Phần 1
“Con về quê nhớ gửi lời thăm ông nội… nha Kiên”.
“Con biết rồi ba…”
Xe lăn bánh, chuyến xe Phương Trang xuất phát từ Q. 5 sài Gòn về miền tây Vĩnh Long.
Nó ngồi trên xe ngắm cảnh đồng ruộng trải dài, cảnh vật lướt qua tầm mắt nó.
Vậy là đã 5 năm rồi nó mới về quê, nghỉ hè là nó lại về quê, loáng cái đã 5 năm rồi nó ở thành phố mãi không về.
Xa cách là vậy…
Đã hơn 2 tiếng rồi, trời cũng sẫm màu vàng, xe bắt đầu đi vào khu dân cư nhà cửa nhiều hơn.
Rồi xe dừng ngay cổng chợ, nó vác balo trên vai nhẹ bước xuống. Ở đó có một ông cụ tuổi khoảng 70 chờ nó. Thấy nó ông cụ mừng lắm, rạng rỡ hẳn.
“Kiên, cháu về rồi hả cháu! Lại đây cho ông coi…”
“Trời ơi, cháu tui lớn hẳn rồi”.
“Có về ông mần con gà cho cháu”.
“Ông ơi, ba con hỏi thăm sức khỏe ông ạ!”
Ông nội nó nghe, tay níu tay nó, dẫn đến chỗ để xe máy. Là một chiếc honda suzuki Cup.
“Cháu về đây là ông vui rồi! Thôi ông cháu mình cùng về! Cháu chở ông đi, mà bây còn nhớ đường xá gì hông?”
Nó mới nhăn mặt, ông nó tặc lưỡi điệu bộ trời vơi quên hết rồi sao, thôi thì để ông chỉ đường cho bây.
Đường về nhà nó phải cua qua khúc chợ, đi vào look tẻ, rồi men theo đường sông, chạy tầm mấy chục phút thẳng đường sông là tới.
Nhà ông nội nó là nhà gỗ, lợp ngói, có sân vườn, trước mặt là khoảng trống dành trồng hoa tết, sân sau là khoảng vườn trồng cây ăn trái.
Nhà ông nội có nhiều phòng và mấy gian rộng. Tức thuộc diện khá giả nếu không nói là có của ăn của để. Chỉ là ba nó không chịu cảnh miệt vườn mà thích phố thị. Nên đến khi nó lớn lên, ông nó nằng nặc đòi nó về ở cho bằng được. May nó cũng là con út trong nhà nên ba nó cũng dễ dàng.
Kế bên là nhà bà Tư Sang, nhà này giàu có xây theo kiểu âu, vườn tược rộng không xuể. Bà Tư là chủ nhà lầu trong chợ, chuyên cho thuê ở hàng tháng. Bà có cậu con trai độc nhất tên Quý.
Thuở nhỏ, hè nào nó cũng về quê nên rất thân thiết với họ.
Đến đây, nó theo ông vào nhà, dọn phòng chỗ ngủ cũng dễ, bởi đồ có hết cả, nó chỉ cần quần áo thôi.
Nó lên nhà trên ngồi nghỉ, mắt liếc sang nhà bên thì thấy bên đó rộn ràng, rạp giăng sẵn. Là đám cưới của anh Quý.
Ông nội nó nói với nó là thằng Quý tuổi gần 30 rồi, hơn bây 9 tuổi đó, phải nhờ mai mối gần nhà.
“Con biết con Trang không? Lúc hè về con có chơi với tụi nó đó…”
Trong trí nhớ nó mới sực ra hình ảnh chị Trang trong tà áo dài, chị lúc ấy rất đẹp. Còn anh Quý thì ốm nhom lại hay lêu lổng chơi bời, nhưng được cái tốt tính với nó, lại chẳng phá phách gì. Thường hay rủ nó qua nhà chơi game điện tử với đi chơi.
À còn nữa là cái nhỏ Hiền, em ruột chị Trang, nhỏ hơn nó một tuổi. Còn Trang thì lớn hơn nó 2 tuổi.
“Con nghỉ đi tắm đi, mai là đám cưới thằng Quý với con Trang rồi, mai con qua dự đám cưới, tụi nó thấy con về vui lắm.”
Nghe ông nói mà nó chột dạ, chị Trang lấy anh Quý sao? Nó không hình dung được, nhưng nó không nghĩ chị Trang có thể quen anh Quý được, hai người khác nhau nhiều lắm, chị Trang trong trí nhớ của nó là người rất đẹp. Còn anh Quý thì nghĩ cũng không hợp được.
Ôi, nó không nghĩ tới nữa. Nó lủi vào nhà, tắm rửa, rồi ăn cơm tối, bà nội nó trẻ hơn ông nó nhiều tầm 60 thôi, vẫn minh mẫn khỏe mạnh đi chợ đều đặn.
Buổi tối ấy, cả 3 người ngồi nói chuyện nhiều thứ.
Nhưng hình chung là nó về quê ở với ông bà là ông bà vui lắm rồi. Nhà cửa đã có người lo.
Sáng đó, nhà cửa nó vui hơn hẳn, bởi bạn bè ông nội nó đến thăm ăn cưới hàng xóm.
Nó vận đồ sơ mi trắng dài tay, tầm giữa trưa là bắt đầu đãi tiệc đến tối.
Nó ngồi trước hiên, ngắm nhìn cảnh vật thì một bàn tay nhỏ trắng trẻo đặt lên vai nó.
“Kiên anh về lúc nào thế mà tui không biết?”
“Ừm, anh mới về hôm qua mà ủa là Hiền đấy hả…”
“Thấy tui đẹp không?”
“Đẹp, đẹp lắm, xinh hơn hoa hậu luôn”.
“Thôi anh đừng cà chớn nha”.
Cả hai cũng khoảng 5 năm rồi mới gặp, nên nó nói chuyện với Hiền cũng khá là lúng túng, bởi Hiền giờ khác quá, da dẻ trắng mịn lại xinh xắn vô cùng.
Ngó điệu bộ nó lúng túng là vậy, chứ dẫu cũng là bạn bè hàng xóm nên lúc sau nó đã quen rồi. Không còn lúng túng nữa. Lại trở về như thuở xưa lúc nhỏ.
Chợt cái Hiền hỏi nó gặp Trang và anh Quý chưa, nó mới bảo chưa gặp thì Hiền mới ngồi xuống.
“Lát nữa đông đủ rồi anh với tui cùng đi chung qua rạp cưới nha?”
“Chị Trang với anh Quý thấy anh về là vui lắm đó”.
“Cảm ơn Hiền nha”.
Hiền mới trợn mắt, trời anh Kiên hiền ghê luôn, xưa lúc trước hè nào về cũng đi chọc chó, phá tổ ong bị dí mà còn chưa sợ nữa đó. Mặt nó ngượng nghịu, đúng là nó đã lớn rồi, hết quậy, phần nó ở T. Phố ít bạn nên mới ra thế. Về đây thời gian chắc chắn nó lại năng động như xưa thôi.
Đồng hồ đã điểm trưa, ông nội nó mới tới bên kêu nó với cái Hiền đi qua rạp cưới nhà bên.
Nó theo cạnh ông, cái Hiền sát bên nó, thật sự rất xinh đẹp. Nhưng nó cũng không phải xấu trai.
Bước vào cổng, cả đoàn người đông đúc, đứng trước có, hai bên có, ngồi vào bàn ghế cũng đã gần đủ chỗ.
Đập vào mắt nó là hình ảnh một cô gái mặc váy cưới trắng tinh khôi, một vẻ đẹp thuần khiết thật sự, khiến cho nó ghi nhớ mãi, Trang nở nụ cười chào nó, lúc ấy Trang trong mắt nó là cô gái xinh đẹp nhất trong đời nó. Còn anh Quý vẫn ốm và da ngăm như xưa, đôi mắt anh ánh lên rạng rỡ khi thấy nó, tay anh đập nhẹ vào tay nó, ra ký hiệu Happy.
Nó theo ông nội và cái Hiền tiến vào trong, nhạc bật đập xình xình, cả hai đứa ngồi vào một bàn với người lớn mà đa số là họ hàng của nhà gái. Ai nấy cũng hỏi Hiền nó có phải bạn trai không? Hiền lắc tay nhưng miệng cười mỉm lắm. Lẽ nào Hiền cũng thích nó chăng?
Ông nội nó ngồi vào bàn bô lão.
Cả tiệc diễn ra sôi động hát hò ầm ĩ, đến quá trưa tiệc mới tan bớt.
Chị Trang và anh Quý kéo nó lại, chụp hình lưu niệm với cô dâu chú rể.
Nó cũng xin một bức hình chụp với Trang, bức hình đẹp quá.
Mà Hiền cũng chụp chung với nó nữa. Hiền cười tươi tắn lắm.
Trong bữa tiệc nó uống hết mấy cốc bia nên mặt nó đỏ ngây, nhà kế bên nên nó chả cần đi xa, nó mới nằm lên giường là lăn quay ra ngủ không biết trời trăng gì luôn.
Đến tối khi mở mắt ra đã thấy đêm khuya, đèn tối om. Nó mở mắt quờ quạng trong đêm.
Nhưng rồi khi định thần lại, đập vào mắt nó là cảnh đối diện, một phòng ngủ hé cửa sổ dưới ánh đèn nhấp nháy.
Và nó thấy, nó thấy Trang đang lõa lồ và anh Quý phô ra thân hình gầy còm không tương xứng với cơ thể đầy đặn ấy, bầu ngực to tròn và khuôn hông đầy đặn ấy, là cơ thể của một nữ thần. Ấy mà nó đang bị nhào nặn dưới bàn tay xương xẩu, và rồi nó thấy anh Quý dập hông chậm chạp, rồi Trang đung đưa cặp vú lên xuống trước khe cửa ấy. Thế rồi chợt ngừng lại, anh Quý đứng dậy lấy khăn lau lau và nằm bẹp ra. Hết rồi.
Trang khẽ nhìn sang khe cửa, mặt Trang không có chút gì là vẻ rạng rỡ mà là dáng vẻ chấp nhận.
Đầu nó nóng rang, hơi men vẫn còn.
Nó vội đi vào phòng WC, tiếng nước chảy xồ xồ, nó nhìn xuống, con cặc nó cương cứng, tay phải cầm lấy, rồi nó làm động tác thủ dâm, chẳng mấy chốc nó kêu một tiếng, tinh dịch bắn mạnh vào nắp nhà WC đọng lại một vệt trắng đục dày đặc. Tay của nó dính ướt, nhớp nháp cả, mùi nồng xông thẳng vô mũi nó. Chưa bao giờ nó lại ra nhiều đến thế. Có lẽ bởi vì Trang chăng?
Mệt mỏi, nó về giường ngủ và thiếp đi lúc nào không hay.
Phần 2
Kiên mở mắt, trời đã tờ mờ sáng, nó liếc mắt nhìn đồng hồ mới hơn 5h.
Tuy vậy nó vẫn rời giường, từng gàu nước tạt vô mặt nó, xối ào ào. Nó như tỉnh ngủ hẳn. Vệ sinh xong xuôi, nó mới đi dạo mát, vừa đi vừa hít thở, nhưng đầu óc nó vẫn còn lơ mơ nghĩ về đêm tối qua, cứ như là mơ ấy nhỉ, hay là thật, nó tặc lưỡi, dù gì đi nữa Trang cũng đã là vợ người.
Nó chạy theo dòng sông, vừa chạy vừa ngắm cảnh. Áng chừng lâu sau nó mới thấy mình đi xa rồi, thế là nó quay gót trở về nhà.
Nó vừa về tới thì anh Quý cũng từ nhà dắt xe ra.
“Kiên mới tập chạy bộ à? Lên xe đi anh dắt mày đi ăn sáng, có quán phở ngon lắm…”
“Anh chờ em nha, em đi tiểu rồi quay lại”.
Nó chạy vô góc vườn, vạch quần ra, không gì thoải mái bằng ỉa đái kịp thời mà.
“Rồi, đi thôi anh!”
Nó nhảy phóc lên xe, anh Quý rịn tay ga chở nó đi.
Xe anh Quý tấp vô quán phở tên Năm Sửu, nó mới nhớ ra là quán cũ ngày trước hay ăn. Ông Năm thấy nó liền chào hỏi, ngó bộ cái thằng cu nhỏ giờ lớn rồi.
“Kiên nè, ăn xong mày qua nhà anh chơi game, liên quân ấy”.
“Ờ em cũng có nick, để về em sang chơi”.
“Mà dạo này em ở trển làm gì?”
“Em phụ ba má bán hàng đó anh, nhà em quán ăn”.
“Ờ ha”.
Sau đó anh Quý còn hỏi thêm vài câu xã giao.
Ăn uống xong xuôi, cả hai lên xe về nhà.
Ông nội nó thấy nó về mới hỏi nó ăn gì chưa, nó mới nói đi ăn với anh Quý mới về. Rồi ông nó mới dắt nó ra miệt vườn, cả buổi sáng ở ngoài vườn với ông. Chủ yếu là kiến thức về cây trái, hái cây nào, sâu bọ, phun thuốc, ngó bộ nó sắp thành một anh nông dân thứ thiệt.
Trưa nó mới về nhà, anh Quý ở hàng rào réo tên nó, bảo chờ hoài không thấy nó sang, thế là trưa đó nó mới lục tục qua nhà anh Quý.
“Dạ con chào bà Tư!”
“Ờ thằng Kiên đó hở, lớn tướng rồi bây, mày có người yêu chưa?”
“Ở đây có ưng con nhỏ nào chưa?”
“Trời ơi tao nói trai ở đây mới 19 là lấy vợ hết rồi.”
“Cần tao mai mối cho không?”
Bà Tư tấn công nó tới tấp, khiến nó mặt trắng bệch cả ra, ây dà khó xử quá, may sao anh Quý kéo tay nó sang phòng bên, thì bà Tư mới ngừng hẳn.
Cả hai vừa ngồi chơi liên quân.
Anh Quý và nó hệt như cặp bài trùng, đánh đâu thắng đó, sướng lắm, cười nói đùa giỡn hệt như xưa.
“Trang ơi, đem cho anh ít nước uống đi em”.
“Dạaaa có liền”.
Trang đem nước mát tới, ở nhà Trang mặc bộ đồ ngủ trông dễ thương hết mức, lúc cúi xuống lộ bầu ngực trắng nõn, mắt nó khẽ liếc, chợt anh Quý hét nó, thì ra nó lơ là nên để thua combat, mặt nó vẻ hối lỗi lắm, Trang nhìn nó cười tươi. Có vẻ là Trang thấy nó vẫn như cậu em út ham chơi hơn ham học. Nhưng nào đâu biết Trang trong mắt nó dáng vẻ thế nào.
Chuỗi ngày qua nhanh…
Mới đó đã hơn tuần, nó thích nghi tốt hơn hẳn, việc làm cũng nhanh hơn, phải là chuyện hiển nhiên với nó, cậu thanh niên sức dài vai rộng.
Mà cái Hiền cũng thường xuyên ghé thăm, lại hay rủ nó đi chơi cả buổi, thường thì đi tới Vĩnh Long, tối thì xem phim.
Một buổi sáng, nó cùng với ông nội có việc ra chợ, mua đồ về chăm cây. Đi ngang qua rạp cưới, nó mới thấy cô dâu chú rể sao mà nhìn mặt non choẹt. Ông nó mới giải thích.
“Con chưa ở đây lâu nên chưa rành đấy thau, trai gái ở đây chỉ còn ưng ý gật đầu là ba mẹ cưới cho”.
“Thiệt hở ông?”
“Trời! Tao sao mà giỡn bây được, mà bây lớn rồi, có thích nhỏ nào thì ông hỏi ba má nó cưới cho mày, có vườn tược ở đây nhỏ nào chẳng chịu cháu ông!”
“À ồ con chưa chưa…”
Ông nội nó tặc lưỡi bỏ qua, nhưng chợt ông lóe lên trong đầu, hình như ông ngờ ngợ cái điều gì mà giờ đây nó vỡ lẽ. Thế là ông im, ông giữ trong đầu, mà để cái chuyện đó về nói với bà cụ ở nhà.
Chuyện là ông muốn cái Hiền em con Trang làm vợ thằng Kiên. Hai đứa thân nhau thế mà. Mà ở chỗ khu này, mấy thằng nào mà xứng với chị em nhà nó. Chỉ có cháu ông là hợp nhất.
Tối đó ngồi ăn cơm, chợt ông nó hỏi chuyện.
“Con có thích con Hiền không con?”
“Dạ, có thích”.
Nó im rồi đáp gọn lỏn, nghĩ thực tế, dẫu nó thích Trang, nhưng Trang đã lấy anh Quý, nay chỉ còn Hiền là chưa, mà Hiền cũng đâu kém cạnh gì, nỡ lòng nào mà để thằng nào xấu lấy được Hiền, suy cho cùng, chỉ có nó là hợp với Hiền nhất. Nó nghĩ đơn giản, Hiền làm vợ nó thì sau này cũng là ở gần Trang, mọi thứ chẳng phải tốt đẹp sao?
Và Hiền cũng thích nó lắm, nó đâu nỡ mà phũ.
Thế rồi, ông nội nó gật gù, bà nội nó mừng tơn, không khí sáng sủa hẳn ra. Hai ông bà rốt cuộc cũng thấy cái của con cháu rồi.
Họ hàng hai bên đông đủ lắm. Ba má anh em nó về quê đông đủ cả, ông nội vui lắm, cảm tưởng còn hơn cả ngày tết.
