Dưới sức nóng khủng khiếp của những ngày hè, làm vài cốc bia lạnh cùng với lũ bạn bẩn bựa thì còn gì tuyệt vời bằng.
À mà đó là đối với 3 thằng kia thôi, chứ bản thân tôi thì đang chẳng khác gì một con chó chết trôi cả.
– Ê Khang, sao hôm nay nhìn mày như sắp chết đến nơi vậy? – Thằng Nhân chợt lên tiếng.
– Có phải mày vừa bị bồ đá không? Cái con nhỏ mà mày cứ lo nhắn tin trong lớp suốt đó? – Thằng Long bồi thêm vào.
Đạt – đứa bạn thân nhất của tôi và cũng là đứa duy nhất biết chuyện tôi vừa chia tay, thế nhưng nó chỉ im lặng nhìn tôi rồi bảo 2 thằng kia rằng:
– Thôi đừng có chọc nó nữa, thì chia tay thôi mà, có cái gì to tát đâu mà phải chọc nó.
– Chọc thì mới vui chứ mày, anh em tụi mình đứa nào mà chả từng thất tình, phải không? – Nhân trả lời.
– Đúng rồi chứ chả lẽ chọc thì nó khóc? – Long phụ họa – mày nhìn nó đi, cái thằng to con như nó, sao lại… ơ ơ kìa… mày sao vậy Khang? Khóc thật hả?
Không khí bỗng lặng đi, 3 thằng bạn quay sang nhìn tôi, mắt không ngừng dõi theo những giọt lệ lăn dài trên má tôi.
Phải, là tôi khóc đấy.
Lần đầu tiên nước mắt tôi rơi vì một người con gái.
Nhân liền hỏi tôi:
– Ủa chia tay thật à? Mày quen con đó được bao lâu rồi mà khóc?
Thấy tôi chẳng còn tâm trạng để nói chuyện, thằng Đạt liền quay sang trả lời thay:
– Nó yêu được chừng nửa năm thôi à.
– Đụ má tao tưởng quen 3, 4 năm gì thì mới đau khổ chứ ai ngờ có nửa năm thôi mà khóc vậy á hả? – Thằng Nhân ngạc nhiên.
– Với lại tao cũng biết trước là toang rồi mà, thấy mày cứ cắm đầu nhắn tin cho con nhỏ đó suốt. – Long lắc đầu tỏ vẻ ngao ngán.
Đạt lập tức bênh vực tôi:
– Nó buồn thì nó khóc chứ có gì đâu. Mà chính vì mới chỉ yêu nửa năm thôi nên nó mới phải tiếc nuối, chứ quen 4, 5 năm rồi chắc nó không khóc đâu. Tụi mày chưa nghe câu “Con gái càng yêu lâu càng sâu đậm, con trai lúc mới yêu là cuồng nhiệt nhất” à.
Ngoại trừ thằng Đạt học chung với tôi từ cấp 2 cấp 3, hai thằng con lại là tôi chỉ mới chơi với tụi nó khi vừa lên Đại học, bởi thế mà bọn nó không hề biết rõ chi tiết câu chuyện tình của tôi.
Nhân đề nghị:
– Ê thôi dù gì cũng chia tay rồi, hay là mày kể cho tụi tao nghe câu chuyện của mày đi Khang.
– Đúng đó, kể ra để anh em còn đồng cảm nữa chớ. – Long đồng tình.
Tôi nhìn thằng Đạt rồi lại nhìn 2 tụi kia, bất chợt tôi oà khóc. Tôi khóc không phải vì đau khổ nữa, mà là bởi vì tôi nhận ra, những lúc đau buồn như thế này, có anh em bạn bè bên cạnh luôn luôn là điều tuyệt vời và cảm động nhất.
Sau khi bình tĩnh lại đôi chút, tôi bắt đầu kể câu chuyện của tôi cho chúng nó nghe. Trong khi bọn nó thì ngồi nhâm nhi cốc bia và phá mồi liên tục (lũ khốn nạn, không chừa cho tôi cái gì luôn).
Và đó là một buổi chiều mùa xuân, em bước đến bên đời tôi chẳng khác gì tia nắng ấm áp xóa tan đi sự giá lạnh của mùa đông vậy…
Kỳ thi Học kỳ I kết thúc, cuối cùng thì tôi đã có thể yên tâm tận hưởng kỳ nghỉ Tết – không – có – bài – tập đầu tiên trong đời. Bởi vì 12 năm học trước đó, Tết nào mà tôi chả phải làm bài tập, phát nản!
Thế nhưng, Tết rảnh quá thì cũng chả biết làm gì, chỉ có dọn dẹp nhà cửa một tí rồi ngồi đợi đến đêm 30 thôi, tính ra vẫn chán.
Bởi thế, tôi bèn nghe lời thằng bạn rủ, tải Tinder về. Nó là một ứng dụng hẹn hò trực tuyến khá phổ biến hiện nay (tôi thề không có quảng cáo cho Tinder đâu nhé, vì chắc ai cũng biết đến nó mà).
Thằng bạn nói với tôi rằng app này hay lắm, được ngắm gái sexy miễn phí mà nếu may mắn, mày còn xơi được nó nữa cơ.
Lúc đó tôi chỉ bảo rằng tôi chỉ cần real love thôi chứ đụ đéo gì tầm này (công nhận hồi đó tôi ngây thơ vãi).
Tối hôm ấy, tôi tải Tinder về rồi lướt lướt, cứ gặp gái xinh là quẹt phải ngay. Phải công nhận là xài app này bổ mắt thật, cô nào cô nấy thi nhau cởi, cởi và cởi. Chắc là họ lạnh lắm khi mà ăn mặc thiếu vải như thế, nghĩ cũng tội mà thôi cũng kệ, ngắm trước cái đã.
Thế nhưng cứ lướt mãi lướt mãi, chẳng có ai quẹt phải tôi lại cả. May mắn thay, sáng hôm sau, Tinder thông báo rằng tôi đã match (tương hợp) với một cô bé 18 tuổi tên là Mây, trông rất dễ thương xinh xắn, kiểu loli ấy, lại còn ăn mặc kín đáo hơn so với những cô gái khác nữa.
Lần đầu tiên match được gái, tôi mừng còn hơn là ăn được pentakill trong game LoL nữa.
Sau khi xin được Facebook của em, tôi liền xóa ngay Tinder và em ấy cũng vậy (nhưng thật ra là chỉ có mỗi mình tôi xóa thôi, sau này tôi mới biết điều đó).
Nói chuyện với em một lúc thì tôi thấy cả hai khá hợp nhau và còn biết được em sống ở Biên hòa.
Tôi khá ngạc nhiên vì thật ra em chỉ mới 17 tuổi chứ không phải là 18 như trong thông tin tôi đọc được trên Tinder. Mà cũng dễ hiểu thôi, vì app này cấm người dưới 18 tuổi xài nên em ấy khai gian là điều hiển nhiên.
Kể từ khi em xuất hiện, cuộc sống tôi nhìn đâu cũng ra màu hồng.
Chính vì thấy hợp nhau, chúng tôi đã quyết định yêu nhau trước cả khi gặp mặt.
Mây bảo rằng em cảm thấy rất may mắn khi gặp được tôi. Tôi chính là người đầu tiên khiến em có thể kể ra hết mọi chuyện, từ chuyện gia đình vô tâm với em cho đến những mối tình đổ vỡ trước, từ chuyện xích mích với họ hàng cho đến chuyện em bị trầm cảm.
Tôi cảm thấy thực sự rất thương Mây và quyết định sẽ dành hết toàn bộ tình cảm của mình cho em.
“Khoan cho tao cắt ngang xíu, sao mày dễ tin người dữ vậy Khang? Kể vậy cũng tin hết nữa”. Thằng Nhân lên tiếng.
“Kệ tao, con bé đó dễ thương vậy ai nỡ nghi ngờ chứ”.
Quay trở lại câu chuyện, sau khi kỳ nghỉ Tết kết thúc, tôi và em cuối cùng cũng được gặp nhau.
Buổi gặp ấy khá là suôn sẻ, ngoại trừ việc tôi phải đi xe buýt gần 2 tiếng, vì Biên hòa cách Sài Gòn tận vài chục cây số lận.
Lúc nhìn thấy Mây bao nhiêu mệt mỏi vì di chuyển đường xa gần như tan biến ngay tức khắc. Ở ngoài, em còn đẹp hơn cả trong hình: Da trắng, mặt xinh, đôi má lúm cùng dáng người nhỏ nhắn tựa thiên thần. Tất cả những đặc điểm của em đều làm cho tôi mê mẩn.
Hai mươi năm sống trên đời, tôi không thể ngờ rằng có ngày mình được gặp thiên thần, thậm chí còn được… xơi thiên thần nữa.
Hình tượng của em trong tôi là một cô bé nữ sinh cấp 3 ngây ngô trong trắng. Tôi nào dám đụng đến một sợi tóc của em.
Ấy vậy mà, khi chúng tôi quen nhau mới chỉ được 3 tuần, vô tình tôi có được cơ hội ngàn vàng để đụng đến không những chỉ là “sợi tóc” của Mây, mà còn là hơn thế nữa.
“Đụt mẹ thì ra mày cũng chỉ là 1 thằng fuck boy thôi, xơi được nó rồi thì buồn cái gì hả?” Thằng Nhân lại chen ngang.
“Cái này đâu phải là thằng Khang nó gạ con người ta đâu, mọi chuyện là vô tình thôi, mày cứ nghe tiếp đi đã rồi hãy phán.” Đạt giải thích hộ tôi.
Thời điểm đó, Mây bị thuỷ đậu nên phải nghỉ học cả tuần và nhập viện, thế nhưng chỉ nằm được 2 ngày thôi là em ấy đã đỡ hơn nhiều rồi. Em đành xuất viện sớm và nghỉ ngơi ở nhà. Khổ nỗi, cả gia đình em đều đi làm suốt ngày nên không ai chăm sóc em ấy cả, còn nếu ở lại bệnh viện thì em lại không chịu.
Thế là tôi đành phải cúp học cả tuần đó chỉ để xuống Biên hòa chăm sóc Mây. Tất nhiên là sáng đi chiều về rồi, chứ không phải ở lại luôn, vì tôi lén xuống mà, nếu ba mẹ biết thì chắc tôi bị cạo đầu mất.
Nhưng dù sao thì cả tuần đấy thực sự rất vui.
Hôm đầu tiên tôi xuống, tôi mua đồ ăn sáng cho Mây, rồi nấu một ít nước nóng để lát nữa em lau mình.
Và sau đó, tôi chỉ biết… ngồi yên ở phòng khách chứ đâu biết làm gì nữa. Tôi phải để em nghỉ ngơi yên tĩnh chứ, em đang bệnh mà.
Tôi ngồi đó một thời gian khá lâu, đến mức gần như sắp thiếp đi thì đột nhiên Mây đi xuống bảo với tôi rằng:
– Anh Khang, hay là… anh lên phòng với em nha, anh đi mệt mỏi rồi, lên còn nằm nghỉ chứ.
Tôi gần như không thể tin vào tai mình, nếu tôi mà đi lên phòng Mây thì đó chính là lần đầu tiên tôi vào chung phòng với một người khác giới. Nghĩ đến điều đó, mặt tôi đỏ bừng cả lên, tim thì đập thình thịch liên hồi:
– Làm như vậy… có kỳ không bé? Tụi mình dù sao… cũng mới quen mà.
– Không sao đâu nè. Lên ôm em ngủ thôi. – Người yêu tôi dịu dàng trả lời.
Nghe đến chữ “ôm em ngủ thôi” mà tôi cương cứng hết cả lên. Mà đó chỉ là phản ứng tự nhiên thôi nha. Vì trai tân thường nhạy cảm lắm, chỉ cần nghĩ tới những thứ liên quan đến sex thôi là cậu nhỏ nó đã “biểu tình” rồi.
“Xí, tụi tao nghe mày kể thấy mày số hưởng vãi, đau khổ chỗ nào hả con chó?”. Hai đứa bạn tôi bất bình lên tiếng.
“Mày có nghe hết không đã thì bảo?”. Tôi lườm bọn nó.
Tôi chẳng biết có nên kể chi tiết khúc này hay không nữa, nếu ai khó chịu thì có thể bỏ qua nha, dù sao đây cũng là truyện sex mà.
Lúc bước vào phòng, tôi phấn khích bế em lên giường rồi nằm xuống ôm em thật chặt vào lòng.
Khi ấy, tôi cứ ngỡ sẽ có được em suốt cả cuộc đời này…
Nằm ôm nhau tâm sự một hồi, tôi cảm thấy bên trong cơ thể mình có một sự thay đổi khá khó chịu: Từ 206 xương lên 207 xương!
Tôi đùa thôi chứ thật ra con người chỉ có 206 xương thôi, bé “họa mi” không có xương đâu nhé.
Dường như Mây cũng cảm nhận được sự kỳ lạ ấy, em liền bảo tôi rằng:
– Em biết hết đó nha! Cơ mà anh có khó chịu lắm không ấy? Em hỏi thiệt chớ không có phải chọc anh đâu nè.
