…
Trâm cố oằn người nhưng không tài nào thoát ra được sợi dây đang trói chặt hai cổ tay của Trâm phía sau lưng. Hai chân không bị trói nhưng sự vùng vẫy quả thật quá vô ích. Sự kháng cự của Trâm khiến cho cả bọn thật sự phấn khích, những cặp mắt hau háu săm soi cơ thể của Trâm, nhưng thích thú nhất chắc có lẽ là thằng Dũng, trong khi con mồi vẫn ra sức giãy giụa thì hắn ta cứ từ từ tháo từng hạt nút trên áo Trâm ra.
– Bỏ ra… cứu tôi…
– Hê hê, coi kìa, chắc là đang sốt ruột lắm hả cưng, tận hưởng đi, rồi anh cũng sẽ lột trần em ra thôi.
Vừa dứt lời, hắn đưa tay banh hai mép áo đã bị tháo bung hết cả hàng nút của Trâm ra, kéo toạc chúng qua hai vai và tuột xuống đến tận khủy tay. Tiếng thét của Trâm lọt thỏm giữa tràn cười hả hê của cả bọn. Năm cặp mắt dâm đãng đổ dồn về bộ ngực trần trắng trẻo của Trâm, cặp vú tròn lẳn được bao bọc bởi chiếc áo nịt trắng ngà ngà, vừa nuốt nước miếng trong cổ họng, thằng Dũng run run sờ lên bờ vai trắng mịn của Trâm.
– Buông tao ra, thằng khốn…
– Hà hà, coi kìa, vú cưng đã quá… lẽ ra anh phải khám phá ra điều này sớm hơn chứ… chậc chậc… mà không sao, tối nay em là của anh rồi…
Dũng xoa xoa hai vai của Trâm rồi từ từ lướt dọc năm ngón tay theo sợi dây áo ngực của Trâm, từ từ lần xuống vú của chị, nhưng như 1 đứa trẻ lần đầu thấy được vàng, thằng Dũng chỉ run run xoa thật khẽ và nhẹ bên ngoài, để nó cảm nhận được từng đường ren áo ngực của Trâm, hành động của nó khiến đám bạn chí cốt sốt hết cả ruột.
– Làm đi Dũng, má nó, con này coi vậy mà ngon hết biết, chơi nó, hiếp nó đi Dũng…
– Ê Dũng, trên lầu khi nãy tao thấy có phòng ngủ đó, bế nó lên đó mà hãm, vú nó đẹp quá tụi bây ơi.
– Phải, tao sẽ lên giường với, còn bây giờ… hà hà, cô em này cần được tắm rửa cho thơm tho, rồi mới có sức mà phục vụ tụi bây chứ.
– Hà hà, tụi bây ngồi đó nhậu tiếp đi, để tao với Thằng Dũng tắm cho nó, he he.
Một thằng nhanh chóng lại chỗ Trâm, tháo dây trói đang buộc ghì chị vào thành cầu thang, và xô chị tẻ dập ra sàn nhà. Trong tư thế hết sức khó khăn vì hay tay vẫn đang bị trói chặt quặc phía sau, Trâm cố giãy người trong khi thằng Dũng kéo siết lại miếng giẻ ngang miệng Trâm, tiếng la hét nhanh chóng biến mất mà thay bằng những tiếng “úm… u… u… ú… um” đặc nghẹt, ngoài trừ hai chân còn đang tự do thì Trâm không còn có thể sử dụng bất kỳ bộ phận nào của mình để chống lại chúng.
Thằng Dũng vòng ra sau ôm lấy vùng em của Trâm và xốc chị dậy và lôi vào phòng tắm ngay gần đó, mặc cho chị ú ớ gào thét và cố dùng chân ghì xuống sàn, thằng Dũng vẫn mạnh tay lôi Trâm vào trong phòng tắm. Dưới nhà nhà bếp này thì phòng tắm không lớn mà lại không có cửa chỉ che bằng 1 tấm rèm bằng vải dày. Hắn lôi chị vào trong và thằng còn lại cũng cởi trần tiến vào, nhón tay kéo tấm rèm che cửa phòng tắm lại. Do bên trong phòng mở đèn nên ở ngoài có thể nhìn thấy qua tấm rèm những cái bóng mờ vật vã với nhau. Một khung cảnh thật hỗn độn: Tiếng nhạc xập xình âm ĩ, tiếng cười của 3 thằng đang ngồi ở ngoài, tiếng la hét tuyệt vọng của Trâm.
Lờ mờ qua bức rèm mờ, 3 cái bóng đáng quấn lấy nhau, những tên ngồi ngoài nghe tiếng Trâm thét lên mãnh liệt và ngay sau đó một chiếc quần dài của Trâm khi nãy đang mặc ướt nhẹp bị ném ra ngoài.
– Giỏi quá, tuột được quần nó rồi kìa.
– Á…
Lại một tiếng rú nữa, nhưng lần này là của thằng Dũng, và 3 tên ở ngoài thấy lạ nên nhào lại vạch rèm ra xem có chuyện gì. Hóa ra trong lúc xối nước lên người Trâm và lột quần của chị ra, cả hai thằng làm kiểu gì mà để Trâm vùng vẫy trúng phải thằng em của thằng Dũng. Trâm thì đã ướt mèm, ngồi co trong góc còn thằng Dũng thì bụm cặc nhăn nhó như con khỉ điên.
– Má mày, dám chơi tao, êm ái không muốn hả…
Dũng bồ dậy tát vào mặt Trâm một cái rồi quay ra đám bạn.
– Má nó, lôi nó lên phòng ngủ đi.
Trâm bị tát một phát như trời gián nên xuống sức ngay, ấy thế mà chưa kịp hoàn hồn, việc này khiến cho bọn chúng dễ dàng hơn khi khiến chị lên lầu. Mở cửa phòng ngủ ra, chúng ném Trâm nằm lên giường và chốt cửa phòng lại. Hai tay vẫn bị trói chặt, Trâm với hai mảnh đồ lót trên người cố ngồi dậy tựa sát vào góc, toàn thân thể chị ướt đẫm đến cải chiếc quần xì màu trắng cũng trở nên trong trong, nổi ửng mờ mờ chùm lông bên trong.
– Ê, mày lên tháo giẻ miệng nó ra đi, phòng này có máy lạnh kín lắm… để tao thử gái một con nó rên ra sao.
Dũng vừa dứt lời thì giẻ miệng của Trâm bị 1 tên tháo ra, chị cũng biết phòng ngủ vợ chồng mình vốn kín kẽ, có kêu cứu cũng chẳng ai nghe được ngoài bọn khốn này. Hồi xây nhà Trâm đã có ý xây kín thể để vợ chồng sinh hoạt với nhau con cái không để ý, không ngờ giờ chị sắp bị làm nhục ngay chính căn phòng này. Chị chỉ còn biết vừa khóc thút thít vừa van xin chúng.
