Khách sạn Endiab, phố Thịnh Hồ, Hà Nội một sớm tháng 9.
Cái se lạnh cuối tháng 9 đang tắc đường nên chưa thể đến và cái nắng của ngày cuối hạ vẫn còn vất vưởng trong không khí của ngày đầu thu. Cái nắng ấy tuy không còn gay gắt, nhưng đủ để khiến những người Hà Nội phải xuýt xoa mỗi khi đi ngoài đường. Vân Anh cũng vậy, một ngày đi làm như bình thường của cô lễ tân khách sạn, hôm nay, nó làm ca sáng với người đồng nghiệp: Liên. Sau cánh cửa ở sảnh chính khách sạn là một thế giới khác hoàn toàn với bên ngoài, Liên vẫn nói vui là “thiên đường và địa ngục”, quả đúng thật, thương thay những con người vì cuộc sống xô bồ mà phải nai lưng dưới cái nắng kia chỉ để kiếm thêm đồng tiền mua sữa cho con…
– Anh Quang! – Vân Anh cất tiếng chào Quang – cùng làm tổ lễ tân, Quang làm ca đêm và chờ Vân Anh với Liên đến để giao ca.
– Vân đến rồi à. Nay đi làm sớm thế! (Đồng nghiệp hay gọi Vân Anh là Vân, có lẽ vì như vậy dễ hơn)
– Vâng, sớm mà đã nóng quá rồi anh. Mà hôm qua anh làm cả ca chiều bên kia rồi qua đây làm đêm luôn à?
– Ừ anh làm thông từ 2h chiều hôm qua đến bây giờ đấy – Quang đáp, đoạn chỉ lon nước trên mặt bàn – hai chai Monster, may mà vẫn trụ được.
– Ui khiếp. Thế thôi anh giao ca luôn đi để về còn nghỉ chứ làm lâu quá rồi, em chờ chị Liên đến rồi giao ca thôi.
Vân Anh vừa dứt lời thì Liên cũng bước vào. Công việc giao ca không có gì phức tạp, Quang nhanh chóng giao lại công việc cho hai đứa em rồi về, còn Vân Anh cùng Liên chuẩn bị cho buổi làm mới. Công việc hôm đó cũng đơn giản, vì buổi sáng lễ tân chủ yếu làm check out các phòng, nhưng cả sáng hôm đó chỉ có 8 phòng và 12 khách check out, đã thanh toán nên cả hai thảnh thơi chuẩn bị. Vì đi làm sớm nên cả Liên lẫn Vân Anh đều chưa ăn sáng, và thường là các nhân viên của Endiab đều đến khách sạn, chấm công, làm trước một số việc xong mới sang bên kia đường để ăn tạm thứ gì đó, hôm là xôi, hôm thì bún còn bữa lại là bát cháo trai nóng của cụ bà bên đường.
– Sáng nay chị tính ăn gì chị ơi? – Vân Anh hỏi.
– Chị đang tìm đây. Liên đáp mắt không rời màn hình điện thoại. Đang có mã giảm giá của foody nên chị đang lướt. Em ăn luôn không?
– Dạ có ạ. Chị ăn gì em ăn đó.
– Ừ đây, chị cũng đang tìm. Có hai combo: Một xôi thập cẩm + 1 sữa đậu nành hoặc một bánh mì bò xào nấm + 1 Luvit chanh muối đều là 25k, em chọn cái nào?
– Xôi đi chị, em không thích ăn nấm.
– Ừ thế chị cũng chọn xôi, chị thích chanh muối hơn.
Chưa đầy 20ph sau, hai suất ăn sáng nóng hổi ngon lành đã đến tay hai cô lễ tân khách sạn, cũng chỉ mất từng ấy thời gian, facebook của Vân Anh xuất hiện bài quảng cáo thật đặc biệt. Có lý do để lão Mark có khối tài sản tỷ đô, một trong số đó là biến fb thành thứ có thể “đọc, nghe” những gì người dùng nói để hiện ra những quảng cáo, và từ khóa ở đây, là Luvit chanh muối…
Một nửa ca sáng trôi qua, mới 10h mà khách đã out gần hết, chỉ còn 2 phòng sắp check out. Phần việc cho buổi chiều cũng đã được chuẩn bị hết, hai cô lễ tân lại có thời gian rảnh để lướt facebook, ngón tay của Vân Anh lướt đều trên mặt của con iphone XR thì một hình ảnh gì đó bỗng lướt qua trong đầu. Nó không hiểu thật sự cảm giác ấy là gì, và Vân Anh kéo ngược lại lên trên và rồi nó nhận ra một người quen, trong bộ dạng thật đỗi bất ngờ.
