Skypria World – Hành tinh to gấp 1, 5 lần Trái Đất hiện tại. Bao trùm toàn bộ bề mặt là đại dương bao la rộng lớn chỉ toàn nước với nước. Còn phần đất liền là những hòn đảo nổi lơ lửng trong không gian giữa các vầng mây. Chỉ những người cổ đại mới biết chuyện gì đã xảy ra khiến cho mọi thứ trở nên như bây giờ. Họ đặt tên cho sự kiện ấy là Vụ Nổ Thời Không. Cũng chính việc này đã tạo ra một loại năng lượng đặc biệt được gọi là Ethelious. Nó sản sinh ra từ tự nhiên nhưng không thể tồn tại giống như không khí mà phải tích tụ vào một vật chứa nào đó, trong số ấy có con người – vật chứa hoàn hảo được nó lựa chọn. Quá trình tích tụ được hình thành ngay từ khi còn ở trong bụng mẹ, đến lúc sinh ra cơ thể họ sẽ trở nên mạnh mẽ vượt trội và còn sở hữu những loại năng lực phi thường…
Ngay lúc này giữa không gian yên ắng là chiếc chiến cơ loại nhỏ đang chầm chậm bay đi. Nó là một loại phương tiện thường được dùng để di chuyển giữa các hòn đảo. Tuy nhiên không được cấu tạo giống như máy bay hay phi cơ mà lại có thiết kế y hệt du thuyền chạy dưới nước. Với 3 phần cơ bản gồm tầng hầm chứa các loại động cơ, tầng giữa là các phòng sinh hoạt như phòng ngủ, phòng tắm, phòng ăn, nhà bếp… Trên những bức tường là cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
Tầng trên cùng gồm phần sân trước chiếm ⅔ bề mặt, được lắp ghép bằng sắt hoặc gỗ, xung quanh có lan can để đứng tựa người, phần còn lại là phòng máy có đầy đủ thiết bị để điều khiển chiến cơ, phía trên phòng máy còn có đài quan sát với cái ống dòm dài cả nửa mét trở lên. Xung quanh thân chiến cơ là những cánh quạt to lớn liên tục xoay tròn đều, có cái hướng xuống dưới, có cái hướng ra sau, vừa tạo lực đẩy cho chiến cơ di chuyển vừa tạo lực nâng chống lại sức hút của hành tinh, chúng hoạt động bằng điện năng chuyển hóa từ tuabin quay bằng sức gió thu được ở mũi tàu nên không cần tiêu hao chút nguyên liệu nào để hoạt động. Chiếc chiến cơ này được tạo ra từ một chàng trai với mái tóc màu đỏ cam đầy khác biệt. Cậu ấy làm nó để phục vụ cho mục đích chinh phục thế giới này cũng như thực hiện ước mơ hoài bão của mình.
Đùng… Đang nằm yên tận hưởng gió mát thì bất ngờ chàng trai nghe thấy một tiếng súng nổ rõ to. Cậu giật mình đứng thẳng dậy thì trông thấy một chiếc chiến cơ loại to, còn được gọi là chiến hạm, đang tiến tới ngay trước mắt. Trên chiếc chiến cơ ấy có một lá cờ treo cao ngay giữa sân với hình cái đầu lâu tượng trưng cho lũ Ác Tặc đang hoành hành ngang dọc khắp thế giới này. Điều đáng chú ý hơn là viên đạn đang rơi xuống ngay trên đỉnh đầu của cậu, nếu không làm gì nó sẽ khiến cả chiến cơ nổ tan tành thành từng mảnh nhỏ.
– Cái lũ khốn này, đang yên đang lành lại dám tấn công ta.
Chàng trai bực tức gồng người vận lực, hỏa khí ngay lập tức thoát ra ngoài tạo thành những ngọn lửa cháy rực trên đôi tay và đôi chân của cậu. Tất nhiên chàng trai không hề cảm thấy đau đớn hay bỏng rát, trang phục của cậu cũng không bị đốt cháy bởi đây chính là sức mạnh mà cậu đang sở hữu – năng lực của lửa. Cậu có thể dễ dàng điều khiển nó theo ý muốn của mình Ngay sau khi tứ chi bừng cháy, cậu liền lao lên không trung với chiêu thức “Hỏa Phi”, bằng cách nén ngọn lửa vào lòng bàn chân cho đến khi đạt giới hạn thì đột ngột giải phóng toàn bộ năng lượng để tạo lực đẩy cơ thể bay lên cực mạnh.
Cách thức của chiêu này giống hệt đầu đạn người ta thường dùng để đẩy vệ tinh vào không gian. Chàng trai nhẹ nhàng dang tay đỡ lấy viên đạn hình cầu rồi xoay tròn một vòng trên không lấy đà ném nó trở lại chiếc chiến cơ lúc nãy, đồng thời còn bao bọc thêm bên ngoài một luồng hỏa khí để gia tăng sát thương. Lũ lính lác trên tàu trông thấy mình bị phản công liền quay nòng khẩu đại bác về phía viên đạn để nã thêm phát nữa. Hai viên đạn va chạm vào nhau liền nổ tung khiến cho cả hai chiến cơ bị đẩy lùi ra xa. Tuy nhiên sức gió vẫn không cản được bước tiến của chàng trai. Cậu sử dụng chiêu “Phản Lực” để đốt cháy ngọn lửa dưới chân liên tục nhằm duy trì lực đẩy cơ thể như một quả tên lửa xuyên qua luồng khí bay thẳng đến trước mũi tàu.
– Lũ chết bầm. Các ngươi có biết ta là ai không hả? Dỏng tai lên mà nghe cho rõ đây. Tên của ta là Ranger GR Krish, kẻ sẽ trở thành Chí Tôn Vô Cực được mọi người tôn sùng.
Krish đáp xuống sân trước một cách mạnh mẽ với chiêu thức “Hỏa Quyền Xung Kích”. Từng làn sóng hỏa khí tỏa ra theo hình tròn đẩy lùi toàn bộ bọn ác tặc đang đứng xung quanh. Một vài tên đứng xa không bị ảnh hưởng gì nhiều liền rút đao rút kiếm lao tới.
– Anh em đâu, hãy giết chết hắn taaa…
– Mau tới đây, ta đang chán nên hơi ngứa tay muốn tìm bao cát luyện tập đây.
Một mình tay không chọi với nhiều người cầm vũ khí nhưng cậu vẫn không tỏ vẻ lo sợ, ngược lại còn tự tin khác thường, bởi cậu biết cái lũ vô danh tiểu tốt kia hoàn toàn không phải đối thủ của mình. Krish vung tay tung chiêu “Hỏa Quyền Loạn Vũ” tạo ra vô số nắm đấm bằng hỏa khí tấn công vào người bọn chúng, kẻ dính đòn vào mặt, kẻ bị đấm ngay ngực, lần lượt từng người một ngã lăn ra sàn tàu, ôm lấy cơ thể đầy đau đớn bởi hỏa khí đã xâm nhập vào bên trong thiêu đốt lục phủ ngũ tạng. Tưởng đã giải quyết xong nào ngờ từ dưới tầng hầm có vài kẻ chạy lên với những khẩu súng AK trên tay.
– Giết hắn ngay, không được để kẻ này sống sót.
Chúng giương thẳng nòng súng về phía cậu mà bóp cò liên tục, âm thanh đạn nổ vang lên inh ỏi. Krish vẫn đứng đực ra đó, không di chuyển một chút xíu nào mà chỉ khẽ nhếch môi cười khẩy…
– Thứ đạn đồ chơi này chỉ có thể hăm dọa những kẻ yếu đuối mà thôi, còn với ta thì đừng hòng.
Cậu lao thẳng vào cơn mưa đạn mà không ngần ngại, từng viên một xuyên qua cơ thể nhưng không gây ra bất cứ vết thương nào ngoại trừ những lỗ thủng nhanh chóng được các ngọn lửa bao bọc rồi liên kết hàn gắn để lấp đầy lại như trước. Lũ ác tặc há hốc mồm trước cảnh tượng này, chúng không dám tin vào mắt mình trước khả năng miễn kháng với súng đạn của tên lạ mặt kia.
Mặc dù sự tồn tại của những kẻ có năng lực Ethelia không phải chuyện hiếm gặp, nhưng số lượng của họ lại chỉ chiếm 5% tổng dân số trên thế giới. Hơn nữa những kẻ có khả năng vô hiệu hóa đạn dược kiểu này lại còn ở mức cực thấp, nên chúng không ngờ rằng mình lại xui xẻo đến mức đụng độ ngay người như vậy. Chúng đang ân hận và thầm trách bản thân ngu ngốc khi lại đi gây hấn với quái vật khủng khiếp này.
Krish lúc này đã tiếp cận ngay trước mặt bọn chúng, cậu há miệng đớp lấy một hơi không khí thật sâu rồi thổi ra ngọn lửa to lớn tấn công lũ ác tặc. Chúng không kịp làm gì để phòng ngự nên bị thiêu cháy ra tro, vài kẻ chỉ bị đốt cháy quần áo hay một phần da thịt đang phải giãy giụa lăn lộn cực lực để có thể dập tắt ngọn lửa.
– Đây là cái giá cho việc dám tấn công ta, lần sau có muốn đánh ai thì tốt nhất nên tìm hiểu kỹ kẻ đó là ai hẳn ra tay nhé.
– Haaaa. Haaaa. Haaa… aaaa…
– Kẻ nào đang cười vậy?
Krish ngước mặt nhìn lên đài quan sát, phía trên đó là sự xuất hiện của một gã cao to đang từ tốn bước xuống cầu thang, miệng hắn vẫn há ra cười đầy ngạo mạn.
– Đúng là lũ trẻ không biết trời cao đất dày, nghĩ mình có chút năng lực Ethelia rồi đánh bại được đám thuộc hạ của ta là ngon lắm sao?
– Ngươi là ai mà dám ăn nói như vậy?
– Để ta cho ngươi biết, tên của ta là Rambolo Sáu Nòng, Cơ Trưởng của băng Ác Tặc Khủng Bố với mức truy nã lên đến 100.000 jerri. Bất cứ kẻ nào nghe đến tên ta đều phải khiếp sợ đến mức mặt tái xanh cắt không còn giọt máu nào.
(Jerri là đơn vị tiền tệ của thế giới này)
Vừa nói tay hắn vừa bấm cái nút đỏ trên cái điều khiển, sàn tàu liền tự động mở rộng ra, từ phía dưới một cây súng sáu nòng được nâng lên, băng đạn cuộn tròn với độ dài lên đến 5m.
– Tưởng gì, hóa ra lại dùng súng. Xem ra cái giá truy nã đó chỉ là hư danh.
– Để xem ta giết ngươi thế nào, lúc đó ngươi sẽ biết được thôi.