Tôi xấu hổ muốn đỏ cả mặt, vì đây là lần đầu tiên một thằng trai tân như tôi bị người khác giới phát hiện mình đang chào cờ. Nhưng dẫu sao thì em ấy thực sự rất tâm lý và dịu dàng nên cũng đỡ cho tôi phần nào.
– Sao, sao em biết hay vậy? Thề với em chứ, nó to quá mà nằm tận trong 2 lớp quần nên là cũng hơi đau ấy chứ.
– Vậy anh muốn làm gì để thoải mái hơn cũng đều được hết nhen, em hiểu mà, không sao đâu anh. – Mây dịu dàng bảo tôi.
“Mày đừng làm bọn tao gato vậy chứ, tao thấy mày sướng vãi lồn ra chứ mắc gì phải đau buồn, có người yêu vừa dễ thương vừa tâm lý như vậy, tao có tu 99 kiếp cũng chịu”. Nhân lên tiếng trách tôi.
“Im giùm tao cái, đang kể hăng mà, tí rồi biết tại sao”. Tôi trả lời.
Sau khi được Mây “cho phép”, tôi đành ngại ngùng bảo em:
– À ừ vậy anh cởi quần ngoài ra tí nhé, xin lỗi bé trước.
– Em đã bảo không sao mà, anh đừng lo.
Và thế là tôi cẩn thận luồn tay xuống tháo chiếc quần jeans ra, còn em thì quay lưng lại với tôi. Vì chúng tôi đang đắp cùng chiếc chăn nên tất nhiên là Mây không thấy gì cả.
Sau khi cởi ra, tôi quay sang ôm em. Lúc này tôi mới phát hiện ra, em mặc quần khá ngắn và mỏng. Bởi một phần mông và đùi sau của em áp vào đùi tôi, cực kỳ êm mát và mịn màng. Đúng là con gái 17, 18 có làn da mướt cực. Lần đầu da thịt tôi được đụng chạm trực tiếp con gái như vậy khiến họa mi của tôi ngày càng cứng và đau hơn. Ước gì được cởi luôn cái quần nhỏ thì hay biết mấy. Nhưng mà thôi, tôi không nên đòi hỏi quá đáng.
Có lẽ Mây cảm nhận được họa mi tôi lọt vào giữa mông đùi của em nên em ấy bất chợt rùng mình. Em bèn quay ngược lại ôm chặt tôi và nép mặt vào ngực cho đỡ ngượng.
Hai chúng tôi cứ ôm nhau như thế, đùi tôi áp vào đùi em. Thật sự không còn gì sung sướng hơn khoảnh khắc đó (đối với trai tân thì như vậy là quá sướng rồi).
Bỗng, Mây phá vỡ không khi im lặng giữa 2 chúng tôi:
– Em… hơi nóng, nhưng do bị thủy đậu nên là không tắm được, hay là… anh lau mình giùm em nha.
– Ơ kìa, vậy sao được…
– Anh là người yêu em mà, em tin anh chứ, không sao đâu anh đừng lo. – Mây trấn an tôi.
Mây ngồi dậy, rồi từ từ trút áo xuống, tôi phát hiện thì ra em không mặc áo ngực. Mà đúng rồi, em ấy đang ở nhà mà, mặc làm gì nhỉ.
Tuy chỉ thấy được tấm lưng trần của em, nhưng tôi lại vui sướng cực độ, vì đây là lần đầu tiên có đứa con gái cởi áo mà ở gần tôi đến thế.
– Anh còn ngồi đó làm gì, đi lấy khăn với nước ấm đi chứ – Mây nhắc nhở khi nhìn thấy tôi ngơ người ra, 2 tay vẫn bắt chéo che ngực lại – cái đồ… đồ biến thái này!
– Ơ anh xin lỗi, tại thấy em dễ thương như thiên thần giáng trần vậy á hihi.
Nói rồi tôi vội chạy đi lấy nước và khăn để phục vụ em. Bàn tay tôi lả lướt trên tấm lưng trần trắng nõn nà của Mây, chẳng khác gì daxua (nhân vật yasuo trong tựa game LoL) đang lướt lướt giữa đội hình địch.
Tôi lau đến đâu, em nhắm mắt và khẽ rên đến đó (hình như em ấy cố tình thì phải).
Đột nhiên, tôi nổi máu dê lên, luồn tay ra đằng trước bóp nhẹ vú Mây một cái. Tuy nó nhỏ (tại em là loli mà) nhưng lại mềm mại và mát gì đâu á. Tôi nghiện ngực của em mất thôi.
Công nhận tôi liều vãi, dám vấy bẩn cả thiên thần.
Bé Mây sau đó liền quay lại lườm tôi và “thằng em” của tôi:
– Mấy người làm gì tôi vậy hả? Ơ mà chỗ đó nó… to lên rồi kìa. – Em ấy ngại ngùng nhìn xuống chỗ họa mi tôi.
– Thì tại em làm nó thành như vậy đó chứ sao, ai bảo bé dễ thương với xinh đẹp quá chi.
– Đã biến thái lại còn nịnh nữa chứ! – Cái điệu bộ tỏ ra giận dỗi của Mây chỉ khiến cho tôi muốn cắn em một phát.
Sau đấy Mây “thả rông” ôm tôi ngủ luôn, dường như khoảng cách giữa hai chúng tôi đã được xóa đi đôi chút.
Em thì ngủ ngon lành rồi, chứ còn tôi khổ sở dữ lắm. Thằng em nó biểu tình liên tục, quần lại chật, thật sự là rất đau và khó chịu.
Tôi nằm ngủ không được, cứ hết quay sang phải lại sang trái.
Tôi nứng quá chịu hết nổi rồi. Tôi đành làm liều một phen, tôi kéo họa mi ra khỏi quần. Thế nhưng nó vẫn còn khá khó chịu, tôi liền thử nhét cặc vào mông của người yêu (ống quần của em ngắn và khá rộng).
Thề với các bạn, lần đầu họa mi được chạm vào da mông của gái nó kích thích vãi ấy, không khéo thì chắc phọt ra mất.
Một lúc sau, Mây khẽ cựa quậy khiến cho bé họa mi và mông của em ấy cọ xát vào nhau. Điều đó làm tôi vừa sướng vừa sợ em phát hiện.
Mà đúng là em phát hiện thật mà, cần gì phải sợ nữa.
– Anh… anh làm gì đấy? – Em ấy hỏi bằng giọng ngái ngủ.
– Anh, anh xin lỗi Mây, anh không cố ý đâu.
– Anh thực sự… khó chịu vậy ư? Vậy phải làm sao thì cái đó mới hết to lên hả anh? – Mây tò mò hỏi tôi.
– À ừ thì nó phải “ra”, ý anh là xuất tinh ấy, em học Sinh học em cũng biết mà phải không?
– Vậy anh có cần… em… giúp không?
– Em nói vậy là sao?
– Em không biết gì về mấy chuyện đó cả, anh nói sao thì em nghe vậy thôi. Miễn anh hết khó chịu, hết đau là em vui rồi nè.
Tôi không thể tin vào tai mình được nữa, ngày hôm nay tôi bất ngờ hết chuyện này đến chuyện khác. Có phải tôi đang mơ không?
Tất nhiên là tôi chẳng thể nào nỡ vấy bẩn một cô nữ xinh cấp 3 cute hột me đến như vậy rồi. Hơn nữa tôi cũng sợ phải vô nhà đá bóc lịch thì toang mẹ hết cái thanh xuân. Tuy ẻm đã đủ 16 nhưng mà tôi vẫn cứ gọi là sợ sợ kiểu đéo gì ấy.
Đột nhiên tôi nghĩ ra một cách khá hay:
– Cho anh xin lỗi trước nha, em có thể nào quỳ lên, chống hai tay xuống không?
– Dạ anh.
Mây ngoan ngoãn như một bé mèo cute, em lóng ngóng chống 2 tay xuống nệm, 2 chân quỳ lên chìa về phía tôi, trông vừa dễ thương vừa khêu gợi.
Tôi run rẩy đặt cả hai tay lên mông của em, rồi từ từ kéo chiếc quần mỏng tang của em xuống.
Lúc này đây, thời gian như ngừng lại, và mọi thứ bỗng trở nên im lặng đến đáng sợ. Duy chỉ có tiếng tim tôi và tim em đập mà thôi.
Em ngoan ngoãn nhấc chân lên cho tôi kéo quần ra.
Trước mắt tôi là một cảnh tượng khá “tắt nứng” khi mà em chỉ còn lại mỗi một chiếc quần Hello Kitty. À nhưng đó là đối với mọi người thôi, chứ với tôi thì nó dễ thương cực, lại còn kích thích nữa chứ.
Thế là tôi ngồi dậy rồi đưa họa mi cọ xát vào giữa 2 đùi và mông em.
Tôi thề là tôi cảm nhận được cửa mình của em đang cực kỳ ấm nóng và ướt át.
Như những gì tôi học được từ phim ảnh bậy bạ. Tôi cứ việc nhấp và nhấp thôi. Tôi không ngờ là Mây lại rên theo mỗi cú nhấp. Chẳng biết là em có cố ý không nữa, vì chúng tôi đã làm tình đâu nhỉ?
Mà thực sự thì tôi thấy sao sao ấy, cứ nhấp liên hồi như vậy, sướng thì cũng sướng đấy, nhưng chẳng thể nào lên đỉnh được. Đã vậy chiếc quần Hello Kitty kia còn làm họa mi của tôi khá đau nữa chứ.
Tôi đành phải nói thẳng với em mặc cho kết quả có ra sao:
– Em à, có thể nào em cởi nốt cái quần này luôn được không, anh khá… đau ấy.
– Dạ được nè, nếu anh muốn thì em chiều luôn ạ. – Bé Mây dịu dàng đáp trả.
Tôi không thể ngờ được rằng, có ngày tôi lại sướng đến thế này, được em người yêu dễ thương như thiên thần chiều hết mức.
Lúc em cởi từ từ chiếc quần ra, tim tôi bỗng đập nhanh hơn bao giờ hết, giữa cặp mông trắng tròn của em là một nhúm lông dễ thương hết mức (đối với tôi thì cái gì của Mây mà chẳng dễ thương).
Nhưng tôi chẳng nhìn rõ nữa, chỉ mờ mờ thôi. Bởi vì trong căn phòng này giờ đây chỉ còn ánh sáng tờ mờ đến từ chiếc đèn bàn.
Cái khoảnh khắc mà họa mi tôi lần đầu được chạm trực tiếp với lồn của một đứa con gái, có lẽ là cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên.
Cảm giác ấm nóng và ẩm ướt bao phủ lấy họa mi của tôi, nước nôi không hiểu sao tràn xuống hết thân của con cặc tôi. Tôi nứng tợn và bắt đầu nhấp mạnh hơn. Tôi có cảm tưởng như đùi và mông của em kẹp chặt hơn, da thịt em ép sát vào họa mi khiến cho tôi gần phọt ra.
Đầu khấc của tôi cảm nhận được một ít 2 bên mép lồn em hơi cọ nhẹ vào khiến cho tôi gần như chịu không nổi.
Hình như càng nứng thì con người ta càng bạo hơn, tôi ráng tìm cách đâm vào lồn của cô ấy luôn. Nhưng hỡi ôi, đối với một thằng trai tân mù tịt kinh nghiệm như tôi thì điều đó dường như là không thể trong điều kiện thiếu thốn ánh sáng như vậy.
Cảm giác của tôi như là có cái gì đó cứ chặn họa mi tiến sau vô vậy, chỉ có thể cọ xát bên ngoài mà thôi.
Nhấp được một lúc, tôi cảm thấy nó đang tới…
Lần đầu tiên tôi phọt ra bởi một người con gái.
Đầu óc tôi bỗng trở nên trống rỗng, có lẽ tôi lên đỉnh mất thôi.
Sau đó bắn rất nhiều lên bụng em, một ít còn dính lại trên chùm lông của em nữa.
Tôi vừa sung sướng vừa sợ hãi. Tôi sợ em mà có bầu thì chắc chết tôi mất. Trong khi đó, Mây lại hết sức bình tĩnh và trấn an tôi:
– Không sao đâu, mình đã làm gì đâu mà anh sợ em có bầu hả anh.
– Không biết do em bình tĩnh thật hay do em ngây thơ nữa. Tinh trùng nó dính vào cửa mình là nó bơi vô được đấy em!
– Em biết mà, nhưng không sao đâu anh ơi. Em thề á, cứ tin em nha.
Buổi tối hôm đấy, tôi không tài nào ngủ được, một phần là vì cực kỳ hạnh phúc, một phần là vì lo sợ.
Nhưng trên hết, tôi ngủ không được là vì Mây.
Tôi không ngờ rằng có một ngày tôi lại gặp được một người bạn gái chiều chuộng và tin tưởng tôi đến như vậy. Chắc hẳn em phải yêu thương tôi nhiều lắm.
Tôi đã tự hứa với bản thân mình rằng, phải yêu em bằng hết khả năng của mình.
Tối đó, tôi chìm vào giấc ngủ say, trong đầu cứ văng vẳng lên 2 câu thơ tự chế:
Mây trôi dạt trên bầu trời.
Cớ sao lại đến bên đời của anh.
