Thấm thoát mà tụi em cũng cưới nhau gần 3 năm rồi, về bên gia đình chồng cũng không có gì quá ghê gớm đáng sợ như em từng tưởng tượng ra, ba mẹ chồng cũng đối xử với em rất tốt, xem em như con gái của họ vậy. Tuy nhiên dạo gần đây, nhứt là mẹ chồng và chị 2 (chị chồng em) thường hay hỏi han thắc mắc chuyện cho tới bây giờ vẫn chưa thấy em có bầu, em thì lặng yên cố gắng chịu đựng trả loi cho qua mà thời gian càng trôi đi hình như mẹ chồng em càng ngày nôn nóng khó chịu đối với em, phần cũng do họ hàng bà con nói ra nói vô, phần vì mấy bà hàng xóm hay hỏi mẹ chừng nào mới có cháu nội.
Hình như mẹ nghi ngờ khả năng của em không thể có bầu được, mà em biết rõ chắc chắn về mình nhưng chuyện đó là bí mật của riêng em, thâm tâm người con gái, mình đủ khả năng sinh đẻ là 1 niềm tự hào mà mình không có khả năng đó thì thật là bất hạnh, em biết chắc vậy vì lúc sắp cưới nhau em đã từng lén lút đi phá thai lần rồi, cũng vì chuyện dại dột của tuổi trẻ, chuyện này chỉ mình em biết thôi chưa có người thứ 2 biết, chồng em cũng tin tưởng em vẫn còn trong trắng khi tụi em cưới nhau.
Vậy nên em ráng chịu tiếng oan mà không thể thanh minh cho mẹ chồng biết được, phân chồng em cũng sức khỏe bình thường, tuy chuyện… ấy cũng it nhưng em nghĩ không vì lẽ đó mà em không đậu thai, em cũng tìm hiểu và gặp bác sĩ chuyên khoa hướng dẫn em cách thức, canh ngày rụng trứng thì cho chồng… lúc chồng quan hệ thì kê gối cho mông mình cao lên, lúc chồng xuất tinh xong thì khép chân lại mà vẫn kê mông cao vậy ngủ luôn tới sáng nhưng cho tới giờ vẫn không có kết quả gì, bản thân em cũng ao ước sinh được đứa con.
Rồi em động viên ông xã em đi khám vô sinh coi sao, không biết ông xã em vì tự ai hay lẽ gì đó nhất quyết không đi, chồng em lại nói nếu không có con thì xin con nuôi, hay em đi thụ tinh nhân tạo chứ có gì mà ghê gớm dữ vậy, riết rồi em cũng nản chí hỏng muốn nhắc chuyện đó nữa. Phân em nghĩ lại em cũng giật mình, em có nghe nhiều người nói, phá thai ảnh hưởng tới chuyện sinh sản về sau, càng suy nghĩ em càng thấy lo lắng, biết đâu lúc trước mình bị nhiều người quan hệ vậy làm tổn thương gì đó trong người mà mình hông biết, nên giờ mới không thể có con được.
Em tìm mấy chị quen thân đã có chồng con rồi để hỏi han tâm sự, mấy chị đều khuyên em nên âm thầm tới bệnh viện kiểm tra, siêu âm tử cung xem có trục trặc gì không, em cũng ngại lắm mà mắc cỡ nữa hổng dám đi, nhưng cuối cùng cũng phải nhắm mắt đi khám mà trong bụng hồi hộp, em ngồi đợi mà muốn run lên, lúc lấy kết quả siêu âm người ta gọi em vào phòng tư vấn, bác sĩ nói tử cung của em hơi lệch, buồng trứng có nang nhỏ nhưng nhẹ thôi, người ta khuyên em nếu sinh con thì sinh sớm đừng để qua 30t không tốt.
Em hỏi bác sĩ vậy thì em có chắc chắn sẽ có con không, bs nói là điều đó không ai dám chắc chắn, bs nói em quan hệ với chồng mình thì canh ngày cho dễ đậu thai rồi chờ kết quả thôi. Em về nhà vì không chắc chắn nên em giấu chuyện đi khám không nói với ai, mà mấy lúc gần đây em với chồng cũng không có quan hệ với nhau, cũng từ đó mà chuyện ấy với chồng em cũng mất hứng thú, chồng em cũng vậy, ảnh thường lảng tránh, giả bộ buồn ngủ sớm cho qua việc, hổng biết em có làm gì sai hay là đã đụng chạm tới mặc cảm của đàn ông, nhiều lúc em thấy chồng em rất khó hiểu, hay chồng mặc cảm chuyện ấy với em vì không làm toại nguyện cho 2 đứa.
