Nó nhìn theo bóng mẹ nó xa dần mà như muốn khóc. Vậy là nó phải xa mẹ thật rồi. Nhà nó nghèo quá, sống giữa vùng chiêm trũng quanh năm chỉ biết chăn trâu, cấy lúa cũng chỉ đủ ăn. Đằng sau nó là cả một đàn em nhỏ 4 đứa bố mẹ nó cứ tì tì sản xuất. Tất cả trông vào sức khỏe đã gầy mòn của bố mẹ nó và dần dần sẽ là vào nó, một thằng con trai đã bước sang tuổi 15.
Ở thành phố, nó sẽ vẫn chỉ là một cậu ấm yếu ớt. Còn với nơi quê mùa như nhà nó thì thiên nhiên, đồng áng đã tôi luyện cho nó một thứ sinh lực bền bỉ ẩn đằng sau bờ vai đã bắt đầu vạm vỡ, cơ bắp đã bắt đầu lên khuôn trong cơ thể gầy gò, và nước da đen nhẻm dưới làn tóc râu ngô cháy xém. Nó đã bắt đầu phải lao vào phụ việc cho bố mẹ nó kiếm ăn hàng ngày. Đúng ra là nó làm chính nhiều thứ chứ không phải là phụ nữ. Cuộc đời nó rồi sẽ nối tiếp bố nó, rồi nối tiếp con trâu rong ruổi trên đồng nếu không có ngày thứ 7 ấy. Hôm ấy, nó vừa về nhà đang lúi húi bổ củi ngoài sân thì thấy tiếng bố mẹ nó reo vui đon đả:
– À, cô Hường hôm nay về chơi đấy à!
– Vâng, em về thắp hương nhà thờ tổ rồi ghé qua thăm các bác.
– Quý hóa quá! Chả mấy khi anh chị được các cô các chú trên thành phố về thăm. Mấy đứa đâu ra chào cô Hường đi!
Tất nhiên mấy anh chị em nó hiểu ngay tín hiệu ấy. Cả bọn nhao nhao đến chào cô Hường. Nó là anh, lại đang có cái rụt rè của trai mới lớn nên chỉ đứng đằng sau lũ em chào cô. Đúng là cô sống ở thành phố có khác, mọi thứ ở cô đều khác biệt hoàn toàn với những khuôn mặt khắc khổ, nhăn nheo mà nó thấy xung quanh mình hàng ngày. Còn bộ juyp cô mặc cùng đôi giày cao gót đen nhánh cô mang khiến cô trở nên quý phái khác xa với những bộ cánh xanh đỏ mà hắn vẫn thấy lũ con gái trong làng thường mặc. Hắn nhìn như cô như ngây ra cho đến khi giật mình vì bị bố quát:
– Thằng kia! Không xin cô đi!
Nó giật mình. Thì ra cô đang phát quà bánh cho bọn trẻ. Thứ quà bánh này ở thành phố trẻ con đâu có thèm đòi, vậy mà về quê lại thành thứ làm cho bọn trẻ nhà nó nhao nhao hết cả lên. Trước nó cũng thế, nhưng giờ thì nó đã qua tuổi ấy. Có lẽ trong nó đã bắt đầu có những thứ mong muốn mới hơn, cao xa hơn mà một thằng con trai mới lớn như nó chưa thể hiểu hết được. Nhưng nó cũng ngoan ngoãn xin cô. Cô xoa đầu nó:
– Cu Hoàng dạo này lớn quá nhỉ. Giúp được mẹ ối việc còn gì. Năm nay lên lớp mấy rồi nào?
– Chả được cái việc gì cả đâu. Lớn thì chỉ dài lưng tốn vải. Năm nay nó hết lớp 9 rồi cho nó nghỉ ở nhà thôi đi làm còn nuôi em nữa chứ!
Bố nó chép miệng thở dài.
– Đúng là nó cũng chẳng màng đi học. Đi làm sướng hơn, đỡ phải suốt ngày bị ăn mắng vì tội không làm bài tập.
Cô Hường nhìn nó tần ngần. Nó cảm tưởng như ánh mắt cô quét từ đầu đến chân nó. Rồi cô mạnh dạn nói với bố mẹ nó:
– Sao lại để nó nghỉ học được. Anh chị muốn nó khổ mãi như anh chị ạ. Không đi học thì suốt ngày làm thằng hầu cho thiên hạ thôi!
– Thì biết làm sao hả cô…
– Thế nó làm ở nhà thì một tháng kiếm được bao nhiêu tiền cho anh chị?
– Ôi dào! Nuôi được cái thân nó đã là phúc! Thỉnh thoảng người ta gọi đi làm gì hay đi cấy thuê thì được dăm chục thôi.
– Vậy thì thế này nhé! Anh chị cho nó lên phụ việc cho em. Nó lên chỗ em cũng được ối việc. Em sẽ nuôi nó ăn, cho nó đi học bổ túc buổi tối và mỗi tháng gửi về cho anh chị 2 triệu! Được không?
– Trời! Thế thì còn gì bằng hả cô! Thế thì nó đổi đời rồi còn gì…
Câu chuyện cứ thế cuốn đi! Nó biết tính bố nó. Nếu đã quyết thì nó đừng hòng phản đối. Những trận đòn của bố nó vẫn còn khiến nó rùng mình. Nhưng chính bản thân nó cũng thấy háo hức. Háo hức thoát khỏi kiếp sống này. Háo hức đến một miền đất mới. Câu chuyện người lớn càng lúc càng rôm rả. Một viễn cảnh làm bố mẹ nó mát lòng mát dạ được cô Hường vẽ ra. Ở với cô, được cô cho ăn học bổ túc hết cấp 3, rồi cô sẽ cho đi học nghề sau này tự kiếm sống. Lương công nhân thành phố còn tốt chán so với làm ruộng. Lấy vợ, sinh con rồi thành người thành phố. Thế thì đổi đời thật chứ còn gì! Chỉ có điều bố mẹ nó vẫn còn lăn tăn nhưng không dám nói. Cô Hường đã từng có một đời chồng, chưa có con dù đã ngoài 30 tuổi. Bố mẹ cô thoát ly từ lâu rồi thành đạt. Cô sinh ra và lớn lên ở thành phố rồi đi tu nghiệp ở nước ngoài. Rồi đột ngột bố mẹ cô qua đời để lại cả sản nghiệp cho cô cai quản. Từ ngày đó cô thay mặt bố mẹ mình thỉnh thoảng về làng thắp hương nhà thờ tổ, coi như là tri ân hồng phúc của tổ tiên. Cuộc sống của cô ở trên đó ra sao, không ai biết rõ. Chỉ biết là cô và chồng mới chia tay mấy năm trước. Bây giờ, nó đã ở nhà cô, dõi theo dáng mẹ nó liêu xiêu trở về ngôi làng quen thuộc, để lại nó bỡ ngỡ giữa một thế giới khác. Nó chỉ còn văng vẳng bên tai lời bố nó dặn: “Lên đó cố mà nghe lời cô. Không nghe lời lời cô để cô đuổi về thì đừng trách tao!”