Trong ngày cưới, Hiền mặc váy cưới trắng tinh, họ hàng ai nấy cũng khen, nó nhìn Hiền, chỉ thấy Trang mặc váy cưới là đẹp nhất trong đời, ôi nhưng cái Hiền ngày hôm nay cũng là ngày mà Hiền đẹp nhất trong đời con gái. Và nó chỉ là nghĩ cái sự thật.
Hiền yêu nó, và nó cũng mến Hiền.
Tối khuya, mọi người nghĩ ngủ gần hết, còn nó thì hì hục với Hiền.
Quả là chị em giống nhau, cơ thể của Hiền mỹ miều làm sao, và nước da trắng phau làm nó cứ mẩn mê khôn xiết. Nó thoáng qua cái hình ảnh của Trang, nằm cạnh Hiền nó nghĩ rằng Trang cũng như Hiền vậy, đều hồng hào, trắng trẻo.
Từ ngày lấy Hiền về, cuộc sống của nó dễ dàng biết bao, cơm nước quần áo đều có người lo sóc, và ông bà nó ngày ngày đều vui vẻ, không khí trong nhà lúc nào cũng rộn ràng, cuối tuần ba má lại về thăm. Vui không tả xiết.
Rồi thì niềm vui vỡ òa khi Hiền có thai, mới lấy nhau gần tháng thôi mà Hiền đã có tin mừng, ông nội nó vui dữ lắm, ba má nó thì rầm rầm tưng bừng.
Nhưng nào đâu hay, chuỗi ngày hạnh phúc của vợ chồng nó lại khiến cho Trang phải sống trong khổ sở.
Như mọi hôm nó đi dạo buổi sáng, không khí ở vùng sông nước trong lành quá, nó hít thở vươn vai cảm giác thoáng đãng chảy trong mình nó.
Dọc đường bộ về, nó ngang qua quán nước, các bà cô tụ tập ở đây ăn sáng.
Họ thì thầm to nhỏ với nhau.
“Nhỏ Hiền lấy chồng sau chị mà giờ có thai trước chị, ngộ hén bà Bảy?”
“Trời ơi, cái này đâu có gì lạ, biết đâu nó khó đẻ”.
“Khéo nó khó có con đó, bà Tư Sang không biết nghĩ gì?”
“Thằng Quý ngó ốm rom… sao mần được”.
“Đụ không biết thở được không!”
Cứ thế mà xì xào to nhỏ.
Nghe thế, tự dưng nó thấy khó chịu. Mấy bà này nhiều chuyện thật.
Về đến cổng, nó thấy bà Tư Sang trong nhà nội nó. Bà Tư ngồi trước hiên, chiễm chệ trên ghế đẩu nói chuyện với bà nội nó.
“Bà Tư qua chơi…”
“Ờ, chào con Kiên”.
Nó chào hỏi xong liền đi thẳng vô nhà, Hiền đang lau khô đầu, chắc mới tắm xong.
“Anh Kiên, anh chở em đi ăn sáng”.
“Ừa, để anh lấy khóa xe”.
Hai vợ chồng đi ăn sáng, xong xuôi nó ra vườn mần công chuyện.
Cứ thế, cái việc buổi sáng dần trôi.
Buổi trưa, cơm nước xong xuôi thì trời chợt chuyển mưa, từng hạt nhẹ rơi lách tách, nó chạy vùng ra sân gom đồ phơi dở vào nhà. Nhà anh Quý đồ phơi cũng nhiều quá, Trang đang lúi húi lấy đồ, mưa ướt cả. Thế là nó chạy qua, lấy đồ giùm Trang, gom hết cả áo quần vô thì người cũng thấm mưa.
“Em ướt cả đầu rồi kìa, chị lấy khăn cho lau”.
Nó đón lấy khăn từ tay Trang, rồi vội lau, cả người Trang cũng thấm nước, lộ đường viền nội y màu trắng, da thịt trắng muốt lồ lộ ra. Nó nuốt nước miếng.
Khổ, nó đã có Hiền, mà sao lại cứ tơ tưởng chị vợ.
Bà Tư Sang ngó ra ngoài quở Trang.
“Sao mưa mà con lấy đồ trễ thế, đồ ướt cả rồi này?”
“Dạ, trời mưa đột ngột quá, con không vơ kịp”.
“Chứ không phải chậm chạp?”
Nghe đến đó, ngực nó nhói, nó thấy khó chịu.
Mắt nó ngó quanh, tìm anh Quý, thì bà Tư mới bảo anh Quý đang trên chợ ngồi nhậu đến chiều mới về.
Tặc lưỡi, nó chào rồi quay về nhà.
Tối đó, nó ăn cơm mà trong lòng không vui.
Hiền từ lúc mang thai cũng nghe lời mẹ mà cử kiêng, không cho nó gần hay đụng chạm.
“Anh Quý à anh đánh trụ xong rồi thì đập nhà nè”.
“Ờ để anh”.
Nó ngồi trên ghế, anh Quý thì nằm trên võng, cả hai đang ăn ý với nhau lắm.
Chợt ngoài cổng có tiếng xe, bà Tư Sang về, bước vô nhà thấy cảnh đó, bà thở dài.
“Lớn rồi mà cứ suốt ngày chơi game là sao con?”
“Tuổi này người ta đẻ hai ba đứa rồi!”
“Mẹeee à…”
Anh Quý gắt.
Rồi bà quay đi, ngó bộ bực dọc lắm.
Nó thấy thế thì tụt hứng. Liền kiếm cớ mà về nhà.
Buổi tối, anh Quý rủ nó đi uống cafe.
Ngồi trong quán, cả hai vừa uống vừa nói chuyện.
Đâu được lát là cả hai lại cắm đầu vô điện thoại chơi Liên Quân.
Đại khái là bà Tư Sang bực mình chuyện con cháu, tội nghiệp Trang, nó nghe mà trong lòng buồn bã.
Tối về nó nằm giường ngoài, Hiền ngủ giường trong, kế bên là bà nội nó, có vẻ bà nó ở sát vậy cho đến khi Hiền đẻ cũng nên.
Hôm nay đã là tháng 5 rồi. Tròn 5 tháng, bụng Hiền to dần ra.
Việc nhà giờ nó lo, tính ra cũng không có gì nhiều, nó chỉ làm việc duy nhất là phơi đồ ra vô mà thôi. Việc khác bà nội nó lo hết cả.
Sáng nó đi bộ về nhà, hôm nay nó ở chợ về, thì Trang đứng ở cổng bước vào, Hiền đi ra rồi cùng chị vào nhà. Hai chị em ngồi tán dóc với nhau.
Chỉ là hôm nay khác so với thường ngày, nhỏ tiếng hẳn. Chắc là chuyện thầm kín đàn bà con gái.
Ôi nhưng nào đâu nó nghe lọt thỏm được vài câu:
“Chị thấy ảnh nằm yên, cũng kêu làm… lỏng lắm… chị hỏi thì ảnh bảo hôm nay mệt… ”
“Nó phải đặc mới có thai được chị ạ”.
“Anh Kiên mới ngủ với em hai hôm là cuối tháng em không có rồi”.
“Thử que mới thấy hai vạch”.
“Thế à, chị không biết”.
“Để em chỉ cho chị mua que thử”.
“Ừa em, chị sợ anh Quý không được”.
“Mẹ chồng chị trách móc lắm”.
“Sao thế được? Phải lỗi chị đâu”.
Rồi nó nghe tiếng thút thít. Nó quay đi, lòng đau nhói.
Chợt nó nhớ về ngày xưa, hình như anh Quý có trận ốm, sưng cả má lên, bảo là bị quai bị vô sinh. Nhưng nó cũng bị mà có phải đâu.
Tiếng kéo cửa vang lên, nó ngó mắt nhìn, thì bóng của Trang khuất hẳn.
Thế là trưa đó nó mới sang nhà anh Quý.
Cả hai ngồi ngoài sân, nắng xuyên qua kẽ lá, đung đưa võng mát rượi.
Nó đánh câu.
“Anh Quý nè?”
“Sao Kiên”.
“Bữa nào anh em đi nhậu?”
“Giờ đi luôn”.
Xong cả hai dắt xe phi ra ngoài.
Anh Quý uống bia cứ như nước lã, mà tính lại không quậy gì, chỉ ưa nhậu thôi. Nhưng nó cũng hình dung ra được, anh Quý ròm như thế, quả là khó có con lắm.
Nó tính đường an ủi Trang.
Chỉ là cái đường đó lại rẻ ngoặt. Bởi nó thấy Trang khóc nức nở sau hè.
Bà Tư Sang đã không còn coi Trang ra gì.
Trong lòng nó nảy sinh ra ý nghĩ.
Trang như mọi hôm nói chuyện với Hiền, trời sẫm tối thì đứng dậy đi về.
Nó đánh gót theo Trang.
“Chị Trang nè, anh Quý ngày xưa bị quai bị đấy. Em nghe ai bị thì khó có con lắm. Kiểu như vô sinh ấy.”
Trang nhìn nó, ngớ người ra. Mặt Trang lúng túng rồi cúi gằm xuống.
“Chỉ còn cách đi khám trên bệnh viện Sài Gòn. Bác sĩ họ chữa vô sinh hiếm muộn ấy chị ”
Trang im lặng.
Rồi thì bật thành tiếng.
“Bữa đó chị nói với mẹ, bả nổi cáu mắng chị nhiều lắm, không được đâu, đi khám xấu hổ lắm. Hàng xóm biết được bà Tư Sang sẽ không còn mặt mũi gì.”
Vừa nói thì mắt chị chợt đỏ hoen. Ôi ở cái tình huống thế này, nó biết làm gì đây. Chợt nó ôm Trang vào lòng. Bất ngờ lắm. Rồi nó đáp.
“Nhưng em không có bị, em hoàn toàn khỏe mạnh.”
Trang đớ người, mắt đỏ hoe nhìn nó, nó đưa miệng xuống hôn lấy Trang. Trang chống cự yếu ớt. Đôi môi Trang quấn lấy nó, vị ngọt lan tỏa, mùi hương của Trang khiến não nó tê liệt. Tay nó siết chặt Trang hơn, cứ thế nó hôn Trang. Con cặc nó cương cứng phồng lên mép quần, đâm vào phía dưới người Trang, tay Trang khẽ đụng nhẹ rồi thình lình thu lại, như bất ngờ Trang mới nhả môi ra, dừng lại ở đó.
“Em không cố ý”.
Trang im lặng, rồi chân bước nhanh hơn, đi thẳng vào trong nhà. Nó đứng thẳng người, ngạc nhiên bởi hành động của mình.
Phần 3
Sau hôm đó, Trang tránh mặt nó. Phải hơn tuần lễ, thì Trang mới bình thường hóa quan hệ với nó.
“Chị xem như không có chuyện gì xảy ra”.
Trang nói với nó, miệng cười.
Nó gật đầu mừng rỡ.
Tối đó, Hiền ngồi nói chuyện với Trang, còn vài tháng nữa là sinh đẻ nên có nhiều việc cần làm, Trang là chị ruột, nên trăm sự phải nhờ đến.
“Chị này, em còn thiếu đồ nhiều lắm, tã lót sữa phấn, chị mua giùm em nhé!”
“Em nhờ gì cứ nói, đừng lo lắng, chị thương em”.
“À! Đúng rồi”.
“Ngày mai em kêu anh Kiên chở chị đi Vĩnh Long mua đồ nha!”
“Chỉ có chị rành đường xá thôi!”
Hiền vẫy tay kêu nó lại, nó liếc mắt nhìn Trang, hai mắt giao nhau, chợt nó quay mặt đi, Trang cũng cúi đầu xuống.
Xong xuôi, Trang đứng dậy ra ngoài, nó đi theo tiễn.
Trang giữ khoảng cách với nó, lạnh lùng nói:
“Em lúc nào cũng là đứa em trai của chị, chị coi em như em ruột trong nhà”.
“Khi khó khăn giúp đỡ lẫn nhau là chị vui rồi!”
“Vâng, em hiểu mà!”
Nó lí nhí, gãi tai.
Đến cổng, Trang đưa tay mở cổng bước vào. Nó không quên chào tạm biệt.
Sáng sớm, nó ăn mặc tươm tất, lên xe, vừa dắt ra khỏi cổng thì Trang cũng xuất hiện.
Trang mặc đồ giản dị, váy màu xanh nhạt, ôm sát vòng eo, không có tay áo, hai dây áo ôm sát vai, khoe bờ vai cong mịn trắng muốt.
Nó đưa mắt nhìn. Trang liếc nó, thế là nó phải quay đi.
Chỉ nói xã giao vài câu.
Trang khẽ ngồi lên xe, tay đặt túi xách ở giữa làm khoảng cách cả hai.
Hiền ra ngoài cổng vẫy tay tạm biệt nó.
“Anh đi sớm rồi về!”
Tiếng xe nổ lạch bạch, thoắt cái hình dáng hai người đã mất hút vào trong lộ tẻ.
Trên đường đi, nó thấy Trang có vẻ im lặng nên nó mới bắt chuyện.
Hồi lâu sau nó mới đi vào chủ đề chính.
“Nếu mà em là anh Quý, và khi vợ mình không có thai, em sẽ đi khám bệnh viện xem mình có bị vô sinh không”.
“…”
“Đơn giản mà, bởi vì em mến chị”.
“…”
Cả hai im lặng. Xe tiến vào thành phố.
Ghé siêu thị trẻ em, nó lựa chọn đồ theo lời Trang nói. Các nhân viên ở đây cứ xưng hô nó với Trang như cặp vợ chồng, lúc đầu ngại nhưng sau thì Trang cũng kệ để nhân viên xưng hô, chỉ có nó là sướng rơn.
“Dạ anh chị chọn đồ này cho em bé nè!”
“Chị nhà cần mua áo bà bầu không? Có mấy mẫu đẹp lắm nè”.
Trang đứng trước gương, tay cầm bộ đầm bầu, khẽ ướm thử.
“Chị mặc bộ này đẹp lắm đấy, chồng chị thấy chắc khen dữ lắm!”
“Anh ơi, vợ anh mặc đẹp lắm luôn á!”
Nó đỏ mặt, tuy nhiên nó vẫn liếc xem phản ứng của Trang, chỉ thấy chị quay đi, đồ vẫn cầm trên tay.
Chọn đồ đạc xong xuôi, đọc sđt địa chỉ, ngày mai cửa hàng sẽ giao hàng đến tận nhà, đỡ mất công người mua phải mang xách. Nó thanh toán rồi quay xe lên đường về.
Trên đường về, nó ngước nhìn đồng hồ, mới chỉ điểm gần 8h hơn, có vẻ vẫn còn sớm quá.
Trang thì đã thoải mái hơn với nó.
“Sao thế Kiên, em tính mua gì nữa à?”
“Em muốn ghé vào một nơi”.
“Được mà em cứ chở chị đi”.
Xe nó rẽ bánh vào đường lộ, dẫn thẳng vào đường khu dân cư mới xây, bên kia chạy dài là hàng loạt nhà nghỉ, phòng trọ.
Nó chạy thêm đoạn đường rồi dừng trước một Motel lớn 5 tầng, nó rẽ xe vô trong khu để xe.
Trang ngớ người, lúng túng hỏi nó.
“Sao em chở chị vô chỗ này?”
“Em muốn giúp chị”.
“Giúp cái gì?”
Nó nhè nhẹ ghé sát tai Trang, rồi thỏ thẻ.
“Em muốn giúp chị có thai”.
Trang nghe thế, mặt cúi xuống.
“Là người trong nhà phải giúp đỡ lẫn nhau. Đó là câu nói của chị. Em không nỡ nhìn chị bị bà Tư đày đọa chì chiết. ”
Nó nói giọng thắm thiết, lời của nó là thật từ đáy lòng.
Nó nắm nhẹ lấy tay Trang.
“Chị đừng lo, em thủ dâm gần xuất ra rồi thì sẽ đưa vào trong chị, coi như là không có gì xảy ra hết!”
“Thật… thật chứ!”
“Thật!”
Trang nắm chặt tay nó, mắt Trang nhìn thẳng vào nó như soi thấu ruột gan, nó nhìn Trang không lấy chút e dè.
Rồi thì Trang mới gật đầu, chịu khổ thế đã đủ rồi.
Nó nắm tay Trang, tiến vào sảnh đặt phòng, nhân viên nam nhìn Trang, rồi liếc nhìn nó ánh lên vẻ mặt ghen tị.
“Dạ, anh muốn đặt phòng thế nào?”
“Cho tôi phòng theo buổi”.
“Dạ của anh hết 300k”.
Nó móc ví ra trả tiền.
Lấy thẻ phòng rồi cả hai tiến lên từng bậc thang. Trang theo sau nó, tiếng gót vang lên cộp cộp theo nhịp tim của nó.
Đến cửa phòng nó tra khóa, khẽ vặn. Phòng mở ra, bên trong tối om, khe cửa che bởi miếng vải mảnh, nó lấy tay nhè nhẹ kéo ra để ánh sáng lọt vào, phòng mới tối om giờ đã trở nên sáng sủa.
Nó quay mặt lại nhìn Trang. Trang cũng nhìn nó.
Cả hai đứng trân người ra, một trong hai phải chủ động. Trang là người chủ động trước.
“Để chị vô nhà tắm trước”.
“Em biết rồi”.
Nó theo dõi từng bước đi của Trang, mắt nó dán chặt vào bờ mông căng tròn của Trang.
Tiếng nước xối xả vang lên, nó ở ngoài cũng lần lượt cởi từng món đồ trên người ra. Áo, quần, chỉ còn lại độc nhất chiếc quần lót.
Đến rồi.
“Cạch”.
