Tiết trời thu sớm tới nhanh, mùa Trung Thu đã tới. Sau giờ tan học, một cô gái đưa Tín cái túi vải nhỏ. Cái túi khá nặng, nó chứa khá nhiều thứ rời rạc trong này.
“Em làm có đẹp không?” Ngón tay cậu cầm một cái bánh hình trái tim sần sùi sau khi mở ra. Chậc, những cái bánh sau cũng tương tự thế này sao?
“Đây chỉ là do em lỡ tay làm hỏng nó thôi,” chân cô dậm đất với vẻ cau có rồi chống nạnh ngước mặt lên. “Anh phải tự hào đi vì đây là mẻ làm bánh lần đầu của em…”
Một cái bánh chợt bị nhét vào miệng, môi Chi chạm nó cùng với lưỡi của anh. Tiếng nút lưỡi hòa vang khắp căn phòng, Tín dằn tay Chi vào tường.
“Sao nào, mùi vị bánh sô cô la của em làm có ngon không?” Anh cầm tay cô lên, nhìn vào những vết bỏng trước giờ chưa từng có.
“Em đã vất vả rồi nhỉ?” Người anh tiến gần hơn, ép sát vào cơ thể của người đối diện. Cô ta lùi lại khiến anh càng tiến bước, cho tới khi một người ngã xuống giường.
“Em muốn…” hai ngón tay Chi đụng nhẹ vào nhau. Mặt ngước lên, cô nhắm mắt đợi chàng hoàng tử của mình thực hiện điều ấy. Đương nhiên, hoàng tử ta dại gì không tới chứ. Thế là cặp đôi ôm nhau, tay nắm tay, môi kề môi và người sát bên người như long phụng bay quanh. Lưỡi họ quấn chặt lấy nhau, tay ghì người sát nhau hơn rồi nằm xoãi ra giường. Lần này, Chi lấy thế chủ động ngồi lên người anh. Dường như chàng hoàng tử đáng yêu của cô sẽ được chìu chuộng ngày hôm nay.
“Nữa đi anh…” cái tay rục rịch ở dưới cấm khu làm giọng cô thay đổi.
“Mới đây đã ướt rồi sao?” Hai ngón chập lại thành một rồi chà lên nó mạnh hơn.
“Con nhà lành là như thế này sao?” Cái quần chíp trắng ướt dần làm một cái thứ hồng hồng hiện rõ hơn. Tín kéo mạnh cái quần nhỏ của Chi, lưỡi cậu chọc thẳng vào âm đạo làm một tiếng rên phát ra. Cái gối bị lấy từ đầu giường, cậu nhìn Chi vùi gối vào mặt một cách thật là dễ thương. Cô ta hẳn biết xấu hổ đấy chứ!
“Anh muốn thấy hàng cưng nữa!” Anh nhào vào đẩy cô lên, miệng húp sâu vào hai cái má hồng kích thích làm người cô run lên. Nước từ nó chảy ra nhiều hơn, má Chi đỏ ửng như sốt.
“Anh ơi, đừng trêu em nữa mà.” Cô nấc lên, cơ thể vẫn chưa kiểm soát được.
Tín cười khì, đúng là không nên trêu em ấy như vậy. Cái quần từ khi nào không cánh mà bay, thằng em cậu chào cờ một cách nghiêm nghị. Lần này Tín hứa sẽ chiến đấu một như một anh lính du kích không làm em khóc.
“Phạch,” một cái đẩy mạnh từ hông làm thằng nhỏ chui tọt vào trong, nó làm Chi căng người ra. Mắt cô trợn lên như thể bị sốc. “Không sao chứ, tình yêu của anh.”Tín nhìn người vẫn còn đang trợn ngược mắt kia.
“Có đau lắm không?”
Chi lắc đầu, miệng cô cười nhẹ nhàng.
“Em hạnh phúc lắm” bàn tay trắng nõn vuốt má anh, cuối cùng cô cũng đã hòa với anh làm một.
Cô đẩy người anh xuống và tự mình ngồi lên. Cái mông như tự chuyển động lên xuống, làm tiếng phì phọp ở lỗ lồn liên tục hơn. Lồn ngày càng bó sát lại, làm con cặc anh khó lòng thoát ra. Tín thụt mạnh hơn cho tới khi đầu của thằng nhỏ đâm tới tử cung.
“Cái lồn em muốn đái ra nước, anh ơi!” Linh thở hộc, lưỡi hả ra như không kiểm soát được nữa, người Chi bật ra sau không còn sức lực. Tín thấy thế cố gắng chọt mạnh thêm mấy phát nữa vào tử cung, làm hai mắt cô ứa nước trợn tròng hẳn lên.
“Em ra! Em ra! Em ra!” Giọng nấc lên một cách dâm đãng khiến Tín khó đường lựa chọn, con cặc đành bắn đạn. Tinh chảy ra cửa miệng, cái lồn thoi thóp nhả từng dịch trắng còn sót lại ra ngoài.
“Em vui lắm.” Cô thở vào tai Tín.
“Nhờ thế em mới cảm nhận được tình cảm của anh.”
Phải nhỉ. Nhờ thế anh mới làm cô cảm nhận được tình yêu của mình, giả như không là một giấc mơ. Phải. Một giấc mơ mà Tín hằng mong ước về một cái Chi mà anh muốn. Một người con gái dịu dàng, ngây thơ và không cột anh vào giường để làm một con chó tình dục hằng đêm. Nếu nơi ấy là một giấc mơ, thì anh mong không bao giờ tỉnh giấc.