Những hạt mưa vẫn đan xen hòa lẫn trong từng cơn gió lạnh buốt da, âm thanh của gió của mưa, và tiếng xào xạc của những chiếc lá khô ven đường dường như hợp lại thành một bản hòa tấu lúc như tiếng khóc nhẹ nhàng, lúc như lời trách móc thở than, hờn tủi. Hai vợ chồng tôi lững thững tản bộ dưới ô quanh công viên gần nhà. Công viên này đã được xây dựng từ rất lâu nên cây cối mọc um tùm, nhiều khi che khuất cả tầm nhìn. Dù vậy, rất nhiều cư dân khu tôi sống vẫn chọn nơi đây làm nơi giải trí cuối tuần.
Vợ tôi hôm nay mặc một cái áo hở lưng khoe tấm lưng trắng bóc và một chiếc váy ngắn qua đầu gối lộ ra bắp chân trắng nõn dài miên man. Những lúc thế này tôi lại thích ngắm nhìn người con gái tôi yêu đã năm năm nay. Nàng có ánh mắt mơ màng và một nụ cười e ấp, như thể một bông sen non đang đợi người tới hái.
Bỗng nhiên, từ đâu có một bóng đen thình lình xuất hiện chắn trước mặt vợ chồng tôi rồi lao thẳng vào người tôi. “A… hu… hu… hu” tiếng trẻ con khóc. Hóa ra là một cậu bé tầm năm tuổi nghịch ngợm chạy đâm vào tôi. Vợ tôi vội vàng đỡ cậu bé dậy và phủi người cho nó.
“Nhóc ngoan không khóc nào, ngoan cô thương nhé”.
Ngạc nhiên thay, thằng bé hình như thấy gái xinh liền nín khóc và nhoẻn miệng cười hihi.
Tôi mỉm cười nhìn nàng, trông nàng luôn có vẻ rất vui khi được gần trẻ con. Nghĩ đến đây tôi lại âm thầm thở dài, vợ chồng tôi đã cưới nhau 2 năm nay mà vẫn chưa có dấu hiệu có con dù 2 vợ chồng vẫn sinh hoạt đều đặn. 2 bên nội ngoại đều giục giã muốn có cháu bế mà tôi chỉ dám cười trừ. Có lễ mấy hôm nữa phải đi khám 1 lần xem thế nào.
“Nhóc đi cùng với ai, nhà ở chỗ nào nhỉ để cô đưa nhóc về nào” – vợ tôi dỗ nó.
“Dạ, con đi với bố con ạ. Mà con không thấy bố con đâu hức… hức…” nói đến đây nó lại chực khóc òa lên. Vợ tôi vội dỗ dành nó rồi bế nó lên “để cô đưa nhóc tìm bố nhé”. Nhìn nàng lúc này giống hệt một người mẹ đang giỗ con vậy.
Quanh công viên, từng nhóm thanh niên đang chạy bộ. Các ông, bà lão tập thể dục dưỡng sinh. Dưới gốc cây liễu các cô trung niên đang uyển chuyển nhịp nhàng các động tác thể dục nhịp điệu. Các khóm hoa điệu đà khoe sắc dưới ánh nắng ban mai. Đâu đâu cũng nghe tiếng cười nói, chuyện trò rộn rã. Mọi người sau khi đến đây ai cũng có tinh thần sảng khoái.
Chúng tôi đi loanh quanh một lúc thì thấy một anh chàng đô con đang chạy bộ dọc bờ hồ, ánh mắt dáo dác như tìm cái gì đó. Đứa bé hét to “Bố ơiiiii bố”, anh ta nhìn sang phía này với ánh mắt mừng rỡ. Anh chạy đến gần nhưng khi nhìn rõ chúng tôi, anh sững lại. Tôi thấy ánh mắt của anh chuyển từ thằng bé chuyển sang bên cạnh, phải, đấy là bộ ngực cỡ D của vợ tôi đang căng phồng sau cái áo.
“Phù, con đi đâu bố tìm mãi. Lần sau không cho đi chơi công viên nữa. À mà sao lại đi cùng cô chú này”.
“Cháu nó không tìm thấy anh đâu nên bọn em đi cùng không sợ nó lại lạc mất, trẻ con nó hiếu động lắm” – vợ tôi nhanh chóng giải thích.
