Chợt tôi nhớ đến lời của con gà đêm hôm trước đã nói:
– Thằng đó giang hồ lắm … cà chớn … nhiều thằng ăn đòn …
Mặc kệ, đã vào lên lưng cọp rồi … còn ngán gì nữa !
Tôi khẽ ngẩng lên nhìn người anh của L. Thân hình khá rẳn rỏi, mái tóc chải keo vuốt thành hai mái … khuông mặt khá gai góc! Có lẽ đã lăn lộn nhiều trên giang hồ ! Lại còn đeo răng cọp mới ghê ! Một ” hiệp khách hành ” . Tôi nghĩ vậy.
Nhìn bắp tay to và đen sạm với hình xâm của anh ta , tôi cứ nghĩ đến cảnh hắn đập vào đầu tôi môt cái … chắc nằm một cục ?!!
– Thằng em tên gì ?
Tôi giật bắn khi nghe câu hỏi của anh ta !
– Dạ … em tên T
– T … nghe quen quen , phải ? Nguyễn A. T. … không ?
Sặc, đừng nói là L đã kể về tôi cho anh ta chứ, chuyến này lãnh đủ rồi !
– Ơ ..dạ ..phải
– Chu , nghe tiếng lâu giờ mới gặp !
– Dạ …
” Nghe tiếng lâu ” – không biết là tiếng tốt hay xấu ! Không biết nó có ý gì đây !
– Quen L lâu chưa ?
– Dạ cũng được 1 năm ( thật ra là mới khoảng nửa năm thôi , nhưng mà nói 1 năm cho nó … khăng khít )
– 1 năm rồi mà sao trước giờ ít thấy thằng em tới chơi vậy (biết nhà đâu tới )
– Dạ …
– Bận học à (phù ! )
– Dạ..
Tôi ngồi gật gù dạ vâng nghe nó hỏi … may sao nãy giờ nó chả đả động gì đến nguyên nhân và kết quả của cuộc đoàn tụ này ! Một cú điện thoại làm nó bước ra kkhỏi phòng khách nghe điện …
Tôi ngả người ra ghế … cố trấn tĩnh sau cuộc thẩm vấn … nhìn sang em … đôi mắt em âu yếm nhìn tôi …
Ánh mắt ấy … là liều thuốc an thần mạnh nhất và cần thiết nhất cho tôi lúc này ! Tôi cầm lấy tay em … áp lên má … chợt em rụt tay lại khi anh ta trở vào …
– Giờ thằng em có rảnh không !
Không biết nó hỏi thế là có ý gì ! Tôi hoang mang nhìn sang L … L cũng nhăn mặt hỏi lại anh ta
– Sao vậy anh ?
– Thì ra quán nhậu chơi ! Có thằng bạn mới gọi, giờ có trễ lắm không, hay là thôi !
Tôi hốt hoảng đáp :
– Dạ không sao anh !
– Vậy đi…
Tôi bắt đầu lo sợ … không biết nó dẫn mình đi nhậu thiệt không, mới lần đầu gặp mà biết gì đâu mà nhậu chứ ! Nghi nó dẫn mình tới chỗ mấy thằng quen rồi tẩm quất mình một trận quá … nhưng mà làm sao từ chối được ! Người ta là anh của Búp bê, không nghe lời nó thì làm sao mà có được em ! Nhìn sang búp bê ! Tôi nở nụ cười … nhưng trong lòng đầy hoài nghi và lo sợ, nhưng mà vì em, có bị đánh tôi cũng chịu … em lo lắng nhìn tôi … nắm chặt tay tôi em hỏi ông anh :
– Cho em đi với nhem
– Thôi , ở nhà đi , đàn ông không à !
Thấy mặt búp bê buồn bã , anh ta nói
– Ai làm gì nó đâu mà mày lo, anh em tao ra quán nói chuyện chút rồi về, cứ ngủ trước đi !
Trong quán nhậu xập xệ … trời đã về khuya … không có thằng bạn nào cả chỉ có tôi và anh ta …
Rót bia ra ly, mở đầu là một câu đe dọa :
– Mày làm sao làm, nó mà đau khổ một lần nữa là mày chết với tao !
Tôi run lên ! Không dám nói gì , tôi im lặng …
– Anh nói vậy thằng em hiểu không? Chuyện nó với mày ra sao tao biết hết! Nó kể với mấy con kia cái gì tụi nó cũng kể lại với tao hết !
– Dạ … em … xin lỗi …
Đó là lời duy nhất mà tôi có thể thốt ra lúc này !
– Nói thiệt với mày, đêm qua mày đi tìm nó cũng có đứa nói lại với tao, lúc đó tao định lên đó đập cho mày một trân. Nhưng mà tao nghĩ không muốn làm vậy, con em tao nó buồn thêm chứ đéo được gì nên tao mới nhịn.
