Trước khi kể chuyện, em có vài lời muốn nói, đây là chuyện có thật của em. Chuyện về 1 người con gái (vợ hiện tại của em) là người chủ động đã cưa đổ em như thế nào. Các bác có quyền không tin vào câu chuyện, nói em chém gió hay gì gì cũng được. Em đã suy nghĩ rất nhiều về việc có nên chia sẻ câu chuyện của em ra đây không, vì văn em theo các giáo viên đã dạy là như lồn ấy. Nhưng cũng cố gắng viết ra để cho anh em thấy được câu chuyện khá hiếm, nhưng có thật trong xã hội hiện nay. Em viết ra đây cũng coi như là những dòng nhật ký, các bác đọc được thì đọc, không thì bỏ qua nhé.
Năm đầu tiên rời quê lên Hà Nội học (nói là quê chứ quê hương em cũng là 1 thành phố lớn đấy, Hạ Long) em đã bỏ học ở ngôi trường em đang theo học (Đại học dân lập Phương Đông) chỉ vì ham chơi game. 1 năm ở trên đất Hà Nội, chỉ ăn và chơi game (thời đấy nghiền TLBB) nghĩ lại bây giờ thấy thật lãng phí, và tội bố mẹ.
1 năm trôi qua, bố mẹ cũng biết chuyện, nhưng vẫn tin tưởng vào mình (chả biết cơ sở nào) cho mình thi lại và tiếp tục lên Hà Nội học. Lần này mình học Cao đẳng Lao Động Xã Hội. Đầu năm học, mẹ và bác ruột của mình có lên Hà Nội để tìm nhà cho mình, sau vài ngày mình đi học, còn mẹ và bác đi tìm nhà gần trường cho tiện đường đi học (năm đầu mình ở nhờ nhà bác) lăn lộn vài ngày, cuối cùng, mẹ đành nhờ đến môi giới nhà đất, mất 500k và cũng tìm được 1 phòng ưng ý. Và tại xóm trọ này, mình đã gặp người yêu đầu tiên, và cũng là cuối cùng của mình. Mình giờ vẫn hay nói với mẹ rằng, mẹ giỏi thật, tìm nhà, tìm luôn được con dâu.
Và giờ nghĩ lại, nếu năm đầu, mình không bỏ học thì làm sao mình gặp được người vợ tuyệt vời này của mình, âu cũng là cái liễn.
Tả sơ qua xóm trọ cho các bác hình dung. Khu trọ chỉ gồm 2 tầng, mỗi tầng 3 phòng riêng biệt, xếp theo kiểu chữ U đổ sang trái, phòng của em là ngay phòng đầu tiên từ cửa đi vào tầng 1, phòng vợ là phòng đầu tiên từ cầu thang lên tầng 2.
Trong những ngày đầu trọ ở đây, em và thằng bạn thân từ hồi cấp 3 của em (thằng này từng học và bỏ học cùng em và cũng đi học trường này theo em) hầu như suốt ngày chỉ quanh quẩn việc đi học và chơi game. Sau khoảng 3 ngày đầu, tụi em đã làm quen được HM (người cùng phòng với vợ em), và ngày hôm sau, chúng em mới chính thức gặp HB (vợ em, từ đây em sẽ gọi là HB cho cảm xúc) cả 2 người đều tên là H, nên lúc bấy giờ bọn em gọi là H Mập và H Bé.
HM thì cũng không có gì đặc biệt, còn HB, cảm giác đầu tiên em gặp mặt là… chả cảm xúc mẹ gì. Em không giỏi về văn chương và mô tả lắm nên chỉ tóm gọn 1 câu là, HB rất xinh, dáng chuẩn, cao khoảng 1m64, thấp hơn em vài phân.
Trải qua 20 năm FA, trong em đã hình thành suy nghĩ gái xinh chỉ là để ngắm, em cũng xác định yêu là cưới, và chỉ cần vợ mình đừng khó nhìn quá, biết nội trợ là được (đời đúng là biết đâu chữ ngờ) Lần đầu tiên cả 4 người gặp mặt, bọn em bày chơi phỏm uống nước, chỉ ai bét mới phải uống, nam 2 cốc nữ 1 cốc. Đang định bắt đầu cuộc chơi thì phát hiện ra là chỉ có 3 cái cốc, thế là nhanh như cắt, em leo xuống cầu thang lấy thêm 1 cái cốc nữa lên (mỗi người 1 cốc, không ai uống chung) và bắt đầu cuộc chơi. Trong lúc chơi, thỉnh thoảng em lại tia ngắm HB tý, những lúc HB cười trong thật dễ thương.
Đến giờ chia tay đi ngủ, trước khi lên phòng, HB đã chủ động xin số điện thoại của thằng bạn cùng phòng em (T). T đọc số nó và đọc luôn cả số em, mặc dù HB không hỏi. Sau khi đọc số em, HB có hỏi ” bạn kia tên gì nhỉ ” (Đụ má, lúc đầu đã giới thiệu mà sao giờ đã quên ngay được, mà vẫn nhớ tên thằng T mới ức chứ) Câu hỏi làm em có phần hơi buồn, mặc dù mình chả có ý gì, đang lưỡng lự và phân vân thì thằng T đã lên tiếng ” nó tên N “. Kết thúc, ai về phòng nấy. Buổi tối hôm đó, em vẫn nhớ như in câu hỏi đau lòng của HB, chả nhẽ mình chả có gì đặc biệt để người ta để ý.
Những ngày sau đó lại là những ngày bình thường của em và thằng T. Đi học, game, và thêm 1 sở thích nữa là thỉnh thoảng ngắm HB.
Mọi việc trôi qua rất bình thường, cho đến 1 hôm. Em và thằng T đang chơi game ở quán nét quen thuộc thì “Tít tít”. Điện thoại thằng T reo.
“Alo”
Đầu dây bên kia là HB, T ra hiệu cho em biết, đại khái cuộc điện thoại là hẹn bọn em ra nói chuyện tý. Ra gặp HB, bọn em 3 người đi lòng vòng, nói chuyện linh tinh được khoảng 10 phút, em thấy không hợp với cái không khí này, và không thích cuộc nói chuyện 3 người, em chủ động bảo với T “Tao quay lại quán trước đây, tý mày ra sau nhé” Em quay lại quán game, nơi em và T vẫn đang cắm máy để đấy và tiếp tục công cuộc cày cuốc.
20p sau, T quay lại quán game và bảo HB đang đợi mày bên ngoài kìa. WTF…
Thầm nghĩ “Mình với HB thì có cái mẹ gì mà nói nhỉ”. Nghĩ là thế, nhưng lòng cũng thầm vui, ít ra cũng được hot girl quan tâm, kệ mẹ là chuyện gì, ra ngoài rồi biết.
Chà chà, lại là màn đi dạo trong bóng tối.
“Về nhà với mình nhé!”
Đuuuuuù. Tim mình bắt đầu đập nhanh hơn, thầm nghĩ thật kỳ lạ, nhưng cũng nhanh chóng đồng ý, tất nhiên rồi, vui còn chả kịp nữa là…
Trên đường về nhà (từ quán net về tới phòng trọ em khoảng 5 phút đi bộ thôi) Trọng tâm của cuộc nói chuyện là:
“Cho tớ mượn quạt nhé”
A đù, hóa ra đây mới là vấn đề. Dự là 2 đứa này cử HB dùng mỹ nhân kế để mượn quạt đây mà. Không chần chừ, em trả lời luôn:
“Ừm, nhưng cậu hỏi thằng T xem”
Ơ, hình như có điều gì không ổn… sau khi nói ra, em mới thấy sự bất thường trong câu nói của em. Ngay lập tức, 1 nụ cười luôn hé, thế giới vẫn quay và HB trả lời:
“Tớ hỏi T rồi, T bảo hỏi cậu”
Đù, dính trap rồi, T ơi là T, mày đúng là bạn thân của tao mà, sao tao với mày lại hiểu nhau như thế không biết. Không còn sự lựa chọn, đành phải cho HB mượn quạt (cái quạt ở phòng HB mình đã lên 1 lần rồi mà nó chạy rất đuổi ruồi, dí mặt vào tóc còn chả lung lay). Thôi cũng may, phòng còn cái quạt tích điện nữa, xài đỡ rồi tính sau.
Trưa 8/10/2008: HB chạy xuống phòng em…
– Cậu đã ăn cơm chưa?
– Chưa, bọn tớ chuẩn bị đi ăn đây. Có việc gì à?
