Tháng sáu trời mưa, trời mưa không dứt … trời không mưa anh cũng lạy trời mưa … anh lạy trời mưa phong kín đường về …
Giai điệu của bài “tháng 6 trời mưa ” trong “tình ca 50 ” của Đàm Vĩnh Hưng , nồng nàn và da diết … đưa màn mưa ngoài kia vào đây … nằm trên giường … nhìn cô … trên gương mặt ấy ..đang có những hoài niệm về ký ức nào đó …
Từ từ đứng dậy, khẽ lại gần cô …
– Lại nằm với em đi … ngồi chi cho mỏi …
Ánh đèn ngoài kia len lỏi qua ô cửa … phản chiếu giọt nước lung linh trên mắt cô … tôi không muốn làm cô buồn thêm bằng những câu hỏi … dìu cô đứng dậy … nằm xuống giường …
Trong vòng tay tôi … không biết cô có cảm thấy hơi ấm nào không … nhưng tôi thì mãn nguyện với thực tại … trong căn phòng ấm áp … giai điệu du dương … và người yêu nằm bên … tôi còn mong gì hơn … chợt nhớ cơn mưa ban chiều, bên búp bê … cảm giác thấm mệt lan tỏa giần trong từng bắp thịt rồi mi mắt nặng trĩu … và mùi hương dịu vời từ làn tóc cô … đưa tôi vào giấc ngủ…
Tỉnh dậy … nhìn đồng hồ … đã hơn 10h. Có cơ thể ai nặng trĩu đè lên tay làm tay tôi tê buốt – thì ra là cô. Vẫn đang say sưa trong giấc ngủ. Trời vẫn mưa rả rích, tôi áp má lại gần mái tóc cô hơn … hương tóc ấy còn nồng nàn lắm, nhìn cái điệu bộ ngủ thấy ghét chưa … làm như người ta sắp lợi dụng mình hay sao … cong queo. Lật cô lại, dù đang rất … thèm nhưng mà không muốn làm cô phải sợ nên ” anh chỉ biết câm nín nghe tiếng em … ngáy “.
Nhưng sự đụng chạm làm giác quan thứ 6 của cô hoạt động … cô thức dậy nhìn tôi …
– Làm gì đấy !
– Làm gì đâu ?
– Thiệt không …
– Cứ e dè như con gái mới về nhà chồng ! Làm em thèm quá
– Nghi lắm … nhìn mặt … ai biết được trong lòng
– Nãy giờ đụng chạm tự ái hơi bị nhiều nhen. Thấy cô nằm cong queo thấy tội nên xoay người lại cho thoải mái chứ em làm gì đâu mà cô nghi ngờ.
Tôi cau có nhìn cô.
Hối hận vì hiểu nhầm ý tốt của đứa học trò ” hiền lành chất phác ” … cô xuống nước:
– Thôi … xin lỗi …
Tôi quay đi …
Cô đánh trống lảng:
– Ngủ ngon không? Gì mà mới nằm xuống khò khò liền !
Tôi giận dỗi và im lặng … chợt cô phát hoảng:
– Trời! Gần 11h rồi! Sao nhanh vậy !
– Sao đâu , 11 thì 11
– Hay quá há, trễ rồi, về đi, chắc má em đang kiếm quá !
Hù cô một phen chơi, tôi nói:
– Thì nói qua nhà cô chơi, nằm ôm cô ngủ quên trong phòng cô luôn.
– Í … đừng … nói vậy nhen !
– Sao! Cô sợ cái gì !
– Không biết nhưng mà đừng nói thế , dễ hiểu nhầm !
– Sao đâu mà, ngại gì, có gì em chịu :3
– Chịu cái đầu ông. Rồi má hỏi làm gì mà ngủ trong phòng cô thì nói sao
– Nói con với cô í … yêu nhau lâu rồi chứ sao !
– Ông coi chừng tui ! Thôi về đi !
– Từ từ, làm gì mà đuổi dzữ !
– Không phải đuổi, cô sợ má em lo đi tìm thôi
Chợt tôi nảy ra một ý tưởng …
– Giỡn cô thôi chứ hồi tối em nói má là qua nhà cô xong qua nhà thằng bạn ngủ luôn … mà giờ nhà thằng bạn chắc cũng đi ngủ rồi … giờ cô đuổi em chắc em ra công viên quá !
Cô ngớ người ra … hình như cô cũng bó tay không biết nên làm gì bây giờ ! Tôi lại gần, nhìn cô bằng ánh mắt … tội nghiệp:
– Tôi nay em ngủ đây nhen …
– Không biết ! – Cô đẩy tôi ra …
– Dzậy thôi em ra công viên !