Cửa phòng tắm hé nhẹ, Trang từ từ bước ra, cả người Trang giờ chỉ còn quấn lấy miếng vải mỏng trắng tinh.
Nó đứng dậy, con cặc nó tự cương cứng, đâm thẳng khiến quần lót nhô ra.
Phần 4
Trang liếc mắt nhìn nó, cơ thể nó rắn rỏi, thịt săn chắc, rồi liếc nhìn xuống, Trang bắt gặp cái hình dáng cương cứng ấy. Đỏ mặt, Trang chưa bao giờ thấy cặc chồng mình cương cứng bao giờ, nó lúc nào cũng mềm và oặt ẹo.
Thế là nó ngồi xuống, Trang cũng ngồi xuống theo, tay từ từ tháo khăn tắm ra, để lộ cả cơ thể mỹ miều trước mắt nó. Cơ thể của Trang căng tròn, chín mọng, mọi thứ so với Hiền thì đẹp hơn hẳn.
Cặp vú to tròn, đầu ti đỏ hồng, eo săn chắc, nước da trắng muốt lại hồng hào quá, và ở giữa là vùng kín, một đám lông nhỏ nhú lên, thưa thớt làm sao, đẹp đẽ làm sao.
Nó nuốt bọt, thẫn người ra. Mắt nhìn Trang không rời.
“Em đừng nhìn chị nữa, chị ngại lắm”.
“À vâng, vâng…”
Thế rồi đến lượt nó, nó ngồi dậy, nắm quần lót tụt xuống, con cặc nó bung ra, nẩy tưng lên xuống rồi dựng thẳng đứng. Trang kinh ngạc nhìn con cặc của nó, mặt chị đỏ như gấc, môi khẽ hé, chị cắn môi.
Nó chứng kiến biểu cảm của Trang, cảm giác hưng phấn tột độ, phần con trong nó lớn dần lên.
Thế rồi nó bắt đầu, nó lấy tay vuốt ve con cặc của nó, xóc lên xuống.
Trang nhìn cặc nó không rời mắt.
Khoảng lâu sau, chưa thấy nó ra Trang mới hỏi:
“Em sắp ra chưa?”
“Em hồi hộp quá!”
“Thế phải làm sao?”
“Hay chị làm giùm em, lấy tay của chị…”
Trang im lặng. Nhưng rồi vẫn với tay ra, bàn tay nhỏ gọn ấy nắm vào thân con cặc nó, rồi đôi tay ấy khẽ giật lùi lại, như một thứ phản xạ, rồi từng ngón nhè nhẹ vuốt phần thân trên cặc nó, từng chút một lên xuống. Trang quay mặt sang bên, mắt khẽ liếc xuống.
Nó nhìn Trang mà cảm thấy cặc mình đang mơn trớn tột đỉnh.
Trang đang thủ dâm cho nó.
Nó bắt đầu rên rỉ, Trang mới gặng hỏi:
“Em… em sắp xuất ra chưa?”
“Em gần xuất rồi chị ơi, chị làm nhanh hơn đi”.
Trang đã quen tay, bắt đầu vuốt lên xuống mỗi lúc một nhanh hơn.
Nó rên khẽ rồi thốt lên:
“Chị ơi, em sắp ra rồi!”
Trang rời tay ra, nằm xuống, hai chân giang rộng ra, hai tay khẽ tách mép lồn ra, nó hồng hào, óng ánh, nước nhờn ướt cả hai bên.
Nó đưa người tới, tay ấn đầu con cặc vào, rồi khẽ đẩy vào, Trang giật bắn người lên, chị khẽ kêu lên một tiếng, rồi nhìn xuống, chỉ thấy cả người nó lún sâu trước bụng của mình. Con cặc của nó đã nằm sâu trong lồn Trang, lút cán.
Thế rồi nó bắt đầu nhấp hông, cảm giác tê dại ấm nóng lan tỏa khắp vùng hông của nó, phần con của nó lấn át, nó co người rồi bắt đầu nhấp hông, hai tay nó ôm người Trang sát vào, ngực Trang ép chặt vô ngực nó, mềm như vải bông, mùi thơm của Trang xộc vô mũi nó, là hương thơm đặc trưng của con cái khi quyến rũ con đực.
Trang thở dốc, hơi thở Trang đứt đoạn, miệng Trang bật từng tiếng như đứa trẻ tập đánh vần.
“A… Ư… Em sắp ra chưa… Ơ… Ư… sao em bảo chỉ đưa vào… A… A…”
“Em sắp… sắp ra rồi!”
“Chỉ còn chút nữa thôi…”
*Pạch pạch pạch*
Tiếng da thịt va vào nhau vang lên, âm thanh dâm đãng vang dội khắp phòng, nó thở đứt hơi, rồi dập mạnh vào người chị. Khiến cả thân hình Trang giật lên, không nhịn được nữa, Trang rên to, bụng co giật, hai chân khẽ rung bần bật, lần đầu tiên trong đời Trang đã biết thế nào là cực khoái, cảm giác đê mê tê dại xoáy sâu vào người Trang, cứ thế mà nhắm mắt lại, môi mím chặt không tả xiết.
Hai tay Kiên ôm chặt người Trang, nó cảm thấy con cặc mình đang giật mạnh từng cơn, cảm giác này hệt như ngày đầu nó về quê, cái ngày nó thấy Trang lõa lồ. Là cái khoảnh khắc nó thủ dâm bắn ướt cả tay.
Cặc nó giật giật thêm vài lần rồi xìu xuống, nó thở mạnh từng hơi, mồ hôi bắt đầu túa ra, nó đưa đầu lên nhìn Trang, cả hai chạm mắt nhau, chợt Trang lấy tay sờ đầu nó:
“Em đã cố gắng rồi”.
Nó cúi xuống, hôn môi Trang, cả hai nút lưỡi nhau không rời.
“Em rút ra đi, chị cảm thấy em ra nhiều lắm đấy, bụng chị nóng hổi này”.
Thế rồi nó mới từ từ đưa mình lên, ngồi dậy, rồi nó khẽ nhìn xuống, vùng kín của Trang giờ đỏ hỏn, con cặc nó vẫn còn ở bên trong, nó nhè nhẹ rút ra, cặc nó kéo ra một chất nhầy trắng đụt, bám dính vào mép thịt đỏ hồng.
Lồn Trang hiện rõ mồn một trong mắt nó, vẻ hồng hào, bóng bẩy giờ dính đầy tinh dịch, từng đợt tinh trắng xóa nhè nhẹ chảy xuống, khe lồn vẫn còn chưa khép lại, để mặc cho dòng suối trắng đục tuôn trào ra, đặc sệt và nhớp nháp.
Trang nhìn xuống, tay chị quệt lấy một đường, rồi khẽ đưa lên nhìn, tinh dịch dính trên ngón tay chị, nó dính và bốc mùi, bất giác chị đưa lên ngửi lấy.
“Của em có mùi nồng…”
Nó ngại ngùng nhìn chị, Trang đang ngồi đó, vùng kín ướt đẫm, và bàn tay thì đang vân vê tinh dịch của nó. Thật sự dâm đãng.
Cặc nó lại cứng lên, cũng đúng thôi, nó đã tích trữ lâu lắm rồi, mấy tháng rồi nó chưa làm tình.
Trang nhìn nó, mắt chị mở to tròn xoe.
“Sao của em còn chưa xuống?”
“Chắc tinh dịch vẫn còn nhiều”.
“Thế giờ sao? Hay để chị thủ dâm cho em, em mới ra trong chị rồi mà”.
“Em không biết nữa”.
Nó đáp.
“Thôi lỡ rồi, em cứ đụ chị đi, dù gì chỉ có hôm nay thôi”.
“Em cứ ra hết trong chị đi”.
“Em nói muốn giúp chị có thai mà”.
Trang nhìn nó, mỉm cười, khuôn mặt Trang rạng rỡ, đẹp vô cùng.
Thế là nó lại giao hợp với Trang thêm lần nữa, rồi lại thêm lần nữa. Tổng cộng nó xuất tinh vào trong lồn Trang những 3 lần.
Trang dường như đã quên lời nó nói, nó chỉ khẽ đút cặc vào xuất tinh xong rồi sẽ rút ra, ấy thế mà giờ lại thành ra nó giao cấu với Trang. Nó ngồi nghĩ, hay là Trang không quên?
Vì Trang vẫn còn nằm nghỉ mệt nên nó vào phòng tắm trước.
Đập vào mắt nó là bộ đồ lót của Trang, màu trắng tinh khôi, ren viền đẹp đẽ.
Tò mò, nó khẽ đưa áo lót lên ngửi, mùi thơm nồng làm não nó đê mê.
Giờ tay nó chạm vào quần lót, nó khẽ mở ra, mắt nó nhìn thấy cái quần lót trắng phau ấy ướt đẫm một vệt dài, nó khẽ đưa lên gần mũi, mùi hương nồng xộc lên cánh mũi nó. Hóa ra đây là mùi hương của Trang.
Thì ra Trang đã ướt đẫm tự bao giờ. Nó mừng thầm trong lòng.
Đẩy cửa ra ngoài, Trang đã ngồi chờ nó, chị bước vào nhà tắm, nó nghe tiếng nước chảy mà cảm thấy vui tai hơn bao giờ hết.
Gần trưa, tiếng xe nổ lạch bạch rồi dừng lại ở cổng.
Nó chạy xe vô nhà. Trang thì về nhà bên.
Cơm nước đang nấu. Nó chào ông bà, chào vợ mình.
Nó ngồi, mắt nó nhìn cảnh sông. Bờ sông óng ánh, từng tia sáng quét lên khuôn mặt nó. Cảm giác nó đã đạt được điều gì đó to lớn trong đời.
Bất chợt, điện thoại nó rung lên, người bên kia đầu dây là Trang.
“Kiên hả em, hôm nay hình như là ngày an toàn…”
“Chị mới kiểm tra lịch… thì thấy”.
Tắt máy, nó nghĩ thầm, Trang thật là thật thà quá.
Phần 5
Những ngày sau đó nó thấy Trang đối với nó vẫn bình thường như mọi khi. Điều đó tốt với nó.
Rồi một tối nọ, bà Tư Sang đưa đến một vị khách.
Là một thầy y chuyên bắt mạch trị có con. Đến vào đêm hôm thế này có thể thấy bà Tư kín kẽ lắm.
Nó hay sang nhà anh Quý chơi nên chuyện này cũng là tình cờ với nó.
“Thầy ngồi đây”.
“Trang con ơi, lấy nước mời khách con!”
“Thầy chờ tôi, con trai tôi nó tới liền, nó đang ở nhà dưới!”
Anh Quý đóng cửa nhà WC bước ra, bà Tư liền kéo tay lại chỗ thầy đang ngồi.
Ổng nhìn ngó anh Quý một lượt, rồi khẽ thở cái, xong lại ngó từ trên xuống dưới.
Rồi ổng vẫy tay kêu anh Quý ngồi xuống, tay bắt mạch, ổng nhắm mắt làm điệu bộ nghi hoặc dữ lắm.
Nó mới ghé sát tai bà Tư, khẽ hỏi:
“Ai vậy bà Tư? Con hỏi…”
“Là thầy Sáu Đông, ông này chuyên cho bao nhiêu người trong vùng này có con cả… Mà lại kín tiếng lắm, thăm khám cũng đến đêm hôm.”
“Vậy là tốt quá rồi con!”
Bà Tư xuýt xoa mồm không thôi.
Thầy nhắm nghiền mắt hồi lâu, rồi mở ra.
Tay xoa xoa đầu đã bạc tóc.
Rồi ông vẫy tay bà Tư.
Ghé sát lại, ông mới nói nhỏ. Bà Tư nghe gật đầu lia lịa. Xong xuôi rồi ông mới lôi trong cặp ra, toàn là thuốc nam, thuốc bắc. Ông chia ra, gói lại từng gói.
“Uống hết 2 tuần lễ, tôi đảm bảo với bà, con bà sẽ có tin mừng”.
“Quý hóa quá, trời đất ơi!”
Bà Tư Sang mừng rỡ. Rồi đoạn đem phong bì tiền trao cho thầy.
Chào hỏi xong xuôi, thầy mở cửa bước ra ngoài, đã có người đứng chờ sẵn. Tiếng xe nẹt pô trong đêm rồi mất hút.
Đi rồi, bà Tư ngó ra ngoài rồi quay mặt vô trong.
Xong cũng mắng anh Quý tiếng gọi là có. Gọi là yêu cho roi cho vọt.
“Cái thằng này ăn nhậu cho cố vô… Mày uống bia nhiều quá, thầy bảo mày hư gan suy thận. Phải bỏ ngay!”
“Rồi thì vẫn tốt là có con được, thuốc thầy cho phải uống đủ hai tuần lễ”.
“Vậy mới mau có tin mừng được!”
Mắt bà Tư liếc nhìn Trang, chị khẽ cúi đầu. Má đỏ ửng.
“Rồi ngày mai tao dọn lên nhà khách trên chợ, để hai vợ chồng bây muốn làm gì thì làm”.
“Má à, con biết rồi!”
Anh Quý gắt, mặt thẹn lắm. Chắc có nó ở bên đây mà.
Mà bà Tư coi nó cũng như em anh Quý vậy. Biết xấu hổ thì mới phấn đấu được.
Trời tối, nó đánh gót về nhà.
Sáng sớm…
Bà Tư xách đồ đạc, xe lôi chở ít đồ lên chợ. Thế là bà Tư đã ở hẳn trên đó. Có lẽ là khi nào Trang có thai thì bà mới về.
Thế nhưng anh Quý vẫn cái tật khó bỏ.
Sáng sớm đã lân la ngồi nhậu trên chợ, toàn mấy hảo hữu trong chợ cả. Nó thì ngồi gần bên, bấm điện thoại. Đồng hồ điểm hơn 10 giờ, đã gần trưa.
Nó mới thấy bóng Trang, hóa ra Trang kêu anh Quý về. Chợt nó nhớ là thầy dặn phải uống thuốc vào giữa giấc trưa, lúc trời đang hửng nắng. Vậy mới hiệu nghiệm.
Trang diện áo màu hồng nhạt, quần bò ôm sát vòng eo. Tôn lên cơ thể xinh đẹp. Phô vòng eo hoàn hảo.
Mấy người ngồi nhậu với anh Quý nhao nhao cả lên.
Nó nhìn một lượt, thấy toàn là mặt lang dạ sói cả. Ai cũng lộ vẻ muốn ăn tươi nuốt sống Trang. Có thằng nhỏ nhất đám mới tuổi 18 thôi, quần đùi cộm lên một cục. Rõ khổ, cả đám ăn nhậu, hơi men làm mất tỉnh táo. Không biết có thấy xấu hổ không.
Chợt anh Quý mới gật gù, đứng thẳng người dậy cáo từ mọi người.
“Ơ… mấy anh cho em về trước… Em xin về trước!”
Cả đám cũng gắt gỏng vài câu rồi thôi.
Anh Quý ngồi lên xe, Trang ngồi sau rồi tiếng xe nổ máy. Nó cũng lục tục đứng dậy về theo.
Trưa đến…
Nó nằm võng, đung đưa qua lại… chợt nghe tiếng anh Quý gọi nó. Nó mới nhấc mông lên bước sang.
“Em coi nước gì mà đắng chát lại có vị khai quá nè”.
“Thuốc đắng dã tật mà anh”.
“Nhiều quá anh uống không hết, bỏ uổng”.
“Hay em uống giùm anh một chén”.
“Dạ sao được”.
Anh Quý ngó mặt nó, chà cái thằng này.
“Thuốc này mua đắt tiền lắm…”
“Em cứ uống chén, anh mới có động lực uống hết”.
Vậy là nó đành nhấp môi, mũi nó xộc lên mùi khai. Nín thở nó kê chén lên môi, nuốt cái ực. Anh Quý vỗ tay, rồi cũng ráng uống hết. Trang nhìn nó mà lắc lắc đầu.
Thế vẫn còn chưa đủ, bà Tư Sang đi chợ mua nào đủ món ngon món bổ, nhiều quá. Thế là nó bị gọi sang ăn bớt. Rồi thì phải uống cái nước khai khai đó cho anh Quý vui lòng. Mà nước thuốc này là thuốc cường dương bổ thận, hôm đó nó nghe rõ, chỉ là với người khỏe mạnh như nó không biết có triệu chứng gì, anh Quý thì chắc chắn phải uống rồi.
Hôm nay cũng được cả tuần rồi. Từ ngày uống nước thuốc ấy nó cảm thấy người cảm giác khác hẳn. Lúc nào cũng bức bối ngứa râm ran. Cảm giác có kiến bò khắp vùng kín. Thuốc này hiệu nghiệm quá rồi.
Anh Quý ở nhà bên réo nó sang.
Sau khi uống nước thuốc xong. Thì anh Quý mới nói.
“Tối nay anh với mày đi ăn hỏi”.
“Chiều 5h qua đón anh”.
“Đám này gần Vĩnh Long xa lắm, anh sợ bia rượu vào say không lái xe được”.
“Em không uống, chở anh thôi”.
“Ồ, em biết rồi anh.”
Chiều xế, nó lục tục sửa soạn áo quần. Ngó giờ vẫn chưa tới, nó mới rảnh rang đem quần áo vào. Hiền giờ đã chữa được 6 tháng rồi. Chỉ còn vài tháng nữa là sinh thôi.
Đem đồ vô nhà, nó mới ngó sang kế bên, Trang cũng đang lúi húi dọn đồ vào. Nó muốn gần gũi nên nhanh chân chạy qua, phụ Trang đem đồ vào.