– Thế mấy cậu đi ăn rồi mua luôn về hộ tớ 1 suất cơm nhé, tớ gửi tiền luôn.
Vừa nói, HB vừa đưa cho em 20k. Em đang định bước xuống cầu thang thì HB nói tiếp…
– À, cho tớ mượn máy điện thoại cậu tý.
– Để làm gì vậy? (Hỏi cho có chứ em cũng rút điện thoại ra đưa luôn cho cô ấy, kèm theo 1 chút nghi ngờ)
– Tớ mượn nghịch tý, cậu cứ đi đi.
Em với thằng T đi ăn và mua cơm về cho HB (lúc đi HB vẫn đang nằm ở phòng em) Bước chân vào phòng, vẫn thấy HB nằm đấy, tay cầm chiếc Qmobile của em xem cái gì đó. Đưa hộp cơm cho HB:
– Cảm ơn cậu nhé, tớ về đây.
– Không gì!
Giờ mới nhớ, còn trên phòng còn HM nữa mà nhỉ, sao mua có 1 suất. Chắc 2 đứa ăn chung 1 hộp, bọn con gái này ăn ít lắm. Cho HB mượn điện thoại, em cũng không khỏi tò mò không biết cô ấy làm gì nhỉ, nhưng cũng không hỏi. Cầm máy lên xem, việc đầu tiên em làm là *101#. Tài khoản vẫn còn vài trăm nghìn, cơ mà mình cũng có biết trước đấy trong tài khoản mình còn bao nhiêu đâu, thôi kệ mợ, éo quan tâm nữa.
Mục tiếp theo em xem là lịch sử cuộc gọi và tin nhắn, cũng không có gì mới cả. Điều cuối cùng em muốn kiểm tra là, mở danh bạ lên và tìm tên HB. Không thấy tên HB đâu nữa. Nghi ngờ, em soát luôn danh bạ từ đầu đến cuối (Danh bạ của em cũng không dài, thậm chí là hơi ngắn, FA mà) Vừa lướt xuống qua vài cái tên. Chữ “bé yêu” hiện lù lù trong danh bạ của em. A đù, ra thế. Mở số lên xem đúng như vậy, chính là số HB. Trong lòng thầm vui và cũng hơi thắc mắc “Chắc cô ấy trêu mình thế thôi” Và em cũng có suy nghĩ đến chuyện cô ấy mượn điện thoại em còn để xem trong danh bạ em có số ai, đại khái là của vợ hay người yêu không. 2 suy nghĩ trái ngược nhau và không biết cái nào là thật. Cô ấy chỉ muốn trêu mình hay cô ấy muốn tìm hiểu mình. Và dù cho nó là cái nào thì mình cũng cảm thấy…
Cũng tối hôm đấy. Em hỏi HB:
– Cậu đổi tên cậu trong danh bạ của tớ à.
– Ừ (kèm thêm 1 nụ cười chết người)
– Sao lại là “bé yêu”? Không sợ người ta hiểu lầm à…
– Tớ thích tên thế cơ!
– Ừ, sao cũng được…
Bọn em cũng đã quen nhau 1 thời gian. Hiện tại, 4 người đang góp tiền để nấu cơm chung. Được cái nồi niêu bát đĩa bếp biếc mẹ em đều mua cho em đầy đủ nên việc nấu ăn cũng diễn ra ở dưới phòng em. Thường là em và HB đi chợ (thật vinh dự, đi chợ với hot girl tự hào lắm các bác ạ) HB và HM sẽ lo phần nấu ăn, còn em với thằng T thì thay nhau rửa bát.
Tối 19/10/2008…
Ăn cơm xong, HB và HM có ở lại phòng em tâm sự chém gió. Đại khái là kể về gia cảnh và quá khứ. Em chả quan tâm lắm, nhưng người ta lại cứ quan tâm em. Ai hỏi gì em trả lời đó, nhưng có 1 điều em không muốn nói cho ai biết, đó chính là nghề nghiệp của bố mẹ em (thằng T đã biết) Và có vẻ điều đấy càng làm cho HB tò mò và muốn biết hơn.
– Bố mẹ cậu làm nghề gì vậy?
– Tớ không biết.
– Sao lại không biết, không muốn nói cho tớ nghe à?
– Có gì đáng để quan tâm đâu.
– Nhưng tớ muốn biết.
– Nhưng tớ không muốn nói, chả có gì đâu?
– Mẹ cậu bán thịt lợn à. (@@ Vãi cả thịt lợn)
– Sao cậu lại nghĩ thế? Cứ cho là thế đi…
– Đúng rồi, mẹ cậu bán thịt lợn, nên cậu mới mập thế này (thừa biết nói khích mình đây mà)
– Ừ đúng rồi, sao cậu biết?
Gặng hỏi em mãi không có kết quả, HB quay ra hỏi thằng T:
– Bố mẹ “Mập” làm nghề gì vậy?
– Tớ cũng không biết (biết em không muốn nói nên thằng T cũng không dám nói)
– Mẹ “Mập” bán thịt lợn đúng không?
– Ừ đúng…
Vâng, sau 1 buổi tối trò chuyện, HB vẫn chưa đạt được mục đích của mình, tìm hiểu về xuất thân của em. Trước khi lên ngủ, HB vẫn cố nói với em là mẹ em bán thịt lợn. Em cũng chả quan tâm lắm, nghĩ sao cũng được…
3/11/2008: Hôm nay có thằng bạn học cùng bọn em cấp 3 lên chơi (nó không học trên Hà Nội) Hồi đó bọn em chơi cũng khá thân, chuyện về HB em cũng đã kể qua cho nó nghe. Tối hôm đó, bọn em không ăn cơm ở nhà mà 3 đứa em cùng một vài thành phần nữa cũng là bạn từ hồi cấp 3 tụ tập nhau đi ăn uống chút gì đó, không quên việc báo cho HB là em với T hôm nay không ăn cơm ở nhà.
Tan tiệc, cả lũ giải tán, còn thằng HT (thằng bạn lên chơi) thì ngủ lại phòng em. Tối về, trong lúc 3 đứa em đang ngồi chém gió thì HB chạy xuống, trên tay cầm bát mì tôm “Lại định làm gì đây” – em nghĩ (HB cũng khá là hiếu động, tính trẻ con mà).
Vừa bước vào phòng, HB nhìn thấy HT cũng hơi ngạc nhiên. Em cũng quên chưa nói cho HB biết là hôm nay thằng HT lên chơi ngủ lại đây. Sau màn chào hỏi, em giới thiệu 2 người với nhau, HT thì đã biết HB từ trước qua lời kể của em, chỉ là bây giờ mới được gặp, HB chạy lên chỗ em:
– Tối cậu ăn gì chưa, ăn tạm bát mì nhé? (Nhìn cầm bát mì đã thấy nghi nghi rồi) 2 Cậu ăn gì chưa, tớ xuống úp mì luôn cho nhé (hỏi T và HT)
– Thôi bọn tớ ăn rồi, cậu ăn đi (ngại thế)
– Tớ ăn cơm rồi, thế 2 người cùng ăn nhé?
– Thôi tớ no lắm.
– Nhưng tớ làm rồi, đổ đi phí (mì với tôm băm nhỏ em mang từ quê lên)
Từ lúc bọn em đi ăn đến giờ cũng đã vài tiếng rồi, em không đói mà cũng chẳng no, nhưng ăn tiếp một chút thì vẫn… Em cứ nghĩ là HB ăn 1 ít rồi đưa em ăn nốt, ai ngờ. HB gắp mì vào chiếc thìa, đưa lại gần miệng em và nói “Há miệng ra nào”
Bỏ bu, ngại với thằng HT thế. Em quay mặt đi chỗ khác, tay định đỡ lấy bát mì nói “Để tớ tự ăn”. Nhưng HB không cho em lấy mà nhất định đòi đút cho em ăn. Thích thì cũng thích thật, cơ mà ngại vãi cả loz ra các bác ạ. Cứ thế, em 1 miếng, HB lại ăn 1 miếng nhỏ. Đù má, như kiểu dỗ con nít ăn không bằng. HT thấy thế nói luôn “2 bạn tình cảm thế” HB không nói gì, chỉ cười trừ hì hì (sâu ciu)
Em ăn chả mấy miếng là hết bát mì, HB toàn đút em miếng to bự không. Sau hồi làm quen, HB nói chuyện với HT ngay (tính rất trẻ con chả suy nghĩ gì) và không quên hỏi HT về nghề nghiệp của bố mẹ em.