Rambolo bước đến nắm chặt lấy tay cầm, tay còn lại nhấn liệt cái cò để khẩu súng xả đạn liên tục. Krish cảm thấy những viên đạn kia không bình thường chút nào nên vội vàng nhảy ra thật xa để né tránh…
– Haaa… háaaaa… cũng biết sợ sao? Ta còn tưởng ngươi lại liều mạng đâm đầu vào như lúc nãy chứ.
– Ta đâu có bị ngu, những viên đạn của ngươi đều được nạp năng lượng Ethelious vào bên trong nhân, chúng có thể gây ra sát thương đối với cơ thể của ta. Lao vào chẳng khác nào tự tìm đến chỗ chết.
– Xem ra ngươi có chút hiểu biết đấy. Nhưng đã quá trễ để thoát khỏi nòng súng của ta rồi. Haa. Aaa… haaaaa… haaaa…
– Để ta cho ngươi thấy một trong những tuyệt chiêu của ta.
Krish một lần nữa sử dụng “Hỏa Phi” để bay thẳng lên trời, Rambolo liền dịch nòng súng hướng theo mà bắn tới tấp. Ngay khi đã đạt độ cao giới hạn, cậu liền dang thẳng hai tay dùng lực xoay người thành vòng tròn rồi chúi đầu chĩa thẳng về phía Rambolo đang đứng mà phóng tới. Hỏa khí tỏa ra xung quanh tạo thành một cơn lốc rực cháy dữ dội. Những viên đạn bay trúng vào đó liền bị văng ra xa. Biết chiêu thức kẻ địch tấn công không hề tầm thường, tên Cơ Trưởng liền bỏ chạy khỏi đó nhưng không kịp. Đầu lốc xoáy như một mũi khoan có gắn lưỡi dao sắc bén tấn công trực tiếp vào giữa người hắn, nó xé xác cơ thể tên ác tặc ra thành trăm ngàn mảnh vụn rồi sau đó liền bị đốt cháy cả xương lẫn máu bởi hỏa khí. Chỉ trong chớp mắt sự tồn tại của hắn đã bị xóa sổ khỏi thế giới này mà không để lại dấu vết gì.
– Ta gọi chiêu thức này là Hỏa Lốc Truy Sát. Tiếc là ngươi đã không còn cơ hội để nghe về nó nữa rồi.
Ngay sau khi tên cầm đầu đã bị giết, lũ ác tặc còn lại vội vàng dập đầu lia lịa xin tha mạng. Krish cũng không phải kẻ ác độc đến mức giết chết hết tất cả. Cậu cho bọn chúng một con đường thoát thân bằng những chiếc chiến cơ dự phòng ở trên tàu, cậu thậm chí còn tặng luôn cho chúng chiến cơ của mình, thay vào đó là độc chiếm chiến hạm này làm tài sản riêng.
Tiễn xong lũ ác tặc lên đường, Krish hào hứng đi vài vòng quan sát con tàu mới của mình. Đến khi bước vào phòng riêng của tên Cơ trưởng, cậu mới giật mình phát hiện ra trên giường của hắn là một cô gái vô cùng xinh đẹp với mái tóc dài màu tím huyền ảo xõa ngang vai, tay chân đang bị còng xích lại, cơ thể hoàn toàn khỏa thân không có lấy mảnh vải che đậy gì cả.
Ngập ngừng hồi lâu, Krish quyết định bước lại gần xem xét tình hình, cậu nuốt nước bọt cái ực khi trước mặt chàng trai trẻ lúc này là cặp ngực to tròn xanh mơn mởn với núm vú hồng hào nhỏ như hạt đậu. Chúng đang nhẹ nhàng nâng lên hạ xuống theo nhịp thở đầy đặn của cô gái. Lia mắt nhìn ngang qua vòng eo thon gọn, cậu dừng lại ở cái tam giác trắng tinh không có một sợi lông đen nào.
Mép thịt hoa huyệt nửa hiện nửa ẩn dưới vùng háng đang bị hai chân khép kín kia che đậy. Với một chàng thanh niên mới lớn chưa biết gì về mùi đời như Krish thì cảnh tượng này quá đỗi kích thích, thú tính trong người cậu như muốn thoát khỏi chiếc lồng giam cầm bao năm nay để thoát ra ngoài mà vùng vẫy một cách tự do mãnh liệt. Tuy nhiên phần người trong thâm tâm Krish vẫn đủ sức mạnh để kìm hãm điều đó lại. Ngay khoảnh khắc ấy thì bất chợt cô gái kia tỉnh dậy mở mắt tròn xoe nhìn cậu…
Bốn mắt nhìn nhau, Krish cảm thấy vô cùng ngại ngùng, mặt cậu đỏ ửng lên như trai mới lớn biết xấu hổ, tay cậu theo phản xạ che đậy khúc thịt đang căng phồng sau lớp quần khiến cho chỗ nhạy cảm đó u lên một cục rõ to, cậu còn luống cuống quay người đi chỗ khác giả vờ như mình là kẻ vô tội không cố ý làm chuyện này.
– Xin… xinnn lỗi… tôi… Tôi không cố ý nhìn cô đâu… chỉ… chỉ… là…
Trông thấy bộ dạng nhút nhát lại thêm cả lời nói ấp úng khiến cô gái không khỏi bật cười khúc khích.
– Cậu là ai vậy? Sao lại bước căn phòng này được?
– Tôi là Ranger GR Krish, tôi chỉ là đang đi tham quan chiếc chiến cơ này nên tình cờ bước vào đây thôi.
Nghe thấy cái họ Ranger GR, cô gái khẽ nhíu mày nhưng nhanh chóng quay trở về vẻ mặt bình thường, biểu cảm ấy chỉ diễn ra vài giây hơn nữa Krish đang quay mặt đi hướng khác nên không hề phát hiện ra điều kỳ lạ đó.
– Tớ chưa từng thấy hay nghe tên cậu ở trên chiến cơ này?
– Tôi chỉ vừa mới ở đây được vài phút trước, hay nói đúng hơn là tôi… vừa mới chiếm lấy nó.
– Cái gì cơ? Chiếm lấy nó? Cậu một mình chống lại bọn ác tặc sao?
– À thì… đúng là vậy…
– Không thể nào? Làm sao cậu có thể làm được điều đó?
– Tại vì tôi là một người sở hữu năng lực Ethelia. Cô xem nè…
Krish quay đầu lại biểu diễn khả năng tạo ra lửa từ lòng bàn tay mình cho cô gái xem để chứng minh, nhưng ngay sau đó lại vội vã quay đi bởi mắt cậu cứ dán chặt lấy cặp ngực kia không rời.
– Nếu cậu là Ethelia, vậy cậu giúp tớ tháo mấy cái còng này ra được chứ?
– Tất nhiên là được rồi, nhưng mà…
– Sao cơ?
– Cô đang khỏa thân nên nếu tôi quay lại sẽ nhìn thấy hết đó, vậy không tiện cho lắm…
– Hihi… cậu ngại sao? Chẳng phải lúc nãy cậu cũng đã nhìn thấy hết rồi còn gì?
– Chuyện đó… tôi không cố ý đâu…
– Không sao, tớ đâu có trách cậu, mau quay lại giúp tớ tháo chúng ra đi, chúng rất khó chịu và còn gây đau đớn nữa đấy.
– Được rồi để tôi làm…
Krish chầm chậm quay lại, cậu cố tình đưa mắt đi chỗ khác để không phải nhìn vào cơ thể hấp dẫn kia, trong khi tay cậu nhanh chóng cầm lấy cái còng tay rồi làm nó nóng chảy, tiếp theo là đến còng chân, cô gái liền co lên cho cậu dễ làm, ở tư thế này, cậu có thể nhìn rõ toàn bộ vùng nhạy cảm của cô gái bao gồm cả cái mu trơn tru lẫn mép thịt trắng phau phau đang ép chặt lại với nhau. Sau khi đã hoàn tất, cô gái vui vẻ đứng dậy làm vài động tác như khởi động cơ thể của mình…
– Thật là thoải mái, cuối cùng cũng thoát khỏi mớ trói buộc lạnh lẽo đó rồi. Cảm ơn cậu nhé.
– Không… không có gì… đâu.
– Phải rồi nãy giờ vẫn chưa giới thiệu, tên của tớ là Livian.
Cô gái vừa nói vừa bước tới gần Krish, cặp ngực cô đung đưa theo từng bước đi, phía đằng sau cặp mông căng mọng cũng rung lên nhịp nhàng. Krish còn chưa biết nên làm gì trong tình huống này thì bất ngờ cô gái hôn lên môi cậu. Krish bất ngờ đến nỗi đứng đơ cả người, hai mắt trợn tròn nhìn thẳng vào Livian. Thậm chí ngay sau khi cô ấy kết thúc nụ hôn thì cậu vẫn vài mất hơn 1 phút mới lấy lại được bình tĩnh bởi nụ hôn đầu của mình cứ thế mà mất đi trong tình huống vô cùng khó xử.
– Cậu… vừa mới làm gì vậy hả?
– Thì tớ hôn để cảm ơn cậu đó, không được sao?
– Không phải không được, nhưng mà vào môi thế này thì có phần hơi…
– Cậu không thích sao?
– Đừng hiểu lầm, tớ rất thích…
– Vậy thêm cái nữa nhé.
Chẳng đợi Krish kịp trả lời, Livian lại sấn tới hôn lấy môi cậu ta, lần này cô còn vòng tay qua cổ cậu để níu giữ đầu, ngực cô áp sát vào lồng ngực cậu, mặc dù vẫn còn cách nhau một lớp vải nhưng Krish vẫn cảm nhận được sự mềm mại có phần săn chắc và đàn hồi mà cặp ngực ấy đem lại. Nụ hôn này kéo dài hơn lần trước, nó vẫn chưa có dấu hiệu sẽ dừng lại khi mà Livian chủ động đưa lưỡi tách môi cậu ra để luồn vào trong, nó như một con rắn cái lần tìm vào hang động gặp rắn đực, ngay khi chạm nhau cả hai liền quấn quýt lấy không rời.
Krish lúc này không cố gắng gồng cứng cơ thể nữa, cậu thả lỏng để mặc mọi thứ diễn ra theo bản năng đàn ông của mình. Livian cảm thấy thích thú khi đối phương đang đáp trả lại, cô càng hôn một cách nồng cháy và cuồng nhiệt hơn, lôi cả lưỡi cả Krish ra khỏi miệng mà mút mà liếm như thể đang ăn một miếng thịt ngon lành, nước miếng cả hai trào ra cả khóe miệng, vài giọt vô tình rơi xuống giữa bầu ngực.
Livian mạnh dạn nắm lấy ray Krish đặt lên ngực mình với ngụ ý muốn cậu bóp nó, Krish tất nhiên không thể nào từ chối lời mời gọi như thế này được. Ngay từ lần đầu nhìn thấy nó cậu đã thèm muốn được làm chuyện này. Sau khi chủ nhân của cơ thể đã cho phép thì Krish tha hồ mà hành động, tay cậu dang rộng ôm trọn cả bầu ngực vào lòng mà bóp một cách nhẹ nhàng từ tốn.
