Trân, nữ sinh đại học năm cuối. Trân năm nay 20 tuổi, sống ở Thiên Tân. Gia đình cô thuộc dòng dõi khá giả, “bố làm to, nhà mặt phố”. Bố cô là giám đốc công ty lớn, tuy vậy lại không lập nghiệp ở Trung Quốc. Hồi còn đi học, bố cô đã tới Thụy sĩ du học. Từ đó, ông bắt đầu tìm hiểu và bắt đầu sự nghiệp ở đó. Nhưng như vậy không có nghĩa là ông từ bỏ quê hương mình, rời bỏ Trung Quốc.
Trong một lần về Trung Quốc để dự đám cưới một người bạn, ông đã gặp được mẹ cô. Hai người bắt đầu làm quen nhau, sau đó họ tiến tới hôn nhân. Trong thời gian mẹ cô mang thai cô, ông đã từ bỏ mọi công việc ở Thụy sĩ mà ở bên chăm sóc bà. Tuy là ở Trung Quốc nhưng ông vẫn có thể gián tiếp điều hành công ty của mình. Đầu năm nay, bố cô đã quay trở lại Thụy sĩ làm việc.
Do đó, hiện ông không có mặt tại Thiên Tân này. Mẹ cô thì là một nhà thiết kế thời trang có tiếng. Năm đó, chiếc váy đám cưới của cô dâu chính là chiếc váy cưới mà bà thiết kế cho bạn thân mình. Và cũng nhờ chiếc váy ấy, bà đã gặp được hạnh phúc của đời mình. Vì là một nhà thiết kế nổi tiếng, công việc của bà cũng rất bận rộn. Bà còn đang có ý định thực hiện buổi trình diễn về phong cách ‘Paris’ nên đã qua Pháp tìm hiểu thêm về thời trang nước bạn cách đây 2 tháng.
Thời gian tìm hiểu của bà là 1 năm, sau đó bà sẽ tổ chức show thời trang mang tầm cỡ Quốc tế. Gia thế lớn, đương nhiên nhà cũng lớn. Trân ở trong một ngôi biệt thự nhỏ, thiết kế mang xu hướng cổ điển. Tuy là biệt thự nhưng lại không lấy một bóng người giúp việc. Ban đầu, trước khi đi, bố mẹ cô có đề cập đến việc thuê người giúp việc, nhưng cô đã phản đối.
Cô bảo rằng mình không muốn bị làm phiền. Đương nhiên lời con gái là “vàng là ngọc”, bố mẹ cô liền cho qua. Tuy vậy nhưng Trân không phải là tiểu thư “cành vàng lá ngọc”. Đi bar, uống rượu, trốn học… cô đều trải hết. Nhưng dù có được chiều chuộng đến đâu thì việc nghỉ học không bao giờ được gia đình cô cho phép. Bố mẹ cô không quan trọng việc thành tích của cô cũng như là điểm số, càng không cần cô mang về những thứ như “học bổng”. Họ chỉ cần cô học xong đại học, đạt được tấm bằng tốt nghiệp, sau đó cô muốn gì họ đều đáp ứng. Cô đương nhiên chỉ có cách vâng lời nghe theo.
Ting!
Một âm thanh bỗng vang lên trong không gian yên tĩnh của ngôi biệt thự.
Trân đưa tay cầm lấy chiếc điện thoại của mình rồi mở ra, trên đó hiện ra một tin nhắn.
“Trân Trân, tối nay đi bar đi.”
Phía trên phần tin nhắn là một cái tên ngắn gọn: “Tiểu Quỳ”.
Sau khi xem xong, Trân gửi tin nhắn phản hồi rồi vào danh bạ, chọn vào cái tên “Lâm Nặc” rồi gửi một tin nhắn: “Anh Nặc, tối nay đi bar cùng em không?”
Quên nói, Lâm Nặc, tên đầy đủ là Khổng Lâm Nặc. Khổng Lâm Nặc là học trưởng của cô. Từ khi cô vào trường, Lâm Nặc luôn giúp đỡ cô. Từ ấy cô bắt đầu có cảm kích với anh rồi dần dần nảy sinh tình cảm. Ngày cô quyết định tỏ tình, cứ ngỡ là anh sẽ từ chối nhưng không. Khổng Lâm Mặc là nhận lời trở thành bạn trai cô. Sau một thời gian tìm hiểu, cô phát hiện ra bố anh chính là cấp dưới của bố cô. Cũng từ khoảng thời gian hai người hẹn hò, bố anh ta thường xuyên ghé nhà cô. Do đó, bố cô cũng biết mối quan hệ giữa hai người nhưng cũng dặn dò cô nên giữ khoảng cách, cần nên thận trọng một chút.