Tôi nào biết được rằng, sóng gió của cuộc tình này sắp sửa bắt đầu…
Sáng hôm sau, tôi lại tiếp tục sang nhà Mây cùng với tâm trạng hân hoan. Lần này tôi mạnh dạn bước thẳng vào phòng em luôn, chả cần ngại điều gì nữa.
Bạo hơn nữa là, ngay khi bước vào trong chăn và ôm em, tôi cởi hết quần ra ngay (dâm thế không biết).
Mây cũng chả nói gì tôi, em chỉ mỉm cười lườm tôi một phát rồi quay lưng lại với tôi. Chắc bé nó ngại đây mà, dễ thương phết!
Con trai sau khi mất trinh (ý tôi là xuất tinh lên người gái) thường sẽ bạo gan hơn thì phải. Lần này tôi thọc thẳng tay qua 2 lớp quần để sờ bím của Mây luôn.
Tôi cảm thấy mình khốn nạn thật, dám làm như vậy với thiên thần. Nhưng thiên thần này là người yêu của tôi cơ mà, tôi có quyền chứ sao.
Mây ngại ngùng kéo tay tôi ra:
– Đừng mà anh, anh làm gì vậy?
– Cứ xạo xạo với anh không, em ướt hết rồi này.
– Hứ, làm gì có đâu.
Nói rồi Mây quay mặt đi chỗ khác, hai tay vẫn bám chặt vào cánh tay tôi rồi tựa đầu vào đó, trông có khác gì bé mèo nhỏ không cơ chứ.
Bàn tay tham lam của tôi hết xoa rồi tách hai mép lồn em ra, thi thoảng lại khều khều hột le của em.
Em quằn mình theo từng động tác của tôi, miệng không ngừng khẽ rên. Có lẽ đây là lần đầu tiên có một đứa con trai chạm trực tiếp vào lồn em như vậy.
Tay còn lại của tôi cũng chẳng vừa, nó luồn vô trong áo Mây ra rồi xoa đều cặp vú nhỏ nhắn của em. Mỗi lần tôi vân vê đầu ti là mỗi lần em giật bắn người.
Văn của tôi chưa thực sự đủ tốt để diễn tả được sự dễ thương tột cùng của em lúc này.
Tôi đã nghĩ rằng, chắc mình phải bắt con bé này về nuôi suốt đời mới được.
“Ê nói thật chứ tao không muốn chen ngang nữa đâu nhưng mà tao nghe mày kể thấy mày giống fuckboy đi hại con gái nhà lành ghê á”. Long chợt lên tiếng cắt ngang.
“Ủa thì người yêu nó cho mà chứ có phải nó cưỡng ép gì đâu cái thằng này, hơn nữa nó có chơi xong bỏ người ta đâu, là người ta bỏ nó mà”. Lần đầu tiên thằng Nhân bênh vực tôi.
“Lúc đầu tao tính kể tụi mày sơ sơ là nó cho tao lần đầu của nó, rồi nó dễ thương với tao như thiên thần blabla, để tụi mày thấy sự thay đổi 180 độ của nó khi thằng kia xuất hiện. Nhưng mà bọn mày đòi tao kể chi tiết khúc nó trao lần đầu thì tao kể thôi, giờ lại chửi tao, ngộ ha”. Tôi phân trần.
“Thôi kệ mẹ thằng mặt lồn miền núi đó đi, kể tiếp đi mày, anh em đang hóng kìa”. Thằng Đạt hối thúc.
Lúc này tôi chịu hết nổi rồi nên đành phải lật em nằm ngửa ra rồi lột đồ của em.
Đến khi Mây chỉ còn lại độc một cái quần lót thì em lấy hai tay giữ chặt nó lại không cho tôi cởi. Mây bảo tôi:
– Thôi mà, em chưa muốn mất đâu anh. Hay là đợi em thi Đại học xong nha, em cho anh liền.
– Lỡ tới lúc đó em bỏ anh rồi sao.
– Có đâu, anh nghĩ gì đâu không à. Em hứa không bỏ anh, được chưa?
Ánh mắt long lanh cùng với chất giọng nửa Nam nửa Bắc của em quá đỗi dễ thương, nó khiến cho tôi thật không nỡ làm gì con bé này.
Tôi chỉ mỉm cười nhìn Mây rồi cúi xuống ngoạm lấy bầu ngực tròn trĩnh của em. Lưỡi tôi hết đánh ra đánh vào rồi loại xoay tròn, xoắn ốc. Mây rên rỉ liên hồi, tay của em không còn giữ chặt chiếc quần lót nữa, lần này em đặt hẳn lên họa mi của tôi.
Ôi sao nó mát thế nhỉ. Thì ra bàn tay con gái là như vậy ư?
Cả cơ thể tôi như có luồng điện chạy dọc từ cặc xộc thẳng lên não vậy.
Lưỡi tôi liếm ngày càng nhanh hơn.
Tôi cắn nhẹ đầu ti em rồi hôn dần xuống bụng, xuống cô bé, rồi tới đùi trong. Tay không ngừng xoa đều cặp đùi non tơ của em. Mây quằn quại liên tục nên tôi lợi dụng điều đó để tụt hẳn quần lót em xuống. Nhưng thật không may, em vẫn tỉnh táo giữ lại:
– Nè, anh làm gì đó?
– Thì anh thấy vướng víu ghê á nên tụt xuống cho thoải mái.
– Vậy thôi, để em… tự cởi. Anh không được nhìn đó! Đồ biến thái này.
Mây nhấc mông lên rồi cởi thật vội chiếc quần ra. Tôi chỉ kịp nhìn thoáng qua chùm lông đen của em trước khi em ấy lấy chăn quấn quanh người rồi quay sang chỗ khác, bảo:
– Đi ngủ!
– Ơ mày chơi anh hả? Dậy coi.
Nói rồi tôi kéo chiếc chăn ra, bóp lấy bóp để vú Mây.
Chúng tôi nhìn nhau cười, rồi tôi dần dần cúi xuống hôn em say đắm.
Lưỡi tôi ngọ nguậy trong chiếc miệng xinh xắn của em, chúng tôi nút lưỡi nhau mãnh liệt. Cậu nhỏ tôi cũng đâu chịu thua chủ nhân của nó, họa mi liên tục tự chà sát lên cái lồn ẩm ướt của Mây.
Tôi ước gì tôi và em được sống trong khoảnh khắc này mãi. Tình dục đúng thật là sự thăng hoa tột cùng của tình yêu.
Bỗng, tôi cảm thấy hơi đau đau con cặc một tí. Có cảm giác như nó bị bóp ép chặt vào, hơn nữa còn có thứ gì đó chặn lại. Dường như Mây cũng có cảm giác như tôi hay sao ấy. Em nói với tôi:
– Anh ơi, sao em thấy đau đau.
– Ủa sao vậy bé? Anh cũng thấy hơi hơi đau.
Tôi và em cùng nhìn xuống dưới.
Á đù, cô bé của em nuốt trọn con cặc của tôi. À nhầm, mới chỉ nuốt một nửa thôi.
Bất chợt Mây bật cười.
Tôi ngạc nhiên hỏi:
– Ủa sao em cười? Không đau hả?
– Đau chết cha luôn nè anh. Ở đó mà không đau, đau quá nên cười thôi chứ sao?
Tôi nhìn lên khuôn mặt thiên thần của em, miệng em tuy cười nhưng hai hàng nước mắt của Mây đã chảy xuống từ lúc nào.
– Ủa vậy là mất trinh rồi hả? – Tôi ngơ ngác hỏi em.
– Ủa vậy là mất trinh chưa anh? Em cũng không biết luôn.
Nhân: “Ủa vậy là mất trinh chưa?”.
Long: “Mất trinh rồi hả? Ủa gì dễ vậy?”.
Đạt: “Ờ tao nghe lần hai mà cũng chưa tin nổi là mất trinh ez (easy=dễ) vậy á”.
Mây chạy vội vào nhà tắm để rửa ráy, tôi vì lo cho em nên cũng chạy theo.
Em lấy vòi sen ra để rửa âm đạo thì thấy một ít máu hòa cùng dòng nước trôi xuống cống.
Lúc này thì tôi chắc chắn Mây đã chính thức mất trinh rồi. Thế mà em vẫn ngây thơ hỏi tôi:
– Ủa mất trinh thật không anh?
– Trời, nó rõ ràng như ban ngày vậy mà em.
– Huhu bắt đền anh đó, em vừa bảo đợi thi Đại học xong cơ mà. Sao bây giờ mất trinh luôn rồi? Em báo công an anh ấu dâm bây giờ huhu.
– Thôi mà, anh đâu cố ý đâu chớ.
Sau đó, chúng tôi ôm nhau ngủ luôn chứ tôi cũng chả dám làm gì em nữa, một phần là vì sợ em đau, phần khác là vì tôi cũng chẳng có “ba con sói”.
Mây thực sự rất tâm lý, em bảo tôi là lần sau anh mang theo bao cao su thì em cho anh ăn em.
Một tuần sau, em khỏi bệnh, tôi xuống đi chơi với em, rồi lại về nhà em.
Tất nhiên là cả gia đình em không ai biết tôi vô nhà cả, vì ba mẹ của Mây đi làm suốt mà.
Có ai kỳ lạ như tôi không cơ chứ, thuộc gần hết mọi ngóc ngách nhà bạn gái rồi mà vẫn chưa ra mắt ba mẹ của người ta lần nào.
Sau khi vào tới nhà em, tôi bỗng trở nên phấn khích hẳn. Miệng tôi tự động cười thật tươi, thật tươi cho đến khi tôi thấy… mẹ của em thì tắt mẹ nụ cười luôn.
Tuy là bà ấy đang loay hoay dưới bếp nhưng tim tôi vẫn đập như muốn nhảy ra ngoài.
Tôi vội núp sang một bên, còn Mây thì sợ sệt hỏi mẹ rằng:
– Ủa sao nay mẹ lại… không đi làm?
– Ừm nay mẹ được nghỉ mà con. Mà con đứng đó làm gì? Vô phụ mẹ đi.
– À dạ, để con vô phụ mẹ.
Em vội đi vào bếp với mẹ, tay thì ngoắc tôi chạy thật nhanh lên phòng.
Tôi như một nhẫn giả, để hai cánh tay duỗi thẳng ra phía sau (trẻ trâu vãi) chạy một mạch hết công suất lên lầu, chân không phát ra tiếng động nào.
Lên được tới trước cửa phòng em, tôi liền thở hắt ra. Trong lòng thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết.
Nhưng cảm giác đó chỉ kéo dài được đúng 2 giây.
Cánh cửa phòng bên cạnh đột nhiên từ từ mở ra…
Thằng em trai của Mây đứng nhìn trừng trừng vào sinh vật lạ trước mắt.
Nó bỗng la lên làm tôi giật thót tim:
– Aaaaaaaa, mẹ ơi!
Tiếp theo sau tiếng hét là một loạt tiếng bước chân lên cầu thang.
– Cái gì hả con? Có chuyện gì? Trời ơi, để mẹ xử lý nó! – Mẹ của Mây gằn giọng, nghe khiếp vãi.
Bà nhanh chóng lấy cái vợt treo trên tường, đập tơi tả… con gián.
Sinh vật lạ ở đây ý tôi là con gián cơ, chứ còn tôi là tôi nhanh trí trốn vào phòng của Mây rồi.
IQ vô cực mà, sao toang được cơ chứ!
Một lát sau, Mây ghé vào phòng rồi chốt cửa lại.
– Trời ạ, vừa nãy anh làm em đứng cả tim, cứ tưởng bị phát hiện rồi cơ đấy.
– Anh cũng hết cả hồn đây. Nãy anh mém nữa…
Chưa kịp nói dứt câu thì Mây đã bay vào chặn họng tôi bằng một nụ hôn rực cháy, chúng tôi thay phiên nhau đè qua đè lại trên chiếc nệm giữa phòng em rồi thi nhau lột đồ. Chẳng mấy chốc, cả hai đứa đều đã trần truồng ôm nhau.
Hai đứa nằm đối diện, quay vào nhau và… chỉ nhìn nhau, vậy thôi.
Mặc dù đã nứng lắm rồi nhưng thực sự tôi và em còn non kinh nghiệm quá, chả biết phải bắt đầu như nào.
– Bây giờ mình làm gì đây hả anh? – Vừa nói em vừa ép sát thân thể của em vào người tôi làm cho thằng em tôi nó cương cứng dữ dội. Thân thể của Mây sao mà êm thế không biết.
– À ừm anh nghĩ là làm giống hôm bữa đi, cứ cọ xát một hồi là tự vào thôi.
– Nhớ đeo bao trước khi vào đó nhe.
Thế là em ấy giơ một chân lên và gác vào hông tôi, sau đó Mây nắm lấy họa mi, cọ xát liên tục vào lồn em.
Tôi thề tôi có thể cảm nhận được nước nôi chảy trên đầu khấc và thân cặc của tôi, ấm nóng cực kỳ.
Hai bên mép của em khít sát vào nhau, cứ cọ nhè nhẹ vào đầu rùa, lúc mở lúc đóng.
Mây chỉ biết nép sát vô cổ tôi rồi nhắm mắt tận hưởng, chắc em nó ngại đây mà, trông cute vãi.
