“Trên giường bệnh, khoa hồi sức cấp cứu.”
Tần Lâm mở mắt ra.
Giờ phút này, Thiên Bảo tâm tình thật đạ mấu muốn sụp đổ.
Mẹ nó!
Hắn nhớ mình đang độ kiếp vô thượng cảnh thì bị tên khốn Tần Lâm đánh lén. Trọng thương vì bị đánh lén cộng thêm lôi kiếp quá khủng bố trong lúc tuyệt vọng hắn đã quyết định tụ bạo đồng quy vu tận cùng Tần Lâm.
Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng Trailer.
Thiên Bảo vậy mà trọng sinh rồi.
“Ta mẹ nó không phải xuyên không qua nha…”
Thiên Bảo khóc không ra nước mắt đồng thời trong đầu hiện ra thêm kí ức không thuộc về hắn thuộc về hắn.
“Mẹ nó đây là trí nhớ của tên khốn Tần Lâm nha”, và lúc này hắn trọng sinh về lúc Tần Lâm lúc trẻ.
Tần Lâm lúc trẻ là con trai của một nhánh phụ của Tần gia một trong các gia tộc cổ võ.
Một lần cha mẹ hắn mất trong lúc làm nhiệm vụ để lại hắn cùng chị gái và cái nha hoàn. Được thừa kế quyền lợi của cha mẹ để lại hắn là một trong bốn cái thánh tử có quyền tranh cử tộc trưởng đời tiếp của gia tộc.
Nhưng vật đổi sao rời, mẹ nó hắn trong một lần tỷ võ giao lưu thì gặp nạn. Chả hiểu sao lúc xuất trận thì toàn thân mất hết sức lực chỉ biết đưa thân ăn đòn. Kết quả hắn bị đánh phế hai chân bị bị đối thủ đánh nát không thể phục hồi chỉ có thể ngồi xe lăn cả một đời. Hắn thành phế vật cộng thêm thua quá mất mặt gia tộc nên bị gắt bỏ sau cùng mất vị trí thánh thử và tay biểu đệ.
Tộc trưởng vì nể tình cha mẹ hắn hy sinh vì tộc nên cấp cho một ít tài sản ở ngoại giới để sinh sống qua ngày.
Từ đó hắn suốt ngày chán nản chỉ biết uống rượu làm một cái phế vật đúng nghĩa, công ty do chị gái hắn quản lý bị đủ điều chèn ép sống rất chật vật. Lúc này trong viện là hắn bị công ty đối thủ bắt cóc để uy hiếp chị gái mình. Hắn trốn đi nhưng vì ngồi xe lăn nên không tránh kịp bị ô tô đâm cấp cứu. Về sau còn nhiều chuyện khủng khiếp nữa xảy ra với hắn như công ty bị chiếm, chị gái tự sát, bạn gái bị hãm hiếp tập thể đến chết, chị học lớp trên thân với mình bị bắt bán cho bọn buôn người… nói chung toàn chuyện đau khổ khiến cho hắn nhập ma đạo.
Hài thở dài Thiên Bảo thấy thương cho tên Tần Lâm này.
– Ting! Hệ thống thành công khóa chặt ký chủ, đang dung hợp 0%… 10%… 50%… 100%
– Ting! Hệ thống thành công mở ra. Ban thưởng tân thủ gói quà lớn một phần, đã tự động đưa vào không gian trữ vật.
– Ting! Bản hệ thống có tác dụng hỗ trợ ký chủ tăng lên thực lực bản thân.
– Hệ thống, cái gì hệ thống?
– Đây là đâu, tôi là ai? Thiên Bảo ngơ ngác mở mắt ra.
– Bản hệ thống là “Trai Dam Dang” hệ thống.
– Trai dâm đãng nghe xong Thiên Bảo thốt một tiếng.
– Ngươi mới dâm đãng cả nhà ngươi dâm đãng. Hệ thống nổi giận hét lên.
– Trai đảm đang nghe không là trai đảm đang.
– Vậy ngươi để làm gì mà ta mẹ nó tại sao lại ở trong thân xác này?
Tiếp nhận một hồi thông tin của hệ thống trong đầu.
– Thì ra là vậy. Thiên Bảo chợt hiểu ra.
– Mở ta gói quà số 1, kí chủ nhận được hộp kẹo mút đa năng.
Hộp kẹo mút đa năng có thể chế tạo kẹo mút có đủ mùi vị và kiểu dáng tùy thích mùi vị siêu ngon vượt qua khái niệm ngon của trái đất, còn gì nữa kí chủ tự nghiên cứu thêm.
Thiên Bảo nhận lấy hộp kẹo mà trong lòng gào thét.
– Ông trời ơi cái này để ta ăn cho sướng mồm à, cái này với ta có tác dụng cọng lông.