– Em … .
– Zô cái rồi nói tiếp , uống đi !
Ngụm bia đắng nghẹn trong cổ họng … nếu mà đêm qua ăn đòn của anh ta, không biết đêm nay mình có đủ dũng khí để tìm qua nhà L không .
– Bữa giờ thi cử được không ?
– Dạ ..cũng được
– Con em tao nó thích mày cũng vì mày học hành ngon lành, tao cũng biết chuyện mày với nó … lúc nó cầm cái bằng khen của mày về nhà … nên tao không có bận tâm … chứ ĐM thiếu gì thằng mê nó trong cái vũ trường … ai ngờ mày làm tao thất vọng quá !
Trời! Không biết là nó biết những chuyện gì đây ! Mong sao nó không biết việc tôi phá … trinh và làm L đau đớn trên biển … đó là điều kinh khủng nhất … và nếu tôi ở vị trí của nó … tôi cũng sẽ sẵn sàng cho thằng làm điều đó với em gái tôi môt nhát. Nhưng câu nói tiếp theo của nó làm tôi nhẹ nhõm …
– Mà bà già mày cũng kỳ, dẫn bà cô trên trường đến tận nhà sỉ nhục nó! ĐM ! Làm con nhỏ nhục mặt, mày có biết không ?
Dù đã biết nhưng câu nói vừa rồi với những ngôn từ đầy nặng nềvà chỉ trích của anh ta khiến lòng tôi thêm quặng đau vì thương L … một dòng nước mắt chợt lăn trên má tôi …
Cả hai im lặng nhìn vào màn đêm mịt mờ … hai người đàn ông … đau đớn vì một cô gái … anh ta thở dài nhìn tôi … còn tôi thì khóc …
…
Mưa táp liên tục vào mặt … những hạt mưa nặng trĩu từ khoảng trời cách xa ngàn dặm nào đó trên cao … làm chúng tôi đau rát hết cả mặt … không biết em có giận cái ý tưởng điên khùng của tôi khi rủ em ra biển vào một ngày thời tiết tồi tệ như vậy …
Em phát hiện ra một trạm xe buýt trước mặt … chúng tôi lập tức nhảy vào …
Nắm chặt bàn tay đang run rẩy của em … tôi cười :
– Lạnh không ?
– Biết rồi còn hỏi !
– Chờ tạnh mưa rồi về nhen !
– Hay ghê ! Tự nhiên trời mưa gió ầm ầm rủ người ta ra rồi chờ mưa tạnh rồi về !
– Thì xong công chuyện rồi thì về chứ ở đây làm gì nữa !
– Sặc, nãy giờ có làm gì đâu?
– Có… tắm mưa. Tui rủ bà ra đây là đi tắm mưa cho dzui, lâu rồi không tắm …
Em tròn xoe mắt nhìn tôi rồi phán một câu :
– Ông cũng nhí nhảnh quá đó nhen …
Định nói gì nữa nhưng có vẻ cái lạnh làm em co rúm lại … cái mặt nhăn nhó … đáng yêu … tuy môi em đã hơi tái vì lạnh nhưng điều đó không thể ngăn em xinh đẹp … chằn cái áo thun xuống để vắt nước … em không biết hành động của em đang làm bầu vú quá khổ trong cái áo chật chội làm chú chim đang co ro vì lạnh trong quần tôi … động đậy …
Ôm lấy búp bê tôi thì thầm :
– Lạnh không …
– Lúc nãy cũng lạnh mà giờ … cũng quen rồi …
– Ôm T đi … T lạnh quá
– Chu ! Sao nãy sung lắm mà, giờ than !
– Giờ mới thấm … lạnh. Ôm đi, nói nhiều quá, teo hết rồi nè …
Em nở nụ cười ranh mãnh …
– Cho teo luôn !
Nói vậy nhưng đâu cũng vào đấy … hai thân thể đẩm nước giờ ép chặt vào nhau … qua làn áo ướt át tôi vẫn có thể cảm nhận thấy hơi thở ấm áp và làn da nóng hổi của em … một ý nghĩ … đen tối khác xuất hiện ..khiến tôi không thể không thốt ra cho em nghe ..:
– Trời lạnh vậy … mà mình nằm … .không mặc gì … chắc ấm lắm !
Tôi nhận được cái nhéo phản hồi :
– Dzô dziên !
– Thiệt!
Em ngượng ngùng không nói gì … tôi tiếp tục …
– Hồi nhỏ, mỗi lần trời mưa ầm ầm, sấm chớp … lúc đó T sợ lắm, lúc đó đó … biết má T làm gì cho T hết sợ để ngủ được không …
– Làm gì kể nghe thử …
– Đừng kể dzới ai nhen
– Mệt quá, kể đi
Tôi giả vờ thì thầm vào tai L, thật ra tôi chả nói gì, em nhăn nhó
– Cái gì … nói to lên
– R … v …
– Cái gì … .không nghe gì hết , nói to lên thử
– Rờ … .vú …
Tôi hét to lên trong tai em … .