Chỉ một lát sau, cảm giác từng thớ thịt ấm nóng bắt đầu bao bọc lấy thân cặc tôi. Hình như nó vào trong rồi.
Em và tôi tự động di chuyển hông nhanh hơn.
Bên trong lồn em bóp ép chặt thật chặt vào cặc tôi như muốn nuốt chửng nó.
– Ơ khoan? Vậy là đang chịch rồi chứ cọ xát cái đéo gì nữa? – Tôi thắc mắc.
– Ờ ha, anh đeo bao đi chứ.
Thế là tôi ngồi dậy đeo bao vào. Chợt tôi nảy ra một ý:
– Mây, hay là em cưỡi anh đi.
– Ơ, là sao ạ?
– Thì em cứ ngồi lên người anh đi rồi anh chỉ cho.
Em ngại ngùng nhấc mông ngồi lên đùi tôi, tay em cầm họa mi rồi nhét vô trong lồn từ từ.
– Phê vãi á em. – Tôi thốt lên.
– Im đi! Không được nhìn! – Mây ngượng ngùng bảo tôi im rồi lấy gối che mặt tôi lại.
Lúc này tôi chẳng thấy gì cả, chỉ cảm nhận được họa mi tôi đang ra vào lồn em thôi. Mây liên tục hẩy mông, nhấp nhô lên xuống rất nhịp nhàng. Tôi thầm nghĩ: “What the fuck? Có phải lần đầu của em không mà sao chuyên nghiệp như diễn viên JAV vậy ta”.
Tôi bảo:
– Ê anh thấy ngộp thở vãi lờ á, hay anh lấy mền che mặt nha.
Nói rồi tôi vội vàng đổi sang đắp cái chăn lên mặt thay cho cái gối.
Đột nhiên Mây đánh vào ngực tôi:
– Bỏ ra coi, nhìn cứ như là… em đụ xác chết vậy á!
Tôi ngồi bật dậy, tung cái chăn ra khỏi người rồi nói:
– Ê nay thiên thần biết nói tục luôn nha. Cưng thế không biết!
Tôi liền ôm chặt em vào lòng, mặc cho em vùng vẫy dữ dội khiến cho cặc tôi cọ xát dữ dội hơn vào từng mép thịt đang bóp chặt trong lồn của Mây.
Tôi nút lưỡi em một lát thì lại nằm xuống. Mây thấy thế thì bảo:
– Che mặt tiếp cho em, không muốn anh nhìn đâu, xấu hổ lắm huhu.
– Anh không che, không che đấy. Thì sao nào?
Bỗng có một vật thể lạ bay thẳng vào mắt tôi, đau điếng.
– Ơ em xin lỗi, anh có sao không ạ? Em không cố ý, ai bảo anh không nghe lời em cơ.
Mây rối rít xin lỗi tôi khi thấy tôi ôm chặt mắt sau cú quăng gối của em.
Mây cúi sát xuống hôn vào má rồi vào mắt của tôi, mông vẫn không ngừng nhấp. Tôi vừa phê vừa hạnh phúc, có lẽ sau này tôi sẽ khó bao giờ có lại được cảm xúc sung sướng như lúc này.
Tôi ôm chặt Mây rồi phụ em nhấp mãnh liệt. Em ấy rên phải gọi là banh cả phòng luôn quá.
Ngay lúc chúng tôi sắp sửa lên đến đỉnh thì có một âm thanh kéo hai đứa “té núi”:
– Mây, con không ăn trưa à? – Mẹ của em gõ cửa.
– Dạ không con vừa ăn ở ngoài rồi ạ. – Mây ra hiệu cho tôi im lặng rồi ngừng nhấp.
– Vậy mà nãy không nói mẹ biết là sao?
– Dạ… ạ… con quên… ư ư… quên ạ.
Tiếng nói của Mây bị đứt quãng do tôi thò tay lên bóp nhẹ vú em và nhấp ngược con cặc lên.
– Con sao đó Mây? Con bị đau gì hả? – Mẹ lo lắng hỏi.
“Anh làm cái gì vậy? Mẹ phát hiện thì chết đó anh!” Mây vừa nói vừa ép sát hết cỡ xuống, khiến cho mu em dính chặt vào gốc cặc của tôi, mặc dù là tôi vẫn đang cố nhấp thêm.
– Dạ con tới tháng nên hơi đau… au bụng tí ạ… ạ.
– Vậy thôi con ngủ đi cho đỡ đau.
Sau khi mẹ của Mây đi xa, em mới dám nhấp tiếp nhưng chẳng dám rên to nữa.
Được một lúc, tôi bế em quỳ lên và chổng mông.
Tôi nhét tiếp họa mi vào nghe cái ót, rồi đâm điên cuồng vào lỗ lồn đỏ hỏn của em. Vô tới đâu cặc tôi bị ép chặt đến đó.
Đùi sau của em áp vào đùi trước của tôi, còn mông em thì liên tục và vào bụng. Tư thế này khiến cho tần suất tiếp xúc da thịt tăng cao, đặc biệt là đối với một đứa con gái có làn da êm ái và mát mẻ như Mây, chắc tôi không kiềm nổi quá.
Tôi buột miệng nói bằng giọng trầm hết sức:
– Ai là con đĩ của đá đì (daddy) nào?
– Ư ư, em là con đĩ của anh.
Tôi chỉ nói cho vui thôi, nào ngờ Mây đáp lại luôn. Nhưng mà thề chứ cái giọng của em ấy dirty talk chỉ nghe hài hài chứ chả nghe kích thích tí nào.
– Em học ở đâu ấy? Mà sao nghe tục vãi.
– Ơ học từ mấy người chứ từ ai, nghe sao thì kệ em.
Tôi thấy bé nó dễ thương quá nên cầm luôn hai chân của em quặp vào đùi tôi. Hai bắp chân của em ép vào đùi sau của tôi, tôi nắc liên hồi, nhanh và mạnh hơn hẳn khi nãy.
Em cố nhịn để không rên quá lớn nhưng không được nữa rồi. Em la lên “aaaaa” rồi gục hẳn xuống.
Tôi và Mây cùng lên đỉnh.
Em úp mặt xuống nệm rồi thở gấp, còn tôi thì bắn xối xả vào trong. Khoan? Vào trong ư?
Tôi vội vàng nhìn xuống, à quên, ra trong bao chứ có phải trong lồn đâu mà lo.
Chắc do bao mỏng quá nên tôi cứ tưởng là không xài.
May quá, bây giờ tôi có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.
Tôi mỉm cười bảo với em:
– Cảm ơn bé Mây. Anh yêu em nhiều lắm. Nếu em là Mây, thì anh nguyện là Gió, dẫn em trôi đi khắp thế gian luôn.
– Cái đồ dẻo mồm này! Lại nghìn năm văn vở. Hứ!
– Nói chứ ý anh là anh sẽ không bao giờ bỏ em đâu.
– Anh nói đó nha!
Tối hôm đó tôi ngủ rất ngon, lần đầu tiên trong đời tôi hiểu được thế nào là làm tình đúng nghĩa đồng thời cũng cảm được tình dục đi kèm với tình yêu nó thiêng liêng đến mức nào.
Tôi nguyện làm Gió, đi theo Mây đến khi nào không đi được nữa thôi.
Nhưng tôi nào biết được, Mây lại nỡ trôi theo dòng đời, đi xa tôi mất…
“Ê cái thằng mặt lồn, mày có thật đang kể chuyện mày thất tình không vậy? Tao nghe thấy giống như truyện sex ấy, mà mày thì sướng vãi cặc rồi, được chịch gái, chứ có phải còn trinh như bọn tao đâu”. Nhân trách tôi.
“Ờ tao nghe mà nứng mẹ rồi nè, thằng chó này”. Long bồi vô thêm.
“Sướng gì mà sướng, tao được chỉ có vậy thôi á”. Tôi trả lời.
“Đúng rồi, sau đó nó toàn ăn hành mà”. Đạt gật gù đồng tình.
Tôi và em chỉ làm tình thêm được 1, 2 lần nữa rồi thôi.
Thi thoảng tôi cũng có đề cập đến chuyện ấy nhưng em lại né tránh.
Trái với vẻ dễ thương, dịu dàng tựa thiên thần của những ngày đầu, Mây ngay càng cáu gắt với tôi và ít nhắn tin cho tôi hơn. Những cái ôm cái hôn cũng thưa dần, thưa dần.
Mặc cho tôi tháng nào cũng tặng quà em, tuy bận học nhưng tôi tuần nào cũng cố gắng xuống với em, có khi là 2, 3 lần. Đi chơi lúc nào tôi cũng thanh toán hết chứ tuyệt đối không để em trả một đồng nào.
Ấy vậy mà, lúc đi chơi, em chỉ lo cắm mặt vào điện thoại chứ ít khi nào nói chuyện với tôi, đã vậy thi thoảng tôi nhắn tin thì em còn bảo: “Không muốn nói chuyện”, “Em mệt”, thậm chí có khi là “Im mồm, em đang đi pub”, “Em đang call bạn”.
Thật ra là Mây đang gọi điện cho trai nhưng thôi tôi cũng không muốn xen ngang cuộc sống riêng tư của em làm gì.
Tôi chỉ lo một chuyện là em thường xuyên đi nhậu nhẹt, đi bar pub, lại còn hút cần sa nữa. Em bảo tôi là em bị trầm cảm nên phải dùng chất kích thích để vơi đi phần nào những nỗi buồn.
Tôi thực sự rất sợ mất em, vì khi ở trong bar, chắc chắn sẽ có nhiều gã đàn ông khác lại làm quen rồi mời em vài ly, chẳng biết em có biết tự bảo vệ mình không nữa.
Mây bảo em chỉ uống bia với hút cần thôi chứ không có làm gì khác đâu, nhưng tôi vẫn rất lo lắng.
Một ngày nọ, à không, đúng hơn là chỉ mới 1, 2 tuần trước thôi, tôi phát hiện ra có một gã gọi điện cho người yêu tôi ngay lúc cô ấy đang ở bên cạnh tôi. Hắn tên là Quân (tôi xin phép đổi tên thật của hắn nha, à mà tôi chọn tên Quân là bởi vì trông hắn hao hao giống… Quân A. P).
Lúc tôi cầm điện thoại của Mây lên thì em hốt hoảng giật lại. Tôi hỏi em:
– Ai vậy em?
– Bạn em thôi mà, anh chẳng cần quan tâm đâu.
Nói rồi Mây vội vàng cúp máy. Nhưng em cũng chẳng giấu tôi được bao lâu khi mà hắn ta lại tiếp tục gọi tới. Lần này tôi nhanh tay bấm bắt máy thử, ở đầu máy bên kia vang lên một giọng nói khá trầm: “Bé Mây có chuyện gì hả mà sao anh gọi không nghe máy?”
Mây hoảng hốt tắt đi ngay rồi chuyển sang chế độ máy bay. Em tỏ vẻ trách móc tôi:
– Ai cho phép anh đụng vào điện thoại của em?
– Anh chỉ bấm nghe máy thôi mà? Vậy anh hỏi em, hắn ta là ai vậy?
– Em không biết. Sao anh hỏi em?
– Này Mây, anh không trách em đâu, em chỉ việc nói thẳng cho anh biết, có phải là em có người mới không?
– …
Không khí giữa hai chúng tôi bỗng nhiên im lặng đến đáng sợ.
Tôi cảm thấy khó thở quá chừng.
– Em nói thật, anh đừng buồn nhé. – Mây chợt phá tan không khí lạnh lùng.
– Em cứ nói đi.
– Em không có thích người ta, chỉ là, anh ấy nói chuyện với em lâu rồi cơ, tại em thích cái cách ảnh nói chuyện thôi, nên em hay call ảnh. Chứ em tuyệt đối đâu có thích người ta…
– Vậy người ta quan trọng đến mức, vì call người ta mà em sẵn sàng không nói chuyện với anh hả em? Dạo này thái độ của em đối với anh cũng trở nên khác hẳn. Em còn bảo là không thích người ta? Em nói đi, anh chưa tốt với em chỗ nào hả bé?
– Tại vì… anh tốt với em quá làm gì? Lúc em cần anh, anh đâu có mặt chứ? Anh cũng không đi bar pub với em, em chán được chưa? Mỗi lần em đi chơi cứ nói này nọ làm em cảm thấy gò bó.
– Gò bó? Người yêu anh đi bar pub đi nhậu suốt, lại về khuya, trong khi em mới chỉ học lớp 12, anh không được lo sao? Anh đâu có quyền gì mà cấm em mà em bảo gò bó? Anh lo thì anh dặn chứ có gì đâu?
– Ừ. Tùy anh nghĩ vậy. Với lại anh là con trai mà chán quá. Hút cần hay ăn chơi gì cũng không, anh làm sao mà hút vape điệu nghệ như anh ta được?
– Ok, cứ cho là hắn thú vị hơn anh đi. Vậy em nghĩ hắn có yêu em thật lòng không? Em lớn rồi em tự suy nghĩ đi chứ.
– Em không chắc nữa. Ảnh có kể em nghe về chiến tích giường chiếu của ảnh, về những đứa con gái mà anh ta đã đưa lên dĩa. Em thừa biết rằng người ta chỉ muốn xơi em, nhưng em không cưỡng lại được anh à. Em cũng biết làm vậy là có lỗi với anh, là sai nhưng không hiểu sao em vẫn muốn đâm đầu vào.