“Ha ha, ngại quá làm phiền bọn em quá tại anh sơ ý cứ nghĩ nó chỉ thơ thẩn chơi xích đu. Ai ngờ thằng tiểu quỷ này hôm nay dám đi khám phá cơ đấy” anh quay sang lườm thằng bé “mà mày cũng khôn lắm cơ con ạ, bố mày từ bé đến giờ chưa được cô nào xinh như này bế đâu nhá”.
Nói xong anh ta cười phá lên còn vợ tôi thì ngượng ngùng cười bối rối. Tôi bước lên bắt tay anh, hóa ra anh ta ngay gần chỉ cách nhà chúng tôi mấy trăm mét, cũng thuộc dạng có điều kiện. Vợ anh đã mất mấy năm nay do tai nạn nên giờ đây anh gà trống nuôi con.
“Cô bế chán chưa con, sang bố bế về nào” anh đưa tay đỡ thằng bé từ vợ tôi. Tôi chợt thấy mu bàn tay anh chà nhẹ vào vú vợ tôi khi đỡ con, mồm anh lẩm bẩm mấy chữ “Mềm vãi”.
Không hiểu sao lúc đó tự nhiên chim tôi lại cửng lên khi thấy trai lạ đụng chạm vào người vợ. Dường như sâu thẳm trong tâm hồn tôi đang có một cái gì đó thôi thúc “nữa đi nữa đi”. Tôi vội lắc mạnh đầu để rũ bỏ suy nghĩ đen tối này. Sau khi chào 2 bố con nhà kia, 2 vợ chồng lại theo đường hồ trở về nhà chuẩn bị cho bữa cơm tối.
Nguyệt Ánh từng mơ ước về một căn nhà hạnh phúc như phim Hàn từ thời cấp 3. Và cuối cùng nàng đã thỏa được mong ước ấy. Sau khi lấy nhau, hai vợ chồng tôi đã gom góp tích cóp từng đồng một để mua trả góp căn nhà này. Nhà tôi tuy không phải biệt thự sang trọng gì nhưng cũng khá rộng rãi hơn 100m2 và cao ba tầng. Kết cấu nhà cũng khá phổ thông, tầng 1 từ cửa vào là phòng khách với ghế salon và tivi 42 inch vì tình yêu của tôi với bóng đá, cảm giác nằm dài ra salon, ôm lấy cô vợ xinh đẹp cùng thưởng thức một trận cầu đỉnh cao là một trải nghiệm vô cùng khó quên.
Đi qua phòng khách là đến phòng ăn và bếp thiết kế tối giản với bàn ăn dành cho gia đình và bếp từ. Trên tầng 2, phòng ngủ của vợ chồng và phòng ngủ của khách đối diện nhau. Phòng ngủ được Nguyệt Ánh dồn hết tâm ý trang trí cho thật ấm cúng và lãng mạn. Chiếc giường gỗ lim đẹp tuyệt chính là món quà mà tôi đặt từ Thụy Điển tặng vợ nhân kỷ niệm 1 năm ngày cưới. Trên tường là ảnh cưới của 2 đứa phóng lớn và đóng khung trang trọng. Có lẽ miêu tả sơ qua như vật là các bạn đã có thể tạm hình dung về tổ ấm của chúng tôi.
Bây giờ là 7 giờ tối, 2 vợ chồng vừa từ công viên về và vợ tôi nhanh chóng chuẩn bị bữa tối. Tôi vừa phụ nàng vừa nói chuyện về mấy đứa bạn thân hồi cấp 3 và đại học. Tôi và Nguyệt Ánh học chung nhau từ cấp 3 lên đại học và chúng tôi có một hội bạn thân khá vui, trong đó có Chí Kiên – thằng bạn thân nhất của tôi. Không cuộc vui nào của hội tôi mà không có mặt nó.
Nhưng kể từ khi nó vào Nam làm ăn, bọn tôi đã 3 năm không liên lạc. Sáng nay tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi của nó, báo rằng tối nay nó sẽ bay về Hà Nội. Nó sẽ ở nhờ nhà tôi một đêm để sáng mai về quê thăm bố mẹ. Nguyệt Ánh có vẻ rất hào hứng vì ngày mai là chủ nhật và bọn tôi có thể trò chuyện bên bàn nhậu thoải mái.
Sau khi cơm nước xong xuôi, tôi đi sửa soạn lại phòng ngủ cho khách còn vợ tôi thì đi tắm. Khi tôi đi vào phòng 2 vợ chồng, nàng đang ngồi ở bàn trang điểm sấy tóc.