– Ký chủ có thể làm nhiệm vụ hoặc giết địch để nhận được phần thưởng hoặc điểm “dam dang” (điểm dam dang có thể hối đoái vật phẩm trong mục thương phẩm của hệ thống).
Ngoài ra ngẫu nhiên sẽ có hộp quà may mắn ngẫu nhiên xuất hiện trong phạm vi và thời gian nhất định, ký chủ thu thập sẽ nhận được phần quà may mắn ngẫu nhiên.
– Hi vọng ngươi thích món quà bất ngờ này, con cờ của ta. Phía ngoài không gian một đôi mắt nhìn xuống Thiên Bảo rồi biết mất.
“Đã sống lại trong thân xác của ngươi đành vậy ta sẽ giúp ngươi xóa bỏ tâm ma”.
Hắn đảo mắt qua thấy bên cạnh giường là cái Tiểu Mị hầu gái đang ngủ quên, ngắm nhìn kỹ cô bé này khá xinh đã 16 cơ thể đã phát dục làn da trắng nuột, thấp thoáng dưới khe áo là hai trái đào tròn trịa.
Tần lâm đưa tay với xuống xoa nhẹ lên hái cái đào mê người ấy bỗng nàng mơ màng tỉnh dậy làm hắn vội thu tay lại, Tiểu Mị nhìn thấy Tần Lâm tỉnh lại thì hết đỗi vui mừng ôm choàng lấy hắn khóc nức nở: “Cậu chủ… cuối cùng cũng tỉnh rồi.”
Có lẽ vì quá vui mừng mà quên mất ý tứ hắn ngồi trên giường bị nàng đứng ôm mặt áp vào trong ngực nàng.
“Mềm quá” thừa cơ hội hắn cũng giả vờ khóc lóc đưa tay ra ôm chặt lấy Tiểu Mị.
“Hu hu ta xin lỗi đã để Mị nhi nhà ta lo lắng, cho ta xin lỗi Mị nhi nhiều.”
Hắn vừa nói vừa úp mặt cạ vào hai trái đào mát rượi, mùi hương cơ thể nàng cùng 2 trái đào tiên mềm mại khiến hắn đê mê.
Theo như trí nhớ của hắn thì cô nàng Tiểu Mị này là người hầu của hắn. Cha mẹ hắn lúc xưa từng cứu nàng ra khỏi bọn buôn người, vậy nên sau khi cha mẹ hắn mất nàng quyết định làm người hầu cho Tần Lầm để đền ơn. Lúc nhỏ vì mồ côi nên nàng luôn bị bọn trẻ khác bắt nạt chỉ có Tần Lâm luôn quan tâm bênh vực nàng, lại lén giấu đồ ăn ngon cho nàng. Vì thế từ bé đến giờ hắn luôn là mặt trời trong tim nàng. Mặt khác, chứng kiến nỗi đau mà hắn phải chịu bao lâu nay càng làm cho nàng thêm yêu thương hắn, chăm sóc cho hắn cả đời dù cho hắn là một tên tần phế.
“Thiếu gia đã thấy khỏe chút nào chưa ạ?” Tiểu Mị vừa lau nước mắt vừa hỏi hắn.
“Ta không sao rồi à có thứ này cho ngươi, xem ta làm ảo thuật đây.” Hắn vừa trả lời sau đó từ trong nhẫn trữ vật xuất ra một thanh kẹo mút vị chocolate.
“Tèn ten thưởng cho ngươi vì đã vất vả chăm sóc thiếu gia ta đây hiện giờ ta chả có gì nhưng sau này ta sẽ để ngươi không phải vất vả nữa” Hắn nở nụ cười một nụ cười đầy rạng rỡ, dưới nắng mai chiếu vào khung cửa sổ nụ cười ấy của hắn càng thêm mị lực làm cho Tiểu Mị bị đốn tim trong giây lát.
“Cảm ơn, cảm ơn thiếu gia” đưa tay run run nhận lấy nàng lại bật khóc, khóc vì vui mừng bởi vì lâu lắm rồi nàng không được thấy hắn cười vui đến thế. Bao lâu nay nàng chỉ thấy hắn luôn gắt gỏng với mình.
“Để ta giúp ngươi” hắn bóc vỏ kẹo rồi đưa vào miệng nàng. Ngoan ngoãn như một con cừu non nàng hé đôi môi ngậm lấy cảm nhận vị ngọt mỹ dịu từ kẹo, mùi vị ấy thấm vào tâm trí nàng từng chút từng chút một.
“Xoạt, ngon quá thiếu gia ơi Mị Nhi chưa bao giờ được ăn kẹo ngon như vậy”. Tần Lâm mỉm cười gật đầu hắn biết nàng không nói khoa trương bởi vì siêu cấp kẹo của hệ thống đâu phải kẹo bình thường có thể so sánh. Nhìn nàng đưa lưỡi liếm rồi mút ngon lành thanh kẹo làm hắn suy nghĩ không biết mỗi ngày cho nàng ăn có thể hay không tạo cho nàng một loại kỹ năng bú mút cái khác đỉnh cao hay không. Suy nghĩ đến cái cảnh Tiểu Mị xinh đẹp quỳ dưới chân mình mút kẹo mút làm cho cơ thể hắn bỗng phản ứng, cái thứ đó bỗng nhiên ngóc lên.
