Cánh cửa gỗ vừa hé ra, một hương thơm nhẹ theo làn khói dày ập vào mặt Quỳnh. Trước mắt nàng là cái giường cỡ lớn, xung quanh phòng đang có mấy chiếc đèn xông đang thả từng dòng khói mờ mịt. Cái giường to là thế nhưng chỉ chiếm chưa đầy nửa cái phòng, xung quanh còn có cả tv lớn và tủ lạnh. Nói là phòng cha xứ nhưng nhìn không khác gì phòng khách sạn hạng sang nên Quỳnh có chút chột dạ.
Đang lúc Quỳnh bước vào, cánh cửa phía sau bỗng đóng sập lại. Sau đó nàng có cảm giác ai đó ôm chặt mình từ sau lưng, hắn ngửi mùi thơm phát ra từ thân thể yêu kiều của Quỳnh rồi thở vào gáy Quỳnh khiến nàng sợ hãi mơ hồ.
– Chào con, cầu nguyện người ban phúc lành cho con – giọng gã cha xứ âm trầm phát ra bên tai nàng.
– Vâng cảm ơn cha, mong ngài cũng vậy. – Nàng yếu ớt trả lời.
Quỳnh cố gắng trấn tĩnh và tin rằng đây chỉ là một cái ôm như của người cha với con gái, bởi nàng đã được những người truyền giáo và chính vị cha xứ này “cứu rỗi”. Nhưng càng cố tin vào suy nghĩ đó nàng càng hoảng loạn. Quỳnh bỗng cảm thấy dưới cổ áo hơi man mát, nàng cúi xuống thì thấy bàn tay vị linh mục kia đã cởi được quá nửa cúc áo của mình. Nàng hoảng loạn:
“Ch – cha, ngài đang làm gì… ngài… Á…” – Quỳnh chưa dứt câu đã bị gã linh mục nhấc bổng rồi ném lên trên giường, hắn nhanh chóng ghìm chặt con cừu non đang cố giãy giụa trên nệm. Vị linh mục này không hề yếu đuối như vẻ ngoài của hắn, nhờ cuộc sống khá giá từ cái chức linh mục này mang lại nên hắn ăn uống rất dư dả nên cơ thể rất tráng kiện. Nàng cố gắng hết sức nhưng vẫn không động đậy nổi, cả tay chân Quỳnh đều bị gã cha xứ quặp chặt. Hắn nắm lấy tay cánh tay nàng rồi vớ lấy cái còng tay trói Quỳnh trên đầu giường.
– Cha… đừng mà… – nàng nhắm chặt hai mắt lại khóc nấc lên.
Hắn nhìn vào khuôn mặt trái xoan thanh thuần của nàng. Đôi mắt to mày liễu của nàng ầng ậng nước, từng giọt lệ từ khóe mi xuôi theo gò má hây hây chảy xuống nệm. Quỳnh thở dồn dập làm cho cánh mũi dọc dừa của nàng phập phồng liên tục, đôi môi anh đào nhỏ nhắn không ngừng cầu xin tha thứ làm cơn thú tính của hắn dâng lên.
Vị linh mục đáng kính tự cởi quần áo mình ra, sau đó hắn tháo tung cúc áo rồi giật đứt áo lót của nàng. Quỳnh cố hết sức la hét giãy giụa nhưng hắn đã tụt cả váy và quần lót của nàng làm. Trên người nàng chỉ còn mỗi chiếc áo sơ mi đã được mở bung để lộ bầu ngực căng mọng không to không nhỏ treo dưới xương quai xanh mảnh khảnh, bên trên điểm xuyết hai hạt nhũ hoa hồng hào nhọn hoắt.
Dáng người nàng cao nhưng thon thả, làn da Quỳnh trắng muốt như như trứng gà bóc. Đường cong lả lướt lộ ra từ cái eo gọn gàng và bờ mông nhỏ nhắn đầy đặn, đôi chân trường túc thon mảnh yểu điệu. Giữa hai chân Quỳnh là kiều đồn nhô lên phơn phớt lông mịn, hai mép thịt mơn mởn đỏ hồng. Cơ thể gợi dục của Quỳnh trở thành một thứ vưu vật chết người!