– Chị Liên, Tú đây đúng không ạ?
Liên nhìn vào màn hình điện thoại Vân Anh, hiện lên trong đó là một nam thanh niên đang chụp một shoot hình quảng cáo bình thường cho Luvit, nhưng thanh niên ấy đặc biệt, vì đó là:
– Ừ đúng, Tú. Bây giờ nó đi đóng quảng cáo à?
– Em cũng bất ngờ, trước lúc nó xin nghỉ ở đây em còn tưởng nó làm ở khách sạn khác mà giờ lại đi làm mẫu quảng cáo à?
– Hình như nó làm truyền thông cho Luvit thôi, năm ngoái, vừa tháng 6 trước nó cùng Luvit đến khách sạn mình ở qua đây 1 đêm đó. Hôm đó chắc em nghỉ nên không biết đó. – Liên đáp lại lời Vân Anh.
– Mà cũng nhanh thật chị nhỉ, mới ngày nào ba chị em mình làm cùng mà giờ Tú nó lại thành người nổi tiếng luôn rồi…
Vân Anh vừa cười vừa nói, Liên không đáp, không phải vì không nghe rõ, mà Liên chợt nhớ đến câu chuyện cách đây chưa đầy 4 tháng mà “người nổi tiếng” kia đã cùng nó có một đêm không thể nào quên…
Ngày hôm đó, Liên vẫn nhớ như in, một ngày tháng 6 nóng như đổ lửa, cũng là ngày đáng nhớ với Liên. Nói qua về cô nàng này một chút, từ nhỏ, Liên đã là đứa cô đơn, ít bạn bè, là con út trong một gia đình cực giàu, nó chỉ việc dậy – ăn – học – chơi – ngủ mà không phải nghĩ ngợi gì nhiều. Thời điểm mà quán nét tính giá 3k/h, thời điểm mà bạn nó còn phải để dành từng chút tiền ăn sáng để có thể cùng gặp nhau trên sàn Audition, để so kè với nhau trên VLTK thì Liên đã được sắm một dàn máy cực xịn ở nhà.
Bố mẹ Liên là chủ tịch một tập đoàn đa quốc gia, gần như chẳng bao giờ ở nhà. 2 anh trai của nó, một người vào Nam tiếp quản chi nhánh công ty, một người tới Thái Lan phụ trách công việc của tập đoàn. Số ngày Liên gặp người thân, có lẽ chưa đến 1 tháng/năm và nó chỉ biết làm quen với không gian mạng ảo. Làm quen với thế giới Internet từ năm 12 tuổi, sau 6 năm nó biết quá nhiều thứ so với một học sinh cấp 3 thời ấy, và thứ nó biết nhiều nhất, không phải game, cũng không phải những dòng code…
Mà là…
Tình dục!
Từ những thread r/sex trên reddit, những bức ảnh đầy kích thích của twitter, tumblr, snapchat… cho tới những hội nhóm chia sẻ chuyện tình dục trên fb, Liên gần như nằm lòng. Tiếp cận với tình dục từ sớm – từ khi chớm dậy thì, Liên dễ dàng nhận thức được những thay đổi trong cơ thể, và tình dục như thứ ma túy kỳ lạ khiến Liên ngày càng mê mẩn. Gần như bất cứ khi nào rảnh, Liên đều đắm chìm trong những phần truyện sex, những bộ jav, những con cặc to và dài của đám Mỹ đen… có lẽ vì thế nên nhu cầu của Liên cũng rất cao.
Thủ dâm lần đầu năm 13 tuổi, sau đó nhu cầu của Liên ngày một lớn dần tỉ lệ thuận với độ tuổi cùng độ to của vòng 1. Tuy vậy, Liên không phải lúc nào cũng muốn ngồi trong nhà, giữa 4 bức tường cùng những content tình dục ngập tràn, Liên rất thích chơi cầu lông và rồi nó chọn việc làm lễ tân khách sạn (dù tốt nghiệp ngành kế toán) để có thể làm việc, tiếp cận với nhiều người hơn. Chiều cao 1,65m tạo lợi thế lớn cho Liên và rồi mang về cho Liên chức vô địch cầu lông quận khi còn học lớp 11, đó cũng là lần làm tình đầu tiên của nó.