– Tôi lạy mấy người mà, tôi có chồng rồi, có con nữa, đừng có làm vậy với tôi… Muốn lấy gì thì lấy rồi đi giùm cho, tha cho tôi đi.
Trâm cố gắng van xin trong khi từng thằng trước mặt cô đang chậm rãi tuột hết đồ của chúng xuống, xem chừng chúng không có ý gì là từ bỏ con mồi tuyệt hảo này.
– Hà hà, có chồng cũng được, có con cũng được, tụi này mà thích thì cưng phải chịu thôi, lại đây, anh biết là em còn sung lắm… vô đi tụi bây.
Hiệu lệnh của Dũng khiến cả 5 thân thể trần truồng nhào lên giường, Trâm bị níu chân kéo nằm ngửa ra, chị vặn người la hét dữ dội trong khi Dũng nằm hai lai quần sịp tuột ra ngoài, chùm lông chim rậm rậm của Trâm lộ hẳn ra.
– Thả ra… đừng mà…
– La nữa đi, há há, mày sẽ có đêm bận rộn đó, chồng mày đi vắng rồi, đêm này tụi tao sẽ cho mày tái giá, chơi mạnh vào tụi bây…
Sợi dây áo ngực của Trâm nhanh chóng bị giật đứt pực pực và rồi chiếc áo lót cũng bị xé rẹt ném xuống đất, Trâm trần trường theo đúng nghĩa đen, cặp vú tròn hơi mềm vì từng qua sinh nở nuôi con không khiến bọn chúng mất hứng, hai đầu ti của chị bị nút mạnh “chụt chụt” khiến cho chị khó chịu kinh khủng, quặn ưỡn cả người lên. Khắp thân thể trắng tròn của Trâm chúng không bỏ sót nơi nào. Từng bàn tay nhám nhúa xoa bóp, nhào nặn như thể Trâm là 1 con đĩ rẻ tiền. Là đàn bà thì không phải lần đầu Trâm quan hệ tình dục, nhưng bị hãm hiếp tập thể như thế này thì đây là lần đầu tiên, nhất là chồng chị không bao giờ làm cái trò bẩn thiếu như thằng Dũng đang làm.
Nó mò xuống, banh rộng hai chân Trâm và thè lưỡi dài liếm trọn hai mép lồn chị, rồi nó úp cả khuôn mặt của mình vào đó, vừa hít, vừa nút xoàng xoạc, cái hành động thô bỉ đó lại khiến Trâm mất sức nhanh chóng, tiếng rên gào thét dần dần được thay thế bằng tiếng rên ư ử, vì dù là bị hãm hiếp thì cái cảm giác rần rần đó vẫn không ngừng chạy trong người, Trâm vẫn không có bất kỳ hành động đáp lại sự khoái cảm đó khi chúng hô hít chị, tất cả chỉ là sự né tránh, thỏa thích rồi thằng Dũng lại bỏ ra cho đứa khác vào nút lồn Trâm, nên cái chỗ nhạy cảm đó của chị không ngừng bị hành hạ, cảm giác tê tê… rần rần không ngừng lan tỏa khắp người.
Trâm hoàn toàn bị động, cặp vú tròn tròn dù có hơi mềm hay hơi xệ 1 tí nhưng đã trở thành thứ đồ chơi tuyệt vời của cả bọn. Món ngon ăn mãi cũng chán, có đôi khi thưởng thức những món ăn bình dân, những món lạ lẫm mà thường mình không ăn lại cảm thấy thích lại cảm thấy hương vị của nó, chuyện này cũng tương tự như thế thôi, không phải lúc nào chúng ta cũng có dịp ngủ với đàn bà vì chúng ta thường mơ tới những con nhỏ mơn mởn, nhưng nếm thử rồi mới biết, đàn bà mà nhất là đàn bà có con rồi khi hãm hiếp cảm giác mới tuyệt vời làm sao. Đàn bà có hương vị của đàn bà, và cả bọn thằng Dũng có vẻ thích cái mùi vị của Trâm lắm, 1 con cặc to cứng vừa nhớt vừa ướt được kẹp giữa hai bầu vú của Trâm, cứ thế nó được đẩy lên đẩy xuống, bộ ngực trắng nõn của chị nhanh chóng nhầy nhụa ra:
– A… a… b… uôn… g… ra… á… á…
Không thể từ chối được cảm giác sung sướng, nhưng Trâm phải đón nhận nó cùng với sự tủi nhục và sự ghê tởm, chúng bóp miệng cho Trâm há hóc môn ra rồi 1 đứa cho trọn con cặc tròn như trụ cầu vào miệng chị, cái mùi tanh hôi đó khiến chị không dám bú con cặc đó mà chỉ cố hết sức há to ra, chị quyết không đáp ứng lại sự thỏa mãn của chúng, nhưng chị đã nhầm, chỉ cần đầu cặc được cà sát và thọc đến tận cuống họng của chị là chúng đã sướng lắm rồi, khi hãm hiếp thì chúng không mong gì hơn được thấy con mồi của mình quằn quại cố tìm cách chống cự trong sự khống chế của chúng, và sự phản kháng của Trâm chính là thứ khiến chúng kích thích nhất.
Chán với tư thế cũ, thằng Dũng nằm ngửa ra, con cu dựng sừng sững, mấy tên con lại xốc hương dậy và cho Trâm ngồi lên người thằng Dũng.
– Há há, cho nó vào đi, nhét cặc mày vào đí.
– Không… tôi không… á… á…
Con cu của Dũng ngập lúng trong lỗ lồn Trâm, thật kinh khủng, lồn Trâm như muốn giãn ra, rồi những thằng khác ấn vai chị xuống… nhấp nhấp từng cái.
– Buông ra… không…
Trâm đã bị hãm hiếp, chị đã bị thọc cặc vào trong chim, đó là thứ kinh khủng nhất trong cuộc đời mà Trâm phải trải qua, từng cú nhấp khiến cho vú chị tưng tưng lên và nhiệm vụ của Dũng chỉ là đưa 2 bàn tay hứng trọn chúng, nhồi nhồi… từng nhồi từng nhịp. Trâm khóc nức nở như con gái thời xưa ngày đầu về nhà chồng, mắt nhắm nghiền trong khi hai hàng nước mắt chảy xuống.
– Sướng quá chứ cô em.
Rồi Trâm bị đẩy té chồm người về phía trước, cặp vú úp hẳn lên mặt thằng Dũng, nó hít lấy hít để rồi nút hai núm vú chùn chụt. Từ sau 1 thằng banh hai môn Trâm ra và thọc thật mạnh vào đít chị.
– Á… đau… thôi đi… Tôi van đó… ngừng… á… á… ngừng lại…
– Má đít bót quá, chưa từng bị thọc đít hả, vậy thì anh dạy cho em biết.