Giật mình “Bỏ bu, nó mà nói ra lại không hay” Nhưng chỉ qua ánh mắt và “cái lắc đầu” câu trả lời HB nhận được vẫn là “Không biết”
– Sao “Mập” xấu tính thế, sao “Mập” lại không cho người ta nói?
– Có gì hay ho đâu mà hỏi hoài?
– Tớ tò mò muốn biết chứ! (Vừa nói, HB vừa chìa cái môi dưới ra, nhìn rất chi là sâu ciu, chỉ muốn đợp cho 1 cái)
– Sau này sẽ biết…
– Sau này là bao giờ?
– Không bao giờ!
– “Mập” xấu tính, không chơi với “Mập” nữa, về đây.
HB xuống nhà, rửa luôn cái bát mì vừa ăn xong rồi mới lên phòng. Trước khi lên, em có nói với theo:
– Ngủ ngon nhé.
– Không thèm.
Cứ thế, HB đi thẳng lên phòng, để lại em cùng với suy nghĩ “Chả biết có giận thiệt không ta” Cơ mà mình cũng chẳng làm gì được, đây không phải chuyện có thể nói ra một phát là xong ngay nên thôi thì cứ để cho mọi việc tự nhiên vậy. Buổi đêm, lại là cuộc tâm sự của 3 người đàn ông. Tất nhiên rồi, chủ yếu là về gái gú, và đặc biệt hơn là chủ yếu về HB. Em tâm sự rất nhiều về những việc giữa em và HB với HT (thằng này khá dày dạn tình trường, ít ra là hơn em, nó đã trải qua vài mối tình rồi) để có những lời khuyên xem thế nào. Theo lời HT thì HB kết em chắc rồi, em cũng có suy nghĩ đấy. Những hành động của HB như thế thì ai chả biết (trừ em lúc đấy – khá tự ti về bản thân và không ngờ đến việc đấy)
Sáng hôm sau, HB xuống gọi bọn “em” dậy. Chà, cả 3 thằng vẫn còn đang say giấc nồng, HB gọi em dậy để đưa đi chợ. Vừa tỉnh giấc, ấn tượng đập vào mắt em là trang phục của HB ngày hôm nay. 1 chiếc áo liền váy, cơ mà cái váy liền đấy cũng chỉ qua bẹn 1 đoạn và 1 cái khóa kéo treo thẳng từ ngực xuống gần hết cái váy, nhìn chỉ muốn kéo tụt luôn cái khóa xuống (về sau, cũng chính chiếc áo này, em đã thực hiện được cái ước mơ đó…)
Biết ngay mà, cái tính trẻ con, giận được gì lâu đâu, mới sáng ra đã quên ngay được rồi. Em và HB vẫn đi chợ như mọi hôm. Trên đường về, đi hết chợ là đến đoạn bắt đầu vào ngõ để về phòng em, 1 con ngõ nhỏ và vắng người. HB kêu đau chân và bắt em cõng (trap trap trap – bác biết thừa, cơ mà bác éo né được)
– Còn làm trò à, đứng dậy đi về mau.
– Không cõng tớ không về nữa. (Vừa nói, HB vừa ngồi xuống, mặt xị và mà lại chìa cái môi dưới huyền thoại ấy ra nữa)
– Thôi được rồi, thì cõng.
HB như một chú mèo con nhí nhảnh, cười hì hì rất dễ thương và chạy lại leo lên lưng em. Mùi hương từ người HB tỏa ra thật là dễ chịu. Sao người HB lúc nào cũng thơm tho thế nhỉ – em nghĩ. Đi được một đoạn, vâng thưa các bác, ngõ vắng người chứ không phải không có người. Đi đoạn gặp 1 bà cũng khá già đi qua, chắc tầm 6 7x. Bà nhìn thấy em với HB liền nói trêu luôn “Chà, kiếm được con ngựa tốt quá nhỉ” Chà chà, bà già rồi mà cũng vui tính ghê – em nghĩ. HB thì xấu hổ quá, úp mặt vào 1 bên vai của em. Em thì chỉ cười trừ với bà và vẫn tiếp tục cõng HB đi tiếp. Về tới cổng, HB nói em thả xuống để đi vào.
– Đang đau chân, để tớ cõng vào nhà.
– Không, thả tớ xuống (vừa nói HB vừa giẫy nẩy lên tụt xuống)
Về đến nhà, em lại hỏi HB tiếp trước mặt thằng T và HT:
– Chân còn đau không?
– Không chơi với “Mập” nữa (đù má, chả nhẽ lại cắn cho 1 phát, dễ thương thế không biết)
Sau khi cơm nước rửa bát xong xuôi, 3 thằng bọn em ra quán chơi game. Đang chơi dota mà HB cứ nhắn tin hoài, bực ghê, mất tập trung quá…
Sau 1 thời gian gặp gỡ, 4 người bọn em, thỉnh thoảng thêm 1 ông anh ở phòng ngay cạnh phòng em hình thành 1 thói quen, lên phòng của HB xem phim kinh dị vào buổi tối. Giới thiệu qua về ông anh kia, phòng ông ấy có 3 người, nhưng chỉ có ông này là hay lên xem phim với bọn em, không rõ sinh năm bao nhiêu, nhưng ông ấy hơn bọn em vài tuổi, chắc tầm 87. Nhìn cũng có tí man, đã đi làm và cũng thích HB. Tất nhiên rồi, hot girl mà (Tên Th)
Lúc bấy giờ, chỉ có phòng HB và phòng ông kia có máy, mà phòng ông kia thì còn 2 ông anh nữa, nên chỉ hay tập trung lên phòng HB xem phim. Thực tình cái vụ xem phim này là em muốn gần gũi HB hơn thôi, chứ hay ho gì xem phim kinh dị 1 đống người như này, em thích xem phim kinh dị, phim ma, nhưng xem kiểu này thì chả có cảm xúc gì. Và em nghĩ 2 người kia cũng thế (thằng T và ông Th) Và trong khoảng thời gian này, em đã có 1 vài suy nghĩ thú vị về mối quan hệ giữa em và HB (Chỉ là suy nghĩ chứ không dám chắc – Nghĩ lại thấy mình thật là ngu khi ngày ấy vẫn không chắc là cô ấy có thích mình không)
Bình thường, lúc nào cũng là HB làm DJ, mở phim, next tập… Cả lũ chỉ việc ngồi ở giường chờ và xem. Sau khi mở phim xong, tất nhiên, HB cũng sẽ leo lên giường và kiếm 1 chỗ ngồi. Vấn đề bắt đầu khi mà lần nào em cũng cảm thấy hình như HB chỉ kiếm chỗ gần mình, xem phim đến đoạn gay cấn (kinh dị) thì lại bấu hoặc ôm chặt tay mình, ôi phê vãi cả loz.
Trong thời gian này, em đã tưởng tượng và suy nghĩ rất nhiều về hành động đó của HB, nhưng tất cả chỉ là suy nghĩ, không dám khẳng định và cũng chưa dám tin vào điều đấy (chắc cái máu FA nó vậy) Trong thời gian đấy, cuộc sống của em là đi học, chơi game và xem phim với HB.
Cùng thời điểm, vâng, vì lý do em là game thủ, không những là game thủ mà còn có thể nói là 1 game thủ có nghề. Tiếp cùng thời điểm, trên Hà Nội em có 2 đứa bạn nữa từ thời cấp 3, bọn này hay rủ em đi chơi game qua đêm, và có 1 vài lần em không đi được, chỉ vì HB. Bọn nó đến tận chỗ trọ để đón em với thằng T đi (bọn em không có xe) bình thường thì không sao, nhưng HB mà biết là lại không đồng ý cho em đi. Thực sự là khó xử khi mà, 1 nửa muốn đi chơi với bọn bạn, 1 nửa lại muốn chiều lòng và ở nhà với người đẹp.