… Bạn đang đọc truyện Thiên đường thành thị tại nguồn: https://truyensex18.com/truyen-sex-thien-duong-thanh-thi.html
Cuộc sống nơi thành thị của nó chính thức bắt đầu. Cô Hường nhanh chóng sắp xếp cho nó chỗ ăn ở ngay trong nhà cô. Nhà cô là một căn biệt thự rộng rãi khai trang, trong một khu vực yên tĩnh với vườn cây cảnh được chăm tỉa kỹ càng. Khu nhà chính là nơi cô Hường ở. Nó được xếp vào ở khu nhà dưới dành cho người giúp việc. Ngoài nó ra còn có hai anh nữa là anh Nam và anh Trung, cùng một chị quản gia là chị Vân. Cô Hường giao nó cho chị Vân khi nó bước chân vào làm việc:
– Vân sắp xếp chỗ ở cho Hoàng nhé, nhớ phổ biến nội quy đầy đủ. Mới từ quê lên không quen có gì cứ bảo em nó từ từ.
Nó thấy ấm lòng hơn vì sự quan tâm dịu dàng của cô. Nhờ thế nó thấy đỡ hoang mang hơn giữa nơi xa hoa này. Nó được xếp vào ở cùng phòng với anh Nam và anh Trung. Một căn phòng nhỏ nhắn nhưng rất xinh xắn với đầy đủ nhà tắm và nhà vệ sinh bên trong. Bên cạnh là bếp và phòng ăn cho người giúp việc. Chị Vân ở trên nhà chính chứ không ở khu dành cho người giúp việc.
Nó háo hức muốn bắt đầu xây dựng cuộc sống ở thành phố ngay. Đối với nó đây quả đúng là thiên đường. Ngay cả 2 anh giúp việc anh nào anh nấy cũng khỏe mạnh trắng trẻo chứ không lôi thôi lếch thếch như nó. Còn mọi vật dụng đều trắng bóng, sạch tinh. Ngay cả cái giường nằm của nó cũng là một chiếc giường một gọn gàng với đầy đủ chăn đệm ngồi lên đã thấy sướng chứ đâu như cái giường gỗ ọp ẹp của nó ở quê nằm chung với mấy đứa em lóc nhóc nữa.
– Nam hướng dẫn Hoàng cất đồ rồi cho em nó đi tắm rửa đi. Nhớ dặn em nó mấy việc với người mới đến.
Lúc này, nó mới chột dạ. Cô Hường bỏ tiền ra nuôi nó ăn học trên thành phố đâu phải để nó ngồi chơi không. Nó phải làm gì nhỉ. Cơm nước bổ củi làm ruộng chăn trâu thì nó làm được chứ việc thành phố nó biết làm gì đâu. Người thành phố chắc chắn ăn những thứ thức ăn quê mùa nó nấu rồi. Ruộng trâu lại càng không có cho nó làm. Nó đành mạnh dạn hỏi chị Vân:
– Chị ơi, ở đây em phải làm gì ạ.
– Từ từ đã em, em cứ quen trên này đi rồi chị sẽ sắp xếp công việc cho em. Thôi có gì 2 anh sẽ hướng dẫn em.
Rồi chị nhoẻn cười đi lên nhà. Sao phụ nữ thành phố lại đáng yêu như vậy nhỉ. Ai cũng đẹp, ăn mặc sang trọng, dịu dàng lại hay cười nữa khác hẳn với cái thứ giọng choe chóe rủa xả mà nó thường xuyên phải nghe ở nhà của các mẹ các dì nó. Nhưng nó cũng thấy hơn chờn chờn khi hai anh cứ lặng im nhìn nó chằm chằm. Nó chột dạ. Thôi chết, ở quê nó lớ xớ có trai lạ đến là hay bị bắt nạt lắm. Nó nở nụ cười cầu tài:
– Dạ, em mới lên có gì hai anh chỉ bảo em làm gì với ạ.
Trung và Nam nhìn nhau rồi bảo nó:
– Em vào tắm đi rồi phụ bọn anh mấy việc nhà.
– Vâng ạ…
– Nó nhìn quanh rồi bắt đầu lân la hỏi chuyện…
– Nhà cô giàu quá hai anh nhỉ. Mà các cô hiền thật, ở đây chắc sướng lắm hai anh nhỉ.
– Thôi em đi tắm nhanh đi, sắp đến giờ cơm của cô rồi còn phải dọn cơm cho cô ăn nữa. Mà em hỏi ít thôi. Ở đây tốt nhất em đừng hỏi gì cả, các cô bảo gì thì làm thôi.
Trời! Có gì mà bí mật quá vậy, mới hỏi có tí thôi mà. Nó thầm nghĩ nhưng cũng không dám hỏi tiếp. Nó nhanh chóng đi tắm cho lại người. Nhà tắm thành phố công nhận là đẹp thật, lát gạch men trắng phau, thơm phức. Nó tắm đã đời rồi nhanh chóng vào nhà bếp phụ việc cho hai anh. Mới vào nên nó chỉ lăng xăng làm chân sai vặt và rửa bát. Kể cũng kỳ, mấy việc này sao cô không thuê mấy đứa con gái cho rồi.
Đàn ông như nó làm mấy việc này cho phí ra. Nhưng nó thấy hai anh vẫn cặm cụi làm không một tiếng hay một nét mặt chán nản nào cả mà trái lại đều rất tận tâm chú ý từng tiểu tiết trong công việc. Chắc cô cũng khó tính đây nên hai anh mới phải cẩn thận như thế. Mình cũng phải như thế mới được. Nó nghĩ vậy nên cố gắng chăm chút từng việc của mình. Thỉnh thoảng chị Vân xuống kiểm tra liếc nhìn nó, ra chiều hài lòng. Mà công nhận hai anh khéo thật đấy. Nấu ăn đâu ra đấy, rồi sắp mâm cơm thật đẹp bưng lên nhà trên qua một chiếc cổng sắt ngăn cách. Nó định phụ hai anh thì bị ngăn lại.
– Em mới đến nên tuyệt đối không được lên nhà chính. Em mà không nghe cô đuổi về ngay đấy.
Nghe đến chữ đuổi về là nó rụng rời rồi. Một là ở đây nó quá sướng. Hai là nó sợ đòn roi của bố nó. Thế là nó ăn cơm một mình dưới bếp. Nó thấy hai anh bưng cơm lên trên nhà mãi cả tiếng sau mới quay lại ăn sau. Mấy ngày đầu cứ thế trôi đi yên ả. Ban ngày nó làm việc nhà theo sự phân công của hai anh. Nó dần làm thêm cả việc dọn rác, quét sân, lau dọn khu nhà bếp rồi tưới cây.
