Vợ của tao có vài người bạn thân, tất nhiên là cùng giới, nhưng nghe bảo thân cũng là thân từ hồi nảo hồi nào, cái hồi còn trẻ, thân đến mức ăn ở cùng nhau, đi đâu cũng cùng nhau… thiếu mỗi việc vét máng cho nhau. Vậy nhưng dòng chảy cuộc sống rồi cũng cuốn mỗi đứa đi về một ngả, đứa lấy chồng, đứa đi nước ngoài, đứa đi ngoài ra nước, tóm lại là 3 – 4 năm rồi đéo gặp mặt, đồng nghĩa với việc chỉ còn nhớ nhau qua những ký ức, kỷ niệm.
Tao cũng thế, cũng có vài thằng bạn thân như thế, học cùng nhau từ bé đến lớn, trải bao khó khăn cùng nhau, có những lúc còn thân hơn anh em ruột thịt, nhưng giờ một năm gặp nhau được vài lần. Âu cũng là do cuộc sống, tự nhủ lòng một vài năm ổn định, con cái khôn lớn, có thời gian lại tụ tập với nhau.
Đéo biết tình hình dịch bệnh thế nào mà 1 đứa bạn của vợ tao về nước, hôm trước đến nhà tao chơi tao mới gặp lần đầu, trước chỉ nghe vợ kể, ẻm này lấy chồng xong bỏ nhau, giờ một mẹ một con, single mom chính hiệu. Tao không quan tâm lắm chỉ hỏi ơ thế nó ở nước ngoài có cặp bồ với một số thằng nào không, vợ kêu anh linh tinh, bạn em là người đàng hoàng.
Tao nghĩ bụng việc gái đã ly hôn tức là đang ở tình trạng độc thân mà đi yêu đương thì có đéo gì không đàng hoàng đâu. Nhưng thôi, không tranh cãi với vợ cho nhức đầu. Cái tao muốn nói là bạn vợ nhìn ngon, ngon thật. Cũng chả biết nghĩ gì hay do ở bên tây nó thoáng mà nó đến nhà tao chơi ăn mặc bộ đồ không khác bộ đồ bơi là mấy. Áo quây, quần sooc.
Tao hết sức nhã nhặn tránh đá mắt về phía đó mà vẫn thấy khe ngực sâu hoắm. Đm, vô ý vô tứ thật. Lúc ẻm ra về tao phải e hèm lên giọng đạo đức giả bảo vợ là bạn em vô tư quá mức, đến đây chơi mà ăn mặc hở hang quá. Vợ đang lúi húi rửa cốc chén bèn nói lại gớm, chả thích mắt quá lại còn giả vờ, nó khen anh đẹp trai suốt đấy, liệu hồn. Tao hơi nhột nhột. Vợ nói tiếp con bé này nó thế, ngày xưa 2 đứa hay ngủ cùng nhau nó còn toàn cởi trần bóp vếu em lúc ngủ cơ. Tao thầm nghĩ, á à, mày dám bóp vếu ng yêu ông lúc đó, giờ ông phải trả thù. Hehe…
Cuối tuần đó buổi trưa đang ngủ trương xác thì vợ có điện thoại. Vợ nghe, thấy tôi tôi bà bà cái đéo gì đó chừng 15p thì tắt máy xong đá đá người tao bảo dậy, bạn em tối nó qua đây ăn cơm, dậy chở em đi chợ. Tao vẫn ngái ngủ bảo thôi em đi đi anh ở nhà trông con, vợ bĩu môi rồi ra ngó ngó trời qua cửa sổ bảo ừ, nắng này thôi không cho con đi, thế anh ở nhà trông con để em đi chợ nhé. Tao éo trả lời. Mẹ nó nữa, mấy lần cánh bạn tao đến nhậu nhẹt thì nó kêu than các ông nhậu nhẹt ăn uống tưng bừng chỉ khổ tôi rửa bát, thế mà bạn nó thì nó hớn hở chuẩn bị cứ như đón phu nhân thủ trưởng không bằng.
Hơn 4h chiều mấy bố con mới dậy, ra sân ngồi ngáp ngáp, hôm nay có tí gió, không khí cũng dễ chịu hơn nhiều. Vừa định châm điếu thuốc thì thấy còi xe bíp bíp, xe kia chắc là bạn của vợ rồi, đéo mẹ, single mom, ô tô đi cả chiếc, chanh sả thế kia khéo lại là hàng. Tao ra mở cổng, thấy đúng là bạn vợ, ẻm dắt cả con gái chắc tầm 4 tuổi đi cùng, hình như còn đống đồ hoa quả các thứ trong xe.
Tao lịch sự đón con bé con ra rồi bế lên, ẻm xuống xe xách mấy túi đồ ra kêu em mua ít đồ chơi cho bọn trẻ, mấy bộ quần áo tặng bạn em. Ít hoa quả nữa. Tao cười hỏi ở thế anh không có quà gì à, ẻm kêu anh ăn hoa quả là được roài, hihi. Tao với tay bảo để anh xách đồ giúp, thế là 1 tay xách đồ, 1 tay bế con bé con đi vào, đi được mấy bước thấy hình như có gì lạ, tao ngoái lại, thấy ẻm vẫn đứng sững ở đó. Tao hỏi sao thế, ẻm mỉm cười bảo nhìn cảnh này em chạnh lòng quá, em thèm khát được 1 gia đình hạnh phúc như thế. Ơ đệt.
Vào nhà, bọn trẻ con bóc đồ chơi chơi với nhau, tao với bạn vợ ngồi ghế uống nước, tao bảo nhà anh đang đi chợ, tí về giờ. Ẻm kêu ngày xưa vợ anh nấu ngon lắm, không biết giờ trình độ lên cao không. Câu chuyện bâng quơ cỡ nửa tiếng thì vợ về, tao nhường lại sân khấu cho mấy mụ diễn, bà bà tôi tôi thân thiết khôn lường. Tối đó ăn cơm, tao uống 2 lon beer, xong xuôi ra sân ngồi hút thuốc cầm điện thoại lướt, chủ yếu là để cho chị em có không gian riêng tâm sự, nhưng thế đéo nào hơn 9h vẫn chưa thấy bạn vợ nhổ neo. Tao giả vờ lượn vào trong nhà thì đúng lúc nghe thấy ợ bảo không sao đâu, cho 2 bố con nó ngủ phòng kia, bà ngủ với tôi. Đm, không phải thế đấy chứ.