Nhưng trong cách ứng xử, em vẫn tỏ ra với HB là mình muốn đi với bọn bạn hơn, thái độ kiểu năn nỉ xin xỏ cô ấy. Có lần, HB còn nhốt mình trong phòng của HB, khóa cửa và để chìa khóa vào áo ngực… Cái tình huống mà em tưởng chỉ có trong phim. Cá biệt có lần, vì HB cũng giấu chìa khóa vào cái khu vực đó, em đã bế bổng HB lên, bế từ chỗ ghế đang ngồi máy ra giường, đặt HB xuống giường. Chà chà, thời trang của HB thì hầu như lúc nào cũng là mát mẻ, lần này là áo dây quần đùi. Lúc đặt HB xuống giường, em chống tay quỳ gối, tư thế đang đè bên trên HB, nhưng không có sự va chạm cơ thể. Hic, bộ ngực em hằng ao ước ấy, hiện giờ chỉ cách mặt em có vài cm, mùi thơm từ cơ thể HB tỏa ra, thật là dễ chịu và kích thích. Ban căng lắm rồi, cơ mà cũng may, đang mặc quần dài. Cuối cùng, cái máu FA lâu năm của em cũng không cho phép em làm gì thêm nữa, mọi việc dừng lại ở đó.
Đù, và thế là cũng có vài lần chỉ có thằng T đi chơi cùng 2 đứa kia, em cũng thấy hơi có lỗi (Trước khi quen HB em không bao giờ từ chối đi chơi với bọn nó) Sau khi bọn nó đi, em cũng ở lại phòng HB thật muộn để nói chuyện. Nhưng rồi cái gì đến cũng phải đến, cũng tới lúc em phải xuống phòng đi ngủ. Lại 1 mình em với không gian vắng lặng như tờ, làm cho em càng cảm thấy buồn hơn. Giá mà có HB ở bên cạnh mình lúc này nhỉ…
10/11/2008…
Đều như vắt chanh, cứ 1 tháng mặc định em và thằng T đều về quê 1 lần. Bọn em đều là bạn thân hồi cấp 3 với nhau, 2 gia đình cũng biết nhau. Quê ở Hạ Long, cũng không xa lắm, xe khách hết có 5 tiếng là đến nơi thôi.
Hôm đó, bọn em về quê vào lúc sáng, khoảng 7h. Sau khi chuẩn bị hết đồ đạc xong, không quên việc chào tạm biệt HB. Em lấy điện thoại và bấm số gọi HB. Sau khi nghe biết em về quê, HB bảo em lên trên phòng gặp. Không chần chừ, em phi lên phòng HB ngay lập tức.
Vừa lên đến cửa phòng cũng là lúc HB mở cửa bước ra ngoài. Đập vào mắt em là 1 bộ áo ngủ và quần sê lếp, không mặc áo ngực.
– Mặc thế này ra ngoài mà không ngại à.
– Không, có ai đâu mà ngại (Đuuuuuù, thế mình là cái đéo gì đây) thế cậu về quê à.
– Ừm, tớ về mấy hôm rồi lên.
– Lên nhớ mang quà cho tớ nhé, đi đường cẩn thận đấy.
Sau đó, HB đến ôm em 1 cái, em cũng chỉ đơn thuần vòng tay ôm lại thôi (em ôm ngang lưng thôi nhé)
– Ừ, thế tớ về đây.
Tạm biệt HB lên đường về quê, suốt dọc đường đi, hình ảnh HB ban sáng cứ hiện lên trong đầu em cùng vài câu hỏi nhức nhối.
13/11/2008…
Cuối cùng 3 ngày ở quê xa HB cũng trôi qua một cách bình thường, chả giống trong phim gì cả. Có lẽ một phần cũng là do em nhớ nhà, nhớ mẹ nữa. Tính em xa nhà quá 1 tháng là không chịu được, nhớ lắm.
Đúng như những gì em đã nói với HB trước khi về quê, em mang lên một ít bánh trái, đồ ăn để nấu cơm, và mấy con mực khô tối lên là liên hoan luôn. Trong lúc nướng mực, thằng T chạy đi mua chai rượu (thằng này máu cái khoản rượu bia lắm, còn em thì chịu, trước giờ bạn bè ép lắm 2 3 chén là nghỉ) Thôi thì cũng chẳng mấy khi, chấp nhận cho nó mua rượu cho nó vui. Như thường lệ, mực hết thì em cũng chỉ hết 1 chén rượu con con. Có lẽ lúc này, HB nảy ra ý định là xem em say sẽ như thế nào, và em say có hỏi gì khai đấy không, em cũng đoán trước được là như vậy, nhưng thực sự mình cũng không có điều gì đáng xấu hổ phải giấu, và HB thì ép em quá. Qua 1 vài lượt đưa đẩy, em thấy khó chịu vì cứ nài em hoài, thôi thì đấy, cho nó biết em say như thế nào. Trước đến giờ em chưa bao giờ say, vì có uống nhiều bao giờ đâu, nên cũng định xem mình say nó ra sao. Quyết là thế, không xài chén nữa, cầm chai vốt ca, em tu liền 1 hơi (dự là 1/3 chai) Em không thích cái mùi vị của rượu lắm nên không thích lằng nhằng, định làm 1 phát say luôn. Thấy vậy, HB cầm chai rượu dừng em lại. Thằng T thấy em uống thì cũng máu “Tao uống với mày” Cầm chai rượu lên cũng làm 1 hơi (thằng T time đấy cũng đang buồn tình con bé học cùng lớp – 1 con khốn nạn) Dứt hơi ngồi 1 lúc, em thấy đầu óc choáng váng, mệt mỏi, chỉ muốn gục luôn xuống. Một lúc sau, thằng T sau khi tu hết phần còn lại của chai rượu thì nằm lăn ra đấy ngủ luôn. Còn HM cũng đã lên phòng. Em nói với HB:
– Đây là lần đầu tiên tớ uống nhiều thế này đấy…
– Thế à, thế có mệt không?
– Có, mệt lắm, mà hình như rượu vào làm cho con người có cảm giác tự tin hơn thì phải, có thể làm những điều mà bình thường không dám làm (câu này chắc nửa là của rượu, nửa là của em, em mệt nhưng em vẫn nhận thức được sự việc, điều gì đang diễn ra)
– Như là gì?
– Em liền nhìn xuống dưới đùi HB, bộ lốp căng đét trắng nõn làm em xao xuyến (hôm đấy HB mặc váy ngắn) Chiếc váy vốn đã ngắn sẵn, lại còn bị xộc xệch càng hé lên trên cái khu tam giác quỷ ấy. Sau ánh nhìn đấy, không chần chừ, em đưa tay ra túm lấy chân váy của HB, hơi nhấc lên một chút, HB vẫn không có phản ứng gì, chỉ nhìn em bằng cái ánh mắt dễ thương đến chết người đấy, và rồi…
– Làm gì đấy…
– Kéo lại cho bớt hở, thôi cậu lên phòng đi, tớ đang say lắm rồi, ở đây tớ lại làm điều gì không hay lại…
– Cậu dám làm gì chứ?
– Biết đâu đấy, thôi lên phòng đi, tớ ngủ đây.
– Ừm, thế cậu ngủ đi nhé, tớ lên đây.
Sau khi HB lên phòng, em nằm vật luôn ra đấy, nhưng không ngủ được, đau đầu quá không ngủ được. Lần đầu tiên em uống nhiều như vậy. Được một lúc, em nhận ra HB đang đứng nấp ngoài cửa nhìn vào (cửa phòng em không đóng) Em vờ như không biết, và bắt đầu hành động có chủ ý khiến cho HB phải vào với em. Em quỳ theo kiểu úp mặt vào tường, đập đầu vô tường mấy phát không mạnh, nhưng cũng đủ gây ra tiếng bộp bộp khiến cho người ngoài nhìn vào thấy khá đau đớn. Đúng như dự liệu, sau khi thấy cảnh đó, HB lập tức chạy vào với em, ôm lấy em và xoa đầu em như một đứa trẻ.
– Tớ xin lỗi, cậu ngủ đi nhé…
– Ơ, cậu chưa lên ngủ à (giả vờ ngơ ngác)
– Ừ, cậu ngủ đi, tớ ở đây rồi.
Kết quả đúng như những gì em đã liệu, hôm đó, em đã nằm ôm HB và thiếp đi. Và có vẻ như chỉ đợi em ngủ là HB lên phòng (cũng phải, để HM ngủ 1 mình không ổn mà) Sáng hôm sau tỉnh dậy, không thấy HB đâu. Cũng không có gì đáng thắc mắc, dù sao cũng đã đạt được mục đích tối qua…
20/11/2008…
Sinh nhật HB, và cũng là ngày sinh nhật của 1 thằng trong nhóm bạn học cùng lớp cao đẳng với em. Nên em gợi ý nó tổ chức 1 bữa lẩu ở phòng trọ em luôn, mời mấy thằng trong lớp đến.