Dần dần 2 đứa càng ít hiểu nhau, mỗi người có sở thích của riêng mình, hông biết từ lúc nào mà em thành người người nghiện internet, em tìm tòi đủ thứ chuyện trên đời, tìm bạn cũng có, tình 1 đêm cũng có, nhưng mà chỉ trên mạng thôi ak, chớ em chưa làm thiệt đâu hjhj, em tưởng tượng những người em quen trên mạng là những người hào hiệp, những chàng hiệp sĩ của em, em tưởng tượng trong vòng tay của họ em được yêu thương, họ sẽ cho em tất cả, em muốn hiến dâng cho họ tất cả những gì em có, em sẽ sinh ra những đứa con cho họ, nhưng trong lúc mơ màng em cũng tưởng tượng hình ảnh chồng trộn lẫn với hình ảnh người đó, tâm lý em rất mơ hồ, hình như em ước muốn chồng em là người đó…
Nhiều đêm nằm bên chồng em tưởng tượng chồng là người khác, nhiều khi trò chuyện với người khác thì em tưởng tượng đó là chồng em, em cũng kể lẽ với họ đủ thứ chuyện, vì em nghĩ 1 điều là họ với em xa lạ, không ai biết ai nên em không ngại ngùng kể họ nghe từ chuyện chồng con, chuyện gia đình nhà chồng cho tới chuyện riêng tư thầm kín nhất của em, họ cũng gửi cho em nhiều hình ảnh nhạy cảm và những gợi ý này nọ, lúc đầu em chỉ nghĩ cho vui để giải tỏa căng thẳng chuyện gia đình thôi, dần dà lại thành thói quen, mấy người đó cũng thường sưu tầm những hình ảnh vạm vỡ và nhìn cái… ấy rất khủng trên mạng chia sẻ cho em xem, em thường xuyên đem ra xem nhưng kín đáo không để ai nhìn thấy, có lúc nằm kế chồng mà chờ chồng ngủ thì em mở ra xem hoặc chat với họ.
Em đem chuyện này tâm sự với nhỏ bạn thân của em, nó nói em coi thích ai nhứt thì cho họ quan hệ đi, rồi mình mới biết được là khả năng mình có thai được hay không chớ, nghe qua thì rất hợp lý nhưng nếu có bầu thiệt thì giải quyết sao bi giờ, chồng đâu có quan hệ mà em có bầu thì chồng với gia đình chồng sẽ nghi ngờ em liền. Nhỏ bạn em mới nói em…
“Sao mày khờ quá, mình là phụ nữ chỉ cần có đứa con của mình đẻ ra, còn chồng với gia đình chồng thì có tích sự gì, họ thương con họ chứ họ coi mình ra gì, nếu họ nghi ngờ thì mày cũng nên dứt tình luôn đi”
Thật sự em ao ước sinh được đứa con lắm, nhưng em hỏng muốn mang tai tiếng này nọ, mà em không biết phải làm sao, em muốn xin ai đó 1 lời khuyên cho đúng với em lúc này. Rồi ngày qua ngày em vẫn lén lút chát chít với người ta, mấy người em quen người nào cũng đòi cho em đứa con mà em chưa dám nhận lời ai, muốn thì em muốn lắm chớ mà em thấy run run sao ak, anh đó nói với em là “em ngại thì mình quan hệ đừng để dính bầu, lúc nào thời cơ thuận tiện thì em để có bầu cũng được mà”
Tuy là mới quen trên mạng thôi, nhưng em thấy ảnh rất chu đáo, nói năng ngọt ngào, rất quan tâm lo lắng cho em chớ không như chồng của em. Em thấy hoàn cảnh của ảnh cũng tội nghiệp lắm, ảnh kể vk anh rất hung dữ, xem thường ảnh thường xuyên chửi mắng ảnh, ảnh nói từ ngày quen em ảnh rất muốn ly hôn với chồng ảnh, giờ ảnh nói chỉ chờ thời gian thuận lợi là sẽ ly hôn, nghe kể vậy em cũng thấy thương ảnh quá…
Những lúc giờ nghỉ trưa ảnh hay nhắn tin và chat zalo với em, nhiều lúc em cũng mắc bận phải làm mà không chat thì sợ ảnh giận, em hỏi sao anh hông để buổi tối hay đêm khuya mình chat với nhau thoải mái tự do hơn thì ảnh nói khi về tới nhà thì anh không liền lạc chat chít với ai nữa, mà trước giờ ảnh cũng ít chi chat với em buổi tối, vậy nên em mới tìm người khác mà chat nói chuyện cho đỡ buồn.
Em thì hay suy diễn rồi nghi ngờ, hay là buổi tối ảnh có vợ đẹp bên cạnh rồi hông còn nhớ tới mình nữa, có nhiều lúc khuya rồi mà em không ngủ được, em nhắn tin zalo hông thấy anh trả lời, rồi em nhắn tin điện thoại chờ hoài cũng hông trả lời, em làm liều gọi cho anh thì điện thoại của ảnh đã tắt từ lúc nào rồi, em vừa tức vừa giận muốn khóc muốn hét lên vậy à, vậy rồi em lên zalo tìm bạn, cũng nhiều người nhảy vào muốn kết bạn với em, có điều em thấy đa số họ nói năng huỵch toẹt lắm, lúc đầu em cũng thấy rất ngượng.