Trời đêm thanh vắng, cu con ngủ từ lâu tao vẫn chưa ngủ, cũng là tranh thủ hôm được tự do nằm đọc lại truyện Kỹ sư tự truyện, tự thấy phục mình vl, gõ được ngần ấy chữ mà không làm mờ hay hỏng bàn phím, trình độ gõ thật không thể coi thường. Khó ngủ, ra sân làm điếu thuốc, liếc nhìn đồng hồ đã gần 12h, đêm mát thật, hút xong điếu thuốc vẫn chưa muốn vào.
Bỗng thấy tiếng cạch cửa, tao ngoái vào, trong ánh sáng mờ mờ mà vẫn nhìn rõ đó là bạn vợ tao, mặc cái váy 2 dây ngủ mỏng manh, hình như thấy tao ngồi ngoài sân ẻm cũng giật mình, ẻm chủ động bảo em đi vệ sinh, tối uống nhiều nước quá. Tao chỉ cười, khẽ gật đầu. Chừng 3 phút sau thì ẻm đi ra hỏi anh ngủ muộn thế, tao trêu là không được ôm vợ nên khó ngủ, ẻm cười hihi nói vợ chồng anh hạnh phúc thật, nói xong ẻm ngồi xuống bậc hè cạnh tao luôn. Đm, có gì đó không ổn lắm thì phải…
Đứng dậy luôn thì hơi thô lỗ mà cứ ngồi thế thì ngại. Chưa kể vợ ra nhìn thấy thì có phải tình ngay lý gian không, vớ vẩn mất cả bạn mất cả chồng. Mấy kịch bản này báo đài đã viết không ít. Tao ngẫm nghĩ chừng 15 giây thì bảo muộn rồi em vào ngủ đi kẻo mệt. Nhắc khéo vậy đéo ai ngờ cô bạn vợ vô tư lại nói Dạ em ngồi chút cho thoáng rồi vào, bà xã anh ngủ say như chết, đang nói chuyện dở mà nó lăn ra ngủ tự lúc nào, mới về VN chưa quen giờ giấc nên em cũng hơi khó ngủ.
Tao không biết nói gì hơn nên hỏi chuyện bâng quơ giữ làm phép lịch sự, thế đéo nào tự nhiên thành chỗ cho ẻm kể lể, ẻm kể về cuộc sống gia đình ẻm, tại sao bỏ nhau, rồi thì cảnh nuôi con một mình cô đơn vất vả. Tao mấy lần lựa lời ý là muộn rồi mà đéo dứt được. Tao có hỏi thế ở bển chắc cũng kiếm chỗ nào tựa vào chứ, ẻm kêu vâng, bên đấy sống thoáng, thích thì nhích thôi chứ chẳng câu nệ gì.
Nản, tao im lặng, ẻm cũng im lặng, tiếng kim giây đồng hồ chạy tạch tạch khô khốc, ẻm sụt sịt khóc… Thật vl, khóc cái đéo gì đây, ẻm thút thít bảo tủi phận. Không ổn, tao phải tìm cách trốn bằng được, và thật may mắn cho tao là tiểu phong thần ê a gọi bố. Như chết đuối vớ được cọc, tao vội đứng dậy bảo anh vào trước không cu con tỉnh dậy không thấy bố lại khóc, em cũng vào đi nghỉ sớm đi nhé.
Hôm sau lúc 2 bố con ngủ dậy thì vợ kêu mẹ con bạn về từ sớm, nó bảo về đưa con đi khám răng hay gì gì đấy. Nhìn nét mặt vợ hớn hở tao cũng ngầm hiểu vợ vui, gặp lại bạn thân lâu ngày lo chả vui. Định kể với vợ việc đêm qua nhưng nghĩ bảo thôi, coi như không có gì, tránh làm mất tự nhiên tình bạn đẹp của các ẻm.
Chủ nhật nhàn rỗi, cứ ngồi xem tivi suốt với các tiểu phong thần. Tao nằm ghế còn cho các cậu chạy chơi đùa dưới nền nhà. Vợ thì mải mê làm bánh hay khỉ gió gì đấy không biết, cơ bản tao chỉ quan tâm khi nào xong thì ra đớp. Lướt lơ facebook thấy có yêu cầu kết bạn mới, ồ đệt, chính là bạn vợ. Tao accept xong 1 lúc sau thì thấy ẻm like ảnh tới tấp, mà toàn like ảnh từ thuở nào, chứng tỏ ẻm xem trang cá nhân của tao khá kỹ. Tao kệ.
Thời gian trôi, 5 ngày làm việc nhanh chóng đi qua, 5 ngày ấy hình như ngày nào vợ tao cũng buôn điện thoại với cô bạn, xem ra có vẻ tâm đắc lắm, ẻm kêu cô bạn đi du lịch nha trang, cuối tuần về. Ồ, thế thật, Chiều thứ 6 tao đi làm về đã thấy xe ô tô của bạn vợ đỗ cổng, vào nhà thấy 2 nàng đang bóc tôm, luộc ghẹ các thứ. Tao lịch sự chào, cô bạn tươi cười mau mồm mau miệng hỏi hỏi han han cứ như thân quen lắm.
Ẻm kêu đi du lịch mua ít đồ về qua đây ăn, ở đây giờ em chỉ có mỗi chỗ này là thân thiết nhất anh ạ, có phiền anh không. Tao liếc mắt 1 cái, nhìn cái cách ăn mặc kia, đéo thể chấp nhận được, tự dưng ngứa mồm bảo ơ em từ bãi biển bay về đây luôn à. Nói thế nhưng miệng vẫn phải cười, vợ tao hiểu ý nhưng cười toe toét kêu chồng tôi bảo bà ăn mặc hở hang quá, đốt mắt anh ấy. Tao chẹp miệng vào thay quần áo.
Lúc tắm, bạn ở ở ngoài chơi với bọn trẻ, vợ tao vào phòng lấy quần áo rồi cũng chui vào phòng tắm cùng tao. Tao hỏi bạn em tối nay có ngủ lại không đấy, vợ trả lời anh hỏi làm gì, phiền gì anh à. Tao bóp vếu vợ phát nói em có biết bao nhiêu trường hợp tin bạn mất chồng không, vợ cười khanh khách rằng gớm, làm như anh báu lắm ý, bạn em nó thèm vào nhé, chỉ có em ngờ nghệch thôi. Mẹ nhà mày, coi thường ông à. Vươn tay xoa xoa moc móc 1 hồi, định chiến thì vợ bảo hâm à, bạn em ở ngoài kìa. Tao nghiêm nghị bảo hôm nay không cho ngủ lại đâu đấy nhé.