Gã linh mục nhìn nàng với ánh mắt say đắm rồi bắt đầu hành trình “cứu rỗi” con mồi. Hắn đè lên ghìm chặt chân Quỳnh rồi cúi đầu xuống hít lấy hít để mùi hương đặc trưng trên người nàng. Chiếc lưỡi nhớp nhúa nhám rạm của hắn liếm láp từ vành tai vòng xuống xung quanh cổ Quỳnh làm nàng nhột nhạt khó chịu. “Cha” liếm một đường tới đôi nhũ hoa của Quỳnh, hắn khép hàm răng lại vừa nhay nhay vừa đẩy đưa cái lưỡi trườn lên hạt đào của Quỳnh. Một tay hắn vân vê nhào nặn bầu ngực còn lại.
Quỳnh cảm thấy nhục nhã và đau đớn, lần đầu gặp các đạo hữu truyền giáo, rồi đến khi được đưa vào nhà thờ, tất cả!
Nàng đau đớn vì lịch sử đã lặp lại thêm lần nữa, nàng bị hãm hiếp. Cay đắng hơn là lần này Quỳnh bị làm nhục bởi kẻ mà nàng tin tưởng nhất trên đời này. Tin tưởng đến mức nàng bỏ qua lời khuyên của bạn trai mình rằng đừng sà vào tay “giáo hội”. Quỳnh đã ngừng chống cự vì biết mình chẳng thể nào thoát ra được, nàng chỉ có thể nghẹn ngào khóc nấc…
Vị cha xứ dùng bàn tay còn lại thò tay phải xuống mân mê kiều đồn của Quỳnh, nơi nhạy cảm của Quỳnh đã bị xâm phạm! Mấy ngón tay vị linh mục mãnh liệt ngoáy sâu vào trong nhụy hoa của nàng làm nàng oằn mình chịu trận, những ngón tay lành nghề của hắn khiến Quỳnh quíu chặt đôi trường túc nõn nà. Quỳnh cố khép chặt đôi chân lại để trốn khỏi bàn tay ma quỷ của hắn nhưng kiều đồn của nàng đang sôi sục và rỉ nước nhiều hơn. Quỳnh cảm thấy cơ thể mình dần dần ngứa ngáy khó chịu. Nàng ra mồ hôi nhiều hơn, cơ thể căng mọng của nàng trở nên ướt đẫm đầy khêu gợi.
Gã cha xứ biết nàng đang dần ngấm thứ tinh dầu kích dục mà hắn đã bỏ vào những cái đèn xông nên quyết định làm bạo hơn.
Hắn thọc hai ngón tay vào sâu trong nàng rồi móc ngược lên chà xát điểm G, nhụy hoa bên ngoài của nàng được ngón cái nhay nhay liên tục làm điểm G và nhụy hoa của nàng cùng lúc cọ xát vào nhau. Đây là “át chủ bài” làm phụ nữ thăng hoa của hắn.
Chiêu này tác dụng ngay lập tức, chỉ thấy nàng rên “ư ử” liên hồi sau đó đôi trường túc của nàng quắn quíu liên tục. Quỳnh muốn bảo vệ nơi quan trọng nhất nhưng cảm giác bị kích thích từ giữa hai chân nàng dần lan đi khắp cơ thể. Kiều đồn Quỳnh co giật liên tục làm nhụy hoa của nàng chảy ra dâm thủy ướt át.