Đập vào mắt nó là dây phơi đồ lót của Trang, màu trắng và hồng viền ren mỏng, cũng loại cao cấp cả, cho thấy chủ là người có gu thẩm mỹ. Nó thấy thế thì trong mình rần rần, vùng kín ngứa ngáy dữ tợn, ngày mai nó phải ngừng uống thôi, nó không chịu được nữa rồi. Trang liếc mắt nhìn nó, tay vội gom đồ lót của mình vào giỏ, xong chân lẹ làng bước vào nhà, mắt không quên lườm nó. Nó chợt thấy xấu hổ.
Anh Quý cũng bước trong nhà ra, sắp sửa soạn, đang lau khô mình mẩy.
“Kìa Kiên em đón anh đấy à?”
“Dạ em đang chuẩn bị, anh qua nhà chờ em”.
Nói năng xong, nó về nhà tắm rửa thay đồ.
5h chiều anh Kiên qua nhà nó, nó chào hỏi ông bà nội với cái Hiền rồi dắt xe đi. Không quên dặn hờ.
“Tối nay chắc con về trễ, có gì con ngủ bên anh Quý”.
“Ông biết rồi, con đi đường kẻo xe cộ nha con”.
Tiếng xe máy nổ, nó chở anh Quý đi, xe phóng vào màn đêm mất hút.
Đến nơi trời đã sẩm tối. Tiệc cưới cũng đông đủ mọi người. Anh Quý với nó ngồi, bia rượu rót ra mình anh Quý cân tất, nó không uống bia, vì nó phải chở anh Quý về. Kết quả là anh Quý say bí tỉ.
Tiệc cưới rình rang đến tối khuya, tầm hơn 9h thì mới tan. Nó dắt xe ra đứng trước lộ, anh Quý đi chân trước chân sau siêu vẹo, ngồi lên xe là ôm chặt nó. Nó rịn xe, chạy chậm về nhà. Hai bên đường tối om, nó phải cẩn thận kẻo phi xuống sông.
Mắt nó ngó nhìn lên thì đã thấy nhà của mình, nó chạy thêm quãng nữa, cổng hé sẵn, nó phi xe vào, anh Quý giờ đã say khướt. Cực chẳng đã nó mới dìu anh Quý lên nhà, cửa mở ra, nó đặt anh Quý nằm lên bộ ghế lông phòng khách. Anh Quý quơ tay quờ quạng rồi im hẳn.
Nó đi xuống nhà WC rửa ráy, tiếng nước chảy tồ tồ. Vùng kín của nó vẫn còn ngứa ran. Con cặc nó đỏ ửng. Cảm giác râm ran chạy khắp người, chỉ đi tiểu thôi mà sướng thế nhỉ? Thuốc thần à?
Nghĩ bụng nó tìm Trang, định kêu Trang dìu anh Quý vô phòng. Chân nó dừng trước cửa phòng ngủ.
Nó gõ nhẹ lên cửa.
Tiếng ai ngọt lịm vang lên:
“Anh về rồi hả, để em ra mở cửa”.
*Cạch*
Cửa khẽ hé ra, một bóng hình tuyệt mỹ đứng trước mặt nó. Trang đang mặc bộ đồ ngủ màu vàng nhung óng mượt, áo trễ xuống cả bầu ngực, nó có thể thấy đầu ti hồng hào của Trang lộ ra, hóa ra Trang chỉ mặc đồ ngủ, còn áo ngực, quần lót thì không có.
Trang bất ngờ, giọng khẽ kêu:
“Anh Quý đâu em?”
“Dạ, ảnh say nằm ngủ phòng khách đó chị”.
“Để chị kêu ảnh vô”.
“Không cần đâu… cứ để ảnh ngủ đi chị…”
“Sao em…”
Phần 6
Nó tiến tới, rồi đưa người lách vào phòng ngủ. Tay nó khẽ vặn chốt cửa. Khắp người nó nóng ran. Nó như muốn nổ tung.
Trang nhìn nó, chị chợt hiểu ra. Ôi, chị cúi mặt xuống.
Thẹn thùng làm sao.
“Đừng, không được đâu em”.
“Phòng ngủ của vợ chồng chị mà”.
Nhưng nào nó có nghe lọt tai. Mắt nó nhìn khắp cơ thể Trang.
“Hôm nay em sẽ cho chị có thai”.
Nó nói ra không một chút xấu hổ.
“Thuốc hiệu nghiệm lắm, em ngứa ngáy khắp cả người, chị xem nè…”
Rồi nó lột quần xuống, tay tụt quần lót, con cặc nó bung ra, từng thớ gân nổi trên cặc nó, đầu cặc nó đỏ hỏn. Rung và giật từng cơn.
Trang trợn mắt nhìn, môi chị mím chặt. Mắt không dám nhìn thẳng.
Rồi lẹ làng làm sao, nó đưa tay cởi từng nút áo, phô bày cơ thể trần trụi của mình. Cả người nó nóng ran. Mùi mồ hôi tỏa ra.
Nó sờ vào người Trang, tay nhẹ nhàng cởi áo cho chị. Cả cơ thể lõa lồ của Trang lồ lộ trước nó. Tuyệt vời làm sao.
Như được khích lệ, nó hôn lên môi Trang. Và chị cũng đón lấy nồng nhiệt. Tay nó vân vê bầu ngực, rời môi ra nó nhắm đến bầu ngực mà ngoạm chặt, lưỡi nó đá lia lịa đầu ti của Trang. Nó bú mút một cách ngon lành như đứa trẻ con khát sữa.
Rồi nó rời ra, Trang vẫn còn thắc mắc thì nó đã úp mặt vào lồn mình. Nó đưa lưỡi vét lên xuống, rồi khẽ nút chùn chụt, Trang muốn đẩy nó ra nhưng lạ thay, cảm giác sung sướng trào lên, và đôi bàn tay trắng nõn ấy lại ấn sâu đầu nó vào.
Rên rỉ, giọng của Trang như đứt quãng:
“Dừng lại đi… em… chị… chị… sắp… ra… Ra. A… a… rồ… ồ… iiiii.”
Nước sướng bắn ra nó đưa miệng húp sồn sột, vị ngọt đọng trên đầu lưỡi nó.
Ngẩng đầu dậy, nó thấy Trang thở hổn hển. Thế là nó mỉm cười. Nó chỉnh lại tư thế, nằm sau Trang, tay nó nhấc một bên hông chị lên, rồi nó thúc cặc mạnh vào.
Trang khẽ kêu lên rồi lấy tay bụm môi lại. Chị nhíu mặt tỏ vẻ đau lẫn sung sướng.
*Pạch pạch pạch… *
Nó thúc hông nhịp nhàng, Trang ngẩng đầu lên, chị chu môi nhìn nó, hiểu ý nó hôn lấy chị.
*Bách… bách… bách… bách*
Nó nhấp hông mỗi lúc nhanh hơn rồi thúc mạnh một cái, người Trang run lên, chị bật lên thành tiếng. Rồi nhanh chóng khẽ bĩu môi lại, mắt liếc có vẻ hờn dỗi.
“Em to tiếng quá đấy”.
“Chị rên to quá đấy chứ!”
“Em… m…”
“Em sắp ra chưa?”
“Em nhịn mấy bữa nay mà”.
“Chị đừng lo, em sẽ xuất thật nhiều trong chị”.
Rồi nó ngừng lại, Trang đưa mắt nhìn có vẻ khó hiểu.
“Em muốn đổi tư thế”.
Rồi nó lật người Tràng xuống, nằm đè lên người Trang, nó nhấc thân người Trang lên, chống hai tay, nó quỳ gối, thẳng người. Mắt nó nhìn xuống, Trang đang quay mông về phía nó. Bờ mông căng mọng tròn trịa.
Nó khẽ tách mép thịt đỏ âu ra, ướm thử đầu con cặc đỏ hỏn vào. Rồi nó từ từ đẩy vào, Trang khẽ nhăn mặt.
“Em đút vào chưa?”
“Đút vào hết rồi…”
“Giờ em bắt đầu đây”.
“Ừ…”
*Phạch… phạch… phạch*
Nó nhìn tấm lưng trần của Trang, tay nó mò lên bầu ngực của Trang, lúc này đang lắc lư liên tục. Nó bóp chặt một bên, bên kia thì đung đưa lên xuống.
*Phạch phạch phạch*
Mông của Trang mềm như bông gòn, mỗi cú dập lại khiến nó thỏa mãn tột độ.
Rồi nó cúi đầu xuống, lưỡi nó liếm láp người Trang.
“Người chị thơm quá”.
Mùi mồ hôi của Trang tiết ra, cái mùi thơm nồng.
“Em cũng thế, người em cũng thơm lắm”.
Trang nhỏ nhẹ nói, cả người nó tê tê.
Hai tay nó đưa vào thành bụng Trang, nó bắt đầu nhấp hông nhanh hơn. Hai dái nó dập liên tục vào lông mu Trang.
*Phạch phạch phạch*
*A… A… ư… ư… ớ… ớ… *
Nó nắm lấy hai của Trang kéo về sau, cả người Trang cong lên, đầu ngực ưỡn căng tròn về trước.
*Phạch phạch phạch*
Nó cắn răng, nó cảm nhận hơi nóng của con cặc mình. Nó sắp xuất tinh, và sẽ là khối lượng khổng lồ.
“Trang ơi… em ra rồi. Iiii”.
*Phạch… phạch*
“Chị cũng ra. A… a… a…”
*A… a… A… A… Á… *
Trang rên to, vùng bụng trở nên nóng hổi, Trang cảm nhận từng con sóng xô thẳng vào tử cung của mình.
Nó nhăn mặt, hai tay nó giữ chặt tay Trang, hông nó rung lên bần bật. Cơn rung động truyền thẳng tới hông của Trang, rồi lan tỏa xuống hai chân. Run rẩy.
Dòng tinh trắng hổi trào ra, rơi lộp bộp xuống.
Nó cố giữ một lúc rồi thả tay ra, Trang ngã người sõng soài xuống giường ngủ. Mắt chị sánh đầy nước.
Con cặc nó bung ra, dựng thẳng đứng, dính đầy chất trắng đục, hòa lẫn dâm thủy của Trang.
Hai mép thịt đỏ âu túa ra tinh dịch, chảy tràn xuống giường. Nó thở hổn hển, nghỉ ngơi.
“Kiên nè, em ra hết chưa”.
“Em vẫn còn nhiều lắm”.
“Nhiều là bao nhiêu?”
Nó đưa cả bàn tay, đáp mạnh mẽ.
“4 5 Lần”.
Trang kinh ngạc.
“Em cứ đùa!”
“Không em nói thật”.
“Mình đụ tiếp nha chị”.
Trang khẽ gật đầu ra dấu đồng ý.
Nó lại tiếp tục. Lần này nó bảo Trang ngồi lên người nó, tư thế này mới mẻ với Trang, chị lúng túng nhìn con cặc đỏ hỏn dựng sừng sững cao vút ấy. Rồi chị cũng từ từ đưa đầu khấc vào mép lồn mình, rồi chị khẽ hạ mình xuống, từng chút một. Cuối cùng cặc nó cũng chìm nghỉm dưới bụng Trang. Vùng lông của nó cạ vào mu Trang, khít rịt. Khẽ nhăn mặt, Trang bắt đầu đẩy hông của mình.
Từng chút một, thở hổn hển, Trang nhịp hông nhanh hơn.
Cứ như thể một máy khâu vậy. Nhịp nhàng và uyển chuyển. Kiên nhăn mặt, hai tay giữ chặt lấy hông Trang, nhấp như nã đạn, người chị rung rên, đầu ngửa ra sau thở mạnh. Từng tiếng a vang rõ mồn một trong phòng. Run run nhấc người lên Trang thấy tinh trùng chảy xuống kèm theo cú rơi của con cặc nó, ngã quẹo sang bên.
“Ra hết chưa?”
Trang liếc mắt hỏi nó. Vẻ như đánh đố.
“Chưa…”
“Đụ chị thì bao nhiêu lần vẫn là chưa đủ.”
Trang đỏ mặt. Xấu hổ lẫn sung sướng.
Thế là nó ngồi dậy, cả hai hôn nhau. Bú mút chùn chụt.
Nó luồn tay xuống, nâng hông Trang lên. Trang vòng tay qua sau gáy nó. Nó đưa chân xuống giường, bế Trang rồi từ đứng thẳng người lên. Nó thúc hông vào Trang, cảm giác tê rần chạy khắp não, nó cảm thấy người chị nhũn ra. Cứ thế nó nhấp hông liên tục, hai tay nó cấu bóp mông Trang.
Lồn Trang siết chặt nó, nghiến răng, nó xuất tinh ào ào vào trong chị.
Rồi chưa thấy thỏa mãn, nó đẩy người Trang vào thành cửa sổ. Tay nó gạt màn che, lộ ra khung cảnh bên ngoài, đối diện là phòng của nó.
Trang mở to mắt, bất ngờ.
Nó ở phía sau, nhấp mông Trang như điên. Vừa thở hổn hển, Trang cắn răng nói:
“Em làm gì… thế? Kéo màn… lại… đi, lỡ… ai… thấy thì…”
“Ngày trước lúc mới về… đêm đám cưới… Em ngủ dậy thì thấy chị với anh Quý…”
Trang nghe nó nói, lòng sững sờ. Nhưng vẫn im lặng để nghe.
“Em đã chạy vô nhà tắm mà thủ dâm rất nhiều. Bởi từ lúc thấy chị mặc áo cưới. Em… em.”
“… Yêu chị…”
Trang nghe nó nói, chợt rưng rưng nước mắt, hạnh phúc vô cùng.
“Kiên… Chị yêu em… Hãy giúp chị có thai… Chị xin em đấy.”
Nó nghe từng lời Trang nói, cảm giác bùng nổ dâng trào trong nó. Mặc dù đã xuất tinh nhiều lần nhưng nó vẫn thấy chưa đủ.
Nó mím môi, gồng người, nó ôm Trang vào người mình, nó thúc hông mình mãnh liệt.
*Phạch phạch phạch…
Bạch… bạch… bạch… *
*A… A… a… *
*Ư… a… Ư… *
*A… ư… Ơ… *
Âm thanh xác thịt vang lên cùng tiếng rên rỉ của Trang khiến cơ thể nó chạm tới giới hạn.
Nó rung bắn lên. Cả người nó sững lại. Đến rồi.
Con cặc nó hôn vào tử cung Trang, từng dòng tinh nóng hổi bắn thẳng vào. Từng đợt từng đợt đến khi tràn hẳn ra ngoài. Nó ôm chị, giữ nguyên tư thế để chắc chắn tử cung Trang không còn chỗ chứa tinh dịch của nó nữa.
“Bụng chị nóng quá!”
Trang nhìn nó mỉm cười.
Một nụ cười tỏa sáng rạng rỡ.
Nó hôn lên môi Trang, vị ngọt lịm sánh lên đầu lưỡi nó.
Tối đó, nó ngủ ngoài ghế, anh Quý nằm kế bên, khi nó tỉnh giấc buổi sáng thì anh Quý vẫn còn chưa thức.
Phần 7
Trời đã đến xế trưa…
Kỳ lạ là cơ thể nó vẫn sung mãn lắm, thuốc của ông thầy y quả nhiên là thần dược. Nó trông thấy Trang có vẻ hồng hào, da dẻ tươi tắn hơn nhiều.
Chợt bà Tư Sang ghé thăm. Bà ôn tồn nói chuyện với anh Quý. Ngó điệu bộ nó biết bà đang nói cái gì. Anh Quý cũng đáp, thế là mặt bà Tư sáng bừng lên. Tuy không nghe cuộc đối thoại là gì nhưng nó vẫn hiểu hết. Anh Quý đừng lo, đã có em giúp anh rồi. Tình nghĩa anh em bền như keo sơn.
Bà Tư đổi tính, dịu dàng với chị Trang hẳn.
Xong rồi thì bả mới nói với anh Quý chuyện họ hàng. Nghe phong phanh nó mới rõ là bà Tư phải về bắc thăm họ hàng. Áng chừng xa xôi quá.
“Trang ơi, má đi với thằng Quý ra đó…”
*Bà bấm ngón tay*
“Chắc cũng gần cả tuần đó con”.
Nghe bà Tư nói tự nhiên nó mở cờ trong bụng. Anh Quý làm bộ rầu rĩ nhìn nó. Thế là không được cùng nó chơi game nữa. Anh Quý quả là có máu game thủ mà.
Rồi bà Tư đột ngột nói, giọng dứt khoát:
“Con ở đây trông nhà cho má. Nhà cửa mà vắng tanh má sợ có ăn trộm.”
Nó khó hiểu, nhưng rồi cũng ngờ ngợ đoán được, giả như anh Quý đi với vợ về, họ hàng ngoài đó lại hỏi han chuyện con cái, thế là bà Tư lại khó xử. Có tuổi rồi, không muốn thêm khổ nữa.
Nó gật đầu trong tưởng tượng.
Mà hôm qua nó mới giao phối với Trang, để có tin vui chắc cũng phải hơn nửa tháng.
Thôi, nó không nghĩ ngợi gì nhiều. Mắt nó đánh sang Trang, ném cho cái nhìn thèm thuồng. Trang lườm mắt nhìn nó, sao chị lại cáu em?
Xong xuôi, bà Tư mới về lại chợ.
Chiều tối, bà Tư về nhà, dọn dẹp hành lý với con trai mình. Định sáng tờ mờ sớm là khởi hành. Bà có đặt xe thuê về.
Sáng sớm nó thức dậy, nó khẽ khép cửa, định bụng đi dạo. Trời vẫn tờ mờ tối, ngó mới gần 5h sáng.