Toàn những việc nhẹ hều. Buổi tối nó được đưa đi học bổ túc ở một trường gần nhà cô. Lạ một điều là lớp nó học chỉ có vài đứa cũng toàn dạng từ quê lên giúp việc cho các cô chủ nhà như nó. Ở mấy ngày nó bắt đầu để ý đến một số việc mà với nó hơi khó hiểu. Mấy đứa bạn cùng lớp nó cũng rất khó gần, hỏi gì cũng không nói. Mà mấy cô giáo đều rất nghiêm khắc mấy đứa nó sợ một phép.
Ngoài việc dạy học các cô còn dạy chúng nó phải lễ phép với các cô chủ ở nhà, tuyệt đối nghe lời, và tuyệt đối không hỏi han gì về nhau cả. Làm như bọn nó vào lớp 1 không bằng. Mà đang ngồi trong lớp học tự nhiên có cô giáo khác vào lớp gọi một đứa trong lớp nó ra ngoài là đứa ấy thu xếp sách vở đi theo luôn. Hoặc giả giờ nghỉ giải lao có cô chỉ vào một đứa: “Toàn đi với cô” thì đứa đó lại ngoan ngoãn đi theo…
Thậm chí có hôm hết giờ ra chơi chỉ mình cô về giảng. Mà hôm nào cũng có đứa nghỉ học mà chả bao giờ bị phê bình gì cả. Cô Hường cũng thường xuyên có khách. Mà khách ra vào nhà chính rất tự nhiên. Dường như chỉ có nó là không được lên khiến nó ngày một tò mò, một khát khao được có lần lên nhà chính. Có hôm còn dẫn theo cả một đứa bạo nào đó trong lớp đến và thằng đó cũng được vào, rồi có khi đến sáng hôm sau khách mới về.
Mà trong nhà hóa ra không chỉ có hai anh Trung và Nam. Còn một cậu bằng tuổi nó tên Tùng hôm nó mới đến không thấy mặt đâu hóa ra được ở trên nhà chính suốt mãi hôm sau mới về. Ngoài ra nó thấy 3 người thay phiên nhau hằng ngày có một người trên nhà chính suốt cả ngày đêm đến tận hôm sau, hai người dưới khu bếp. Có khi đang yên đang lành dưới nhà, thì có người lại bị gọi lên nhà chính.
Thậm chí giữa đêm đang ngủ mà bị gọi lên là mấy anh vội vàng lên không một lời càu nhàu. Mà cô Hường chẳng bao giờ gọi quả toàn cho chị Vân xuống gọi. Lần nào chị cũng tươi cười, khi thì bảo ” Trung, cô muốn em lên”, khi thì bảo ” Nam, nhà có khách cô gọi em lên”. Mà nó để ý, mỗi lần bị gọi xong về là mấy anh trông có vẻ mệt mỏi, đờ đẫn lắm, nếu không có việc gì là ngủ luôn. Mà cũng không phải thường xuyên cả hai anh ở nhà. Thường thường buổi tối trước khi đi ngủ là chị Vân xuống sắp xếp:
– Mai Nam đi làm nhé.
– Ở công ty hay ở đâu hả chị?
Hôm thì chị trả lời ở công ty, hôm thì chị đưa cho mấy anh một tờ giấy ghi địa chỉ. Vẫn nụ cười hiền dịu khiến nó mê mẩn ấy. Mà trước khi rời đi bao giờ chị cũng lướt nhìn mặt nó đủ để cho nó hiểu nó đang bị chị hút hồn thế nào. Còn ai được phân công đi làm là sáng sớm hôm sau cặm cụi đi làm có khi cả mấy ngày mới về. Hiếm có dịp cả hai anh cùng ở nhà. Càng lúc nó càng thấy bí hiểm. Bí hiểm như khuôn mặt của mấy anh vậy. Quen quen một thời gian thì mấy anh mới nói thêm:
– Em đừng hỏi nhiều nữa. Trước sau gì em cũng sẽ được phân công công việc như bọn anh. Làm ở công ty hay ở đâu, làm gì các cô sẽ bảo em. Điều quan trọng nếu em muốn ở đây thì phải nghe lời các cô như bọn anh thôi.
Hehe vậy thì dễ ợt! Mấy việc nặng nó còn làm mấy cái việc cỏn con ở thành phố gì mà nó chả làm được. Nó cũng sốt ruột đi làm, ngứa chân tay vì mấy việc vặt lắm rồi. Gì chứ tò mò thì tò mò thật nhưng đang sướng thì tội gì chứ. Căn nhà cô Hường quả là thiên đường đối với nó. Nhưng có lẽ nó chưa biết một thiên đường thực sự đang chờ đợi nó phía sau cánh cổng sắt kia.
Cuộc sống cứ tiếp tục trôi đi. Vẫn là những công việc nấu cơm rửa bát, quét sân nhàm chán nhưng nó không dám từ chối. Chỉ có điều chính nó phải tự nhận với mình là nó béo trắng ra. Ăn ngủ, làm lụng nhàn nhã khiến cho cơ bắp nó như nhão ra, thay vào đó là thứ da thịt mỡ màng của bọn trẻ thành phố bắt đầu xuất hiện ở nó. Nhưng điều khiến nó khổ sở nhất chính là những người phụ nữ ra vào ngôi nhà này.
Ở quê nó các mẹ các chị chân lấm tay bùn, nói năng chỏng lỏn nhưng cái tuổi mới lớn cũng đủ để nó biết tò mò ngóng nghe tiếng nước chảy mỗi khi chị nhà hàng xóm tắm gội. Chỉ thế thôi. Rồi thì nó cũng như bao đứa con trai khác biết thấy thích khi sờ vào cu mình, làm cho nó cương cứng lên, rồi dần dần là biết tự sục cu đến khi như có luồng điện chạy dọc người và sự phun trào khiến nó nhắm nghiền mắt, người giật giật.
Nhưng ở đây, sao phụ nữ lại đẹp như vậy. Đẹp từ vóc dáng, từ nước da, mái tóc. Từ cách ăn mặc bao giờ cũng tôn cao bộ ngực và cặp mông. Đẹp từ bộ móng chân móng tay được mài dũa và đánh màu cẩn thận. Đẹp từ những tiếng bước chân dưới giày cao gót mà mỗi lần nó nghe thấy như dội vào lòng nó những xúc cảm rất khó diễn tả. Nó rất sợ bị phát hiện ra những điều ấy nên chỉ dám lén nhìn nhưng con cu nó thì không lừa dối nó bao giờ cả.
Luôn cương cứng mỗi khi nó nghĩ đến những hình ảnh ấy. Nó khát khao được một lần chạm vào những thân thể ấy. Được một lần nhìn thấy những chiếc quần lót thực sự đang ẩn hiện sau làn mông kia. Và được một lần nhìn thấy những cơ thể tuyệt mỹ ấy. Khi những bức xúc ấy lên đến đỉnh điểm thì nó như được trời ban cho cơ hội. Hôm ấy chị Vân đem một giỏ quần áo đến cho nó và nói:
– Từ giờ em nhận thêm việc giặt quần áo cho cô với chị. Máy giặt em biết sử dụng chưa.