Đêm ấy, sau khi ăn mừng chức vô địch, nó được HLV đội trường đưa về nhà, và cả hai đã có một đêm thay đổi Liên sau này. Đêm ấy, công tắc dâm dục trong Liên được bật lên, và nó trở thành một “con nghiện sex” bên trong một vẻ ngoài rất đỗi bình thường. Liên đặc biệt thích cảm giác public, nó từng thủ dâm ngay trong nhà vệ sinh nam của trường cấp 3, ngay giữa giờ ra chơi. Nó cũng thích cảm giác bị chơi tập thể, rồi bị bắn tinh tập thể lên mặt, vào lồn, đó cũng là những thể loại phim Liên hay xem nhất, và có lẽ đó cũng là lý do để Liên chưa kiếm được một tình yêu quá 8 tháng dù đã 26 tuổi.
Liên từng cho rằng việc nhu cầu cao, việc yêu cầu người yêu mình làm tình ở những lúc… quái đản là lý do khiến không ai ở lại với nó được lâu…
Nhưng có lẽ, lý do lớn nhất mà nó không nhận ra, chính là việc Liên quá nhanh chán, Liên chưa thể hình dung ra tình yêu là điều gì, chỉ nghĩ đến những cuộc chơi thâu đêm để rồi khi sáng dậy, mọi thứ sẽ biến mất, như cách những ngôi sao băng vội tắt trên bầu trời.
Thứ Liên cần, và Liên muốn, có lẽ chỉ là cơn thỏa mãn trong chốc lát, nơi hơi thở gấp gáp hòa vào nhau. Để rồi sau đó, cả hai sẽ lại như hai con đường, tách nhau ra và không gặp lại dù chỉ một lần.
Quay lại với thằng Tú, Tú từng làm cùng Liên và cả Vân Anh, Quang gần 1 năm, Tú là thằng hoạt ngôn, vui tính, nói nhiều, lắm trò, hài hước… một mẫu người hướng ngoại lạc quan điển hình, khác hẳn với Liên. Sau đó, Tú xin nghỉ làm tại Endiab để đầu quân cho một công ty truyền thông, có lẽ cái tính đó của Tú hợp với một công ty truyền thông hơn là một khách sạn. Công ty của Tú trụ sở chính ở Sài Gòn, và hôm đó, Tú cùng công ty của mình ra Hà Nội tham gia sự kiện, và tất nhiên, Tú chọn Endiab và rồi, đêm đó, hai con người ấy có cơ hội gặp lại nhau một lần nữa…
Hôm ấy, Liên làm đêm, và như một thói quen, những hôm Liên làm đêm sẽ không mặc quần lót. Vì ban đêm, lễ tân không phải yêu cầu mặc áo dài (đồng phục) mà chỉ cần quần dài đen và áo sơ mi trắng, nên nó có thể tự tin không mặc quần lót mà chẳng lo lộ. Thực chất, Liên là đứa ít khi mặc quần lót, chỉ những ngày cần mang bvs là nó mới mặc nhiều hơn một cái quần. Thậm chí, ngay cả đi tập gym, Liên cũng chỉ thường mặc độc một quần thể thao tối màu và sport bra cho… thoáng.
Khi con người ta vận động, các cơ quan trong cơ thể vận động, thì ắt hẳn lượng hormone trong người cũng sẽ tăng, và khi hormone sinh dục tăng thì dễ gây ra cảm giác… nứng lồn. Trong phòng tập chung nam – nữ, nhìn những khối cơ chắc nịch, nhìn body chuẩn đét của hội viên và cả PT, không ít lần Liên phải trốn vào nhà vệ sinh của phòng tập để… thủ dâm.
Điều Liên thật sự thích thú khi không mặc quần lót, là lúc đi xe máy, yên xe cọ vào phần nhạy cảm và cả những làn gió nhè nhẹ thổi vào giữa hai chân khiến Liên rất thích. Không ít lần, quãng đường chỉ 4km từ nhà đến chỗ làm của Liên khiến cơn nứng trong Liên dâng lên tột độ, để lại vệt nước đọng trên yên khi xe đến bãi gửi. Đêm hôm gặp Tú hồi tháng 6 đó, Liên cũng không mặc quần lót, cũng không gặp Tú, vì Tú check in từ 4h chiều còn Liên làm ca đêm lúc 10h tối. Nhưng Liên nghe Quang kể, đoàn khách của Tú hôm đó uống với nhau khá nhiều và gần như mọi người đều say hết, chỉ có Tú là còn tỉnh táo, có lẽ để giữ lại chút hình ảnh cho công ty của nó.