8h sáng hôm đó, đã có vài sinh mạng đến phòng trọ em để chuẩn bị đi chợ. Tầm 9h sáng, thằng K (1 thằng học cùng lớp) đang ngồi chặt gà ngoài sân thì thấy HB đi qua, em để ý thấy thằng bé đưa mắt theo HB đến tận lúc khuất bóng, sau đó quay ra hỏi em.
– Chà chà, ai thế?
– Bạn trọ ở phòng trên ấy mà.
– Thế này chắc tao phải đến đây chơi thường xuyên thôi! Mà tý bảo bạn ấy xuống ăn luôn cho vui (tất nhiên bọn nó không biết hôm nay cũng là sn HB)
– Ừ, biết thế (nói thế thôi chứ chắc chắn thế rồi)
Kệ cho bọn nó chuẩn bị đồ, mình cũng chả biết làm gì, thôi thì lên phòng nói chuyện với HB tý vậy.
– Tý cậu xuống ăn với bọn tớ luôn nhé (hôm nay HM không có ở phòng)
– Nhưng toàn bạn cậu ở đấy, ngại lắm.
– Ngại gì, đi với tớ, không phải sợ, coi như tổ chức sinh nhật cậu luôn, rồi có gì tối tớ đưa đi ăn sau.
– Ừm.
– À, thế bây giờ tớ với cậu đi mua ngao đi (Em biết HB thích ăn ngao mà)
Thế là em với HB lại dắt nhau ra chợ để mua ngao. Lúc xách túi ngao về gần đến cổng, HB có vẻ ngại:
– Cậu vào trước đi…
– Sao thế, cậu ngại à…
– Ngại chứ, cầm xách túi ngao vào trước đi…
– Vậy được rồi, cậu cứ lên phòng trước đi rồi tớ vào…
HB đi thẳng vào cổng, em dõi mắt theo và thấy cô ấy cố đi thật nhanh qua phòng em. Đứng chờ sau khi cô ấy lên phòng tầm 30s em mới xách túi ngao đi vào. Vừa nhìn thấy em, bọn bạn đã xông vào:
– Chà chà, vừa đưa người yêu đi mua ngao à.
– Yêu đương gì đâu, thì cho thêm phần phong phú thôi.
Đến bữa, cả lũ đã ổn định chỗ ngồi, em gọi điện thoại cho HB xuống. Nhưng có một điều em chưa nghĩ tới, em đang ngồi trong góc, phòng cũng không rộng lắm, mà có đến khoảng hai chục mạng, chả có lối cho HB đi vào ngồi gần em nữa. Vừa bước đến cửa phòng, mấy đứa con trai ngồi gần cửa đã xôn xao “Dịch qua một bên cho bạn ngồi” Thế là em với HB mỗi người 1 đầu, đối diện nhau luôn. Thôi thì kệ vậy.
Sau bữa ăn, lũ bạn em lại rủ nhau đi tăng 2 đâu đó, thằng T cũng theo luôn. Em thì thôi, xin kiếu (ở nhà với HB cơ) Đệt, giờ mới nhớ, chả có ai dọn cả, hai chục mạng chứ có ít đâu, bát đũa xếp đống ra đấy nhìn đã thấy mệt. Thôi cố gắng vậy, cũng may còn có HB phụ em. Sau khi rửa xong đống bát đĩa, em và HB lại lên ngồi nói chuyện, có tý men trong người làm em cảm thấy… buồn ngủ (mặc dù cả bữa uống có 3 chén thôi)
– Lúc nãy bọn bạn hỏi tớ “Cậu là người yêu Mập à”.
– Thế cậu trả lời sao?
– Lúc đấy ngại quá, chả suy nghĩ gì, tớ nói “Ừ” luôn rồi, có sao không?
– Kệ bọn nó, chả sao đâu. (Chả biết cô ấy nói vậy là có ý gì đây, thực sự là lỡ mồm hay là)
Sau đó, em với HB nằm ôm nhau ngủ trưa, vẫn chỉ là ngủ thôi các bác ạ.
25/1/2009…
Những ngày nghỉ tết ở quê, phải xa HB thực sự cũng có chút buồn. Mặc dù bọn em nhắn tin với nhau liên tục (hơn 1 nghìn tin nhắn chỉ sau 1 tuần)
30/1/2009…
Sau những ngày nghỉ tết dài đằng đẵng, cuối cùng em cũng được lên Hà Nội để gặp HB. Cô ấy đã lên Hà Nội trước em 1 ngày. Em cũng cố gắng lên sớm (nói dối bố mẹ về lịch học) Cho nên, lúc đấy trên Hà Nội chỉ có em và HB, thằng T và HM vẫn chưa lên. Ngày đầu lên Hà Nội, vừa bước chân về đến phòng trọ đã thấy phòng mình sáng choang điện, cửa phòng mở toang hoang. Không có gì đáng ngạc nhiên cả, vì trước đó em đã đánh cho HB và HM mỗi người 1 chìa khóa phòng em. Cứ ngỡ HB đang ở trong phòng, em chạy thật nhanh vào phòng nhưng không thấy HB đâu, lên phòng trên cũng thấy khóa cửa. Em liền nhấc điện thoại lên gọi cho HB:
– Cậu đang ở đâu thế, tớ về tới phòng rồi nè.
– Cậu lên rồi à, tớ ra ngoài mua ít đồ, đợi lát tớ về.
Thôi thì tranh thủ lúc đợi HB về, mình xếp đồ cất cái đã. Vừa cúi lưng xuống định mở cái balo ra thì cảm giác như có người đang từ đằng sau tiến lại gần. Mình quay ngoắt người lại thì thấy HB đang lò dò (dự là định ú òa mình đây) Hóa ra cô bé ngồi trên tầng thượng, đợi mình về rồi nấp dọa đây, cơ mà bể kế hoạch rồi. HB liền chạy lại ôm mình, tất nhiên mình cũng vòng tay ra sau ôm lại cô ấy. Đừng ôm nhau 1 lúc, mình chả muốn buông tay ra nữa, lúc nào cũng là mùi thơm ấy. Sau đó, 2 đứa lấy chút đồ ăn, gọi là quà quê ra ngồi ăn với nhau.
Hôm sau, như đã hứa trước với HB, sau khi nghỉ tết lên em sẽ dẫn HB đi chơi (là do cô ấy đòi) Trên chiếc xe đạp địa hình, hôm đó em đã đèo HB đi chơi 1 vòng Hà Nội. Cảm giác hot girl ngồi sau yên xe đạp tự hào lắm các bác ạ. Buổi chiều, bọn em xuống chợ nhà xanh ở Cầu Giấy, cũng mua được cái quần cái áo. Bữa tối là món nướng cũng ở Cầu Giấy. Sau khi ăn tối xong, em lại đèo HB từ đó lên Bờ Hồ ăn kem và đi dạo. Cuối cùng lại đạp xe từ Bờ Hồ về phòng trọ ở Trung Hòa. Thực sự là một hành trình mệt mỏi. Hôm đấy, 2 chân em nhờ đạp xe liên tục mà không còn cảm giác. Cũng nhờ vậy, tối đó trước khi đi ngủ em được HB ngồi mát xa chân cho em.
24/4/2009…
Một buổi tối đặc biệt, 1 buổi tối đánh dấu bước ngoặt quan trọng trong mối quan hệ của em với HB…
Như bình thường, bọn em vẫn lên phòng HB xem phim kinh dị. Cơ mà có vẻ hôm nay em thiếu ngủ thì phải, xem phim mà mắt em cứ nặng trĩu, chỉ trực cụp xuống. Mệt quá, thôi thì nằm xuống xem phim vậy (nằm cạnh HB nhé, tất nhiên rồi) Điều gì đến cũng đến, nằm xuống được 1 lúc thì em thiếp đi lúc nào không hay. Hết phim, HB gọi em dậy, trong phòng chỉ còn HB, HM và em…
– Ơ, thằng T đâu – em hỏi…
– C với M đến đón T đi rồi (2 thằng bạn hay đến đón bọn em đi chơi đêm đã kể)
– Thế bọn nó không gọi tớ à (em nghĩ chắc bọn nó cũng biết ý, để em lại đây rồi, biết em FA từ bé mà, đúng là những người bạn tốt)
– Không.
– Thế là hôm nay lại phải ngủ 1 mình nữa rồi.
– Hay ngủ đây với bọn tớ đi.