– Cha… cha ơi… Đừng… Ứứ… – Hắn cắt đứt câu nói của Quỳnh bằng cách kích thích mạnh cặp nhũ hoa và hạ thể của nàng khiến nàng quằn quại rên rỉ – Ứmm… ưmmm…
Quỳnh cảm giác như có một bầy kiến thi nhau bò khắp châu thân nàng, cảm giác ấy lan đến đâu người nàng nhũn ra đến đấy. Đầu óc nàng bấn loạn, cảm giác sợ hãi và tủi thân bắt đầu bị sự kích thích của vị linh mục vùi dập. Nàng rên rỉ liên tục, vị linh mục trẻ thấy sự mâu thuẫn trong mắt nàng, hắn biết đã tới lúc tẩy não “con chiên lạc lối” rồi. Hắn thò tay vào một cái bọc nhỏ trong người, trong đó có một chút bột trắng. Thứ này vốn là ma túy, nhưng hắn không nghiện ma túy. Vị cha xứ thường dùng nó quẹt vào mũi những “con chiên” đang lên đỉnh để lưu lại cảm giác lâng lâng khi ân ái, khiến cho các nàng trở thành kẻ nghiện sex và tự nguyện trở thành công cụ tình dục cho ngài. Họ muốn tìm lại cảm giác cực khoái đê mê khi ân ái cùng vị cha xứ này.
Hắn chấm ngón tay vào rồi quẹt chút bột vào mũi giai nhân…
Cơ thể Quỳnh đã rạo rực tới cùng cực, nàng biết mình đang bị cưỡng hiếp. Nàng không muốn hưởng ứng cùng cha xứ nhưng không hiểu sao cơ thể nàng lại không nghe theo ý nàng, kiều đồn nàng nhộn nhạo. Quỳnh cảm giác được sự kích thích từ mấy ngón tay ma quỷ kia đang cọ xát trong nhụy hoa của mình. Trừ đôi ba câu phản kháng cho có lệ, đa số thời gian đều chỉ nghe được những tiếng rên tiêu hồn lạc phách! Phần “con” đang dần dần lấn át phần “người” trong đầu nàng.
– Con thích không? – Gã linh mục hỏi với giọng kích động.
– Con… ưm… ứứm… thích… – hắn chen vào giữa chữ “không” của Quỳnh bằng cách mạnh hơn làm nàng líu cả lưỡi…
– À vậy là con rất thích HẢ? HẢ? HẢ? – Mỗi chữ “hả” phát ra ra đều kèm theo những kích thích càng mạnh hơn làm nàng rên xiết giãy dụa quằn quại~!
Quỳnh ngậm chặt miệng, đôi mắt mơ màng nhìn hắn lắc đầu nguầy nguậy. Nhưng nàng làm sao chối bỏ nổi cảm giác đó. Song, Quỳnh cũng không dám nói cho con người trước mặt này biết. Nếu hắn nghe được nàng sẽ còn bị giày vò nặng hơn. Nhưng cơ thể Quỳnh đang phản bội nàng, đầu độc nàng từng chút một. Cảm xúc khốn nạn đó đang kích thích nàng tột độ! Phản ứng mãnh liệt trên cơ thể gợi dục của nàng đã tố cáo điều đó cho hắn.
Tên linh mục cười khẩy, hắn dùng cả hai bàn tay ma quỷ của mình kích thích cặp nhũ hoa ửng hồng nhọn hoắt. Hắn cúi đầu xuống há miệng ngậm lấy hai bên mép hạ thể nàng, thay thế công việc bàn tay lúc nãy đã làm. Nhưng như thế lại càng khiến tình hình “ác liệt” hơn.
Hắn thọc cái lưỡi nhám thô ráp vào nhụy hoa nhớp nháp của nàng đánh qua đánh lại, sau đó thụt ra thụt vào cọ xát vào sâu trong hạ thể khiến Quỳnh quằn quại rên rỉ.
“Úứứ… ưumm… ahhh…” – Nước mắt nàng đã ngừng chảy từ bao giờ, chỉ có từng dòng dâm thủy ướt đẫm thi nhau tràn ra. Nàng bắt đầu cảm thấy lâng lâng vì ma túy và cơn cực khoái.
Vị linh mục tạm ngừng khẩu dâm cho Quỳnh rồi nhìn nàng với ánh mắt “trìu mến”:
– Cảm giác rất thích thú phải không? – Hắn cười đắc ý.
