Đạt nhìn lặng lẽ ngồi chịu đựng những lời trách móc của Trân và thấy xót xa vì những giọt nước mắt của cô nhưng đành bất lực không biết làm gì hơn.
Xin nói qua về hai vợ chồng họ. Đạt năm nay 39 tuổi, làm ở một Sở trong thành phố. Còn vợ anh là Trân, 25 tuổi, giáo viên tiếng Anh. Nhờ mai mối, Đạt cưới Trân về lúc nàng 22 tuổi, mới tốt nghiệp cao đẳng. Bằng quan hệ tương đối ổn của mình, anh giúp vợ có được một suất dạy ở một trường cấp 2.
Phải nói cưới được Trân là một niềm may mắn của Đạt bởi vì khi đó Đạt đã 36 tuổi, sắp ế vợ tới nơi rồi. Anh bị lùn chỉ cao 1m63, xấu trai, vẻ ngoài lại kiểu công chức nhà nước hơi đụt đụt. Trái ngược với anh là Trân, cô là một chân dài hoa khôi của trường cao đẳng dưới quê khi đó. Làn da nàng trắng nõn nà, gương mặt thanh tú xinh đẹp, ngực tấn công mông phòng thủ khúc nào ra khúc đấy đã làm mê đắm bao gã trai.
Trân cao 1m69, cao hơn cả Đạt và khi hai người sóng bước bên nhau, Trân mang giày cao gót nữa thì nhìn như… hai chị em. Thật sự là một đôi đũa lệch chẳng xứng đôi tí nào. Sở dĩ Trân đồng ý lấy Đạt vì bố mẹ cô ép buộc, bởi nhà anh từng có ơn rất lớn với nhà cô, và anh cũng có việc làm ổn định, có nhà riêng.
Đêm động phòng ngày cưới, Đạt hạnh phúc khi thấy vệt máu đỏ trinh trắng của cô. Dù là hoa khôi có nhiều anh theo đuổi nhưng Trân cũng đủ thông minh để biết giữ mình. Đạt vui sướng vì lấy được người vợ đoan trang nhưng anh đâu biết cô đang khóc thầm. Cưới một người chồng quá chênh lệch về tuổi tác, ngoại hình mà anh lại bị yếu kém về tình dục nữa.
Lần đầu, khỏa thân bên nhau, Trân thất vọng vì dương vật ngắn chỉ 10 cm của Đạt, mà khi anh trèo lên người cô, chỉ 1 – 2 phút theo kiểu truyền thống đã thở hồng hộc bắn tung tóe rồi. Cô còn chưa biết được cái sướng của người đàn bà. Thời gian trôi qua, đã 3 năm cô chịu đựng cuộc sống tẻ nhạt như vậy.
Đạt đi làm cũng tích được một ít vốn rồi hùn với bạn mà quán ăn kiêm cafe bóng đá. Quán làm ăn rất tốt, tiền thu nhập nhiều. Thời gian đó Đạt làm quen một đại ca xã hội đen tên là Dũng sẹo, trùm bảo kê và tổ chức bài bạc trong khu vực. Đạt quen được Dũng sẹo vì hàng tháng phải đóng tiền bảo kê cho anh ta để được làm ăn yên ổn. Dũng sẹo mới chỉ 30 tuổi thôi nhưng là một gã có số má trong vùng, sở dĩ gã có cái tên đó là vì trong một lần chém nhau đã để lại trên ngực gã một vết sẹo rất dài.
Đạt rất nể sợ Dũng sẹo, dù lớn tuổi hơn nhưng Đạt khi nói chuyện lại một dạ hai thưa “anh Dũng”. Có lần Đạt mời được Dũng sẹo về nhà ăn nhậu, anh ta rất cao hứng, còn kêu vợ ra mời Dũng sẹo một ly. Đạt ngây ngô đâu biết rằng cặp mắt của Dũng sẹo như tia laser đang quét lên người Trân như muốn đốt cháy hết quần áo, còn Trân cũng thẹn thùng đỏ mặt khi bắt gặp ánh mắt của gã.