Đm, cuối cùng thì tao vẫn đéo phải chủ nhà, hoặc là chủ xây nhà nhưng đéo có quyền quyết. Tối đó vợ vẫn gạ cô bạn yêu nữ ngủ lại, còn hẹn nhau ngủ lại mai đi mua đồ với nhau…
Tao phải nói với bọn mày tao là một người đơn giản nhưng không dễ bị cám dỗ. Tức là tao thích cái đẹp, thích ngắm gái đẹp, thích ngắm gái hở hang. Tuy nhiên đó là những thứ bên ngoài làm vui con mắt, còn việc chinh phục được tâm hồn tao thì thực là nó phải khác. Tao không rõ việc ăn mặc sẹc xy của bạn vợ là phong cách thời trang của em như vậy hay thế nào nhưng tao cảm thấy có gì đó không ổn, chỉ mù mờ là không ổn chứ không biết rõ không ổn thế nào.
Tao cũng không nghĩ đến trường hợp cô bạn kia có ý đồ gì với tao cả nhưng cái cảm giác không ổn kéo theo suy nghĩ phải đề phòng, cẩn trọng. Ăn uống xong xuôi tao lại ra sân hút thuốc, hôm nay thì uống beer nhiều hơn chút và cả vợ tao lẫn bạn vợ cũng uống, mỗi người 1 – 2 lon gì đó không rõ. Tao ngồi đọc báo, xem video một lúc thì thấy có người đến cổng, hình như shipper.
Thấy cô bạn chạy ra lấy, tao hỏi muộn này còn mua gì nữa, ẻm bảo em mua đồ bí mật. Gớm, bí mật đến băng vệ sinh là cùng chứ đéo gì, tao còn đầy lần đi mua băng vệ sinh cho vợ. Vợ cũng đi ra sân, nhấm nhéo tao lầm rầm kêu anh sao thế, cứ ra ngoài ngồi, thái độ thế thì ai dám đến chơi nhà anh. Tao cười, ừ thì vào. Vào nhà, 2 nàng kéo nhau vào phòng ngủ, đéo biết có cái đồ bí mật về, đừng bảo mua toy đấy nhé.
Tiểu phong thần đái võng vãnh ướt sũng nhà, tao gọi to bảo vợ lấy cái quần ra cho con, mãi 1 lúc mới thấy bước ra. Ô đệt, định làm diễn viên phim con heo hay sao không biết, cái váy 2 dây màu đen mỏng như màn tuyn, lộ mẹ hết quần lót áo lót bên trong. Tao hỏi làm trò gì thế, vợ kêu mặc thứ, con bạn vừa mua về đấy. Ồ, hóa ra đây là đồ bí mật à.
Thật vkl, đồ này thì vợ tao cũng có sẵn, cơ mà không đến mức mỏng và trễ nải quá như vậy, đặc biệt chỉ mặc lúc ngủ thôi. Thực tế là nhìn cũng thấy nứng thật, công nhận khiêu khích. Vợ chồng ở riêng, con cái còn nhỏ, nhiều lúc còn đéo mặc gì đi long nhong giữa nhà nhưng kiểu kín kín hở hở như này lại mang một sắc thái khác. Đm, đừng bảo cô bạn thân lại định nhồi nhét tư tưởng ăn mặc như lồn cho vợ tao đấy nhé.
Có men vào nên buồn ngủ, 10h tao với đại sư huynh sang phòng ngủ riêng, kệ cho bọn kia làm gì thì làm. Ngủ 1 giấc ngon lành thì tỉnh dậy vì khát. Đéo hiểu sao ngủ lâu thế rồi mà mới 11 rưỡi, chắc là do chất lượng giấc ngủ tốt. Uống nước xong vào nằm khó ngủ lại, cầm điện thoại lướt lướt thấy vợ vẫn vừa like cái voucher củ cặc gì ý, tao nhắn tin luôn bảo bạn em ngủ chưa, sang đây tí đi, mặc bộ lúc tối ấy nhé.
Vợ gửi hình mặt gian kêu vớ vẩn. Ấy thế mà tí sau thấy mò sang thật, 2 đứa lên tầng. Chịch. Chịch xong nằm vuốt ve thì thấy điện cầu thang sáng, nghe tiếng bạn vợ khẽ gọi tên vợ. Vợ bèn bảo tôi xuống ngay đây. Đm, mặc vội quần áo xuống, bạn vợ kêu tỉnh dậy không thấy nên sợ, sau tao mới biết là bạn vợ cực sợ ma, ban ngày cứ nhí nhảnh thế nhưng sợ bóng tối vl.
Hôm sau thấy vợ gọi con dậy từ sớm bảo sang gửi ông bà ngoại, chắc là cho rảnh tay đi du hí với bạn đây mà. Tao kệ, bọn mày đi thì ông cũng có chỗ tụ tập, lo gì. Thế là ngày hôm đấy được thả rông, rủ vài thằng bạn đi đánh đế chế xuyên ngày, chiều lại làm trận beer say ngất ngây. 8h mò về nhà vẫn chưa thấy vợ về, đang định gọi điện thì thấy xe ô tô của bạn vợ còi bíp bíp. Tối đó ôm nhau ngủ, vợ bảo bạn em rủ chung vốn đầu tư nhà hàng, anh thấy thế nào…
Vẫn đang say say. Tao bảo chung chạ gì, bạn bè thân thiết động vào tiền nong lại mất bạn như chơi, với phụ nữa có 2 cái không thể chung được đó là là chung tiền và chung chồng. Nói xong tao ngủ lúc nào không hay. Sáng hôm sau dậy vợ nấu ăn sáng đàng hoàng, ăn xong thấy khỏe khoắn, vợ lại nhắc bạn em bảo chung nhà hàng hoặc chung spa cũng được, nó có thương hiệu spa gì gì đó đã mở được chục cơ sở rồi, nó cho mình dùng thương hiệu của nó luôn.
Tao thờ ơ bảo anh không hiểu về mấy lĩnh vực đấy lắm đâu. Vợ lại kêu hôm qua nó đưa em đi 2 cơ sở của nó, cũng hay đấy anh ạ. Tao không muốn nói thêm thành cãi nhau, tao bảo lúc nào kêu bạn em dẫn anh qua xem nhé. Vợ cười tít bảo hôm nay đi luôn đi, hôm qua nó cũng bảo lúc nào cho anh đi tham khảo cho biết…
Quan điểm của tao là làm kinh doanh không hề đơn giản, nếu làm lĩnh vực nào mà mình không hiểu kỹ thuật, không co chuyên môn thì dễ bị lừa như chơi, kinh nghiệm xương máu từ bản thân rồi. Vậy nên tao bao lâu nay cứ làm công ăn lương chứ chả kinh doanh mẹ gì hết. Thực tình cũng muốn mở cái gì đó kinh doanh cho vợ làm, nhưng chưa biết làm gì.