Em giật mình rồi cũng cười theo tôi … em mỉa mai :
– Ừhm, từ lâu đã biết anh T nhà mình thích sờ vú mẹ mới ngủ được, giờ nghe chính miệng anh nói mới tin nha … haha
– L làm như hồi nhỏ L không sờ không bằng ?
– Không có ông chịu gì …
– Thôi bà xạo quá
– Thì không biết là có không nhưng mà không có nhớ ! Mà hình như con gái … .ít sờ ..hơn là con trai
– Hehe … hình như vậy
– Hình như gì nữa, đúng luôn chứ hình như … nhìn mặt T … chắc đêm nào cũng sờ chứ gì …
– Nói thiệt với L là … từ ngày quen L … .chỉ thích … của L thôi … .( hai tay tôi giơ lên làm bộ sắp hành động … )
Xô tôi ra L nói :
– Tui hét lên đó nhen !
Câu nói đầy khiêu khích của L làm tôi càng kích thích … haha … trời mưa … đường vắng … ta cứ làm tới …
Nhảy tới ôm L … tôi nói :
– Hét đi … cho công an tới bắt T đi … đang muốn đi tù nè …
Hai tay tôi giơ lên … cho ngay vào … nách em … thụt lét liên tục … em vừa xoay người lách khỏi tôi vừa hét
– Bỏ ra … bớ người ta … haha. nhột … bỏ ra …
…
Những con sóng u buồn chợt vui lên khi tiếng cười của đôi tình nhân vang lên trong không gian …
Không biết … trời và biển có ghen tức với chúng tôi không … cơn mưa to dần và những cơn gió thêm mạnh … từng đợt sóng sục sùi trào dâng …
Nhưng chúng tôi chả bận tâm cho mấy …
Ôm em quẳng ra biển … tôi muốn cho em biết … ai là chủ … ngẩng lên ho sặc sụa … em làm tôi hoảng hốt … nhưng em đâu phải là tay … vừa ..bốc ngay một nắm cát ướt em ném thẳng vào tôi … đau thật … tôi đá nước tung té về phía em và em ném liên tục về phía tối … cuối cùng tôi cũng tiếp cận được kẻ thù … với kĩ năng chiến đấu tôi vật em ra thêm một lần nữa cho em … gục hẳn … chừa tội … láo …
Lần này không thấy em phản kháng gì, ngồi một cục, em lấy hai tay dụi mắt và … giả vờ ho … tôi vội chạy lại xin lỗi rối rít.
– Xin …
Chưa nói hết câu … em đã phản đòn … tôi đã dính bẫy một bàn tay đầy cát áp thẳng vào mặt tôi … cát chui vào mắt làm mắt tôi đau rát …
Lần này tôi gục thật sự … sau khi châm chọc mà không thấy tôi có phản ứng gì, chỉ ngồi một cục ôm mắt … em hoảng hốt chạy đến … kéo tay tôi ra em nói :
– Sao vậy ! Dzô mắt hả … sao không … L … không biết …
Không biết là được à … lần này phải tung tuyệt chiêu ra cho em sợ … bế thốc em lên tôi lao ngay ra biển … hướng về phía những con sóng đang cuộn trào vao vút … tôi và em … và những con sóng …
Trước những con sóng hiên ngang hùng dũng từ biển … tôi có hơi chút lo sợ … nhưng đây không phải là lần đầu tôi tắm biển cùng những con sóng lớn như thế này … tôi nghĩ mọi việc sẽ ổn …
Nhìn sang em … khuôn mặt đã tái mét vì sợ … có lẽ đây là lần đầu tiên em chứng kiến những đợt sóng lớn như thế, và điều khiến em hoảng hơn chính là chỉ vài giây nữa … nhửng con sóng ấy sẽ đập thẳng vào em … không thương tiếc …
Em hét toáng lên và ôm lấy tôi … đưa em vào lòng … giơ lưng ra hứng chịu … hự … tôi đầu hàng … sóng lớn đến nổi tôi và em bị đánh bật xuống lòng nước … mũi cay rát tôi ngẩng lên tìm em … chợt có tiếng rên rĩ sau lưng :
– Vào … .vào … T … vào đi..