Nguyệt Ánh dường như là hiện thân của cái đẹp. Dáng người nàng hoàn mỹ đến từng nét nhỏ. Chiều cao 1, 68 m, kết hợp ba vòng uốn lượn gợi lên ham muốn của bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy nàng. Điểm thu hút của Nguyệt Ánh không chỉ là vóc dáng, mà chính là gương mặt nàng. Đôi mắt nàng to tròn long lanh, hàng mi thật dày cong vút, hàng lông mày mảnh mai tự nhiên. Chiếc mũi nàng thon dài, mảnh mai, đôi môi nhỏ hồng, e ấp che đi hàng răng trắng đều như ngọc. Tất cả như điểm xuyến trên một làn da trắng hồng căng tràn sức sống. Tôi nghĩ không một người đàn ông nào gặp qua Nguyệt Ánh mà không nghĩ đến việc chinh phục nàng.
Hồi còn sinh viên tôi và thằng Kiên ở chung một phòng trọ. Nguyệt Ánh thường xuyên sang chơi và ngủ lại với tôi. Vì vậy thằng Kiên và người yêu tôi chẳng ngại ngùng gì cả. Tối đến Kiên đi tập gym hay đá bóng về là đi tắm rồi cứ thế cởi trần ưỡn thân hình cường tráng nằm dài ra chơi game. Trong lúc đó Ánh thì nấu cơm và đợi tôi đi học về. Nàng thường thích mặc những bộ đồ mỏng cho thoải mái với áo phông trắng và quần sóc ngắn.
Nhiều lần tôi bận học hoặc về quê, Kiên sẽ xung phong đưa Nguyệt Ánh đi chơi hoặc đi mua sắm. Tôi cũng yên tâm rằng giao người yêu cho thằng bạn chí cốt thì không sợ trai lạ tấn công. Vì nó đi với người yêu tôi nhiều quá nên ai cũng tưởng Kiên với Nguyệt Ánh mới là một cặp. Cũng đúng thôi vì bên ngoài nhìn vào trai thì cao to đẹp trai cơ bắp cuồn cuộn, gái thì xinh đẹp nữ tính và trông rất gợi tình. Hai người đi với nhau cứ như 1 cặp trời sinh vậy.
Sau này tôi mới nghe vợ thú nhận lại rằng những lần đi chơi riêng với nhau thì Kiên luôn đụng chạm vào cơ thể nàng khi tôi phát hiện nhiều bức ảnh 2 người chụp chung ở quán café hay rạp chiếu phim mà khi đó tay nó ôm eo nàng hoặc thậm chí có ảnh nó hôn vào má nàng, nơi mà đáng ra chỉ tôi mới được hôn.
Kính… coooong.
Tôi mở cửa nhà, trước mắt tôi là một thanh niên cao 1m85 hơn tôi nửa cái đầu, thân hình cơ bắp đẹp như tạc. Đích thị thằng bạn Chí Kiên của tôi chứ còn ai nữa.
“Ôi đm, Kiệt còi. Bao nhiêu năm rồi mà mày vẫn còi như xưa nhể. Haha” – Nó ôm cứng lấy tôi.
“Dm thằng gay này bỏ tao ra, có phải ai cũng to xác như mày đâu”.
“Hehe em Ánh đâu rồi tao nhớ em ấy quá”.
Vợ tôi bước đến cười tươi với nó “chào kiên lâu lắm không gặp, dạo này trông giống soái ca lắm rồi đấy”.
“He he còn còn em thì càng ngày càng ngon ra” vừa nói nó vừa nó bỗng lấy tay vỗ bốp vào mông vợ tôi thậm chí ngón tay còn in in bóp lún xuống cặp mông trắng nõn của nàng.
Nguyệt ánh cười hihi gạt tay nó ra và trêu “to hơn gấu ông không kiên”.
“Anh mà có con gấu như em thì anh chơi cả đêm luôn” kiên cười dê trong khi tay vẫn cố bấu mạnh vào mông cong của vợ tôi. Dù bằng tuổi nhau nhưng Kiên luôn xưng anh với vợ tôi.
Nguyệt Ánh hứ một tiếng rồi quay đít đi vào nhà, Kiên cười ha hả bá cổ tôi.
“Em ấy vẫn ngon vãi ra mày ơi, mày dùng giữ gìn ghê”.
Tôi cười trừ.
“Mày cứ thế này bao giờ mới lấy được vợ”.