– Dạ em biết rồi chị ạ, em vẫn giặt quần áo cho 3 anh em em mà. 2 anh hướng dẫn em rồi.
– Tốt, giặt rồi phơi đi.
Nó ngoan ngoãn đem giỏ quần áo của hai người phụ nữ về phía nhà giặt. Việc sống gần với hai người phụ nữ đẹp làm lòng nó bắt đầu dấy lên những cảm giác sợ sệt, nhưng tôn sùng đang hình thành. Nó cúi mắt nhìn xuống đống váy áo mà lòng thấy xốn xang. Hôm nay nó được sờ vào quần áo của cô và chị ư. Thật thích quá. Nó cẩn thận, nhẹ nhàng đặt từng chiếc váy vào buồng máy giặt.
Ôi, những bộ quần áo làm nó lóa mắt hàng ngày đang ở trong tay nó. Sao mà mềm thế, mượt thế. Lại cả cái mùi quần áo cũ còn vương mùi nước hoa thơm nức quyến rũ khiến nó không thể kìm được việc hít thật sâu buồng phổi của mình. Rồi nó không tin vào mắt mình. Dưới đáy giỏ có đến 3 chiếc quần con con. Nó biết đấy là gì. Ở nhà mẹ nó vẫn treo đầy dây phơi cái thứ quần cháo lòng, rách tả tơi nhiều khi bố nó phát ngứa mắt chửi đổng.
Còn đây, đây thực sự là những mảnh vải bé nhỏ, mượt mà đáng yêu vô cùng. Nó không chịu nổi nữa. Dáo dác nhìn trước nhìn sau nó vội giấu cả 3 chiếc quần trong người rồi chạy nhanh ra nhà vệ sinh. Nó chui vào nhà vệ sinh, đóng cửa, rồi trân trân ngắm 3 cái quần ấy. Nó ao ước hằng ngày, tưởng tượng hàng ngày những viền in trên cặp mông của cô hàng ngày là gì.
Thì đây, nó đang cầm trên tay đây. Một chiếc quần ren đen, một chiếc quần hồng, và một chiếc màu trắng. Nó áp cả mặt nó vào 3 chiếc một lúc mà hít hà. Rõ ràng có một mùi ngai ngái khó tả nhưng nó cứ hít mãi, hít mãi. Rồi nó sực nhớ ra, cái quần này vị trí ở đâu trên người những người phụ nữ. Nó run rẩy lần giở từng chiếc đáy quần lót lên.
Chiếc màu đen, nó sục mũi vào hít hà cái mùi ngái sâu đậm hơn hẳn là chỉ ngửi ở ngoài. Nó phát hiện chiếc màu hồng thì có thêm một vệt sậm sậm ở đáy quần lót. Nó chưa biết từ đâu mà ra, nhưng nó cảm nhận thêm vị khai mặn ở nơi đó. Còn chiếc quần trắng, nó thấy rõ thêm một vệt vàng đậm, và nó biết chính xác đấy là thứ gì. Nó khẽ nhăn mặt nhưng cứ trân trân nhìn vào cái vệt vàng ấy.
Rồi không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà nó quyết định làm một việc tày trời. Nó cởi quần áo của mình ra. Con cu của nó đang cương cứng. Nó mặc chiếc quần đen vào. Nó cảm nhận cái đũng quần cọ vào cu như thể nó đang được chạm vào nơi chiếc quần hàng ngày cọ xát. Chiếc quần hồng, úp mặt vào hít hà, rồi ngậm cả vào mồm. Nước miếng nó ứa ra rồi nó nuốt ngược trở lại.
Cuối cùng, nó lộn chiếc đáy quần trắng. Bản năng của nó mách bảo chiếc đáy quần này đang lưu giữ những gì từ đâu ra. Rồi không hiểu ai bảo nó, nó muốn được thực sự úp mặt vào những nơi linh thiêng ấy. Lưỡi nó tự động thè ra. Nó liếm đũng quần từ trước ra sau. Liếm cho ướt nhẫy cái đũng quần lót đàn bà. Lúc này nó cảm nhận được rõ ràng cái vị giác ngai ngái, khai mặn, thum thủm đang hòa quyện vào nhau rồi thi nhau nhảy múa trên bề mặt lưỡi nó.
Nó như phát điên càng úp mặt vào, liếm láp, rên rỉ, và cuối cùng là nuốt sạch. Tay nó vô thức vuốt ve con cặc của mình qua làn quần lót nó đang mặc. Rồi một cơn sướng khoái trào đến với nó. Nó như ngừng thở cảm nhận từng dòng tinh vọt ra khỏi con cu nó bắn khắp nơi trong nhà tắm. Chưa một cơn sướng khoái nào trong đời nó thấy sướng như lần này. Nó không hề biết rằng cô Hường và chị Vân đang thấy được hết nó đang làm gì. Mọi ngóc ngách ngôi nhà này đều được gắn camera. Cô Hường nhếch mép:
– Cứ sướng đi! Rồi mày sẽ phải hối tiếc và ước gì chưa bao giờ gặp bà! Em đi được rồi đấy Vân. Đã đến lúc chúng ta có thêm một con chó rồi!
Đúng cái lúc nó cảm thấy rã rời, cơn sướng bắt đầu thoái lui thì nó thấy cửa phòng bật mở. Chị Vân đã dùng chìa khóa riêng. Không còn vẻ hiền dịu thường ngày, chỉ còn cặp mắt sắc lạnh nhìn nó:
– Thế này là thế nào?
Nó đờ người! Nó rơi vào một hoàn cảnh quá khủng khiếp. Nó còn có thể biện minh gì đây. Nó chưa kịp định thần thì đã ăn trọn một cái tát nảy đom đóm mắt!
– Đồ mất dạy. Tao bảo mày đi giặt quần áo mà mày làm cái trò mất dạy này à! Mày nhìn lại mày xem!
Nó hoảng loạn như sắp khóc! Rồi nó liên tiếp lĩnh trọn những cú tát nảy lửa vào mặt. Rồi chị Vân túm đầu nó dúi dụi. Nó khuỵu xuống:
– Mày nhìn đi! Nền nhà tắm nhà này sạch sẽ là vậy mà mày cho những thứ dơ bẩn này khắp nơi à! Tao đánh mày chết!
Rồi liên tiếp là những cú đạp bằng gót giày của chị đau nhói lên người nó. Nó chỉ biết kêu la vì đau mà không thể nói gì.
– Đủ rồi, Vân!
Cô Hường đã có mặt từ đằng sau Vân từ lúc nào. Nó sợ chị Vân một thì còn sợ cô Hường 10!
– Cháu có gì để nói không?
Nó lúc này mới có thể ngẩng đầu lên được. Từ tư thế đang khuỵu gối này nó thấy hai người phụ nữ đẹp đang đứng sừng sững trước mặt nó trong nhà vệ sinh. Nó chỉ còn biết lắp bắp:
– Cháu xin cô tha cho cháu, lần sau cháu không dám thế nữa ạ!