Em làm tôi sợ hoảng hồn, cứ tưởng … đầu tóc rối bù như ma … biển … váy thì tốc ngược lên lộ cả cặp đùi trắng hếu … tôi cũng đồng ý với ý kiến của em … lao tới em tôi cố kéo em vào … nhưng mà đã quá trể … từng đợt nước từ bờ rút ngược ra biển kéo chúng tôi mỗi lúc xa bờ thêm … ôi trời ơi … lạy chúa … làm sao đây …
Ôm em trong tay, tôi hốt hoảng lục tung những bài học kinh nghiệm đi tắm biển từ trước đến giờ … đúng rồi … phải tiến ra xa thêm chút nữa … rồi hụp xuống … chờ nó đánh xong thì kéo vào ngay … nhưng mà bình thường thì một người làm thì dễ nhưng lúc này là 2 người … và chỉ có 2 người duy nhất trên bờ biển này … tôi sợ hãi thực sự …
Nhưng thần đại dương đâu cho tôi có cơ hội lưỡng lự, ngài bắt tôi trả giá cho trò đùa dại và liều lĩnh của mình bằng một con sóng đang dần vươn mình ngoài xa … không thể nghĩ gì thêm tôi nói với em …
– L … nó sắp vào nữa … bây giờ một là hụp xuống … hai là nhảy lên cao hơn nó …
Em lạc giọng vì sặc nước
– Nhảy … .sao được 2 , người mà nhảy
– Vậy … ngụp xuống nghen …
Chúng tôi vừa nói vừa nhìn ra ngoài khơi … nó đang tiến lại rất gần … em ôm chặt lấy tôi …
– 1 ..2 … tôi đếm … .
Nó vẫn đang tiến gần … càng cao lớn thêm …
– Từ từ ..1 … 2 à … .từ từ … Linh … ..Anh … Yêu … ..EEeeeeeeeeeeeeemmmmmmmmm … 3
…
Tôi giang hai tay hai chân mắt nhắm nghiền … đó là dấu hiệu của sự kiệt sức và không thể gượng dậy nổi … bên cạnh tôi em cũng thế … cả hai nằm đó … trên bãi biển … từng hạt mưa lạnh buốt … tấn công chúng tôi từ phía trên cao … nhưng mặc kệ … không ai trong 2 đứa còn sức phản kháng nữa … ôi trời … xin chừa …
Ngẩng dậy … em gối đầu lên ngực tôi … tôi dùng hết sức tàn đưa tay lên má em … và em nói một câu làm tôi co giật cả người :
– Mình ra … lại đi … .!
Tôi không thể tin là mình đang nghe gì … không biết … em có bị … điên không … chắc nãy sóng đập mạnh quá … tôi hoảng sợ ngẩn lên nhìn em xem em có dấu hiệu gì bất thường không … không có gì … tôi lại gục xuống … vuốt ve làn môi em tôi nói :
– Sợ … chưa …
– Chưa! – Em dứt khoát .
– Gì … chưa hả … muốn ra nữa hả … ( tôi thì sợ teo chim rồi nhưng mà hù em vậy thôi )
– Ừhm. Ra lần nữa đi ! – em tỏ vẻ nghiêm túc
– Thiệt hay giỡn vậy L – tôi bật dậy nhìn em
– Thiệt
Câu trả lời của em làm tôi bối rối … ôi trời … không biết em đang nghĩ gì nữa … cứ tượng tượng cái cảnh mặt mày em tái mét vì sợ … rồi sau cơn sóng tôi ngóc dậy từ lòng biển để tìm em … quá nguy hiểm và liều lĩnh … tôi phản ứng :
– Thôi tha! Bà mà có gì chắc tui … đập đầu chết quá
Nhìn tôi, em cự nự:
– Thì … ra gần thôi
– Không, nó kéo ra nữa mệt lắm
Em quay đi giận dỗi
Tôi ôm vai em an ủi
– T … sợ … L có chuyện gì lắm … T nói thiệt đó … lúc nãy ngoi lên tìm L … sợ gần chết … L nghe T đi , có gì mai trời tạnh rồi mình ra lại … giờ biển động ghê quá … lúc nãy T tưởng không qua được …
Em quay lại … gục vào lòng tôi ..em nói trong nghẹn ngào :
– L … cũng sợ lắm …
Hun em lên trán tôi nói:
– Sợ mà đòi ra làm gì nữa …
– Nhưng mà … cái cảm giác ấy … thích … sao đâu …
Tôi ngớ ra :
– Cảm giác gì ?
– Thì lúc … nó đập đó … không biết chuyện gì xảy ra … rồi … T nói … yêu L.
Em nghẹn ngào … tôi cũng rơm rớm … tôi bảo :
– Ừhm … bây giờ T nói … lại là được mà …
– Bây giờ … thì không còn cảm giác đó nữa … tức là … lúc đó … L chưa kịp nói … thì nó đập …
Ôi trời ! Thì ra là thế … tôi thương em quá … đúng là … khờ … bế em vào lòng, tôi nhìn vào mắt em và nở một nụ cười … em nhắm mặt lại … chờ đón nụ hôn … và tôi cho em thỏa nguyện ước …
Đọc phần 21 tại đây : phần 21