Đít Trâm nhanh chóng nóng ran và rát hẳn lên, hết cú nhấp này tới cú nhấp khác cho tới khi Trâm cảm giác thấy có cái gì đó ướt ướt trên mặt. Khuôn mặt xinh đẹp của Trâm giờ bê bết tinh trùng, chị mệt lả cả người đến rên không nổi, nhưng chúng nào có tha cho chị, Trâm phải gồng mình chịu đựng sự sung sướng cho đến khi tên cuối cùng đẩy chị qua một bên, chị nằm đó, hai tay vẫn bị trói ngược, hai chân dạng ra, mép lồn đầy tinh dịch, chúng đã xuất tinh rất nhiều đã số là vào bướm của chị, chúng đã nói đúng, đêm nay, chúng đã làm chồng của chị. Cả bọn mệt lả tắt đèn mà lim dim ngủ đi, phần Trâm thì quá kiệt sức nên khi bóng tối sụp xuống chị cũng đờ người và nửa ngủ nửa ngất lịm đi, mặt cho tấm thân trần trụi nõn nà bị ôm ấp trong tay cả bọn…
Kiệt sức, mệt lả người, đêm đó hương quên hết khái niệm không gian, thời gian, toàn cơ thể chị lâng lâng trong sự khoái cảm lẫn cái mệt rã rời, bị miễn cưỡng làm tình với cùng lúc năm thằng, đứa nào cũng khỏe cùi cụi mà Trâm lại trong tư thế bị trói ngược tay khiến chị rã rời cả người, chị không biết mình ngất đi từ khi nào, không bết giờ giấc chi nữa… thật ra sau khi bị hãm hiếp cả giờ liền Trâm và cả bọn chúng đều chìm vào giấc ngủ mê mệt, số đám này quả là may mắn, sống du thủ du thực mà gặp dịp lại được ngủ với vợ đẹp của người khác, mãi cho đến gần trưa hôm sau cả bọn mới tò tò mò dậy.
Qua thằng Dũng, cả bọn biết chồng và con gái của Trâm đến 28 giáp tết mới về nhà trở lại, hôm nay chỉ mới 26 tết, tức là cô vợ tội nghiệp này vẫn còn vắng chồng cả ngày, vậy cớ gì mà chúng không tận hưởng cái cảm giác thoải mái này lâu hơn chứ. Và đúng là chúng đã trải qua những thời gian phủ phê nhất từ trước đến nay của mình, ăn nhậu rồi đứa nào thích thì cứ việc leo lên giường, đè hương ra mà đụ, chị cũng chẳng còn sức đâu mà chống cự, hay như đến lúc thằng Dũng lại lôi chị vào buồng tắm, chà xà phòng khắp người rồi bóp vú bóp mông chị cũng không giãy giụa như hôm qua nổi nữa, đành để mặc cho chúng hành hạ mình ra sao thì ra, khi thỏa mãn rồi thì chúng cũng buông tha mà thôi.
Quả đúng vậy, nửa đêm hôm đó sau khi tranh thủ đè ngửa chị ra nhấp phành phạch cái nhấp, trong lúc chị mê mệt nửa tỉnh nửa mơ thì chúng cắt dây rồi bỏ chị nằm dưới sàn nhà, cả bọn gom đi mấy thứ và “biến”. Đương nhiên là chị giấu chuyện kinh khủng này, nhưng tài trong nhà không cánh mà bay thì sao mà giấu được, thôi thì đành nói là sáng đi chợ về thấy khóa bị bẻ và nhà bị trộm, chồng vốn thương vợ thương con nên rồi mọi chuyện cũng qua, mọi chuyện thật kinh khủng đối với Trâm, điều may mắn nhất có lẽ là Trâm không phải mang thai của bọn chúng…
Tết đó đối với Trâm quả là không trọn vẹn, dù không khí gia đình rất ấm áp, từng ngày từng ngày Trâm cố chôn giấu đi những ký ức quá khủng khiếp trong đời mình, nhưng như một vòng quay bất tận mà không ai có thể tìm ra quy luật của nó, số phận của một con người sao cứ đeo bám mãi chính những con người đó. Và Trâm hay cái gia đình của chị cũng không ngoại lệ.
Mọi chuyện có lẽ phải bắt đầu từ chồng của Trâm, ở phần đầu chúng ta thoáng biết anh ta là một công chức nhà nước, và rõ hơn chính là một cán bộ trong một tổng công ty xây lắp, một dạng tổng công ty có đá số vốn từ phía nhà nước, hay người ta vẫn thường gọi là tổng công ty nhà nước cũng là nó. Công việc của anh ta khá đa dạng, nhưng chuyên môn chính nhất là thực hiện giám sát các công trình dự án đang thi công, với công việc này, kiến thức về xây dựng và địa chất của anh ta được phát huy tối đa, yêu nghề, yêu việc nên tính cần cù của anh được lòng khá nhiều đồng nghiệp.
Như là một con dao 2 lưỡi, chính cái mà được cho là đức tính đó của anh lại khiến cho nhiều người khác không ưa, dù hằng ngày họ vẫn gặp nhau, chào nhau, hay có tiệc lại cùng quàng tay nhau nâng ly vì tình bạn… Hơn 3 tháng gần đây, một dự án xây dựng khu nhà nghỉ dưỡng được khởi động và Công – chồng của Trâm lại được tin tưởng giao nhiệm vụ giám sát công trình.
Với thái độ làm việc nghiêm túc anh dễ dàng phát hiện chủ thầu dự án này đang có vấn đề, các nguyên vật liệu được sử dụng tiêu chuẩn luôn kém hơn so với vật liệu chuẩn ban đầu, hay viết đặt nền móng vì muốn tiết kiệm chi phí mà chủ thầu đã cho xây mòng ngay trên mạch nước ngầm, dù kết quả khảo sát địa chất đã cho thấy rõ mối nguy hiểm này, điều này ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng công trình, Mẫn cán với công việc là thế nhưng Công – chồng của Trâm, là người đang được đề cập tới đây lại là người khá nhu tính, lẽ ra khi phát hiện sai phạm thì anh phải báo ngay cho cấp tên có thẩm quyền, nhưng anh Công lại chần chừ, anh liên tục nhắc nhỏ và dọa sẽ đưa việc này cho cấp trên biết, khiến cho chủ thầu rất khó chịu.
Có lần vì chủ thầu cương quyết phớt lờ sự cảnh cáo của anh nên Công đã lấy những tấm ảnh mà anh chụp được về những sai phạm trong thi công ra để gây áp lực, buộc chủ thầu phải xuống nước khắc phục, thật ra anh không muốn to chuyện, chỉ cần chủ thầu sửa sai là xong, nhưng đối với nhà thầu thì những tấm ảnh đó là những thứ có thể khiến hắn ăn cơm tù khá lâu, và dĩ nhiên là không thể những bức ảnh đó còn tồn tại…
Thế nhưng chúng cũng chẳng cần để ý tới tên chủ thầu làm gì, vì nói cho cùng chủ thầu cũng chỉ là vai phụ, hắn ta muốn lấy lại những tấm hình, nhưng hắn đâu dại gì tự mình thực hiện, dưới tay của hắn là biết bao nhiêu công nhân, dĩ nhiên là hắn vẫn chọn được những tên thân tín, những loại xu nịnh để giúp, và không ai khác hơn người đã gắn bó với hắn bấy lâu, cũng là người trực tiếp tiến hành những sự gian lận trong thi công, ăn chặn ăn xén vật tư, Bá chỉ mang danh một tổ trưởng tổ công nhân xây dựng nhưng quyền hành thực tế lại khá lớn, cũng vì quen thân với chủ thầu. Nói sơ qua như thể để mạch truyện một bị gãy, và bây giờ câu chuyện mới thật sự bắt đầu.