Thấy Đạt cố làm thân với mình, Dũng sẹo biết đây là con mồi béo bở. Gã dụ dỗ Đạt sa vào con đường cá độ bóng bánh, đánh bài, tài xỉu, lắc bầu cua… Quán ăn đang làm có tiền nên Đạt rủng rỉnh, thêm ban đầu Dũng sẹo kêu đàn em thả mồi dụ kèo nên Đạt ăn kha khá, khoái chí lắm. Nhưng dần dà Đạt càng chơi càng thua, thua thì lại muốn gỡ, mà tiền thì Dũng sẹo luôn sẵn có cho Đạt mượn. Rốt cuộc dây đen thua liên tục, lãi mẹ đẻ lãi con, hiện giờ Đạt đã nợ Dũng sẹo 6 tỷ đồng.
Đạt biết mình có bán hết nhà cửa, rồi ruộng vườn của ba mẹ dưới quê cũng chưa đủ. Thêm hồi đầu năm mới vay ngân hàng 200 triệu cho ba mẹ vợ nuôi đàn heo. Rồi bán nhà, sự việc cờ bạc vỡ lỡ thì cái công việc nhà nước của Đạt cũng không giữ được. Lần lữa trả nợ thì lại đẻ lãi thêm. Đã một lần Dũng sẹo cho đàn em đánh dằn mặt Đạt mặt mày sưng húp, môi dập chảy đầy máu. Đạt rất sợ, vì gần đó cũng có một thằng nợ tiền Dũng sẹo bị chém đứt một cánh tay rồi vẫn phải bán nhà trả nợ.
Rồi hôm nay Dũng sẹo ghé quán của Đạt nói cho anh một cơ hội, một đề nghị. Dù rất đắng cay nhưng Đạt cũng cảm ơn Dũng sẹo và về nói lại với Trân. Đây là lý do vì sao cô đang ngồi trách móc trong phòng.
Đạt năn nỉ: “Trân ơi giúp anh với. Em làm vợ của anh Dũng sẹo một năm thì trong thời gian đó anh ấy sẽ không tính lãi nữa, chỉ phải trả phần gốc 6 tỷ thôi. Anh sẽ cố làm, kinh doanh để chuộc em về.”
Trân nức nở: “Anh coi em là gì của anh? Một con điếm để anh cấn nợ ư?”
Đạt đau khổ nói: “Anh biết là thằng tồi tệ. Anh có lỗi với em nhưng anh hết cách rồi. Ba năm qua anh cũng đã yêu thương, chiều chuộng em hết mực, giúp đỡ ba mẹ em, mua xe cho em trai em đi học. Giờ anh ra nông nỗi này chỉ mong em thương mà giúp anh”.
Trân buồn buồn gật đầu. Cô biết với đồng lương giáo viên ít ỏi của cô thì chẳng thể giúp gì cho chồng. Mặt khác thật sự là Đạt rất yêu thương cô và tốt với gia đình cô. Thôi thì ban đầu đến với anh không có tình yêu, giờ cũng giúp anh vì chút nghĩa.
Đạt thở phào nhẹ nhõm, anh không biết là từ giờ, trong tâm trí Trân, thì người chồng là anh coi như đã chết rồi.
Đạt nói: “Uhm tối mai anh Dũng sẽ ghé đây ký kết giao kèo, chở em đi chơi rồi thực hiện luôn. Anh Dũng muốn ở lại căn nhà này vì có thể nói bây giờ coi như đây là nhà của anh ấy, sổ đỏ anh cũng đưa cho anh Dũng rồi”.
Sau cuộc nói chuyện với Đạt, Trân gạt nước mắt đi dạy mấy tiết buổi chiều. Sắp tới có thêm một đại ca xã hội đen trong nhà, Đạt không khỏi lo sợ. Anh điện thoại nhờ thợ tới lắp camera hết mọi ngóc ngách phòng khách, nhà bếp. Đặc biệt là phòng ngủ của hai vợ chồng. Anh còn lắp đặt micro để thu tiếng nữa, kết nối vào máy tính ở một căn phòng khác, đây là nơi sắp tới anh sẽ ở. Tất cả đều dấu rất kín kẽ. Sở dĩ Đạt làm thế vì anh sợ Dũng sẹo có làm gì quá đáng với Trân thì anh cũng có thể chạy vào can thiệp. Dù sao anh vẫn còn yêu Trân rất nhiều.