Tay còn lại cũng không thể để yên mà tiến tới bầu ngực bên kia để chăm sóc cho đều hơn. Dưới sự co bóp nhiệt tình của Krish, cặp ngực cô liên tục biến dạng thành đủ mọi kiểu hình thái, cả năm ngón tay lún sâu vô như muốn in hằn lên trên cặp ngực của cô. Cảm giác sung sướng mà nó mang lại cứ tràn ra khắp cơ thể khiến miệng nàng cũng bắt đầu không thể kiềm chế được mà thốt ra vài tiếng rên nho nhỏ.
– Ưm… ưm… cậu bóp vú tớ sướng lắm…
Tâm trí mách bảo Krish phải làm nhiều hơn nữa, cậu quyết định sử dụng các ngón tay tấn công vào núm vú của Livian, nơi được xem là chỗ nhạy cảm của cơ thể phụ nữ. Lúc đầu chỉ sờ soạng quanh quầng vú, sau khi cảm thấy nó hơi cương cứng lên thì cậu dùng ngón tay khều nhẹ lên đó, tốc độ lẫn lực tác động mỗi lúc một tăng nhanh lên mạnh lên khiến cho Livian không chịu đựng được phải uốn éo cơ thể của mình để đón nhận xúc cảm ồ ạt ập đến như sóng đánh vào bờ. Cảm thấy vẫn chưa đủ, Krish chuyển sang se núm vú, cậu nắm chặt lấy phần nhô ra kia mà vò đi vò lại giữa hai ngón tay, đưa khoái cảm đến gần hơn với Livian.
– Ah… ah… cậu làm tuyệt lắm… á… á… ah… ah… krish ơi… ưm… tớ… cảm thấy… sướng quá…
– Tớ làm vậy không sao chứ?
– Không sao… ah… ah… tuyệt… nó rất… tuyệt… aaahhh…
Sau màn dạo đầu đầy thú vị với việc cho Krish chơi đùa cặp ngực của mình, Livian đưa tay cởi bỏ cái quần của Krish xuống rồi luồn vào bên trong quần lót để cầm lấy cây côn thịt của cậu mà xoa nắn. Nhìn bên ngoài nó đã to nhưng khi cảm nhận trực tiếp thì còn kinh khủng hơn, Livian thầm thán phục bởi độ to lẫn chiều dài của nó. Tò mò muốn biết côn thịt kia hình dáng ra sao, Livian rời môi Krish, quỳ xuống giữa háng cậu mà tuột phăng cái quần cuối cùng ra.
Côn thịt được giải thoát chĩa thẳng ra đầy mạnh mẽ và oai phong. Chiều dài của nó phải lên đến hơn 20 cm trong khi đường kính quy đầu gần 4cm. Trên thân còn có những đường gân máu nổi lên cuồn cuộn. Livian há hốc mồm kinh ngạc trước sự hùng dũng như một chiến binh mà côn thịt đang thể hiện. Không nhịn được thèm muốn, cô ngước đầu lên nhìn Krish mỉm cười…
– Tớ bú nó nhé!
– Khoan đã, nó dơ lắm, không được đâu…
– Dơ thì để tớ làm sạch cho cậu nhé.
– Đừng mà… ahhh…
Livian mặc kệ sự can ngăn đầy yếu ớt của Krish mà há miệng ngậm lấy đầu khấc, chỉ nhiêu đó thôi đã chiếm gần hết không gian trong miệng nàng. Krish rên khẽ lên, mắt nhắm nghiền lại tận hưởng cái cảm giác ấm áp xen lẫn ẩm ướt đem lại nhiều khoái cảm khó tả. Nàng thì liên tục đưa lưỡi quấn quanh đầu khấc, lướt đi lướt lại trên thân côn thịt.
Nàng còn chăm sóc cả hai hòn ngọc dương phía bên dưới một cách chu đáo. Lâu lâu nàng nhìn lên phía trên để theo dõi biểu hiện của Krish, nàng vui vẻ khi thấy chàng trai trẻ này rất là sung sướng. Bú liếm thỏa thích xong, lúc này cả Livian cũng không còn chịu nổi nữa. Nàng leo lên giường nằm ngửa ra dạng rộng háng để cho Krish có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp của tạo hóa nơi tam giác nhiệm màu.
– Vậy ra đây là âm huyệt của con gái sao?
– Lần đầu cậu thấy nó hả?
– Đúng vậy, trước giờ tớ chưa có cơ hội được nhìn như vậy bao giờ…
– Vậy thì hãy ngắm cho thỏa thích đi.
Livian khẽ đưa tay banh nhẹ mép thịt hai bên ra để Krish có thể nhìn rõ hơn. Phía bên trong là thớ thịt hồng hào ẩm ướt đang nhẹ nhàng chuyển động theo sự co bóp của cơ thể.
– Tớ có thể bú nó giống cách cậu làm cho tớ không?
– Tất nhiên là được rồi nếu như cậu không ngại.
Nhận được sự cho phép của Livian, Krish liền đưa sát mặt mình vào gần hoa huyệt, cậu lè lưỡi ra liếm nhẹ vào bên trong khiến Livian giật nảy cả người, rên lên thành tiếng. Cảm thấy thích thú với trò này, Krish liên tục tấn công vào khắp các vị trí từ hai bên mép thịt cho đến hạt đậu nhỏ xinh đang cương cứng dần lên, cậu còn kích động vào cái lỗ nhỏ xíu nơi cửa mình khiến cho dâm thủy chảy ra lênh láng, bôi trơn cả vùng tam giác lẫn đôi môi của cậu.
Lưỡi cậu như một con lươn sống động luồn lách vào bên trong kích thích mọi ngõ ngách từ ngoài vào, nó đi đến đâu âm huyệt lại râm ran khó chịu đến đó. Phía bên trên Livian không ngừng uốn éo thân mình trước cái lưỡi nham nhám đang khiến nàng nhận được vô số cảm giác khoái lạc, chúng như những cơn sóng nối đuôi nhau ập tới mãi không dừng cho đến khi đạt lấy giới hạn cao nhất.
– Krish… ah… ah… tớ… tớ chịu không nổi… tớ… á… á… tớ… raaaa… aaa…
Livian giật nảy người vài cái trong khi hông nàng ưỡn cao lên, từ trong âm huyệt nước bắn ra như thác chảy, ướt cả mặt Krish lẫn cái ra giường.
– Vậy ra con gái đạt cực khoái là như vậy sao?
Krish gật gù như thể mình vừa tiếp thu được một loại kiến thức khá thú vị về cơ thể học. Còn Livian thì chẳng nói năng gì, nàng đang cố gắng thở dốc để lấy lại sức sau đợt tuôn trào mãnh liệt vừa rồi. Khi cơn sướng đã vơi đi, nàng mới khẽ nhìn Krish và nói nhỏ…
– Còn chờ gì nữa, hãy mau đút cái của cậu vào đi…
– Đút vào bên trong đó sao? Liệu có ổn không?
– Không sao đâu, cứ làm theo lời tớ nói đi.
Krish cầm côn thịt của mình đặt ngay trước hoa huyệt, cậu như nín thở trước khoảnh khắc ấy, nhìn thấy chàng trai tân vẫn chưa đủ dũng khí để tiến tới, cô liền chủ động đẩy mông xuống khiến cái đầu khấc trượt thẳng vô bên trong, nước nhờn trơn ướt đã tạo điều kiện thuận lợi để cho côn thịt dù to lớn vẫn có thể di chuyển dễ dàng được. Krish cảm nhận được cảm giác vô cùng mới lạ và sướng khoái khi cái đầu khấc đã lọt hết vô âm huyệt, bản năng đàn ông đã khiến cậu không ngần ngại mà dùng sức đẩy hết luôn khúc côn thịt vào tận trong sâu để có thể nhận được khoái cảm trọn vẹn nhất. Đầu khấc chạm tử cung làm cho Livian cảm thấy thôn thốn, nàng rên lên khá to vì sự đột ngột này, khuôn mặt còn nhíu mày nhăn nhó như có vẻ gì đó là đau đớn lắm, cậu không biết rằng nàng vẫn là gái tơ còn trinh nguyên.
– Cậu không sao chứ Livian?
– Không sao đâu, đừng bận tâm, cậu cứ tiếp tục đi.
Nghe theo lời Livian, Krish liên tục đẩy vào rút ra không ngừng, cảm giác sung sướng tràn ngập khắp cơ thể cả hai người, họ rên lên cùng nhau, tay đan xen vào nhau để tạo thế cùng nhấp nhả nhịp nhàng. Côn thịt của cậu nông mép âm huyệt ra khá to, nó ép chặt lấy thành âm đạo nên có thể cảm nhận rõ rệt từng thớ thịt cọ lên những sợi gân căng cứng.
Tuyệt nhất vẫn là phần đầu khấc đội vào cổ tử cung liên tục, nó làm gia tăng sự sung sướng khi có thêm cảm giác thốn thoái khó tả nên lời. Sự ma sát đẩy cảm xúc của cả hai tăng dần lên, mồ hôi ứa ra nhễ nhại, họng khô cả nước. Cả căn phòng cứ vang lên âm thanh rên rỉ đầy nhục dục cùng với tiếng bành bạch phát ra khi hai cơ thể va chạm vào nhau. Nếu lắng nghe kỹ còn có thể nhận ra âm thanh nhóp nhép dâm dục khi cấu côn thịt đẩy vào rút ra, bọt trắng xóa bám đầy cả thân dương vật lẫn hai bên mép âm huyệt.
– Tớ… ah… sướng quá… ah… aaa…
– Tớ cũng thấy sướng lắm Livian, âm huyệt của cậu thật tuyệt.
– Dương… vật… của cậu… cũng tuyệt lắm… tớ… tớ… ah… aaa… â.
Cả hai gắn chặt lấy nhau gần hơn 20 phút, họ như những kẻ mới bước vào con đường khoái lạc nên muốn hưởng thụ hết tất cả những gì tuyệt vời nhất trong lần đầu của cuộc đời mình. Hơn nữa thể chất của Krish lại không tầm thường như bao người khác, cậu khỏe mạnh, sung sức đến mức khiến Livian lên đỉnh tận 3 lần sau những cú đẩy mạnh bạo như giã gạo dồn dập, tuy nhiên Krish vẫn không có dấu hiệu muốn xuất tinh cho đến khi cả hai cùng đạt cực khoái lần cuối cùng.
– Tớ… chịu… hết nổi… rồiiiii… Tớ… ra. Aaaa…
– Cậu lại ra lần nữa sao?