6h chiều, Trâm sửa soạn xong tất cả, ra cửa khóa cửa thật cẩn thận, một chiếc taxi đã trườn đến chờ sẵn trước nhà, tôi nay Trâm đi dự sinh nhật anh bạn chung nhóm thời trung học, trong nhóm hương vốn được chọn là người ngoan hiền nhất và trầm tính nhất, cùng với lối sống giản dị nên chị thích dùng áo dài hồng cho những cuộc họp mặt thân mật. Chiếc taxi vừa lăn bánh được vài phút thì điện thoại trong ví tay của chị rung và sáng lên, số điện thoại trong máy không ai xa lạ, là anh Công – chồng chị gọi.
– Alo, anh hả, sao đi từ sáng mà đến giờ chưa về, em đi dự tiệc rồi, anh đang ở đâu đó.
– Chậc, chậc… tiếc quá bà chị à, tôi chẳng phải thằng chồng yêu quý của bà đâu.
Số máy đúng là của chồng mình, nhưng giọng nói phát ra từ bên kia hoàn toàn khác lạ, thật sự khó hiểu, chị buộc miệng hỏi ngược lại.
– Alo, ai vậy, xin hỏi ai vậy.
– Nghe đây, bà chị chỉ được nghe và không trả lời gì hơn, chúng tôi đang giữ chồng bà ở đây, nếu muốn chồng mình quay về thì về nhà lấy bộ ảnh mà chồng chị đã chụp cùng cái đĩa CD giao cho chúng tôi, chúng tôi biết là bà chị hiểu, sau đó chúng tôi sẽ chỉ đường, nếu bà chị báo cho bất cứ ai khác hoạt bà chị không làm theo thì sẽ khó mà gặp lại ông chồng yêu quý của bà đó… Tút… tút… tút…
Phía bên kia máy đã ngắt, những lời nói từ 1 ái đó xa lạ đã khiến Trâm như chết lặng người, đây có phải là một trò lừa hay không… ai vừa gọi cho mình… tại sao họ lại dùng số điện thoại chồng mình… mà từ chiều đến giờ minh không thể gọi được cho anh ấy… Tất cả những câu hỏi trào ra khiến chị có linh cảm có gì đó không ổn, nhưng là cái gì thì chị không đoán được.
– Anh àh, ờ, anh chở tôi vòng về nhà một chút.
Chiếc taxi quay ngược đầu trở về nhà, Trâm cảm thấy mình phải làm theo những gì mà kẻ kia đã nói ra, Trâm cảm thấy lo, chị bắt đầu tin rằng chồng mình đã bị bắt cóc vì những gì anh ta đang cố tranh đấu, Trâm hiểu hết những gì tên kia yêu cầu chị làm, chồng chị là người tuyệt vời, luôn chia sẻ những buồn vui trong công việc, và anh ta đã từng nói cho vợ nghe về câu chuyện sai phạm trong thi công dự án, nhưng bức ảnh và cái CD dữ liệu mà anh đang nắm trong tay.
Lấy được những thứ cần thiết, chị ra xe và điện thoại reo lên, vẫn là số máy của chồng mình, dường như kẻ đó biết mọi hành động của chị, hắn gọi điện và lần này vẫn không cho chị đáp trả lời nào, bằng cái gióng sắc lạnh, hắn hướng dẫn chị đi từng đường. Dọc đường hắn liên tục gọi điện thoại và chỉ đường đi, cách chỉ dẫn của hắn rất lòng vòng và ngoằn ngoèo đến vị tài xế taxi không hiểu chuyện nên chạy theo yêu cầu của Trâm mà đến phát điên người. Hơn 1h ngồi xe cuối cùng chị được ra lệnh xuống dọc 1 con đường thuộc ngoại thành, xe chạy không ít nhưng hai bên còn là đất trống, cây bụi mọc nhiều, chuồng điện thoại lại vang lên và chị được ra lên đi sâu vào trong…
– Anh àh, anh chịu khó ở đây chờ tôi 1 chút tôi ra.
– Dạ thôi chị, chị trả tiền cho rồi em còn đi khách khác, với lại tối em cũng hết ca làm rồi chị.
Biết là tài xế taxi bực mình vì cứ chạy lòng vòng nên chẳng muốn chờ, chị đánh thôi trả tiền cho anh ta…
Chuông điện thoại lại vang lên…
– Bà chị đang ở đâu, tiến vào trong đi.
– Vâng vâng, tôi đang vào.
Trâm càng tiến vào trong, đi càng xa con đường lộ, ánh đèn đường cùng tiếng máy xe nhỏ dần nhỏ dần và thay bằng tiếng dế ren rét ngày càng rõ hơn, cái thứ âm thanh của sự hoang vắng bao quanh Trâm. Trâm có thể nghe rõ tiếng bước chân của mình giẫm lên những nhánh cây dại, những cành cây khô khốc dưới chân sột soạt. Cuối cùng một ánh đèn neon mù mù lộ ra sau những bụi cây, vừa cố nhướng người nhìn lên phía trước Trâm vừa chậm chậm bước đi thận trọng…
Tít tít… Đi tiếp đi.
Trâm bật điện thoại và dòng tin nhắn từ máy chồng mình hiện ra, chị tiếp tục bước tới.
Đó là 1 cái nhà trong tựa tựa như 1 cái kho hàng, thấy Trâm đang từ từ rụt rè tiến tới, cả 3 tên cởi trần đang ngồi trên chiếu đánh bài trước cửa đứng phóc dậy nhào lại gần Trâm.
– Mày là vợ thằng Công phải không.
Vừa giật thót mình khi quanh minh là cả 3 tên cởi trần, thằng nào cũng coi có vẻ chẳng hiền lành gì, vừa sợ vì chị đi chỉ có một mình, Trâm run run rồi bất giác gật đầu.
– Có mang theo hàng không.
– Hàng? À… có… tôi có…
– Đưa đây, nhanh lên.
– Chồng tôi đâu, mấy người làm gì anh ta rồi…
Ba thằng nhìn nhau rồi 1 thằng nhìn Trâm, hất hàm ra hiệu cho Trâm đi vào trong cùng bọn chúng.