Mọi thứ đã xong, chỉ chờ ngày mai đến. Dũng sẹo sẽ chính thức bước chân vào cuộc sống của gia đình Đạt và Trân.
7h tối hôm sau, một chiếc ô tô dừng trước cổng nhà Đạt. Với thân hình hơn 1m8, Dũng sẹo cao to, oai vệ bước vào trong. Giao kèo nhanh chóng được ký kết, mỗi bên giữ một bản. Đạt cúi đầu cảm ơn Dũng, rồi quay qua Trân: “Cảm ơn em”.
Dũng sẹo hất hàm nói với Đạt: “Từ giờ cho đến một năm tới, Trân là vợ của tao rồi. Đó là vai chị của mày, không được gọi vợ tao là em nữa”.
Đạt nghe Dũng sẹo nói vậy thì cũng chẳng biết làm sao hơn, mồm lắp bắp quay sang Trân nói: “Dạ em cảm ơn chị”.
Một nỗi đắng cay dâng lên trong lòng Đạt. Anh phải gọi người vợ mà mấy năm qua mình đầu ấp tay gối là ‘chị’, nghẹn đắng lắm nhưng đành phải chấp nhận.
Hôm nay Trân mặc một bộ váy dự tiệc màu đen gợi cảm, làm tôn lên hết những đường cong hấp dẫn trên cơ thể cô. Còn Dũng sẹo chỉ đơn giản mặc quần jeans, áo thun, cổ đeo sợi dây chuyền vàng to, gương mặt góc cạnh lì lợm của gã toát lên vẻ đàn ông phong trần hấp dẫn. Để mặc Đạt ngây người đứng đó, Dũng sẹo nắm lấy tay Trân dắt ra xe, cô chỉ biết líu ríu đi theo gã.
Còn lại một mình trong nhà, Đạt chỉ biết xem phim, chơi game giết thì giờ. Anh sốt ruột lo lắng không biết Dũng sẹo đưa Trân đi đâu, một cô gái đoan trang, xinh đẹp như nàng ở bên cạnh một gã xã hội đen sẽ như thế nào. Trong mấy năm qua, vốn rất xinh đẹp nhưng từ khi về làm vợ Đạt thì Trân với bản tính một cô giáo hiền thục, vẫn giữ nền nếp gia phong, chưa làm anh phải buồn phiền hay có điều tiếng xấu gì.
Gần 2h đêm, chiếc ô tô đỗ xịch trước nhà. Đạt ra mở cửa cho Dũng lái xe vào nhà rồi đóng cổng lại. Đạt quan sát thấy vẻ mặt Trân rất tươi tắn, vui tươi, hơi ửng hồng có lẽ vì cô có uống một chút rượu. Nó càng làm cho Trân xinh đẹp quyến rũ hơn. Anh hỏi, giọng hơi ngập ngừng vì chưa quen với cách xưng hô này: “Anh chị đi chơi có vui không ạ?”
Một tay ôm eo Trân, Dũng sẹo vừa dìu cô vào nhà, vừa nói: “Vui chứ”, rồi quay sang Trân hỏi: “Có vui không em?”. Trân nhoẻn miệng cười, khoe hàm răng trắng đẹp đều tăm tắp: “Có ạ. Mà lúc lên bar nhảy mấy bạn của anh quậy quá trời luôn. Chưa bao giờ em được đi mấy chỗ vui như thế”.
Quả thật, cưới nhau về thỉnh thoảng cuối tuần Đạt chỉ chở Trân ra công viên ngồi tí rồi về hoặc đi xem phim, còn không thì anh trốn đi cafe, coi đá bóng một mình chứ chưa bao giờ dẫn Trân đến những nơi vui chơi sôi động bao giờ.
Dũng sẹo cười ha hả: “Ừ mấy thằng nhóc đó quậy lắm. Miễn em vui là được mà”.
Đạt thấy ngạc nhiên lắm. Dù sao Trân chỉ mới gặp Dũng một vài lần trước đây. Mới lúc chiều Trân còn có vẻ e ngại, sợ sệt khi đi chơi với Dũng sẹo. Ấy thế mà không hiểu gã có tài phép gì, chỉ một buổi tối đi chơi mấy tiếng đồng hồ, đã làm hai người trở nên gần gũi, thoải mái như quen biết nhau từ lâu. Thậm chí khi Dũng sẹo dìu Trân đi vào nhà, anh còn thấy cô hơi nghiêng người, muốn dựa hẳn vào người gã.