Nàng gật đầu một cách ngây dại, sau đó như bừng tỉnh vội lắc đầu. Hắn lại cười tà:
– Nước nôi nhầy nhụa thế này, con bảo là con không thích nữa đi!
Quỳnh đuối lý đỏ cả mặt, nàng nín thinh. Vị linh mục lại tiếp tục khẩu dâm cho nàng, lần này hắn khép hai hàm răng lại nhằn nhằn của mình của nàng. Cái lưỡi thì thọc sau vào móc ngược lên cà cà điểm G của Quỳnh khiến nàng chịu hết nổi, trân mình quằn quại rên lớn liên hồi.
“Ôi cha ơi chết con, ối… aaahhh. Cha ơi chết con, ưmmm… ứứ… ýýýý… aaahhh… ch~chết mất…”!!!
Cơ thể nàng không thể chịu nổi nữa, Quỳnh thất thủ. Người nàng run bần bật, bụng dưới co giật liên tục làm dâm thủy trong cửa mình nàng chảy ra lênh láng. Nàng nhìn lên trần nhà với đôi mắt ngây dại. Trên trần có vẽ khung cảnh một nam một nữ ân ái với nhau trong một vườn cây trên mây, nàng như nhìn thấy khung cảnh chung quanh mình đang biến thành bức họa đó. Nàng nhìn thấy “Thiên đường” mà nằng hằng ao ước. Dư vị cơn cực khoái còn quanh quẩn đâu đây.
Gã cha xứ biết đã tới lúc làm thịt con mồi. Hắn chèn một cái gối dưới mông Quỳnh để nâng kiều đồn nàng lên, sau đó hắn chẹt đầu gối của mình vào giữa trường túc của nàng rồi tách ra. Hắn ướm khúc thịt to lớn của mình vào hai mép thịt đỏ hồng. Cảm nhận vật nóng ấm đang cạ cạ bên dưới, hoa huyện Quỳnh càng ướt át. Nàng đã động dục. Khối thịt của gã cha xứ ngoáy tròn trước âm môi, thậm thò thậm thụt.
Tưởng hắn sắp đút vào thì nó lại tuột ra. Quỳnh hé môi há hốc vặn vẹo bụng dưới chờ đợi. Tên cha xứ không gấp, hắn còn cả đêm, hơn nữa có thể còn nhiều đêm nữa. Nàng như cá trên thớt mời gọi lão giày vò. Hắn muốn Quỳnh phải in sâu những giây phút này, dù sau này có muốn làm tình với ai nàng cũng phải nhớ về hắn.
Gã cha xứ cúi xuống mở dây trói cho Quỳnh, sau đó ngậm lấy đôi môi anh đào của Quỳnh. Nàng chỉ thoáng chần chừ rồi đưa lưỡi qua đáp lại. Đôi môi nàng mềm mại còn chiếc lưỡi của nàng nhỏ bé mà thơm ngát làm cho hắn ngây ngất. Để đôi môi và chiếc lưỡi này khẩu dâm cho mình thật đúng là diễm phúc.
Tên cha xứ không ngừng chăm sóc đôi nhũ phong căng mọng vừa say mê đá lưỡi với Quỳnh.
Gã cha xứ quỳ thẳng lên, Quỳnh dùng ánh mắt ướt át nhìn hắn đầy dục vọng, nàng thở hổn hển. Hắn vuốt ve hai bầu ngực sữa của nàng, rồi vuốt dần xuống cái bụng trắng nõn phập phồng. Hắn tiếp tục xoa bóp nhẹ bờ mu hồng hào mềm mại. Dương cũ hắn căng cứng như thể sắp bạo phát. Gã cha xứ quét nhẹ khúc thịt dọc theo hai mép kiều đồn của Quỳnh, sau đó thúc mạnh.
“Phụp” một cái, khúc thịt như trái bắp của hắn cắm thẳng vào mép thịt nàng. Quỳnh rên lớn: “Aaahhh…”. Nàng ưỡn cong người lên để giảm bớt cơn thốn đang chui vào trong hoa huyệt mình. Nhụy hoa của nàng còn quá bót, hắn đẩy mạnh như vậy mà mới vào được cái đầu khấc. Bên trong mép thịt nàng siết chặt lấy vật thể lạ, Quỳnh cảm giác vừa thốn vừa thích.