“Cần đéo gì lấy vợ, sau muốn có thằng cu nối dõi thì gửi nhờ vợ mày là xong hehe, nhìn cái đít kia thì đẻ con trai là cái chắc” Kiên vừa nhìn chằm chằm vào giữa hai chân thon dài của Nguyệt Ánh vừa cảm thán.
Nguyệt Ánh sắp ra một mâm cơm đầy thịt bò và hàu sống, làm mắt Kiên sáng rực lên.
“Ôi em cho anh ăn thế này thì sáng mai em không xuống được giường đâu Ánh ạ”.
“Hừ, cứ ba hoa. Ông mà khỏe thế thì đi mà bắn vào tường ấy. Tôi k có nhu cầu” Nguyệt Ánh vừa ngồi vào bàn vừa bất mãn nhìn hắn.
Kiên nhanh chân ngồi phịch xuống cạnh vợ tôi vừa nháy mắt với tôi vừa đưa tay ôm rồi xoa vai nàng. Tôi mỉm cười ngồi xuống đối diện 2 người, hic, cứ như mình vào người thừa vậy.
Không hiểu sao ăn cơm xong bỗng Nguyệt Ánh mặt đỏ kéo tôi vào phòng ngủ, miệng nói.
“Hôm nay tôi hơi mệt nên vợ chồng tôi đi ngủ trước nhé”.
Kiên cười mỉm ngồi ở sofa “Nếu Kiệt mệt thì gọi anh vào tiếp sức cho nhé”.
Đóng cửa phòng, nàng thở hổn hển đè tôi ra giường. Tôi cho tay vào trong quần lót của nàng, bên trong đã ướt đẫm từ bao giờ. Không biết lúc ăn cơm thằng Kiên có giở trò gì không nhỉ.
Dương vật của tôi tiến vào, Nguyệt Ánh dạng chân ở dưới người tôi, ngửa đầu, đôi môi khẽ mở, thở ra một chữ vô cùng dâm đãng. “A…” Tuy rất nhỏ, nhưng vẫn bị tôi nghe thấy, tôi giống như bị kích thích, dương vật cứng hơn, bắt đầu dập vào giữa hai chân thật nhanh. Dương vật của tôi mỗi một lần đi vào sâu đều thọc sâu trong lồn nàng, mỗi một lần rút ra đều mang theo rất nhiều dâm thủy, không biết là bởi vì có người lạ ở đây hay không, lúc này đây Nguyệt Ánh nhiều nước hơn mọi khi rất nhiều, dương vật tôi ở bên trong đút vào vài cái cảm giác giống như đi vào đầm lầy ẩm. Mỗi khi đầu lưỡi tôi đảo qua đầu vú Nguyệt Ánh, nàng đều không tự chủ được rất nhỏ run lên, hướng về phía trước đón ý nói hùa ôm vai tôi càng thêm chủ động.
“Vợ ơi anh ra!” 3 Phút làm tình, tôi bắn ra tinh dịch nóng bỏng. Âm đạo vợ tôi co bóp kịch liệt, hai cái tay ôm chặt lấy cánh tay của tôi, lắc eo liên tục, tôi biết, suýt nữa thì Nguyệt Ánh cũng lên đỉnh, nhưng lúc này tôi thật sự lực bất tòng tâm, âm đạo nàng hút mạnh quá không có lúc nào là không bóp chặt dương vật của tôi, bởi vậy mặc dù tôi cố gắng kiềm chế, vẫn như mọi khi lúc nàng chưa lên đỉnh đã bắn ra tinh dịch của mình. Trong nháy mắt bắn tinh vào nàng, tôi tinh tường thấy được trên mặt Nguyệt Ánh thất vọng. Lòng tôi chợt cảm thấy đau nhói.
Nguyệt Ánh đứng dậy đi vào nhà tắm trong khi tôi nằm vật ra giường thở hổn hển. Mệt quá! Đã lâu lắm rồi, cũng cỡ vài tuần rồi chúng tôi chưa quan hệ với nhau. Sự thật mà tôi dù cay đắng vẫn phải thừa nhận, tôi khá là yếu sinh lý. Dù cho tôi đã quan hệ với vợ nhiều lần, nhưng khi vừa đút vào nhấp vài cái là tôi ra out luôn. Nguyệt Ánh tất nhiên luôn yêu tôi cho dù thế nào đi nữa, nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn dằn vặt và tự ti vì không thể thực hiện nghĩa vụ của một người chồng. Một thằng đàn ông không thỏa mãn được người đàn bà của mình liệu có phải không xứng với nàng không?