– Krish… hãy… hãy… ra… cùng với… tớ… đi… a… a. A. A… a… a. A… á…
– Được rồi, vậy chúng ta ra cùng nhau nhé…
– Cậu hãy… bắn… hết vào… bên trong của tớ… aaa… â. A. A…
– Tớ ra đây… aaaaa…
Krish gồng người lên thúc vài phát cuối cùng rồi đâm chặt đầu côn thịt vào ngay cổ tử cung mà xả hết toàn bộ tinh trùng của mình vào bên trong đó. Livian cảm nhận rõ rệt một thứ chất lỏng nóng hổi tuôn trào dữ dội nơi dạ con của mình, nó nhiều đến mức lấp đầy mọi khoảnh trống rồi còn trào ngược ra ngoài mép, chảy xuống tận lỗ nhị, vương vãi cả ra giường.
Cả hai ôm chầm lấy nhau thở dốc đầy mệt nhọc sau trận truy hoang mãnh liệt. Côn thịt vẫn để yên trong âm huyệt cho đến khi tự động teo lại rớt ra ngoài. Vài phút sau khi họ trở lại bình thường, cực khoái cũng đã qua đi, Livian lúc này đang nằm cạnh Krish, tay đặt lên ngực, đầu kê lên vai như người tình của nhau.
– Nãy giờ tớ vẫn có một chút thắc mắc, tại sao cậu lại bị bắt nhốt ở đây vậy?
– Chuyện đó kể ra thì dài dòng lắm, nói chung là bọn chúng đã tấn công thị trấn nơi tớ ở và bắt tớ theo làm nô lệ. Tuy nhiên tớ đã hăm dọa nếu dám đụng đến cơ thể tớ sẽ cắn lưỡi tự tử. Không hiểu sao hắn ta lại sợ tớ chết nên không dám làm gì bậy bạ.
– Thị trấn của cậu ở đâu để tớ đưa cậu về nhà…
– Cậu cũng biết đấy, các hòn đảo luôn di chuyển chứ không hề đứng yên một chỗ, hiện tại tớ cũng chẳng biết nó đã bay đi đâu rồi nữa.
– Vậy giờ cậu tính sao?
– Còn cách nào khác đâu, hay là cho tớ đi theo cậu đi.
– Không được đâu, hành trình tớ đang đi sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm. E là sẽ ảnh hưởng đến cậu.
– Cậu làm gì mà phải gặp nhiều nguy hiểm chứ.
– Thật ra một trong những ước mơ của tớ là trở thành kẻ được mọi người tôn sùng với danh hiệu Chí Tôn Vô Cực. Để làm được điều đó tớ sẽ phải đối đầu với những kẻ mạnh hơn mình gấp nhiều lần và đánh bại hết tất cả cho đến khi chỉ còn lại kẻ mạnh nhất là tớ. Chính vì thế…
– Không sao! Dù cậu có làm gì đi nữa, tớ vẫn sẽ theo cậu đến cùng, không phải vì muốn trả ơn cậu đã cứu mạng tớ đâu. Tớ lựa chọn như vậy là hoàn toàn tự nguyện.
– Nhưng mà…
Livian cắt ngang không cho Krish nói tiếp, cô vùng dậy leo lên ngồi hẳn trên người cậu, mặt cúi sát, bốn mắt nhìn nhau.
– Không nói nhiều nữa, tớ đã quyết định rồi, từ giờ tớ sẽ trở thành người hầu của cậu, chăm sóc mọi thứ cho cậu đến khi cậu đạt được ước mơ to lớn của mình.
– Livian à…
– Chủ nhân của em, người có muốn em phục vụ thêm lần nữa không hả?
– Tất nhiên là có rồi…
Thế là cả hai lại trao cho nhau nụ hôn nồng cháy, cơ thể quấn chặt lấy nhau. Từ đó đến tối họ làm tình với nhau đến tận 3 lần nữa mới chịu ngưng. Cả hai mệt mỏi ôm lấy nhau cùng chìm vào giấc ngủ.
Hành trình của Krish vẫn còn rất dài, nhiều thử thách chông gai đang chờ đợi cậu và cũng chính cuộc gặp gỡ này đã thay đổi số mệnh của cậu sang một trang mới…
Sau hai ngày trời lang thang giữa không trung, cuối cùng chiến cơ của họ cũng cập bến vào một hòn đảo nhỏ. Tên của nơi này là Lawer, một vùng đất nằm dưới sự bảo hộ của Chính Quyền Công Lý Thế Giới. Đó là một tổ chức được thành lập vào khoảng thời gian 30 năm về trước. Lúc ban đầu nó chỉ có 6 thành viên, nhưng với sức mạnh của mình, họ đã tạo ra vô số chiến tích đánh bại lũ ác tặc để đem lại sự tự do và nền hòa bình cho khắp mọi nơi trên thế giới.
Từ đó nhiều người trở nên tin tưởng và muốn giao sự an toàn của mình cho tổ chức này quản lý. Vài người cũng muốn dùng sức mình cống hiến cho công lý nên đã xin được gia nhập vào Lực Lượng Chiến Quân, một bộ phận quân sự trực thuộc quyền kiểm soát của tổ chức. Con số nhân lực nhanh chóng tăng lên sau nhiều năm, cho đến nay đã đạt mốc 1 tỷ người đang làm việc hiện tại.
Cùng với nguồn nhân sự dồi dào, tổ chức này đã nhanh chóng mở rộng phạm vi lãnh thổ, tạo ra sức ảnh hưởng to lớn đến tất cả mọi người. Thậm chí một vài quốc gia có vua đứng đầu cùng với quân đội của riêng mình vẫn phải chịu lép vế mà hợp tác với tổ chức, cho phép họ xây dựng căn cứ và hoạt động trên chính vùng đất của mình. Giống như cái cách các nước có tổng thống và chủ quyền riêng nhưng vẫn gia nhập vào Liên Hiệp Quốc để tạo ra tiếng nói chung giải quyết mọi vấn đề xung đột xảy ra.
Tuy nhiên ở đây có đôi chút khác biệt bởi Chính Quyền Công Lý thế giới mới là kẻ nắm mọi quyền hành và đưa ra luật pháp bắt buộc mọi người phải tuân theo, bất cứ ai phạm pháp hay kháng lại đều bị xử theo luật định. Chúng không hề kiêng nể hay dè chừng ai cả bởi kẻ mạnh nhất hiện tại chính là chúng. Nhưng cái gì cũng có mặt tối của nó, bởi quyền lực thì đi đôi với tham vọng, tham vọng sẽ tạo ra tội ác, nó lại càng không thể bị đụng đến khi núp bóng dưới hai chữ chính nghĩa…
Quay trở lại với hòn đảo này, cả hai người bọn họ sau khi neo tàu lại cẩn thận thì tiến vào bên trong thị trấn, với số vàng mà lũ ác tặc cất giữ trong kho, họ quyết định sẽ mua lương thực dự trữ và vài vật dụng cần thiết, Krish cũng gợi ý sắm thêm cho Livian những bộ đồ đẹp bởi mấy ngày nay cô chỉ toàn mang lại đồ của bọn ác tặc, nó vừa dơ vừa hôi lại bốc mùi khó chịu.
Mua sắm cả buổi sáng, cả hai mệt rã rời nên quyết định ghé vào quán ăn ven đường để nghỉ chân. Chưa kịp bước vô trong thì họ tình cờ chứng kiến cảnh tượng không mấy hay ho đang xảy ra giữa đường. Một gã con trai tóc vàng mang trên mình chiếc áo sơ mi trắng quần tây xanh, trên lưng khoác thêm cái áo trắng với những ngôi sao vàng trên vai áo và dòng chữ màu đen nằm ngay giữa lưng: Chính Nghĩa Tuyệt Đối.
Hắn còn đội cái mũ với hai chữ Công Lý to đùng. Trông bộ đồ khá là đẹp mắt bởi đó là trang phục chính thức của Lực Lượng Hải Quân, và chỉ những kẻ có chức vụ cao mới được ban thêm cái áo choàng kia. Điều đó đủ để nhận ra gã con trai này không hề tầm thường một chút nào. Tuy nhiên việc mà hắn đang làm lại khiến người khác phẫn nộ. Ngay giữa ban ngày ban mặt mà hắn cùng với hai tên lính khác lại ngang nhiên chặn đường một cô gái dân lành tròn thị trấn để dở trò chọc ghẹo, chúng vây quanh không cho cô có đường thoát thân, tên tóc vàng liên tục sấn tới, dang tay ôm lấy cơ thể cô, cố gắng để hôn hít lên khắp khuôn mặt hiền từ kia.
Cô gái rơi vào tình cảnh khó xử nhưng không dám vùng vẫy mạnh mẽ bởi cô biết thân phận kẻ đó là ai, nếu đụng đến hắn e là mạng sống của cô không được bảo toàn, cả những người dân xung quanh cũng vậy họ chứng kiến ngay trước mắt, mặt mày lộ rõ vẻ tức giận, đôi tay nắm chắc, răng nghiến chặt nhưng chỉ có thể bất lực đứng nhìn. Với Krish thì không, hành động gây ngứa mắt đó khiến cậu chỉ muốn lao lên đập cho hắn ta một trận, Livian biết ý định đó nên vội vàng ngăn cản…
– Anh tính làm gì vậy hả?
– Còn làm gì nữa, em không thấy hắn đang bắt nạt con gái nhà lành sao? Để anh dạy cho hắn một bài học…
– Khoan đã, hắn là người của Chiến Quân đó, gây sự với chúng không hay đâu.
– Chiến Quân hay gì anh cũng mặc kệ, là kẻ đại diện cho công lý mà dám vi phạm lại chính luật pháp mình đặt ra thì đáng bị trừng trị.
Trong khi cả hai vẫn còn đang nói chuyện thì bất ngờ có một bóng đen lướt nhẹ qua chỗ của đám chiến quân, mọi người vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã thấy cái đầu của tên tóc vàng rơi bịch xuống đất. Cô gái hoảng sợ hét lớn lên, hai tên lính còn lại cũng tái xanh mặt mũi, co chân bỏ chạy thục mạng.
Mọi sự chú ý bây giờ đổ dồn về kẻ vừa mới xuất hiện ở cạnh đó. Hắn chính là hung thủ giết chết kẻ quấy rối với thanh kiếm đang còn nhỏ máu tươi cầm trên tay. Điều đáng nói là kẻ lạ mặt ấy không phải đàn ông. Hắn là một cô gái với mái tóc trắng dài đến ngang lưng, đôi mắt cũng ánh mắt tròng trắng rạng ngời mặc trên mình bộ Bạch Y của những kiếm sĩ hay Samurai Nhật Bản thời xưa thường hay mang với bộ đồ vải trắng bên trong, bên ngoài hay khoác chiếc áo dài tay rộng thùng thình, phần thân áo không có nút gài mà xếp chéo chồng lên nhau, quanh eo có một dây đai bản rộng để cột cố định áo lại không cho nó bị bung ra.