Gã cha xứ sợ chần chừ nữa nàng sẽ giãy ra nên ra sức ép vào. Dương vật to lớn của hắn từ từ nhích sâu vào trong âm đạo nóng bỏng ướt sũng của nàng với thế công không gì cản được. Cửa mình của Quỳnh bị nong thật chặt, đến nỗi Quỳnh có thể cảm nhận được sự lồi lõm gân guốc từ khúc thịt của hắn đang chiếm lấy từng phần thân thể mình, nàng thốn nhưng lại kèm cảm giác khoái cảm không tưởng…
“Ơơơ… ưưư…” – Quỳnh bưng miệng rên xiết!!!
Mặc kệ Quỳnh rên la thế nào, vị cha xứ dần trườn người lên cho khúc thịt to dài như trái bắp của hắn tiến sâu vào trong kiều đồn của nàng. Hắn bỗng nắc mạnh, khúc thịt ngập lút cán vào hoa huyệt nàng nghe một cái “ót”.
– Aaaa… cha ơơiiiiiiii… – Quỳnh hét lên đầy khoái lạc, thân mình quằn quại.
Cảm nhận được khúc thịt gân guốc xâm nhập vào tận cùng bên trong làm cho kiều đồn của Quỳnh co bóp mãnh liệt, một luồng cảm xúc như luồng điện le lói từ trong sâu thẳm bên trong nàng bỗng bộc phát khiến nàng rên xiết:
– Ưưư… ôii… cha ơơơiiii…
Nghe tiếng rên tiêu hồn đó làm bản năng của hắn bộc phát, hắn biết chỉ cần đợi một chút nữa thôi, khi Quỳnh đã quen dần với khúc thịt gân guốc của gã cha xứ nàng sẽ triệt để mất đi lý trí. Hắn bắt đầu nắc rất nhẹ, rút ra gần hết sau đó lại đâm vào. Lúc đầu Quỳnh còn hơi thốn, nhưng dần dần âm môi nàng đã quen với dương cụ to bè của tên cha xứ. Nàng không còn thấy thốn nữa mà cảm thấy sự khoái lạc đang âm ỉ bùng lên.
“Ưư~ưmm… ôi…” – Quỳnh há miệng rên rỉ.
Tên cha xứ cười dâm đãng:
– Tận hưởng đi con, không ai để ý đâu.
“Ư… ư… ơơơ~aaahhh”.
Hắn bắt đầu nhấm nháp, từng cú giã theo quy luật của tên cha xứ lúc mạnh lúc nhẹ làm Quỳnh thường xuyên hụt hẫng. Nàng theo bản năng hẩy hẩy mông, hai tay choàng qua sau lưng hắn rồi ôm chặt…
Thuốc kích dục và ma túy đã khiến bản năng giống cái trong người nàng trỗi dậy. Lúc này Quỳnh trở thành một người con gái khát tình.
“A… a… a… ư ư ưm… ooiii. Cha ơi, y~yêu con đi… ơ… ơ…”!!! – Nàng nói năng loạn xạ, đôi mắt đầy đê mê.
– Con thích không?
– Th – thích… ưm… ôiiii… – Khuôn mặt Quỳnh ửng hồng, đôi mắt ướt át đầy dâm ý khiến gã cha xứ càng nắc mạnh. Từng cú nắc như vũ bão giã vào kiều đồn nàng nghe phành phạch nhóp nhép. Hạ thể Quỳnh nóng bừng lên, cảm giác khúc thịt gân guốc ra vào trong người nàng khiến âm hộ nàng co bóp mãnh liệt, dâm thủy tràn ra ngoài văng tung tóe.