Xem gần hết bộ phim thì có còi xe, nghe quen quen, đúng là bạn vợ. Hôm nay thấy mặc cái váy nhìn lịch sự lắm, tuy cổ khoét sâu vẫn lộ khe ngực và 1 phần bầu ngực nhưng so với các lần là lịch sự hơn chán. Ẻm vào nhà nói chuyện dăm ba câu thì bảo hôm nay đưa anh đi tham quan mấy cơ sở em làm rồi về bàn bạc để quyết nhé, ẻm nhiều đối tác lắm nhưng muốn bạn em làm cùng cho dễ cũng là tạo việc làm cho nó chứ ở nhà trông con không buồn chết.
Tao lịch sự bảo ừ, trong đầu nghĩ ừ thì đi xem qua xem sao, nếu hay hay thì làm cũng được. Thay quần áo xong lên xe ẻm chở, vừa đi được vài km thì vợ có điện thoại, vâng vâng dạ dạ xong kêu 2 cậu đánh nhau tranh nhau đồ bên bà ngoại, giờ khóc ngoác mồm ra không dỗ được, bà bảo em qua mà đón. Để em qua xem thế nào, anh cứ đi cùng đi nhé, hôm qua em cũng đi rồi.
Đệt, thế là cô bạn chở một cuốc vợ qua nhà bà ngoại rồi mới chở tao đi xem mấy spa của ẻm. Tao ngồi ghế sau cũng chả muốn hỏi chuyện gì vì thấy thật là không tự nhiên. Đến nơi. Xuống xe. Là 1 căn nhà 3 tầng, biển hiệu cũng lung linh. Đi vào trong thấy 3 em mặc đồng phục đang ngồi cắt móng chân với ăn hoa quả, thấy bọn tao vào thì vội đứng dậy chào.
Bạn vợ dẫn tao đi từ tầng 1 lên tầng 3 chỉ chỉ khoe khoe các máy móc giường chiếu, ẻm bảo bình quân mỗi cửa hàng như này 1 tháng trừ hết chi phí đi lãi khoảng 40 – 50 triệu. Giờ muốn mở 1 cơ sở nữa cho vợ tao làm quản lý, ngồi chơi không tháng cũng được vài chục, coi như 1 suất đi làm mà lại chủ động thời gian, vẫn có thời gian cho gia đình con cái.
Đm, tao nghĩ bụng có buồi đâu mà dễ thế, dễ thế thiên hạ nó chả đớp hết rồi. Tuy nhiên tao vẫn hỏi thế chung vốn thì như thế nào, ẻm bảo vào phòng em cho xem một vài hợp đồng đã làm với các bên. Ẻm dẫn tao vào 1 phòng ngay phía sau quầy lễ tân, bên trong có 1 bộ bàn ghế như bàn ghế giám đốc và cái tủ tài liệu, ngoài ra đéo có cái gì khác.
Ẻm lịch sự bảo anh ngồi đi để em tìm tài liệu cho. Tao cũng chả ngại ngần chó gì mà không ngồi, đi lại nãy giờ mỏi cả lưng rồi. Ẻm lấy bộ file kẹp trên tủ xuống rồi giở giở bới bới, xong đặt lại bàn đưa tao xem, ẻm cúi khom khom người, coi như là bê nguyên bộ ngực trắng ngần đập vào mặt tao rồi. Ẻm bảo đây anh xem, nôm na là đầu tư một cơ sở như này hết khoảng 1 tỷ, em sẽ lo toàn bộ máy móc, đào tạo nhân viên, quy trình, thêm cả thương hiệu của em nữa, tính trị giá là 50%. Nhà đầu tư sẽ góp 50% tiền mặt để phục vụ thuê mặt bằng và nhập kem, thuốc… chi phí lương nhân viên ban đầu.
Nói chung thương hiệu sẽ chịu trách nhiệm quảng cáo, làm event các thứ câu khách. Nhà đầu tư chỉ quản lý là chính thôi anh ạ, phù hợp với hoàn cảnh bạn em quá rồi còn gì. Tao ngồi đọc đọc hết lượt hợp đồng, thầm nghĩ gớm địt mẹ mày nghĩ bố là gà chắc. Giá trị thương hiệu cái củ cặc gì, ai định giá cho mày, máy móc mày mua ai định giá được, biết đéo máy cũ hay mới ra sao, thế mà tự định cho 50%. Đéo dám nói thẳng vì đây là bạn vợ, tao bảo để tối về anh trao đổi với nhà anh xe sao.
Bạn vợ cười nói anh đúng là người chồng lý tưởng, tôn trọng vợ, chiều vợ, chiều con, lại còn đẹp trai nữa, hihi. Ước gì em có người chồng như anh thì em cũng chẳng phải bươn chải vất vả thế này. Tao nhếch mép nhẹ. Rồi câu chuyện lại cứ lan man sang cuộc sống, tình yêu, về mấy cái này thì tao chém gió thành tiên rồi nên ẻm cứ xuýt xoa, nhìn tao chăm chú, môi căng mọng thỉnh thoảng lại hihi như muốn mút tao luôn ấy.
Chém 1 lúc tao đứng dậy bảo thôi tình hình anh nắm sơ bộ rồi, tối về anh bảo vợ xong thì mấy chị em nói chuyện với nhau sau. Tao vừa đứng dậy thì ẻm bước ra chặn trước mặt tao, ẻm bảo áo anh nhăn để em chỉnh lại giúp, anh à, hợp tác được thì em cũng có cơ hội được gặp anh nhiều hơn. Ẻm vươn tay lên chỗ cổ áo tao, mắt tao thì soi thẳng vào bầu ngực trắng mịn. Mẹ nhà mày, câu dẫn, đây đích thị là hành động câu dẫn…
Tao thẳng thắn nói rằng em có thấy hành động của em như vậy với chồng của bạn thân là hơi thân thiết quá không, như vậy sẽ tạo ra sự khó xử cho anh và em đấy. Ẻm lại cười có sao đâu anh, bạn em hiểu tính em mà, em vô tư lắm. Chán đéo buồn nói nữa. Đã đò đưa như vậy thì bố mày đưa đò luôn xem thế nào. Nhưng vẫn phải kín kẽ tránh thô lỗ quá, biết đâu lại là tình báo của vợ thì sao.