Tôi lắc đầu ngán ngẩm.
Tôi buồn cho em vì em trẻ người non dạ, không thể nào vượt qua được cạm bẫy của những con sói nham hiểm ngoài kia.
Tôi không trách em. Tôi chỉ sợ em đau khổ.
– Anh nói này, ừ thì em cứ quen người ta đi. Anh không làm khó em. Nếu người ta không đối xử tốt với em, về đây anh lo. Anh chấp nhận hết, cho dù người ta có làm gì em. – Nói đến đây, chợt đôi mắt tôi rưng rưng – Nếu có làm gì thì nhớ phải xài bao đó, còn hắn mà không chịu thì tuyệt đối không được làm gì cả. Em nhớ chưa? Còn lỡ có gì, hắn không mua thuốc cho em thì bảo anh đi mua thuốc cho.
– Em bảo rồi, em chỉ thích cách nói chuyện của anh ta thôi. Vả lại nếu có gì, em cũng không còn mặt mũi nào để quay lại với anh đâu.
– Còn vụ lần đầu của em, cho anh xin lỗi. Anh không nghĩ là em lại trao cho người mà em không yêu…
– Ừ không sao, em làm rồi thì không hối hận. Em không trách anh vụ đó. Nhưng mà anh đi rửa mặt đi kìa.
Tôi giật mình lấy tay quẹt nhẹ qua khóe mi. Đúng là ướt thật, chết không cơ chứ.
– Thôi anh về đây.
– Đợi tí nữa rồi anh hãy về, ngoài trời mây đen quá trời kìa. – Mây nhìn ra bầu trời tỏ vẻ lo lắng.
– Không sao.
Tôi vội chạy ra khỏi quán cafe, tôi không muốn nhìn thấy em thêm một chút nào nữa.
Một giọt, hai giọt rồi mười giọt, cơn mưa trút xối xả xuống mặt đường.
Mưa cũng tốt, vì giờ đây chẳng có ai biết tôi đang khóc.
Tôi cảm thấy mình thật thảm hại. Trông mình có khác gì Ngạn không cơ chứ.
Hà Lan thì yêu Dũng chẳng yêu Ngạn, còn Mây thì say Quân chẳng say tôi.
Tôi tự trấn an bản thân:
– Ít ra thì Loser Ngạn đéo dám hôn Hà Lan, còn mình thì được đụt Mây rồi! Gì mà phải buồn!
Trên đường về Sài Gòn, tôi hết nhìn bầu trời xám xịt đến nhìn con đường mưa trơn tuột, hết nhìn dòng xe chạy vội vã đến nhìn những căn nhà ướt át.
Tâm trí tôi giờ đây trống rỗng, ngoại trừ một câu nói cứ văng vẳng trong đầu:
“Mây ơi, em đừng trôi”.
Nhân lên tiếng:
– Ủa vậy thôi á hả?
Tôi trả lời:
– Ừ thì vậy thôi.
Long liền an ủi tôi:
– Thôi người không đáng thì buồn làm gì. Thấy chưa tao đã nói ngay từ đầu rồi, thấy mày cứ dành thời gian cho nó quá nhiều là tao biết toang rồi. Thôi kệ, coi như mày bỏ tiền ra chơi đĩ, vậy đi. Hết! Đơn giản mà phải không?
Nhân hỏi thêm:
– Mà tao thấy mày hơi bị nhọ nha. Thường thường tao thấy á, con gái trao lần đầu cho ai xong là nó thương người đó lắm, thương sống chết luôn á. Toàn là con gái bị bỏ chứ chưa nghe vụ con gái cho lần đầu xong bỏ người ta bao giờ.
– Ừ tao cũng không biết luôn. Mà chưa có chia tay nha, tao nói vậy thôi, bé nó vẫn im lặng chứ đã nói chia tay gì đâu. – Tôi trả lời.
– Cái đìn địt, thằng ngu này. Nó hãm đến mức vậy rồi mà mày vẫn chưa chịu chia tay? – Đạt lớn giọng.
– Nãy mày kể, tao đang nghĩ nó giống như thiên thần nhỏ vậy á, mà do mày cua khét quá, hình tượng con bé đó trong tao sụp đổ cái rầm. Thôi thì mày cho anh em xin info con đó đi để mai mốt biết đường anh em còn né. – Long hóm hỉnh nói.
– Cảm ơn tụi mày nhiều, tao đỡ rồi. Không sao đâu. Thôi tao về nha, tao mệt rồi. – Tôi cười gượng nói với bọn nó.
– Ê trả tiền mày! – Thằng Nhân nói với theo khi thấy tôi đứng dậy đi ra bãi xe.
– Thôi kệ nó đi, nãy giờ nó có ăn cái mẹ gì đâu, toàn kể không mà. Với nó đang thất tình, cho nó chầu này luôn đi. – Long nói.
Ngoài đường, tôi đi đến đâu cũng thấy các cặp tình nhân đang tay trong tay hoặc là đang đèo nhau đi chơi.
Cảnh tượng ấy khiến cho tôi cảm thấy tủi thân hơn bao giờ hết.
Tối hôm đó, tôi cứ nằm trằn trọc suy nghĩ mãi.
Dẫu sao thì tôi cũng chẳng xứng với người ta.
Vì tôi chỉ là ngọn cỏ ven đường thôi mà, làm sao với được Mây?
Cho dù là Mây có cho “Ngọn Cỏ” lần đầu của Mây đi chăng nữa, thì “Ngọn Cỏ” này cũng chẳng có tư cách gì để mà so sánh với Mây…
Bỗng, tiếng thông báo của Messenger vang lên.
Giờ này khuya vậy rồi mà còn ai nhắn nữa thế nhỉ?
Tôi cầm điện thoại lên, một chút bất ngờ xen lẫn hạnh phúc: Mây chủ động nhắn tin cho tôi trước.
“Anh Khang, anh còn thức không? Em có chuyện này muốn nói với anh”.
Tôi vội ngồi bật dậy trong đêm. Mở điện thoại, lòng tôi lóe lên chút tia hy vọng cuối cùng về việc níu giữ em.
“Anh đây. Có chuyện gì thế Mây?”.
“À, tối mai anh rảnh không?”.
“Sao vậy bé? Tối thì anh sợ không xuống Biên hòa được”.
“Không phải là đi chơi với em đâu. Em tính hỏi anh… anh ở lại nhà em qua đêm được không? Ngày mai cả gia đình em đi chơi rồi, đến tối mốt mới về lận. Nhưng mà ba mẹ không cho em đi theo. Em phải ở một mình, em hơi sợ… ma”.
Tôi đứng hình trong chốc lát.
“Ủa chứ còn thằng kia đâu? Anh tưởng em phải kêu nó ở lại với em chứ?”.
“Thôi, em với ảnh chưa chính thức quen nhau mà, với lại em tin tưởng anh hơn”.
“Em nói thật đi. Em bảo người ta rồi nhưng người ta không chịu chứ gì?”.
“…”
Tôi biết ngay mà, mấy thằng bad boy tụi nó có lắm trò như Dũng (nhân vật trong Mắt Biếc) vậy. Bọn nó hay từ chối con gái lắm. Nhưng mà lần này mày sai quá sai rồi Quân ơi.
Hắn nào ngờ được Mây lại quay sang nhờ tôi.
“Thôi được rồi, em chờ đó, chiều mai anh xuống với em”.
“Ok”.
Mây trả lời cộc lốc khiến cho tôi chả muốn rep nữa.
Tối hôm đó là lần hiếm hoi tôi có thể chìm vào một giấc ngủ ngon trong khoảng thời gian này.
Hôm sau, trong lúc đi ăn sáng với thằng Đạt, tôi bảo nó:
– Ê tao nói dối ba mẹ là tối nay tao qua nhà mày ngủ lại nha. Ba mẹ nghe đến tên mày rồi thì sẽ tin tưởng lắm. Ba mẹ tao mà có gọi thì nhớ nói là tao đang bên nhà mày với lại tao ngủ rồi nha.
– Ủa chứ tối nay mày đi đâu?
– Tao đi… qua Nhà Mây ngủ.
– Mày điên hả? Nó cắm sừng mày vậy, còn đâm đầu vào làm gì? Mày mù quáng quá rồi đó.
– Kệ tao. Coi như việc cuối cùng tao làm cho Mây đi. Nó ở một mình trong nhà tao cũng không yên tâm.
– Ừ, tùy mày vậy.
Vậy là mọi kế hoạch của tôi đã xong xuôi.
Chiều hôm ấy, tôi bắt xe xuống Biên hòa.
Mây hẹn tôi ở một quán cafe quen thuộc mà tôi và em thường xuyên lui tới. Có lẽ, đây sẽ là cuối cùng tôi được đặt chân đến nơi này.
Sau khi tôi ngồi chờ được một lát thì Mây bước vào quán. Chiếc váy đen ngắn và bó sát của em khiến cho vài gã đàn ông trong quán phải liếc nhìn, cho dù là họ có đang đi với người yêu hay không.
Mặc cho em đã đối xử với tôi ra sao, trong mắt của tôi Mây luôn là một cô thiên thần nhỏ.
Tôi hỏi em ngay khi em ngồi xuống chỗ đối diện:
– Sao không tới nhà bé luôn mà phải ra đây chi vậy?
– Ba mẹ em tối mới bắt đầu đi lận.
– À ra vậy…
– Em nói trước, anh chỉ được ngủ chung với em, chứ không được làm gì đâu nha.
– Ơ kìa, dù sao thì tụi mình vẫn chưa chia tay mà. Hôm nay là đêm cuối của tụi mình, chẳng lẽ em không thể đối xử với anh như người yêu một đêm cuối thôi sao em?
– Em xin lỗi… nhưng em không muốn có lỗi với thêm một ai nữa. Em rất sợ có lỗi với anh Quân…
– Ừ vậy thôi. Sau đêm nay, tụi mình chính thức chia tay nhé, để em còn đến với người ta.
Nói rồi tôi cầm lấy tay em xoa nhẹ.
Bất ngờ thay, em hất tay tôi ra rồi lớn giọng:
– Đừng chạm vào người em!
– Ok ok.
Tôi vội rụt tay lại, trong lòng chợt đau nhói.
Không ngờ rằng cô bé dịu dàng với tôi ngày nào, nay lại thay đổi nhiều đến như vậy.
Em vẫn còn là người yêu của tôi, vậy mà lại sợ có lỗi với một người khác? Vậy thì tôi là gì đây, tôi không đáng để người ta yêu thương, người ta chung thuỷ ư? Em làm như vậy thì không có lỗi với tôi ư?
Tối đến, tôi chở Mây về nhà.
Em ngồi cách tôi còn xa hơn cả khoảng cách từ Mặt Trời đến Trái Đất.
Lòng tôi như chết lặng.
Khoảng vài phút sau, tôi và Mây đã về đến khu nhà của em.
– Anh thấy có vẻ như hàng xóm nhìn nhìn tụi mình nhỉ? – Tôi ái ngại nhìn xung quanh rồi quay lại nói với Mây.
– Kệ đi, họ tưởng anh là anh họ của em thôi ấy mà.
Ngay khi bước chân vào phòng, tim tôi bỗng đập nhanh y hệt như những ngày đầu tiên.
Vẫn là căn phòng cũ, nhưng Mây thì chẳng phải là Mây của ngày trước nữa rồi…
Em nằm ngay xuống nệm rồi mở điện thoại lên call video với một ai đó. Trước khi call, em không quên dặn tôi đi tắm và đừng tự ý bước vào phòng trước khi hỏi em.
Tôi chắc chắn rằng em đang gọi cho hắn ta chứ chẳng phải ai khác.
Đây là lần đầu tiên tôi được tắm ở nhà của bạn gái. Lẽ ra tôi phải vui chứ nhỉ? Nhưng sao tôi lại thấy trống rỗng thế này?
Em thì đang vui bên người khác, còn tôi thì đang đau, đau đến tột cùng. Tôi cảm thấy mình cứ như kẻ bất hạnh nhất thế giới vậy.
Làn nước mát từ chiếc vòi sen đang chảy từng dòng, từng dòng trên cơ thể tôi. Hình như nó khiến cho tôi bừng tỉnh lại đôi chút.
“Tại sao mình lại nhu nhược vậy nhỉ? Dù sao nó cũng có yêu thương gì mình đâu? Sao mình không làm liều một phen? Ra hiếp nó phát cho nó chừa!” Tôi thầm nghĩ.
Sau khi tắm xong, tôi chỉ quấn quanh người một chiếc khăn tắm rồi hí hửng đi ra ngoài.
Tôi đứng hình trong giây lát khi mà trước mắt tôi, Mây cũng đang mặc y chang.
– Anh còn đứng đó nhìn cái gì? Bộ chưa thấy em quấn khăn lần nào à? Ra cho em đi tắm nữa. Anh lo mà ngủ trước đi, nhớ mặc đồ vào đó. – Mây nói bằng giọng trách móc nhưng tôi vẫn thấy dễ thương sao sao ấy.
– À… ừ… ok.