Phía dưới chỉ có tà áo cùng với một đường khe hở duy nhất. Tuy nhiên trang phục mà cô gái này mang có một chút cách tân với việc để cổ áo xẻ rộng đến nỗi hở cả khe ngực sâu hun hút không thấy đáy. Cô không mang áo yếm hay áo thun mỏng bên trong mà chọn cách dùng khăn vải trắng quấn quanh ngực vài vòng để cố định chúng một cách chắc chắn, tránh gây nhiều sự ảnh hưởng khi hành động.
Tuy nhiên dù cố ép chặt vẫn không thể che đậy độ to lớn của cặp ngực tròn lủng lẳng kia. Bên dưới thay vì mang quần vải dài đến gót chân thì lại chọn quần thun ôm bó sát bờ mông gợi cảm, để lộ cặp chân dài với phần đùi trắng thon thả. Đáng chú ý hơn là phía sau lưng cô mang theo một cái kệ sắt đựng đến 5 thanh kiếm, với một kiếm sĩ thông thường họ chỉ đem theo từ 1 đến 2 thanh kiếm, cùng lắm là 3 thanh kiếm mà thôi. Nhiêu đây là quá nhiều cho việc chỉ có hai tay để sử dụng. Mỗi thanh kiếm của cô lại có một màu sắc riêng biệt gồm hồng – xanh dương – xám bạc – đen – trắng đục. Vỏ kiếm gồm nhiều hoa văn chi tiết sặc sỡ khác hẳn cái màu trắng chủ đạo tinh khiết xuyên suốt cơ thể cô.
Krish cảm thấy vô cùng ấn tượng bởi sự xuất hiện của người con gái này, cậu càng mê mẩn hơn bởi gương mặt vô cùng xinh đẹp sắc sảo nhưng lại lạnh lùng băng giá đến tái tê cả người khi nhìn thấy. Krish thậm chí đã rùng mình đến nổi cả da gà khi bắt gặp ánh mắt mà chỉ những kẻ sát nhân mới sở hữu được. Điều đó cũng chẳng có gì lạ khi cô gái này ra tay giết người một cách cực kỳ nhanh gọn và dứt khoát mà không có lấy sự nhân từ nào, cô còn không thèm nhìn lại nạn nhân mà mình đã ra tay, cứ thế dùng khăn trắng lau sạch kiếm rồi tra vào vỏ xong quay lưng bỏ đi một mạch.
– Hay là em mua vài món ăn rồi quay lại chiến cơ đợi anh đi nhé!
– Hả? Anh định làm gì nữa sao?
– Anh sẽ chiêu mộ cô gái ấy trở thành đồng đội của mình, một người tuyệt vời như vậy không thể nào bỏ lỡ được.
– Haiz… Thiệt tình…
Livian thở dài nhìn theo Krish khi cậu ấy chạy lại gần nữ nhân kia. Vừa bắt kịp bước chân của cô, cậu đã nhanh chóng mở lời…
– Xin chào, tôi là Ranger GR Krish, rất vui được làm quen với cậu…
Cô gái liếc mắt nhìn qua kẻ đang cố nói chuyện với mình, chưa tới 1 giây cô đã đưa mắt về lại như trước.
– Chúng ta quen nhau sao?
– À không quen. Chỉ là tôi vừa mới chứng kiến việc cô đã làm. Nó rất tuyệt vời. Tôi cũng định dạy cho hắn một bài học mà ai ngờ cậu đã ra tay trước mất tiêu.
– Thì sao?
– À thì…
Cách trả lời vô cùng ngắn gọn của cô gái khiến cho câu chuyện của Krish rơi vào bế tắc, cậu thầm nghĩ trước rằng cô ấy sẽ nói chuyện y hệt tính cách đã thể hiện nhưng không ngờ nó lại cụt ngủn như vậy.
– Phải rồi, cậu tên là gì vậy có thể cho tôi biết được không?
– Xin lỗi, cậu không cần biết làm gì, đừng cản đường tôi.
– Này này, như vậy là hơi bất lịch sự rồi đó.
– Hừm… Julia Violet, đó là tên của tôi, giờ thì cậu để yên cho tôi được rồi chứ!
– Tên đẹp đấy, mà tôi không cố ý làm phiền cậu đâu. Chỉ là… muốn mời cậu trở thành đồng đội của mình.
– Tôi không có hứng thú.
– Thế thì tiếc thật, tôi thấy kiếm pháp của cậu đỉnh lắm, có một người đồng đội của cậu thì tuyệt vời biết mấy.
– Tôi không muốn làm đồng đội với bất kỳ ai cả, những kẻ yếu đuối chỉ là vật cản chân.
– Yếu đuối sao? Thế thì tôi cũng nói thẳng, kiếm pháp củ cậu thật ra vẫn còn chậm lắm.
– Chậm???
Bị người khác chê như vậy đối với một kiếm sĩ là sự sỉ nhục to lớn. Violet không nói không rằng đưa tay rút kiếm chém thẳng vào cổ của Krish. Đường kiếm vừa nhanh vừa mạnh lại dứt khoát nhưng vẫn bị chặn lại một cách đột ngột bởi hai ngón tay của Krish, cậu không quên bao bọc chúng bằng hỏa khí để gia tăng sức phòng ngự nếu không muốn cả ngón tay lẫn cái đầu đều bị cắt phăng đi. Violet vô cùng ngạc nhiên trước những gì mà tận mắt mình vừa chứng kiến, sắc mặt cô có chút thay đổi so với lúc nãy.
– Thanh kiếm mà tôi đang cầm chính là thanh Tuyệt Sắc Đào Hoa Kiếm, nó đứng thứ 5 trong top 10 món Vũ Khí Tuyệt Sắc. Hơn nữa nó còn là đấu khí tự nhiên được chế tạo bởi thân của cây hoa đào ngàn năm tuổi. Người ta thường ca ngợi thanh kiếm này là món vũ khí sắc bén nhất trên thế giới. Và đây cũng là lần đầu tiên có người chặn lại được đường kiếm của nó như thế này.
– Vậy nhiêu đây đã đủ chứng minh kiếm pháp của cậu yếu hơn tôi chưa? Tôi có thể chặn lại nó bởi vì cậu không thể sử dụng toàn bộ sức mạnh của thanh kiếm này. Tốc độ ra đòn cũng vẫn còn chậm lắm.
– Chê bai đủ chưa? Đừng nghĩ mình chặn được nó sẽ thay đổi ý định của tôi. Câu trả lời vẫn là không!
– Thôi được rồi tôi cũng không muốn ép cậu, tôi chỉ hỏi cậu một câu cuối thôi. Tại sao cậu lại quyết định lấy mạng của kẻ lúc nãy, chẳng phải hắn ta không đáng tội chết sao?
– Ai trên thế giới này cũng có hai phần tồn tại trong tâm hồn của mình, hắn ta đã bị phần Con lấn át hết nhân tính, sẵn sàng làm điều xằng bậy nhờ cậy quyền cậy thế. Nhưng phần Con ấy sẽ không bao giờ thỏa mãn với những gì đã làm được, nó sẽ đòi hỏi nhiều hơn nữa để gia tăng khoái cảm của thú tính. Cậu đâu biết trong quá khứ hắn đã làm những gì và tương lai sẽ làm những gì, có thể là Bắt nhốt – Cưỡng bức – Bạo dâm – Giết chóc. Mức độ hành vi của hắn sẽ càng trở nên vô nhân đạo hơn nếu không có ai ra tay ngăn cản phần Con của hắn lớn mạnh. Vậy nên cái chết chính là lựa chọn tốt nhất dành cho những kẻ không thể kiểm soát phần Con trong cơ thể mình.
– Trả lời hay lắm, vậy mới xứng đáng là đồng đội của tôi chứ.
– Đã nói là tôi sẽ không…
Đoàng… đoàng… đoàng… Violet chưa kịp nói hết câu thì bất ngờ từ xa vang lên tiếng súng nổ, một đám binh lính đang ùn ùn kéo tới, đi trước là tên chỉ huy, theo sau là những kẻ được trang bị súng ống, cuối cùng là dàn lính cầm đao vác kiếm.
– Lại gặp phiền phức rồi.
Violet nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu trong khi Krish lại chẳng lo lắng gì nhiều. Cậu là kẻ vô lo vô nghĩ, việc gì tới cứ để nó tới, cậu chỉ việc đối đầu và giải quyết là xong.
– Lũ ác tặc kia, mau giơ tay đầu hàng nếu không đừng trách bọn ta không nhân từ. Quân đội của ta đã bao vây cả hòn đảo này rồi, các ngươi có chạy đằng trời cũng không thoát khỏi đâu.
– Ác Tặc? Các ngươi nhầm rồi, bọn ta không phải những kẻ chuyên làm việc xấu đó đâu (Krish)
– Còn dám chối, các ngươi chính là những kẻ đã ra tay giết chết thiếu gia, con trai yêu quý của ngài Thiếu Tá Gasha, ngài ấy đã ra lệnh bọn ta bắt giữ các ngươi để trừng trị theo pháp luật.
– Hắn ta làm chuyện trái với luân thường đạo lý, chết là đáng (Violet)
– Còn dám ngông cuồng, người đâu mau bắt lấy chúng.
Bọn lính phía sau lao đến, lợi dụng số đông để chèn ép hai kẻ yếu thế. Nhưng thực chất hai kẻ kia mới là những con quái vật không ngại giẫm nát lũ kiến loi nhoi.
– Được rồi, muốn chiến thì chiến.
Krish lao lên trước, cậu tung chiêu “Hỏa Quyền Loạn Vũ” đánh gục bọn lính lác. Tên chỉ huy thấy tình hình không ổn liền ra lệnh nổ súng. Tiếng đạn vang lên inh ỏi điếc cả tai, hàng trăm viên đạn lao tới như cơn mưa đang trút xuống. Violet xoay tròn kiếm như một chiếc khiên đánh bay các viên đạn. Cô biết chúng không phải loại đạn bình thường nên lên tiếng nhắc nhở Krish.
– Cẩn thận đấy, bọn Chiến Quân luôn xài súng đấu khí nhân tạo.
– Tôi biết rồi, cảm ơn đã nhắc nhở…
Krish được cô gái quan tâm liền mỉm cười thật tươi, cậu không quên chuyện cần phải làm trước mắt là giải quyết cho xong bọn lính này. Cậu sử dụng ” Hỏa Tốc ” vừa né đạn vừa lao ào ào tới, nhắm thẳng vào tên chỉ huy mà tung ra một cú ” Hỏa Quyền” khiến hắn bị văng lui sau, đẩy ngã thêm vài kẻ đang đứng đó. Chúng luống cuống đỡ chỉ huy của mình dậy mà không để ý đến Krish đang lao vào giữa vòng vây.