Ngọa tào (hoặc là mẹ nó), cái tiểu đệ ngóc lên mất kiểm soát làm hắn xấu hổ vô cùng, ho nhẹ một tiếng đánh sang chuyện khác để tránh Tiểu Mị nhìn thấy.
“Mị Nhi đi làm giấy xuất viện đi ta đã khỏe hẳn rồi”.
“Thiếu gia người mới tỉnh lại hãy ở thêm vài ngày để theo dõi thêm đã” nàng ngơ ngác nhìn hắn.
Đưa tay vuốt ve mái tóc nàng”Mị Nhi ngoan ta đã khỏe rồi, bầu không khí ở đây chỉ làm cho ta thêm mệt mỏi mà thôi”.
“Vâng Thiếu gia” nàng ngoan ngoãn nghe lời đi ra vừa đi vừa mút kẹo một cách ngon lành.
Cửa phòng đóng lại Tần Lâm một lần nữa dùng thần thức kiểm tra cơ thể mình.
“Xương cốt gân mạch chân đều bị đứt vụn, đan điền bị hủy, lại còn bị người hạ độc. Tần Lâm a tần Lâm số ngươi thật khổ bức nha”.
Vận chuyển Cường Dương công điều hòa khí huyết hắn nhận ra linh khí nơi này quá mỏng manh, thật mẹ nó đúng hơn là gần như không có, chả trách tại sao chỉ có cỗ võ mà không có tu tiên giả. (Lưu ý cường dương công là công pháp của Thiên Bảo nhé hiện tai trong thân thể Tần Lâm nên mình sẽ dùng luôn tên lâm này vì về sau Thiên Bảo đã chấp nhận sống lại một đời dưới tên Tần Lâm này, bản tính mê gái cũng là của Thiên Bảo).
Xuất viện xong hai người trở về căn hộ của Tần Lâm, nơi này được tỷ tỷ hắn thuê cho ở dưỡng bệnh, một phần vì nó yên tĩnh hai là an ninh đảm bảo, thứ ba là nó ở gần công ty. Nên suốt thời gian qua Tần Lâm cùng Tiểu Mị ở nơi này thế nhưng chị gái rất ít khi đến thăm hắn. Tần Như chị gái hắn ít đến thăm không phải vì hắn là cái đệ đệ tàn tật không có tương lai mà là ngược lại nàng rất yêu thương người đệ này, từ bé nàng luôn quan tâm cưng chìu hắn, nhiều lúc phạm lỗi bị phụ mẫu trách phạt nàng luôn bao che cho đệ đệ mình.
Từ lúc phụ mẫu qua đời Tần Lâm lại càng là người thân duy nhất của mình nên nàng luôn cố gắng làm ăn quản lý công ty để tìm thần y chữa bệnh cho đệ đệ mình, mỗi lần đến thăm thấy hắn khuôn mặt mất hết sức sống của đệ mình là lòng nàng lại đau như dao cắt.
Tiểu Mị chậm rãi đẩy xe lăn đến cổng, Tần Lâm ngồi trên xe lăn chậm rãi nhìn quanh cảm nhận cái không khí trong lành của buổi sáng. Thần thức tản ra bao quát hết thành phố cộng thêm dung nhập trí nhớ hắn nhận ra thế giới này có điểm giống mà cũng có khác trái đất trong tìm thức của hắn, nó có lẽ là trái đất song song, tốc độ phát triển hiện tại khoảng bằng trái đất cũ tầm năm 2005. Có nhiều đất nước khác cũng không có nhiều cái ở trái đất cũ như văn học phim ảnh công nghệ, nói chung có giống và khác.
Vừa về đến trước cổng “Ồ Tần Lâm về rồi sao”.
Đột nhiên thanh âm của nữ tử từ bên kia hàng rào gọi qua.
Tần Lâm ngẩng đầu nhìn sang bên kia, thì thấy một bạch y bé gái đang đứng cùng một nữ phụ, mang kiến nhìn rất tri thức. Tiểu la lị vô cùng đáng yêu da trắng giống như hoa lan trong rừng, khuôn mặt thanh tú, khí chất cao quýt không hề mang một chút trần tục nhân gian.
“Lan Nhi!”
Tần Lâm trong lòng chấn động mạnh mẽ, thân hình khẽ run lên. Hắn gọi tên nàng như một bản năng. Trong trí nhớ thiếu nữ xinh đẹp như hoa Lan kia là con gái út của Hoa Mộc Chí, một gia tộc nổi danh về y thuật. Nàng tên Hoa Mộc Lan vừa vào cấp hai vì đi học nên ở chỗ này cho gần trường, đứng phía sau nàng là cô cô Hoa Mộc Liên.