– Anh về nhé, phần việc của sáng mai anh chuẩn bị hết rồi, em chỉ việc trông khách sạn thôi, sáng mai anh lại đến làm nốt – Quang đùa lúc giao ca với Liên.
– Vâng em nhớ rồi, anh cứ về ngủ ngon đi. – Liên đáp.
Và thế là sảnh tầng 1 khách sạn lại quay lại với trạng thái im lặng, tĩnh mịch. Hà Nội đêm hè vắng lặng, không có gió, ngay cả một tiếng rao đêm cũng không, chỉ có tiếng lao xé gió của đám “racingboy” vọng về, ngắt quãng, vang vọng. Về đêm, khi những âm thanh xô bồ của cuộc sống hàng ngày tạm tắt, con người thường nghe rõ hơn nhịp đập, nghe rõ hơn tiếng lòng của mình, có lẽ ấy chính là lý do về đêm con người thường suy nghĩ nhiều hơn, sống đúng với con người của mình. Liên cũng vậy, Liên có thể tạm gỡ bỏ chiếc mặt nạ vui vẻ ra và trở lại với con người thật của mình, một kẻ cuồng dâm, không bạn bè, ham thích cô độc.
Thường thì ca đêm cũng không có gì để làm ngoài việc trông coi khách sạn như bảo vệ, Liên thường bật điện thoại, xem tiktok hoặc chơi PUBG để giết thời gian chờ trời sáng. Thức đêm mới biết đêm dài, mãi mà đồng hồ mới điểm 0h56, còn lâu lắm nữa trời mới sáng. Sau hai trận PUBG trên máy tính ở bàn lễ tân, Liên ngồi lướt facebook thì bất chợt thấy một topic về trai đẹp, và với người dễ nổi máu nứng như Liên, cảm giác ham muốn lại bất ngờ nổi lên. Pornhub premium bật mở, Liên lướt chọn một bộ phim thật ưng ý, và rồi Liên chọn một góc thật đẹp, tránh góc quay của camera, tụt quần xuống, kéo áo lên và ngón tay bắt đầu lần mò đến nơi nó muốn…
Trong khi đó, trên tầng 6, Tú vẫn chưa ngủ dù đã gần 1h. Vài lon bia buổi tiệc xế chẳng thể khiến nó say, nhưng lại khiến nó trầm lặng hơn. Ngồi sát cửa sổ, bên cạnh là lon Budweiser uống còn chút ít, nó cũng giống Liên, đang gặm nhấm nỗi cô đơn của mình. Nó cũng giống Liên, khi đi làm phải cố trưng ra bộ mặt vui cười, thú vị, hoạt ngôn, cố làm mọi người chú ý đến nó, để đêm về, nó lại về với mình nó và cảm giác trống trải trong lòng.
24 tuổi, ít hơn Liên hai tuổi và có thể coi Tú có sự nghiệp đáng mong ước ở tuổi 22. Từ một thằng nhà quê Bắc Bộ tay trắng vào đất Sài Gòn lập nghiệp, Tú dần có được mọi thứ. Sau 2 năm, Tú từ nhân viên bình thường bất ngờ có được một vị trí tốt trong công ty, một căn hộ vừa đủ để “chui ra chui vào” và nuôi đứa em đang học năm nhất đồng thời xây cho bố mẹ một căn nhà khang trang ở quê. Nhưng rồi nó lại thiếu đi thứ cũng quan trọng không kém: Người yêu.
Khác với Liên, Liên không giữ được người bên cạnh mình vì thực chất Liên không mong muốn tình yêu mà chỉ là tình dục, còn Tú, nó có thể khiến tất cả phải bật cười, phải nghe theo những gì nó làm. Nhưng mỗi khi đứng trước người nó thích, câu duy nhất Tú nói được chỉ là “em ăn cơm chưa?” Dần dà, nó quên mất cảm giác yêu là gì, cũng không muốn nghĩ đến việc tìm nửa kia cho mình.
Một đêm hè Hà Nội, cùng 1 nơi, hai con người với những khoảng trống trong trái tim, một cuộc sắp đặt của định mệnh.