Chợt anh Quý vẫy tay nó, ra là sắp xuất phát.
“Anh đi rồi mày ở nhà chắc buồn lắm… Ráng chờ anh về rồi hai thằng chơi game… Nói nhỏ, tao định mua con PS4 đấy… về đá banh là phê lắm…”
“Anh nói phải… hai đứa chơi chung vui lắm. Anh đi rồi về sớm nha anh Quý…”
Anh Quý vỗ vai nó rồi thu người vô xe. Bà Tư ngồi phía trước, mắt cũng ngó hai đứa nó nói gì. Bà lại quở anh Quý nữa xem.
“Má với anh đi cẩn thận”.
Giọng nói thánh thót vang lên. Trang ở trong nhà bước ra, hóa ra chị đang phụ lấy đồ cho bà Tư. Chị đưa tay tới, bà Tư nhận mớ đồ trong giỏ xách nhỏ, rồi bà gật đầu, không quên dặn Trang vài câu. Rồi bà đánh mắt sang tài xế, ra hiệu.
Xe ô tô nổ máy, tiếng xe to vang rồi chuyển động. Thoắt cái đã mất hút vào màn đêm.
Nó hớn hở, đoạn quay sang Trang thì không thấy chị đâu. Ra chị đã quay gót chân vô nhà. Lơ thẳng mặt Kiên.
Hôm qua mới nói yêu nó thắm thiết mà sáng hôm nay lại khác, phụ nữ đúng khó hiểu. Chẳng mấy chốc nó đã đi hết quãng đường. Nó ngồi tựa lên ghế đá, trời vẫn còn chưa hửng sáng, nó ngồi gió thổi man mát, rồi nó ngã người xuống, lim dim mắt. Lúc mở mắt ra thì trời đã nắng hửng. Ngó giờ thì đã tầm 6h hơn. Nó lúi húi ngồi dậy đánh gót về nhà.
Nó đẩy cửa bước vào thì chợt nhiên, mắt nó trông thấy chiếc xe bốn bánh màu đỏ, xe có vẻ nhỏ nhắn. Chà, cao nhân nào đến đây thế này?
Nó còn đang mải ngắm xe thì nghe tiếng bước chân, xen lẫn là tiếng ồn ào.
Thế là nó đưa người vào nhà, nó đặt dép ngay ngắn, rồi bước chân lên thềm.
Ánh nắng mặt trời tỏa lên người đứng trước nó, tấm lưng đó là của một cô gái, không là của một mỹ nhân. Khẽ quay đầu lại, gương mặt cô gái sáng bừng lên, long lanh rạng rỡ. Nó ngẩn người, đứng chôn chân chết lặng, trong đầu nó loạn xạ, mỹ miều là nói về Trang… còn nói về người đang đứng trước mắt nó… là giai nhân hiếm thấy. Vẻ ngoài cao ráo, chiều cao ngang với nó, thân hình đẫy đà lẫn bờ mông chín mọng căng tròn kia khiến nó sững người. Và gương mặt toát lên vẻ kiêu sa, sắc sảo.
Nó đứng trân trân ra đó. Rồi lúng túng nó gật nhẹ đầu.
Cô gái ấy khẽ mỉm cười, nụ cười làm trái tim nó như tan chảy. Cô đứng trước bàn thờ, thắp nhang, tay vái ba vái, chân nhón lên, từng ngón tay trắng muốt cắm nhang vào lư. Tỏa khói nghi ngút.
Ông bà nó có mặt, cái Hiền vợ nó đột ngột thốt lên, giọng mừng tơn vui sướng:
“Chị Vân, chị về lúc nào không báo em hay?”
“Chị cũng vừa mới về, chị mới từ nhà má chị lên… Về là chị nghĩ đến hai đứa… không biết hai đứa thế nào…”
Giọng chị trong trẻo, ngọt lịm.
Rồi chị Vân ngó quanh… mắt chị dừng lại, chị trông thấy Trang. Môi khẽ ánh lên nụ cười rạng rỡ.
Đoạn, chị quay sang Hiền, tay sờ sờ bụng.
“Em mấy tháng rồi?”
“Dạ… cũng hơn 6 tháng rồi chị… Anh Kiên chồng em đấy chị…”
Tay Hiền chỉ vào nó. Vân khẽ ngước sang nhìn nó, ánh mắt chị dò xét một lượt. Rồi chị cười mỉm. Quay đi tiếp tục nói chuyện với Hiền.
Trang đã tới, mặt chị vui lắm. Chị xếp dép lại thẳng thớm rồi chân bước lên bậc thềm.
Vân tiến tới ôm chầm lấy Trang, giọng có phần nức nở.
“Ôi em gái chị đã lâu chưa gặp… Em lớn phổng phao thế này… Em xinh đẹp quá.”
Trang ngượng nghịu, bởi ở đây Vân mới là người đẹp nhất trong cả ba. Đó là câu nói xã giao. Mà qua lời chị Vân lại trở nên khiêm nhường hơn hết cả.
Vân là chị họ, lớn hơn Trang hai ba tuổi. Nó không hỏi rõ.
Quả là phụ nữ càng có tuổi càng trở nên mê đắm. Chị Vân đang trong độ tuổi chín muồi nhất của đời mình.
Cả ba người say sưa hàn huyên tâm sự.
Rồi chị Trang khẽ nắm tay chị Vân, mời sang nhà mình, tức nhà anh Quý.
“Dạ… thưa ông bà con xin phép… Hiền chị đi sang bển nhé…”
“Dạ… ạ…”
Ôi, cả cử chỉ hành động của chị Vân toát lên vẻ nho nhã kiều diễm làm sao. Ai lấy chị làm vợ chắc phải phúc mười đời ông bà tổ tiên.
Hai người con gái đi khỏi rồi mà tim nó vẫn còn lưu luyến. Không chần chừ, nó khẽ ra trước hiên nhà ngó bộ sang.
Ở bên đây, nó thấy Trang cười nói vui vẻ với chị Vân lắm. Xong rồi Trang bê một xấp hình cưới vợ chồng ra, Vân ngồi trên ghế, chân bắt chéo, phô cặp đùi trắng muốt như pha lê. Nhìn từ xa mà lòng nó xuýt xoa mãi thôi.
Trời đã hửng nắng… Giờ đã tới buổi ban trưa.
Cơm nước xong xuôi rồi nó lau dọn nhà cửa, xong rồi vắt võng nằm đung đưa. Nhưng rồi nó chợt nổi hứng, nó liền đưa chân lên rảo bước sang nhà anh Quý.
Đến sân trong, nó lia mắt nhìn một lượt, ngoài hè bàn ghế vắng vẻ.
Chân nó bước nhanh hơn, nó lia mắt nhìn trong nhà.
Yên ắng quá, bên trong tối om không thấy bóng người. Thế là nó đi tiếp.
Sau nhà anh Quý, có một gian nhà chòi bằng gỗ, để đồ đạc, làm mắm cá. Nó thấy bóng ai lúi húi, ra là Trang đang lấy mấy chai mắm. Rồi tiện tay rửa đồ.
Nó nhìn Trang nhoẻn miệng cười.
Trang liếc nhìn nó, rồi mặt cúi xuống, tiếp tục công việc.
“Em không ngủ trưa sao?”
“Em không buồn ngủ”.
“Thế à…”
Rồi nó như tiến xát lại gần Trang. Trang liếc mắt nhìn nó.
“Không được đâu, phải chờ anh Quý về, nhỡ tuần sau, rồi tuần sau nữa chị có, rồi má chị về tính ngày thì chị biết nói sao?”
Nó ngớ người, hóa ra Trang đang lo chuyện đó.
Nó cười bào chữa.
“Chị chớ lo, sớm hay muộn một hay hai ba ngày không ai để ý đâu chị…”
“Nhưng… Nhưng em ngày nào cũng đòi thì chết chị…”
Trang đỏ gấc, má nàng phụng phịu.
“Ít nhất thì hai ba hôm nữa, anh Quý gần về rồi thì chị sẽ giao phối với em”.
Chị nói, giọng lí nhí.
Nó nghe rồi cũng bùi tai, nghe có vẻ hợp lý. Nhưng nó qua đây chẳng lẽ lại về tay không?
Thế rồi nó mới ôm Trang, mùi của Trang thơm quá.
Trang mới lo lỡ có ai nhìn thấy thì sao, kỳ lạ thay, quanh đây vắng vẻ lại sợ có người, thế là nó nắm tay chị, rồi dừng lại sau vách nhà gỗ, xung quanh là cây cối um tùm…
Nó đưa môi hôn chị một cách ngấu nghiến, tay nó khẽ len sâu vào trong người chị, sờ đến bầu ngực, đã trúng mục tiêu, tay nó bóp chặt lấy vú chị, rồi khẽ mân mê. Hai người cứ thế nấu cháo lưỡi, nhả môi ra rồi lại mút lấy. Quả là mê đắm.
Môi của Trang bóng bẩy, dính đầy nước bọt của nó.
Thỏa mãn, nó rời Trang ra.
“Em về nha chị…”
“Ừ”.
Cả hai lại làm như chưa có gì xảy ra.
Nó đi bộ gần tới hè thì chợt thấy chị Vân đi tới.
Thân hình tuyệt mỹ phô diễn trước mặt nó. Dáng đi uyển chuyển, bờ mông lắc lư khiến nó không thôi chợp mắt.
Bình tĩnh, nó đã có cái Hiền và Trang, hai chị em cũng đủ làm nó mãn nguyện rồi mà. Sao lòng nó lại đấu tranh dữ dội thế này?
Giọng nói trong trẻo cất lên, khiến nó nhũn người.
“Cái Trang đâu rồi hả Kiên?”
“Dạ… ạ… ạ… Trang đang… đang ở sau nhà đó chị”.
Giọng nó lắp bắp thấy rõ.
Vân khẽ gật đầu, rồi liếc mắt nhìn nó. Chị bước qua nó, một mùi hương quyến rũ ập tới, não nó trở nên tê dại, lóng ngóng, nó cúi đầu xuống mới nhận ra đũng quần đã nhô lên một cục.
Mắc cỡ nó đi mà người cứ cúi cúi.
Tối đó là bữa tiệc của gia đình, ba má chị em Trang Hiền đều có mặt, nhà ông nội trở nên ấm cúng hơn bao giờ hết. Chị Vân chỉ ăn nhỏ nhẹ vài món rồi xin thôi. Cử chỉ của chị như người tầng lớp thượng lưu. Có vẻ như chị đi ăn nhà hàng 5 sao cứ như cơm bữa.
Khuya đó, Chị Vân ngủ cùng với Trang.
Nó nằm buồn thiu một góc phòng, cả người nó thu lại.
Quả đúng là khổ sở mà. Tự nhiên nó lại mong anh Quý về nhà sớm sớm.
Trời vừa hửng sớm là nó lại mở cổng ra ngoài. Như mọi khi, nó tìm đến địa điểm ưa thích, một cây cầu gỗ bắt ra sông, có ghế ngồi, lại cả mái che, cây phượng khẽ đung đưa xào xạc, gió từ đáy sông thổi lên mát rượi.
Nó vừa ngồi xuống, thì bên kia vệ đường đã thấy một hình hài tuyệt đẹp, bộ đồ thể dục adidas bó sát phô lên từng đường cong cơ thể. Toát lên vẻ thoát tục.
Nó dụi mắt, rồi ngớ người vài giây. Hình bóng đó tiến lại gần nó.
Giọng thốt lên trong vắt.
“Em cũng tập thể dục à Kiên?”
Sau vài giây đứng hình nó mới hoàn hồn.
“Dạ sáng nào em cũng đi bộ… Tập thể dục tốt mà chị… Hờ hờ hờ…”
Nó cười, một nụ cười khả ố ngây ngất lòng người.
Vân khẽ chau mày, rồi chị ngồi xuống, cả người chị thấm đẫm mồ hôi, mùi hương tỏa ra, lan đến mũi nó, rồi dâng trào lên đầu não, mùi hương của Vân nồng và thơm, kích thích não nó tột bực. Nó bắt đầu thấy cơ thể nóng ran.
“Em bị cảm à? Người em nóng thế, mặt đỏ rồi kìa!”
Vân có vẻ tinh mắt.
“Dạ không có… tại em mới vừa chạy bộ xong. Người vẫn còn mệt”.
Vân gật đầu miễn cưỡng. Rồi chị tay lấy khăn trắng lau chiếc cổ cao ráo trắng mịn, tay chị đưa lên cổ rồi lên trán của mình. Tự nhiên chị nhìn nó.
“Em đổ mồ hôi kìa, đây em lấy khăn của chị”.
“Dạ…”
Nó nhận lấy khăn từ tay chị, rồi làm bộ đưa lên trán, mũi nó ngửi mùi mồ hôi của Vân, hương thơm kích thích não bộ nó, nó cảm thấy vùng kín của mình nóng hổi. Thế là nó khẽ nhẹ nhàng đặt khăn xuống đùi mình, che đi phần nhô lên đũng quần của nó.
Nó liếc thấy Vân đang săm soi cơ thể nó.
Tự dưng nó cảm thấy mắc cỡ.
Rồi thì giọng trong trẻo lại cất lên.
‘Em còn nhớ chị không? Chắc là quên mất rồiiiii… Ngày xưa lúc chị còn học lớp 12 ấy… em vẫn còn nhỏ, chắc là khoảng lớp 6 hay lớp 7 gì đấy…
Vậy là lớn rồi…
Đó là lúc ban trưa, chị đang đạp xe tới trường dự lễ thì đột ngột xe trật bánh, dây xích rớt ra…
Lúc đó chị đang mặc áo dài trắng, làm sao sửa được… May sao có thằng nhóc từ thành phố về chơi…
Nó cúi xuống sửa xe giùm chị… Chị còn nhớ rõ…
Nó cứ nói: “Không sao đâu chị không bị trễ học đâu”.
“Chị đừng lo…”
Nó cứ lúi húi, tay nó dính bẩn đen hết ngón tay… thế mà nó vẫn cười tươi rói…
Rồi thì xe sửa xong, nó còn cẩn thận đạp vài vòng nữa… ‘
Kể đến đây, nó mới sực nhớ ra, ngày xưa nó từng giúp một chị xinh đẹp, nắng chiếu khắp gương mặt chị làm nó không nhớ chính xác được. Chỉ còn lại hình dáng mù mờ. Ấy thế mà sửa xe xong nó lại không ăn được bữa xế vì nhớt dính tay, phải chùi rửa mãi mới hết, nó đói cả buổi.
Thế là mắt nó xoe lại. Rồi mở to ra. Ánh lên vẻ rạng rỡ.
“À… à… em nhớ ra rồi! Cái chị cao đẹp gái ấy… Báo hại em bỏ bữa xế.”
Nó nói toạc ra, mặt phụng phịu đáng yêu.
“Em nhớ rồi à, vậy mà chị cứ sợ mình lầm người đấy… chị thấy em cứ nhìn chị mà run run”.
Vân nói to. Chị cười lớn. Khoe hàm răng trắng ngọc ngà.
Tự nhiên nó không còn ngại ngùng nữa. Rồi cả hai ngồi nói chuyện cứ như thể người thân ruột thịt.
Vân ở Sài Gòn là chủ tiệm Spa, uốn tóc, khách khứa toàn khách sộp và mấy bà sồn sồn. Và chị vẫn chưa có chồng con. Chị ở một mình.
Thảo nào mà dáng vóc của chị lại tuyệt mỹ đến vậy.
Gọi là cực phẩm. Quả là con gái miền tây.
Nắng sớm khẽ rọi vào, ánh lên gương mặt Vân, hệt như ngày nhỏ nó thấy. Cái chị xinh đẹp cao ráo.
Hai người cùng tản bộ về nhà.
Nó về nhà mình, còn Vân ở nhà Trang.
Ăn sáng xong xuôi.
Ông bà nó ngồi uống nước, Hiền nằm trên ghế nghiêng. Tay xoa xoa bụng.
Vân và Trang qua chào hỏi mọi người, xong xuôi rồi thì chị đứng dậy. Bảo xuống đây rồi sẽ đi chơi một số nơi. Chị đi cùng Trang. Hai chị em với nhau.
Ông nội nó liếc mắt, chợt ông thấy không yên tâm, ông sợ lỡ đứa nào làm bậy hai đứa, thân gái không thể ở một mình. Lỡ có thằng dâm tặc nào hiếp thì khổ lắm. Thế rồi ông mới kêu Kiên.
“Con đi cùng hai chị em nó đi con! Đường xa hay ngắn gì cũng vậy… có đàn ông con trai theo thì ông mới yên lòng. Hơn nữa lại còn là anh chị em ruột trong nhà. Còn gì quý hóa bằng!”
Nó đưa mắt nhìn hai người họ, Trang khẽ gật đầu, Vân liếc mắt nhìn rồi cũng không phản đối. Trái lại còn cười tươi vui vẻ.
Thế là nó lục tục chạy vô nhà xếp vali áo quần đi theo.
Chuyến đi này kéo dài 2 ngày 1 đêm.
Và bên cạnh nó là hai mỹ nhân.
Và nó là em của hai người.
Một đứa em trai đáng kính.
Chất đồ vô chiếc xe màu đỏ xong. Nó mới ngoái lại, tạm biệt cái Hiền và ông bà. Trang với Vân cũng thế, rồi cả ba lên xe.
Nó ngồi ghế dưới.
Xe nổ máy xình xịch.
Khởi hành lúc 8h sáng.
Xe chạy bon bon trên đường, chị Vân cầm tay lái.
“Nè hai đứa biết ở tỉnh này có chỗ nào đẹp không?”