Vừa vào trong Trâm mới nhận ra đây hình như là 1 cái kho cũ, dọc hai bên có chứa những bao hàng gì đó mà sau này Trâm mới biết đây chẳng qua là cái kho, cái vừa ve chai mà thôi, lâu nay cáo vựa này cũng bị bỏ hoang, dưới đất là kho chứa từng bao bố ve chai chất thành lớp, có 1 tầng lửng nữa ở phía trên, lúc cái kho này còn được sử dụng thì mấy phòng trên đó dành cho mấy người ở lại coi kho, kho này cũng khá là rộng. Việc quan sát của Trâm nhanh chóng kết thúc, từ trên cầu thang bằng sắt, một gã bước xuống, tên này có vẻ đáng hoàng hơn ở chỗ hắn ta có mặc áo 1 chiếc áo sơ mi ngắn tay màu nâu sẫm, chẳng ai khác mà gã đó là Bá – người được tên chủ thầu giao việc.
– Hoan nghênh bà chị tới cái chỗ tối tàn này của anh em chúng tôi, chắc hẳn là bà chị có mang theo thứ mà tôi dặn chứ.
– Tôi có mang theo, nhưng phải cho tôi gặp chồng tôi trước.
Trâm vừa dứt lời thì từ sau 1 thằng giật cái ví trên tay chị ném về phía Bá, gã ta lục lọi và nhanh chóng lấy ra hai món cần thiết.
– Chồng tôi đâu.
– Chồng?
Gã Bá tiến đến gần Trâm, chị hơi rụt chân lại trước sự mạnh dạng của gã ta.
– Ban đầu thì chỉ cần hai món này là được, nhưng mà… à, phải rồi, bây giờ thì phải cộng thêm cả bà chị nữa mới đủ.
– Khà khà.
Cả đám hí hửng cười phá lên, trong khi Trâm chợt nhận ra ánh mắt tà dâm của gã bá đáng nhìn xoáy vào phần ngực của mình. Chiếc áo dái mà Trâm mặc khá mỏng, nên ngoài việc mặc áo nịt ngực như mọi khi, Trâm còn mặc thêm 1 lớp áo lá mỏng nữa, chính vì mặc nhiều lớp thế mà khiến gã Bá nổi máu dâm của mình lên.
– À phải rồi, thằng Công thế nào rồi nhỉ, à… à… nhớ rồi, chẳng qua là nó đi dự liên hoan với ông chủ, rồi say quá nên ngủ lại nhà, ông chủ đưa tụi này điện thoại của nó, ông cho tụi anh tụi này toàn quyền xử lý rồi… mà bao gồm cả việc xử lý bà chị đó… chỉ vậy thôi, ở đây làm gì có anh Công nào…
– Nghĩa là… mấy người lừa tôi?
– Ồ, cũng không hẳn thế…
Bá tiến lại, đưa tay phải vuốt ve bờ vai của Trâm, cái lớp áo dài vừa mỏng vừa láng mỏng khiến hắn hắn cảm thấy thật sự thích thú, nhất là khi gã ta sờ lên phần cộm lên của dây áo trong của chị, Trâm hốt hoảng đẩy tay Bá ra, lùi lại một bước.
– Đồ chó, mày muốn gì.
– Ơ kìa, chẳng phải bà chị muốn tìm chồng của mình sao, lại đây.
Nhìn cái giọng cười the thé là Trâm thừa hiểu cơn dâm loạn trong người hắn ta đang trỗi dậy.
– Thằng chó, mày đừng hòng.
Rồi Trâm quay người bỏ chạy nhưng ngay lập tức chị bị 3 tên đứng gần đó chộp giữ lại.
– Bỏ tao ra, bọn thú tính.
Thấy Trâm giãy nảy quyết liệt, la hét ầm lên, thằng Bá nhăn mặt có vẻ bực tức.
– Bỏ nó ra.
Tên đang giữ hương đẩy chị chúi vào trong góc. Thằng Bá nhìn người phụ nữ đứng khép trong góc với sự thèm thuồng trong miệng, rồi nhếch miệng cười:
– Làm gì mà căng thẳng thế, anh đã làm gì em đâu chứ, ê, tụi bây đứa nào vào lấy quà cho em này đi.
Một tên lừ lừ đi xuống góc gần cuối dãy nhà lôi ra… Trâm há hốc miệng, chưng hửng khi nhìn thứ mà tên đó lôi ra, chị cũng chẳng thể tin vào mắt mình nữa, Dương – cô con gái của chị mà cũng là cô nữ sinh lớp 11, bị trói chặt cả tay và chân, mắt miệng đều bị bịt kín, Trâm vẫn nhận ra cô con gái yêu của mình qua cái váy xòe máu trắng tới ngang gối và chiếc áo thun kiểu xanh, bộ đồ mà lúc chiều chị đã khen con gái mình xinh trước khi cho phép Dương đi dự sinh nhật, chẳng biết sao chúng lại bắt được con bé đến đây chứ? Nhưng lý do vì sao chị không quan tâm, Trâm chỉ biết rằng phải làm gì đó khi con mình bị bắt trói như thế kia, không biết bọn chúng muốn gì?
Dương được đẩy té xuống đất, Trâm chạy lại ôm con của mình vào lòng, Dương vẫn còn bị ngấm thuốc mê, nên Trâm lay mãi mà Dương vẫn không phản ứng gì.
– Mấy người làm gì con bé rồi?
– Nó chỉ ngủ thôi, nhưng nó chắc phải tỉnh dậy sớm đó, ngủ mê như thế sao mà tận hưởng khoái cảm được… phải không tụi bây.
– Khoái cảm? Tụi bây định làm gì, nó còn nhỏ mà.
– Con nhỏ cũng 17 tuổi rồi con gì, tới tuổi lấy chồng rồi, 3 đứa tụi bây khiên con nhỏ lên trên đi, tao sẽ lên với nó sau.
– Không, mấy người không được làm như vậy.
Bỏ qua lời nói của Trâm, 3 thằng cởi trần xấn tới xốc con bé dậy và khiêng đi, cho dù Trâm cố gắng níu giữ không cho chúng mang con gái mình đi… Bất lực trước sức khỏe của chúng, Trâm đành phải…
– Tôi xin ông… không xin anh, tôi sẽ ngủ với anh, hãy làm ơn… tha cho con nhỏ.
Không ngoài dự kiến của mình, nhưng Bá vẫn cố ra vẻ ngạc nhiên quay lại nhìn Trâm.
– Sao? Có thật không?
– Tôi… em… em chịu… nhưng phải để con bé yên.
– Ban nãy ngoan ngoãn như thế này có phải tốt hơn không, 3 đưa tụi bây đem con nhỏ đó nhốt lại chỗ cũ rồi đợi tao.
Rồi hắn hăm hở quay sang Trâm, nắm tay cô kéo đi lên tầng trên.
– Anh Bá, chúc anh tận hưởng vui vẻ với người đẹp nhé.