Lon Budweiser thứ 3 trong đêm, Tú có lẽ đã ngấm hơi men nhưng nó vẫn còn tỉnh táo, khác với mọi người, khi say hẳn, Tú sẽ nằm im, không nói không rằng, chỉ ngủ cho tới khi tỉnh. 3 lon Buds chưa đủ để làm Tú say nhưng đủ để nó là chính nó – như cách mọi người vẫn nói “khi đàn ông say, hắn sẽ nói những lời thật nhất”. Bia thì còn mà mồi thì hết, Tú không muốn uống nốt chỗ bia còn lại mà không có mồi, nên nó đành đi xuống tầng 1 để mua ít đồ nhắm từ cây bán hàng tự động ở ngay cạnh cổng khách sạn. Đi tới cửa, Tú bỗng quay lại, xách theo 1 chai corona và 1 chai ken, nó đều quen hết các nhân viên lễ tân của khách sạn, nên nó muốn cùng uống một chút với người làm ca đêm đang ở tầng 1. Dù sao thì hai người cũng nhanh hết đêm hơn là một, cửa phòng đóng và nó bước vào thang máy.
Dù đã từng làm ở khách sạn này hơn 5 tháng, nhưng một mình trong thang máy, 4 bề là gương lúc 1h sáng cũng khiến Tú lạnh lưng đôi chút. Thêm cả hơi men vẫn đang mắc kẹt trong người dễ khiến người ta thấy sợ hãi hơn. Tú nghĩ lại chuyện hồi bé bọn bạn vẫn truyền tai nhau, rằng nửa đêm mà soi gương thì sẽ thấy ma, hồi đó Tú tin sái cổ nên mỗi lần đi vệ sinh ban đêm nó đều chạy thật nhanh qua gương ở nhà tắm. Lớn lên một chút, Tú nhận ra rằng ma quỷ không phải thứ đáng sợ, mà đó là lòng người. Ban đêm, khi con người sống thật với bản thân nhất, đứng trước gương, phần đen tối, phần “con” sẽ hiện ra khiến ta hoảng sợ. Ai sinh ra cũng có cả phần con và phần người, nhưng ghìm phần con xuống không phải thứ ai cũng làm được.
Nhưng Tú lại làm được điều đó rất tốt, bằng chứng là Tú luôn có những quyết định rất lý trí ngay cả ở những tình huống bất ngờ nhất.
Cánh cửa thang máy mở ra, Tú bước ra cửa. Nó nhìn vào quầy lễ tân đang vắng người trông thì hơi bất ngờ.
Nhưng rồi khi nó bước thêm hai bước nữa, ở bên tay trái, một chuỗi âm thanh đầy kích thích phát ra làm Tú khựng lại.
Trước mắt nó là người đồng nghiệp trầm tính, ít nói, có phần nghiêm túc và lạnh lùng ngày nào. Liên vẫn chưa biết rằng mình đang bị nhìn thấy, mắt nó vẫn mải theo dõi bộ phim trên điện thoại, hai tay thì vẫn đang mải miết làm công việc của mình.
Tiếng “cộc” thật lạnh của hai chai bia đặt lên bàn quầy lễ tân bỗng chốc kéo Liên về với thực tại, tiếng kêu ấy làm tắt hẳn tiếng rên của Liên, cũng làm cơn nứng của cô tắt lịm trong ít phút. Liên biết rằng, việc mình vừa làm đã bị ai đó trông thấy, và cô chỉ mong câu chuyện sẽ êm thắm.
Và Liên sửng sốt khi biết rằng Tú là người đang đứng trước quầy lễ tân, nhưng nhìn khuôn mặt bình thản đến lạ, khác hẳn với vẻ mặt bình thường của Tú, Liên hiểu rằng mọi chuyện sẽ không có gì nghiêm trọng cả.
– Nay chị làm đêm ạ? – Tú hỏi một cách đầy bình thản.
– À ừ, nay chị làm đêm. Hôm nay em lại về mái nhà xưa đấy à? Đồ ăn trong đó không ngon hay sao mà giờ vẫn gầy thế?
– Em bị gầy kinh niên mà. Lâu lắm mới trở lại khách sạn, mọi thứ vẫn thân thuộc quá chị à.
– Cũng đúng. Gần như không có gì thay đổi…
– Chị uống đi. Tú đưa chai corona đã mở nắp cho Liên. Làm đêm uống chắc không sao đâu nhỉ.
– Có sao, nhưng sao ở trên trời, còn bây giờ chỉ có chị với em thôi. Mà không có đồ nhắm à?
– Em đang tính mua ở máy bán, không biết còn bò khô không nữa.
– Bò khô, gà khô chị đều có đây. Nãy mua để ăn đêm mà no quá, chưa ăn được. Mấy khi Tú về thăm khách sạn, giờ là người nổi tiếng rồi, chị bị phạt 1 hôm cũng chẳng sao. Liên thích thú.