Đạt đang chìm trong luồng suy nghĩ thì chợt nghe lời Dũng sẹo nói: “Thôi trễ rồi mình lên phòng nghỉ đi em”. Rồi bàn tay đặt ở eo của Trân ngã người cô xuống, Dũng sẹo ẵm Trân trên đôi tay rắn rỏi của gã như nàng là một chiến lợi phẩm quý giá. Gã tiến đến cầu thang dẫn lên lầu, bước vào căn phòng vốn trước đây là phòng ngủ của vợ chồng Đạt, rồi đóng cửa lại. Bỏ mặc sau lưng là ánh mắt đau buồn của Đạt khi giờ đây vợ của mình đã ở trong vòng tay kẻ khác.
Đạt lê bước về căn phòng đối diện với phòng ngủ của hai vợ chồng, giờ anh phải ở đây một mình. Lúc trưa đàn em của Dũng sẹo đã đến sắp xếp, quét dọn đem hết mọi thứ thuộc về Đạt như quần áo, vật dụng cá nhân bỏ ra ngoài phòng ngủ của hai vợ chồng. Thậm chí ảnh cưới của Trân và Đạt cũng bị chúng vứt nằm chỏng chơ bên ngoài. Sau đó chúng dọn đồ đạc của Dũng sẹo vào.
Đạt đứng buồn rầu chăm chăm nhìn cánh cửa căn phòng đối diện. Nơi đó vốn trước đây là phòng ngủ của hai vợ chồng Đạt và Trân, thì nay không còn nữa rồi. Nó đã là phòng ngủ của Dũng sẹo và người vợ xinh đẹp của Đạt. Họ sẽ làm gì sau cánh cửa kia, ai mà biết được?
Chợt Đạt vỗ vào trán, nhớ ra là hôm trước anh đã lắp camera hết cả rồi. Anh về phòng của mình, mở máy tính, đeo tai nghe vào rồi căng mắt nhìn lên màn hình.
Bên trong căn phòng ngủ đó, Trân vẫn mặc bộ váy và đang nằm trên cái giường sạch sẽ với bộ ga trắng muốt. Dũng sẹo hình như ở trong nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, lát sau khi gã bước ra chỉ còn mặc chiếc quần lót.
Trân há hốc mồm nhìn thân hình của gã. Một thân thể lực lưỡng, cơ bắp như tạc tượng. Vốn được trời cho chiều cao 1m8, muốn tồn tại trong giới giang hồ, Dũng sẹo biết mình phải có một sức khỏe thật tốt. Gã chăm chỉ tập gym và boxing. Dần dà qua gian khổ rèn luyện, gã đã có một body đẹp như mơ, cái bụng căng nét 6 múi, bộ ngực rộng vạm vỡ, tay chân cuồn cuộn cơ bắp, thêm một màu da nâu dạn dày sương gió vằn vện những hình xăm, cả thân hình gã rắn chắc như là một khối thép nguội.
Gã bước lên giường kéo Trân lại gần. Mặc dù hơi e thẹn nhưng cô vẫn nương theo gã. Gã cúi xuống nhìn sâu vào đôi mắt đen tuyền của Trân và nói: “Đêm nay anh làm cho bà xã sướng lên tiên luôn nhé?”. Đôi má Trân thoáng ửng hồng, cô mím môi, gật nhẹ đầu, cô biết kể từ giờ phút này cô thuộc về gã đàn ông hấp dẫn mà cũng có phần đáng sợ này.
Mặc dù chỉ mới đi chơi với Dũng sẹo có một tối. Nhưng chứng kiến uy quyền của gã với đám đàn em, giọng nói trầm ấm uy lực, cả người gã toát lên một phong thái mạnh mẽ rất đàn ông. Nếu so với vẻ khúm núm của Đạt thì quả là một trời một vực. Trân hoàn toàn bị Dũng sẹo chinh phục chỉ trong một buổi tối này.