Thấy cả hai lúng túng nên Vân hỏi rồi thôi.
“Thế để chị bật google map lên tìm vậy”.
Ngồi tra một hồi thì đã tìm được địa điểm.
Là một khu resort mới mở, có nhà hàng, hồ bơi lẫn khu sinh thái. Tên tiếng âu gì đó.
Chị Vân khẽ gật đầu. Rồi chị nắm chặt tay lái hướng đến địa điểm như bản đồ đã chỉ.
Dọc đường đi chợt thấy khát, Vân dừng xe rồi bảo Kiên mua ít nước.
Trang và Vân chọn sữa chua.
Cả hai cùng uống rồi khen ngon.
Nó ngồi sau nhìn lén, khóe môi của Vân và Trang ai cũng sánh đặc màu trắng, rồi lại liếm môi nuốt lấy.
Vẻ tự nhiên hết sức. Trong lòng nó lại nghĩ bậy bạ. Ôi, thiện tai… thiện… tai…
Chợt xe băng qua cánh đồng đầy hoa hướng dương. Cảnh phóng xa tầm mắt.
Vân dừng xe lại đột ngột.
Rồi chị quay người nhìn nó:
“Xuống xe mình chụp vài bức hình rồi đi tiếp”.
Nhìn mặt hai người chị hớn hở nó cũng không nỡ chối từ. Nó theo sát gót hai người.
Chị Vân chụp nhiều bức lắm, bức nào cũng đẹp cả.
Rồi chị gửi qua điện thoại nó. À cũng cho nó số phone luôn.
Xong rồi chị mới kéo cả ba lại.
Giọng chị trong trẻo:
“Trang với Kiên đứng sát vô người chị nào, để chị chụp cho một tấm”.
*Tách*
Vân nhìn hình chụp, rồi khẻ gật gù. Môi cười mỉm.
Rồi chị giơ hình chụp cho cả ba xem. Ai cũng đều đẹp cả. Cả ba đứng giữa rừng hoa mỉm cười tươi tắn.
Thế rồi chị Vân đề nghị chụp riêng từng người.
Rồi chụp đôi.
Nó đứng sát bên Trang, cả hai tỏ vẻ ngượng ngùng.
Chị Vân rất tinh ý, chị nói lớn:
“Hai đứa sao thế? Trang đứng sát Kiên đi nào, Đúng rồi… đúng rồi…”
Một hình chụp rất đẹp.
Đến lượt chị Vân. Chị nhăn mặt, má phúng phính đáng yêu hết sức:
“Trang này, Kiên với hai chị em mình cũng như em út trong nhà thôi mà! Có gì đâu phải ngại… Làm cứ như Kiên ăn thịt em không bằng… Nó không dám đâu, Kiên mà đụng vô em là chị cho nó biết tay… Còn Hiền sẽ cho nó nhừ đòn.”
Chị làm bộ đe dọa nó, khiến nó nhũn người sung sướng.
Rồi chị ôm tay của nó, làm bộ như người yêu vậy. Nó trợn mắt nhìn, chị cũng lườm mắt nó.
“Sao nào?? Kiên dám ăn thịt chị không? Thịt chị ngon lắm!”
Vân nói giọng đầy thách thức. Nó mới bĩu môi rồi thôi.
Trang giơ đt lên chụp hai người.
Xong xuôi, nó và Vân lại xem, hình ảnh cả hai đẹp lắm.
Vậy là xong xuôi, chụp ba chụp đôi hay đơn cũng đều đủ có.
Vân tươi cười sung sướng rồi hối hai đứa lên xe kẻo trễ giờ trưa.
Hóa ra Vân khi gần gũi lại có nét trẻ con đến thế.
Là kiểu người ngoài lạnh trong nóng trong truyền thuyết.
Xe chạy dọc theo đường, thoáng chốc trời đã gần lên đỉnh. May sao hình dáng khu resort đã hiện lên trước mắt.
Vậy là đã tới nơi.
Phần 8
Xe chạy chậm lại, Vân đánh lái vào bãi đậu xe. Dừng lại, cửa xe mở ra.
Trang và Vân nhẹ nhàng bước xuống. Nó khệ nệ ôm hành lý theo sau.
Đi cùng với hai người mà nó thấy lòng lâng lâng phấn khởi.
Có vẻ không phải ngày nghỉ nên nơi này cũng bớt náo nhiệt. Nhưng ở đây có rất nhiều người đẹp, ngang tầm với Trang thì có nhưng được như chị Vân thì không ai sánh bằng.
Nó để ý ánh mắt từng người, tên nào cũng lộ vẻ thèm khát. Những tên có vợ vẫn liếc mắt nhìn. Một số tên thì nhìn chằm chằm không chút ngại ngần.
“Cho tôi đặt hai phòng… Qua đêm đến sáng mai…”
Chị Vân trả lời vài câu vắn tắt, tay chị đon đả nhận khóa phòng rồi cả ba tiến vào thang máy.
Đến lầu 3, Vân đưa riêng cho nó một chìa, rồi cùng Trang bước vào phòng. Phòng sát cạnh nhau.
Nó bước vào thì thấy phòng gọn gàng, riêng giường thì to choán hết cả phòng, may sao còn thừa ra một góc rộng. Nó để đồ ở đó, nhà tắm có khóa cửa, tô sơn trắng đục. Ai ở ngoài nhìn vào cũng không thấy được.
Bên hông là khung cửa kính trong suốt, phía trước là lan can. Xung quanh là ít cây cảnh.
Nó bước ra hít thở, ngắm nhìn cảnh vật trên cao. Trời cũng đã bắt đầu nghiêng xuống.
Rồi thì nó liếc mắt sang thấy Trang cũng đang đứng tựa hóng mát.
Nó đánh tiếng:
“Trang… Em qua nha!”
Trang khẽ gật đầu.
Nó gõ cửa, người mở là chị Vân.
Mặt chị dò xét. Ánh mắt chị nghiêm nghị.
“Em tìm bọn chị có việc gì không nào?”
“Dạ… cũng xế chiều rồi em muốn rủ mọi người đi ăn”.
“À… thế đợi bọn chị một lát”.
Rồi cửa đóng sập lại, nó nghe ngẩy đứng chờ. Lát sau cả hai người mới bước ra.
Trang diện váy màu xanh dương, vải bó sát người, dây áo ôm vào bờ vai trắng muốt. Quả là mỹ miều.
Rồi Vân nhẹ nhàng bước ra, chị diện bộ váy liền màu tím nhạt ôm sát người. Quả là tuyệt mỹ.
Nó đi sau hai người, bờ mông căng tròn của cả hai khẽ đung đưa qua lại, tưởng như thách đố nó. Nó đi mà thở không ra hơi.
Cả ba ghé vào mái nhà vòm rộng lớn. Ở đây rộng lớn quá, bàn ghế dư rất nhiều. Nó tia mắt nhìn một lượt, rồi nhanh chân chọn góc trong cùng ngoài rìa. Ở đây kín đáo lại khỏi lo ai săm soi hay tia mói.
Ngồi xuống cả ba bắt đầu chọn món.
Nó chọn mấy món đơn giản. Trang thích ăn món thịt hầm, còn Vân thì chọn món ăn nhẹ như cá và rau.
Thực đơn gọi xong. Cả ba ngồi tán gẫu một lúc thì đồ ăn cũng dọn tới.
Ăn uống xong xuôi, nó để ý Vân rất ít ăn tinh bột, có vẻ là chế độ ăn kiêng.
Cả ba cùng nhau đi dạo một vòng. Rồi ngẫu hứng tách riêng nhau ra.
Nó đi dạo một vòng rồi cũng chán. Quay về, nó tia mắt nhìn thì thấy Trang đang tựa mình vào lan can, ánh chiều tà đổ lên người, khiến mặt chị trở nên đỏ ửng.
“Chị ơi mình về phòng nghỉ ngơi đi…”
“Ồ chị cũng định thế”.
Cả hai bước chân lên từng bậc thang. Rồi đưa mắt nhìn phòng mình. Trang đứng trước cửa. Chợt chị mới nhớ ra chị Vân đang giữ chìa khóa. Làm sao đây, nhưng rồi cửa tự mở, hóa ra là chị Vân quên đóng khóa phòng.
Thở phào nhẹ nhõm, Trang bước vào phòng, Kiên cũng nối gót theo sau.
Trang thấy thế. Mặt chị nghiêm nghị.
“Em theo sau chị là sao? Sao em còn chưa về phòng.”
“Em không muốn” – nó lí nhí.
“Thế em muốn gì?”
Trang cười mỉm một bên. Đưa mắt nhìn nó.
“Em muốn chị”.
Thế là nó đẩy người Trang ngã xuống giường. Cả hai mau chóng mơn trớn cho nhau. Lẹ làng nó bắt đầu cởi áo của mình, rồi đến dây nịt, rồi cởi tiếp quần. Trang cũng nhanh chóng trút bỏ bộ váy, tay chị luồn ra sau, áo ngực bung ra, cặp vú đồ sộ, trắng hồng tung ra trước mặt nó.
Nó khẽ xuýt xoa. Rồi Trang co chân lại, tay nhẹ nhàng đưa tới nắm quần lót của mình, định bụng kéo xuống thì một thanh âm vang lên.
*SOẠT*
Tiếng cửa nhà tắm mở ra trong cơn sững sờ của cả hai.
Chị Vân bước ra, cả người còn đang quấn khăn tắm.
Chị vừa mới tắm xong. Cơ thể vẫn còn ướt.
Hóa ra không phải Vân quên khóa cửa. Mà vốn dĩ vẫn còn đàng ở bên trong phòng.
Chết lặng, cả ba nhìn nhau.
Trang sợ hãi, chị đưa tay lên che mặt, quay sang một bên. Còn nó thì chết lặng, mồ hôi bắt đầu túa ra, nó nhìn chị Vân và chờ xem hành động của chị.
Ôi thế là hết rồi, cái cuộc tình vụng trộm của nó, rồi đây nó sẽ bị bêu rếu khắp xóm làng, nó sẽ không còn mặt mũi nào mà nhìn họ hàng.
Rồi chị Vân lên tiếng, giọng trong trẻo:
“Kiên không định làm gì à!”
Nó cảm thấy khó hiểu, nét mặt nó hiện rõ vẻ bối rối.
Chị lại tiếp tục, nhưng là nói với Trang:
“Trang… Em không định tiếp à… Mau cởi quần lót ra đi… Bắt đàn ông phải chờ mình là không ngoan đâu…”
Ôi, Trang sững người, chị có vẻ bàng hoàng dữ lắm, không biết đây là lời nói thật hay răn đe.
Nhưng nó biết chị Vân đang nói gì, chỉ là nó vẫn còn đang hồi hộp, tim nó đập mạnh.
Kiên bắt đầu trấn tĩnh lại, rồi hành động tiếp theo của Vân khiến cả hai sững sờ.
“Thế chị thay em xin lỗi Kiên vậy…”
Vân nói giọng trong veo.
Chị bỏ tay đang giữ khăn tắm ra, tấm khăn rơi xuống sàn, phơi bày cơ thể tuyệt mỹ của Vân.
Ngực chị bung ra lắc lư như ngọn núi lửa sắp sửa phun trào, hai núm vú vươn ra đầy kiêu hãnh. Chúng vểnh lên vươn cao đầy khêu gợi… Là cặp vú sừng trâu trong truyền thuyết.
Eo hình con kiến tạo nên một đường cong vút, ôm sát vào hông, bờ mông chị căng tròn, bóng bẩy.
Lông mu chị thưa thớt làm sao, nó lúng phúng tựa như lông em bé.
Và điều làm nên cơ thể tuyệt mỹ đó là đôi chân dài miên man của chị. Tạo nên vẻ khác biệt so với các cô gái còn lại. Chị cao 1m7.
Bất giác chị nhìn nó, rồi chị đưa tay lên khẽ che miệng. Chị đang cười mỉm. Ánh mắt lóe lên vẻ tươi tắn.
Rồi chị bước lại gần nó, chị liếc mắt khẽ nhìn Trang rồi chị cúi người xuống.
Cả người chị hạ tầm thấp xuống ngang hông nó.
Từng ngón tay trắng nõn xen vào quần sịp của nó rồi khẽ bóp chặt lấy cái thứ cương cứng nóng hổi ấy.
Nó nhăn mặt, khẽ kêu lên một tiếng.
“Chị có ăn thịt em đâu mà sợ… Chị chỉ ăn cái này thôi…”
Trong sự ngỡ ngàng của Trang, chị khẽ cúi đầu, tay vén nhẹ một bên tóc lên, chị đưa đôi môi đỏ thẫm ấy hôn lên đầu khấc con cặc Kiên. Rồi từ từ nuốt trọn lấy.
Từng ngón tay chị khẽ nhẹ nhàng sờ vào hai hòn dái của nó, vuốt ve rồi xoa bóp.
Bàn tay trắng nõn còn lại khẽ len vào giữa khóe miệng, rồi chị bắt đầu động tác vuốt ve. Chị đang thổi kèn cho nó. Nước bọt sánh lên đầu môi của chị.
*Chụt… chụt… chụt… *
Tiếng chùn chụt phát ra dâm đãng làm sao.
Nó sướng rên, ngửa đầu ra sau mà bật lên thành tiếng. Rồi chị rời môi ra, bờ môi đỏ thẫm ấy giờ đã thấm đẫm nước nhờn, trơn bóng cả da mặt chị.
Chị nhìn Trang, âm vang trong trẻo cất lên.
“Trang ơi, em không định giúp chị sao? Kiên là em út trong nhà, em là chị mà…”
Trang xấu hổ, nhưng rồi chị cũng cúi đầu xuống, tay Vân khẽ nắm của nó rồi chuyển sang tay Trang.
Nó cảm nhận tay Trang run run, chắc chị chưa thổi kèn bao giờ. Chị nhìn nó mà bối rối. Ôi, phải ngậm lấy cái thứ mà đàn ông đi đái ấy, nhơ bẩn làm sao.
Rồi âm vang trong trẻo lại cất lên.
“Đây… em cầm như thế này rồi…”
Vân tỉnh bơ mà chỉ dẫn Trang. Chị thoáng qua chút lúng túng rồi cũng nắm con cặc nó, bờ môi căng mọng ấy há ra rồi nuốt trọn lấy con cặc nó. Chị mút môi chụt chụt dáng vẻ vụng về quá, nhưng sao nó lại cảm thấy sướng thế này.
Nó cúi xuống, cả hai mỹ nhân đang mơn trớn con cặc mình, đầu hai người tựa sát vào bụng nó, làm nó sung sướng mà hưởng thụ.
Cảm giác từ vùng hông bật lên, một cơn rùng mình thoáng qua.
Nó bật lên thành tiếng:
“Ư… a… em sắp bắn ra rồi…”
Vân đón lấy tín hiệu, bảo Trang rời môi ra, chị mút nhè nhẹ rồi bật môi ra… dịch nhờn dính cả lên môi chị.
Rồi Vân cùng với Trang, cả hai ngửa mặt nhìn nó.
Vân chốt câu cuối làm nó tê dại:
“Xuất tinh lên mặt chị đi em”.
Nó run người, tay nó giật mạnh, con cặc nó phồng lên, đỏ rực như than… từng dòng tinh trắng đục nóng hổi bắn ra, tung tóe cả lên mặt Trang, nó chĩa bắn lên gương mặt thanh tú của Vân, dính ướt cả khóe mắt, đọng một vệt dài trên sống mũi cao ráo.
Như chưa hả cơn sướng, nó ấn ấn đầu khấc vào đôi môi xinh đẹp của Vân, môi hé ra, lưỡi chị khẽ liếm rồi húp trọn lấy.
Vân nhả ra, cặc nó đã bóng nhảy, sạch sẽ. Vân liếm môi, mắt nhìn nó đầy vẻ dâm loàn.
Nó thừ người ra, thở dốc. Tự hào nhìn ngắm thành quả lao động của mình.
Trang liếc nó vẻ giận dỗi. Hờn thì đúng hơn.
Đôi tay trắng muốt đang dùng khăn ướt chấm từng vệt tinh còn sót lại trên mặt. Chị Vân lên tiếng, giọng trong vắt:
“Lúc Trang cho chị xem ảnh cưới… chị đã ngờ ngợ… chồng của em gái mình sao lại ốm thế? Rồi thì chị lo lắng không biết Trang có con được không… Nhưng rồi hôm trưa chị thấy Kiên từ dưới vườn đi lên, mặt đầy vẻ hớn hở… là chị thấy lạ… Rồi thì khi thấy Trang cả người đỏ ửng ra là chị đã nghi nghi… rồi đoán được chuyện gì… Hôm nay thì chị mới hiểu…”
Xong rồi chị dừng lại, nhìn Kiên. Đoạn quay sang nhìn Trang. Chị tiếp lời:
“Chị coi Kiên như em trai trong nhà… Đã có cái Hiền, thế mà lại còn ăn thịt cả Trang… Hôm nay lại còn thịt luôn cả chị… Cả ba chị em cơ đấy.”
Chị than thở.
Xong xuôi, chị bỏ khăn ướt xuống. Tựa người vào nó. Cặp vú sừng trâu ép sát vào khuôn ngực rắn rỏi của nó. Gần quá, nó đỏ mặt. Rồi chị nhếch miệng:
“Có gì thì em phải chịu trách nhiệm đấy”.
Nó nảy tưng, rồi thốt lên:
“VÂNG”.
Rồi nhanh chóng chị đưa môi lên hôn nó.