– À được thế thì tốt quá. Tú cười nhẹ. Hai cổ chai chạm vào nhau, tiếng “keng” vang vọng khắp sảnh tầng 1.
Giữa đêm, hai con người ấy ngồi tâm sự với nhau những câu chuyện mà cả hai chưa từng nói, thậm chí có lúc Liên suýt khóc. Hóa ra, trong trái tim hai con người ấy có nhiều điểm tương đồng đến lạ…
Chẳng mấy mà hai chai bia chỉ còn lại chút xíu, gói bò khô cũng đã hết. Vị cay của ớt trong gói bò khô khiến khuôn mặt cả hai đỏ ửng lên dù điều hòa vẫn bật. Hơi men trong mạch máu lan tỏa cùng vị cay nóng của ớt khiến cơn nứng tắt vội khi nãy của Liên bỗng trở lại. Cô cảm nhận được dòng máu nóng đang chảy mạnh trong người, hai núm vú thì dần săn lại…
– Chị làm tiếp nhé, em lên nghỉ đây, hy vọng là sau này còn dịp gặp lại. Vứt hộ em hai vỏ lon luôn nhé. Tú nói.
– Khoan đã…
Tiếng gọi với ngập ngừng của Liên níu chân Tú lại, hắn quay đầu thì bất ngờ khi thấy Liên đang đứng sát hắn, ngay trước mắt. Sẵn có hơi men trong người, hơn nữa nhìn Liên “mơn mởn” trước mắt, Tú chỉ có thể kìm được dục vọng trong tâm xuống, chứ không thể ghìm được con cặc đang nổi to lên trong quần.
Chưa kịp nói câu gì, Tú cảm thấy như có dòng điện chạy qua người khi tay Liên chạm vào giữa háng Tú. Nói về sức vóc, Tú thua chắc Liên dù là đàn ông, Tú cao hơn Liên một chút, nhưng gầy hơn hẳn, và Liên còn đi tập gym đều đặn nên có sức khỏe tốt. Trong phút chốc, Tú bị đẩy sát vào góc tường, Liên vội nói:
– Đừng bỏ chị đêm nay, ở lại với chị, chị cần em, nhé Tú.
Đàn ông chỉ có đủ máu để một cái “đầu” suy nghĩ tại một thời điểm, Tú dù là người rất “cứng” nhưng không phải gay, nó nhắm mắt lại và đặt lên môi Liên một nụ hôn thật sâu. 24 năm cuộc đời, đây là lần đầu tiên nó hôn một người con gái. Sau khi hôn nhau mê đắm, Liên kéo Tú vào góc kín của sảnh tầng 1, quần áo trên người của cả hai bỗng trở nên thừa thãi. Tú chưa có bạn gái nhưng vẫn xem sex và quay tay đều, nó nhẹ nhàng cởi áo của Liên và kéo áo ngực lên để lộ hai đầu ti hồng và nhỏ. Hai tay mân mê hai đầu vú, mồm thì liên tục hôn, Tú thật sự tận hưởng cảm giác này, còn Liên thì oằn mình trong cơn sướng.
Sau khi mát xa phần trên, Tú nhẹ nhàng cởi áo ngực Liên, tay thò xuống phần thân dưới, cởi phăng quần Liên đang mặc. Hai tay Tú liên tục kích thích vùng kín Liên làm dâm thủy ra ào ạt. Khi lưỡi Tú chạm vào phần thịt ở giữa hai chân ấy, Liên bất chợt kêu thành tiếng, tiếng rên ấy sớm bị nuốt chửng bởi không gian vắng lặng.
Máu dâm bị đẩy lên cực đại, khi Tú vẫn đang đưa lưỡi của mình khắp âm đạo Liên, bất ngờ Liên đẩy Tú ra và nói nhỏ: “Dùng thứ gì đó cứng và lạnh hơn đi” rồi không kịp để Tú kịp nghĩ, Liên thò tay với chai corona bằng thủy tinh đang nằm cách đó không xa và Tú rất nhanh hiểu mình phải làm gì. Phần cổ chai bia thon dài nhanh chóng ngập trong dâm thủy của Liên, chai bia vẫn còn lạnh, phần bia còn trong chai cũng vậy nên ngay khi cái chai được nhét vào âm đạo của Liên, cô như bị kích thích bởi một nguồn điện cực lớn vậy.
Sau những phút mân mê với người đẹp, Tú cũng không chịu thêm được nữa, nó đứng dậy, kéo quần xuống lộ ra con cặc vừa to vừa dài khiến Liên thoáng giật mình. Liên từng thử qua rất nhiều con cặc trước đây, nhưng của Tú thật là đặc biệt, từ vóc người đến con cu, Tú thấy rất giống diễn viên Jordi El Nino Polla của Brazzers.