Dũng sẹo nâng cằm Trân lên và hôn lên môi cô. Đôi môi dày, màu bầm bầm của gã áp vào đôi môi nhỏ bé, đỏ hồng xinh xắn của Trân. Mồm gã dính chặt vào miệng Trân. Cái hơi thở nóng hổi, nồng nồng từ miệng gã giang hồ phả thẳng vào miệng Trân, nó làm Trân ngây ngất. Gã đưa cái lưỡi luồng vào miệng cô. Trân cũng dùng cái lưỡi nhỏ xinh của mình quấn lấy lưỡi gã. Tiếng chót chét, chụt chụt vang lên trong phòng, hai người nút lưỡi nhau say đắm.
Họ đâu biết rằng trong phòng bên cạnh, Đạt đang cảm thấy ghen tức vô cùng mà mắt vẫn phải chăm chú vào màn hình. Anh cảm thấy mắt mình cay cay như sắp khóc.
Bên căn phòng kia, tay Dũng sẹo dần khám phá rồi cởi đi cái váy rồi áo ngực của Trân. Gã thì thầm khen làm Trân thấy thích thú: “Vú em đẹp quá”. Quả thật, cặp vú căng mọng của Trân nhô cao như mời gọi, hai đầu ti đỏ hồng đẹp đẽ, có thể đánh gục bất cứ gã đàn ông nào.
Tay Dũng sẹo nhào nặn, xoa bóp đôi vú xinh đẹp của Trân. Một bên gã dùng hai đầu ngón tay se đầu vú, một bên gã dùng miệng bú mút chùn chụt rồi day cắn. Trân liệm người đi vì sướng.
Miệng Dũng sẹo trượt dần xuống vùng cấm giữa háng Trân. Gã cởi vứt đi cái quần lót. Bên trong một đám lông mu của Trân đã bết lại vì dâm thủy. Lông nàng không quá dày nhưng nhìn óng mượt hấp dẫn. Dũng sẹo vục đầu vào lồn Trân bú liếm.
“Á, đừng mà anh, chỗ đó bẩn”. Quả thật, từ khi cưới Đạt tới giờ, Trân chi biết được cái kiểu truyền thống chưa đi đến chợ đã tiêu hết tiền của Đạt, chứ làm gì được hưởng mấy trò bú liếm này.
Dũng sẹo là một gã giang hồ dày dặn, chỉ với hai ngón tay và cái lưỡi của mình, lúc thì bú mút hột le, khi thì cho lưỡi vào trong lồn Trân ngoáy ngoáy, khi thì lấy hai ngón tay gãy gãy lên điểm G, chỉ trong vài phút mà gã đã làm Trân lên đỉnh. Nàng không ngừng rên rỉ, Mông và chân của Trân giật giật, đít nàng cong lên, nước lồn tuôn ra như suối. Ra bao nhiêu Dũng sẹo uống bấy nhiêu một cách ngon lành, Trân vật người xuống thở hổn hển.
Lúc này Dũng sẹo mới cởi cái quần lót ra, khoe con cặc to dài 18 cm. Không chỉ Trân há hốc mồm mà bên phòng kia Đạt cũng vậy, và anh thấy tủi thân vô cùng. Cặc của Dũng sẹo dài gần gấp đôi cái khúc thịt bé nhỏ của Đạt.
Con cặc ấy bự cỡ 2 phần 3 lon nước yến. Đầu cặc đỏ ửng như một quả nấm to. Dọc thân cặc là những đường gân xanh càng làm nó thêm mạnh mẽ, hấp dẫn. Dũng sẹo nói với Trân: “Bú cặc cho anh đi em”. Trân ấp úng đáp: “Em không biết làm đâu anh.” Dũng sẹo cười hề hề, không biết thì để anh dạy.
Dứt lời, Dũng sẹo đưa con cặc về phía miệng Trân, rê rê cái đầu khấc trên đôi môi đỏ mọng của nàng. Lần đầu tiên Trân tiếp xúc với một con cặc gần đến như vậy. Suốt 3 năm qua, chưa một lần Đạt yêu cầu Trân làm thế. Không phải vì Đạt không thích, mà do lúc chưa cưới Trân, đôi khi Đạt đi mát xa với mấy ông bạn, nhân viên mút thì chưa tới 30 giây Đạt đã out rồi. Bởi vậy Đạt ám ảnh không dám nhờ Trân làm trò này, anh sợ xấu hổ với vợ.