Sau khi nhận được tin nhắn đồng ý của Lâm Mặc, Trân quyết định đi mua sắm. Tối đến, Lâm Nặc lái xe tới đón cô. Khi thấy cô bước ra, Lâm Mặc hơi ngơ ra. Vì số lần đi bar với cô rất ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay của một bàn tay. Nay thấy cô xuất hiện trước mắt mình ăn mặc vô cùng quyến rũ có chút ngạc nhiên. Hiện Trân mặc một chiếc váy cúp ngực bóng loáng bó sát ngắn cũn. Mai tóc xoăn màu nâu được buông xõa.
Tới bar, Tiểu Quỳ đã ngồi tại quầy rượu đợi.
“Hello.” Cô bước tới bên cạnh Tiểu Quỳ rồi ngồi xuống, theo sau là Lâm Nặc. “Sao lại muốn đi bar vậy.”
“Muốn uống. Hôm nay không say không về.” Tiểu Quỳ thấy bạn mình đã đến thì rót rượu ra ly.
Cô cũng không nói gì, chỉ biết uống. Cứ từng ly từng ly, thấm cái cả ba đã lâng lâng say. Lâm Nặc đã vào nhà vệ sinh, chỉ còn Lê Trân ngồi uống với Tiểu Quỳ. Một lúc sau, cô cũng trụ không nổi, lảo đảo bước về phía nhà vệ sinh. Vừa lúc đó, Lâm Nặc từ nhà vệ sinh nam đi ra, nhìn thấy Lệ Trân dáng vẻ yêu kiều, gương mặt ửng hồng trước mặt mình, lại được men rượu xúc tác, anh không kìm được mà cả người nóng bừng.
Lập tức, Lâm Nặc lôi tay cô kéo vào phòng vệ sinh nữ. Nhìn xuống gương mặt đang ngây ngô nhìn mình, anh không nén lại được mà cúi xuống hôn cô ngấu nghiến. Hai môi chạm nhau, lưỡi anh không chịu an phận là cuồng nhiệt cậy hàm răng cô, muốn xông vào bên trong. Khi cô đã chịu mở miệng, hắn liền đưa lưỡi ẩm ướt của mình vào mà cuốn lấy lưỡi cô. Đôi tay không an phận của hắn kéo mạnh váy cô xuống làm lộ ra một bên ngực trắng nõn, tay kia đưa xuống dưới vùng tam giác mà vuốt nhẹ mấy cái qua lớp quần lót mỏng.
“Ư… ưm… Nặc… ư” Cô mơ màng nhìn người con trai trước mắt mình. Lời nói chưa buông hết đã bị khoái cảm chiếm lấy.
Lâm Nặc rời khỏi đôi môi cô, đầu lưỡi chuyển xuống dây dưa với nhũ tiêm hồng nộn, khiến nó trở nên cương cứng. Tay kia của hắn luồn vào trong chiếc quần lót, ngón tay vuốt ve cửa hang động.
“Ưm… Ư… Nặc… Ah…” Nhận được khoái cảm kỳ lạ, cô không khỏi thốt ra những tiếng rên đầy yêu kiều. “Ah…”
Đột nhiên anh đút một ngón tay vào trong cô, sau đó là hai ngón, ba ngón. Mới chỉ có ấn nhẹ một cái, dâm thuỷ đã phun trào từng đợt.
“Dâm phụ này. Chưa gì đã ra là sao. Em muốn lắm sao.” Lâm Nặc gằn giọng, sau đó cởi phăng khóa quần rồi kéo cô vào một khoang vệ sinh. Ngồi xuống bệ cầu, anh từ từ đặt cô ngồi lên người mình sao cho cự vật khớp với cửa hang của cô, sau đó mạnh bạo ra vào. Từng đợt lên xuống của cô thật khiến anh muốn phát điên lên mà.
“Trân… Trân…” Bỗng từ cửa phòng vệ sinh vang lên giọng của Tiểu Quỳ.
Lâm Nặc vội đóng cửa buồng. Sau đó ép cô sát vào cánh cửa, từ đằng sau thúc mạnh từng hồi.
“Trân Trân, cậu có đó không?”
Trân nghe thấy tiếng bạn, lại có sự thúc đẩy tạo nên từng cơn khoái cảm từ Lâm Nặc, cô khó khăn đáp lại.
“Quỳ… Ư… Ưm… Quỳ… Cậu cứ về… Ưm… Đi… Tớ sẽ về sau… Ư…”
Từ phía sau, Lâm Nặc giữ lấy hông của cô, thúc ngày càng mạnh, khiến cô sung sướng mà rên lên.
Do đã ngà say, Tiểu Quỳ không hề để ý tới điều bất thường mà rời đi.
Trân hưởng thụ từng cơn sóng khoái cảm mà Lâm Nặc mang lại, nước mắt chảy giàn ra.