Bá quay đầu lại, nháy mắt và nhận lại được cái cười đáp lại của một tên trong bọn, chúng biết phải làm gì, cứ nhốt con Dương lại trước, sau khi mẹ nó phục vụ thằng Bá xong thì cả 2 mẹ con nó sẽ lần lượt trở thành thứ đồ chơi rẻ tiền trong tay bọn chúng, yên tâm với ý nghĩ đó, chúng lôi Dương và nhốt cô vào góc nhà kho cũ, sau đó tiếp tục quay ra sát phạt đỏ đen.
– Ê mày, tao coi hai mẹ con nó đã ghê chứ, đứa nào cũng thơm phưng phứt, mà khi nãy có thấy không, con mẹ đẫy đà thiệt, nhìn thấy cái xì líp nó hằn lên bên hông là tao đéo chịu được.
– Đơi ông Bá chơi nó xong, là tới phiên tụi mình, lúc đó mày muốn làm gì nó mà không được.
Câu chuyện về thân thể hai mẹ con Trâm được 3 tên chúng nó rỉ tai bàn nhau như một cách giải trí trong khi canh ở cửa ngoài. Trở lại với Bá, gã nắm tay Trâm kéo đi và đẩy vào trong 1 căn phòng trống, chẳng có gì ngoài 1 cái tủ sắt cũ rỉ sét, một cái bàn gỗ mối đục khoét loang lổ. Đẩy Trâm vào trong, gã ta chốt cửa lại cẩn thận rồi quay lại nhìn người phụ nữ đang rụt rè trong góc phòng. Hắn ngắm nhìn Trâm thật lâu, chị quả là người đàn bà hấp dẫn nhất mà Bá từng gặp. Vóc dáng thon gọn, chứ chẳng xồ xề như những người đã từng sinh con khác, cái áo dài mỏng manh màu hồng cùng với cái lót ẩn mờ mờ phía sau khiến Trâm thật khêu gợi trong mắt hắn.
– Thật không ngờ, thằng Công lại có con vợ múp đến như thế này, người như em mà không để cho anh thưởng thức thì… hà hà, đừng ngại, em sẽ quen mà… nào… ngoan ngoãn đi.
Bá bước chậm tới 1 bước thì Trâm cũng lùi lại một bước, trong cái tình thế khó khăn đó, mọi hành động hay suy nghĩ phản kháng gì của chị cũng trở nên vô dụng, chị lùi từng bước từng bước cho đến khi mông chạm vào cái bàn cũ.
– Sao hả, không phải em định thay đổi ý định chứ.
– Không, em… không…
Trâm vừa nói vừa quay mặt đi.
– Tốt… nào… cởi áo của anh ra đi.
Trâm đưa tay run run tháo từng nút áo của Bá, tranh thủ gã ta đưa tay sờ ngược từ đầu gối lần lên đùi mà mông của Trâm, cái cảm giác bị tên khốn ấy chạm vào người khiến Trâm giật thót lên. Bàn tay của hắn lướt nhẹ, lướt nhẹ cho đến khi chạm vào đường cộm lên của quần lót, và cứ thế hắn xoa xoa lần ra mông của Trâm, cả cặp mông tròn nằm gọn trong lòng bàn tay thô tục của hắn.
Khi những hàng nút áo của hắn được tháo ra cũng là lúc hắn từ từ đè Trâm ngửa ra. Chỉ có phần mông trở lên trên là nằm trên bàn, hai chân chị vẫn ở dưới đất, tay trái vẫn vuốt ve và cảm nhận một bên đùi của Trâm, tay trái hắn bắt đầu vuốt ve tóc và thóc bung cây kẹp tóc của chị ra, khiến mái tóc xõa tung ra, rồi hắn cúi đầu xuống, định hôn lên môi Trâm, nhưng người bà đó nhanh chóng quay mặt qua một bên, cái hành động có hơi chút cự tuyệt đó không khiến Bá giảm đi sự hứng thú, và Trâm đã nắm chặt hai lòng bàn tay của mình, cố gắng chịu đựng khi hắn ngoạm, nút và hơn một bên lỗ tai của chị.
Cũng ngay lúc đó, chị tình cờ nhìn thấy 1 cái gạt tàn thuốc ngay trên thành của sổ sát đó, một ý nghĩ lóe lên và chị bất chợt đẩy tên Bá ra, với tay cầm lấy chiếc gạt tàn và đánh mạnh vào đầu hắn, Bá loạng choạng vì cú đánh bất ngờ, và thêm 1 cú nữa ngay chỗ cũ, chị đã khiến tên không đó nằm gục xuống mà chưa kịp kêu la. Biết cơ hội đã đến chị nhanh chóng nhưng rón rén xuống dưới sàn nhà kho, tới nơi con mình đi trói, cố tìm cách giải thoát. Lúc này Dương cũng đã bắt đầu tỉnh táo trở lại, chỗ Dương bị trói là cuối dãy nhà kho, có 1 khoảng tượng bị bể ra khá lớn, dẫn đi ra bãi đất um tùm bụi cây phía sau.
– Xong rồi, đi thôi con, chạy ra đường lớn đó.
Hai mẹ con khom người chui qua lỗ hổng đó và thoát ra ngoài. Nhưng tối vắng vẻ như thế, thì tiếng chân hai mẹ con đạp lên cây bụi soạp soạp phát ra nghe rất rõ, nên không có gì lạ khi 3 tên đang ngồi canh phía trước phát hiện ra, chúng nhanh chóng đuổi theo hai mẹ con.
– Chạy đi con, ra ngoài đường… á… úm… úm.
Chị chỉ nói được như thế khi đẩy con gái mình chạy lên trước, 1 tên đã đuổi kịp và tùm chị lại, 1 bàn tay vạm vỡ bịt kín miệng khiến Trâm không la lên được, và một tên nữa nhào tới cùng nhau lôi chị trở lại bên trong, Dương cũng không khá hơn, chạy được 1 đoạn thì bị tên còn lại duỗi kịp, hắn đánh mạng vào sau cổ khiến Dương ngất xỉu, hai mẹ con lại bị lôi vào bên trong.
– Bắt lại được rồi, xử nó sao đại ca.
Bá với cái đầu sưng húp một bên vẫn đang rươm rướm máu tức giận định xấn tới tát cho Trâm 1 cái, nhưng chợt hắn dừng tay và cười mỉa khi nhìn Dương, cái cơn tức giận điên cuồng nhanh chóng dịu xuống, và dường như trong hắn đang trỗi dậy một ý nghĩ khác.
– Mày giỏi lắm, dám đánh cả tao, để xem nào… tụi mày đem con nhỏ con nó lên phòng tao trói lại, không chiếm được mẹ của nó thì nó phải thế chỗ thôi.
Tiếng cười ầm ầm vang lên, tên đang giữ Dương nhanh chóng lôi cô lên tầng trên trong khi Trâm lao tới cố níu giữ con mình, nhưng chị bị 2 tên gần đỏ khóa tay ghì lại.