Cái đếu gì vậy (em nghĩ) nói chơi hay thiệt đây, em cũng chả biết sao, không nói gì cả. Chính xác là chả biết phải nói gì. Ngay lập tức, HB kéo em xuống giường vào bảo. Đây, cậu nằm giữa bọn tớ. Quay sang nhìn HM, HM cũng không có phản ứng gì…
Vừa kéo em ngồi xuống giường, HB chạy ra đóng chốt cửa phòng lại, cởi áo con ra (ôi cái dẹt) trong khi vẫn mặc bồ đồ ngủ cẹc ci đó. Đẩy em nằm xuống giường và bảo “Ngủ đi”.
Ngủ thế mẹ nào được (em nghĩ) Em nằm đấy, giữa 2 người con gái. Nằm trong tư thế thẳng đứng, mặt nhìn lên trần. HM nằm trong cùng, bên tay trái em, quay lưng lại phía em, úp mặt vào tường ngủ (chắc cũng ngại, tất nhiên rồi, em còn ngại bỏ mịa ra được) HB nằm bên phải, chỉ mặc mỗi bộ đồ ngủ, chính xác là áo ngủ và quần sê lếp, không mặc áo con. Đang ôm lấy tay em. Đúng như các bác tưởng tượng đấy, tất cả những gì lồi ra lõm vào trên cơ thể HB em đều cảm nhận được xuyên suốt dọc cánh tay của em. Nhưng em cũng chỉ nằm im như thế, vẫn tư thế ấy. Và phải đến nửa đêm, em mới ngủ được, vâng chỉ ngủ thôi các bác ạ, không làm bất kỳ điều gì khác cả…
(Nghĩ lại cũng thấy hồi đó mình ngu thiệt)
1/5/2009…
Trưa nay HB nghỉ học, hay nói chính xác là trốn học. Chỉ có HM đi học, thằng T thì ra quán net chơi, vậy là chỉ còn có em và HB ở phòng (Thời gian này, ngủ tối với nhau thì chưa dám, nhưng ngủ trưa đã là chuyện bình thường. Tất nhiên là chỉ ngủ thôi) Em và HB đang nằm đấy, chung trên 1 chiếc giường. HB mặc chiếc áo liền váy (chính là chiếc váy hồi trước em nói)
“Cậu xoa bụng cho tớ ngủ nhé” – HB nói…
(Cô ấy rất thích được em xoa bụng, kể bây giờ vẫn vậy) Không nói gì, em đưa tay lên vào xoa bụng cho HB, qua lớp áo ấy. HB liền tự tay vén chiếc váy liền ngắn cũn đó lên, để lộ ra phần bụng trắng nõn “trở xuống” và đặt tay em lên bụng “Xoa thế này cơ”. Hoảng hốt đi liền với sự vui sướng, em không nói gì, chỉ tiếp tục xoa bụng cho HB. Được vài phút, không chịu nổi nữa rồi, em lấy hết dũng cảm, đưa bàn tay đang xoa bụng lên trên, gần đến vùng cần lên thì lại hết cmn dũng cảm, em liền biến chiêu, vòng luôn tay luôn ra sau lưng và ôm chặt lấy HB. Sau khi nằm ôm HB 1 lúc, thực sự là ban căng lắm rồi (vừa gõ vừa hình dung lại giây phút em cũng thấy rạo rực) HB liền đưa tay lên, kéo cái khuy áo xuống trễ hơn, để lộ ra bầu ngực. Em càng ôm chặt lấy HB hơn, và úp mặt vô giữa khe vú.
Chưa thỏa mãn với những gì đang diễn ra. Đã phần nào mất đi sự kiểm soát bản thân, em đưa tay lên và kéo nốt phần khóa còn lại đến hết và tiếp tục… Em đang đê mê với những cảm xúc mà từ bé đến giờ chưa từng được trải qua, thực sự là rất… “tít tít”. Tiếng chuông điện thoại của HB reo lên làm em giật hết cả nẩy. Đành phải tạm ngưng mọi việc lại, HB nghe điện thoại. Thì ra là HM gọi, nói là hôm nay lớp kiểm tra, lên làm bài ngay (Từ chỗ trọ đến trường HB mất có 5p đi bộ thôi) HB liền dậy vào phòng vệ sinh thay đồ, còn em thì xuống lấy chiếc xe đạp huyền thoại ra và lại HB đến trường. Để lại bãi chiến trường ngổn ngang trên cơ thể em.
20/5/2009…
Hôm nay vẫn là 1 ngày bình thường của em và thằng T, chỉ khác là tối về, không thấy HB đâu. Chà chà, 1 ngày hơi khác với mọi ngày, cũng định nhấc đt lên để gọi xem HB đang ở đâu, đang làm gì… Nhưng nghĩ lại, mình có là cái mịa gì của người ta đâu. Đem 1 nỗi buồn nhẹ trong lòng, lên gác bật máy và chơi dota (thời gian này em đã có lap, 1 con DELL) Xem ra tâm trạng của mình vẫn không ảnh hưởng gì mấy đến trình độ của mình cả vẫn xanh như trái banh. Và khoảng time trong game thực sự làm em quên đi hình ảnh HB trong đầu 1 phần nào.
Nhưng việc lên bảng đếm số cũng là điều không tránh khỏi, trong lúc đếm số, hình ảnh HB lại hiện lên trong đầu em cùng hàng loạt câu hỏi không thể giải đáp: HB đang đi đâu, đang ở đâu, đi với ai, đang làm gì… Bỗng “tít tít…” Điện thoại của em reo lên, vội vàng cầm máy và đúng như mong đợi, người gọi là HB. Ngay lập tức nhấc máy, nhưng không vội hỏi những câu hỏi đang ngổn ngang trong đầu em, chỉ từ tốn nói chuyện bình thường.
HB bảo đang ở nhà bác, đêm nay không về, chỉ có mình HM ở nhà. HM vừa gọi cho HB bảo là sợ chuột (phòng HB là tầng trên, gác mái chuột chạy như đi hội) không ngủ được, nên HB nhờ em lên phòng đại khái là cho HM ngủ. Cũng hơi hoảng hốt 1 tẹo, cơ mà cũng đồng ý ngay mà không hề lưỡng lự.
Lúc này cũng đã hơn 10h, nói là làm, không lề mề, em nhờ thằng T chơi giúp em nốt game, còn em ngay lập tức lên phòng cho HM ngủ (lúc này em chỉ nghĩ là mình làm việc tốt, lên giúp HM ngủ thôi chứ không có ý gì khác, cũng không phải là vì HB nhờ em mới lên) Em đối với HM cứ như 2 thằng bạn vậy, ăn nói bốp chát, đá xoáy nhau các kiểu. Vừa vào cửa phòng, em phủ đầu ngay 1 câu:
– To khỏe thế này mà sợ mấy con chuột nhép à.
– Người ta con gái chân yếu tay mềm sợ chuột có gì đâu.
– Ọe, yếu mịa gì, ngày thường bẻ tay tôi như thú cơ mà, thôi ngủ đê.
Không nói gì nữa, HM nằm luôn vào góc giường ngủ, còn em thì bật cái máy bàn huyền thoại mà cả lũ vẫn hay dùng để xem phim ma lên, vào mạng làm mấy thứ linh tinh. Được 1 lúc thì em cũng thấy buồn ngủ, nhưng không thể không làm tròn bổn phận của 1 người bạn tốt, em cũng ra giường nằm… dưới đất. Định ngả lưng nghỉ ngơi tí thôi mà em ngủ lúc nào không hay.
Sáng hôm sau dậy, phát hiện ra tối qua mình ngủ quên nên chưa đóng cửa, đúng lúc đó, chị ở phòng bên đi qua nhìn thấy mình, thốt luôn 1 câu: “Bọn này ăn chung ngủ chung à” Mình chẳng nói gì, chỉ gãi đầu cười trừ. Mình cũng chả sợ, mình có làm gì có lỗi với ai đâu mà sợ người ngoài nói xấu gì về mình chứ. Có vẻ như nghe thấy câu nói vừa rồi, HM cũng tỉnh dậy.