Cự vật của hắn thật lớn, nhiệt độ nóng bỏng đến dọa người. Rút ra rồi cắm vào giống như đóng cọc, lại còn ác ý dùng lực đâm sâu. Hắn mở cửa buồng, vừa hay bên ngoài không có ai. Cả hai vẫn giữ nguyên tư thế đi ra. Lâm Nặc đặt Lệ Trân lên bồn rửa mặt, thanh âm dụ hoặc khẽ nói bên tai cô.
“Tiểu Trân, có sướng hay không?”
“Ah… Ưm…” Lệ Trân được đặt trên bồn rửa mặt lạnh như băng, có chút không thích ứng. Cái mông cong giãy giụa muốn đi xuống nhưng lại bị hắn tách hai chân ra.
“Nói anh nghe, a, Trân, sướng hay không?” Lâm Nặc đẩy cô vào phía bồn rửa mặt sâu hơn, cho lưng cô tựa vào tấm gương.
Lệ Trân đột nhiên bị kích thích giật nảy mình, phía sau liền co chặt lấy cự vật của hắn khiến hắn nhăn mặt.
Bồn rửa mặt tuy lạnh nhưng người trước mặt lại nóng như lửa, nóng với lạnh hòa quyện vào nhau khiến cho cậu cảm nhận được một kiểu khoái cô mới lạ.
“Ư… Nặc… Nặc à… Ah… Sướng… Cho em… Ư”.
Lâm Nặc cúi đầu ngậm lấy cánh môi đỏ của cô, hạ thân điên cuồng ra vào, mỗi lần ra vào đều tiến vào chỗ sâu nhất bên trong cô.
“Hảo, cho em. Anh lập tức đáp ứng em.” Hắn nghe âm thanh yêu kiều của cô khi gọi hắn sự kích động, ôm eo của cô tùy ý ra vào, cảm thụ nơi phía dưới truyền tới khoái cảm.
Không nói không rằng, Lâm Nặc liền rút côn thịt, xoay người Lệ Trân lại để cô đối mặt với gương sau đó hung hăng cắm vào hoa cốc, một lần nữa đâm vào thật mạnh.
Trân bất ngờ bị thay đổi tư thế thì cảm thấy mình bị đâm sâu hơn, khoái cảm cũng từ từ nâng cao. Trước đây, tuy cô đã cùng một người cao trào trong nhà vệ sinh, nhưng không hề dữ dội thế này.
“Thích không?”
“Thích… Ah, làm ơn… Ư… A!” Trân lên tới cao trào, mật dịch tràn ra, Lâm Nặc cũng nhanh chóng chạy nước rút rồi cũng bắn vào nơi mềm mỏng kia. Hưởng thụ dư âm của cao trào, cô gục đầu vào gương, cơ thể mỏi nhừ không gượng được nữa.
Tiểu Quỳ rời khỏi nhà vệ sinh, liêu xiêu bước từng bước ra sảnh chính. Không cẩn thận lại vô tình đụng phải một người.
“Huh? Em gái à, làm sao vậy?”
Tiểu Quỳ bị men rượu làm cho lu mờ đầu óc, không một chút ngại ngần ôm ấy cổ người kia.
“Ha… Đại ca… Người ta rất thích anh a~.”
Người kia nhếch mép nhìn cô, sau đó ôm lấy cô đi vào thang máy. Thang máy mở ra, chẳng biết là đang ở tầng nào, người đó ôm cô ra ngoài, sau đó tùy ý vào một phòng rồi khóa cửa.
Hắn lấn sát tới bên Tiểu Quỳ, hôn nhẹ cặp má mềm. Cô em này không tệ, chính xác thì rất biết quyến rũ người khác! Hắn nghĩ thế.
“Ừm… Đừng như thế!” Tiểu Quỳ rụt rè lên tiếng, cơ thể áp sát khiến người, nóng bừng.
“Hửm?” Hắn chỉ đáp lại một tiếng dửng dưng, môi tiếp tục ma sát vành tai và cặp má hồng của côm.
Rồi, hắn ôm ngang cô đem đặt xuống giường, song dứt khoát đem áo thun cởi ra ném xuống đất, cả người ngã úp xuống người cô, tất nhiên sẽ không đè lên.
Khuôn mặt Tiểu Quỳ đỏ lựng vì men rượu, một phần vì người đàn ông ở trước mặt, cô chưa từng thấy cơ thể đàn ông lực lưỡng áp sát gần đến vậy, cả người nóng ran.
Hắn cúi người, chậm rãi đặt môi lên môi cô. Vì cơ thể đang căng thẳng nên môi cô nàng run run. Hắn ngẩng mặt lên một chút, lấy tay xoa nhẹ mặt cô, cất giọng khàn khàn.