Có người thấy em chat khuya thì hỏi em “nè người đẹp, bộ chồng đi vắng ha, chắc khó chịu hông ngủ được hả em, có cần anh giúp không, anh tới đón em liền”.
Có người còn nói bậy hơn nữa kìa, mà em hổng dám nhắc lại nhưng suy nghĩ lại em cũng hông giận gì họ, đúng là hông có lửa thì sao có khói được, cũng 1 phần do mình, đang giờ khuya khoắt còn tìm bạn chat hỏi sao họ hông nghĩ bậy. Nói chuyện với họ dần dà em cũng sinh ra bạo dạn nói bậy theo họ, nhưng suy cho cùng em nhận thấy họ không thể sánh bằng người ấy của em, chẳng qua vì hông có anh ấy em tìm người khác nói chuyện cho khỏi trống vắng vậy thôi.
Em cũng tự hứa với lương tâm mình là không có dính líu tình cảm với anh ấy, nhưng sao mỗi lúc bị anh ấy bỏ rơi em như vầy em thấy hụt hẫng, vừa giận vừa tức mà vừa nhớ anh ray rứt, nhiều lúc đang nói chuyện với em mà ảnh nhắc tới vợ ảnh là em tức lộn ruột luôn, em nghĩ so với vợ ảnh thì em trẻ quá mà, em đẹp quá mà, còn vợ ảnh thì có được cái gì chớ, em cũng nhiều lần nói trước mặt ảnh như vậy, lúc bình tĩnh suy nghĩ lại em thấy mình thật vô duyên, tự nhiên lại đi ghen với vợ người ta, hông lẽ nào mình yêu anh ta rồi sao, trên đời này có ai yêu 1 người mà mình chưa 1 lần gặp mặt không ta, em không hiểu được chính bản thân em nữa.
Rồi buổi trưa hôm đó em đang đi làm thì thấy điện thoại anh ấy gọi cho em.
– Alo dạ em nghe nè.
– Bữa nay em có đi làm không em.
– Dạ em có làm, mà có chuyện gì vậy anh.
– Ừh tại nay anh muốn gặp em quá, mình gặp nhau cho biết mặt nha em, anh nghĩ em ngoài đời chắc xinh hơn trên webcam nhiều.
– Thôi anh là chúa xạo, em sao đẹp bằng vợ anh được.
– Thôi em ơi, đừng nhắc vợ anh nữa anh nghe mà buồn lắm.
– Thôi bỏ qua đi, bộ anh tính qua gặp em bây giờ luôn hay sao.
– Ừh em, anh nhớ em quá, anh muốn gặp em quá.
– Xí bộ anh tưởng chỉ có mình anh biết nhớ thôi sao…
Em nghe đầu dây bên kia im lặng vài phút, hình như em nói vội vã mà bị lộ ra cảm xúc của mình, hình như anh ấy hơi bất ngờ nên mới im lặng khá lâu, rồi em phá tan sự yên ắng, em nói:
– Anh ơi mà giờ mình đi đâu bây giờ, buổi trưa dê gặp người quen lắm, có gì thì chết em.
– Không sao đâu em, em mặc áo khoác vô rồi mang khẩu trang, đội nón nữa là chồng em còn nhận không nữa chớ nói gì ai khác.
– Mà em sợ giờ này xin ra khỏi công ty người ta hỏng cho đâu.
– Thì em nói có việc gia đình, mẹ đau nặng nên xin về sớm.
– Mà anh ơi, cho em hẹn 1 bữa nào khác được hông anh, hôm nay em chưa đi được.
– Sao vậy em, bộ nay em đang có kinh hả.
– Trời, hông phải.
– Chớ tại sao.
– Tại em bữa nay chưa chuẩn bị được tâm lý sẵn sàng.
– Trời đất, cái gì mà tâm lý ghê vậy, con gái tụi em thật là rắc rối vô cùng ak.
– Anh thông cảm cho em nha, đừng giận em nha, bữa sau em sẽ cho anh biết lý do nha anh.
– Nói vậy thôi chớ anh lúc nào cũng muốn lo lắng quan tâm tới em.
– Da em cảm ơn anh, giờ em phải làm có gì tối mình nói chuyện ha anh.
– Ừh em làm đi bai bai em.