Mộc là người vô cùng tốt bụng hay quan tâm Tần Lâm là một cái ngốc manh đáng yêu, có chút khờ nhưng cũng có lúc mạnh mẽ biết yêu biết hận. Nàng và Tần Lâm ở gần sáng thấy mặt tối gặp mặt lâu ngày sinh tình rồi yêu nhau nhưng về sau bị gia tộc phát hiện cản, lý do vì Tần Lâm là một cái phế vật rác rưởi không có giá trị giúp cho gia tộc.
Còn Hoac Mộc Ly cũng là một cái nữ nhân vô cùng xinh đẹp là giáo viên dạy môn văn ở trường của Mộc Lan, vì có nhan sắc và địa vị cao nên khá chảnh, mắt chó nhìn người, ả ta cũng rất hắt hủi Tần Lâm. Suốt thời gian đó Mộc Lan bị giam lỏng vài lần nàng lén trốn ra thăm hắn nhưng lại bị bắt về bời vì ả này thông báo, được mấy năm thì Mộc Lan bị gả cho một ngoại chi của một đại gia tộc ở kinh đô cũng là được ả này làm mai mối, Mộc Lan vì chống lại nên đã tự sát. Nhớ đến đây khóe mi hắn chợt lệ hoen bờ mi.
Nữ tử phát hiện nam tử đang dương mắt si ngốc nhìn mình, không khỏi có chút thẹn thùng. Nhưng trong lòng lại rất ngạc nhiên vì tại sao hắn lại khóc và lại hai người cũng chỉ quen biết là hàng xóm kia như thế nào lại gọi tên mình thân mật như vậy? Lòng hiếu kỳ nổi lên nhưng nàng lập tức thẹn thùng.
Lập tức một khuôn mặt lạnh sau một giọng chua chát mang theo tính chất vấn:
– Ồ cái phế vật này còn chưa chết sao, mà ngươi cùng Lan nhi cũng không có thân thiết gì xin tự trọng gọi nàng bằng tên.
– Ngươi nói ai là phế vật – Tiểu Mị phía sau giận giữ.
Tần Lâm phất tay cản lại: “Không nên chấp nhặt như vậy”, xong ra hiệu đưa hắn vào nhà.
“Ta và Lan nhi có thân hay không đó là việc của ta, mà những gì của ta ta sẽ bảo vệ không ai bất kì ai cũng không thể xem vào” – giọng nói của Tần Lâm nặng nề mang theo sát khí đậm đặc.
Nhìn bóng lưng kia trong lòng hai cô cháu cũng ào ào nổi gió:
“Cái phế vật này hôm nay trúng gió hay sao lại dám hỗn như thế.”
“A di sao người lại nói chuyện như vậy”, nàng giận dỗi leo lên xe.
Ngồi trong phòng lòng hắn rối loạn chợt hiểu ra vì mình chiếm lĩnh cỗ thân thể này nên cảm xúc của nó ảnh hưởng đến bản thân, thở dài hắn khẳng định sẽ sống hết mình để thực hiện những hối tiếc của thân thể này. Vận công lần nữa xem xét kỷ toàn bộ hắn thấy trong đan điền có một tôn kim thân. Nhìn đến đây, Tần Lâm cố nén sự kích động trong lòng.
“Ha ha là kim thân, là kim thân lúc đột phá Thiên Tôn ngưng tụ”, có nghĩa là thực lực của hắn không bị mất đi nghĩ đến đây hắn cười to, cười ngây dại như một thằng khùng.
“Thiếu gia có chuyện gì mà vui vậy” Tiểu Mị nghe hắn cười bước vào xem hắn.
– Ting, phát hiện hộp quà may mắn trong bán kính 5 mét, hộp quà sẽ biến mất sau 10 phút, kí chủ hãy tranh thủ. – Âm thanh từ hệ thống vang lên.
Đảo mắt nhìn quanh, hắn chợt thấy giữa khe ngực của Tiểu Mị có một cái hộp quà nhỏ.
“Mẹ nó hệ thống, em gái ngươi, ngươi chơi ta. Ở nơi đó ta lấy có mà ăn tát à.”
Tuyên bố với kí chủ một lần nữa hệ thống không có em gái, còn hộp quà xuất hiện là ngẫu nhiên hệ thống không quyết định được. Mà cho dù đúng thế thì thế nào kí chủ cắn ta a. Hệ thống tự đắc trả lời.
“À không có gì chỉ là ta thấy Tiểu Mị nhà ta càng lúc càng xinh đẹp đáng yêu khiến người ta khó mà kiềm lòng được nha” hắn giả ngây gãi gãi đầu.