Bao nhiêu toan tính và quyết tâm của tôi khi nãy bỗng nhiên tan biến hết. Mây “outplay” tôi đỉnh quá.
Cứ thế, tôi nằm lên giường rồi đắp chăn lại. Tất nhiên là tôi cởi hết chiếc khăn ra rồi, ngu gì mà mặc đồ vào!
Tôi thật sự không có cách nào ngủ được, đầu tôi cứ liên tục nghĩ đến những lần làm tình hạnh phúc với Mây.
Cậu em của tôi nó tự động cương cứng cả lên. Cảm xúc trong tôi bây giờ lẫn lộn thực sự.
Một vài phút sau, Mây bước ra khỏi nhà tắm cùng với bộ đầm ngủ hai dây không thể mỏng và ngắn hơn.
Tôi có thể nhìn rõ hai núm của em lồi ra. Ở dưới, chân váy cũng chỉ đủ để che ngang mông em. Áo ngực thì chắc chắn là Mây không mặc rồi, nhưng còn quần lót thì tôi vẫn đang cố soi xem có hay không.
– Nhìn cái gì hả? Bộ lần đầu thấy à? – Mây lên tiếng làm tôi hơi giật mình.
– À à không, tại trông em xinh quá thôi.
Đúng là không phải lần đầu tiên tôi nhìn thấy em mặc bộ váy đó, nhưng mà hôm nay là ngày mà chúng tôi sẽ qua đêm, chắc sẽ khó cho tôi đấy. Nếu tôi phải nằm với một cô bé sexy, dễ thương như này cả đêm mà không được đụng vào, chắc tôi chết mất.
Em lại chỗ tôi giở chăn ra rồi nằm xuống. Hình như em vẫn chưa phát hiện ra tôi đang không có mảnh vải nào trên người.
Bất ngờ, em quay sang gác một tay lên ngực và một chân lên đùi tôi. Khổ nỗi, cái chân ấy chạm thẳng vào thằng em đang ngóc đầu dậy.
Mây la lên:
– Anh làm cái đéo gì vậy? Sao không mặc đồ vào?
– Tại anh… anh nóng.
Tôi vừa trả lời xong thì Mây quay lưng lại với tôi luôn.
“Đụ má mình chơi ngu vãi, mém xíu nữa được ôm ngủ rồi, vậy mà bây giờ thì đéo được gì luôn”. Tôi nghĩ trong đầu.
Nhưng mà tôi nào đã chịu thua. Tôi đành làm liều quay sang ôm chặt Mây vào lòng, mặc cho em cứ bảo buông ra.
Mây chỉ nói vậy thôi chứ em vẫn để yên cho tôi ôm.
Ở dưới, cặc tôi thì đang cạ cạ vào phần vải mát lạnh của chiếc đầm.
Chợt, tôi kéo hẳn nó cao lên rồi xoa vào lưng trần của Mây, tôi có cảm giác em hơi rùng mình.
Nhưng em vẫn im lặng mặc cho tôi làm gì làm.
Tôi liền kéo họa mi nhét ngay vào giữa khe mông của em. Cảm giác ẩm ướt và ấm nóng quen thuộc lại trở về. Thì ra là em không mặc quần lót cho dù là biết sẽ ngủ chung với tôi, cũng bạo phết!
Một tay của tôi liền choàng qua xoa bụng em. Tôi bảo:
– Anh xoa bụng cho em dễ ngủ nhé.
Mây chỉ khẽ gật đầu chứ không trả lời. Mặt em vẫn quay sang hướng khác.
Tôi nhẹ nhàng xoa đều bụng em, rồi tới bụng dưới, rồi tới vùng kín. Chẳng mấy chốc, một ngón tay của tôi đã tách hai mép lồn em ra và thọc vào từ lúc nào. Mây khẽ rên theo từng nhịp ra vào của tôi, tôi chọc ngoáy, móc rồi cọ xát. Ngón còn lại thì ra sức khều khều hột l*, sau đó tham gia cùng ngón trước để khám phá bên trong “hang” của Mây.
Đột nhiên, Mây rên lớn hơn rồi quay sang ôm tôi. Em bảo:
– Anh ơi, em… ư ư… em nứng… nứng quá.
– Ủa hồi nãy ai đó bảo anh là không được chạm vô người em mà ta.
– Kệ đi, làm mạnh lên anh.
Nghe được câu đó, tôi bị kích thích dữ dội. Tôi ra sức móc cho em rên banh phòng luôn. Lúc này em có thể thoải mái rồi, vì nhà đâu còn ai nữa mà lo.
Ngón tay tôi vào tới đâu là bị bóp chặt lại đến đó.
Mây cũng không chịu nằm yên, em vội vàng nắm lấy cặc của tôi rồi xoa.
Một lát sau, em kéo cặc tôi lại gần cửa mình của em rồi ra hiệu cho tôi bỏ tay ra.
Tôi hí hửng làm theo, nhưng ai ngờ em chỉ chà họa mi dọc theo khe lồn ướt át của em mà thôi.
Vừa chà em vừa rên và nhắm mắt tận hưởng.
Thi thoảng cặc tôi có tách hai mép của em ra rồi chui một nửa cái đầu rùa vào, nhưng chỉ vậy mà thôi.
Lúc này đây cặc tôi đang trở nên nhạy cảm tột độ và nó có thể ra bất cứ lúc nào.
Tôi cố ép hông đẩy tới, em thì vẫn nhấp hông đều đều cho lồn nhả ra nuốt vào cặc tôi. Chẳng mấy chốc, cả đầu khấc của tôi đã bị khe lồn em bao trọn.
Tôi bất ngờ vùng dậy, đè em xuống.
Mây nhìn tôi rồi nói:
– Đừng anh, dừng lại đi mà. Mình chỉ cạ cạ bên ngoài thôi nha? Em không muốn có lỗi…
Tôi dường như không nghe thấy gì cả, tôi vẫn đẩy vào thêm.
Mây lấy tay chặn người tôi lại, hai đùi thì kẹp chặt vào hông tôi không cho tôi tiến sâu hơn.
– Em không muốn có lỗi với ảnh đâu anh. Vả lại anh cũng chưa đeo bao kìa. Mình dừng lại nha anh?
Tôi vẫn im lặng và ra sức đẩy vào, một nửa con cặc tôi đã nằm sâu trong người của Mây rồi.
Em vùng vẫy mạnh hơn. Điều này chỉ khiến cho cặc tôi và lồn em cọ xát với nhau nhiều hơn mà thôi.
Tôi quyết định tăng tốc, dập mãnh liệt vào người Mây mặc cho em liên tục van xin tôi “Dừng lại đi mà, em xin anh” (mặc dù là em vẫn rên). Điều đó chỉ càng làm tôi bị kích thích hơn mà thôi.
Tôi dập đến đâu cũng cảm nhận được lồn em bóp chặt đến đó, cứ như là muốn tôi vào sâu thêm vậy, trái ngược hẳn với lời em nói.
Chợt tôi cảm thấy có gì đó đang tới.
Và đúng thật, tôi đã xuất tinh đầy vào lồn em.
Từng dòng tinh nóng ấm phun thành đợt vào thẳng tử cung em.
Tôi nhấp thêm vài phát cuối cùng trước khi gục xuống người em.
Lần đầu tiên xuất trong, cảm giác thật khó tả. Tôi vừa sung sướng vừa lo sợ em có thai.
“Chết cha, không biết nó có phát hiện không nữa? Mà lỡ Mây có bầu thì chết mình”. Sau cơn phê, mặc cảm tội lỗi và sự sợ hãi dâng lên trong lòng tôi.
– Anh… Anh dừng rồi hả? Cảm ơn anh. – Mây nói trong khi hai mắt của em rưng rưng.
Tôi cúi xuống hôn Mây và không hiểu sao em cũng nhiệt tình đáp trả. Có lẽ em cảm ơn tôi vì tôi đã nghe lời em, giúp em không có lỗi với tên kia chăng? Mặc dù là em vừa chịch tôi và đang nút lưỡi tôi?
Sau đó, tôi cùng em chìm vào giấc ngủ cùng với cảm giác đầy thỏa mãn (à có lẽ mỗi tôi thôi).
Lần này em quay sang phía tôi và ôm chặt tôi ngủ. Chẳng lẽ sau chuyện vừa rồi, Mây nhận ra ôm tôi thì không sao, chỉ có chịch mới là có lỗi thôi? Logic của con gái ngộ nghĩnh nhỉ.
Nửa đêm, tôi chợt tỉnh giấc.
Dù tôi đã đến phòng của em vài lần, nhưng dẫu sao nơi này vẫn là chỗ lạ. Tôi thực sự rất khó ngủ.
Tôi liếc nhìn xuống, Mây đang ôm chặt tôi ngủ ngon lành.
Chẳng hiểu sao, lòng tôi chợt buồn man mác.
Sau hôm nay, em chắc chắn sẽ không còn là của tôi nữa rồi.
Tôi khẽ hôn nhẹ lên trán em.
Bỗng, Mây mở mắt ra mặc dù vẫn còn lim dim.
Em hỏi:
– Anh không ngủ được à?
– Không biết nữa, chắc tại bé họa mi anh nó cứng lên quá, khó ngủ.
– Vậy có cần em giúp không?
– Hả? Em nói sao? Sao giúp được? – Tôi ngạc nhiên.
– Thì tùy anh muốn thôi. Anh nói gì em làm đó, miễn không làm chuyện kia là được.
– Vậy cho anh nhét vào nhé, anh hứa không làm gì đâu. Nhét vào cho đỡ nứng thôi.
Vừa dứt lời, Mây bất ngờ cầm cặc tôi nhét thẳng vào lồn em.
Tôi bất ngờ tột cùng. Không ngờ tôi nói bừa cho vui vậy thôi mà em làm thật. Hồi nãy chẳng phải em vừa khóc bảo không muốn làm tình với tôi sao? Vậy mà bây giờ Mây lại nhét thẳng vô không do dự như vậy, thật khó hiểu. Chắc Mây nghĩ nhét vào mà không nhấp thì không phải là chịch đây mà.
Bên trong em đang hơi khô, bỗng nhiên nó trở nên ẩm ướt ngay sau khi cặc tôi ghé thăm.
“Phê vãi lồn, như vậy thôi là mình mãn nguyện rồi”. Tôi thầm nghĩ.
Sau khi nhét vào, Mây nép sát vô người tôi nằm ngủ.
Da bụng của em chạm vào bụng tôi, còn đùi em thì gác lên hông tôi, trong khi bên dưới thì cặc tôi đang nhét sâu vào trong lồn của em.
Cảm giác trong tôi lúc này thật ấm áp. Dường như hai chúng tôi hòa lại thành một vậy. Cảm giác đau khổ gần như tan biến hết.
Nhưng tôi thề là làm như vậy lại càng khó ngủ hơn.
Họa mi tôi đang ở trong lồn của Mây, bị lồn em co bóp, hút chặt liên hồi, thậm chí còn… cọ xát ra vào nữa.
Quái lạ, sao lại cọ xát được nhỉ? Tôi nhìn xuống thì thấy Mây đang di chuyển hông. Tôi nói:
– Ơ đã bảo chỉ nhét mà?
– Em chả biết nữa, hông em tự di chuyển á anh. Ư… ư…
– Thôi thôi, cứ vậy sao ngủ. Bây giờ vầy nha, ai di chuyển hông thì đứa đó làm chó.
– Ok chơi luôn.
Và kết quả là, cả hai chúng tôi đều phải sủa Gâu gâu.
Tôi và Mây thi nhau dập liên hồi.
Em tăng tốc dần dần rồi đột ngột dừng lại.
– Ủa sao thế em? – Tôi hỏi.
– Quên mất, anh mang bao vào đi đã.
– Ừ ha.
Tôi ngồi dậy, từ tốn mang bao vào.
Mây chịu hết nổi nên hối tôi mang nhanh xong lại đè tôi nằm ra để leo lên. Lần này em nhún điên cuồng, chả lẽ em nó vừa uống phải thuốc kích dục?
Mông em liên tục dập mạnh xuống đùi tôi. Còn bên trong lồn thì cứ ép chặt, ép chặt vào như muốn nuốt trọn con cặc của tôi vậy.
Tôi thò tay lên bóp nhẹ vú em rồi xoa đều.
Em đánh khẽ tay tôi rồi bảo:
– Quay mặt đi chỗ khác, em không muốn anh nhìn.
Vẫn là cái giọng dễ thương ấy, y hệt như những ngày đầu tiên. Tôi chỉ ước gì em là của tôi mãi thôi…
Tôi nói với em:
– Anh không thích quay chỗ khác. Nếu em còn bắt anh vậy nữa thì nghỉ! Không làm nữa.
Mây miễn cưỡng đành phải vừa quay mặt đi chỗ khác vừa dập điên cuồng. Vì nếu không làm nữa thì em chịu gì cho nổi. Mây thà quay đi chỗ khác còn hơn.
Tôi có thể cảm nhận được bên trong em đang siết chặt cỡ nào.
Tôi chịu hết nổi rồi nên đành phải vùng dậy, đè em nằm sấp sát xuống giường rồi kê cặc ngay mông em mà đâm vào.
Mắt của Mây cứ lim dim chẳng biết là đang phê hay đang buồn ngủ nữa.