Kinh nghiệm, nó thuận thế đưa người chị nằm xuống, tay nhấc phần hông chị lên, Vân thở dốc, nó khẽ ướm con cặc nó vào mép lồn đỏ âu, rồi ấn nhẹ vào, mơn trớn từ từ rồi đâm tới, lút cán.
Nó nhấp hông nhịp nhàng kèm theo từng tiếng rên khẽ của chị, âm vang dội khắp phòng. Nó cảm thấy vùng lông dưới ướt nhẽm, trơn trượt quá. Vân đã ra rất nhiều.
Chợt chị ngẩng đầu sang, nhìn Trang, lúc này đang ngồi một bên nhìn hai người.
‘Trang em… *hự*… em sao còn… *Ưm* ngồi đó…
Kiên… *Ư… ư… * em thiên vị quá đó…
Em út mà không… biết… thương chị… gì hết… ‘
Chị nói mà giọng cứ đứt quãng.
Nó liếc nhìn Trang, hai mắt giao nhau, ôi nó cảm thấy có lỗi với Trang quá. Bởi chị Vân cứ như hố đen vậy, xoáy sâu khiến não nó tê dại đến nỗi tưởng như quên mất Trang.
Thế là nó phải chuộc lỗi. Nó đưa mặt tới, hôn lấy môi Trang, cả hai nút lưỡi nhau. Tay nó sờ sờ ngực Vân, tay kia thì vân vê bầu vú của Trang. Se nhẹ lên đầu ti cả hai. Hông vẫn nhấp không nghỉ.
Ra đây là cái mà người ta gọi là threesome’s.
Nó khác chi vua chúa, được mỹ nhân quây quanh hầu hạ.
Nó nổi gân đỏ ửng cả mặt, mồ hôi chảy dài xuống.
Nó thúc hông mãnh liệt, Vân giật nảy người lên. Giọng chị vỡ tung, vang cả phòng. Rồi nó rút ra, cặc nó bật tung dựng đứng.
Nó ôm lấy Trang, chị cúi xuống, bờ mông căng tròn vươn ra, chị khẽ nâng phần hông lên cho vừa tầm nó, rồi nó thúc hông tới, tay nắm một bên khủy tay của chị, kéo về sau.
*Pạch pạch pạch pạch*
Nó thúc người như ngựa hí.
Từng cú va chạm dữ dội đánh mạnh lên bờ mông tròn trịa ấy chẳng mấy chốc khiến mông chị đỏ lừ ra. Từng nếp thịt đàn hồi rồi bật tung. Nước nhờn chảy xuống, ướt thẫm cả tấm ga trắng tinh.
Mặt Trang nhăn nhó, môi run rẩy, hét lên tựa như xé nát cõi lòng. Mắt chị thấm đẫm lệ. Ướt nhòa cả đôi mắt.
Vân trông thấy mà lòng vừa khiếp lại vừa… nảy nở một khoái cảm trong lòng.
Chị khẽ lấy ngón tay xoa xoa vùng kín, mơn trớn một cách tù tì… Chị nhìn nó đụ Trang, môi chị cắn chặt rên rỉ.
Nó dừng lại, rút cặc ra, Trang quỳ xuống, đầu gối run lập cập, sóng truyền ra khắp cơ thể.
Nó thở hồng hộc, tựa như đã đến giới hạn cuối cùng.
Vân mới liếc mắt nhìn nó, ánh lên vẻ sáng rực. Chị nhanh chóng níu Trang nằm xuống, rồi khẽ đặt người lên trên Trang, bờ mông chị ưỡn ra, tay chị đưa về sau, hai ngón tay trắng muốt khẽ tách hai mép thịt ra sánh lên màu đỏ thẫm. Và Trang ở dưới cũng nhẹ nhàng đưa hai tay tới, khẽ tách hai mép thịt đỏ rực bóng bẩy sang bên, trông thật dâm loàn.
Vân quay đầu nhìn nó, Trang ngẩng đầu lên, cả hai lộ vẻ van lơn. Miệng nó khô ran, cố nuốt nước miếng.
Thuở nhỏ tới giờ nó mới rung động đến thế. Cảm giác hoang hỉ dâng trào lên nó.
Nó hít sâu, cả người nó nóng bừng.
Nó dồn sức, hạ hông xuống, đẩy khúc thịt nóng hổi vào Vân, nó thúc như một con chó đến kỳ động dục.
Trang có chút hụt hẫng khi thấy nó chọn Vân.
Vân nén đau, chị nhăn mặt chịu đựng. Cơ thể dập dìu theo nó. Cặp đào lê trắng như tuyết co giật mạnh, lắc lên xuống theo nhịp hông của nó, Trang ở dưới mà mắt nhắm chặt, xấu hổ vô cùng. Vân cũng không biết nói gì hơn, chị gắng mím môi để không phát ra thanh âm dâm dục.
Nhưng cơ thể của Vân lại thay lời muốn nói. Tiếng kêu giao hoan của xác thịt vang lên, rền vang khắp phòng. Mắt chị nhìn xuống Trang, run rẩy chị khẽ mỉm cười, Trang cười đáp chị, lộ rõ vẻ cảm thông, ái ngại cho Vân.
*Phạch phạch phạch phạch… pha… *
Nó nhấp hông không ngừng nghỉ, bình sinh như muốn vét sạch sinh khí của mình.
Hai phút rồi ba phút…
Nó thở đứt hơi. Giọng nó đứt quãng:
“Em… sắp ra… a… a… rồi…”
Giọng Vân như lạc hẳn đi. Tưởng như không thốt lên thành tiếng…
“Ra trong chị đi em…”
Nó gừ lên một tiếng.
Cơ đít thắt lại, cảm giác dâng trào nổ bung ập đến. Kiên mím môi, từng thớ gân nổi lên trông dữ sợ quá. Hông nó rung lên, rồi giật từng cơn. Cặc nó xuất tinh vào Vân ào ạt. Người chị giãy giụa, kêu lên thành tiếng. Rồi chưa tới một khoảnh khắc, nó rút ra ấn nhanh vào lồn Trang. Cặc nó đâm vào rồi dừng lại, co giật giật.
Nó thở hổn hển, rồi ngã người ra, ngồi bệt xuống giường.
Trước mắt nó là một cảnh tượng trụy lạc, hai người chị của nó vùng kín ai cũng đỏ ửng, hai mép thịt đỏ hoen hoét, ướt đẫm và nhầy nhụa chất dịch trắng đục, tuôn ra như một dòng suối. Đọng lại thành một vũng trắng, loang ố cả ga giường.
Chị Vân khẽ run người, rồi từ từ nằm xuống cạnh bên, chị đỏ mắt, thở hổn hển.
Trang thì nhắm mắt lại, nước mắt lăn một vệt xuống má. Chị cố nén hơi thở, nhưng không giấu được. Gương mặt chị ánh lên vẻ mãn nguyện.
Đuối người, nó nằm xuống giữa hai người. Nó thiếp đi lúc nào không hay.
Nó cảm thấy vùng hông nóng hổi, cơ thể nó chợt nóng rang…
Nó lim dim mở mắt, trời vẫn còn tối…
Một bóng hình đang ngồi lên người nó, mùi thơm thoảng qua mũi nó, mùi hương quen thuộc, hông chị nhấp lên rồi lại xuống một cách nhịp nhàng… tay chị khẽ ấn lên mép giường, chị nghiêng người ngả về sau… hơi thở chậm rãi. Chị cố gắng không phát ra tiếng động.
Nó định thần lại, sững người ra… con cặc nó đang trong người chị… cương cứng…
Nó cố gắng tập trung, rồi nhờ vào ánh đèn lấp lóa lúc sáng lúc tắt. Khuôn mặt người chị hiện lên.
Là chị Vân.
Chị Vân để ý thấy nó, thế là chị ra dấu im lặng. Đáng yêu làm sao. Nhất là điều đó lại đến từ gương mặt kiêu sa sắc sảo ấy.
Nó đưa tay lên, chị liền cúi người xuống, ép cặp vú sừng trâu sát người nó, cả người nó mềm nhũn ra. Chị giữ chặt gương mặt nó, khóa môi. Cả hai hôn nhau, lưỡi quấn lấy nhau mà nuốt lấy nuốt để. Nó đơ người, tay giơ lên, bóp chặt lấy bờ mông của Vân mà nhào nặn, cấu xé.
Rồi hông nó nhói lên, rồi khẽ giãy lên…
Nó muốn rên thành tiếng, nhưng Vân đã khóa chặt môi nó. Nó xuất tinh vào trong Vân, vùng kín nó trở nên ướt sũng, bờ môi nó cảm nhận được vị ngọt lịm đến từ môi của Vân. Đầu óc nó lâng lâng. Mệt mỏi, nó nhắm mắt lại, trước khi chìm vào giấc ngủ nó nghe tiếng chị thỏ thẻ:
“Anh ra trong em nhiều quá… Em có… thai mất thôi…”
Nó chợt tỉnh giấc, xung quanh nó là hai người con gái lõa lồ nằm cạnh nó…
Nó nhìn Vân, rồi thắc mắc đêm hôm qua có phải là mơ?
Thức dậy, cả ba rửa mặt đi ăn sáng.
Ai cũng tỏ ra bình thường. Xong xuôi, cả bọn lên xe, lăn bánh về nhà. Nhưng nó biết, nhìn ánh mắt của cả ba, mối quan hệ tình cảm đã xuất hiện giữa ba người.
Và đây là việc mà cả ba phải giấu kín.
Xe chạy trên đường lộ, mắt nó nhìn ra ngoài, ánh mắt toát lên vẻ xa xăm.
Phần 9
Trời đã sẫm tối.
Cả ba chị em quây quần lấy nhau. Chợt chị Vân đề nghị đi đâu đó uống cafe.
Hiền nhanh chóng lên tiếng.
“Gần đây có quán mở rộng lắm. Lại có cả màn hình chiếu bự lắm chị”.
Gật đầu, Vân ghé sát bên Hiền. Rồi cả hai nhất trí.
Ông bà nội nó vẫy tay, không quên dặn nó về sớm.
“Con đi nhớ về sớm… Dặn Hiền phải cẩn thận… bầu bí… mệt lắm…”
“Ông cứ yên tâm, con đi rồi về”.
Nó ra xe, cả ba chị em đã yên tọa, ai nấy ngồi vào vị trí. Chỉ còn chờ nó nữa là xong.
Quán cafe này gọi là quán chứ thực ra nó là nhà của một người rất giàu có, sân vườn rộng lớn lại xây dựng theo kiểu từng gian, có mái che từng khu, bàn ghế đều là ghế gỗ đắt tiền. Phô trương dữ lắm.
Sân giữa thì bày ra dàn loa xịn kèm màn hình chiếu cực bự, phát nhạc rình rang.
Đèn xung quanh chỉ đủ để nhìn mặt nhau cho biết ai là ai.
Cả bốn người ngồi vào vị trí, Vân ngồi cạnh bên nó. Nó không mảy may để ý cho lắm.
Bởi cả ba chị em vui vẻ nói chuyện. Nó không muốn nghĩ lung tung.
Gọi sinh tố trà sữa xong, ai cũng ngồi vừa nhâm nhi vừa nhìn lên màn chiếu.
Chốc chốc lại có tiếng cười đùa vang lên.
Nó khẽ quay đầu, mắt nó dừng lại, ngay góc tối om đó một cặp đang say sưa hôn hít không biết trời trăng gì. Mắt nó tinh lắm, nên dễ thấy. Chứ thường cũng không rõ mặt hay thấy gì.
Chợt tự dưng nó cảm thấy tay ai đó luồn vào bên túi quần nó, rồi khẽ thọc sâu vào, tinh nghịch sờ vào vùng kín của nó. Chưa dừng lại, còn mân mê rồi xoa xoa qua lại. Khiến cặc nó cương lên, cái quần sịp đáng thương chỉ kiềm được không cho nó dựng thẳng đứng. Quần nó nhô lên một cục.
Nó nhăn mặt, muốn kêu lên.
Mắt nó nhìn sang thủ phạm. Thì ra là chị Vân. Nhưng gương mặt chị vẫn chăm chú xem phim, thản nhiên tỉnh bơ như không có gì.
Cái Hiền vợ nó thì chú ý, rồi hỏi han:
“Anh có sao không, mặt anh nhăn thế? Anh bị đau bụng à…”
Chị Vân nghe thế liền quay sang, dửng dưng hỏi nó:
“Chắc là uống đồ lạnh đây mà… Kiên không sao chứ?”
Tay chị siết chặt, nó cảm thấy cả vùng dưới đau nhói, cặc nó bị giữ chặt lại, khẽ giật giật khó nhọc.
Nó vẫn làm bộ bình thường, cười mỉm:
“À… chắc vậy quá… để em vô nhà WC cái… Em xin phép nha… ha… ha.”
Nó gãi đầu, lúc này nó cảm thấy bàn tay chị thu lại, rồi lẹ làng rút ra khỏi túi quần nó. Vân khẽ đưa tay lên sóng mũi cao ráo, giả đò ngáp ngắn ngáp dài. Mắt ném cho nó cái nhìn thách thức. Đã vậy còn nở nụ cười tươi rói, khoe hàm răng trắng ngà đều như bắp. Má lúm đồng tiền hiện rõ.
Nó đứng dậy, rồi làm bộ cúi người xoa bụng. Cốt để không ai chú ý đũng quần của nó.
Nó đi thẳng một mạch vào nhà WC. Cởi quần ra nó thấy thằng nhỏ đỏ ửng, nổi cả vết hằn.
Tự dưng nó thấy người nóng rang. Nó cảm thấy mình bị chơi. Lẽ ra phải là ngược lại. Ôi nó chợt nghĩ đến những lúc gần gũi Trang, hóa ra cảm giác là thế này.
Nó xoa xoa thằng em xong rồi đợi xìu xuống. Nó mới kéo quần lên, nai nịt gọn gàng bước ra. Bất ngờ, nó chạm mặt Vân. Cứ như chị đứng chờ nó. Giọng trong trẻo cất lên.
“Bụng em đỡ hơn chưa Kiên?”
Nhưng chị không nhìn bụng nó, chị nhìn vào vùng kín nó cơ. Hay đúng hơn là chị nhìn vào con cặc nó. Nó nghĩ bụng.
Tự dưng nó thấy máu nóng bốc lên, nó là người không giỏi kiềm chế.
Nó tiến lại gần chị, rồi đưa tay muốn ôm lấy. Nhưng Vân khẽ lùi người lại, chị tránh sang bên. Cười nhìn nó.
Giọng trong trẻo khác lạ:
“Chị đâu dễ thịt như Trang?”
Rồi chị bảo nó quanh đây người ta uống nước thấy hết đấy, vẻ như hăm dọa, rồi chị thủng thỉnh bước vào nhà WC.
Nó ngồi xuống, cả hai người Hiền và Trang ân cần hỏi nó, vẻ lo lắng lắm. Thế là nó lại mềm lòng. Nhưng vẫn để bụng trò chơi khăm của Vân.
Tối đó nó ngủ mà trằn trọc cả đêm. Nó đâu có uống cafe đâu, vậy mà vẫn khó ngủ.
Sáng sớm mới hơn 4h rưỡi… trời vẫn còn tối om.
Nó mở mắt, rửa mặt, đẩy cửa ra ngoài đi dạo. Chân nó đi lộp cộp trên vệ đường, hai bên hông đường vắng lặng như tờ. Vẫn còn tù mù tối, mặt trời vẫn còn chưa lên. Nhưng sớm thôi… lát nữa sẽ sáng…
Nó nhìn xuống sông, mặt sông lặng như tờ… gió thổi hây hây mát mẻ quá.
Khoảng chừng một chập sau, trời đã bắt đầu hửng, vầng đông đã bắt đầu thấy sáng hẳn. Tuy nhiên chỗ nó vẫn còn tờ mờ lắm.
Nó đi đến chỗ quen thuộc bên bờ sông, là mái nhà gỗ có ghế đá. Bên đường là một nhà chòi nhỏ cho khách qua đường trú mưa.
Nó còn đang ngái ngủ thì đập vào mắt nó là một bóng hình tuyệt mỹ. Đường nét ánh lên vẻ sắc sảo thanh tao.
Giọng trong trẻo cất lên:
“Em dậy sớm thế Kiên… Tập thể dục à…”
Tỉnh cả ngủ. Kiên lân la đến chỗ chị Vân. Có vẻ như chị còn dậy sớm hơn nó, cả người chị đã đổ mồ hôi, từng vệt lăn dài trên má, trên cổ chị lấm tấm cả. Mùi cơ thể chị bốc lên xông xồng xộc lên cánh mũi nó.
Mùi thơm dễ chịu làm sao. Cái mùi hương quyến rũ chết người.
Nó chợt thấy người nóng bừng lên. Trời hẳn còn tối, đoạn đường này lại vắng vẻ hầu như không có ai qua lại. Vân đang ở một mình với nó.
Nó không nhịn được nữa…
Phần 10
Hè năm lớp 6, sau khi gặp cái chị xinh đẹp cao ráo ấy, nó tự dưng cảm nắng, dân gian gọi là bệnh tương tư.
Anh Quý thường hay rủ nó sang nhà, rồi một hôm nọ anh kéo nó lại, cả hai anh em chăm chú nhìn vào màn hình vi tính, trước mặt nó là hình ảnh trần truồng của phụ nữ. Một cảm giác hưng phấn tột độ, cả người nó nóng ran, con cu nhỏ xíu của nó cứng thẳng, cảm xúc mới lạ trỗi lên.
Anh Quý nhìn nó mà cười khặc khặc. Nhưng chưa phải là kết thúc, anh bật phim sex lên, lần đầu tiên trong đời nó thấy cảnh nam nữ quấn lấy nhau, rồi hai người giao phối, người nữ rên rỉ khôn xiết.