Gầy là thầy đụ, Liên nghĩ vậy và liên ngậm con cu trong mồm, mút lấy mút để. Nhưng có vẻ Tú thích con cu của mình ngập trong cái khác hơn nên chưa đến 2 phút, Tú đẩy Liên ra và nhẹ nhàng nói: “Đến lúc làm chuyện khác rồi” và cả hai bước vào phần chính của cuộc ân ái. Liên nằm ngửa, đặt hai chân lên vai Tú, Tú rê con cu ở mép lồn đang rỉ nước của Liên và rồi ấn vào thật nhẹ nhàng. Có lẽ nó không muốn làm Liên đau, nhưng Liên lại thích thứ gì đó mạnh mẽ hơn, và Tú cũng lờ mờ hiểu ra điều ấy nhờ biểu cảm trên khuôn mặt bạn tình.
Những cái nhấp nhanh hơn, mạnh hơn và tiếng kêu rên của Liên càng ngày càng gấp, hai người lại chạm mặt vào nhau, lại hôn nhau nồng cháy trong cơn khoái cảm. Liên vốn thích bị chơi mạnh bạo, nó rỉ tai Tú: “Bóp cổ em đi” và Tú hơi bất ngờ khi Liên đổi cách xưng hô nhưng nhanh chóng chiều theo yêu cầu người đẹp.
Một tay mân mê đầu vú, tay kia nhẹ nhàng bóp cổ Liên khiến khoái cảm trong Liên tăng gấp bội. Nhấp được một lúc, Liên ghé tai Tú nói nhỏ “đổi tư thế đi nào” và Liên tiếp tục sắm vai chủ động, nhẹ nhàng đẩy Tú ra, đặt hai tay và đầu gối lên sàn để chuẩn bị doggy. Tú thò tay vạch mép bướm của Liên ra, lấy đầu cu rê ở mép ngoài rồi bất ngờ đâm mạnh, Liên dù đã chuẩn bị nhưng vẫn khá thốn sau cú nhấp ấy.
Nhưng cảm giác khó chịu tan rất nhanh sau đó khi những cú nhấp sau đó cứ đều đều kích thích khắp người Liên. Vì đã biết sở thích của bạn tình, Tú không để người đẹp gợi ý lần nữa, vừa nhấp Tú vừa lấy tay đánh mông của Tú. Bờ mông to, săn chắc nhờ đi tập gym đều đặn thật sự tạo cảm giác rất “đã” cho Tú sau một lần tét mông. Giữa đêm khuya vắng lặng, tiếng rên của Liên đều đều phát ra nơi góc sảnh tầng 1 khách sạn, trước khi nó bị nuốt chửng bởi màn đêm đậm đặc. Hai người quấn lấy nhau tới gần 1h liền, mồ hôi đầm đìa và cuộc vui cũng chuẩn bị đến lúc tàn khi cả hai nhận thấy mình sắp lên đỉnh. Tú nhắm nghiền mắt, nhấp nhanh hơn, Liên cũng thở gấp hơn, mặt đỏ thêm và rồi Liên nói trong hơi thở dồn dập:
– Nhanh lên, mạnh lên anh ơi. Ra bên trong em đi, ra hết bên trong đi.
Tú không kịp nói lời nào, nó nhấp thật nhanh, đâm lút cán con cặc của mình và rồi bắn rất nhiều tinh trùng vào lồn của Liên. Cả hai ra cùng lúc, hai tiếng kêu lúc cả hai cùng lên đỉnh như là tiếng pháo hoa nổ trên bầu trời, trước khi màn đêm vắng lặng lại bủa vây…
Đồng hồ điểm 3h30 sáng, vẫn còn rất lâu nữa trời mới sáng. Sau khi chỉnh lại quần áo cho mình, lấy khăn lau mồ hôi cho Liên (tất nhiên, lau hết những thứ đang dính trên sàn), Tú đỡ Liên dậy và cả hai cùng đến cạnh quầy lễ tân. Gói khô gà vẫn còn hơn nửa, trên phòng Tú vẫn còn vài chai bia, nghĩ là làm, Tú lại mang thêm vài lon xuống để cùng Liên chờ trời sáng. Vẫn những câu chuyện cũ, những lời tâm sự nhẹ nhàng để cả hai có thể hiểu rõ về nhau hơn, giữa cảnh trời đêm Hà Nội, hai con người sau cơn ân ái đang muốn níu lại chút nữa những cảm xúc về nhau, trước khi lại tách xa nhau không biết bao giờ mới gặp lại.