Cậu tung chiêu “Hỏa Pháp Tả Xung Hữu Đột”, chiêu thức sử dụng liên tục quyền pháp và cước pháp để đánh bay những kẻ ngáng đường, phá tan cuộc tấn công của Chiến Quân. Bọn chiến quân quá sợ hãi vội vã bỏ của chạy lấy người, cả tên chỉ huy cũng không còn dám ở lại điều binh khiển tướng nữa. Trên nền đất lúc này chỉ còn lại những kẻ nằm lăn lê khắp nơi sau khi ăn một trận đòn no nê…
Những người dân ở thị trấn từ nãy đến giờ đã chứng kiến hết mọi chuyện, sau khi đợi bọn chúng bỏ đi liền cùng nhau tụ họp lại sau lưng Krish và Violet.
– Mọi người có chuyện gì vậy?
Họ không nói năng gì chỉ đồng loạt quỳ xuống đất dập đầu.
– Ể? Sao mọi người lại làm vậy?
– Hai vị anh hùng, chúng tôi cầu xin sự giúp đỡ từ hai vị, làm ơn hãy đánh đuổi bọn chiến quân khỏi đây.
– Có gì từ từ nói, mọi người đứng lên trước đi, làm như vậy cháu ngại lắm…
– Không, chúng tôi sẽ quỳ đến khi nào ngài chấp nhận mới thôi.
– Được rồi, được rồi, mọi người đứng lên trước đã…
Lúc này họ mới đứng hết dậy, một ông già đứng đầu đám đông bước lại gần Krish, từ tốn kể về những điều đau khổ mà họ đã phải trải qua trong suốt nhiều năm liền từ khi lão thiếu tá tiếp nhận việc quản lý nơi này. Ban đầu họ đã phải cùng nhau tích góp bỏ ra một số tiền lớn để đóng thuế chỉ hy vọng cuộc sống sẽ an toàn hơn khi được bảo hộ dưới quyền lực của Chiến Quân, nhưng nào ngờ lại gặp phải lão thiếu tá vô cùng độc ác và tham lam, hắn vơ vét hết tài nguyên nơi đây để làm giàu cho túi tiền của mình, lại còn ra tay giết chết bất cứ kẻ nào dám chống cự.
Mọi người nhiều lần muốn cùng nhau đứng lên chống lại lão ta nhưng không thể bởi dưới lão còn có 2 tên trung sĩ sức mạnh khi thường và đám binh lính đông đúc được trang bị vũ khí chiến đấu cao cấp. Thế nên dù cay đắng cực khổ họ vẫn phải âm thầm chịu đựng và cầu mong một ngày nào đó có ai đủ sức mạnh đứng ra lãnh đạo họ khởi nghĩa chống lại cái ác, đem đến sự tự do và hòa bình. Nghe đến đó thì Krish đã hiểu mọi chuyện, hóa ra đây là lý do cho việc mọi người không ai dám cứu cô gái kia bởi gã lúc nãy là con trai lão thiếu tá, nếu đụng vào nó chắc chắn cả cái thị trấn này sẽ lãnh đủ.
– Mọi người đừng lo lắng nữa, bọn cháu chắc chắn sẽ đuổi hết chúng ra khỏi nơi này, trả lại sự bình yên cho mọi người…
– Chỉ hai vị liệu có đủ không? Nếu cần bọn tôi sẽ giúp hết sức mình…
– Không cần đâu ạ, mọi người không biết chiến đấu, lại chẳng có vũ khí phòng bị, đi đến đó chỉ là hy sinh vô ích.
– Nhưng chúng rất đông và mạnh, bọn tôi cũng không muốn hai vị gặp phải chuyện chẳng lành chỉ vị những kẻ xa lạ như bọn tôi.
– Mọi người đừng nói vậy, chúng cháu giúp đỡ mọi người không vì bất cứ điều gì hết, chỉ là thấy việc này nên làm thôi. Hơn nữa bọn cháu rất mạnh, mọi người cũng đã chứng kiến rồi đó, chắc chắn bọn cháu sẽ chiến thắng, phải không Violet?
– Gì chứ? Nãy giờ là cậu đồng ý chứ tôi không hề nói gì cả. Muốn thì tự làm một mình đi, tôi ghét nhất là chuyện phiền phức…
– Đừng nói vậy chứ, chẳng phải lúc nãy cậu giảng giải đạo lý hay ho lắm mà, giờ nhìn thấy người khác gặp nạn lại ngoảnh mặt làm ngơ. Hơn nữa tất cả chuyện này là do cậu giết chết con trai lão ta còn gì, nếu cậu cứ vậy bỏ đi e là lão ấy sẽ trút cơn thịnh nộ lên toàn bộ người dân nơi đây mất.
Violet chẳng nói thêm lời nào, cô cứ thế lạnh lùng quay lưng bỏ đi.
– Này, cậu cứ thế bỏ mặc tất cả thật sao hả?
– Hừ… ai nói là tớ bỏ đi chứ? Tớ đang tìm lão thiếu tá để tính sổ đây. Nếu muốn đi cùng thì nhanh chân lên.
– Phải vậy chứ, tớ không nhìn lầm mà. Mọi người hãy chờ tin tốt từ chúng cháu nhé.
Krish chạy theo Violet, cả hai tiến thẳng đến căn cứ Chiến Quân đang ở phía trước.
Căn cứ Chiến Quân – Tầng 3…
Bên trong phòng làm việc của thiếu tá Gasha đang diễn ra một cảnh tượng hết sức hoang dâm. Gã ngồi chểnh chệ trên chiếc ghế dựa của mình trong khi phía trước mặt là cặp ngực không ngừng rung lắc theo từng nhịp nhấp nhô của người đàn bà xinh đẹp. Cô ta cũng chính là thư ký riêng của lão nhưng thay vì giúp đỡ về vấn đề sổ sách thì cô ấy lại trở thành công cụ phục vụ cho nhu cầu tình dục của lão.
Mỗi ngày đều như nhau, cô ta đến văn phòng này sau khi hoàn thành xong công việc của mình, ngay khi khóa cánh cửa lại thì việc đầu tiên của cô ta chính là uốn éo thoát y, cởi hết những gì đang mang trên người rồi bò về phía lão với dáng vẻ của một con chó cái. Cả hai không chần chừ lao vào nhau hùng hục như loài thú tới mùa động dục. Lão ta thích thú cô gái này không chỉ bởi vẻ mặt xinh đẹp trẻ trung, điệu bộ dâm đãng và còn gì cô ta luôn biết cách tạo ra những trò thú vị mới lạ để kích thích cơn hứng tình của lão. Cô thư ký làm vậy cũng chỉ vì muốn mình còn giá trị lợi dụng trong mắt lão, bởi nếu như lão đã chán thì cô ta chẳng khác gì đồ bỏ đi, hay tệ hơn sẽ trở thành nô lệ phục vụ cho những tên hạ cấp kia.
Quay trở lại thời điểm hiện tại, cô thư ký đang ra sức dọng dương cụ to béo kia vào bên trong âm huyệt của mình. Nàng biết mình đằng nào cũng phải làm việc này nên muốn bản thân có thể hưởng thụ sự sung sướng. Cô ra sức để có thể vắt cạn tinh trùng của lão, tuy nhiên cuộc vui đang dang dở thì có kẻ gõ cửa…
– Ai vậy hả? Có biết là ta đang ở trong giờ nghỉ không?
– Xin lỗi ngài thiếu tá, nhưng thuộc hạ có tin khẩn cấp cần báo…
– Nói mau…
– Dạ vâng, nhóm binh lính mà ngài cử đi bắt giữ hai tên ác tặc kia đã bị đánh gục, thậm chí người dân trong thị trấn cũng đã làm phản, chúng kích động hai tên đó tìm đến đây để gây chuyện.
– Chỉ là việc cỏn con thì có gì đáng lo chứ. Mau ra lệnh cho 2 tên trung sĩ, bảo với chúng là ta giao lại toàn quyền sử dụng nhân lực và hỏa lực cho chúng.
– Thuộc hạ tuân lệnh.
– Thật phiền phức, làm mất cả hứng, nào em yêu, mau tiếp tục đi chứ…
– Vâng ạ…
Cô gái leo xuống khỏi người lão già, đứng vịn tay vào bàn, chổng mông ra sau đầy vẻ khêu gợi. Lão thiếu tá cười một cách đầy dâm đãng, cầm côn thịt ú bù của mình mà đâm mạnh mẽ vào bên trong…
Nhóm Krish lúc này đã tiến đến trước cửa căn cứ, họ dừng lại đôi phút trước màn chào đón khá là nồng hậu từ phe chiến quân. Chúng đẩy ra ba khẩu đại bác tân tiến được trang bị đạn dược có sát thương đủ giết chết đàn voi cả chục con, ngoài ra còn thêm cả chiếc xe tăng thiết giáp có khả năng phá hoại cả một thành phố lớn thành đống đổ nát hoang tàn.
– Xem chúng bày trận đợi ta kia, có vẻ như chúng muốn chơi lớn vụ này rồi. (Violet)
– 3 Khẩu đại bác, một chiếc xe tăng thiết giáp, cậu chọn cái nào? (Krish)
– Tất nhiên là chiếc xe tăng rồi, cậu nghĩ mình đủ sức phá hủy cái đó chứ?
– Tớ cũng không định chọn nó đâu, rất mất công sức và thời gian đấy.
– Chia xong hết rồi, phần ai nấy lo nhé.
– Ok chiến thôi…
Cả hai đồng loạt lao lên, tên chỉ huy thấy vậy liền ra lệnh tấn công. Những khẩu đại bác được khai hỏa đầu tiên, tuy nhiên vẫn như lần trước, Krish dùng Hỏa Phi lao lên bắt lấy cả 3 viên đạn rồi ném về lại vị trí của đám chiến quân. Chúng hoảng loạn chạy tứ tung khắp nơi nhưng vẫn không né tránh được sát thương từ vụ nổ gây ra. Giải quyết được bọn lính lác, Krish bay về phía đại bác rồi dùng Hỏa Quyền đấm nát từng cái một. Cả bọn điều khiển súng cũng không thể cản trở gì được mà còn bị thương khắp cơ thể.
Phía bên kia Violet nhanh như chớp đã tiếp cận ngay phía trước đầu xe tăng, bọn chúng còn chưa kịp lên đạn để tấn công thì đã phát hiện kẻ địch áp sát. Cô rút thanh Tuyệt Sắc Đào Hoa chém thẳng về phía trước, Kiếm Khí xuất ra cắt sắt như bùn, bổ chiếc xe tăng làm đôi một cách nhẹ nhàng, động cơ của nó bị làm cho hư hỏng chạm mạch liền nổ tung, thiêu cháy cả binh lính ở bên trong khoang điều khiển.