Lúc này đây, cái mùi cặc của Dũng sẹo, cái mùi ngai ngái, nồng nồng từ nơi hấp dẫn nhất của con đực xộc vào mũi Trân, làm nàng choáng váng. Đây là mùi cặc đàn ông đấy ư? Sao mà nó đê mê quyến rũ đến thế. Nó dần kích động cái bản năng dâm đãng của giống cái bên trong Trân. Nàng hé cái miệng nhỏ xinh, ngậm cặc của Dũng sẹo vào.
“Ừm, vậy đó em, giống như ăn kem vậy. Ui, đau anh. Em đừng có để răng cọ vào cặc anh như thế. Đúng rồi, dùng môi với lưỡi thôi. Đó, em cứ mút như thế”
Dũng sẹo vừa dạy bảo vừa ấn cái đầu Trân gục gặc ngậm lấy cặc của mình. Mặc dù cố gắng lắm Trân mới ngậm được hơn phân nửa con cặc của Dũng sẹo, nhưng cái cảm giác ấm nóng của một khúc thịt cứng ngắc trong miệng mình làm Trân thích mê. Nghe lời Dũng sẹo dạy, khi cặc gã đã ở bên trong khoang miệng của Trân rồi, nàng dùng cái lưỡi trơn nhẫy của mình vuốt ve, liếm láp trên đầu khấc và cả thân cặc của Dũng sẹo. Đâu chỉ có vậy, đôi môi dễ thương của nàng cũng bao bọc xung quanh cặc Dũng sẹo. Má Trân hóp vào, những tiếng bú mút chụt chụt vang lên từ miệng Trân hòa cùng tiếng rên của Dũng sẹo như tạo nên một bản tình ca đầy nhục dục.
Đạt ngồi xem mà thấy vừa thèm vừa nể Dũng sẹo. Đạt thèm được ở vị trí của Dũng sẹo bây giờ, một tay đặt lên đầu Trân ấn nhẹ cho nàng gục gặc lên xuống bú cặc. Anh nể vì Trân bú hơn 10 phút rồi mà chưa thấy dấu hiệu gì Dũng sẹo sắp ra cả.
Cuối cùng, có lẽ đã mỏi miệng, Trân nhả cặc của Dũng sẹo ra. Toàn thân cặc đỏ ửng đã ướt nhem, bóng lưỡng vì nước bọt của Trân. Dũng sẹo đặt Trân ngửa ra rồi đặt hai tay lên đùi Trân, bẹt háng nàng ra. Gã chồm lên cạ cạ cái đầu khấc căng bóng vào giữa hai mép lồn đỏ au xinh đẹp của Trân. Đạt lấy Trân đã 3 năm nhưng anh xài chẳng hao tí nào, mu nàng mum múp, mép lồn căng đỏ chứ không có chút cà vạt hay thâm đen gì.
Miết miết đầu khấc một hồi Dũng sẹo mới loay hoay nhét nó vào lồn Trân được. Âm đạo của nàng vẫn còn bót quá. Trân hơi nhăn mặt một chút vì đau. Dũng sẹo trượt cặc vào từ từ rồi gã bất ngờ đâm lút cán.
Trân hét lên một tiếng chói tai vì đau đớn, nước mắt nàng ứa ra. Trân cảm giác như lồn mình bị rách toạc ra vậy, đau còn hơn khi bị phá trinh. Con cặc dài 18 cm to như cái dùi cui của Dũng sẹo chọt lút cán vào như thế thì con gái nào chịu cho nổi?
Dũng sẹo thấy Trân khóc thì cười an ủi: “Em ráng chịu chút nhé. Lát sẽ sướng lắm”. Gã bắt đầu nhấp nhè nhẹ. Một cảm giác đau rát, thốn thốn từ lồn của Trân lan ra khắp thân cô. Nhưng trong cái đau ấy, những làn sóng sung sướng cũng dập dìu phát ra, làm Trân tê tái. Lần đầu tiên lồn Trân được lấp đầy bởi một khúc thịt nóng hổi như thế.