– Ông mà dám !
– Thách em há! Rồi ! Chào cô em về !
Tôi hùng dùng bước xuống nhà …
Cô lẽo đẽo theo sau … haha … đang sợ trong đó chứ gì …
Rồi đâu cũng vào đấy…
Ngồi trên ghế nhìn cô nấu mì trông thật đáng yêu … cảm giác như chúng tôi là đôi vợ chống mới cưới … mà hình như hôm nay tôi cũng hơi quá … từ tối giờ ép cô vào thế hơi nhiều … mà cũng tại cô bướng quá, phải vậy mới sợ …
Ngủ dậy một giấc thật sảng khoái, cả buổi chiều dầm mưa, toàn thân đau nhức, sau giấc ngủ hình như mọi chuyện dễ dàng hơn … tôi đánh một mạch hết sạch bát mì thịt bò rồi nhìn cô cười một cái … cô châm chọc:
– Chu! Không đói mà sạch sành sanh không còn hột tiêu nữa !
– Hehe! Mỳ cô nấu ngon quá mà , không ăn hết phí !
– Cái miệng, dẻo sao mà dẻo
– Sau này cô nhớ nấu cho em ăn hằng ngày nhen, em chấm cô rồi đó! Má em chắc cũng thương cô lắm
Cô tròn mắt nhìn tôi !
– Cái gì ?
– Thì em chấm cô làm vợ em rồi đó – tôi không còn gì phải ngại
Cô lại giơ tay lên hù … gió tôi ..hehe ..tối nay phải trị cô một trận…
Không hiểu bà cô này bỏ có bỏ thuốc kích dục trong mì không mà ăn xong chim tôi cứ cứng đờ ra …
Cô đang rửa chén … phải kiềm chế lắm tôi mới không chạy đến tốc cái váy lên … ăn miếng cam cho hạ hỏa …
– À cô ơi! Sao má cô đi chơi đâu mà 12 h rồi chưa về vậy ?
– Chơi đâu mà chơi! Về quê …
– Thế à, thích quá ( không kìm được tôi reo lên chọc cô )
– Thích cái gì … muốn ra đường ngủ không ?
– Thôi em sợ rồi, em nói vậy thôi chứ có ý gì đâu … hehe
Tôi phắn lên gác ngồi chờ cô thiên thần, à quên, bây giờ là nửa thiên thần nửa sư tử, dzữ thấy mồ ..
Chờ mòn mỏi mới thấy cô lên, nhìn tôi nằm lăn lốc trên giường cô nói:
– Tối nay ngủ phòng cô nhen, cô qua phòng má ngủ !
Ơ! Ối zời ơi! Thế là công cốc à, không được, đã thế này thì ít ra cũng được miếng bánh bao mới cam … tôi lại giở trò:
– Sặc! Phòng cô nhìn ra ngõ … tối thui … sợ ma lắm, mình ngủ chung đi
– Ông mà sợ !
– Đi cô ! Chứ cô ngại gì nữa
– Không phải ngại gì nhưng mà nam nữ ngủ chung dễ sinh chuyện! Nhất là ông, tui sợ ông lắm
– Sợ gì mà sợ, em ăn thịt cô đâu, nãy giờ mình ngủ chung đó, có chuyện gì đâu !
– Không được, lì quá, sáng má cô về thấy thì sao
– Thì sáng em về sớm mà. Đi… mình nằm nói chuyện một đêm đi… có nhiều chuyện cần nói lắm… cả tuần không gặp rồi
Cô bối rối … hình như đang giao động … .
– Thôi … để tối mai … đi chơi rồi nói …
– Mệt quá, chuyện bây giờ mà để tối mai … em mệt cô thiệt … cứ ngại gì đâu không … gần thi đại học rồi, không có nhiều thời gian, nên em mới tranh thủ qua … rồi ít bữa nữa thi xong em đi học rồi ai tâm sự nữa … lại đây …
Cô đứng giữa cửa … vùng vằng nửa muốn đi nửa ở … phải dùng biện pháp mạnh mới được … ngồi dậy tôi nắm tay kéo cô vào … thì thầm vào tai
– Cô mà để em một mình là em … quậy cho coi …
– Ha … hay nhen … ông liệu hồn …
– Thôi mà … em giỡn … vào đây đi … đi …
– Bỏ ra coi … kì quá … làm nũng tui hé
– Đi … đi cô …
– Thì để tui xuống tắt điện khóa cửa đã chứ.
Cô đã sụp đổ, hun cô một cái tôi cười:
– Nhanh nhen !
Đọc phần 23 tại đây : phần 23