Hồi năm 2011, có mấy cu em thu tiền dịch vụ ở Hà Nội. Tối rảnh không có trò gì chơi mình hay lang thang ra bãi chúng nó ngồi. Vừa chém gió hết ngày, vừa tìm cơ hội xem có lồng tín dụng vào giới gái gú này không. Trời tháng 6 nóng chảy mỡ, dân tình hồi ấy có mốt đi hát karaoke gọi gái nhiều hơn bây giờ. Bây giờ gái dịch vụ nhiều nhưng cơ bản là hỗn tạp, không quy củ và trật tự như hồi ấy. Quán nó cũng không nuôi đào như bây giờ. Hà Nội chủ yếu có đội gái của Hiển râu, long suối mơ, Kiên tươi, Phương cận… mà đầu trò là Hiển râu. Tối ấy ra ngồi thấy con bé nhân viên hiền hiền xinh xinh, hỏi trẻ con thấy bảo sinh viên, mới đi làm được 2, 3 hôm, tên T. Gọi em nó ra ngồi nói chuyện.
– Em đi làm lâu chưa? Sao đi học đại học mà ra đây làm dịch vụ làm gì?
– Cháu mới ra, bố mẹ cháu bỏ nhau cháu sống với mẹ nhà 2 chị em. Cháu nghe chị cùng quê ra đây làm lấy tiền đi học.
Anh em thường nghe câu: Chuyện của đĩ, của thằng nghiện thì không đáng tin. Nhưng tôi tin em. Vì cái vẻ chân chất quê quê và lương thiện của nó.
– Thế thu nhập khá không?
– Ngày được gần 2 triệu chú ạ. Đóng tiền bàn mát 7 – 8 trăm rồi vì chiều cháu còn đi học.
Em giải thích tý cho anh em hiểu. Thời ấy gái đi làm từ 2 giờ đến đêm. Tiền bàn ngồi là 30 nghìn, bàn báo là 50 nghìn. Bàn báo là gái nghỉ làm, hoặc đi chơi với khách.
Thấy thương thương gọi cu em chủ dịch vụ bảo nó không thu bàn báo chiều của con này. Em nó cảm ơn mãi. Mình cũng không để ý vì thấy nó thương thương thì giúp thôi. Cuối tuần ấy có thằng em trong Đà lạt ra chơi, tối nhậu xong cho nó đi hát. Gọi nhân viên thế nào đúng con T ngồi với minh. (Gọi nhân viên ra xếp hàng chọn, nhưng mình đi hát lười chọn, toàn kệ cho em út nó sắp xếp)
Ngồi hát thì ít mà uống bia thì nhiều. Mấy cu em nát cứ ép em T uống. Mình hỏi nó biết uống không nó lắc, nên bao nhiêu bia vào bụng mình hết. Hát đến tầm 12h nghỉ thanh toán xong cho mỗi gái 1 triệu. Em T nhất định không lấy bảo là cháu hôm nay kiếm hơn 3 triệu rồi. Đm cave chê tiền lần đầu mình gặp. Thấy tò mò bảo nó đi ăn đêm. Nhìn cách nó vào quán ăn mình đánh giá con này cũng thuộc dạng nhà có giáo dục nên thấy thích thích. Cộng với 2 chầu nhậu lê tê phê, tinh trùng lên não nên lúc về bảo nó nó ra nhà nghỉ với mình. Lúc đầu nó xin khất, mình quắc mắt nó rơm rớm khóc, nhưng lúc ấy để ý chó gì. (Sau này yêu nó bảo hồi đấy em sợ không đi với anh, anh không cho em đi làm nữa).
Vào nhà nghỉ thì như anh em thôi. Nhưng con này nhát, nằm rúm vào một góc. Cũng chả biết làm gì toàn mình chủ động. Em nó cao 1m64, nặng 45 – 50 cân. Chuẩn dáng hot girl. Vú hệ cam, đầu vú bé tí. Mông tròn. Bím lơ phơ thôi.
Đến lúc đút vào mới nhục. Đm em nó còn trinh các ông ạ.
Nó khóc như cha chết. Mất hứng không chơi tiếp nữa hỏi nó.
– Em còn trinh sao không bảo. Vào đây kiểu gì anh chả quan hệ mà còn chịu vào.
– Em sợ không dám không nghe. Với lại làm nghề này sớm muộn cũng phải thế này. Anh tốt với em, thà em đi với anh ít nhiều còn thoải mái.
Đm đéo biết nói gì luôn.
– Thế sau em định tính thế nào? Anh quý em chứ không yêu em, nhưng anh không đồng ý em đi làm tiếp.
– Em lạy anh đừng bảo các anh ấy không cho em đi làm, em còn phải học và nuôi em em học nữa.
– Thế em học trường gì?
– Em học thương mại khoa kế toán.
– Giờ anh chưa nghĩ được cách gì cả, nhưng anh không cho em đi làm nữa. Có thể công việc anh lo cho em không kiếm nhiều như bây giờ nhưng ít ra lương thiện.
Nó không nói gì dựa đầu vào ngực em ngủ. Bố khỉ, đêm ấy đúng là khổ như chó. Buồi cửng tếu gái nằm ngay cạnh mà phải ăn chay.
Sáng hôm sau đưa cho nó 10 triệu chở nó ăn sáng rồi đưa nó về nhà trọ. Dặn từ giờ không đi làm nữa, 3 hôm nữa anh thu xếp việc.
Đợt đấy mình có ông anh mở hãng tàu, có trụ sở trên Hà Nội. Anh trai mình có cổ phần trong đấy nên bảo em nó vào làm nhân viên xuất nhập khẩu. Ban đầu lên học việc, mấy tháng học việc mình trả lương 5 triệu. Rồi cũng hay hẹn hò em nó đi ăn đi chơi sau hơn tháng thì yêu. Lần đầu nhận lời yêu vào nhà nghỉ nó vẫn gọi chú xưng cháu mới hài. Yêu em nó được 2 năm thì chia tay vì tính mình hồi ấy ham chơi. Yêu nhăng nhít mà em nó lại ghen. Giờ em nó vẫn chưa chồng vẫn làm ở công ty đấy. Dù chia tay rồi nhưng lúc buồn toàn sang nhà em nó ngủ. Nó vẫn hay bảo mình, cháu chờ chú, chú hãy coi như cháu là chỗ đi về của chú nhé.
Nhiều khi nghĩ mình không xứng đáng với nó thật anh em ạ. Trước mua cho nó được cái chung cư. Giục nó yêu ai đi đừng chờ anh mà nó không chịu. Viết cho anh em thế này nó cũng đang nằm bên cạnh. Ngó sang đọc cười gian đéo chịu được.