“Đêm nay, nhất định sẽ chiều theo em.”
Hắn cúi đầu xuống một lần nữa, một tay hắn luồn qua gáy nâng đầu cô lên, lưỡi hắn chuyển động tách môi cô lách vào liếm mút, tay còn lại hắn đưa xuống kéo áo của cô lên, không ngần ngại ném ra.
Đầu lưỡi triền miên một hồi lâu mới dứt. Song, hắn ngồi dậy, nhanh chóng cởi nốt chiếc quần jeans của hắn ra ném xuống, cự vật căng cứng khẽ đè lên từng lớp da thịt mềm mại. Hắn cởi bộ đồ lót màu trắng đơn thuần của cô ra, thân hình hoàn mỹ trắng muốt không chút mỡ thừa kích thích toàn thân hắn ngứa ngáy.
Bàn tay hắn đưa tới cặp ngực căng tròn không ngừng xoa nắn, môi lướt nhẹ từ môi xuống cằm, cổ, xương quai xanh rồi khẽ dừng liếm láp đầu ngực đã căng cứng của cô. Rồi hắn lướt xuống eo, cuối cùng nhấc người đặt cô trong tư thế nửa nằm nửa ngồi trên nệm, nhẹ nhàng tách hai chân cô nàng cong sang hai bên, phía dưới không che đậy hiện ra trước mắt, dâm dịch ướt át đã toát đẫm ra.
Tiểu Quỳ khẽ run rẩy.
Nam nhân kia cúi người hôn lên cửa hang động hồng, đưa lưỡi liếm liếm trêu chọc hột le nhỏ xíu đang cưng cứng kia.
“Ư… ưm…” Tiểu Quỳ rên vài tiếng, không ngừng thở dốc.
Hắn liếm láp thật lâu, khuấy đảo liên hồi, một ngón tay đưa đến tiến sâu vào âm đạo cô.
“Ah!” Nhận được kích thích, Tiểu Quỳ kêu lên. Cơ thể nó không ngừng run rẩy nhiều hơn nữa, mật dịch trào ra ướt cả ngón tay của hắn.
Phía dưới của cô chật hẹp co rút, mút chặt ngón tay của hắn. Tiếng kêu của cô khi hắn đâm một ngón tay vào khiến hắn hơi đăm chiêu ngước nhìn cô.
Rồi, hắn từ từ đưa ngón tay thứ hai vào. Tiểu Quỳ cảm nhận được hai ngón tay thô ráp của hắn đang ma sát trong cơ thể nó, nó ngứa ngáy khắp người, hai ngón tay mềm mại của hắn đi vào như gãi ngứa cho cô, cảm giác vô cùng thoải mái.
Một lúc sau, hắn rút tay ra, dâm dịch dính ướt đẫm trên cả hai ngón tay. Hắn ngồi dậy cởi nốt chiếc quần lót trên cơ thể.
Bỗng, hắn ôm người cô bế lên đặt bên trên người mình, lấy tay cô, để chúng vòng qua cổ mình ôm thật chặt, cúi người liếm mút đôi môi anh đào hồng hồng quyến rũ. Cự vật to lớn của hắn dần dần đặt ngay chính giữa cửa lối đi.
“Ư ưm… Ahh.” Tiểu Quỳ gắt gao ôm lấy hắn, cảm nhận cự vật đang đâm vào trong cơ thể mình, nó chà xát trong cơ thể khiến cô phải điên đảo, nó tiến ngày càng sâu.
Âm đạo ướt át đỏ lên gắt gao bóp chặt cự vật của hắn, hắn hơi nhễ nhại mồ hôi, thì thào.
“Dâm nữ, muốn bóp chết tôi sao?”
Hắn bắt đầu luật động, mỗi lần hắn đâm sâu hơn, và mạnh hơn nữa.
“Ah… ah… ưm… mau nhanh… huh ha hah…”
Hắn khẽ nhếch môi cười, hắn vừa không ngừng đâm cô mạnh bạo hơn nữa. Tiểu Quỳ dần đạt cực khoái, lại càng ôm chặt lấy hắn.
“Ah… thật sướng…” Cô rên rỉ, nửa người phía dưới run rẩy liên hồi.
“Mau… Gọi tên tôi. Mau gọi ‘Hỉ Thiên’.” Nam nhân từng đợt công kích cô, lại muốn được nghe tiếng gọi từ chiếc miệng nhỏ đang rên rỉ kia.
“Ah! Thiên… Ưm… Hỉ Thiên… Ha… Hh… Ưm… Làm ơn… Nhanh hơn… Ư” Tiểu Quỳ rên to hơn, đầu vùi sâu vào vai hắn.