Lại đây có quà cho Tiểu Mị nhà ta đây, hắn lại lấy ra một thanh kẹo vị dâu tây bóc cho nàng.
Tiểu Mị được ăn một đã nghiện vui mừng tiếp lấy, vị dâu tây thơm ngát, ngọt đậm đà như là thuốc tẩy não đưa nàng lên thiên đường.
“Ngon quá cảm ơn thiếu gia”.
Chế độ thả thính dạo on, Tần Lâm bắt đàu ra tay.
“Mị nhi người còn nhớ lúc bé chúng ta hay chơi trò gia đình không ta là phu quân còn ngươi là nương tử khi đó ngươi bảo lớn lên sẽ lấy ta, không biết có thật hay không?”
“Tất nhiên là còn nhớ, nghĩ đến đây nàng lại thấy thẹn thùng không nghĩ câu nói lúc ấy thiếu gia còn nhớ đến bây giờ.”
Thấy Tiểu Mị ngẩn người Tần Lâm lịa thêm chút muối.
“Có nhớ nhưng chắc giờ không được rồi giờ ta chỉ là cái phế vật, ai thèm để ý ta nữa chứ” thở dài đôi mắt cũng mang theo một tia tiếc hận.
Giật mình Tiểu Mị lúc này mới phản ứng lại:
– Không có, ta nói là thật chỉ sợ thiếu gia chê ta là cái người hầu thôi.
Cá cắn câu rồi trong lòng cười thầm, một cô gái non nớt sao qua được con cáo già.
“Ta nào có thật ra từ lúc bé ta đã yêu thích ngươi rồi thế nên ta mới cố gắng luyện công để trở thành một người mạnh mẽ để có thể bảo vệ được ngươi cả cuộc đời, để ngươi không chê ta. Tiếc là đời không như mơ tình không như thơ. Ta bây giờ đến cả bản thân mình còn không lo xong lấy gì để lo cho nàng”. Thính rãi tới tấp khiến nàng càng thêm rối rắm.
“Không có, thiếu gia mãi mãi là mặt trời trong lòng ta dù có thế nào vẫn mãi như vậy”.
“Tiểu Mị ngươi nói thật không, không hối hận”.
“Quyết không hối hận từ lúc được ba mẹ thiếu gia cứu ra từ hang quỷ thì ta đã thề sẽ mãi mãi theo gia đình thiếu gia rồi”.
Tần Lam nở nụ cười hiền hòa đưa tay nắm lấy tay nàng: “Ta cũng sẽ như vậy mãi không buông ngươi ra, từ giờ ta sẽ cố gắng để mau khỏe để tu luyện trở lại ngươi hãy tin ở ta”.
Lại tung ra một thanh kẹo mút tặng cho nàng, sau đó bỗng nhiên hô to”a đĩa bay kìa”. Tiểu Mị quay đầu nhìn ra phía cửa sổ thì thấy ngực mình bị cái gì đó đọng vào.
– Ting, hộp quà may mắn mở ra sau 5 giây… Mẹ nó còn đợi 5 giây kiểu này bị ăn tát chắc rồi.
– Ting chúc mừng kí chủ nhận được Iphone XX (iphone20) 1 cái đã đưa vào không gian trữ vật.
Iphone XX: Thông số kỹ thuật.
• Màn hình:
OLED, 8. 0′, Super Retina XDR.
• Hệ điều hành: IOS 20.
Camera sau:
10 camera 30 MP.
• Camera trước:
25 MP.
• CPU:
Apple A20 Bionic 6 nhân.
• RAM:
100GB.
• Bộ nhớ trong:
999999 GB.
Dung lượng Pin:
Hệ thống năng lượng mặt trời tự khôi phục.
Chống nước, chống lửa chống mọi thuộc tỉnh ảnh hưởng, siêu bền bỉ.
– Ting chúc mừng kí chủ nhận được dây tơ hồng của Nguyệt Lão đã đưa vào không gian trữ vật.
Dây tơ hồng: Khi đeo cho người khác giới sẽ dành được tình yêu tuyệt đối của họ.
– Iphone xx con hàng này còn chưa ra đời nha nhớ không nhầm thì mới ra IP11 thì phải, mà ở thế giới này công nghệ còn kém phát triển điện thoại chủ yếu là đập đá nha. Ha ha Tần Lâm ta ngưu bức.
Sau đó nhìn vào dây tơ hồng càng làm hắn mừng rỡ” “mẹ nó cái này là bật hack nha.”
Đang mãi suy nghĩ thì hắn bị đẩy ngược té ra đằng sau, “Thiếu gia người làm gì vậy” Tiểu mị giận dỗi nói. Nhưng sau đó lại vội đến đỡ lấy Tần Lâm.