Sức khỏe tôi đã yếu từ bé, tạng người nhỏ và còi, lại hay ốm vặt. Hồi đi học, tôi luôn bị đám con trai trong lớp bắt nạt, ức hiếp vì thấp bé, nhẹ cân. Tôi thường bị chúng quây lại đánh trong nhà vệ sinh chỉ vì tôi trông nhút nhát, rụt rè và khó hòa đồng. Thực tế xã hội là như vậy đấy, chính là một khu rừng nguyên thủy được phủ lên lớp vỏ hiện đại, hào nhoáng với bê tông và những ánh đèn, nhưng nhìn kỹ lại, vẫn là “Nhược nhục cường thực”, kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu là lẽ bất biến.
Ting…
Dẹp đi suy nghĩ miên man, tôi nhỏm dậy khỏi giường, liếc qua chiếc smartphone Nguyệt Ánh mua cho tôi nhân dịp kỷ niệm 1 năm ngày cưới. Là Kiên. Mẹ cái thằng, đang ở đây mà bày đặt nhắn tin.
Kiên: Alo alo.
Tôi: Sao mày.
Kiên: Tao tưởng hai vợ chồng mày vào phòng phang nhau cơ mà, sao im ắng thế.
Tôi: Làm xong rồi mày.
Kiên: Wtf!! Mới có 10p mà. Mày bị yếu sinh lý à. Cùng phải thôi, con vợ mày xinh như hotgirl thế kia cơ mà.
Tôi: Thì cũng hơi nhanh thật. Mà mày đang làm gì đấy.
Kiên: Hê hê đang lướt facebook em Ánh, mẹ kiếp toàn ảnh hở mông hở vú sexy mà mày cũng cho nó đăng à Kiệt.
Tôi: Con gái giờ đứa nào chả thích sống ảo, vợ tao thích được khen xinh lắm.
Kiên: Chậc chậc, nhìn cặp vú to kiểu sắp bung cúc áo đến nơi rồi ấy.
Tôi: Chuyện, vợ tao mà lại.
Kiên: Haizz đáng tiếc lại vớ phải thằng chồng yếu sinh lý. Hôm nào tao phải dạy cho vợ mày biết thế nào là đàn ông đích thực.
Tôi: Ánh chỉ yêu tao thôi mày, vớ vẩn vợ tao chửi cho đấy cu.
Kiên: Thôi ngủ đê. Lâu lắm anh em mới gặp nhau. Mai làm bữa nướng đê. Bia bọt tí cho sảng khoái.
Tôi: Oke mày.
Tắt điện thoại, tôi mỉm cười nghĩ tới Nguyệt Ánh, nàng rất thích mấy buổi tụ tập tiệc tùng mà từ khi cưới nhau chúng tôi ít có dịp tổ chức.
Tiếng cửa phòng tắm mở, vợ tôi quấn khăn tắm đi ra. Dù khăn tắm che điểm nhạy cảm, dáng người hình chữ S của nàng vẫn lộ rõ sau làn hơi nước. Cặp gò bồng đảo căng mọng bám đầy những giọt nước nhỏ li ti như mời gọi đàn ông. Nàng như một con thiên nga kiều diễm đang khoe ra hết vẻ đẹp mà tạo hóa ban cho. Dịu dàng ôm lấy tôi, nàng mỉm cười: Em yêu chồng nhiều lắm…
8h sáng hôm sau.
Tôi tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon. Tiên nữ của tôi đang thực hiện vài động tác khởi động cơ bản trước khi chạy bộ ở khu vườn phía sau nhà. Nàng mặc chiếc áo croptop màu trắng ôm gọn cặp vú, lộ ra chiếc eo thon trắng nõn nà. Chiếc quần short cũng màu trắng khoe ra cặp đùi dài thẳng tắp. Nguyệt Ánh có thói quen tập thể dục buổi sáng, có lẽ đó là lý do người nàng luôn giữ được vóc dáng quyến rũ, trái ngược với ông chồng lười biếng là tôi đây.