“PHẠCH PHẠCH PHẠCH.”
Âm thanh phát ra từ màn hình vi tính khiến cho thằng nhóc lớp 6 tê người như điện giật. Con cu nó cứng đờ. Rồi cảm thấy mắc đái, nó vùng chạy vào nhà WC, kéo quần xuống, con cu nó dựng thẳng lên giật giật rồi đái ra từng dòng trắng đục nóng hổi. Đó là lần đầu tiên nó xuất tinh. Cảm giác hưng phấn lẫn sung sướng khiến nó vẫn còn nhớ rõ như in.
Những hôm sau đó, nó đã biết cách thủ dâm.
Nó thường ở trong phòng một mình, vuốt ve mơn trớn con cu của mình, vùng kín đã chớm mọc lông. Và trong tưởng tượng, nó nghĩ đến người chị xinh đẹp cao ráo ấy.
Lần nào thủ dâm nó đều nghĩ đến hình ảnh trần truồng của chị, thật dung tục làm sao với một thằng nhóc lớp 6. Dần dà nó đã thế chỗ hình ảnh của chị bằng các diễn viên JAV nổi tiếng.
Chị xinh đẹp chính là mối tình đầu của nó.
Và ngay đây, chị xinh đẹp đó đang ngồi thở, ướt mồ hôi. Cả người toát ra mùi hương thơm nồng.
Nó ngồi xuống ghế đối diện chị Vân. Chị đang lau khô cơ thể, vẻ không chú ý đến nó. Bất giác mắt cả hai giao nhau. Chị mỉm cười. Giọng chị ngọt ngào.
“Em lấy khăn của chị mà dùng”.
Tay chị vươn tới, bàn tay trắng muốt hồng hào. Chớp lấy cơ hội, nó gạt khăn qua, chụp lấy cổ tay kéo chị về phía nó.
Chị ngã tới, cả người chị nằm gọn trong lòng nó. Cảm giác thoáng qua, chị không mặc áo ngực.
Nó rân rân trong người, kề môi hôn Vân.
Vân cố giãy ra, thoát khỏi người Kiên. Nhưng đâu được, nó giữ chặt lắm, tay nó đưa xuống, thọc vào chiếc quần bó, nó tìm đến vùng kín, ngón tay nó miết lên vùng lông tơ, rồi khẽ vân vê mơn trớn lồn chị.
Nó nút lưỡi chị chùn chụt, cắn môi bú mớm. Cả người chị nóng bừng lên, run rẩy. Phía dưới ngón tay nó cảm thấy trơn trượt và nhớp nhúa.
Nó rời môi chị ra, khóe môi chị dính đầy nước, trơn bóng lẫy, ửng đỏ cả lên.
Gương mặt chị giờ như van lơn, mắt lộ vẻ thắm thiết. Hơi thở hổn hển.
Nó đưa tay lên, khẽ tách ra, một vệt chỉ trong suốt hiện lên, ngón tay nó bóng lẫy, nhớp nhợt.
Rồi nó đưa miệng tới, mút chụt chụt, vị ngọt lịm…
Cả người Vân nhũn ra, chị đã không còn kháng cự được nữa…
Nó liền cúi đầu xuống, hai bàn tay rắn rỏi kéo quần bó tụt xuống, quần lót trắng hiện lên, ướt cả một vệt dài. Ngón tay nó gạt sang bên, hai mép thịt đỏ ửng hiện ra, nó tách nhẹ ra, bên trong hiện lên màu đỏ như quả cà chua chín mọng.
Không chần chừ, nó đưa lưỡi tới.
“SỤP… SỤP… SỤP…”
Tiếng như nước súp.
Vân ngửa cổ lên, hơi thở khó nhọc, mím môi khẽ bật lên từng tiếng ỉ ôi.
Ư… Ơ… A… ưm…
Vị ngọt lan tỏa khắp đầu lưỡi nó, mùi thơm làm não nó rân rân như sóng truyền. Nước nhờn sóng sáng trong miệng nó, lưỡi nó xoáy sâu vào… đến khi tay chị run run giữ chặt đầu nó, nó nghe tiếng chị thở dốc, rồi một đợt sóng tràn đến, ướt sũng cả miệng nó.
Nó ngửa cổ lên… nhìn chị.
Vân đỏ mặt, hai má chị đỏ ửng như than.
Chị gọi nó bằng từ ngữ kích dục:
“Đút cặc vào lồn em đi anh…”
Giọng thắm thiết van nài làm người nó sướng rân.
Nó đẩy thân hình cao ráo ấy từ phía sau. Tay chị dựa vào cột, lấy đó làm trọng tâm.
Còn nó siết tay chặt lấy hông chị.
Nó khẽ miết đầu khấc vào hai mép thịt đỏ ửng, đút vào mơn trớn rồi miết lên xuống. Nó chờ đợi chị Vân ngoảnh mặt lại nhìn nó. Quả nhiên chị ngoảnh cổ ra sau, nhìn nó tựa như nài nỉ lẫn giận hờn.
Khoảnh khắc đó Kiên đâm mạnh tới, thân hình ép chặt cơ thể chị sát vào cột. Chị trợn mắt lên, môi bật lên thành tiếng. Gượng gạo thở hổn hển. Chị liếc mắt nhìn nó hình viên đạn. Kiên liền đưa môi hôn chị.
Gương mặt chị dịu xuống, mặt tê dại. Một gương mặt không thể đàn bà hơn.
Nó nhịp hông…
“PẠCH PẠCH PẠCH.”
Tay nó nắm lấy mái tóc mượt mà của chị mà kéo về sau, bàn tay rắn rỏi khẽ tát lên bờ mông căng tròn của chị, khiến nó sưng tấy đỏ ửng…
Chị bật lên từng tiếng, vẻ mặt như sắp khóc:
“Đau em lắm… dừng lại đi anh…”
Giọng Vân đau đớn vỡ từng tiếng. Nhưng ở dưới lại siết chặt nó hơn, khiến mạch máu nó như đông cứng. Cảm giác bót chặt khít rịt cứ như chị vẫn còn con gái.
Nó thúc hông mạnh mẽ, tay nó giật lấy cánh tay mịn màng trắng phau của chị, kéo giật về sau, giữ chặt tay chị nó nhấp hông như điện giật.
Bờ mông căng tròn của Vân như vỡ thành từng mảng, dập dìu như con sóng dữ. Cảm giác sung sướng tột độ dâng lên. Cả người nó phê quá.
Nó khẽ thốt lên, rít thành từng tiếng:
“Chị ơi… anh yêu em!”
Vân thở hổn hển ngoảnh đầu nhìn nó, gương mặt chị sáng lên rạng ngời thuần khiết. Giọng chị trong sáng làm sao, lời nói như rót đường mật vào tai nó:
“Em. Yêu. Anh”.
Đôi môi chị khẽ rung lên… từng tiếng rên… hòa quyện vào nhau.
Tay nó luồn xuống nâng một chân chị lên, giờ cả người chị chỉ còn chân phải làm điểm tựa.
Người chị nghiêng một bên, nó giữ lấy chân chị mà thúc hông mạnh tới, đôi chân dài miên man co giật qua lại trong lòng khủy tay của Kiên.
Nó vén áo chị lên, để lộ cơ thể trắng muốt, lúc này đã ướt đẫm mồ hôi. Cặp vú sừng trâu được giải thoát khỏi lớp áo chật chội, bung ra nẩy tưng theo nhịp, đầu ti căng cứng dựng thẳng đứng.
Nó ghé đầu sát vào, môi nó hôn lên người chị, mũi nó hít hà mùi hương của Vân. Nhục dục làm sao.
PHẠCH PHẠCH PHẠCH PHẠCH.
Nó thúc hông nhanh hơn, Từng đường gân nổi hằn cả lên tay nó. Mặt nó đỏ như than, nó sắp xuất tinh.
Cả người của Vân ướt sũng, tóc chị dính bệt khắp mặt. Hơi thở nặng nhọc, bờ môi đỏ ửng tê tái.
Nó xô cả thân người chị về trước, ép chặt cơ thể của chị vào thân cột. Cơ thể xinh đẹp trắng muốt ấy dập dìu theo nhịp hông của nó.
Vân rên la dữ dội, chị nhăn mặt đau đớn, đôi tay trắng muốt run run cào cấu cơ thể của nó. Hơi thở chị đứt đoạn. Giọng như lạc hẳn đi.
Nó nhắm mắt, môi nó bật lên thành tiếng:
“Anh raaaa… a… a…”
Nó xuất tinh.
Cả người nó run rẩy, đợt sóng lan ra khắp cơ thể rồi dồn xuống vùng hông. Cơn nóng lan ra, con cặc nó nóng hổi co giật từng cơn. Nó giữ chặt người Vân, người chị rung lên, từng cơn sóng dập lên bụng chị, đôi chân nhỏ nhắn tựa hồ không đứng vững nữa. Rung lẩy bẩy khắp người, chị siết tay ôm chặt lấy nó, trút ra một hơi lớn, phả ra trắng xóa xung quanh.
A… a… a…
Cơ thể cả hai hòa quyện vào nhau. Nó giữ nguyên tư thế, hôn lên môi chị, trao nhau yêu thương.
Con cặc nó giật giật, rồi dần dần nó trở nên mềm oặt, trơn tuột rớt ra. Nó xìu xuống cong vẹo.
Nước nhờn của chị hòa lẫn với tinh trùng của nó, cứ thế mà tuôn ra sánh đặc thành một dòng, nhiễu xuống cả sàn gỗ, đọng lại thành vũng đặc.
Vùng kín chị đỏ lên, hai mép thịt dính nhão nhoẹt màu trắng đục, nhớp nhúa hết cả. Cả lông mu cũng ướt sũng. Tinh trùng không ngừng túa ra.
Chị thở không ra hơi. Giọng trong trẻo.
“Anh ra nhiều quá…”
Nó nhìn chị, tay cầm con cặc đã mềm nhũn:
“Lau sạch nó đi”.
Vân nhìn chăm chú rồi chị khẽ nắm tay, điệu bộ nhẹ nhàng thanh cao làm sao. Chị đưa môi tới nuốt lấy của nó và bắt đầu mút chùn chụt.
Kiên nhìn ra bờ sông, nó đứng thẳng người. Vươn vai đánh tay. Nắng rọi lên người nó, khẽ chiếu lên cơ thể Vân, ánh sáng quét lên gương mặt thanh tao quý phái, chị mở mắt nhìn nó môi vẫn còn đang say sưa mút cặc nó.
Nó lấy tay xoa xoa đầu chị. Mắt chị sáng lên rạng rỡ. Xinh đẹp vô cùng.
Phần 11
Cả nhà ngồi quây quần bên nhau. Chợt đồng hồ đã điểm trưa. Vân nhẹ nhàng đứng dậy, chị khẽ ôm hai đứa em của mình, thủ thỉ nói lời chào tạm biệt.
Chị ôm ông bà nội của nó, cái ôm mới ấm áp làm sao. Nó vác hành lý ra theo xe, xếp đồ lên cho chị. Nhà ở quê, bánh trái gửi tặng nhiều quá.
Chị vẫy tay chào tạm biệt mọi người. Ra đến xe, chị lướt mắt nhìn nó. Giọng trong trẻo:
“Anh không chào em à? Hay tính đi theo luôn…”
Giọng có phần trêu chọc nó. Pha lẫn vui tươi.
Thế là Kiên cũng nói vài câu ngắn cũn:
“Em ở trển nhớ giữ gìn…”
Vân mới phì cười, thiệt người đâu thô lỗ thế, không có duyên gì cả.
Nói rồi chị mới đóng cửa lại, xe từ từ nổ máy.
Đợi đã…
Cửa kính hạ xuống, chị thốt ra một câu làm nó nóng bừng:
“Em chờ tin vui của Trang đấy… Anh nói với Trang hộ em”.
Cửa kính từ từ đóng lên, xe bắt đầu lăn bánh.
Kiên cảm thấy Vân liếc nhìn nó qua kính chiếu hậu. Môi nó mấp máy lời tạm biệt.
Chẳng mấy chốc xe đã mất hút trên đường lộ.
Thế là chuỗi ngày Vân về thăm quê đã kết thúc, nó bắt đầu trở lại nhịp sống thường ngày.
Sáng ra vườn, trưa về ăn cơm, chiều đi công việc, tối nghỉ ngơi.
Bà Tư Sang với anh Quý trở về, hai mẹ con đi lâu quá, đúng tuần lễ mới về.
Chị Trang vui mừng ra đón hai người, đồ đạc thứ quà ngoài đó nhiều không đếm xuể, lỉnh kỉnh bao nhiêu là món.
“Con Trang… phụ má đem đồ vô con…”
“Dạ, má để con…”
Anh Quý cũng phụ họa theo…
Thời gian thấm thoắt, mới đó mà đã gần tháng kể từ lúc anh Quý trở về.
Nhà bà Tư hôm nay đám giỗ, cả nhà nó đông đủ cả. Mọi người ăn uống no say cười nói. Ông nội nó pha trò kể chuyện ngày xưa.
Ai nấy cũng đều vui vẻ.
Hiền khẽ xoa xoa bụng mình, chỉ còn hơn tháng nữa là sanh nở, bụng đã to rất nhiều. Trang ngồi kế bên, thủ thỉ trò chuyện với em gái.
Bất chợt, mặt chị đanh lại, mặt cắt không còn giọt máu, chị đứng dậy vội vã, chạy ùa ra phía sân vườn… Khẽ cúi người xuống, chị nôn ọe. Nôn khan.
Xong xuôi chị mới với tới vòi nước khẽ rửa mình.
Bà Tư Sang nhìn thấy cảnh đó, mắt bà sáng rực lên, đôi môi bà mở to, há hốc mồm, cười rạng rỡ quá:
“Mèn đét ơi! Con Trang có thai rồi bà con ơi… Ôi ông nó có linh thiêng phù hộ…”
Rồi bà vỗ tay vào lưng anh Quý, lúc này đang uống bia, bất thình quá liền ho sặc sụa cả.
“Mày còn không mau ra mà dìu vợ mày vô…”
Thế là ba chân bốn cẳng anh Quý chạy ra đỡ Trang.
Bà Tư luôn mồm kêu quý hóa quá, quý hóa làm sao.
Ông nội nó mừng tơn chúc mừng. Bà Tư Sang lâng lâng người, bà không nhịn được nữa:
“Trời quơi, con Trang có thai tui thấy là cái điều dĩ nhiên thôi… Mà thằng Quý cũng gần 30 rồi… Tui là tui muốn con Trang còn đẻ thêm hai ba đứa nữa… Nhà cửa đông con cháu nó mới vui…”
Trang được anh Quý dìu tới, bà Tư liền lẹ làng đẩy anh sang một bên. Đứng sát vào người chị, tỏ ra quan tâm dữ lắm.
“Con thấy mẹ nói đúng không con?”
Bất chợt Trang khẽ nhìn nó, mắt chị ánh lên sáng rực rỡ. Nó cũng hiểu điều chị đang nghĩ. Chị mỉm cười, nở nụ cười rạng rỡ.
“Má nói phải, con cũng tính đẻ hai ba đứa.”
Bà Tư ngoác mồm ra cười ha hả… Vỗ vai anh Quý đùng đùng. Mọi người cứ liên tục nói đùa không ngớt.
Chỉ có nó là gắng miệng cười. Bởi chị nói đẻ hai ba đứa tuyệt nhiên không phải là đùa. Nó đưa mắt nhìn anh Quý, lòng thầm nghĩ cho anh Quý, nó sẽ giúp anh đến cùng.
Tình nghĩa anh em chắc chắn bền lâu.
Mùa xuân đến, hoa nở tưng bừng, chim chóc hót líu lo… cây mai trước nhà ông nó nở rộ cả…
Họ hàng nhà nó đông đủ, ba má nó quây quần bên Hiền. Từ lúc sanh con Hiền trở thành cục cưng trong nhà, gì cũng có người lo. Ba nó ôm cháu trai trong lòng, khẽ cười nói, rồi ba má vợ nó cũng xúm xít ẵm bế.
Không khí vui như ngày hội.
Trang ngồi uống nước, bụng của chị to dần, tháng thứ 4 rồi. Vòng eo của chị mất hút. Nó hơi tiếc.
Bà Tư Sang nắm tay con dâu, mở miệng cười ha hả với mọi người, ba má chị cũng xúm lại, xoa xoa bụng Trang. Ai nấy cũng mừng vì sắp có thêm cháu ngoại.
Trời hửng nắng không một gợn mây từng đàn én chao qua lại, không khí mùa xuân thổi qua từng kẽ ngóc ngách nhà nó.
Nó rửa tay, rồi bước lên sảnh nhà trên, chợt mắt nó lướt qua cửa phòng mình, cửa sổ nhìn sang phòng anh Quý. Nó khẽ mỉm cười nhớ lại.
Chợt ngoài sân có tiếng xe nổ lớn, một chiếc xe bốn bánh đỗ ngoài sân. Màu đỏ.
Người bước ra mang dáng hình kiêu sa lộng lẫy.
Khoác lên mình bộ váy nhạt màu, thần thái vẫn xuất sắc. Bụng của chị…
Nó ngớ người… như đứng hình…
Chị Vân đã có thai.
Chị mỉm cười chào mọi người, ai nấy cũng mừng rỡ rạng ngời.
Nó nhìn Hiền, rồi lại nhìn Trang, mắt nó dồn sang Vân.
Cả ba người đều nhìn vào nó một lượt.
Ôi, gái miền tây quả không đơn giản.
— Hết —