Tôi cứ thế mà dập thật mạnh, hai mông của em nẩy nẩy vào bụng và đùi tôi nghe “Bạch bạch bạch”.
Tôi tăng tốc dần dần rồi đâm một cú lút cán.
Em và tôi cùng ra.
Tôi đổ gục người xuống và đè lên người em.
Sau một hồi nghỉ ngơi, tôi đứng dậy tháo bao cao su đem đi giục rồi vào nhà vệ sinh rửa họa mi.
Lúc tôi đi ra thì thấy em ngồi ôm mặt khóc:
– Em… em có lỗi… lỗi với anh Quân.
Thật không hiểu, lúc này em vẫn còn là người yêu của tôi, vậy mà lại đi cảm thấy có lỗi với người khác.
Em nhận tình cảm của tôi rồi chà đạp nó, vậy chẳng lẽ em không thấy có lỗi với tôi ư?
Tôi nhìn Mây mà trong lòng vừa xót cho em vừa xót cho bản thân mình.
Tôi không ngờ được rằng, có ngày mình phải lâm vào tình cảnh như thế này.
Mây mở điện thoại lên rồi chỉ tay ra hiệu cho tôi nằm xuống.
Em bảo tôi:
– À ừ anh có thể nào nằm yên được không, em call video cho anh Quân… một lát.
– Ừ, không sao.
Tôi nằm xuống bên cạnh Mây, còn em thì nghiêng người sang một bên để gọi hắn ta.
Vậy là tôi đành phải chứng kiến người yêu trò chuyện tâm tình cùng với một thằng đàn ông khác ngay trước mắt tôi.
Mây chợt oà khóc khi thấy hắn.
– Sao em còn chưa ngủ mà gọi cho anh? Hay là… ủa ủa có chuyện gì hả, sao em lại khóc? – Cái giọng trầm thấy ghét của tên Quân vang lên.
– Em… em không có. Không có gì đâu ạ.
– Em đừng có giấu anh nữa. Đôi mắt của em nói lên hết kìa.
Mây vừa nức nở vừa hỏi:
– Nếu… nếu em làm gì có lỗi với anh thì anh có tha thứ cho em không?
– Tùy chứ, là chuyện gì mới được.
– Em không biết. Em hỏi vậy để xem anh trả lời sao thôi chứ không có gì đâu anh.
– Thật không á?
– Dạ… dạ… ạ thật… ật.
Giọng nói của Mây bỗng nhiên bị ngắt quãng. Em quay lại phía sau trừng mắt với tôi.
Ngón tay của tôi từ lúc nào đã nằm sâu trong cái lồn đang thít chặt lại của em.
Quân ngạc nhiên hỏi Mây:
– Em… em sao vậy Mây? Em đau chỗ nào hả?
– Dạ không có đâu anh… Á á…
– Sao nữa vậy?
– Em… em đau bụng… thôi. Bye anh nha. Em gọi lại sau ạ… ạ…
Ở phía sau Mây, ngón tay của tôi đã chẳng còn ở trong lồn em nữa rồi, mà thay vào đó, là… cặc của tôi.
Tôi ra vào liên tục khiến cho chiếc lồn đầy nước của em cứ phát ra tiếng nhóp nhép. Mây vừa rên vừa bảo tôi:
– Anh… anh không… không mang bao hả?
Tôi dường như không quan tâm đến điều đó. Tôi phang em bằng tất cả sự căm phẫn và đau khổ. Tôi chỉ muốn ra hết bên trong em – cô gái đã chà đạp lên trái tim của tôi. Tôi dành hết tình cảm cho em vậy mà em nỡ đối xử với tôi như thế đấy.
Chợt tôi ghé sát vào tai em và thì thầm:
– Em lên cưỡi anh nhé?
Nói rồi tôi liếm hết vành tai em. Cả cơ thể của Mây bỗng rùng mình rồi nổi da gà.
Bên trong của em lúc này bóp chặt hơn bao giờ hết.
Mây không trả lời tôi, em chỉ vội bật dậy rồi đè tôi nằm xuống.
Ngay khi Mây phóng lên con cặc của tôi, em nhún điên cuồng. Mông của em dập thật mạnh vào 2 hòn của tôi, cảm giác vừa thốn vừa phê.
Em rên rỉ phải gọi là muốn banh cái nhà. Át luôn cả tiếng chuông điện thoại. Ơ khoan? Tiếng chuông?
Tôi liền cầm chiếc điện thoại của Mây lên thì thấy đúng là tên của hắn hiện ra.
Dường như em cũng thấy. Em hốt hoảng giật điện thoại lại, nhưng thật không may cho em rằng tôi đã kịp bấm bắt máy.
Mây bỗng dừng nhấp lại, em lấy một tay bịt chặt miệng tôi, một tay cầm điện thoại áp vào tai. Mặc cho ở bên dưới của em vẫn không ngừng co bóp chặt.
– Alo. Em có sao không đó? Em còn đau bụng lắm không? – Giọng nói trong điện thoại vang lên.
– Dạ không sao đâu ạ.
– Nãy anh thấy em bị nặng lắm cơ mà?
– Ư… ưm…
Mây không dám lên tiếng nữa mà chỉ biết gồng mình để kiềm tiếng rên lại.
Bởi lẽ đôi bàn tay tham lam của tôi đang nhào nặn cặp mông tròn trĩnh của em. Nó ép chặt lồn em vào cái hông đang dập như máy khoan của tôi. Con cặc tôi đâm sâu thật sâu vào lồn em, mặc cho tiếng “Alo. Alo” của Quân cứ vang lên qua điện thoại.
Từng mép thịt bên trong lồn em bóp chặt con cặc của tôi, như muốn hút hết tinh dịch vào.
Mây tắt máy trước khi em và tôi cùng la lên.
Tôi cũng giống như em, lên đỉnh một cách đầy khoái cảm và nhục dục. Tôi bắn xối xả vào bên trong em.
Còn em thì gục hẳn xuống người tôi mà thở. Lồn em co bóp chặt thật chặt để vắt hết tinh trùng còn sót lại từ cặc tôi.
Bất chợt Mây hoảng hốt lên tiếng:
– Khoan? Anh… anh bắn thẳng vào trong hả?
– À ừ…
– Trời ơi anh điên hả? Anh muốn em có bầu sao?
– Anh, anh xin lỗi…
– Anh nghĩ làm em có bầu thì sẽ níu kéo được em hả? Không bao giờ đâu.
Nói rồi Mây nhấc hông lên khỏi người tôi xong nhìn xuống dưới: Cửa mình em đang chảy ra dòng tinh trùng nóng hổi mà tôi vừa gieo vào bên trong em.
– Tí nữa, em đi học về thì anh nhớ mua sẵn thuốc tránh thai khẩn cấp cho em uống đó. – Mây dịu giọng lại khi dặn dò tôi.
– Ok. Anh nhớ rồi.
Tôi thầm nghĩ: “May quá, sẵn nó uống luôn cho cái lần xuất trong hôm qua”.
Mây đứng dậy rồi bước vào trong nhà tắm để sửa soạn chuẩn bị đi học. Vì bây giờ cũng là 5 giờ sáng hơn rồi.
Trước khi đi, em vẫn không quên gọi điện tâm tình với Quân trong khi chẳng hề đoái hoài gì đến tôi, dẫu cho đêm qua chúng tôi vừa mới ái ân với nhau xong.
Tôi thực sự chỉ cần tình yêu thôi.
Tình dục để làm gì chứ khi mà bên trong trái tim của em, tôi chẳng có lấy một vị trí nào?
Ai đó đã từng nói: “Trong thời đại này, tình dục là thứ miễn phí, còn tình yêu lại là thứ xa xỉ”. Tình yêu của em dành cho tôi thực sự chẳng có một tí gì ư?
Tôi thật không hiểu, mình đã làm gì sai? Tôi sai vì tôi quá tốt với em chăng? Mây thậm chí còn tin tưởng trao lần đầu của em cho tôi. Vậy mà, Mây vẫn nỡ trôi đi mất…
6 giờ rưỡi sáng, tôi và em cùng nhau đi ra khỏi nhà.
Tôi thì đi ăn sáng rồi mua thuốc tránh thai cho Mây.
Còn em thì đến trường bằng chiếc xe đạp điện nhỏ.
Nhìn tà áo dài trắng của em tung bay theo chiều gió, tôi chợt bồi hồi nhớ lại tuổi trẻ, nhớ lại 3 năm thanh xuân của mình. Khoảng thời gian ấy thực sự rất đẹp. Thầy cô, bạn bè, sân trường, hàng cây phượng vĩ cùng với những chiếc ghế đá, tất cả đều chưa bao giờ nhạt phai đi trong ký ức của tôi. Đặc biệt là tình yêu ở tuổi học trò, nó chẳng cần đến tình dục giống như mối tình này, nhưng lại hạnh phúc và vui vẻ hơn bao giờ hết.
Hôm nay Mây đi học, em vẫn cười đùa, vẫn nói chuyện với bạn học như bao ngày bình thường khác. Nhưng bạn bè em nào biết được rằng, trong lồn của cô bé thiên thần có vẻ ngoài trong trắng ấy đang chứa đầy tinh trùng của tôi.
Nghĩ đến điều đó, họa mi của tôi bỗng nhiên cứng trở lại.
Xin lỗi các bạn, đang văn vở vãi lồn mà tự nhiên tôi lại nổi máu dâm đãng, tụt mood dễ sợ.
Nhưng tôi phải công nhận, tình dục cũng giúp ta trở nên khuây khỏa và vơi bớt đi nỗi buồn phần nào.
Mới hôm qua tôi còn khóc lóc với lũ bạn ở quán nhậu mà nay tôi đã mỉm cười nhìn em chạy đến trường, mặc cho trong lòng đang lẫn lộn giữa cảm xúc đau khổ, ghen tuông và cảm giác thỏa mãn, hạnh phúc.
Đây có lẽ là lần cuối cùng tôi được ở bên cạnh em.
Buổi trưa hôm ấy, Mây hỏi tôi ngay khi vừa bước vào phòng:
– Thuốc của em đâu?
– Anh mua rồi. Cơ mà anh bảo này, dù gì em cũng uống thuốc thôi, hay là… mình làm phát cuối đi, hết hôm nay là chia tay rồi mà. Đúng không bé?
– Không. Anh điên à? Anh… anh làm gì vậy?
Không để Mây dứt câu, tôi đã xoay người em lại rồi vội lột quần dài cùng quần lót của em ra. Mây chỉ biết chống cự yếu ớt rồi rên rỉ ngay khi tôi đút cặc vào sâu trong lồn của em.
Cảm giác vấy bẩn nữ sinh trong tà áo dài thật sự quá đỗi kích thích. Vạt áo của em tung bay theo từng cú nhấp của tôi.
Lồn em liên tục co bóp như muốn hút chặt con cặc của tôi vào trong.
Tôi vỗ mông em thật mạnh, nó phát âm thanh “Chát, chát, chát” để hòa quyện cùng tiếng “Bạch bạch bạch” mỗi khi tôi đâm lút cán vào em, tạo nên một bản giao hưởng của sự dâm dục.
Tôi bắn nốt những dòng tinh còn sót lại vào bên trong em trong sự kích thích tột độ.
Mây quay lại hỏi tôi:
– Xong chưa cái tên biến thái này? Đưa thuốc cho em nhanh!
Sau khi Mây uống thuốc tránh thai khẩn cấp xong, em lườm tôi bảo:
– Này, có phải thuốc thật không vậy anh? Em nói rồi nha, anh đừng có cố tình làm em có bầu, em không vì việc đó mà quay lại với anh đâu. Có thì em phá.
– Ừ. Thuốc thật. Không phải giả.
Tôi và em tỏ thái độ lạnh lùng mặc dù là vừa giao hợp với nhau xong. Tôi cảm thấy thất vọng về em khi mà em sẵn sàng thốt ra câu “có thì phá” mà chẳng hề mảy may suy nghĩ. Mây à, thật là em có thể máu lạnh đến vậy sao?
Trước khi tôi ra về, em có dặn tôi một câu mà tôi nhớ mãi cho đến tận bây giờ:
– Này anh, em bảo thật với anh điều này, anh nhớ rút kinh nghiệm: Anh đừng bao giờ đối xử tốt với con gái quá. Chúng nó khinh cho đấy, con gái tụi em không thích trai tốt là vậy.
– Ừ.
Tôi nghe mà nhói cả lòng. Bao nhiêu tình cảm tôi đều dành hết cho em. Vậy mà em lại khinh tôi?
Em nghĩ em cho tôi lần đầu, em cho tôi những buổi làm tình thỏa mãn là tôi vui sao? Tôi đâu có cần?
Anh đâu hề đòi hỏi những thứ đó đâu Mây?
Thứ tôi cần thực sự là tình yêu của em.
Chỉ một tình yêu đơn giản, hai người chung thủy ở bên nhau cho đến khi không yêu được nữa thì thôi. Điều đó liệu có khó quá không?
Tôi đóng khẽ cánh cổng nhà em lại rồi lẳng lặng đi ra đường lớn.
Trước khi rời đi, tôi quay lại nhìn Mây một lần cuối.