“Ta xin lỗi, ta lỗ mãn quá rồi, lỗi cũng tại Mị nhi nhà ta xinh đẹp quá khiến ta mất kiểm soát” hắn khuôn mặt ủy khuất vô cùng. Nếu để bị người khác biết được chắc chắn sẽ gào thét súc sinh a, ngươi chiếm người ta tiện nghi còn đổ lỗi cho họ.
Cầm lây dây tơ hồng đưa ra cho Mị Nhi”Mị nhi a món quà coi như xin lỗi được không thiếu gia ta không có gì quý giá chỉ có chút quà mòn này nhưng là cả tấm lòng”.
“Thiếu gia không cần làm vậy đâu Mị Nhi không giận nữa rồi”, nàng từ chối, nhưng không phải vì chê mà là thấy không cần thiết.
– Nếu không nhận tức là không tha lỗi cho ta rồi, ta sẽ tuyệt thực đến khi nào Mị Nhi tha lỗi cho ta, dù chết cũng phải khiến nàng hết giận. – Hắn một mặt ăn năn hối lỗi nhưng lại tạo áp lực khiến Tiểu Mị choáng váng.
Gật đầu cho xong dù sao cũng chỉ là một sợi dây nhỏ”được rồi ta nhận, ta nhận được không”.
“Tốt để ta mang giúp Mị Nhi nha” đưa tay quấn sợi tơ vào tay của Mị Nhi, bỗng trong thức hải của nàng xuất hiện một thân ảnh, mà thân ảnh đó là Tần Lâm, một cảm xúc thân thiết khó tả trong lòng nàng lúc này Tần Lâm như là trời cao là biển rộng sông dài là một thứ vĩ đại mà nàng mãi mãi tôn thờ.
“Cảm ơn thiếu gia từ bây giờ Mị Nhi mãi mãi là của Thiếu gia sẽ mãi nghe theo thiếu gia”. – Giọng nói của nàng với hắn ôn nhu vô cùng.
“Ha ha hắn cười lớn chỉ tay lên giường Mị Nhi lai đây Thiếu gia yêu thương ngươi nào”.
“Vâng thiếu gia” nàng ngoan ngoãn leo lên giường như một con cừu non.
Tiêu Mị nằm trên giường nhìn thấy Tần Lâm bỗng đứng dậy cởi hết quần áo thì bất ngờ la to.
“A Thiếu Gia ngươi đứng dậy được, ngươi phục hồi rồi?”
Tần Lâm gằn giọng:
“Từ giờ gọi ta chủ nhân, ta cũng không biết thấy sắp đc cùng ngươi ân ái ta bỗng nhiên thấy khỏe hẳn ra.”
“Có lẽ từ trước đến này dùng không đúng thuốc, ngươi mới là tiên đan dịu dược chữa bệnh cho ta a, thế nên Tiểu Mị ngươi chữa bệnh cho ta nhé” Tần Lâm cười gian nói.
Lúc này toàn bộ quần áo của hắn đã lột sạch, nhìn thấy thân thể trần truồng, cường tráng của Tần Lâm cũng làm cho Tiểu Mị bản năng có một tiêu ham muốn.
“Đến nàng nha đã thấy hết của ta rồi thì không được ăn gian nha, cũng cởi hết ra nào”.
“Vâng, Thiếu Gia”.
“Chủ nhân mới đúng”.
“Vâng chủ nhân” sau đó nàng ngoan ngoãn cởi từ từ từng món trên người của mình ra. Từ chiếc áo rồi đến quần rồi đến áo ngực, cho đến khi chỉ còn chiếc quần lót màu hồng nhỏ thì hắn bảo nàng dừng lại.
Lúc này hắn rửa mắt mà nhìn cơ thể trắng như tuyết của Tiểu Mị. Đặc biệt là bộ ngực ấy không quá to nhưng tròn trịa, hai hột thịt nhỏ hồng mê người, bộ ngực ấy vô cùng cân đối với thân hình của một thiếu nữ tuổi mới lớn làm cho nàng càng thêm ưu mị.
Tần Lâm đi đến sau đó cúi xuống hôn lấy môi của Tiểu Mị. Tiểu Mị lúc đầu bối rối vô cùng vì đây là nụ hôn đầu của nàng nhưng với kinh nghiệm lão lái xe của Tần Lâm sau một lát Tiểu Mị cũng bắt được nhịp đáp lại, nàng đưa 2 tay vòng qua cổ của Tần Lâm ôm chặt lấy hắn, lưỡi nàng cùng hắn quấn lấy nhau. 2 tay của Tần Lâm thì nắm lấy lấy bộ ngực mê người của Tiểu Mị, bộ ngực ấy rất vừa tay, tay hắn bóp lấy mà xoa nắn, thật sự quá mềm mại quá phê tay hắn liên tục biến hóa hai vú Tiểu Mị thành muôn hình dáng.
Sau một lúc thì Tần Lâm tiến công quyết liệt hơn hắn liền cúi xuống ngậm lấy một bên ngực đã căng cứng của Tiểu Mị! Tay còn lại thì vẫn xóa bóp ve véo núm ngực bên kia.