– Dậy rồi à, chào buổi sáng, thôi tôi xuống phòng đây. Không kịp để HM nói gì, em phi ngay xuống phòng để chuẩn bị cho 1 ngày mới. Không quên nhấc điện thoại lên gọi cho HB hỏi thăm xem bao giờ về. Nguyên ngày không gặp rồi, nhớ quá…
14/8/2009…
Mới sáng sớm đã nghe tiếng HB gọi cửa, giọng có vẻ hoảng hốt gấp gáp lắm làm cho em cũng thấy lo lo. Xuống mở cửa cho HB, vẫn còn đang ngái ngủ, chưa kịp hiểu chuyện gì thì HB đã lao vào ôm chặt lấy mình, khóc nức nở. Khi mình hỏi HB có chuyện gì thì mới biết là người nhà vừa điện lên báo bố HB mất. Mình cũng rất ngỡ ngàng khi biết điều này. Sau câu nói, HB càng khóc to hơn, ôm chặt mình hơn. Mình thực sự bối rối, không có sự chuẩn bị, không biết làm gì ngoài việc ôm nhẹ lấy HB vào trong lòng và nói vài câu an ủi. Sau một lúc, HM mới lách cách vác 1 vali xuống. Lúc này HB cũng đã bình tĩnh hơn và nói:
– Bây giờ giờ tớ phải về quê đây.
– Ừm, thế cậu đi đường cẩn thận, về tới nhớ nhắn tin cho tớ nhé.
– Lần này tớ về chả biết bao giờ mới lên.
– Tớ lai cậu ra bến xe nhé (ngày ấy em có chiếc xe đạp địa hình, vẫn hay chở HB đi đâu đó)
– Thôi tớ đi taxi cho nhanh.
– Ừ, thế cũng được, về tới nhớ nhắn tin cho tớ đấy…
Một nỗi buồn thoáng qua, buồn vì sự ra đi của bố HB, buồn vì phải xa HB 1 thời gian vô định
16/8/2009…
Hôm nay đã được 2 ngày kể từ ngày HB về quê, ngoài 1 tin nhắn hôm HB về nhắn tin cho em như đã nói, không có bất kỳ dấu hiệu nào của HB nữa. Số dt HB vẫn dùng hiện không liên lạc được. Mình thì thực sự chả biết ai quen HB ở quê để hỏi thăm nữa cả. Lúc này, em thực sự lo lắng cho HB mà không biết làm thế nào. Sực nhớ ra HM cũng cùng quê với HB, em liền chạy lên hỏi HM xem biết tình hình gì không. HM cũng vậy, gọi HB không liên lạc được, nhưng có biết số nhà của HB, mà ngại không gọi. Mặc dù rất muốn biết tình hình của HB ra sao, nhưng cũng không dám gọi vào số nhà của HB, gặp người khác chả biết nói sao.
Đang phân vân thì “tít tít”, điện thoại của em đổ chuông, gần như ngay lập tức, em xem là số ai thì thấy không có trong danh bạ, 1 số lạ, cũng nghi là của HB gọi. Quả đúng vậy, HB gọi em, nghe giọng của HB hơi khác, có vẻ như là đã khóc hết nước mắt, làm em cũng thấy xót trong lòng. HB nói là mấy hôm nay bận nên không nhắn tin gọi điện được, điện thoại cũng quên không sạc nên hết pin, đang gọi bằng máy người nhà, và vẫn chưa biết bao giờ mới lên. Em cũng chỉ an ủi HB được vài câu rồi đưa máy cho HM nói chuyện (Dù sao đây cũng hơi ngoài lề nên em xin dừng chuyện này ở đây)
8/9/2009…
Trưa nay, em lên phòng HB chơi, đến giờ HB và HM đi học, em ngủ trưa luôn ở phòng HB, tiện là trông nhà. Thiếp đi một lúc, em tỉnh dậy bởi tiếng mở cửa của HB, 2 người đã đi học về. Vừa tỉnh giấc, chưa kịp nhận thức sự việc thì HB đã chạy thẳng đến chỗ em nằm, ôm và hôn em cái CHỤT một phát vào má, tỉnh cả người. Thực sự thì đây là lần đầu tiên HB thơm em, là bước đà để những lần sau em là người chủ động…
14/10/2009…
HB mới học được trò đan khăn của ai không biết, dạo này tối nào ăn cơm xong cũng ở luôn phòng mình ngồi đan khăn. Thế cũng hay, mình cũng chả quan tâm lắm đến cái khăn, chủ yếu là được gần HB nhiều hơn. HB ngồi đan khăn, còn mình thì nằm đấy, gối đầu lên đùi HB (thường là váy ngắn hoặc quần đùi) ngắm cô ấy đan khăn và nói chuyện.
16/10/2009…
Hôm nay cũng như mọi hôm, cơm nước rửa bát xong xuôi, HB lại lấy len ra đan khăn tiếp, mình cũng nằm đấy ngắm HB.
– Mập biết tớ đan khăn này cho ai không.
– Tớ không biết.
– Cho tớ này, cho em gấu bông này (1 con gấu bông đeo nơ mà em tặng HB) và cho cả “Mập” nữa đấy – vừa nói HB vừa dí trán vào trán em, mắt hơi nhắm lại như nói với trẻ con vậy (sâu ciu)
Em không nói gì, ôm lấy HB vật luôn xuống đệm, thơm vào má HB và giữ nguyên đôi môi ở đấy 1 lúc. Chà, sao người HB lúc nào cũng thơm vậy nhỉ, làn da thì vừa trắng vừa mềm mại, thật là…
Được một lúc, em di chuyển môi em từ khu vực má sang khu vực môi HB. Đây chính thức là lần đầu tiên em hôn môi HB (và cũng là lần đầu hôn môi một người con gái) Ôi đôi môi ấy sao mà mềm mại và ngọt ngào đến thế. HB cũng để im, không phản ứng gì. Em thì đệc biết hôn thế nào đâu, lần đầu mà. Thế nên cũng chỉ là để im môi của em chạm vào môi HB, nhưng cảm giác thực sự rất… Giữ nguyên tư thế khoảng gần 1p, em cũng gần như mê man vì nụ hôn đầu đời nên chả để ý thời gian nữa. HB chủ động quay mặt đi, nụ hôn kết thúc… Và HB lại tiếp tục đan khăn, em lại tiếp tục nằm đấy, trên bộ lốp căng tròn và trắng như bạch tuyết ấy.
20/11/2009…
Hôm nay là sinh nhật HB. 4 người quyết định đi ăn uống đâu đó đơn giản thôi. Suốt time đi ăn, HB liên tục nhận điện thoại chúc mừng sinh nhật (hot girl có khác, ngày sinh của mình thì chả thấy mịa ai gọi cả) Và thật ngạc nhiên, em cũng nhận được 1 cuộc gọi nè (bình thường ít có ai gọi em lắm, máu FA mà) Thằng C gọi, chắc lại rủ đi đêm. Đúng như những gì em đoán, nhưng còn bất ngờ hơn, C bảo nó và thằng M đang ở trước cửa ngõ phòng trọ rồi, ra rồi đi luôn. Em cũng đành xin lỗi và nói thật với nó hôm nay là sinh nhật HB nên không thể đi được. Rồi em đưa máy cho thằng T nghe và nói chuyện. Hôm nay, thằng T cũng không đi. Hai đứa nó đành đi về, thật tình cờ khi 4 đứa em đang ngồi uống nước ở quán cafe ven đường thì thấy 2 đứa nó đi ra, nhưng em và thằng T không ai gọi nó lại. Nhìn thấy bọn nó lại càng cảm thấy có lỗi hơn, bọn nó cũng nhiệt tình mà mình thì…
5/1/2009…
Sau khi nghỉ tết dương vài hôm, hôm nay, em và bọn bạn hồi cấp 3 tổ chức 1 bữa liên hoan gọi là có tí mừng năm mới tại phòng trọ của em. Vẫn là những gương mặt thân quen, chỉ trừ một người, đó là bạn học cùng lớp cao đẳng với thằng CG. Không sao cả, bạn của bạn cũng là bạn. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu nó không thích HB. Từ sau đợt đó, nó xuống xóm trọ của em thường xuyên hơn, nó cũng đã trở thành một gương mặt quen nhưng không thân đối với em mà nhiều lúc em chỉ muốn làm cho nó bốc hơi khỏi cái thế giới này (cu cậu có vẻ gato với em, nghĩ HB thích người béo. Sau đợt tết lên, thằng bé to lên trông thấy, và bây giờ nó đã được 8 xị cân nhìn vừa lú vừa xấu, em nhìn lại càng thấy ngứa dái… Dừng việc dìm hàng tại đây, em cũng không muốn nói nhiều đến nhân vật này nữa)
15/1/2009…
Tối nay HM đến nhà bạn ngủ, chỉ có mình HB ở phòng. Chuyện gì đến cũng phải đến, em không bao giờ là người chủ động, có lẽ qua một thời gian tiếp xúc và tìm hiểu, HB cũng đã thông suốt được điều này. Dẫn đến hành động của HB tối hôm nay, đòi lột quần em. Nói ra sợ các bác không tin chứ, tối hôm đó, em vẫn một mực giữ được chiếc quần nguyên vẹn trên người, bung cửa chạy xuống phòng với một mớ bòng bong trong đầu, suy nghĩ rất nhiều và đêm đó gần như em không ngủ.