Em khẽ mỉm cười với tôi. Nhưng tôi biết, đây chẳng phải là tình yêu, vì chỉ có một mình tôi đơn phương em mà thôi. Nụ cười của Mây chẳng qua là để thay thế cho lời cảm ơn tôi vì những tháng ngày tôi ở bên cạnh và chăm sóc cho em.
Đứng ở đầu đường lớn, tôi lấy điện thoại ra bắt Grab để đi tới bến xe Biên hòa. Tôi thề là tôi không quảng cáo cho Grab đâu nhé, vì ở Biên hòa lúc này chỉ có mỗi Grab chứ không có Goviet, Be hay Lalamove gì cả.
Ngồi trên xe của người lạ, bất chợt tôi buột miệng nói:
– Hôm nay có lẽ là ngày cuối cùng em có mặt trên đất Biên hòa này anh tài ạ.
Ông tài xế Grabbike chợt quay lại hỏi tôi một câu tỉnh rụi:
– Ủa? Cậu bị ung thư sắp chết hả?
– Không không, em bình thường mà. Anh hỏi gì kỳ cục thế không biết? Em chỉ là… chia tay bạn gái thôi ạ.
– À à, xuống thăm bạn gái à? Nay chia tay hả? Xuống chỉ để chia tay thôi?
– Vâng anh…
– Chia buồn cùng cậu vậy.
Ngồi trên chiếc xe buýt ngột ngạt, tôi nhìn xa xăm về phía bến xe, trong đầu cố ghi nhớ những hình ảnh cuối cùng về Biên hòa.
Tôi yêu Mây, tôi yêu Biên hòa.
Tôi yêu thành phố này vì nơi đó có em.
Lòng tôi giờ đây bỗng trở nên nặng trĩu.
Mặc dù tôi đã chuẩn bị tâm lý trước cho việc này.
Miệng tôi khẽ lẩm bẩm:
– Mây ơi, em đừng trôi…
Lẽ ra câu chuyện này kết thúc ở phần trước là được rồi, nhưng mà tôi thực sự cảm thấy như vậy là còn thiếu. Vì vậy tôi xin phép được viết nốt đoạn kết của mối tình này.
Sau khi tôi về đến Sài Gòn, cảm giác trong tôi như là vừa trải qua một giấc mơ vậy.
Mọi chuyện đáng lý là cũng khá êm xuôi rồi. Nhưng tôi chả hiểu sao tôi lại quyết định nhắn tin cho gã Quân kia. Tôi điên mất chăng?
Tôi mở đầu như này:
– Chào anh. Tôi là bạn trai của Mây. Tôi biết 2 người có tình cảm với nhau nhưng tôi muốn một sự xác nhận từ anh. Anh có yêu Mây thật lòng không?
– ?
– Anh không cần lo, chúng tôi chia tay rồi. Tôi chỉ muốn chắc chắn rằng anh sẽ đối xử tốt với cô ấy. Vậy thôi.
– Này chú em, anh nghĩ là chú có hiểu lầm gì với anh rồi.
“Hiểu lầm? Hắn nói như thế nghĩa là sao nhỉ?”. Tôi thầm nghĩ.
– Anh nói thế nghĩa là sao? Tôi chưa hiểu cho lắm?
– À thì đúng là anh có cua con bé Mây, nhưng là cua chơi thôi à. Anh đâu biết chú mày đang yêu nó thật lòng đâu? Thôi cho anh xin lỗi nhé, để anh tìm cách giúp tụi em quay lại vậy!
– Anh nói thật ư?
– Ừ, thật chứ sao không! Anh muốn chơi chơi với nó thôi à, chủ yếu lên giường phang nhau thôi chứ yêu đương gì tầm này.
– Ok, cảm ơn vì anh đã trả lời thành thật với tôi.
– Mà sao chú mày quen được nó thế? Kể nghe chơi.
– À chuyện là…
Sau đó tôi kể cho hắn nghe tôi đã gặp em ra sao, yêu em thế nào.
Tôi kể y chang câu chuyện này nè, nhưng tất nhiên là lược bỏ những khúc 18+ và đặc biệt là chi tiết… đêm hôm qua.
Sau khi nghe xong, hắn tỏ ra khá thích thú:
– Mối tình của chú em thú vị đó, vậy chắc 2 đứa phải quay lại với nhau thôi! Để anh giúp chú em.
– Thế thì phải cảm ơn anh rồi.
– Mà này, anh bảo thật nhé, đừng bao giờ đi nói chuyện với tình địch, cho dù người ta có đáng tin đến cỡ nào đi nữa, nhớ chưa?
– Ơ nhưng anh đâu phải là tình địch?
– Thì đại khái là Mây nó thích anh, nên cũng tính vậy. Nói chung là không nên như thế, hiểu chưa?
– Ok.
Tôi cũng phần nào tin tưởng hắn vì tôi thấy hắn cũng có vẻ chia sẻ thật lòng với tôi.
Đột nhiên Quân “tổ lái” sang chuyện khác:
– À mà, tối hôm qua mày có gặp con Mây không?
– À ừ có gặp đi cafe vào buổi tối rồi thôi. Sao vậy?
– Không phải, ý anh là đêm khuya á? Anh biết hết đấy, đừng có đánh giá thấp anh mày. Anh chỉ cần chú xác nhận thôi.
– Sao anh biết hay vậy? Ừ đúng rồi đó, hôm qua em có ngủ lại.
– Vậy thôi à? Thế có làm chuyện ấy ấy không? Anh biết hết nhá! Kể nghe xem nào?
– Thôi. Chuyện riêng tư mà.
– Riêng tư gì, anh đây xơi quá trời con rồi, anh thấy bình thường cả mà. Anh em chia sẻ với nhau tí chứ có gì mà ngại.
– Ừm thì…
Và thế là tôi đành phải kể chi tiết chuyện hôm qua.
Sau khi kể xong, hắn chỉ đọc thôi chứ không trả lời thêm nữa.
Một tiếng đồng hồ sau, hắn vẫn không trả lời.
Tôi bỗng thấy sốt ruột quá chừng.
Linh tính có chuyện chẳng lành, tôi bèn nhắn thêm:
– Anh sao vậy?
– Mây là của chú rồi đó? Đi mà yêu nó đi, liên quan gì anh?
– ???
Tôi thề lúc đó tôi chưa kịp hiểu chuyện gì cả.
Ngay lập tức, Mây gọi điện cho tôi.
Vừa bắt máy, em đã hét lên (tôi viết hoa hết cho nó căng):
– TÔI ĐÃ LÀM GÌ ANH HẢ? ANH NÓI ĐI? TÔI CHO ANH NGỦ LẠI, CHO ANH MUỐN LÀM GÌ THÌ LÀM MÀ ANH LẠI HẠI TÔI VẬY SAO?
– Em à, anh đâu biết là người ta như vậy đâu? Anh tưởng… ảnh muốn giúp chúng ta quay lại chứ. Sao trông nó lại như thế này?
– BỚT NGỤY BIỆN ĐI! THẰNG HÈN! TÔI NGUYỀN RỦA ANH SAU NÀY KHÔNG ĐƯỢC AI YÊU THƯƠNG NỮA! ANH BIẾN MẤT KHỎI CUỘC ĐỜI TÔI VĨNH VIỄN ĐƯỢC RỒI ĐÓ!
– Thôi mà Mây, cho anh xin lỗi, em bình tĩnh lại đi có được không?
– KHÔNG? BÌNH TĨNH CON cặc GÌ ĐƯỢC NỮA? MÀ ANH KHÔNG CẦN PHẢI BIẾN ĐI ĐÂU, TÔI SẼ BIẾN KHỎI CUỘC ĐỜI NÀY CHO VỪA LÒNG ANH! TÔI THỀ TÔI SẼ KHÔNG SỐNG TRÊN ĐỜI NÀY NỮA VÌ NHƯ VẬY TÔI PHẢI HÍT THỞ CHUNG MỘT BẦU KHÔNG KHÍ VỚI MỘT THẰNG RẺ RÁCH NHƯ ANH.
– Mây nghe lời anh, Mây bình tĩnh lại. Em đừng làm gì dại dột nha. Người ta không yêu em thì để anh yêu. Ngoan về đây anh thương nha!
– TÔI ĐÉO CẦN! MỘT NGÀN MỘT TRIỆU LỜI CỦA ANH CŨNG KHÔNG BẰNG MỘT CÂU NÓI CỦA ANH QUÂN!
Em cúp máy gần như ngay lập tức. Trong lòng tôi vừa đau nhói vừa lo sợ cho sự an nguy của em.
Thì ra trong mắt của Mây, tôi chẳng bằng hắn ta một góc.
Tôi vội vàng gọi cho em thêm vài cuộc. Thế nhưng những gì tôi nhận lại chỉ là câu nói “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…” từ Tổng Đài.
Tôi đành phải chạy thẳng qua chỗ ở của tên Quân để nhờ vả hắn. Chẳng phải em bảo một lời của hắn bằng cả ngàn lời của tôi sao?
Ngay khi tôi vừa đến, hắn đã bảo:
– Mày còn muốn gì nữa?
– Anh hãy cứu Mây đi có được không?
– Cứu? Sao mày không cứu nó? Nó giờ là của mày, không liên quan gì tao?
– Tôi xin anh. Anh giả vờ không hiểu có phải không? Bây giờ cả triệu lời tôi nói cũng không bằng một câu của anh? Anh là cả thế giới của Mây đó.
– Mày nói gì?
– Tôi xin anh hãy cứu Mây đi, Mây đòi tự tử đó anh có biết không?
– Thật… thật sao?
– Tôi không biết anh đã nói gì với cô ấy, nhưng mà anh có thể nào xin lỗi Mây rồi nói yêu thương Mây được không? Tôi van xin anh, coi như là tôi bỏ hết lòng tự trọng của một thằng con trai, tôi cầu xin tình địch của mình an ủi người yêu mình. Anh muốn gì tôi cũng làm. Anh đánh tôi, chém tôi cũng được. Tôi chịu hết, chỉ cần Mây được cứu thôi…
Nói rồi tôi cúi đầu xuống một tí. Chẳng hiểu sao lúc này tôi lại lụy tình đến mức như vậy nữa.
Hắn bảo:
– Bình tĩnh đi, không cần phải vậy đâu, để anh gọi nó xem sao. Mày lo gọi cho bạn nó đi.
Sau đấy đúng là Mây không sao thật.
Em được hắn an ủi nên cũng đỡ phần nào.
Thế nhưng Quân chỉ động viên và không trách Mây nữa thôi chứ tuyệt nhiên không đả động gì đến việc yêu đương với em nữa.
Câu chuyện đến đây là dừng được rồi.
Sau đó thì Mây vẫn tiếp tục nói chuyện với tôi như bình thường. Tôi tâm sự và an ủi em mỗi ngày cho đến khi tụi tôi… quen nhau lại.
Công nhận tôi ngu thật.
Tôi yêu em tiếp mà trong lòng luôn nơm nớp lo sợ rằng tên Quân kia sẽ cướp em đi bất cứ lúc nào.
Mà đúng là em bị cướp đi thật. Lần này không phải Quân nhưng mà là bị cướp đi bởi… một thằng khác. Thằng này nhà giàu cực, tôi với tên Quân chắc chỉ là cái móng tay so với nó.
Mối tình kỳ lạ của tôi và thế là tan thành mây khói. À không, chỉ còn khói thôi chứ “Mây” thì cũng chả còn nữa.
Mỗi khi bạn bè tôi nghe được câu chuyện này, họ đều bảo tôi ngu, tôi lụy tình. Có người thì bảo nghe khá kỳ lạ vì chưa bao giờ gặp phải mối tình nào như vậy. Đa số đều cho rằng tôi quá nhọ khi mà được người yêu cho lần đầu xong nhưng vẫn cắm sừng tôi. Tôi phải gọi là Chúa tể của những chiếc sừng luôn rồi.
À nhưng vẫn có một số ít người bảo, tính ra tôi cắm sừng ngược lại thằng kia mới đúng, “outplay” phải gọi là khá đỉnh.
Đứa bạn thân nhất của tôi lại khuyên tôi nên viết câu chuyện này ra, đặc biệt là phải có cảnh 18+, như vậy mới lột tả hết được cảm xúc của tôi cũng như cảnh tôi “counter” cắm sừng lại tên kia. (Chủ yếu nó muốn đọc truyện sex thì có).
Còn bản thân các bạn nghĩ như thế nào? Tôi làm vậy là đúng hay là sai? Rốt cuộc thì tôi bị cắm sừng hay là tôi cắm sừng ngược lại người ta?
Hãy bình luận cho tôi biết nhé.
Chúc các bạn nữ trao lần đầu của mình cho đúng người để không phải hối hận.
Chúc các bạn nam không phải lâm vào tình cảnh trớ trêu giống như tôi.
Câu chuyện đến đây là hết, cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng tôi đến đây.
Và hơn hết, cảm ơn những người bạn đã ở bên cạnh an ủi tôi, giúp tôi vượt qua được giai đoạn khó khăn này.
Viết ra hết thực sự tôi rất nhẹ lòng.
Cảm ơn Mây.
Chúc em một đời bình an.
Tôi không trách gì em cả.
Tạm biệt em, cô gái tôi từng thương.
Tạm biệt.
Tác giả: NK