– Lại còn có lần sau nữa à?
– Không không cô ơi cháu không bao giờ dám làm thế nữa đâu ạ!
– Cô e là cô phải trả cháu về cho bố mẹ cháu thôi. Cô không thể chứa loại như cháu trong nhà được!
Đó là điều khủng khiếp nhất với nó lúc này. Phải từ bỏ cuộc sống nhàn hạ đang có, và nhất là bố nó sẽ không tha cho nó. Bố nó sẽ giết nó mất vì cái tội này! Như một thứ phản xạ, nó khóc rống lên! Bốp! Lại một cái tát nảy lửa nữa dành cho nó!
– Câm miệng…
– Chị Vân quát lên. Nó im bặt!
– Thôi, lên nhà!
Nó không thể ngờ lần đầu nó được lên nhà chính lại ở trong tình huống dở khóc dở cười này. Nó đi theo cô Hường và chị Vân trong bộ dạng không thể thảm hại hơn. Trên người nó chỉ còn độc một chiếc quần lót phụ nữ đen. Con cu nó vì sợ hãi, lại vừa xuất tinh đang teo nhỏ như trái ớt tiêu trong đó. May mà không ai ngoài hai người nhìn thấy nó. Mà hai anh Nam và Trung đâu nhỉ! Nó bước vào phòng khách nhà cô và há hốc mồm kinh hãi. Kinh hãi không phải vì sự xa hoa của nó mà vì ở hai góc salon, chính là Nam và Trung. Trần truồng, cổ có một vòng xích như xích chó, đang quỳ gối ở đó! Nó chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì hét lên đau đớn sau một tiếng vút khô khốc! Không hiểu từ lúc nào trên tay chị Vân là một cây roi da bắt đầu quất lên người nó. Nó chịu được vài roi thì bắt đầu đổ gục xuống sàn, rên rỉ.
– Quỳ xuống! Không nhìn thấy hai con chó kia đang quỳ à!
Vút… Lần này, sau tiếng á thảm thiết nó hiểu ít nhất nó phải làm gì để không tiếp tục ăn roi nữa! Nó quỳ mọp. Lúc nó ngẩng lên thì thấy khuôn mặt cô Hường. Trái với vẻ lạnh lùng từ lúc trước, cô ân cần hỏi nó:
– Cháu có đau lắm không?
Nếu ở quê là nó sẽ buông một câu chửi đổng. Hỏi gì mà kỳ vậy. Nhưng nó không dám. Nó chỉ lí nhí:
– Dạ có ạ!
– Sao cháu lại làm những việc tồi tệ như vậy. Cô thật thất vọng quá.
Thực sự thì Hường chẳng hề thất vọng. Mà đó chính là cái đích mà nàng mong muốn hướng tới mỗi khi muốn đưa một thằng bé vào thế giới của nàng.
– Cô ơi cháu xin cô tha tội cho cháu! Cháu xin cô đừng đuổi cháu về bố cháu sẽ giết cháu mất.
– Cô làm sao có thể để cháu ở lại sau chuyện này. Cô đã hứa với bố mẹ cháu cho cháu lên đây đi làm và ăn học. Vậy mà…
– Cháu lạy cô cô ơi!
– Lạy này! Đồ mất dạy…
– Vân lại tiếp tục vai trò của mình bằng một cú đá thấu tim gan nó!
– Từ từ đã em! Để xem liệu ý cháu nó thế nào! Hoàng này. Cháu thực sự muốn ở lại đây à?
– Vâng, cháu xin cô ạ…
– Nó như thấy có tia hy vọng đang lóe lên.
– Muốn ở đây sao không ngoan ngoãn mà hư vậy. Cô sẽ cho cháu cơ hội ở lại, nếu cháu chấp nhận làm những điều cô nói sau đây!
– Dạ, dạ cô nói đi ạ, cháu xin làm hết!
– Đừng có nói như vậy. Cháu còn chưa biết đấy là việc gì cơ mà! Cô sẽ cho cháu ở lại, nếu cháu chấp nhận… như hai đứa kia!
Nói rồi Hường hướng mắt về Trung và Nam. Lạ chưa, hai đứa đang quỳ mọp đầu xuống đất, run rẩy!
– Cô ơi sao hai anh ấy lại phải làm như thế ạ!
– Ồ, vì hai đứa nó là nô lệ ở đây!
– Nô lệ…
Nó lắp bắp nói lại mà như không tin vào tai mình. Nó tưởng đang lạc vào một thế giới xa xưa đâu đó nó học trong sách.
– Đúng! Nô lệ của cô, của chị Vân, và của nhiều bà chủ khắp nơi nữa!
– Nhưng… một nô lệ thì phải quỳ thế kia bao lâu hả cô…
Nó thật sự hỏi rất thật, vì đầu gối nó bắt đầu mỏi dừ rồi!
– Hahaha… Một câu hỏi thông minh đấy. Nhưng quỳ thế kia chỉ là những việc nhẹ nhàng nhất thôi. Cô chắc là hai đứa nó ước được quỳ như thế mãi để khỏi phải làm những việc khác! Có đúng không bọn mày!
Trung và Nam im thin thít vì sợ hãi. Chúng nó ước gì Hường không nghĩ ra trò gì để thử thách chúng nó bây giờ.
– Thế thì các anh ấy phải làm gì hả cô?
– Việc đó cháu không cần biêt! Cháu chỉ cần biết, là nô lệ, khi bọn cô muốn cháu làm gì cháu phải làm. Không được phép từ chối, dù là việc gì đi nữa. Mỗi việc quỳ thế này một lúc nó đã thấy kinh khủng lắm rồi mà còn cả những việc kinh khủng hơn, làm sao nó có thể làm được:
– Cháu, cháu sợ là cháu không làm được cô ạ!
– Cái đó cô không ép! Cháu có thể ở lại và như vậy. Hoặc cô cho cháu về với đầy đủ lý do chính đáng!
Nó rùng mình!
– Cô ơi cháu không có lựa chọn nào khác hả cô!
– Lựa chọn điều gì hay không hoàn toàn phụ thuộc vào cháu.
Nó biết thế là chẳng còn sự lựa chọn nào cả! Nó gục mặt!
– Cháu, cháu xin ở lại cô ạ!
– Hahaha! Có thế chứ! Nhưng cháu nghe rõ đây. Hôm nay cháu đã làm một việc tày trời, đó là xuất tinh mà không hề được phép của cô. Hai đứa này bao giờ cô thưởng cô mới cho xuất tinh mà phải làm việc cật lực lắm mới được thưởng như vậy. Cho nên chắc chắn cháu hôm nay phải bị phạt đã. Cô muốn chắc chắn rằng sẽ không bao giờ cháu dám làm như vậy nữa. Tất nhiên, trong nhà cô có camera theo dõi các cháu, nhưng cô muốn cháu nhớ lấy để kể cả khi cô không theo dõi thì vẫn không dám. Đứng dậy!