Vừa cúp điện thoại em cảm thấy lâng lâng buồn vui lẫn lộn, vừa hối tiếc, sao mình lại từ chối gặp anh ấy vậy ta, hông phải điều này mình đang mong đợi sao, rồi em cũng tự an ủi mình, thật sự là em chưa chuẩn bị gì cả, gặp anh ấy mình sẽ mất hết tự tin. Nguyên nhân là do lúc trước em với chồng em không hòa thuận nhau, mỗi lần quan hệ với chồng em nhắm mắt ráng chịu đựng, mong sao cho mau chóng kết thúc, rồi dần dà em sinh ra lãnh cảm, mỗi khi gần chồng, cửa mình em lại khô khan nên quan hệ đau rát kinh khủng, em lên mạng tìm hiểu mới biết là phải mua thuốc bôi trơn cho âm đạo trước khi quan hệ, nhưng em lại hay tự ái nên giấu kín chuyện đó, lúc nào em đoán chồng sẽ quan hệ thì trước đó em bơm vô 1 ít thì nó sẽ rỉ ra như lúc tự nhiên, bên cạnh đó em cũng hỏi thăm cách chữa trị nhiều nơi, người ta khuyên em còn rất trẻ, sau 1 thời gian em có tình cảm ổn định nó sẽ hết thôi, mà em cũng hông rõ bây giờ em đã bình thường lại chưa nữa, nên em không tự tin.
Vậy nên lâu nay em đâu có quan hệ với chồng nên em hông có mua sẵn nên chưa thể gặp ảnh được, sợ ảnh biết em vậy ảnh sẽ chán em à.
Lúc chat với nhau ảnh cũng đòi em chụp hình… này nọ gửi cho anh xem, nhưng em tuyệt nhiên hỏng chụp mấy cái hình vậy gửi cho người ta, mà em cũng sợ ảnh giận nên hoãn bình, em nói của em trước sau gì anh cũng sẽ biết thôi mà, bắt em chụp làm gì tội nghiệp em, mà em còn thêm 1 điều không tự tin khi gặp ảnh nữa là vầy. Em nghe người ta hay nói, con gái mà hông có lông thì hay bị đàn ông nó chê…
Sáng chủ nhật đang nằm trên giường vì hôm nay có đăng ký làm tăng ca nhưng tối qua thức khuya quá, chát chít với nhỏ bạn tới khuya nên giờ làm biếng dậy đi làm, nhỏ bạn nó hỏi em vụ hẹn hò của em tới đâu rồi, mà cũng lạ là hỏng biết sao mà nó cứ xúi em mấy chuyện đó ghê ak, nó hỏi em…
“Sao rồi bữa mày gặp cái ông bồ mày thấy có ok không, có vấn đề gì thì báo tao biết nha”
Em nói nó, chưa mày ơi tao đã đi chơi với ổng đâu mà được với không được, nhỏ nói em…
– Trời đất, sao mày cổ hủ giữ vậy, chắc tao phải gọi mày là bà già quá…
– Cổ hủ gì mày ơi, tao bữa đó cũng thay đồ xong, ma ti dê định đi rồi, tự nhiên sao tao thấy lo lo sao ak, tao sợ đủ thứ nên thấy run quá…
– Hihi mày coi lại coi mày mấy tuổi rồi, má ơi má, má có chồng rồi, già tới nơi rồi mà làm như con nít mới lớn vậy…
– Mà sao tao lo thiệt mày ơi, thà không biết thì thôi, đằng này ổng biết mình là như vậy rồi mà lúc gặp nhau, nhìn nhau thẹn chết đi, nó nghe xong cười quá trời, nó nói em…
– Vậy tao có cách này tuyệt vời cho mày nè…
– Sao nói tao nghe coi…
– Tao cho mày mượn bộ đồ hồi đi học má tao cho tao mặc mỗi lần tao đi chơi hihi…
– Cho tao mặc làm gì, là sao tao hỏng hiu hiu…
– Hihi mày con gái mà chậm tiêu quá, lúc mày hẹn đi với nó thì mặc vô, mà nè nhớ đi tè xong xui rồi hãy mặc vô để đi ak nha…
– Trời đất, là sao mậy…
– Thì mày kéo dây kéo lên là nó khóa lại hết cởi quần ra được chớ sao haha…
– Đồ con quỷ, mày hồi nhỏ trời đất quá, hèn gì mày mới bị bà già mày làm vậy…
– Còn mày lo mua keo 502 dán cái cái trung tâm vũ trụ của mày lại luôn cho rồi đi.
Cứ vậy mà 2 đứa chat tào lao cho tới khuya, em nhìn qua bên canh, chồng cũng còn ngủ nướng, mặc kệ chồng em dậy đi xuống bếp coi có cần làm gì không, đang loay hoay bắt ấm nước lên bếp thì nghe tiếng chuông zalo reo inh ỏi, linh tính có chuyện bất an nên em lật đật chạy vô giường chụp cái điện thoại cầm lên xem thì đúng là anh ấy gọi, chồng em cũng vừa thức dậy vì tiếng điện thoại reo, may mắn là em đã kịp thời, em alo anh hả, sao em dặn anh đừng gọi em vào ngày chủ nhật mà, lật đật chạy vô phòng tắm, anh hỏi ‘sao vậy em, không cho anh gọi em sao, em đang ở đâu vậy, em đang trong phòng tắm ồ hay quá vậy sẵn chụp vài tấm hình cho anh luôn đi.