Violet thì đã kịp thời né ra xa khỏi phạm vi ảnh hưởng từ lâu, cũng nhờ đó mà cô phát hiện ra sự tồn tại của một kẻ khả nghi, hắn đứng tuốt trên mái nhà, tay giương cung nhắm thẳng về phía Krish, điều kỳ lạ là hắn không cầm cung mà chỉ kéo dây cung, vài giây sau từng hạt ánh sáng nhỏ tập hợp lại tạo thành hình dạng mũi tên nhỏ dài. Hắn như thợ săn chờ đợi con mồi vào tầm ngắm, ngay khi đã xác định được thì liền bắn tiễn. Violet hét lớn về phía Krish…
– Hãy lùi ra sau, Krishhhhh…
– Cái gì cơ?
Bất ngờ trước tiếng hét của Violet, cậu xoay người lại nhìn thì bị mũi tên đâm xuyên qua lồng ngực của mình. Krish đau đớn ôm lấy ngực trái, cả cơ thể đổ sập về phía trước.
– Chết tiệt, dám đánh lén sao?
Violet chém Kiếm Khí bay vút lên mái nhà, gã đó tất nhiên dễ dàng né được, hắn cùng sẵn đà lao xuống phía dưới, tiếp đất nhẹ nhàng như loài chim. Violet biết trước điểm rơi của hắn nên lao lên chờ sẵn, nào ngờ phía sau cô bỗng xuất hiện một gã to lớn từ dưới đất chui lên, hắn cầm theo một cây búa to lớn nặng đến ngàn cân. Cây búa vung thẳng vào người khiến cho Violet phải dùng kiếm đỡ đòn nhưng không đủ lực để trụ vững cơ thể.
Cả người cô bay thẳng ra xa, hai chân trượt dài trên mặt đất cả chục mét mới có thể dừng lại được. Sau khi tấn công Violet, gã kia không tiếp tục tiến lên mà quay lưng trở về bên kẻ cầm cung. Hai con người này chính là trung sĩ của lực lượng chiến quân, nằm dưới trướng chỉ huy của thiếu tá Gasha. Tên cầm cung là Tlorion, dáng người của hắn cao ráo, mảnh khảnh còn gã vác búa là Baam, cơ thể như đô vật mỹ to lớn cường tráng.
– Dám liều mạng tấn công vào căn cứ hải quân, cứ tưởng ai hóa ra lại là hai kẻ không biết trời đất là gì. (Tlorion)
– Có thể bọn ta không biết trời đất, nhưng bọn ta lại biết những việc xấu xa mà bọn chiến quân các ngươi đã làm với thị trấn này. Đó là lý do tại sao bọn ta lại quyết định sẽ tấn công nơi đây. (Violet)
– Chỉ với hai ngươi mà nghĩ mình đủ sức sao? Đang tự đề cao bản thân quá rồi đấy. Dẫu rằng các ngươi vừa mới phá hủy nguồn hỏa lực mạnh nhất ở đây, nhưng vẫn còn bọn ta dẹp yên lũ phản động các ngươi.
– Không dễ thế đâu, bọn ta đâu có tới đây để hy sinh cái mạng một cách vô ích được…
– Chẳng phải một tên đã chết rồi đấy sao, còn lại ngươi e là không sớm thì muộn cũng…
– Ai nói với ngươi là ta đã chết vậy hả?
Krish lúc nãy mới chống người đứng dậy, vết thương trên ngực cậu chảy máu đầm đìa không thể hàn gắn lại được bởi nó do năng lượng Ethelious từ cây cung gây ra. Thứ vũ khí mà chúng dùng đều là Đấu khí nhân tạo nên có thể gây sát thương đối với Krish.
– Cũng may nhờ có lời cảnh báo của Violet, ta mới có thể né được đòn tấn công chí mạng của ngươi, làm nó lệch khỏi vị trí ban đầu, nếu không thì chắc nó đã đâm xuyên tim của ta.
– Hừ… xem ra số ngươi vẫn còn may mắn đấy, cũng tại con ả chết tiệt kia. Nhưng không sao, các ngươi cũng chỉ vùng vẫy thêm được vài phút mà thôi.
Vừa nói Tlorion vừa giương cung nhắm về phía Krish, hắn kéo căng dây cung nhưng lúc này lại có đến 5 cái mũi tên xuất hiện cùng một lúc. Đó là chiêu thức “Ngũ Tiễn Xuyên Thi” tấn công vào tay chân và đầu của nạn nhân để kết liễu mạng sống. Chúng xoay tròn theo quỹ đạo không thể nào lường trước được khiến cho mục tiêu khó có thể né tránh. Biết chắc Krish không thể nào phòng ngự. Violet lập tức ứng chiến, cô xuất hiện trước mặt Krish để đảm bảo an toàn cho cậu ấy.
– Vũ Khúc Đào Hoa: Hồng Cầu…
Violet múa kiếm tạo ra vô số cánh hoa đào tụ họp lại với nhau thành hình cầu bao bọc xung quanh hai người. Mũi tên dù có mạnh đến đâu song vẫn không thể nào xuyên phá được, chúng bị đánh bật ra ngoài theo hướng khác. Krish từ trong Hồng Cầu đột phá bay ra, kết hợp Hỏa Tốc với Phản Lực giúp cậu tăng tốc tiếp cận hai tên trung sĩ nhanh đến bất ngờ.
– Baam, mau cản hắn lại.
Tlorion ra lệnh, Baam ngay lập tức nghe theo, hắn tiến lên đón đầu Krish bằng chiêu thức ” Cuồng Bạo Phá” với cú vung búa đầy uy lực có thể khiến Krish tan xương nát thịt. Tuy nhiên tốc độ là khá chậm để theo kịp đường bay của Krish, cậu tung chiêu ” Hỏa Quyền Phi Đạn” vô cùng mạnh mẽ vào thẳng mặt của Baam. Chiêu thức ấy là một cải tiến của Hỏa Quyền với việc tăng thêm sát thương nhờ vào khả năng tạo ra Phản Lực ở cùi chỏ đẩy mạnh cánh tay về phía trước. Ăn trọn đòn đó nhưng Baam chỉ lảo đảo vài bước lui sau, Krish liền bồi thêm ” Hỏa Cước Thái Dương” vào đầu khiến hắn không thể đứng vững được nữa mà ngã hẳn sang một bên.
Nhận thấy tình hình có vẻ bất lợi, Tlorion quyết định tung sát chiêu “Vũ Quang Tiễn”, hắn giương cung lên bầu trời bắn ra vô số cây cung bay về phía Krish như cơn mưa dữ dội. Cậu bây giờ không thể tiến tới hay chạy lui được nữa bởi phạm vi của chiêu thức là cả một vùng trời.
– Krishhh… cậu cứ tiến tới đi, phần còn lại để tớ lo.
– Được thôi…
Krish chẳng biết Violet tính làm gì nhưng cậu vẫn tin tưởng người bạn mới quen này mà dùng Hỏa Tốc lao về phía Tlorion. Trong khi đó Violet cất kiếm Đào hoa rồi rút ra một thanh kiếm khác mạnh mẽ nhất trong dàn kiếm của mình. Đấy là thanh Hàn Long Kiếm, đứng thứ 8 trong top 10 Long Khí, được chế tạo từ gân máu của con Hàn Long trong truyền thuyết, loài thú đã gây ra Kỷ Băng Hà gây tuyệt chủng hàng triệu loài sinh vật.
Cô nắm chắc nó bằng cả hai tay, hít một hơi thật sâu để lấy sức rồi vung kiếm tung chiêu “Hàn Long Hóa Băng Khí”, từ bên trong thanh kiếm, một con rồng to lớn phóng ra lao thẳng lên bầu trời cao vời vợi, nó uốn lượn vài vòng đầy uy dũng rồi xông thẳng về phía đám mưa tiễn, cơ thể nó đi đến đâu Quang Tiễn liền bị hóa thành băng ngay tức khắc. Sức sát thương lẫn vận tốc đều giảm đi đáng kể.
Tlorion vô cùng ngạc nhiên bởi khả năng bá đạo từ cô gái kiếm sĩ kia, cả sát chiêu ít kẻ thoát được kia lại bị cô ấy vô hiệu hóa một cách dễ dàng. Lợi dụng cơ hội này Krish vụt thoát khỏi cơn mưa mà lại gần Tlorion. Hắn ta chẳng còn có gì để kháng cự bởi cây cung kia đã dùng hết năng lượng Ethelious cho sát chiêu hồi nãy, nếu không được nạp thêm năng lượng thì chỉ như đồ vứt đi. Sợ hãi, hắn ném cung về phía Krish rồi dùng hết sức bỏ chạy, nào ngờ lại vị Krish lộn từ sau tới trước chặn đường, cậu đấm thẳng vào mặt hắn một cú đầy đau đớn, hắn ta ngã gục ngay tức khắc bởi cơ thể làm gì có khả năng chịu đựng hỏa khí của Krish.
Chỉ còn lại tên Baam, hắn lúc nãy bị đánh nhưng vẫn chưa hoàn toàn bị hạ gục nên dùng chút sức lực của mình để tấn công Violet. Cây búa to lớn của hắn vung thẳng từ trên xuống với mục đích đập nát đầu Violet. Cô dĩ nhiên không để tên to béo kia muốn làm gì thì làm. Sử dụng thao tác nhanh như chớp, cô cất đi thanh Hàn Long Kiếm rồi rút ra thanh Lôi Nha Kiếm đồng thời tung chiêu “Nhất Lôi Tất Sát”, chiêu thức này tập hợp Lôi Khí vào mũi kiếm rồi đâm thẳng vào người đối thủ, nhưng mục tiêu Violet lựa chọn chính là phần đầu búa bởi tư thế của cô hiện tại không thể tiếp cận mục tiêu.
Mũi kiếm Lôi Nha tỏa ra sấm sét mãnh liệt, nó chạm vào phần kim loại đặc ruột cấu tạo nên cây búa làm nó lõm vào trong một lỗ rõ lớn, lôi khí còn truyền qua đó tấn công thẳng vào người Baam khiến hắn ta giật nảy lên rồi rơi bịch xuống đất, da thịt bốc khói đen khét rẹt.
– Cậu không sao chứ Krish?
Violet nhanh chóng lại gần chỗ Krish để hỏi thăm, cô cảm thấy lo lắng khi vết thương của cậu ấy không cầm được máu lại còn liên tục hoạt động mạnh.
– Không sao đâu, nhiêu đây nhằm nhò gì.
Krish cắn răng chịu đau dùng hỏa khí của chính mình để đốt cháy vết thương nhằm mục đích cầm máu.
– Làm vậy cũng được sao?
– Tất nhiên rồi, tớ là một Ethelia mà, sau khi bổ sung năng lượng vết thương sẽ tự động hồi phục lại thôi. Giờ thì chúng ta vẫn còn có việc phải làm đấy.
– Hay là cậu nghỉ ngơi đi, một mình tớ cũng có thể giải quyết hắn ta mà.
– Nói vậy sao mà được chứ. Đã đến cùng nhau thì phải chiến đấu cùng nhau, thế mới là đồng đội…
– Hừ… ai thèm làm đồng đội của cậu chứ.