“A~” Tiểu Mị rên la liên tục! Thân thể nàng như có từng luồng điện chạy khắp người toàn thân nàng nổi da gà, run rẩy theo từng cú nút của hắn. Tầm 5 phút thì hắn lại đổi quan bên kia hành hạ nàng bằng sự sung sướng, bằng ào ạt cảm xúc đầu đời.
Tiếp đó dần dần rời tay môi xuống phía dưới, đưa tay vào trong quần lót nàng vuốt ve hai mép khe thịt, xoa xoa lên hạt đậu nhỏ, khiến Tiểu Mị càng lúc rên càng to.
Hắn dại lại bò phía dưới giữa hai chân Tiểu Mị nhẹ nhàng cởi chiếc quần lót ra, màn chắn cuối cùng bị phá bỏ lộ ra động thiên tuyệt đẹp của tạo hóa, lớp lông thưa mới mọc lú nhú, giữa khe đã chảy ra một ít nước thần tiên vì bị hành hạ nãy giờ. Tần Lâm cúi đầu hít nhẹ ngửi lấy mùi thơm da thịt non, đưa lưỡi liếm nhẹ hai bên rồi đã lưới liên lục Tiểu Mị là bị tập kích điên cuồng hắn liền há miệng cắn lấy hột đậu của Tiểu Mị khiến nàng thét lên.
“Aaa!” Tiểu Mị thét dài.
Phía dưới của nàng liên tục chảy nước ra liên tục khiến dưới đệm ướt một mảnh lớn. Nhìn thấy phía dưới của Tiểu Mị chảy nhiều nước như thế khiến Tần Lâm càng hưng phấn. Hắn càng vận động hết kinh nghiệm của những kiếp trước để kích thích cơ thể của nàng. Quả nhiên sau một lát Tiểu Mị hét dài, một làn nước nhờn nhục phun ra từ khe thịt, nhìn Tiểu Mị nằm thở hổn hển hắn biết nàng lên đỉnh. Hắn cảm nhận được cơ thể non nớt này rất dễ bị kích thích hài lòng với thành quả của bản thân nhưng hắn vẫn chưa muốn dừng lại, hắn đưa lưỡi liếm xuống hạt đậu lại một lần nữa kích thích khiến Tiểu Mị lại rên la điên đảo.
“Hộc hộc, ư ư a, hộc hộc…” Tiểu Mị vừa rên la vừa thở dốc vì thiếu oxy, tăng lên tốc độ hắn lại làm Tiểu Mị lên đỉnh một lần nữa. Thấy cảnh này Tần Lâm không kìm được dục hỏa trong người nữa, khúc thịt của hắn đã cương cứng như một thanh sắt nguội, đưa tay nắm lấy hai chân Tiểu Mị banh rộng ra lấy hai chân hắn ghì lên đè hai chân nàng lại, háng nàng banh rộng quá mức làm nàng hơi đau, nhưng không có la vì nàng lúc này khá đuối chỉ cố há miệng thở như muốn đớp lấy không khí và một phần khác nàng thấy Tần Lâm lúc này như một con sói đói khát!
Tần Lần ép sát người đặt khúc thịt của mình lên trước âm đạo của Tiểu Mị rồi áp người xuống hôn lên trán nàng rồi khẽ nói vào tai nàng.
“Ta vào nhé!” Tần Lâm cười ôn nhu nói!
“Vâng! Toàn bộ cơ thể lẫn tâm hồn của em đều thuộc về chủ nhân!” Tiểu Mị mỉm cười đáp lại, nàng thấy hạnh phúc vì đã được làm nữ nhân của Thiếu Gia người mà nàng đã trộm nhớ từ lâu, càng hạnh phúc hơn khi hắn đang bị dục vọng chiếm lấy nhưng vẫn không quên đi ôn nhu yêu thương nàng.
Tần Lâm gật đầu cười sau đó bắt đầu đẩy hông đến. Vì dâm thủy của nàng đã ra rất nhiều nên phía dưới khá trơn trượt giúp Tần Lâm rất dễ tiến vào.
Được một đoạn thì chạm đến một lớp màn ngăn cách. Hắn liền dùng sức đẩy mạnh tới phựt một tiếng xé rách tấm màng đó.
“A~!” Tiểu Mị liền kêu lên một tiếng đầy đau đớn. Hai hàng lệ chảy dài trên má, phía dưới của nàng máu mang theo nước cũng chảy ra ướt một mảnh bên dưới. Nhưng khúc thịt ấy vẫn chưa chui vào hết, lúc này nàng mơi đưa mắt nhìn xuống cái thứ đang chui vào cơ thể nàng, Khúc thịt ấy rất to gân guốc lại dài phải hơn 20cm, nàng bắt đầu lo lắng cái thứ to dài khủng khiếp ấy sao mà vào lọt được. Đang trong suy nghĩ thì nàng cảm thấy một trận đau thốn vì Tần Lâm đã đưa hai tay nắm chặt hai vai nàng mà thúc tới, chỉ nghe ọt một tiếng lút cán. Giữ nguyên ấy một lát liền bắt đầu cử động nhấp hông ra vào.