Lúc này em mới nhận ra tiếng lạ quá, xem lại mới biết là hỏng phải anh mà là người khác, em giật mình mình nhưng cũng lịch sự hổng dám cúp máy, em nghe tiếng anh ta nói…
– Em hứa với anh lâu rồi mà không chịu chụp hình cho anh coi nữa…
– Anh thông cảm em cho anh xem thì không sao mà lỡ vô tình người khác thấy được thì chết em…
– Ui trời anh là người lớn chớ phải con nít đâu nà, anh xem xong là xóa liền…
– Mà em thấy ngại quá, để lúc khác đi anh…
– Hay là em chỉ chụp người thôi đừng chụp mặt, hay thôi để anh gọi video qua em cho anh xem người của em là được rồi…
– Nghe anh ta nói gọi video em hoảng hồn nên nói anh ta…
– Vậy thôi để em chụp…
– Uh nhanh nhanh nha anh chờ nè.
Không hiểu sao tự nhiên lúc đó em lại sợ cái gì hỏng hỉu mà riu ríu làm theo, em nhanh tay cởi quần áo ra rồi giơ đt bấm vội vàng 1số hình, rồi gửi liền cho anh ta mà em còn chưa coi lại nữa, mặc quần áo vô em ra bếp coi lại ấm nước, em giật mình nghĩ lại, ủa sao mình ngu dữ vậy ta, tự nhiên chụp hình cho người ta coi, mình thật là vô duyên thiệt chớ, giờ thấy hối hận thì cũng muộn rồi, tự trách mình lớn rồi mà sao con ngu vậy không biết.
Tiếng chồng xối nước trong phòng tắm làm em trở về hiện tại, em giấu vội vàng đt lên kệ thờ ông táo em bước tới hỏi chồng…
– Nay ngủ nướng dữ vậy hả, anh không đi cafe với mấy ông bạn sao, sáng nay ăn gì em mua…
– Em mua thì tốt rồi, ăn gì cũng được.
Em chỉ chờ có vậy nên vội vàng nói”thôi em đi mua nha” em thay vội vàng cái quần ngắn ra để ra ngoài mua đồ ăn, ra được đoạn đường lại giật mình tai em quên cầm theo dt, lở ai gọi thi lại chết em, vậy là phải chạy trở về nhà cầm điện thoại theo cho chắc ăn.
Đang đi bộ ra chợ mà đầu óc em lâng lâng sao sao ak, hông biết lý do sao mà em lại bấm sdt cho anh ấy, anh alo rồi hỏi em…
– Sao nay lạ vậy ta, lại gọi cho anh, lần đầu tiên ak nha.
Em cũng giật mình nghĩ mình cũng la, đang luống cuống hông biết nói gì thì anh nói…
– Sao nè chắc nhớ anh rồi hả.
Em cười bẽn lẽn mà không biết nói gì thi đã nghe anh nói…
– Thôi nay 2 đứa mình gặp nhau nha, em hứa nhiều quá rồi, anh nhớ em lắm rồi, không còn kiên nhẫn nữa đâu.
Em cũng hông biết nói sao, nên nói bâng quơ…
– Da… cũng đâu có gì ak…
– Không có gì là sao hả, vậy lát nữa mình gặp nhau, nghe ảnh đòi gặp em lại giật mình nên em cũng tìm cách hứa suông…
– Nay là chủ nhật có chồng em ở nha, sao em dám đi…
– Thì em nói là có hẹn với mấy nhỏ bạn học cũ của em hay go đó…
– Mà chủ nhật mà đi vậy chồng dễ nghi ngờ lắm, đi vào ngày thường thì chồng khó nghi ngờ…
– Vậy ngày mai t2 được không em, mình đi lúc giữa trưa như em nói lúc trước ak.
Em luống cuống hông tìm được cách gì hoãn binh được nữa em mới hứa liều, em cứ nghĩ hứa đại cho xong việc, đêm đó em không thể nào ngủ được, cứ mơ mơ màng màng, em tưởng tượng như môi anh đặt lên môi em, tay anh ôm hông em, ghì em thật chặt, người anh rất ấm làm cho cả cơ thể em ngây ngất và tê dại như có luồng điện chạy khắp người.
Sáng t2 thức dậy em thấy mệt mỏi vì đêm qua mất ngủ, em vừa thay đồ chuẩn bị đi làm thì lại nghe chuông đt em reo, em cũng thói quen giật mình rồi chạy xuống bếp mở ra xem, đúng như điều em lo, anh ấy lại gọi.