– Không! Đừng làm vậy, nó còn nhỏ lắm, muốn làm gì thì làm tôi đây này, tôi sẽ chiều ý mà…
Trâm cố gắng van xin, mong tìm được chút hy vọng từ phía tên Bá, nhưng hắn vẫn lạnh như tiền đưa bàn tay vuốt ve khuôn mặt với hàng tóc rối xõa ngang vai của Trâm, từ tầng trên, tên khi nãy bước xuống và ra hiệu là mình đã đưa con Dương vào phòng theo như Bá yêu cầu. Bá quay sang nhìn Trâm và nhép miệng tỏ ra tiếc rẻ.
– Chà chà, tiếc quá, nhưng có thấy 3 thằng này không, mày sẽ phải phục vụ nó chứ không phải là tao…
– Đồ chó đẻ, bỏ tao ra (Trâm có thét lên và vùng vẫy để thoát ra)
– Coi như tao thưởng cho mấy đưa mày, muốn làm gì nó thì làm… còn bây giờ, tao phải lên với con của nó đã.
Gã Bá nói trong sự thỏa thích của đám đàn em, rồi hắn ta quay chân bước lên trên.
Tiếng kẽo kẹt rin rít lên, Bá đẩy của vào tiến vào trong căn phòng, Dương vẫn chưa tỉnh, nằm bất động dưới sàn, hay tay bị trói vào nhau kéo qua khỏi đầu, một đầu dây trói được cột chặt vào các thanh song cửa sổ, Dương nằm đó, đôi mắt nhắm liệm, cô bé vẫn chưa thể tỉnh dậy được… chẳng sao! Dương tỉnh hay không thì cũng chẳng ảnh hưởng gì tới sự vui thú của tên Bá.
Nếu Dương không phải là con gái của Công thì có thể kết cục dành cho Dương sẽ khác cho dù là Bá có gặp cô bé trong hoàn cảnh nào đi nữa. Nhưng chính vì Dương là con gái của kẻ mà Bá luôn gọi là “kẻ phá bĩnh” – người chuyên nhúng mũi vào việc của gã, mà khiến gã càng muốn hãm hiếp Dương hơn, trước hết đó là cái gì đó mang tính trả thù hả hê với hắn nhất, cái động lực lục dục đó khiến hắn cảm thấy rất nứng khi gặp hai mẹ con Dương. Trong khi phía bên dưới vẫn văng vẳng tiếng la hét và tiếng cười thô dục của 3 tên đàn em, chúng đang thưởng thức hương như 1 món đồ giải trí, thì trong căn phòng này, Bá sắp sửa lột trần cô nữ sinh trung học bé nhỏ, và tận hưởng sự trinh trắng của nó. Tư tưởng đó đã tồn tại trong đầu hắn ngay từ khi hắn nảy sinh ý định bắt cóc Dương trên đường và chính hắn sẽ thực hiện kế hoạch thú vị nhất này.
Dương vẫn mê man, hơi thở của cô thật nhẹ nhàng, Bá nằm sát xuống bên cạnh cô nữ sinh bé nhỏ, cái mùi thơm thoang thoảng của 1 đứa con gái tỏa ra khiến hắn có cảm giác đây như đêm tân hôn của chính mình, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đôi gò má hơi thon của Dương, hắn như mê đi bởi mùi và sự mềm mại của da thịt cô bé. Dương vẫn nằm đó, hai tay bị giở cao qua khỏi đầu, mà không biết sợi dây cột tóc của mình vừa bị hắn tháo bung ra.
Vừa mân mê đôi gà má của Dương, bàn tay phải hắn vừa sờ từ đầu gối của Dương… thật chậm… thật chậm… hắn muốn tận hưởng hết sự mịn màng, thon thả của cặp chân thiếu nữ, xoa thật nhẹ… thật nhẹ, và chiếc váy dần dần được vén lên, thật khẽ. Càng sờ lên trên, da cô nàng càng mịn và cảm nhận về 1 cặp đùi thon tròn càng rõ ràng hơn. Cho đến khi hắn chạm vào chiếc quần lót của Dương, sao mà nó lại mòng nhưng sờ láng tay đến thế? Hắn thầm hỏi như thế khi tiếp tục nút lấy cặp môi của cô bé.
Xoa 1 vòng từ bên này sang bên kia, rồi cúi cùng hắn dừng lại và bóp nhè nhẹ con chim của Dương, nó thật mềm. Không chịu đựng được nữa, hẳn ngồi chồm dậy, tháo dây khóa kéo của chiếc váy và tuột nó hẳn ra ngoài, vứt ra sàn nhà, cặp chân thon trắng nõn của Dương hiện ra trong cơn thèm thuồng của gã ta, một chiếc quần xì líp xanh nhạt làm sao che được hết cái mu cao cao với cả chùm lông thưa thưa bên trong, gã gục đầu xuống hôn và liếm lướt dọc theo hai đùi cô bé, hai tay xoa bóp liên tục cặp mông tròn tròn bên trong chiếc quần sịp đang căng ra của Dương.
Người cô bé run run lên vì những hành động hôn hít mạnh bạo của Bá, gã hôn hít mân mê cặp chân trắng muốt của Dương, mò dần mò dần cho đến khi mũi của hắn ngửi được cái mùi phưng phức của dầu thơm, cô bé đã xịt 1 ít lên đồ lót của mình, hắn dừng lại 1 chút vừa ngắm vừa sờ nhẹ lên cái mu cao cao của cô gái nhỏ, rồi gã ta tiếp tục gục đầu vào, le lưỡi liếm nhây nhấy bên ngoài đáy quần sịp của Dương, nơi mà chỉ cách 1 lớp vải sa – tanh mỏng và vùng kín nhất của phụ nữ, gã ta biết điều đó, gã ta không lạ gì chuyện này, nhưng cái mùi lồn con gái trinh nguyên quả thật là hấp dẫn hơn Bá từng tưởng tượng.
Nơi kín nhất của chính là nơi nhạy cảm nhất của Dương lại đang bị xâm phạm nặng nề, cô đang mê man bất tỉnh nên chẳng hề xuất tý dâm thủy nào, dù là Bá rất “nhiệt tình”, nhưng chỉ riêng nước bọt của hắn đã khiến đũng quần sịp của Dương ướt nhầy nhụa ra. Nhưng sự nhiệt tình của hắn khiến cho Dương dần dần tỉnh dậy, trong tìm thức cô cảm thấy bức rức cả trong người, đôi mắt lờ mờ mở ra, cô bé nhanh chóng giật mình thảng thốt khi phát hiện ra mình bị trói và… chỗ ấy đang bị bú liên tục.
– Á… ông làm gì vậy… thả tôi ra.
Đang định tuột chiếc quần lót của Dương ra thì cô ta tỉnh dậy, kèm theo lời la hét là sự vùng vẫy kịch liệt, hai chân đá đạp loạn xạ lên, Bá chồm người lên mặt Dương, cười thật nham nhỏ.
– Em tỉnh rồi hả, càng tốt, anh thích nghe em rên khi mình vui vẻ với nhau.