Tao e hèm ra mặt đạo đức hỏi ơ thế nếu chồng em mà có quan hệ bất thường với bạn thân của em thì em nghĩ thế nào. Ẻm bảo chưa rơi vào hoàn cảnh đó nên không biết được, nhưng thằng chồng cũ ngoại tình thì em cho ngoại tình thoải mái, miễn là về nhà vẫn đầy đủ trách nhiệm với gia đình. Vl, tư tưởng kiểu đéo gì đây. Khả năng tao bó tay với trường hợp này rồi, tao kiếu về, ẻm kêu để em đưa về, tao bảo thôi, anh đi taxi về đón bọn trẻ con luôn.
Tối đó tao nói chuyện với vợ bảo là bạn em có vấn đề, không rõ là suy nghĩ đơn giản hay cố tình lừa lọc mà mang trò kinh doanh đó ra để gạ cả bạn thân của mình tham gia, anh không chấp nhận được. Tao phân tích vã bọt mép, vật gật gù bảo thế thôi cứ nói với nó là mình không có tiền cho xong, nhưng mà hôm trước em lại bảo nó là anh nghe lời em lắm nên giờ hơi ngại.
Tao phật luôn là không biết cánh đàn bà bọn em thế nào chứ anh thấy nên nói thẳng là cũng có nhã hứng nhưng việc góp vốn như vậy không rõ ràng nên không tham gia. Vợ bĩu môi. Chuyện làm ăn đến đó là dừng lại, tao cũng không bận tâm đến nữa, kệ cho vợ nói gì với bạn thì nói. Thời gian trôi đi, lâu lâu tao không gặp bạn vợ qua chơi vì ẻm toàn qua lúc tao không ở nhà thì phải.
Đùng cái 1 hôm đi làm về, vợ bảo bạn em hỏi vay tiền. Tao hỏi nhiều hay ít, vợ bảo 100. Tao lắc đầu bảo không cho vay, vợ kêu nó sẽ trả lãi đầy đủ, cao hơn lãi ngân hàng luôn. Tao vẫn lắc đầu, bạn bè động đến tiền bạc là rất phức tạp, hơn nữa cái tư tưởng gian manh định vợt cả bạn như ẻm đó thì rất không ổn. Vợ lăn tăn, tao hiểu, vì bạn bè thân thiết hỏi vay mà không cho vay thì lăn tăn thật, phải tao tao cũng khó nghĩ.
Nhưng giờ là gia đình rồi, việc nào đi việc đó. Tối, vợ cho tao xem tin nhắn hỏi vay rồi đoạn chat hứa hẹn các thứ. Tao bảo vợ là cứ đổ tội hết vào anh đi, bảo anh không đồng ý cho vay. Vợ không biết làm sao đành nhắn như thế thật. Vào giấc ngủ, tao bị tỉnh giấc bởi tiếng tin nhắn, quờ tay với điện thoại xem, mắt nhắm mắt mở thấy ảnh tao đứng cạnh người con gái xinh đẹp, góc độ này nhìn thấy người con gái vươn tay lên cổ tao động tác như chuẩn bị ôm hôn nhau, kèm theo dòng chữ vợ anh thấy ảnh này thì sao anh nhỉ…
Động thái này là có ý gì, đe dọa hay sao. Tao bình tĩnh nhắn hỏi rằng bạn của vợ anh à, sao lại dùng nick khác thế. Bên kia không trả lời vào câu hỏi đấy mà lại bảo em thấy nhớ anh, em hỏi vay tiền cũng là để muốn có sợi dây liên kết với anh. Vkl, đéo hiểu nghĩ sao mà nhắn như vậy, định làm con giáp 13 phá gia đình bạn chắc. Ồ không, tao nghĩ không phải đơn giản như thế, hoặc nó nó đang thử tao hoặc là nó muốn mục đích khác.
Tao không nhắn lại, nằm nghĩ một lúc thì thiên về khả năng con này chat chit đường mật với tao để lấy thêm bằng chứng trước khi tung đòn, vì ngoài cái ảnh này hơi khác biệt thì nó với tao chẳng có liên hệ gì khác, sau cái vụ tao từ chối hợp tác, từ chối cho vay tiền thì chắc chắn nó cũng giữ ý với tao rồi. Tao nhắn lại là anh không muốn ngoại tình, hơn nữa ngoại tình với bạn thân của vợ thì lại càng không.
Bên kia nhắn lại ngay: Em không phải bảo anh ngoại tình, em chỉ là muốn ở gần người mình thích, muốn chăm sóc người mình yêu, cái cảm giác này em đã đánh mất từ lâu lắm rồi anh ạ.
Đệt mợ, văn vẻ lắm. Nếu thím đã thích coi tình yêu là một trò chơi, ok, để tao chơi với thím. Tao lay lay vợ dậy, vợ giật mình hỏi có chuyện gì, tao chờ vợ tỉnh táo hẳn rồi mới cho xem tin nhắn. Vợ đọc xong ngơ ngác kêu anh với nó là thế nào. Tao bảo có gì mà thế nào, em là chủ mưu vụ này phải không, định dùng bạn để thử anh nữa à. Vợ lắc đầu kêu không phải. Tao chỉ chờ có thế nói luôn vậy là bạn em có vấn đề, hình như bạn em định gài bẫy anh rồi.
Vợ tao không tin, đòi để ẻm nói chuyện thẳng với nó, chắc nó trêu anh thôi. Tao cản, bứt dây động rừng, bạn là bạn của ngày xưa, thân nhau lúc chưa va vấp xã hội, chưa gánh nặng kinh tế, bao năm không gặp rất có thể bây giờ bạn đã thay tính đổi nết hoặc là những tính nết ngày xưa chưa có dịp bộc lộ để ngày nay mới xuất đầu lộ diện thì sao.
Vợ ngẫm 1 lúc rồi gật đầu bảo được, vậy cứ chơi một trò chơi đi, xem rốt cuộc anh sai hay em sai, hy vọng anh là một diễn viên tốt nhưng đừng có nhập vai quá là được, vớ vẩn em cắt… Rồi, thỏa sức múa phím, tao bắt đầu lươn khươn dần dần qua từng chữ với bạn của vợ, đại khái tao kêu than là vợ tao ngoan hiền nhưng khô khan, khoản giường chiếu nhiều lúc không hợp, sau đó là nói về cuộc sống bây giờ hiện đại, các mối quan hệ fwb dần phát triển và giúp con người vừa giải tỏa tâm trạng vừa nâng cao tinh thần, miễn sao là phải được kiểm soát tốt trong giới hạn.