Nó lóp ngóp đứng dậy!
– Quay người lại, cởi quần lót của cô ra!
Nó tần ngần nhưng rồi cũng ngoan ngoãn cởi. Nó đang trần truồng đứng trước 2 người phụ nữ.
– Làm con chó cô xem nào! Nó không hiểu làm con chó là như thế nào thì chị Vân nhắc…
– Là quỳ xuống, đồ ngu.
– Rồi, bò xuống nhà vệ sinh lúc nãy mày làm mấy trò mất dạy đi!
Nó cảm thấy cơn nhục nhã bắt đầu dâng lên. Nó đau xót trong tình cảnh này. Già mà nó biết kiềm chế. Nhưng làm sao có thể kiềm chế được chứ. Nó lồm cồm bò từ nhà chính, qua sân, rồi hướng về phía nhà vệ sinh. Nó nghe tiếng giày cao gót của hai người đang lộp cộp theo sau. Khi nó dừng lại, nền nhà vệ sinh vẫn ẩm ướt vương vãi tinh dịch của nó bên cạnh hai chiếc quần lót. Vân cúi xuống nhặt hai chiếc quần lót.
– Đồ khốn kiếp! Quần của bọn tao mà mày dám để dính thứ dơ bẩn này à. Đã thế bà cho mày biết!
Nói rồi nàng vò hai chiếc quần lót, lau hết chỗ tinh dịch trên nền nhà, trên bồn cầu rồi túm tóc nó khiến nó há miệng. Nhưng nó chưa kịp kêu la thì đã bị tọng hai chiếc quần lót đó vào mồm! Khi con cặc đã hết hưng phấn, thì việc ngậm quần lót đàn bà trộn lẫn với cái thứ mùi giống đực hôi tanh của nó làm nó lợm giọng. Nó như trào nước mắt!
– Vừa nãy tao thấy mày thích lắm cơ mà! Sao bây giờ kêu rên vậy!
Cùng lúc đó là trận mưa roi lên người nó. Lúc này không phải chỉ mình Vân mà cả Hường cũng cầm roi da tự lúc nào quật thật lực lên người nó. Mồm nó chỉ ú ớ không thể kêu to nhưng nước mắt thì tuôn rơi. Nó quằn quại trong mưa đòn. Người nó nổi dần những vết chằng chịt.
– Còn dám nữa không! Còn dám nữa không!
Nó chỉ biết vừa khóc vừa lắc đầu quầy quậy! Cảm thấy đã đủ. Hai người dừng lại. Hường ngồi xuống, rút hai chiếc quần lót ra khỏi miệng nó. Lại một giọng dịu hiền hỏi nó:
– Cô có thể tin là cháu sẽ không bao giờ tái phạm nữa chứ?
– Cháu không dám nữa cô ơi!
– Ừ, cô cũng nghĩ vậy. Nhưng mỗi lần cháu định thủ dâm mà không có sự cho phép của cô thì hãy nhớ đến trận đòn này! Cô sẽ không tha cho cháu đâu.
Nó rùng mình. Rùng mình nếu phải ăn một trận đòn như vậy! Nhưng còn rùng mình hơn vì còn gì khốn khổ hơn là sống bên cạnh những người đàn bà này mà không được phép thủ dâm! Nó sẽ thành con thú vì cuồng loạn mất!
– Nhưng đổi lại, nếu cháu ngoan và biết vâng lời, thì thỉnh thoảng các bà chủ sẽ chiếu cố mà cho cháu xuất tinh.
Cô tin chắc đấy sẽ là những lần xuất tinh cả đời cháu không quên được. Nó hiểu. Mới cách đây 1 giờ thôi nó đã được tận hưởng rồi. Nếu bị cấm xuất tinh rồi cho xuất tinh thì không biết còn sướng đến mức độ nào nữa. Lòng nó ngổn ngang. Nửa sợ hãi, ước gì mình đừng rơi vào chuyện này. Nửa còn lại bắt đầu chấp nhận và tự hứa với mình sẽ phải cố gắng để được ở lại nơi thành thị này.
– Thôi, đến giờ ăn rồi. Từ hôm nay cô cho cháu lên nhà chính.
Nói rồi Hường quay bước. Còn Vân chỉ chờ thế tròng vào cổ nó một chiếc vòng xích, rồi cứ thế cầm sợi dây xích kéo nó đi theo. Nó không dám đứng lên đi, mà vẫn chỉ bò lồm cồm theo đến phòng ăn. Lúc này Trung và Nam đã chuẩn bị đồ ăn trên bàn xong. Vân nắm tóc nó rồi chỉ vào gầm bàn ăn:
– Chui vào kia, rồi nằm ngửa ra!
Nó không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Ừ thì nó phải làm theo lời các cô. Nhưng làm sao lai có thể có những mệnh lệnh càng lúc càng kỳ quái như vậy được. Nhưng nó không dám trái lời. Nó nằm ngửa dưới gầm bàn ăn. Nó thấy cặp chân thon của cô Hường ở cạnh bàn ăn rồi cô ngồi xuống ghế. Rồi chị Vân cũng ngồi đối diện với cô Hường. Giữa chân hai người chính là nó đang nằm ngửa! Rồi nó thấy Trung và Nam lăng xăng xung quanh, chắc là lấy cơm, rồi tiếng nhai đồ ăn chóp chép. Nó còn đang nghe ngóng thì đột nhiên cô Hường đặt giày lên mặt nó. Cô cứ vừa ăn vừa di giày khắp mặt nó. Nó cảm nhận cát bụi đang lạo xạo trên da mặt nó, vờn qua mắt nó. Phía bên kia, chị Vân chỉ đơn giản là đặt chân lên ngực nó. Nhưng cái gót giày của chị khiến nó đau xé da thịt. Nó há miệng định kêu la thì chưa kịp kêu, cô Hường đã tọng nguyên gót giày của cô vào miệng nó rồi cứ thế sục sạo trong miệng nó. Có lúc cô lại tọng cả mũi giày vào miệng nó nữa. Cứ thế bữa ăn của cô là cuộc hành xác với nó. Nhưng không hiểu sao, dù đang đau đớn như vậy nhưng khi nhìn thấy hai cặp chân thon đang hành hạ nó lại cảm thấy một cảm giác sung sướng cứ len lỏi. Con cu của nó lại cứng dần. Rồi nó không tin vào mắt mình. Cô Hường và chị Vân không phải đang ngồi trên ghế nữa và đang ngồi lên mặt của Trung và Nam. Đúng hơn là Trung và Nam đang ngồi dựa vào ghế, mặt đặt vào ghế rồi ngửa mặt lên. Còn hai người phụ nữ thì đang ung dung đung đưa trên hai cái mặt đó. Thỉnh thoảng họ khẽ nhích cho hai đứa thở nếu hai đứa giãy giụa rồi lại ỉn cả cặp mông của mình phủ kín lấy chúng. Lúc này cả hai đã tuột giày. Thay vào gót giày và đế giày là 4 chiếc lòng bàn chân cứ thay nhau trườn qua lưỡi nó, quét dọc từ gót chân đến từng kẽ ngón chân. Đôi lúc hứng chí, mỗi người đều dùng một ngón chân cái chọc sâu vào miệng nó khiến miệng nó bị banh rộng ra hết cỡ. Mùi mồ hôi chân khiến nó lại lợm giọng. Nhưng mỗi lần nó có phải xạ định ọe thì sẽ bị mấy bàn chân ấy đánh tới tấp khiến nó không dám. Rồi bữa ăn kinh khủng ấy cũng trôi qua. Bây giờ nó đã hiểu mỗi lần ăn trưa tại sao mấy người dưới chỗ nó phải lên phục vụ.