Krish mỉm cười không nói gì, cậu cùng Violet tiến thẳng vào bên trong căn cứ. Trận chiến với kẻ cầm quyền thối nát bây giờ mới chính thức bắt đầu.
Ngay khi mở cánh cửa dẫn vào đại sảnh, bọn chiến quân phục kích sẵn từ trước liền nổ súng liên tục. Violet nhanh tay vung kiếm với chiêu thức “Lôi Khí Vạn Vị”, kiếm khí xuất ra liền tỏa thành hàng trăm tia sét nhỏ đánh thẳng vào những viên đạn khiến chúng nổ tung trong không gian. Krish cũng không đứng yên nhìn được, cách giải quyết đám đông tốt nhất vẫn là chiêu Hỏa Quyền Loạn Vũ. Nào ngờ đám này bị hạ gục thì đám khác liền xuất hiện, chúng lũ lượt từ tầng trên kéo xuống.
– Giết lấy chúng, không cho chúng lên trên.
– Muốn ngăn cản ta mà được sao?
Krish nén hỏa khí vào chân, cậu quay qua nói với Violet vài câu ngắn gọn.
– Cậu từ từ lên sau nhé, tớ đi trước đây…
– Này khoan đã…
Violet còn chưa nói xong thì Krish đã bay lên bằng Phản Lực, ngay khi chạm trần nhà cậu lại sử dụng Hỏa Quyền để phá vỡ nó tạo lối di chuyển.
– Vậy mà nói là cùng chiến đấu, cuối cùng lại bỏ đi trước như thế. Thật là…
Krish sau hai lần phá tan trần nhà đã bay lên ngay vị trí căn phòng làm việc của Thiếu tá Gasha, hắn khá bất ngờ khi chứng kiến cảnh tượng cô gái kia đang quỳ giữa háng lão già mà bú mút côn thịt một cách nhiệt tình, khóe miệng cô còn ứa ra một chút chất dịch màu trắng đục mà không cần nhìn cũng biết đó là tinh dịch. Có vẻ như trận mây mưa giữa sếp lớn với cô thư ký đã xong. Họ chỉ đang tận hưởng chút khoái cảm còn sót lại.
Trông thấy có người bất ngờ xuất hiện với phong cách đầy bạo lực, cô gái kia sợ hãi lượm lấy quần áo che đi những phần nhạy cảm trên cơ thể rồi chạy lướt qua Krish để ra khỏi phòng. Nơi đây giờ chỉ còn lại hai gã đối đầu nhau. Một kẻ đại diện công lý nhưng làm điều sai trái và kẻ bị cho là kẻ ác nhưng lại mang trong mình lý tưởng phục hưng chính nghĩa.
– Cuối cùng thì ngươi cũng đến rồi sao? Vậy là bọn chúng không giết được ngươi à? Thật là một lũ vô dụng chỉ tổ tốn cơm tốn gạo…
– Trông ngươi không có vẻ gì là đang buồn rầu khi con trai của mình vừa mới chết nhỉ?
Gasha bình tĩnh đứng dậy, kéo quần lên cài lại khóa, hắn còn mang dây nịt vào cho lịch sự.
– Thằng đó sao? Nó cũng chỉ là một thứ vô dụng không hơn không kém, hèn nhát và yếu đuối, ngoài việc cậy quyền lực của ta ra thì chẳng làm được trò trống gì. Chết cũng chẳng tiếc…
– Ngươi có phải là người làm cha không vậy? Nói thế mà nghe được sao?
– Sao lại không chứ, thứ ta cần trong cuộc sống này không phải là con cái mà là quyền lực. Ta muốn có thật nhiều quyền lực trong tay mình, muốn nhiều kẻ sẽ phải quỳ gối dưới chân ta để thực hiện mệnh lệnh. Cái chức Thiếu tá này quá nhỏ bé, ta muốn được thăng chức lên Đại Tá, Đại Tướng Quân hay thậm chí là cao hơn nữa.
– Hãy thôi mơ mộng đi, kẻ thấp kém như ngươi sẽ không bao giờ tiến được tới đó đâu, có kẻ cầm quyền như ngươi chỉ khiến dân chúng thêm khổ sở mà thôi.
– Những kẻ như ngươi thì hiểu được cái gì chứ, dân chúng sao? Chúng chỉ là những kẻ tôi tớ phục vụ cho bọn ta mà thôi, có gì đáng để trân trọng chứ. Không có chúng bọn ta vẫn sống được nhưng không có ta bọn chúng sẽ bị lũ Ác Tặc ngoài kia giết chết thôi.
– Ngươi lầm rồi, không có ngươi cũng chẳng sao cả, bởi vì chính họ đã nhờ ta tới lấy cái mạng của ngươi.
Krish hùng hổ xông lên với cú Hỏa Quyền, lão thiếu tá liền đấm tay xuống bàn làm nó gãy đôi ra, từ trong hộc bàn bay lên một cây rìu vàng sáng chói lóa. Hắn dùng thân rìu đỡ lấy cú đấm kia rồi lật ngang lại hướng thẳng lưỡi rìu đè xuống cơ thể Krish, cậu không thể thoát được đành phải dùng tay giữ chặt lấy nó. Tuy nhiên với sức mạnh của mình, lão Gasha lại chiếm thế thượng phong càng lúc càng đè cây rìu xuống mạnh hơn, nó chỉ còn cách 1cm nữa là chạm vào da thịt của Krish.
Cũng ngay lúc ấy Violet phá cửa xông vào, cô nhìn thấy Krish đang gặp bất lợi nên vội vàng ra tay tấn công lão già kia. Lôi Kiếm Khí phóng đến đầy uy lực khiến Gasha không thể xem thường, lão vung rìu tạo ra Lực khí từ năng lượng bên trong thân rìu, hai luồng khí chạm vào nhau liền nổ tung, khói đen bay mù mịt khắp căn phòng. Lợi dụng tình thế ấy, Krish liền đấm ngược từ dưới lên cầm hắn ta. Nào ngờ cú đấm không khiến hắn ta suy suyễn gì, hắn nhếch môi cười khinh rồi nắm chặt lấy tay cậu, dùng sức quay vài vòng trên không rồi ném mạnh về phía Violet. Cô liền giơ tay đỡ lấy Krish một cách nhẹ nhàng, tay còn lại cầm kiếm lên đỡ lấy đòn đánh của Gasha đang giáng xuống.
– Hai ngươi chưa đủ sức hạ được ta đâu.
– Để xem…
Krish tung Hỏa Quyền Phi Đạn vào ngực hắn khiến hắn phun máu tươi, hắn vừa nén đau vừa vung gối đánh trả lại bụng cậu, thậm chí còn dùng thân rìu dọng thẳng xuống lưng Krish khiến cậu không tài nào chống đỡ nổi. Mải mê tấn công Krish, Gasha ăn phải một vết chém đến từ Violet, hắn liền thụt lùi về sau để giữ khoảng cách, vì ở vị trí khá gần nên cú chém ăn sâu vào da thịt, máu đang ứa ra như nước chảy.
– Con khốn dám làm ta bị thương, ta sẽ không tha cho ngươi đâu.
Lão già tức giận vung rìu xuống sàn nhà chém nó vỡ làm đôi, Lực Khí bay đi dữ dội đến nổi Violet không thể đỡ được, cả người lẫn kiếm bị đẩy lùi về sau đâm sầm vào vách tường khiến nó vỡ nát, cát gạch rơi xuống đầy sàn nhà. Krish lúc này đã kịp vòng ra sau lưng hắn ta, cậu vung chân tung “Hỏa Cước Xuyên Thiết” vào ngay gáy của hắn khiến cho lão thiếu tá bị chấn động mãnh liệt, đầu óc quay cuồng.
– Lũ ruồi nhặng chỉ giỏi đánh lén, ta sẽ giết sạch tất cả các ngươiiiii…
Lão ta hét lớn vung rìu thành vòng tròn một cách mạnh mẽ, xuất ra sát chiêu kinh khủng nhất của mình. Cơ thể hắn cuốn lấy không khí xung quanh tạo thành cơn lốc xoáy nhỏ thổi tung mọi thứ xung quanh, không chỉ thế, từ bên trong ấy còn liên tục phóng ra Lực khí sắc bén vô cùng với sức phá hoại hủy diệt, nó bay khắp tứ phía chém thẳng bất cứ thứ gì trên đường đi.
Krish nhận thấy tình hình này nếu không kết thúc hắn ta thì chính cậu và Violet sẽ phải chịu kết cục thảm bại. Dù độ cao trong phòng không đủ nhưng Krish vẫn quyết định phóng lên để tung chiêu “Hỏa Lốc Truy Sát”. Trên đường bay cậu nhận lấy vô số Lực khí chém tới nên cơ thể tổn thương khá nặng.
Chiêu thức dù kích hoạt thành công nhưng không đạt được sức mạnh tối đa nên vẫn chưa xuyên phá được cơn lốc của lão Gasha. Violet biết mình cần phải giúp sức mới có thể thành công, cô cũng tung ra sát chiêu “Lôi Kích Cuồng Bạo”. Lôi khí tập hợp lại xung quanh cây kiếm của cô, nó cuồn cuộn xoay tròn như cơn bão giông sắp kéo đến, lao thẳng vào giữa trận gió lốc như mũi khoan siêu cấp.
Chịu đựng một lúc cả hai kẻ tấn công từ hai phía với sức mạnh ngang ngửa mình khiến cho chiêu thức của Gasha bị yếu dần đi. Chỉ trong vài giây nó dần bị xuyên thủng vào sâu bên trong cho đến khi lớp gió xoáy kia hoàn toàn vỡ tan ra. Lão già rơi vào thế bánh mì kẹp thịt, chẳng còn đường lui để trốn thoát. Hắn ăn trọn cả hai chiêu thức, cơ thể vừa bị thiêu đốt vừa bị sét giật thì làm gì có kẻ nào sống sót nổi. Khi chiêu thức của Krish và Violet kết thúc cũng là lúc hắn đã không còn tồn tại trên thế gian này. Căn phòng trở về vẻ yên tĩnh khác thường, chỉ còn sự hiện diện của hai người bọn họ.
– Cuối cùng cũng chiến thắng rồi.
Krish mỉm cười nhìn Violet, cậu giơ ngón cái lên biểu tượng cho lời khen tuyệt vời gửi tặng đến cô ấy trước khi cả cơ thể ngã tự do ra sau, nằm bất tỉnh hoàn toàn trên sàn nhà. Violet đành phải đỡ cậu dậy rời khỏi đó. Trên đường trở về họ gặp lại những người dân lúc nãy vẫn đang đứng ở đó chờ. Nhìn thấy cả hai vẫn còn sống khiến mọi người vui mừng hò reo, họ biết hai vị anh hùng này đã chiến thắng, điều đó đồng nghĩa với việc tự do một lần nữa trở về với thị trấn này…
…
Còn tiếp…