Vợ tao đọc mà lúc thì cười, lúc thì lườm mắt. Cứ thế tối nào tao cũng chat chit với vợ của bạn trong sự quan sát của vợ tao. Cho đến thứ 5 thì tao bảo với bạn vợ là cuối tuần vợ cho mấy đứa trẻ về quê, anh cũng muốn về quá mà công việc bận nên phải ở lại làm. Bạn vợ như chớp được thời cơ bèn rủ luôn là em mới anh đi ăn tối thứ 6 được không, lâu rồi chưa gặp.
Tao từ chối. Phải từ chối đã cho nó khiêu khích chứ đồng ý ngay thì lại đơn giản quá. Bọn mày chú ý nhé phàm cái gì người ta dễ dàng đạt được thì người ta cũng không trân trọng nó đâu, do vậy dù đã sắp xếp và có ý định từ trước vẫn nên giả vờ không đồng ý cho nó có cái để nói tiếp. Tao dẫn dụ câu chuyện để đi đến cái kết là cho bé qua nhà anh nấu cơm ăn, em gọi điện cho vợ anh trước luôn để cho đỡ bị nghi ngờ, anh muốn thử xem em làm vợ có giống không nào.
Ẻm đồng ý luôn. Kịch bản đã lên sẵn tao bảo vợ gửi con sang ông bà ngoại rồi lên tầng ngồi nghe ngóng hóng hớt xem sexshow. Vợ dứ dứ trán tao bảo có giỏi thì triển đi, làm như ăn nó dễ lắm không bằng. Nói xong vợ lại lẩm bẩm luôn là đéo hiểu nổi con bạn mình thế nào nữa, tiếng thở dài ngao ngán rớt theo sau câu lẩm bẩm. Vợ tao là người tốt, tao biết ẻm không muốn mất đi một tình bạn đẹp, mấy lần vợ cứ nhắc lại là hay để em nói chuyện với nó chứ kiểu này sốt ruột lắm, tao can, muốn lột mặt nạ của một người cần phải làm chuẩn bị kỹ, để lột là lột luôn, tránh tình trạng bóc nửa chừng rách mất mặt nạ, không mở hết được phần bị che. Tầm 6h, thấy xe bạn vợ đến, vợ tao vội lên tầng, quên mẹ cả dép, tao phải quăng dép lên…
Mưu sự tại nhân mà thành sự cũng tại nhân. Tao nghĩ thế, đúng ra câu thành ngữ phải là thành sự tại thiên nhưng tao rơi vào trường hợp lệch kế hoạch nên phải tự nhủ như vậy để tăng thêm ý chí. Bạn vợ đến diện bộ váy mỏng làm lộ áo 2 dây nhỏ xíu bên trong, thậm chí là thấy là quần lót ren màu tím. Ẻm đi tay không, ngồi nói chuyện vớ vẩn vài câu thì ẻm bảo do bận không đi chợ được nên thôi sẽ mời anh ra nhà hàng ăn cho lãng mạn.
Đệt mẹ, đéo hiểu lãng mạn gì cái thứ ngoại tình không biết. Tao hơi bối rối, đi nhà hàng thì vợ lại không chứng kiến được bộ ngực thật của cô bạn thân, đành phải lươn khươn rằng đi nhà hàng thì để muộn muộn đi cũng không sao, để anh hỏi chuyện kinh doanh công việc tí đã, thực ra thì không phải anh không muốn cho em vay tiền chỉ là thực sự bọn anh cũng không có tiền, em xem, giờ nuôi con cũng tốn kém, mình anh gắng gượng cũng chỉ có dư dôi vài đồng phòng thân chứ không được bao nhiêu.
Tiền tích cóp trước giờ thì đập hết vào đất cát nhà cửa, đồ đạc rồi… Động vào vấn đề làm ăn ẻm lại bắt đầu chém, nào thì kể đứa nọ đầu tư cùng em mỗi tháng giờ kiếm hơn 30 triệu mà chả phải làm gì, đứa chai mới mở một cơ sở cũng được 20 – 25 củ. Em tiếc quá, giá đợt đấy bạn em đồng ý thì có phải ngon không.
Tao cười, nghĩ bụng ngon để hết mà ăn. Ngon éo gì mà vẫn phải đi vay tiền thế không biết. Tuy vậy vẫn phải ngọt nhạt chuyển hướng rằng vợ anh hay nghĩ, anh sợ anh với em gặp nhau nhiều lại không tốt. Bắt đầu đá đưa vào chuyện tình yêu, tình cảm gia đình. Ẻm ngồi kể lể một hồi rồi dựa vào vai tao lúc nào không biết. Tao choàng tay qua ôm ẻm vào lòng, mắt hướng lên phía cầu thang, thấy vợ đang nhìn chăm chú, tao ra dấu ngón tay giữa, vợ ra dấu ngón tay cái quay ngược.
Tao vỗ vỗ vào bạn vợ rồi bảo em tắm chưa, thôi vào tắm cho mát mẻ tỉnh táo rồi đi ăn. Cô bạn vợ chần chừ vài giây rồi đứng dậy kêu em không mang theo quần áo. Tao dâm đãng bảo không cần thay đồ, bộ này đẹp lắm, anh rất thích. Mẹ nó, với phụ nữ là phải khen, phải nịnh, thế nhưng nói câu này là tao xác định sẽ bị vợ ngấu nghiến cho vài nhát chứ chả đùa cho dù đang diễn.