Sau đêm đó, Tú sẽ lại về với Tú của ban ngày, vui vẻ, nhưng lại luôn cô đơn và không thể tìm cho mình một tình yêu đích thực.
Cũng sau đêm ấy, Liên sẽ quay lại với con người thật của mình, ít nói, trầm lắng và không muốn tình yêu, chỉ mong tình dục…
Cả hai có lẽ đều hài lòng với những lựa chọn của mình, họ không muốn thoát khỏi vòng an toàn? Hay họ đang ở ngoài vòng an toàn nên mới không thể tìm cho mình tình yêu đích thực?
Không ai biết cả, ngay cả Liên, cả Tú…
Trời sáng dần, trước khi Tú quay lại phòng nghỉ, cả hai lại quấn với nhau “làm hiệp nữa”. Tú đè Liên vào góc tường, thò tay vào trong bướm Liên và lấy hai đầu ngón tay khuấy đảo bên trong âm hộ nàng. Liên ú ớ trong sung sướng trước khi bắn nước ra đầy sàn nhà chỉ trong ít phút, khi con cặc của Tú cứng lên lần nữa, cả hai quyết định chơi kiểu cowgirl.
Không biết vì mệt hay vì lý do gì, Tú chỉ nhấp được một lúc thì bỗng nhận thấy rằng thấy dòng tinh trùng chuẩn bị được bắn ra. Bất ngờ, Tú ghé tai Liên, bảo nàng đứng dậy rồi nhét con cặc to dài vào mồm Liên, Liên cũng không vấn đề gì với chuyện đó, mút con cặc của Tú ngon lành, trước khi dòng tinh trùng ấm nóng chuẩn bị rời đầu cu của Tú, Liên bất ngờ đẩy nó ra để tinh trùng bắn hết lên mặt mình. Quả thật, Tú bắn rất nhiều, tinh tràn đầy mặt Liên và Liên thích thú gạt hết chỗ chất lỏng sệt ấy cho vào mồm nuốt ngon lành. Tú ngồi dựa vào tường, khẽ cười, Liên hỏi:
– Lần đầu mà được thế này, xem ra kỹ năng của chú cũng thuộc dạng tốt đó nha.
– Xem sex mỗi đêm để làm gì hả chị – Tú đáp.
– Thế thì nhanh kiếm người yêu đi. Đừng như chị, chị không muốn ai như mình cả. Người như chị không xứng đáng có được tình yêu…
– Chuyện gì đến, nó sẽ phải đến. Không thể cản và cũng không thể gượng ép, như việc mà chúng ta vừa làm đó thôi ạ, còn xứng đáng hay không cũng chỉ nằm trong suy nghĩ của mình thôi chứ chẳng tồn tại ngoài đời đâu.
– Có lẽ vậy, thôi thì làm kẻ cô đơn vẫn dễ chịu hơn nhỉ.
Đúng vậy, làm kẻ cô đơn, có lẽ lại dễ chịu hơn, vì ta càng muốn tìm niềm vui để khỏa lấp những căn phòng trống trong tim, ta lại nhận ra rằng thứ mình cần không nhiều hơn là khoảng trống để có thể tìm sự yên bình.
Dòng suy nghĩ của Liên về lần làm tình chớp nhoáng với đồng nghiệp cũ cách đây 4 tháng sớm bị cắt đứt, khi một khách đến quầy lễ tân để check out. Như vậy là buổi sáng nay đã xong hết việc, Liên cười thầm, cũng khá thú vị, chỉ từ một quảng cáo rất bình thường sau khi lỡ nói tên sản phẩm và để fb “nghe” được, Liên lại nghĩ về lần làm tình đêm đó. Và cũng đã hơn 2 tháng Liên chưa làm tình lần nào khác, tất nhiên, với một người nhu cầu cao như Liên, chừng đó là quá dài.
Bất ngờ, điện thoại có thông báo mới, từ Tinder…
Một anh chàng to cao Liên vừa quẹt phải tối qua, đã nhắn tin lại với Liên, một thanh niên có bio vô cùng thú vị…
– Chị cười gì đấy? – Vân Anh hỏi.
– Đoán xem trưa nay ăn gì? – Liên đáp với nụ cười ranh mãnh và đầy dâm đãng trên môi, trong sự mơ hồ của Vân Anh…
…
Còn tiếp…