“Ưưư… ơ… ơ đức cha đức mẹ ơi…” – Quỳnh kêu thần gọi thánh theo từng nhịp thúc của cha xứ – “Con thích… ư~ưmm… cha ơi…”
– Con có muốn cha “yêu” con nhiều hơn không? ~
– Ưưư… ơơơ… ch~cha ơiii. Cha… ưmm…
– Sướng không con? Cha có làm con sướng không? – Gã cha xứ vừa nhịp nhàng vừa hỏi.
“S~sướng… con sướng quá… – Chút lý trí cuối cùng Quỳnh triệt để biến mất, cơn khoái cảm đã làm nàng biến chất -“Ahhh… chaa… ôiiii… anh ơi…”
“Ưưư… ưưmm… ôiiiii. A~anh ơi… anh vào… trong em đi”. Quỳnh đê mê rên xiết, những lời nói trụy lạc chả biết nàng học ở đâu theo cơn thống khoái liên tục tuôn ra từ cặp môi anh đào. Nàng quằn quại, cặp giò trường túc không ngừng đung đưa theo nhịp giã của cha xứ. Hắn nắc nàng đều đều, chơi nàng, kích thích nàng. Thân thể Quỳnh bị thúc từng cú từng cú làm cặp nhũ phong căng mọng xao động mãnh liệt.
*Nhóp nhép***bạch bạch***lép bép***bịch bịch*
Kiều đồn nàng ra nước ướt đẫm. Đến tận mãi về sau vị cha xứ này là người duy nhất làm cho Quỳnh đạt cực khoái đến mức độ này.
Quỳnh cảm thấy mụ mị, cảm giác lâng lâng nhẹ bẫng như đang giao hoan trên thiên đường. Từng cụm mây trắng lượn lờ trôi qua nơi nàng cùng vị cha xứ đang truy hoan. Lúc này trong mắt nàng hắn còn hơn cả gia đình vị chúa cứu thế mà mình thờ phụng bấy lâu nay, hắn ta quyến rũ và mang theo mị hoặc kéo nàng hoan lạc chốn địa đàng… Quỳnh bỗng hoa mắt, Quỳnh thấy mọi thứ xung quanh mình chợt sáng bừng lên… rồi nàng mơ màng không biết gì nữa…
Lần thứ hai trong cơn hoan lạc này Hạ thể Quỳnh giật giật liên tục, cửa mình nàng ướt đẫm. Dư âm của cơn khoái cảm hiện rõ trong đôi mắt nàng. Người nàng run rẩy tê dại, cơ thể mỹ miều trắng nõn bóng nhẫy mồ hôi nhìn rất kích dục. Hắn biết mình đã tẩy não nàng thành công. Thành công ở chỗ Quỳnh đã bị hắn đưa vào cuộc chơi, từ người bị hãm hiếp trở thành búp bê tình dục của hắn.
Tên cha xứ vẫn để dương cụ của mình trong âm hộ nàng, hắn nằm xuống ôm nàng. Đôi môi anh đào thơm tho đang hé mở của Quỳnh nhanh chóng bị lấp đầy bởi chiếc miệng của hắn. Nàng không những không phản kháng mà còn đáp lại nồng nhiệt. Hắn lại vươn tay sờ soạng khắp người nàng, chuẩn bị cho cuộc giao hoan mới. Dương vật của cha xứ hãy còn cương cứng trong hạ thể Quỳnh. Sau vài phút nghỉ ngơi, hắn lại chơi nàng tiếp. Lần này hắn không nắc từ tốn nữa mà tăng dần độ mạnh lên. Quỳnh co chân lên quắp chặt lấy tên cha xứ.
– Cha ơi, con hạnh phúc quá! ~ Quỳnh nằm trên giường mỉm cười rên rỉ, thân thể bóng nhẫy mồ hôi của nàng vẫn còn tê dại sau đợt mây mưa. – Con đã cố gắng, “Người” đã chấp nhận con rồi phải không cha? ~
Người đàn ông trung niên đang khoác lại chiếc áo mục sư đắt tiền đưa một ánh nhìn trìu mến về phía thân thể yêu kiều của Quỳnh:
– Chỉ cần con có lòng tin vào “Người”, ta chắc chắn những cố gắng của con sẽ được “Người” chấp thuận. Con sẽ được lên thiên đàng…
– Vâng, cầu nguyện “Người” ban phúc cho cha~ Nàng nói xong cha xứ liền nghe thấy tiếng thở đều đều, Quỳnh đã tiến vào giấc ngủ yên bình.