– Sao, lần đầu cô cho hầu liếm chân thấy thế nào?
Nó sợ, nó không dám nói là kinh khủng lắm!
– Nói!
– Cô ơi, cháu mỏi miệng mà mùi kinh lắm ạ!
– Đúng! Cô cho cháu hầu hạ không phải để cháu được hưởng sung sướng. Cháu sẽ còn đau mỏi không chỉ mồm, và còn nhiều thứ mùi kinh khủng nữa cháu sẽ được nếm trải!
– Cô ơi, thế thì làm sao cháu chịu được ạ!
– Tốt hơn hết là cháu nên chịu. Vì nếu cháu không chịu thì cháu không biết được điều gì sẽ chờ đợi cháu đâu!
Nó lại hoảng sợ khi nghĩ đến những sự trừng phạt mà nó sẽ phải nhận.
– Rồi cháu sẽ phải học cách hầu hạ thật tốt để các bà chủ hài lòng. Cháu nên nhớ, chẳng phải tự nhiên mà cháu được ăn ngon mặc đẹp ở đây. Nhiều bà chủ trả tiền cho cô để cô nuôi lũ nô lệ cho bọn cháu. Cho nên cháu nên biết điều như mấy đứa kia, làm việc cho tốt để trả nợ các bà chủ. Nào lại đây, đến lúc cô muốn phá trinh cái miệng cháu một lúc nào!
Nó tròn mắt không hiểu:
– Với những nô lệ như cháu, lần đầu tiên làm một việc gì đấy cho các bà chủ sẽ được coi là lần phá trinh mà bà chủ sẽ rất thích thú. Nhiều người sẵn sàng trả rất nhiều tiền để hưởng những lần phá trinh ấy đấy. Cháu hãy cảm ơn cô và chị Vân vì lần này bọn cô sẽ trực tiếp phá trinh cháu. Bọn cô sẽ mất nhiều tiền vì việc này, nhưng không sao, thỉnh thoảng cũng phải tận hưởng, phải không Vân?
Nói rồi cô từ từ dạng chân sang hai bên. Nó quỳ mọp nhìn như thôi miên vào trong làn váy đang từ từ mở rộng. Ôi, thứ nó ao ước được nhìn thấy hàng ngày sắp mở ra trước mắt nó. Nó thấy con cu của nó nhưng đang giật giật.
– Cháu thích không?
– Dạ, có ạ…
– Thế thì đổi lại cháu sẽ là con chó trong nhà này cháu có biết không. Không phải tự nhiên mà được nhìn thấy đâu, nên cái giá phải trả của cháu sẽ đắt lắm đấy!
Nói xong câu đó, nàng như thấy lồn mình bắt đầu rỉ nước. Đã bao nhiêu lần chơi trò này, mà lần nào nó cũng đem lại cho nàng những cảm xúc khó tả. Nàng vòng tay tuột chiếc quần lót của mình ra.
– Bò lại đây!
Nàng tự tay lật đáy quần lót lên, rồi đưa ra trước mặt nó:
– Liếm đi!
Nó như lạc vào giấc mơ. Mấy tiếng trước nó còn phải lén lút thì nay nó đang được trực tiếp cô đưa quần lót cho liếm. Nó liếm rồi nuốt ừng ực một lúc rồi nhận ra rằng nó đang liếm hai chiếc. Vân cũng bắt đầu nhập cuộc. Rồi Hường dạng chân ra:
– Chó! Lại đây liếm lồn bà chủ đi!
Nó như mê đi bò đến phía trước vục mặt vào háng bà chủ! Nhưng nó nhanh chóng ăn một cái tát!
– Đúng là cái loại chưa liếm bao giờ. Liếm từ từ, nhẹ nhàng thôi. Có nhìn thấy cái khe không. Đưa lưỡi vào liếm dọc khe lồn bà đi.
Lần này nó bình tĩnh hơn. Nó lè lưỡi liếm dọc từ dưới lên trên khe lồn của Hường. Nó cảm nhận thấy cái lồn ướt dần rồi tứa ra một thứ nước nhầy nhụa tràn vào miệng nó. Rồi nó cảm nhân đầu nó bị túm ấn mạnh vào trong khi nó đang liếm.
– Liếm đi! Bú cái hột đi! Uhmmmm!
Nó lần môi lên bú cái hột được chỉ làm Hường à lên thích thú. Nàng bắt đầu ghì mặt nó mà chà sát lên miệng, lên sống mũi nó. Cơn dâm của nàng bắt đầu thăng hoa.
– Nhìn thấy lỗ đít của cô không? Liếm đi!
Nó tần ngần. Nó biết lỗ đít để người ta làm gì nên nó thấy ghê. Nhưng nó chưa kịp định thần thì Vân đã từ đằng sau túm tóc nó ấn mũi nó vào khe mông của Hường:
– Mày nghĩ lũ chó chúng mày là ai hả! Chúng mày chỉ xứng đáng với lỗ đít của bọn tao thôi! Miệng mày chỉ dùng để bú đít bọn tao thôi! Bú đi! Liếm đi!
Nó nhắm mắt nhắm mũi bú lấy lỗ đít của Hường! Nàng cũng giúp nó bằng cách cong chân, banh rộng mông mình ra để nó dễ đưa lưỡi vào. Ban đầu chỉ liếm cái lỗ sun sun thôi, nhưng sau nó phải đưa lưỡi vào sâu hơn thì bắt đầu cảm nhận thấy vị lợm, mằn mặn của đít. Nó quỳ liếm chán thì nàng lại quay người chổng mông bắt nó bợ lấy mông nàng mà banh ra rồi bú, liếm mút đến khi nàng vừa ý. Rồi Hường lại bắt nó nằm ngửa, đầu đặt lên ghế salon, còn nàng thì quay người úp lồn vào mặt nó vào chà sát quanh miệng nó trong khi luôn miệng bắt nó bú rồi nuốt nước lồn đang chảy ra. Chán chê nàng lại chỉnh thật kỹ rồi đặt đúng lỗ đít mình lên miệng nó mà bắt nó bú liếm. Rồi nàng bắt đầu để Vân tham gia cùng. Nàng cứ nghỉ tránh sang một bên, nó tưởng được nghỉ ngơi, đang thở dốc để lấy không khí thì cái miệng nó bị bịt ngay bởi hạ bộ của Vân. Hai người cứ thay nhau hành hạ nó trong khi nó nhiều khi sặc lên vì bị ngạt trong khi nước lồn cứ như suối tràn vào miệng nó mà nó phải nuốt hết. Càng lúc hai người đàn bà càng rên rỉ rõ rệt hơn, nhưng vẫn không quên liên tục nhục mạ nó khi nhìn vào mắt nó. 30 phút trôi qua. Nó tưởng như thời gian ngừng trôi thì nó bị đẩy ra. Nó nằm ngửa trên sàn nhà và nhìn hai người đàn bà đang xộc xệch, mắt đang lim dim vì sướng. Rồi Hương đứng dậy tiến về phía nó. Nàng dừng lại, chân ở hai bên thái dương nó. Rồi từ từ, nàng vén váy và ngồi xuống.