“Phạch phạch ư a phạch…”Trong căn phòng liền vang lên tiếng xác thịt va chạm và rên la rỉ.
Đôi môi tham lam khóa chặt môi nàng, hai tay hắn xoa nắn liên tục ngực nàng phía dưới vẫn liên tục nhịp điệu không nghĩ, toàn thân nàng bị kích thích đến cực hạn.
“Ư, em ra chủ nhân e lại ra” Tần Lâm liền dừng lại, khiến cơn khoái cảm của Tiểu Mị dừng lại, sau đó hắn lại nhấp, hễ thấy nàng muốn lên đỉnh là hắn lại dừng lại. Nhiều lần như vậy khiến Tiểu Mị khó chịu vô cùng, cái cảm giác hụt hẫng ấy khiến tâm hồn nàng như đang bay trên trời cao lịa rơi xuống đáy địa ngục. Tiểu Mị hết chịu nổi đành phải van xin Tần Lâm.
“Chủ nhân người ta hết chết nổi rồi, đừng như vậy nữa.”
“Hết nổi cái gì cơ, đừng thế nào” – Tần Lân cười hắc hắc hỏi lại.
Tiểu Mị mặt đỏ chót vì thẹn từ bé đến giờ nàng chưa bao giờ nghĩ đến hay nói ra từ tục tĩu nào nhưng lúc này vì cái cảm giác lâng lâng như thuốc phiện kia khiến nàng như mất lý trí, vứt bỏ sự thanh thuần của bản thân.
“Chủ nhân đừng dừng lại giữ chừng nữa, xin người đó”.
Tần Lâm cười vì con mồi đã nằm trong lòng bàn tay hắn quyết định triệt để thuần phục Tiểu Mị theo ý mình.
“Cũng được nhưng phải trả lời ta, nàng có biết việc hai ta đang làm gọi là gì không?” Vừa hỏi hai tay hắn vẫn không ngừng vân vê núm vú Tiểu Mị.
“Là làm chuyện ấy, là quan hệ tình dục!”Nàng thẹn thùng đáp.
“Sai rồi, ta chỉ nói một lần là đang đụ hai ta đang đụ nhau. Ta là ngươi chủ nhân vì vậy ngươi phải luôn nghe theo lệnh ta, luôn phục vụ ta thỏa mãn ta bất cứ lúc nào, được hay không?” Hắn bắt đầu nhấp hông một cách chậm chạm để đợi câu trả lời của Tiểu Mị.
Tiểu Mị hơi phân vân nghĩ là lúc trước thiếu gia chỉ đùa trêu chọc nàng nhưng không ngờ lại là nghiêm túc, nhưng cảm nhận được cái sướng chậm chạp phía dưới, làm nàng ngứa ngáy vô cùng.
“Vâng chủ nhân, chủ nhân nói gì em cũng nghe theo, xin chủ nhân hãy đụ em, hãy làm e sung sướng từ giờ em sẽ là nô lệ của người”.
Nghe được đáp án Tần Lâm cười hài lòng rồi tăng tốc độ hông lên, hắn vân chân khí, đưa dương khi bao bọc lấy khúc thịt hình thành một cái vỏ bọc gai mịn tự xoay tròn làm Tiểu Mị như điên như dại vì sướng.
“A, SƯỚNG sướng quá chủ nhân ơi, đụ em mạnh nữa lên ah… Em ra.”
Tần Lâm phối hợp nhanh nhịp hơn sau đó hẩy mạnh hông ra cùng lúc với nàng. Tiểu Mị cảm nhận được một làn nước ấm nóng đi vào trong cơ thể nàng, Tần Lân nằm dài trên ngực Tiểu Mị.
Tiểu Mị nằm xụi lơ trên giường, khuôn mặt vô cùng thỏa mãn lần đầu trong đời nàng biết thế nào là sướng, không phải là sướng mà là quá quá sướng ah.
“Mới một lần mà đã mệt rồi sao, chủ nhân của ngươi ngày ngự ngàn nữ cũng không mệt đâu, đêm nay còn dài lắm”Tần Lâm cười rồi bế xốc nàng lên hai tay hắn bế lấy hai đùi nàng, khúc thịt đâm vào khe suối nhấp liên tục.
“A chủ nhận ta lại ra” đêm hôm đó Tiểu Mị bị ra không biết bao nhiêu lần. Đến gần sáng mới dừng lại Tiểu Mị ngủ một giấc thật dài đến tận trưa vì mệt mỏi.
…
Còn tiếp…