Dũng sẹo dần tăng tốc và bắt đầu dập mạnh hơn. Tiếng hai bộ phận sinh dục va vào nhau bành bạch, cặp trứng dái căng như hai quả bóng của Dũng sẹo đập vào mông Trân theo từng nhịp nắc.
Trân đã quen dần và bớt đau hơn. Cái sướng dần dần chiếm hẳn ưu thế. Bằng chứng là nước lồn Trân tiết ra càng lúc càng nhiều. Hai bàn tay Trân bấu víu xuống ga giường như tìm điểm tựa. Ban đầu Trân còn rên khe khẽ, nhưng những dịp đập như máy khâu từ cặc Dũng sẹo làm Trân càng lúc càng sướng không chịu nổi. Nàng rên lên thành tiếng chứ không thể nào kiềm chế nổi nữa: “Ư, uhm, ư, ư, ôi sướng… ư, ư, hức hức, ư… Em sướng lắm… Ôi, sướng quá… ưu ưm”
Những cơn cực khoái dồn dập tới, người Trân cong lên, hai mông đít và cặp đùi giần giật, nàng hẩy háng lên cao vì sướng quá, mà làm như thế cặc Dũng sẹo dập xuống càng vào sâu hơn, Trân càng thốn mà lại càng sướng hơn. Co giật 7 – 8 nhịp như thế thì Trân mệt nhoài nằm hẳn xuống, thở hổn hển. Dũng sẹo biết ý cũng dừng lại, gã bú vú Trân rồi hỏi: “Ra rồi hả em?”. Trân không đáp nổi nữa, con cặc vĩ đại của Dũng sẹo vẫn còn ngâm trong lồn nàng, cái sướng vẫn từ đó lan tỏa ra khắp nơi trong Trân, nàng chỉ biết dùng đôi mắt đen láy ươn ướt nhìn Dũng sẹo và khẽ gật gật đầu.
Dũng sẹo vuốt ve Trân và hôn hít nàng một tí, rồi khi Trân đã đỡ mệt, gã lại lật Trân nằm nghiêng vào thế úp thìa. Ở tư thế này, đôi tay gã lại tự do nhào nặn, bóp vú Trân. Còn ở trên, hai cái miệng của Trân và Dũng sẹo gắn chặt vào nhau như hai thỏi nam châm, hai người nút lưỡi nghe chùn chụt. Bên dưới, cặc Dũng sẹo lại dộng vào lồn Trân một cách không thương tiếc. Những tiếng rên rỉ của Trân không thoát ra nổi nữa vì miệng nàng đã bị miệng và lưỡi của Dũng sẹo lấp đầy rồi. Dũng sẹo dập chừng 15 phút như thế thì gã rên lên ồm ồm rồi xuất tinh xối xả vào lồn Trân, trong khi nàng cũng co giật vì cực cảm. Hai người ra cùng một lúc.
Chừng một lúc thì Dũng sẹo trượt cặc dần ra khỏi lồn Trân. Hai người nằm ngửa ra thở hồng hộc. Dũng sẹo lại xoay qua hôn lên môi Trân rồi ôm nàng vào lòng. Trân gá đầu áp lên tảng ngực rắn chắc của Dũng sẹo, nàng dùng những ngón tay thon dài mịn màng của mình khám phá, sờ nắn khuôn ngực của Dũng sẹo. Còn gã cũng dùng bàn tay to bè chai sạn vuốt ve tấm lưng trần trắng nõn, mát lạnh của Trân, lâu lâu còn đưa tay xuống bóp đít nàng nữa.
Một dòng tinh dịch trắng đục từ lồn Trân dần chảy ra ngoài. Đạt ở bên kia phòng nhìn qua màn hình mà thấy xót xa cho vợ mình quá. Lồn Trân đúng là bị Dũng sẹo chơi cho tan hoang. Ban đầu lồn Trân chỉ hơi hé mở thôi, mà Dũng sẹo đụ nàng tơi tả đến nổi cái khe âm đạo xinh xắn ấy đã bị nong ra thấy một cái lỗ đỏ hồng tròn tròn nho nhỏ, mãi mà chưa khép lại được, nhớp nháp từng bệt trắng vì tinh dịch và dâm thủy.