Người mang tên Hỉ Thiên kia nghe thấy cô gọi tên mình như được tiếp thêm dưỡng khi, liền đặt người cô nằm ngửa trên giường, tiếp tục đâm vào mạnh bạo, liên tục ma sát khiến cô lên đỉnh, hắn cũng theo đó hơi gầm gừ nhẹ cùng cô bắn hết vào bên trong.
Từ sau lần ân ái với Lâm Nặc, số lần làm tình của Trân với hắn ngày càng tăng. Vì Trân ở một mình, đời sống vô cùng thoải mái. Lâm Nặc đến ở nhà cô, chính là đem cô ngày đêm lên tới Thiên Đàng. Nhưng ngoài Lâm Nặc, Trân cũng không thiếu đàn ông, vẫn thường xuyên qua lại. Bỗng nhiên, gia đình Lâm Nặc điều hắn sang Mỹ gấp có việc, khiến hắn không thể không nghe theo. Trân vì thế mà lại tiếp tục cuộc sống một mình trong căn nhà vắng.
“Ah…” Mặt trời vừa mới lặn, trong căn biệt thự lớn lại văng vẳng một tiếng rên nhẹ đầy yêu kiều.
Trân úp mặt xuống bàn, đôi chân run rẩy như muốn quỵ ngã. Những ngón tay thon dài của cô không ngừng ra vào nơi cửa động, tay kia thì xoa nắn lấy bầu ngực của mình.
Lâm Nặc rời đi, Lệ Trân cô không khỏi cảm thấy trống trải. Vốn hằng ngày được hắn ‘chăm sóc’, giờ lại một mình như vậy khiến cô rất khó chịu.
Những ngón tay của Lệ Trân ra vào nhanh hơn ở mật đạo khiến cho dâm thuỷ không ngừng chảy ra. Chết tiệt, cô không đủ thỏa mãn. Phải rồi! Chợt một ý nghĩ lóe ra. Lệ Trân vội đứng dậy mở tủ lạnh, lấy ra từ trong đó một củ cà rốt. Không hề đợi chờ, cô liền đem nó thâm thật mạnh vào âm đạo.
“Ah… Thật sướng…” Lệ Trân không ngừng chuyển động củ cà rốt để cho nó ra vào đều đặn, rồi tưởng tượng ra đó là cự vật của nam nhân đang đâm vào mình.
“Ưm… Ah… Hah…” Lệ Trân vô lực áp sát mình vào tủ lạnh, tay đâm thật mạnh củ cà rốt vào bên trong rồi lên tới cao trào.
Bỗng nhiên, nghe thấy tiếng mở cửa, Lệ Trân vội vàng rút củ cà rốt ra vứt vào một góc nhà rồi chỉnh trang lại trang phục. Bất quá, phía dưới không mặc quần lót.
“Trân Trân, nhớ anh hay không?” Bỗng một người từ phía sau ôm chầm lấy cô. Hơi thở nam tính đến chết người của hắn khiến cô như muốn xụi lơ. Vốn đang giả vờ cắt rau củ, lại bị hắn ôm như vậy làm cho tâm trí càng rối bời.
“Luân, nhớ anh nhất. Rồi, đừng làm phiền em. Ra bàn kia đi, em đang nấu cơm.”
Lại Kiệt Luân – một trong số những nhân tình của cô. Cô quen Lại Kiệt Luân tại trường, cũng là người mà cô đã giao phó lần đầu tiên của đời mình. Hắn, cũng chính là người khiến cô trở thành một nữ nhân nhục dục như vậy. Lại Kiệt Luân là sinh viên khoa Thể Thao, luôn đứng đầu về mặt thành tích. Hắn cũng có rất nhiều nữ nhân theo đuổi, muốn vì hắn mà ‘nguyện không xuống giường’. Lần đầu hắn làm với cô, là trong phòng thể chất của trường. Lúc đó chính là giờ ăn trưa, cô vô tình thấy hắn cùng một nữ nhân khác ân ái mà đã trở thành chính cô gái kia. Từ thời khắc đó, cô chính thức qua lại với hắn. Vì ở mức độ thân thiết, cô cũng cho hắn tới nhà mình, thậm chí còn đưa cho hắn một chìa khóa nhà.
Lai Kiệt Luân nghe theo cô đi tới bàn ngồi xuống, quan sát cô nấu nướng. Hắn vì tham gia thi đấu bóng rổ mà sang nước ngoài, xa cô một thời gian, thực sự rất nhớ cô. Nhìn xung quanh phòng, mắt hắn bỗng dừng lại ở một chỗ.
“Ah!” Lại một lần nữa, Trân bất ngờ bị ôm lấy. “Anh làm gì… Thứ này…”
Lời còn chưa kịp nói hết, Trân vì thứ xuất hiện trước mặt mà sửng sốt.
“Nói xem, trước khi anh tới, em dùng thứ này thủ dâm sao?”