Miệng nói nhưng tay phái gã ta vẫn không rời con chim của Dương, Gã nhanh chóng kéo chiếc quần xì líp xệ xuống tận 2 bên đầu gối, và dùng tay xoa lên mu cao lưa thưa những sợi lông quăn queo của Dương, cô nữ sinh thét lên thảm hại, hai hàm răng cắn chặt mà nước mắt thì tuôn ra từng dòng.
– Á… dừng lại… thả tôi ra… mẹ ơi…
– Đừng có la, ở đây chỉ có anh thôi, mẹ em còn đang bận mà, ha ha ha, chim em non quá, nằm đó mà tận hưởng đi.
Cho tới khi những tia nước bắn ra ướt nhẹp tay gã, biết Dương đã chảy nước, hắn càng chà sát mạnh hơn, cảm giác rân rần cả người trong Dương trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết, đến mức Dương tê cong hết cả người lên, con chim mềm với những sợi lông quăn quăn giờ đây đã ướt nhẹp, Bá chồm dậy, leo ngồi lên bụng Dương trong khi Dương như người sắp chết đuối, cô đừ người ra, thả hổn hển, chưa bao giờ Dương trải qua cảm giác đó. Không hề nghỉ ngơi, Bá tiếp tục sợ hai bên eo của Dương, rồi hai bàn tay từ hông cô gái kéo dần dần nhẹ lên, chiếc áo thun kiểu của Dương cũng theo mà bị tuột ngược lên.
– Không, dừng lại… ông… ông không thể làm như vậy.
– Tại sao? Em ngon vậy mà, anh phải thưởng thức chứ, đừng ngại, anh sẽ làm cho em thích.
– Không… tôi… không muốn mà… xin ông…
Quá muộn cho những lời van xin khi con thú trong người Bá đã hiện nguyên hình, hai tay bị khống chế, Dương không thể làm cách nào giữ cáo áo nguyên trên người mình được, thế là dần dần chiếc áo ngực cũng lộ ra, Bá kéo tuột luôn chiếc áo qua khỏi đầu cô, hay tay Dương vùng lên mạnh mẽ khi gã Bá lòn tay ra sau, tháo khóa lưng, và chiếc áo nịt bật ra.
– Ô hô, coi nào vú em mới tròn làm sao…
Bá cúi xuống nhìn chằm chằm rồi bất ngờ ngoạm lấy 1 bên vú của Dương và nút mạnh, cú tấn công bất ngờ đó khiến Dương ưỡn cong người hẳn lên. Bầu ngực của Dương vừa tròn vừa săn cứng, vừa nút một bên, bên vú còn lại Bá nhàu nhàu như nắn nhưng khối bột, sự thô bạo đó khiến Dương khóc nấc không thành tiếng, hai chân cô cố sức vùng đạp nhưng chẳng có ích gì.
– Á… a… a… tôi khó chịu quá… bỏ tôi ra mà… có ai không, cứu tôi…
Bá vẫn tiếp tục “công việc” của mình, hắn nít cho đến khi hai cái núm vú bé bé đỏ ửng cả lên, rồi lại dùng hai bàn tay to lớn của mình nhàu bóp cặp vú tròn của Dương, cô gái tủi nhục khó thét lên trong con hoang dâm của Bá, hơi thở gấp gáp phà ra hít vào khắp người Dương khiến cô cảm thấy vừa nhột vừa rợn hết người, nhưng hắn càng làm Dương càng cảm thấy ngươi nóng hừng hực lên, luôn muốn thoát khỏi tình cảnh này, luôn muốn việc này dừng lại nhưng Dương cũng đang cảm nhận được sự sung sướng nhất từ trước đến nay mình chưa từng nếm trải, đang mơ mơ trong cái cảm giác đó, Dương giật thót người và tiếp tục vùng người quẫy đạp liên tục, vì cô cảm nhận được cái khúc thịt của hắn đang tách hai mép lồn của mình ra và thọc vào từ từ.
– Không được… không… đồ khốn, bỏ ra…
– Coi nào, cho anh vào đi, phải rồi, sẽ sướng lắm, anh thọc đây.
Một cú nhập thật gấp, thật mạnh khiến người Dương giật nảy lên, cô thát lên và cuối cùng là tiếng khóc nức nở cho cuộc đời trinh trắng của mình.
– Bỏ ra đi mà… tôi đau.
Bá sướng đến tột cùng, đầu cặc của hắn đã chạm vào, không còn hơn cả chạm vào nữa, khi thọc mạnh vào hắn có cảm giác nóng rực lên ngay đầu dượng vật, hắn biết cặc mình đã chọc trúng màng trinh của con nhỏ, thật là đã.
– Anh sẽ phá trinh của em, đêm nay em là của anh, rồi em sẽ thích, ha ha ha.
Dứt lời, hắn gục đầu tiếp tục bóp và hơn lên đôi núm vú của Dương, và đương nhiên liên tục nhấp, nhấp, mỗi lần nhấp đầu cặc lại cạ vào màng trinh, và chỉ sau vài ba cú, hắn như cảm nhận chiếc màng bé nhỏ đỏ đã bị toạc ra, dừng lại 1 chút thở lấy sức và hắn lại nhấp.
– Ư… ư… ư… k… k… hông… ứ… ứ… ứ…
Dương cắn chặt hàm răng cứ cố chịu đựng nhưng tiếng rên thì vẫn phát ra đều theo nhịp dập của Bá, cô bé rã rời cả người, chẳng còn sức đâu mà phản kháng, Dương nằm đó, nằm ngửa dưới sàn, và dang rộng hai chân, tên Bá vẫn nằm đè lên trên, vẫn thọc ra thọc con con cặc đã hơi dính máu, hắn sướng đến hít hà trong miệng, theo từng nhịp, người Dương cứ bị đẩy lên đẩy xuống khi hắn dập bùi vào, tên khốn này dai sức thật, không biết hắn dập bao nhiêu lần rồi mà tinh vẫn chưa xuất, được 1 lúc sau hắn rút cu ra, con cu với cái đầu đỏ hỏn, ướt nhẹp đập đập vào mu của Dương.
– Chưa xong đâu em, đêm còn dài lắm.
Rồi hắn lật sấp Dương lại, nằm đè lên và cố sức ấn cặc vào đít con bé.
– Á… đau quá, thôi đi… mẹ… mẹ ơi…
– Đừng có la, để anh cho nếm mùi lạ, hà hà, đít em nhỏ quá, nó đang siết cặc anh nè.
Rồi hắn đẩy mạnh vào trong, con cặc lúng hẳn vào trong khi Dương khóc thét lên, cô cảm thấy rất đau và rát, nhưng rồi cảm giác đó gần như tê hẳn đi, tiếng bạch bạch do 2 thân thể trần trùi trụi chạm vào nhau phát ra, và trong căn phòng đó, tên Bá vẫn tiếp tục hành lạc, tấm thân trinh trắng của Dương đã hoàn toàn thuộc về hắn.