“Không cần người chấp thuận, ta muốn con lên thiên đàng lúc nào mà chẳng được”.
Lão cười híp mắt với ý nghĩ dâm đãng trong đầu.
Xa xa truyền lại tiếng chuông nhà thờ buổi sáng ngân nga nghe thật vui tai. Cha xứ bước ra khỏi biệt viện tiến về phía nhà thờ tin lành nguy nga mà cổ kính.
Quỳnh từng có một bạn trai trên mạng, tuy chưa bao giờ gặp mặt nhưng bạn trai nàng rất tâm lý và rất hiểu chuyện. Anh ta đã kéo nàng ra khỏi căn bệnh trầm cảm nặng nề và đem nàng trở lại với cuộc sống.
Quỳnh cứ nghĩ rồi một ngày anh sẽ ra đón mình vào đất Sài Gòn hoa lệ đầy nắng và tình yêu của anh nhưng không lâu sau, những thứ ấy vĩnh viễn không bao giờ tới nữa. Quỳnh là con gái của trưởng làng, hơn nữa còn là con đầu lòng nên cả nhà hết mực thương yêu nàng. Nhưng chưa hẳn họ thương yêu đúng cách, gia đình Quỳnh đã sắp đặt đính hôn cho Quỳnh từ khi nàng còn nhỏ. Gia đình nhà trai cũng rất khá giả nên chồng hờ của Quỳnh khi lớn lên đã có được một công việc ổn định, hắn đang làm quan to bên hải quan.
Quỳnh bị ép cưới nhưng nàng khăng khăng cự tuyệt, gã chồng hờ của nàng đã bắt cóc nàng về nhà hắn rồi nhốt lại. Sau khi chuốc thuốc kích dục cho Quỳnh hắn đã gọi người vào quan hệ tập thể với nàng rồi quay phim lại. Trong khoảng thời gian đó đối với Quỳnh cuộc sống không khác gì địa ngục, gã chồng hờ dùng đoạn phim đó để sai khiến gia đình Quỳnh và biến nàng thành một con búp bê tình dục cao cấp. Người yêu Quỳnh hao hết công sức móc nối với công an mới cứu được Quỳnh ra. Nhưng sau đó vì cảm thấy bản thân không xứng đáng có được anh nên nàng đã chủ động cắt liên lạc với anh từ đó…
Sau đó Quỳnh ra riêng và làm việc cho một cơ quan nhà nước. Cuộc sống của Quỳnh cứ thế buồn bã trôi qua cho đến một ngày nàng gặp được những người truyền đạo. Lúc đấy Quỳnh đang lang thang trong một siêu thị thì họ đang chiêu mộ những con chiên và bắt chuyện với nàng.
Không biết họ đã nói những gì nhưng nàng đã mê muội nghe theo và nàng bắt đầu tin tưởng theo những tín điều định sẵn trong giáo lý. Quỳnh bắt đầu từ bỏ công việc đang làm, nàng đóng góp gần như toàn bộ số tiền mà mình đã kiếm được đồng thời theo chân những người truyền đạo rong ruổi khắp các cung đường góc phố.
Rồi nàng vô nhà thờ và trở thành một con người khác kể từ khi gặp vị linh mục trẻ tuổi. Cha làm cho Quỳnh cảm giác ấm áp và an toàn, ngài hay lên lớp giáo lý kể chuyện và giảng về các giáo điều xưa cũ. Ngài rất chú ý đến nàng vì nàng học và hiểu rất nhanh. Có lẽ, nàng cần một chỗ dựa tinh thần.
Quỳnh không biết rằng, hết thảy mọi thứ xung quanh mình đều đã được sắp đặt kể từ khi nàng được giải thoát khỏi nhà chồng…
— Hết —