Em bần thần giây lát rồi cũng nghe máy…
– Alo em nghe nè…
– Alo em đi làm chưa em, em nhớ là trưa nay là anh qua đón em đó nha…
Em giật mình nhưng cũng bình tĩnh trả lời ảnh em trả lời em nhớ rồi mà nhưng trong bụng như đánh lô tô, không biết sử lý sao bi giờ. Anh lại nói…
– Vậy là ok rồi, cứ y vậy nha em yêu, rồi anh cúp máy, em luống ca luống cuống không biết làm sao bi giờ, cuối cùng em nghĩ thôi mình cứ dự phòng trước rồi tùy cơ ứng biến cũng được.
Vậy là em trở vô nhà làm mặt lại cho đàng hoàng để thêm tự tin chút xíu, rồi chợt nhớ ra 1 điều nữa, em vô buồng thay quần áo khác, em cởi quần áo đứng soi gương kỹ lưỡng cơ thể mình xem có còn khuyết điểm gì không, em xem xét kỹ núm vú mình có còn hồng hay không, rồi săm soi kỹ chỗ ấy xem có vấn đề gì không rồi em lấy phấn thoa lên 1 lớp mỏng có vay có thì em mới yên tâm mới tự tin được, sau cùng em lựa cái quần lót em mới mua mặc thử vô coi sao, xong xuôi mọi việc em mới bắt đầu dắt xe đi làm.
Xui xẻo cho em lúc 10 giờ trưa mấy nhỏ làm chung đem xoài với sầu riêng ra mời cả nhóm ăn mà em có dám ăn đâu sợ bi bay son môi mà cũng không dám rửa mặt nữa, em lúc nào cũng hồi hộp lo lắng, nửa mong cho thời gian chậm lại, nửa mong cho nó nhanh tới cho xong, em cũng hỏng hỉu sao em cũng có chồng rồi, cũng từng hẹn hò này nọ cũng đâu phải là ít đâu, mà sao lần này em bồn chồn hồi hộp dữ vậy không biết nữa.
Cứ vài phút em lại xem dt coi có tin nhắn hay gì không, vài phút lại xem coi mấy giờ rồi, thỉnh thoảng em lại chạy vô toilet soi lại mặt mũi, ngắm nghía lại quần áo.
Đã hơn 12 giờ mà sao chưa thấy đt hay tin nhắn gì của anh ấy, em đi ra đi vô như người mộng du vậy, rồi lại cầm điện thoại lên xem, rồi em bỗng giật mình vì chuông điện thoại em reo, đúng là anh rồi, em…
– Alo em nghe nè…
– Em đang trong công ty đúng hôn…
– Da đúng rồi anh…
– Uk anh đang đứng đợi em ngoài đường, cách cổng bảo vệ khoảng 100 mét, em đi bộ ra nha…
– Dạ, mà anh mặc áo màu gì hả anh…
– Ak quên, anh mặc áo xanh da trời nha…
– Dạ anh đứng đó em ra liền.
Em chưa đi vội mà trở vô toilet, kéo quần xuống xem xét kỹ lại lần nữa rồi em lấy tuýp gel bôi trơn bơm sâu vô âm đạo 1 ít rồi sửa lại quần áo chỉnh tề mới đi ra cổng, theo như em dự tính, em đề phòng bị người quen nhìn thấy nên em sẽ bịt mặt bằng khăn thay cho khẩu trang và đội nón rộng vành mà em mượn của bạn để hông ai nhận ra, nhưng mà em cầm tay chứ không đội nón bịt khăn trước, vì làm vậy khi gặp nhau anh ấy đâu biết mình đẹp.
Em hông cần phải tìm kiếm gì nhiều, nhìn từ xa đã thấy anh ngồi trên xe chờ đợi, quả thật không làm em thất vọng, dáng anh cao lớn, thật phong trần, em bước đi thật chậm từ xa thấy anh nhìn em chầm chầm có vẻ ngạc nhiên, thấy anh đứng lên định tiến lại phía em nhưng sao lại thôi, đến khi em tới sát bên anh mới hỏi 1 cách ngại ngùng…
– Cho hỏi có phải em là lệ không em nói, dạ đúng rồi, lúc đó thấy anh mừng rỡ ra mặt và có về rất ngạc nhiên…
– Em thật quá đẹp làm anh cứ nghĩ là ai khác trong bụng em vui lâng lâng vì anh nhận ra mình đẹp, em nói…
– Chớ anh nghĩ là em xấu lắm sao…
– Anh lúng túng nói, thôi em lên xe mình đi cafe rồi nói chuyện em ha.