Lai Kiệt Luân lại nhân cơ hội ngậm lấy vành tai mềm mại, đầu tiên là vươn lưỡi liếm, rồi mới lại ngậm lấy nhẹ nhàng mút.
“Luân… không cần… còn… ư… cơm…” Tai Lệ Trân vốn mẫn cảm, bị hắn ngậm lấy thanh âm lập tức liền thay đổi, bên trong mềm nhuyễn.
Bộ dáng lúc này của cô như hoan nghênh Kiệt Luân, khiến hắn ngứa ngáy khó nhịn, chẳng những không buông ra, ngược lại còn thẳng đầu lưỡi chui vào trong lỗ tai, tay kia cầm thứ bản thân vừa phát hiện đưa vào miệng cô.
“Luâ… ư… Ưmm…” Hơi thở nóng hầm hập của hắn phả vào lỗ tai, cô vặn vẹo thân thể né tránh, mông không ngừng cọ xát hạ thân hắn đứng đằng sau, không quá hai cái liền làm thứ gì đó của hắn cứng lên. Miệng bị hắn nhét củ cà rốt ban nãy vào miệng, không thể nói gì.
“Em vẫn như vậy.” Hắn buông tha lỗ tai cô, dùng một bàn tay giữ lấy cằm cô, tiến lên ngậm lấy đôi môi mềm mại, củ cà rốt cũng vì thế được rút ra.
Lý Tôn miệng hôn sâu, tay cũng không nhàn rỗi. Lệ Trân giờ chỉ mặc một chiếc tạp dề và chiếc váy ngắn che tới hết mông, khiến hắn có thể dễ dàng đi xuống.
“Ha… Tiểu bảo, anh nói không sai nhỉ? Em còn không mặc quần.” Hắn cầm lấy củ cà rốt, mơn trớn vùng bí mật của cô. Vốn vừa trải qua cao trào, lại tiếp nhận thêm một đợt kích thích, Lệ Trân lập tức có phản ứng, dịch ướt liền chảy đầm đìa làm ướt tay hắn.
“Ngô ngô…” Miệng bị hắn cướp lấy, cô phát ra thanh âm nức nở mơ hồ.
Kiệt Luân nhìn cô khó chịu, buông lỏng bờ môi của cô, ôm lấy Lệ Trân từ phía sau, một bàn tay giữ lấy hông, tay kia vẫn như trước ở trong quần cậu nắm lấy củ cà rốt mà chà xát âm đạo. Song còn đem côn thịt của mình dán lên mông cô, ở giữa khe mông cao thấp cọ xát.
“A a… Đừng… Còn… Ưm… Cơm…” Lệ Trân ý loạn tình mê, hai mắt thất thần liếc qua đồ ăn phía dưới bàn.
“Anh không đói.” Kiệt Luân nhanh chóng mở miệng trả lời một câu. Đùa bỡn với âm đạo của Lệ Trân đã không còn đủ, hắn buông tay, đem củ cà rốt vứt xuống, đồng thời giật tung chiếc tạp dề.
Song, hắn bất ngờ quay người cô lại, để cô ngồi lên bàn bếp. Cô nhìn đến động tác của Kiệt Luân đã muốn hiểu được hắn sắp làm cái gì, nhưng cũng không có ý muốn ngăn cản, ngược lại đem hai tay chống lên kệ bếp, nâng mông lên cao một ít.
Kiệt Luân đem đầu lưỡi liếm láp bầu ngực cô, ngón tay không nhanh không chậm tiến vào âm đạo.
“Hah… Thật thích…” Lệ Trân ưỡn cao người đó nhận, cảm nhận ngón tay thô ráp của hắn, so với củ cà rốt kia, khoái cảm hơn gấp chục lần.
“Ah… Ưm… Mau đi… Ân… Cắm thứ đó vào đi. Ư…” Lệ Trân bị nhịp ra vào của ngón tay lại càng gấp, ngón tay ấy của hắn tuy thô to nhưng dần dần đã không thể thỏa mãn được huyệt đạo. Lệ Trân không chịu được liền bắt đầu lay động mông thúc giục hắn đem côn thịt cắm vào.
Kiệt Luân nhìn bộ dạng dâm đãng của cô rất hài lòng, lập tức rút ngón tay ra, hai tay tách hai chân cô ra, thẳng lưng, phốc một tiếng, côn thịt nháy mắt đâm vào đến tận gốc.
“Ah! Ah… Sao lại đau như vậy…” Lệ Trân bị côn thịt đâm mạnh, cơn đau từ phía dưới truyền tới tận óc, hai tay cô vươn ra ôm chặt lấy cổ hắn. Đã thật lâu, không cùng Kiệt Luân làm loại quan hệ này, thực sự làm lại thì cảm giác như lần đầu hắn tiến vào cô, đau đớn vô cùng.