Bạn vợ di về phía nhà tắm tao chỉ, 5 phút sau kêu anh ơi cho em mượn hộp sữa tắm của bạn em đi ạ. Khiêu khích vl, tình huống này mà được nhảy vào chịch luôn thì khỏi phải bàn, lúc này thì vợ tao đã đi xuống, ẻm vào phòng tắm khác lấy lọ sữa tắm ra rồi nháy mắt với tao. Tao ngồi ghế giọng dâm đãng nói anh đặt ngoài cửa và nhắm mắt rồi, em chạy ra lấy đi. Nghe tiếng bạn vợ cười khúc khích kêu anh gian lắm. Tao im lặng, ấy thế mà cánh cửa vẫn mở ra, ẻm chỉ cuốn cái khăn tắm rồi bước ra ngoài…
Đương nhiên đập vào mắt em là vợ tao, tao cũng đứng dậy tiến lại gần, cố tranh thủ liếc nhìn những chỗ hở. Vợ tao nói rõ ràng từng tiếng bà đang làm gì ở nhà tôi thế. Cô bạn ơ ơ, vợ tao xoay nắp chai sữa tắm tiến lại bảo tôi mang sữa tắm cho bà đây, rồi cứ thế bóp, dốc đổ hết vào đầu vào người bạn thân. Cô bạn hơi vùng vẫy né tránh, dường như sữa tắm chảy ra nền nhà làm trơn tuột, cô bạn vồ ếch và bung khăn. Tao trố mắt, nhìn, soi, nhìn. Vợ quay lại quát anh đi chỗ khác đi, nhìn gì mà nhìn. Tao cố nấn ná 30 giây gãi đầu gãi tai nhưng mắt không rời vị trí, vợ phải quát lần nữa tao mới ra sân hút thuốc, đương nhiên là vẫn phải nhòm qua cửa sổ… Thằng bé ngóc dậy ngắc ngư từ lúc nào. Mẹ kiếp.
Đêm hôm đó 2 vợ chồng nằm tâm sự cả đêm, thấy rằng nhân tình thế thái thật khó lường, vợ bảo con bạn kia nó cảm thấy ghen tị với vợ nên mới làm vậy, còn tao thì không nghĩ thế, tao nghĩ ẻm là dân lừa tềnh chính hiệu, mục đích cuối cùng không gì khác ngoài vì tiền. Thế mới biết những người ở bên mình chưa hẳn đã tốt với mình. Vợ ngủ trước, tao nằm vắt tay lên trán và nhắm mắt suy tư, vài hình ảnh của bạn vợ sẹc xy hiện trang trong ý nghĩ, thằng em rục rịch, tao lay lay vợ, thấy im im, hình như đã ngủ say rồi. Nằm cầm điện thoại vợ đọc báo, thấy mấy dòng tin nhắn của bạn vợ là tôi xin lỗi, tôi chỉ biết nói lời xin lỗi thôi, mong bà tha lỗi cho tôi. Tao tiện tay nhắn lại là ngực em đẹp lắm, nhưng hình như là ngực giả…
Bẵng đi chục ngày tao và vợ tao không nhắc nhớ gì đến chuyện cô bạn lồn nữa. Ấy thế mà tối nọ mất điện, cả nhà đi ăn tối bên ngoài, vô tình lại gặp bạn vợ, cơ mà là người bạn khác cũng đi ăn cả gia đình. Nhà người bạn này thì tao cũng quen biết, gặp mặt một vài lần rồi, tay chồng đấy cũng hợp gu uống rượu nên thấy gia đình tao thì rủ vào ngồi cùng với bàn bọn nó luôn.
Tao với lão kia uống rượu khí thế kệ mấy mẹ con bọn nó ngồi buôn, nhưng lọt vào tai tao vài câu khiến tao chú ý, bạn vợ bảo con bạn mặt lồn rủ ẻm làm chung spa mà em cũng hứng quá, nghe bảo chỉ ngồi chơi không thôi cũng kiếm vài chục một tháng. Vợ tao quay sang nhìn tao, tao nhìn lại, 2 vợ chồng trong chốc lát khẽ cười. Vợ tao xua tay bảo thôi tí nữa đi cafe rồi kể cho mà nghe.
Cơm xong, gia đình nhà kia rủ về nhà ẻm ấy thưởng thức tay nghề pha cà phê của lão chồng, khoe là đợt đi tây nguyên mua được ít cafe chồn ngon lắm. Ừ thì đi, xem cafe chồn có ngon bằng cafe lồn không. Thế là về, nhà bọn này ở trên căn chung cư cao vl, bên trong khá rộng rãi, gọn gàng, nhìn cách bài trí thì có thể thấy gia chủ có con mắt thẩm mỹ. Hương thơm cafe đã bốc lên thì có tiếng chuông cửa, bạn vợ ra mở cửa. Tao ngồi ghế sofa hít hít hà hà hương cafe bỗng vô tình lọt vào mũi mùi nước hoa quen quen, ngẩng mặt lên nhìn, ô kìa. Lại là em mặt lồn sẹc xy…
Nhìn thấy vợ chồng tao ngồi đấy ẻm chỉ sững lại khoảng nửa giây rồi cười tươi chào hỏi tự nhiên lắm. Ăn mặc có vẻ tiết chế hơn rồi, suốt buổi ngồi nói chuyện tuyệt nhiên không thấy ẻm nhắc gì đến việc làm ăn buôn bán mà chủ yếu ôn lại các kỷ niệm ngày xưa, vợ tao chắc cũng không muốn bóc mẽ ẻm làm gì nhưng dẫu sau cũng có chút gượng gạo nên một lúc thì xin kiếu về trước.
Đi đường vợ bảo thôi kệ nó vậy, chẳng can thiệp vào công việc của nó làm gì. Tao nghĩ cũng thấy phải, cơ bản thì mình cũng chưa dính gì vào nó nên cũng không thể nói là mình bị nó lừa được… Đêm, đm, cứ uống cafe là khó ngủ, nước chè uống cả ấm không sao nhưng cứ cafe vào là trằn trọc. Quay sang thấy mấy mẹ con đã ngủ từ lâu, cầm điện thoại lướt lướt, cứ như thần giao cách cảm, vừa mở fb ra thì có tin nhắn, vẫn là từ nick ảo của bạn vợ.
Ẻm nhắn: Hôm nay lại gặp anh, em phải đội thêm mấy da mặt cho dày thêm mới dám nhắn tin cho anh, thực sự được ngồi cùng anh, nói chuyện với anh em thấy vui…
Thật vl, tao hỏi thẳng lại là em muốn gì ở anh, nhất quyết phải chọc ngoáy vào cuộc sống yên ấm của gia đình anh à. Bên kia nhắn lại kêu em không, em chỉ nói lên suy nghĩ của mình thôi, bao lâu nay em phải sống trong vỏ bọc, bao lâu nay em không được sống với con người của mình, lúc gặp anh em cảm nhận được chỗ để sẻ chia, để tâm sự, em có thể làm bạn của anh được không? Tao khẽ cười, cũng đéo hiểu con bé này là thế nào nữa, tao nhắn bạn của vợ anh cũng là bạn của anh… Nhắn thế thôi rồi đi ngủ.