Em ngồi lên xe anh chở em đi cũng rất xa lát sau em mới biết là đường qua khu thanh đa, vào quán cafe ven bờ sông rất thơ mộng, anh mới thú thật với em là thật sự anh nghĩ em xấu hay có vấn đề gì đó em hỏi lại là ý anh nói sao em chưa hiểu anh nói vì anh nghĩ 1 người con gái đẹp như em mà lại đồng ý hẹn hò qua zalo, anh thật sự quá sức may mắn…
Em hỏi han anh về gia đình anh, ý em là xã giao cho lịch sự vậy thôi chứ em cũng hỏng có ý định dò xét gì ảnh. Ảnh nói em là thôi em đừng nhắc chuyện vợ anh nữa, anh nghe buồn lắm, giờ anh có em rồi, anh chỉ biết mình em thôi, nghe anh nói vậy em cảm thấy lâng lâng và cảm động lắm, hỏng hỉu sao lúc đó vì động cơ gì mà em nắm tay anh ấy, mà em im lặng hông biết nói gì, lập tức anh choàng tay qua người em, kéo em tựa sát vào người anh, em để yên không phản đối gì, lúc đó tim em đập thình thịch, tay em cũng run nữa, nhưng em cảm thấy rất ấm, hơi ấm từ người anh làm em dễ chịu, em cảm giác người mình giống như đang bồng bềnh vậy, em nhắm mắt lại hưởng thụ mà không còn nhớ là mình đang ở đâu nữa, em ngã hẳn vào người ảnh từ lúc nào, em mở mắt nhìn anh ấy chờ đợi nụ hôn nóng bỏng của anh mà sao vẫn chưa thấy anh hôn em, anh chỉ đặt tay lên ngực áo em xoa nhè nhẹ, tay em thì ôm chặt vào người của ảnh mà thổn thức, lát sau em giật mình mới hay là xung quanh mình có nhiều người, hèn gì anh hông dám hôn mình.
Gió từ sông lúc này thổi lên rất nhiều, em nắm tay anh nói, anh ơi em thấy lạnh quá, anh nói vậy thôi mình đi chỗ khác nha em, em khẽ gật đầu mà hông nói gì. Anh đưa em tới 1 nhà nghỉ cũng khá đẹp, khang trang, anh choàng tay ngang hông của em dìu em lên phòng.
Cửa phòng vừa đóng lại tụi em lao vào anh ấy như chưa từng được yêu, lúc đó hình như em không còn giữ ý tứ gì nữa, em thúc giục ảnh…
– Anh ơi hôn em đi…
Anh có vẽ hơi ngạc nhiên vì thái độ của em, rồi ảnh cũng đặt lên môi em say đắm, em nói anh ơi bồng em lên giường đi anh, anh ấy làm theo ý em như cái máy vậy, em cầm tay anh đặt lên chỗ ấy của em, anh xoa xoa rồi nắn bóp nhè nhẹ con bướm của em, lúc này anh tự nguyện hôn em lần nữa, lưỡi em và lưỡi anh ấy quấn lấy nhau, cảm giác khắp người em tê dại, tay anh lúc này luồn hẳn vô trong 2 lớp quần của em rồi, em nghe ngón tay anh rê rê tìm hột le của em, anh vừa ngoáy ngoáy ngón tay trong âm đạo vừa se se hột le của em, em nghe nhột nhạt giống như mắc tiểu vậy ak.
Anh nhìn em cười cười rồi nói em…
– Không ngờ em yêu của anh cũng dâm ghê ha em nhìn anh mỉm cười không nói gì…
Rồi anh hỏi em thích làm tình kiểu gì nhứt, em nói em thích nhất trước lúc làm tình là được đàn ông cởi quần áo rồi bồng em đi xi cho em tè, như người ta xi tè em bé vậy ak, anh cười haha rồi nói…
– Em có sở thích cũng lạ ghê ha, mà anh cũng thấy vậy hấp dẫn lắm chớ…
Nói rồi anh lần tay cởi hết quần áo của em ra, mắt anh không rồi cái chỗ kín đáo nhất của em, anh nói…
– Lần đầu tiên anh mới gặp bướm con gái không lông, nhìn hấp dẫn ghê bú chắc sướng lắm haha, hay để anh bú trước rồi tè sau được hông em…
– Mà em thích anh bồng em xi tè cho em trước ak…
– Ok vậy anh chiều ý người đẹp mà hehe, mà bồng em xi tè bằng cách nào, anh chưa từng xi tè con gái bao giờ hết ak…
– Anh khờ quá đi, thì em ngồi co chân lên rồi anh từ sau lưng ôm em lên banh 2 chân em ra rồi đi vô buồng tắm xi em chớ gì đâu.
Rồi vừa xi em tè ảnh vừa lấy tay nghịch chỗ lỗ tiểu của em làm cho nước tiểu bắn tung tóe, xong em bắt ảnh lấy khăn lau bướm cho em rồi bồng em trở ra giường.
Vừa đặt em xuống giường 2 chân em thòng xuống đất anh vội vàng quỳ dưới đất banh 2 chân em ra hôn lên bướm em, anh bú liếm xung quanh 2 mép bướm của em, lưỡi anh bắt đầu ngoe nguẩy trên hột đậu của em rồi bắt đầu ngoáy vô âm đạo em.