22/1/2009…
Hôm nay đã là 27 tết, cả thằng T và HM đều đã về quê nghỉ tết, chỉ còn lại em và HB ở trên này (vì không lỡ xa nhau) Tối hôm đó, ông Th ở phòng bên cạnh phòng em đã thổ lộ không chính thức với HB một điều (HB kể lại cho em nghe) Đó là ông ấy chuyển địa điểm công tác, chờ đợi câu trả lời của HB. Nếu HB muốn, ông ấy sẽ tiếp tục trọ ở đây, còn không thì ông ấy sẽ chuyển. HB cũng chỉ trả lời kiểu “Đấy là việc của anh, làm sao em quyết được” Và cuối cùng, ông ấy vẫn chuyển, em vui vì điều đó. Và chính trong lúc này đây, HB lại cũng dùng cách đấy, bắt mình đưa ra một quyết định hết sức quan trọng, nhưng dễ bỏ mẹ. HB bảo là qua tết, mẹ đang bảo ra ở với bác, và cho em quyết định xem em muốn HB ở với bác hay ở lại khu trọ này. Em lưỡng lự một phút rồi trả lời…
– Tớ muốn cậu ở lại với tớ.
– Ừm, vậy tớ ở lại với “Mập” nhé.
Vừa nói, HB vừa ôm lấy em, em lại vui vì điều đó. Không gian tĩnh lặng, ôm nhau hồi lâu, HB buông em ra và nói “À, lên phòng tớ đi, tớ thử mấy bộ đồ cho cậu xem, xem cái nào không mặc được nữa đem về quê cho mấy đứa nhỏ”.
Lên phòng HB, em ngồi bệt luôn xuống giường, còn HB thì lôi mấy cái vali từ trong gầm giường ra và bắt đầu sắp xếp. Cầm một chiếc váy lên (chắc là váy, thực sự bây giờ em éo thể nhớ hôm đấy HB thay những gì, nhìn nó ra làm sao) “Tớ mặc cái này cậu xem thử nhé” Mặc dù đây không phải là lần đầu HB thử đồ cho em nhận xét, chỉ có điều, cách HB thử đồ lần này thật…
Vừa nói HB cởi cúc chiếc áo đang mặc ra, tụt áo xuống, để lộ hết những gì từ thắt lưng đổ lên. Đây là lần đầu tiên em được chiêm ngưỡng phần ngực của một người con gái một cách hoàn hảo (Em xin phép lược bớt, không tả quá, chỉ tóm gọn lại một từ “tuyệt đỉnh”) Em trợn tròn mắt mũi, các cảm xúc lần lượt hiện ra. Ngạc nhiên, hoảng hốt, ban căng… “Cậu làm gì thế” HB đưa mắt nhìn em, tay đưa lên che miệng kiểu e thẹn, miệng cười ngượng ngùng “Tớ thay đồ cho cậu xem”. Sặc. Đã ở trần lại còn cute. Hành động đó của HB thực sự nhìn rất sâu ciu. Em quay mặt đi chỗ khác “Ừm, thế thay đi” Vẫn ngồi trên chiếc giường đó, vẫn tư thế đó, mặt ngoảnh đi chỗ khác, đầu suy nghĩ lung tung. HB gọi em “Xong rồi, cậu nhìn thử xem” Như đã nói, em thực sự chả nhớ nổi hôm đó HB mặc cho em xem những gì, chỉ nhớ mỗi cái áo lúc đầu là một chiếc áo có cúc, quên sao được cái hình ảnh đó. Việc đó lặp đi lặp lại gần chục lần, HB thay khá nhiều bộ cho em xem, mỗi lần HB cởi đồ ra thay là em lại nhìn sang một hướng khác.
Kết thúc show catwalk, HB sắp đã soạn xong đồ để chuẩn bị mai về quê. Lên giường đi ngủ. HB ra khóa cửa, tắt đèn, em thì đã nằm chờ sẵn trên giường, hồi hộp, hơi lo chút. Dự là tối nay ôm ấp sờ mó phê pha lắm đây. Rồi em nhớ lại khoảnh khắc về hành động của HB mấy ngày trước. Y như rằng, vừa nằm xuống cạnh em, HB lại tiếp tục công việc đang dang dở, đòi em cởi quần. Và lần này, không còn lối thoát nào cho em nữa, cửa đã khóa, đèn đã tắt, “12h” đã đến, cơ thể đang nóng rực, tinh thần đã có một chút gọi là chuẩn bị. Có lẽ lần này bóng tối đã giúp em một chút, vì tối nên em nghĩ cô ấy sẽ không nhìn thấy của em, em cũng đỡ ngại hơn phần nào. Sau đó, đè cô ấy ra, hôn vào đôi môi mềm mại thơm tho ấy, tay thì… Nhưng lần đầu mà, còn hơi lúng túng, cô ấy cũng đã giúp em nhiều… Đêm đó, bọn em đã đã là của nhau.
Sáng hôm sau, em và HB vẫn đang say giấc nồng như một cặp vợ chồng thực sự. “Cộc cộc” tiếng gõ cửa làm em giật mình, hoảng hốt, không biết ai mà mới sáng sớm đã đến gõ cửa phòng HB thế nhỉ. HB cũng giật mình tỉnh dậy, đi ra gần cửa và hỏi xem ai đấy. Thì ra là ông Q (một người anh quen biết của HB và cũng thích cô ấy) em chưa gặp ông này bao giờ, mới chỉ nghe qua HB kể. Nhưng tại sao hôm nay ông ấy lại đến đấy, sao lại đến vào sáng sớm thế này, mà làm sao ông ấy qua được cổng. Bình thường ai đi ra vào đều phải khóa cổng cơ mà, chắc ông ấy nhờ ông nào trong xóm mở cổng hộ rồi.
Một đống câu hỏi ồ ạt hiện ra trong đầu em, không kịp giải đáp hết những thắc mắc, HB bảo em trốn tạm vào trong phòng vệ sinh. Sau đó HB mặc quần áo đàng hoàng vào rồi ra mở cửa cho ông ấy. Vừa bước vào phòng, em nghe tiếng có vẻ như ông ấy ngồi xuống giường, còn tiếng HB thì như đang trang điểm ở bàn. “Loạch xoạch”. Giật hết cả mình, ông ấy xoay cái núm cửa phòng vệ sinh, HB liền nói, HM đang ở trong đấy. Em im lặng không nói gì. Trang điểm xong, HB nói “Anh đã ăn sáng chưa, đưa em đi ăn sáng đi”. Sau đó, 2 người dẫn nhau đi ra ngoài, 1 lúc sau, em mới rón rén bước ra ngoài, khóa cửa phòng HB lại và đi xuống phòng (Ơ đù, sao giống ngoại tình vậy nè, mình có làm cái mịa gì đáng xấu hổ đâu cơ chứ).
Khoảng 15 phút sau thì HB về, nhưng chỉ về một mình. Hỏi ra thì HB nói ông kia về luôn rồi. Thế là hai đứa em chuẩn bị thu xếp đồ đạc rồi về quê luôn (trong lúc xếp đồ, làm luôn một cuốc nữa). Em đạp xe lại HB ra bến xe Mỹ Đình, rồi gửi xe đạp ở nhà thằng bạn gần đấy, em và HB lên xe về quê.
Một thời gian sau đó, em và HB đã sống thử với nhau được chừng 1 năm (vẫn ở phòng trọ của em) Sau này, vì tính chất công việc của HB, em cũng đã chuyển chỗ ở khác cho gần trường. Cách nhau tầm 10km, 1 tuần gặp nhau từ 1 – 2 lần. Em thực sự rất nhớ cô ấy và muốn quay lại sống cùng như trước kia. Rồi hết tháng đó, HB nghỉ làm, nhưng mẹ HB đang ở trên Hà Nội, và cô ấy ra ở với mẹ. Nhưng ít nhất bọn em sẽ có nhiều thời gian cho nhau hơn, chỗ mẹ cô ấy cách chỗ em có 1km. Và năm sau đó thì bọn em cưới…