Sau khi khởi động, nàng đi xuống sân sau nhà chúng tôi. Tôi bò dậy, ngó ra cửa sổ để xem nàng chạy. Nhưng ngạc nhiên là, trong khu vườn lại có một người đang hít đất hùng hục. Khi Nguyệt Ánh bước ra, hắn ngẩng đầu lên nhe răng cười với nàng, tôi mới nhớ ra. Thằng Kiên là thằng cuồng vận động mà. Suốt bốn năm đại học, nó không bỏ bất cứ một buổi gym nào. Vì thế, trông nó lúc nào cũng như một con bò tót lực lưỡng vậy.
Sáng nay nó cởi trần, chỉ mặc độc chiếc quần đùi thể thao bó sát bẹn, cả người bóng loáng mồ hôi do vận động mạnh. Kiên cao chắc phải 1m85, đôi vai rộng rắn rỏi, hai tảng ngực vuông vức căng phồng cứng như thép nguội, cả người nó cuồn cuộn cơ bắp, bụng 6 múi hiện rõ. Ở giữa hai cẳng chân to nạc như hai cột đình, chiếc quần đùi gồ lên một cục lớn như minh chứng rõ ràng về sự mạnh mẽ về khả năng đàn ông.
Nguyệt Ánh dường như cũng hơi ngỡ ngàng trước đống cơ bắp này, nàng đã quen nhìn cơ thể phẳng lì của tôi suốt mấy năm qua. Giờ đây đứng trước một con đực hùng mạnh, bản năng của nàng như trỗi dậy. Bạn đang tự hỏi sao tôi có thể biết được suy nghĩ của vợ. Tôi xin thú thật, tôi chính là một người có đam mê mãnh liệt với xu hướng cuckold, hay dịch tiếng việt là xu hướng thích bị cắm sừng.
Xu hướng này có định nghĩa cơ bản là một người đàn ông có đam mê với việc để người phụ nữ có tình cảm với mình, bao gồm vợ, bạn gái hay kể cả mẹ (người đàn ông này hay được gọi là beta male), bị một người khác vượt trội hơn về sinh lý (alpha male, bull) quan hệ tình dục. Dường như sự tự ti do bị bắt nạt từ bé cộng thêm sự yếu ớt về thể chất lẫn tinh thần đã khơi lên trong tôi sự khao khát tôn sùng những người đàn ông với sự hoàn hảo về thể chất cũng như trí tuệ, bao gồm cả khả năng sinh lý. Họ là tập hợp những thứ mà tôi ao ước nhưng không bao giờ có được.
Tôi thẫn thờ nhìn hai người dưới sân. Kiên nói gì đó trêu Nguyệt Ánh khiến nàng cười khúc khích. Ánh mắt của nó lại đảo qua đảo lại, hau háu nhìn cái rãnh sâu giữa ngực nàng. Cặp ngực vồng cao căng mọng dưới ánh nắng ban mai như mời gọi khiến đũng quần Kiên càng lúc càng phồng to hơn.
Kiên bắt đầu khoe khoang cơ thể mình bằng những động tác gập bụng hay hít xà trước mặt Nguyệt Ánh. Tôi nuốt nước bọt qua cổ họng khô khan khi thấy ánh mắt ngưỡng mộ mà nàng dành cho hắn. Để tôi giải thích cặn kẽ một chút về tâm lý ngưỡng mộ những con đực khỏe mạnh này của phụ nữ: Từ nguyên thủy con người sống trong hang. Đám đàn ông đi săn bắn, hái lượm. Đàn bà ở lại sinh con, chăm sóc bộ lạc. Vì thế, Người phụ nữ luôn có thiên chức tìm kiếm nguồn gen tốt nhất để thụ thai, lưu truyền nguồn gen tốt cho thế hệ sau. Và đó tất nhiên là những con đực tốt nhất trong bộ lạc rồi.
Kiến bị côn trùng ăn. Côn trùng bị cóc nhái ăn. Ếch nhái bị lũ rắn ăn. Rắn bị chim ưng, diều quạ tha…
Ngay đến loài sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn là loài người cũng không khác gì hết. Xã hội loài người là một mô hình kim tự tháp, từ đáy là những con người có cấp bậc thấp nhất trong xã hội, lên cao thu hẹp dần, và đứng trên đỉnh chỉ có một người duy nhất mà thôi. Đây là xã hội được cho là văn minh, hoàn hảo nhất, cũng không tránh được quy luật này. Vì thế, tôi cam đoan chắc chắn rằng Nguyệt Ánh, người phụ nữ của đời tôi, đang rỉ nước ướt cả quần chip khi ngắm thằng Kiên khoe cơ thể là điều hoàn toàn bình thường…
…
Còn tiếp…