Đạt thương Trân mà cũng thấy tủi thân mình. Cưới Trân về chỉ có đêm động phòng và mấy lần sau là Đạt được chơi chân trần. Còn vì Trân chưa muốn có con lại sợ tác dụng phụ của thuốc ngừa thai nên toàn bắt anh đeo bao cao su. Thế mà bây giờ Trân lại để Dũng sẹo bơm đầy tinh dịch vào âm đạo như thế. Đạt đâu hiểu rằng vì anh sinh lý yếu nên Trân muốn anh đeo bao để làm tình lâu hơn một chút, dù cải thiện chẳng bao nhiêu nhưng có còn hơn không.
Bên kia phòng, Dũng sẹo và Trân vẫn nằm trần truồng ôm ấp vuốt ve nhau. Chợt Trân nấc lên nhè nhẹ, rồi khóc thút thít, đầu nàng vẫn để trên ngực Dũng sẹo.
Gã hỏi Trân: “Gì vậy? Sao em khóc?”
Trân không trả lời, cứ thút thít như thế một lát rồi nàng chồm lên nằm trên người Dũng sẹo, cặp vú căng mọng của Trân ép lên ngực gã, hai tay Trân âu yếm giữ lấy gương mặt phong trần của Dũng sẹo, nàng hôn lên khắp chỗ trên mặt Dũng sẹo rồi dùng ánh mắt yêu thương nhìn thẳng vào Dũng sẹo nói: ‘Em cảm ơn anh. Vì anh đã cho em biết thế nào là nỗi sung sướng của một người đàn bà.
Cảm giác được ôm ấp trong một vòng tay rắn rỏi, được dựa đầu vào một bờ vai vững chắc. Lúc nãy anh làm mà em cứ muốn ngất lịm người đi vì sung sướng. Em cảm ơn ông xã. Vợ yêu chồng nhiều lắm’. Dứt lời Trân vòng tay qua cổ Dũng sẹo ôm siết như sợ đánh mất gã vậy. Môi cô lại tìm đến miệng gã mà hôn ngấu nghiến.
Ở phòng bên kia Đạt cũng khóc. Những giọt nước mắt tủi nhục. Lần đầu tiên thay vì xưng hô ‘anh’, “em”, Đạt đã nghe Trân gọi Dũng sẹo là chồng, rồi ông xã, lại còn xưng là vợ. Một cảm giác ghen tuông, tức giận dâng tràn trong ngực Đạt.
Dù vậy, Đạt cũng cảm thấy yêu Trân và có lỗi với cô. Hóa ra bấy lâu nay ở với Đạt, Trân chưa một lần được sung sướng. Đạt vô tâm quá, khi làm tình anh toàn ra sớm, hưởng một mình rồi lăn qua ngủ khì, Trân cũng không trách chồng mà chỉ im lặng chịu đựng. Nghĩ như vậy, Đạt càng cảm thấy thương Trân hơn.
Ngoài những cảm giác đó, bên trong Đạt còn một cảm giác khang khác, gờn gợn. Hình như anh cảm thấy hơi thích thích khi nhìn Trân oằn mình rên rỉ, tê dại đi vì sướng như thế. Hình ảnh đó Đạt chưa được thấy bao giờ. Một cô giáo đoan trang hiền thục như Trân mà nằm oằn oại, rên xiết theo từng cú nắc như đóng cọc của bạn tình như thế, nó làm Đạt thấy kích thích.
Hơn thế nữa, dù lắc đầu không muốn thừa nhận, nhưng Đạt cũng cảm thấy biết ơn Dũng sẹo. Nhờ gã mà vợ mình được lên tiên như thế, coi như Đạt cũng cảm thấy đỡ có lỗi, vì nếu trước đây Đạt không thể thỏa mãn Trân, thì cái giao kèo với Dũng sẹo coi như là Đạt đã gián tiếp làm Trân sung sướng. Nghĩ vậy Đạt cũng thấy đỡ buồn hơn.
Tiếng cười khúc khích của Trân cắt ngang luồng suy nghĩ của Đạt. Bên kia, trên cái giường ngủ trước kia của vợ chồng Đạt, Dũng sẹo và Trân lại lao vào nhau. Từng âm thanh dâm dục lại vang lên. Họ quần nhau thêm hai hiệp tới 4h sáng mới mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.