Sáng đi làm sớm, chiều về muộn, lu bu vào công việc nhưng đêm đéo nào cũng chat chit vài câu với bạn của vợ, tự nhiên thấy mình hình như đang vụng trộm cái đéo gì đó thì phải, lâu dần thành quen, vẫn là dăm ba câu chuyện vớ vẩn linh tinh về cuộc sống, con người nhưng cứ đến tầm đấy lại tự cầm điện thoại mở ra xem ẻm nhắn chưa, vì ẻm luôn là người nhắn trước, luôn bắt đầu bằng câu chào anh, anh ngủ chưa.
Thời gian trôi qua cho đến một đêm nọ, hình như là thứ 4 thì phải, không thấy ẻm nhắn tin, tao nằm tí lại ngó ngó điện thoại, mãi hơn 12h không thấy ẻm nhắn tao mới đi ngủ, và trong giấc mơ, thế éo nào lại mơ chịch nhau với ẻm ý bị vợ bắt gặp. Tỉnh dậy thấy toát mồ hôi, cầm điện thoại xem thì thấy hơn 3h sáng, có tin nhắn fb, là ẻm nhắn, vẫn là bắt đầu bằng câu chào anh, anh ngủ chưa. Sau đó là câu: Giờ này chắc anh ngủ rồi nhỉ, hôm nay con em sốt cao phải đưa vào viện, nó quấy quá, mãi nãy mới ngủ thì em mới cầm điện thoại nhắn tin cho anh được, chúc anh ngủ ngon.
Tao mỉm cười, nhưng trong bụng thấy thương thương, tội tội, một mẹ một con những lúc như này quả thật tủi lắm.
Mẹ kiếp, thế đéo nào mình lại thương tủi cho 1 đứa có ý định lừa tiền, giật chồng của bạn thân như thế. Tao tự vỗ đầu mình vài phát cho đỡ mê sảng ngu ngốc. Vợ tỉnh giấc hỏi anh sao thế, tao bảo bừa vừa mơ ác mộng. Sáng dậy xóa hết tin nhắn với em mặt lìn kia rồi tranh thủ chém gió với vợ là hôm qua ác mộng mơ gian díu với cô bạn của em rồi bị bắt gặp, vợ nguýt vài phát bảo vớ va vớ vẩn.
Ấy thế mà đến chiều lại kêu bạn em con nó ốm phải nằm viện, hay là qua thăm nó tí chứ nó một mình cũng tội nghiệp, tao giả vờ hỏi bạn nào, vợ bĩu môi nói bạn sexy anh mơ chịch tối qua đấy. Thật vl. Tao từ chối, lấy lý do là ở nhà trông con, không muốn cho con vào viện làm gì dễ nhiễm khuẩn chéo. Vợ kêu không, cùng đi, em đi một mình ngại, hơn nữa đôi vợ chồng hôm trước gặp rủ tối tụ tập ăn uống ở nhà nó nữa. Ờ, thì đi.
Đến viện, chẹp, đúng là con gái bây giờ thật khó tin. Nhìn vẻ mặt mộc và có vẻ như mất ngủ của cô bạn ml mới thấy sự khác biệt của công nghệ trang điểm thời nay, thế nhưng thực sự tao thấy xót nhiều hơn là chê, nhìn rệu rạo đến thương. Tao chủ động hỏi han vài ba câu rồi ra ngoài tìm chỗ hút thuốc, cũng là để cho các nàng nói chuyện được tự nhiên.
Tầm nửa tiếng sau thì thấy vợ cùng ẻm mặt lờ cùng đi ra, ẻm nhìn trộm tao nhưng bị tao nhìn trộm lại từ trước nên bắt gặp, ánh mắt ấy tao thấy đấy nhu tình, tao phải nhấn mạnh chữ nhu tình chứ không phải gian tình. Đéo ổn. Chở vợ về, tao nói thẳng luôn với vợ là bạn em hình như vẫn còn tơ tưởng đến anh. Vợ thở dài bảo nghĩ cho cùng người ta luôn ham muốn những gì mình thiếu, bạn em nó thiếu 1 tấm chồng tử tế thật. Vợ bảo chiều đứa bé cũng được ra viện, sốt virus nên truyền nước xong dứt sốt rồi, em rủ nó qua nhà bạn kia ăn không biết nó có qua không, nếu tối nó cũng qua anh nhớ phải giữ mình nhé chứ em không giữ anh đâu. Thiệt tình, vợ mình cũng thâm thúy từ lúc nào rồi không biết.
Tối, tao với lão chồng ngồi xem hoạt hình cùng bọn trẻ con, nhà nó mua tài khoản netflix nên nhiều phim hay vãi. Mãi đến hơn 7h mới nhận lệnh của 2 bà vợ ra bê đồ để chén, tao ra ngó ngó mâm cơm, nhiều món ngon phết, cơ mà nước chấm thiếu mù tạt, tao vừa ý kiến xong thì vợ kêu đúng rồi, anh chạy xuống mua giúp em. Bạn vợ kêu thôi để tôi đi, ai lại bắt khách đi mua bao giờ, vợ tao ra vẻ oách xà lách nói kệ để lão đi, ngồi ì một chỗ cả buổi có làm gì đâu. Nói xong hình như thấy hơi ngượng vì có phải mỗi tao ngồi đâu, cả lão chồng bạn cũng ngồi mà. Tao phải chữa cháy giúp vợ, nói với ông kia là thôi anh bê đồ đi, em chạy xuống mua mù tạt, vậy là anh em mình cũng góp công vào bữa cơm, tí ngồi ăn cho đỡ ngại.
Tầng 1 tòa chung cư có cái siêu thị mini, gọi là mini nhưng cũng đầy đủ đồ ra phết. Tao nhặt vài hộp mù tạt xong đi ra luôn, lớ ngớ thế nào lại đụng ngay cô bạn mặt lờ vừa xuống taxi. Lại trang điểm lung linh và ăn mặc sẹc xy như vốn dĩ nó thế. Thấy tao ẻm cười tươi chào anh cũng qua à, tao gật đầu xong hỏi dồn dập ơ bé đâu, xe đâu, bé đỡ chưa, sao không ở nhà chăm con mà cũng đi ham vui thế. Bạn mặt lờ mỉm cười trả lời ngắn ngủi bé khỏi rồi anh, xe em bán rồi. Dừng lại vài giây xong ẻm nói tiếp. Em không định qua nhưng biết là anh cũng qua nên em cũng qua… Vkl, nhất định phải câu dẫn tao thế à. Tao thầm nghĩ đm con ml, mày khá lắm…
Tác giả: Tại Hạ