Mặc dù rất thích thú nhưng em cũng lo lắng, em luôn lấy tay thăm chừng trên mép bướm vì em lo ngại chứng khô âm đạo của em, mà ảnh thì tưởng em lấy tay ngăn cản nên ảnh cứ gạt tay em ra để ảnh bú.
Vậy là em hỏng sờ tay vô được nhưng em cảm giác chỗ đó ướt át và nghe anh liếm và mút chụt chụt. Rồi chắc là hỏng chịu được nữa anh đứng dậy cởi hết quần áo ra, em với tay cầm chỗ ấy của anh định mân mê nó chút xíu nhưng anh đẩy tay em ra rồi kê nó sát cửa mình của em.
Anh ướm cái đầu của nó vô rồi bất ngờ anh nhóm người đẩy vô rất nhanh, em nghe 1 tiếng phọt, cảm giác hơi đột ngột xíu thôi nhưng em giả bộ làm nũng…
– Ui anh ơi đau em, chết em rồi hjx hjx…
– Hjhj anh xin lỗi em yêu, cũng tại em đẹp quá làm chi, lồn em cũng hấp dẫn quá.
Nói vậy nhưng anh vẫn tiếp tục thúc vô ra liên hồi, vừa hỏi em…
– Em thích chơi kiểu nào nhứt.
Bất giác em trả lời mà không kịp suy nghĩ gì hết…
– Em thích nằm trên bàn…
– Nhưng trong phòng này không có bàn em ơi, hay anh bế em nằm trên cái tủ đầu giường nha.
Em cười cười gật đầu, em nằm trên đầu giường 2 chân giang ra 2 bên, chỗ này vừa tầm đứng của anh nên anh rất thoải mái. 2 tay anh nắm 2 chân em, anh thì đứng thụt vô em rất mạnh, hơn lúc anh quỳ dưới giường nhiều, vừa thụt anh vừa hỏi em…
– Sao hài lòng chưa người đẹp…
– Vừa lòng sựi gì, làm người ta đau thốn muốn chết ak…
– Chắc tại anh thụt chưa đủ phê mới đau đúng hôn, để anh thụt mạnh nữa nè.
Liền lúc đó anh thụt em tới tấp, lúc đó em nghe âm đạo rêm rêm thật sự, em cũng giả bộ cong người rên rỉ, 2 tay em bấu chặt vào hông của anh…
– Anh ơi chậm chậm thôi anh ơi thì anh nói…
– Sướng thấy mồ mà còn làm bộ giả nai nữa hehe…
– Ui ui a a chắc tại cái ấy của anh dài quá đó…
– Hehe anh nghĩ vậy đâu nhằm nhò gì với em đâu, lồn em chắc nhiều thằng chơi rồi mà.
Em hông trả lời nữa mà tập trung hưởng thụ, em ghì mông anh ấy ấn sâu vô bướm của em hơn, nhưng mà em vẫn tức câu ảnh vừa nói với em nên em muốn trả đũa lại bằng hành động.
Em rên rỉ cho anh ấy tập trung hết sức, em thúc hối anh, nhanh đi anh, nữa đi anh cho anh sẽ chết với em vậy mới vừa lòng.
Rồi anh ấy cũng phóng tinh xối xả vào sâu trong người em, anh rút ra rồi nằm vật xuống giường bỏ mặc mình em nằm cheo leo trên đầu giường, em nhứt quyết hỏng buông tha, gượng đứng dậy em vô nhà tắm nhưng em không rửa mà chỉ lấy khăn giấy chậm cho sạch hết tinh khí của anh.
Trở ra ngoài em ngồi cạnh bên anh tay em nâng cái ấy của ảnh lên vuốt ve, em ngồi hẳn lên giường cố rê sát bướm em trước mặt anh, lấy tay kéo đầu anh cho xát vô bướm em, mắt em nhìn anh như thách thức, thấy anh chỉ cười cười em gác chân ngang qua đầu anh rồi ngồi xổm lên mặt anh để mặc cho nước nhờn từ âm đạo chảy lên mặt anh, em ép bướm thẳng xuống miệng anh, xoay người lại em nằm úp lên người anh, em mầng mê ngắm nghía của anh, bây giờ nó xẹp lép nhìn thấy chán luôn, nhưng em hỏng buông tha đâu, em ngậm và mút nhẹ nhàng cu anh vừa xoa xoa, chẳng mấy chốc cái của anh từ từ dựng đứng lên, em công nhận là nó dài to thiệt ak, em thấy nó cứng lên em cảm giác hưng phấn hẳn lên, trổ hết tài nghệ em làm cho anh thật sung, vừa bú của anh em vừa hãy bướm vô miệng anh nghe ‘phạch phạch’…
…
Còn tiếp…