“Ngoan, sẽ không đau, lập tức sẽ thỏa mãn em.” Kiệt Luân thủ thỉ vào tai cô, phía dưới từ từ chuyển động.
Bên trong nhà bếp lập tức vang lên thanh âm hai thân thể mãnh liệt chạm vào nhau, ba ba ba ba từng tiếng từng tiếng vang lên, giữa hỗn loạn còn có tiếng rên rỉ mềm nhũn của Lệ Trân, tiếng thở dốc của Kiệt Luân, còn có tiếng nước khi côn thịt ra vào âm đạo. Quả đúng theo lời Kiệt Luân, hắn rất biết chiều chuộng phụ nữ, bắt đầu nhẹ nhàng khiến cơn đau bay đi, thay vào đó là sự khoái cảm.
Phía dưới Kiệt Luân tốc độ tăng nhanh, nhưng đường đi lại chật hẹp khiến hắn thật sự khó khăn. Mật dịch Lệ Trân cứ liên tục ồ ạt chảy ra làm cho cả mông cô đều dính dấp, đến cả lông mao dưới hạ thân hắn cũng ướt dính lại.
“A a… Sướng… Ư… Làm ơn… nhanh lên, ư… Đâm em…” Lệ Trân bị làm đến cơ hồ nửa người trên hoàn toàn ghé vào bàn bếp, lắc mông đón nhận hắn.
Kiệt Luân bị cô ôm lấy khiến cho chuyển động càng khó khăn, đành bất đắc dĩ buông cô ra, để cô vịn tay vào bồn rửa bát. Trước mắt Kiệt Luân lúc này chính là cảnh tượng nhục dục giàn giụa, kích thích côn thịt hắn càng thêm cứng rắn, giống như cây gậy sắt hung hăng cắm vào thịt động mềm mại.
Lệ Trân bị kích thích lên tới cao trào, dịch ái chảy ra ồ ạt. Nếu như là bình thường, Kiệt Luân khẳng định sẽ tiếp tục bức cô, nhưng hai người hiện tại đang làm tình trong phòng bếp, Kiệt Luân lo cô sẽ mệt mỏi, liền mãnh liệt đâm thêm vài cái nữa rồi rút ra côn thịt bắn ở bên ngoài.
“Ha… Ha… Tại sao lại bắn ở ngoài…” Lệ Trân thở dốc sau đợt ân ái, người bất lực ngã ra sau.
Kiệt Luân bắn tinh xong, liền ôm cô đến phòng tắm rửa sạch thân thể.
“Em muốn có thai với anh sao?”
Lệ Trân mệt mỏi không đáp hắn, chỉ ngoan ngoãn nằm im trong lòng hắn.
Tắm rửa sạch sẽ, Kiệt Luân trực tiếp ôm cô về giường, đặt cô nằm xuống cạnh mình, lại dùng chăn đắp kín…
Tiểu Quỳ trở về căn hộ của mình trong tình trạng mệt mỏi. Đêm qua quả thật cô đã uống rất say, say mèn tới mức không biết trời trăng đất dày thế nào. Tới khi ý thức trở lại thì nhận ra bản thân đang nằm dưới một nam nhân, hắn không có ý định buông tha cô, không ngừng bức cô. Sáng nay tỉnh dậy thì đã thấy hắn biến mất. Bước vào phòng tắm, Tiểu Quỳ xả nước vào bồn. Sau khi bồn tắm đã đầy, Tiểu Quỳ bật vòi hoa sen bắt đầu tắm rửa. Cửa phòng tắm một lần nữa mở ra, lần này là một nam nhân đang để trần bước vào, từ phía sau ôm chầm lấy cô.
“Mới đi đâu về sao?” Hắn vùi đầu vào mái tóc dài của cô.
“Mã kỳ… Anh sao?”Tiểu Quỳ nghe thấy giọng nói thì cũng không phản kháng, để cho hắn ôm mình. Mã kỳ hiện chính là bạn trai cô, cũng là người có chìa khóa của căn hộ này. Do đó, việc hắn bỗng xuất hiện trước cok cũng là bình thường.
“Quỳ, thế này là sao!?” Bỗng nhiên hắn lớn giọng, ép cô quay mặt lại nhìn hắn.
Tiểu Quỳ hiểu Mã kỳ đang nói gì, cô chỉ nhỏ giọng đáp lại.
“Hôm qua em đi bar, say quá…”
Mã kỳ trợn lớn mắt nhìn cô. Hắn muốn trừng phạt cô thật nhiều! Trời mới biết hắn tức giận đến nhường nào. Nhìn trên người cô, đâu đâu cũng là những vết hôn xanh tím. Tuy rằng biết cô là bị ép buộc nhưng lòng hắn vẫn không dễ chịu được.
Mã kỳ cầm chiếc vòi xịt lại gần, Tiểu Quỳ mơ màng khó hiểu nhìn.
“Anh, anh muốn làm gì… a… a”.
Chưa kịp nói xong, Mã kỳ đã đem vòi xịt xịt thẳng vào hoa huyệt. Hoa huyệt đột nhiên bị cái lạnh tập kích co bóp dữ dội, đau đớn nhưng lại xen với tia khoái cảm.
“Ân… Ư… lạnh… a… kỳ… a… a… a”.
Tiểu Quỳ thậm chí còn không cảm thấy đủ, chủ động lấy tay tách hai môi thịt để xịt vào được càng sau. Nước tuy lạnh nhưng lửa nóng trong âm đạo lại càng tăng nhiệt. Không lâu sau, Tiểu Quỳ nhanh chóng lên đỉnh.
“A A A kỳ à… e. Em… lên đỉnh… a a”.
Đúng lúc đó Mã kỳ liền thu lại vòi xịt, dâm dịch của nữ nhân bắn thẳng lên mặt hắn. Hắn cũng chẳng quan tâm, lập tức cúi xuống liếm lấy dịch ngọt. Cô vừa lên đỉnh, vô cùng mẫn cảm lại bị bị hắn liếm mút không nhịn được run rẩy, bám lấy đầu hắn. Như vừa muốn đẩy ra, vừa muốn giữ lại.
“A a… đừng… em… chịu… a… ân… không được… a… a. Ngứa…”
Mã kỳ như chẳng nghe thấy, tách đùi ngọc ra càng lớn, ngậm lấy viên trân châu mút vào, nhẹ nhàng dùng răng day day. Cả người cô bủn rủn không còn sức, hoa huyệt chảy ra mật dịch như thác ướt cả khuôn mặt hắn.
Đột ngột lúc này Mã kỳ lại rút lui, cô mơ màng nhìn hắn.
“Kỳ… Em muốn…”
Bởi vì phía dưới bỗng nhiên trở nên trống rỗng khó chịu nên cô đành phải tự dùng tay xoa xoa hoa huyệt, đáng tiếc cảm giác ngứa ngày ngày càng tăng. Lúc này, Tiểu Quỳ thật mong cự vật của hắn lấp đầy bên trong mình, vì vậy tiến lại gần hắn. Thấy hắn không đẩy ra, cô lập tức kéo khóa quần của hắn xuống. Tuy vẫn bị quần lót bao bọc nhưng con quái thú vẫn căng phồng không cách giấu diếm.
Tiểu Quỳ như không thể chờ đợi thêm, đưa mặt lại gần ngửi lấy mùi dương vật của hắn, tiểu huyệt đã sớm ướt át lại càng chảy thêm nhiều nước, thậm chí còn nghe tiếng dâm thủy chảy rơi xuống bồn cầu “tách tách” mấy tiếng. Nhưng không để cho cô làm gì thêm, hắn liền gắt gao kéo cô vào bồn tắm. Để cô ngồi lên người mình, hắn tìm tới môi cô bắt đầu dây dưa, tay cầm bông tắm chen lên bầu ngực đầy đặn xoa nắn tạo thành bọt trắng xóa.
“Anh làm gì vậy… Không muốn em ‘giúp’ ư?” Bỗng nhiên bị kéo ra, Tiểu Quỳ thấy vô cùng hụt hẫng.
“Em nghĩ là xong rồi sao?” Hắn nở nụ cười, sau đó để cô ngồi trên thành bồn tắm, mở rộng hai chân ra. “Giúp em tắm rửa. Mới một đêm mà em lại ‘bẩn’ như vậy.” Hắn nói rồi tay phải vươn ra lấy vòi hoa sen, một lần nữa xịt vào âm đạo Tiểu Quỳ, nhưng lần này, lực đạo lại mạnh hơn nhiều.
“Thoải mái không?”
Tiểu Quỳ không đáp lại hắn, chỉ ngân nga rên rỉ. Một lần nữa, Tiểu Quỳ lại lên tới đỉnh. Cuối cùng hắn cũng chịu buông vòi hoa sen xuống.
Khi cô vẫn còn đang thở dốc, hắn một lần nữa banh rộng hai chân cô ra, nẩy mạnh một cái hắn đã nằm trọn trong âm đạo của cô, không ngừng đưa đẩy.
“A… A! Kỳ, mau lên!” Như đã thỏa mãn được mong muốn, Tiểu Quỳ gấp rút kêu tên hắn.
Tiểu Quỳ vô lực tựa vào bồn tắm, để mặc Mã kỳ kịch liệt ra vào. Một hồi sau, khi hắn đã bắn ra tinh dịch, Tiểu Quỳ cũng đồng thời đạt tới cao trào.