– Há miệng ra.
Nàng kê lồn vào miệng nó và bắt nó liếm. Chỉ chờ nó liếm một lúc là cơn cực khoái của nàng đến, và nàng bắt đầu buông thả cơ thể mình. Từ lồn nàng từng dòng nước đái bắt đầu tuôn ra.
– Đừng để một giọt nào rơi ra sàn của cô! Nuốt hết đi!
Rồi cứ thế nàng không bận tâm gì nữa. Vì nàng biết dù nó đang kinh hoàng thì nó vẫn phải làm điều nàng ra lệnh. Nó hoảng sợ khi thứ nước thải ấy cứ thế tuôn vào miệng nó nhưng nó không có sự lựa chọn nào ngoài việc nuốt vào nếu không muốn trái lời cô. Khi nàng cảm thấy gần đầy miệng nó thì nàng dừng lại cho nó nuốt hết rồi mới đái tiếp. Nó tưởng như thời gian như ngừng trôi đến khi nó cảm nhân được những giọt mặn, ấm cuối cùng rơi vào miệng nó thì cũng là lúc cả sức nặng của cô đè lên miệng nó mà day bắt nó liếm sạch. Nó tưởng như vậy là đã kết thúc. Nhưng chưa. Thay vào đó nó thấy miệng mình bị cắm một chiếc phễu dài vào. Nó chưa kịp định thần thì đã thấy mông Vân hạ xuống miệng phễu và đái xối xả. Vì có chiếc phễu nên nàng không cần phải lo nước đái tràn ra ngoài. Mắt nó kinh hoàng nhìn vào chiếc phễu. Phải nửa lít là ít! Không phải là nước ngọt, nước uống mà là nước đái đang chờ nó nuốt vào. Vân đái xong thì đứng dậy. Chỉ bằng một động tác giẫm nhẹ gót giày lên bụng nó là đã khiến cổ họng nó không còn có thể giữ nước đái của nàng lâu hơn. Cứ thế mực nước cứ hạ dần, hạ dần cho đến khi có những tiếng lọc xọc cuối cùng. Nó đã uống cả lít nước thải của đàn bà. Nó không thể tin nổi sao nó lại bị đối xử tàn nhẫn thế.
– Thôi hôm nay buổi đầu nhẹ nhàng thế là đủ rồi, dọn dẹp rồi về chỗ đi!
Nó không tin nổi. Thế vẫn chỉ là nhẹ nhàng thôi sao.
Lớp học hôm nay trôi qua trong mộng mị với nó. Một bài giảng hóa học rất khó mà sao nó không sao chú tâm được. Cô Ngà giảng bài vài lần lại phải cau mày nhìn nó khiến nó giật mình. Sự việc ngày hôm qua diễn ra với nó khiến nó vẫn như nửa tỉnh nửa mê. Sự thực nó có cảm giác như là một cơn ác mộng đang xảy ra với nó. Giấc mơ về một tương lai sáng lạn đang dần đổ vỡ.
Đổi lại là một tương lai lờ mờ nhưng không khó đoán định đang định hình dần. Nó nhìn cuộc sống của Nam, Trung và hiểu rằng rồi cuộc sống của nó cũng không khác gì cả. Nó thật sự tuyệt vọng. Rồi nó sẽ biết nói gì với bố mẹ nó đây. Sẽ không ai tin lời nó cả. Mọi người ở nơi quê mùa ấy làm sao có thể biết một thế giới khác, không phải thế giới người đang hiện hữu.
Mọi người sẽ cho nó là bị điên, là hoang tưởng mất. Nhưng còn một sự thật nữa nó đang tự nhìn nhận thấy. Nó thấy sốc, thấy hoảng sợ, thấy hoang mang, nhưng tại sao nó không hề có chút phản ứng nào vậy. Cứ cho là nó bị dọa nạt, bị bắt quả tang đang làm những việc đồi bại, thì ít ra nó phải có cảm giác muốn chống cự của một thằng con trai, hay ít ra là muốn chạy trốn của một con người.
Tuyệt nhiên không! Nó cảm nhận một sự êm dịu bên trong cái khắc nghiệt khi bị hành hạ như vậy. Con cặc của nó chưa bao giờ cứng như thế. Và nó càng tích tụ khi bị cấm động vào. Nó sợ với chính bản thân mình. Tiếng trống trường báo buổi học kết thúc đưa nó trở về với thực tại. Nó chuẩn bị thu xếp sách vở thì nghe thấy tên mình:
– Hôm nay Hoàng, Sơn và Nhung ở lại sau buổi học một lúc nhé!
Thôi xong. Chắc lại việc nó học hành dạo này không tập trung đây. Thế này thì càng chết với cô Hường mất! Nhưng sao lại có cả Sơn và Nhung nhỉ? Hai đứa này hôm nay mới xuất hiện ở lớp mà. Cả ba đứa đều tỏ rõ căng thẳng đợi cả lớp về hết. Cô Ngà im lặng một lúc rồi nói:
– Ba em hôm nay học tập rất mất tập trung. Cô có thể biết lý do được không?
Ba đôi mắt đều cụp xuống.
– Nào! Hãy ngẩng mặt lên và nhìn cô!
Ba đứa lấm lét ngược mắt nhìn.
– Nào! Nhung! Em nói trước đi!
– Dạ, thưa cô, hôm nay em… mệt ạ!
– Mệt à! Vậy mà cô tưởng có việc khác đấy. Ba em hãy nghe cho rõ đây. Những việc xảy ra với các em hôm qua, cô đều biết hết cả. Đừng cố gắng tìm một lý do nào đó, vô ích, tội sẽ càng nặng đấy! Nói!
– Dạ…
“Bốp…”.
Một cái tát nảy lửa. Cô Hòa đã đến bên Nhung tự lúc nào và ra tay khiến nó chao đảo. Đôi mắt nó đỏ hoe.
– Thưa cô, hôm qua cô Quỳnh em…
– Cô Quỳnh mày làm gì mày tao biết hết rồi! Nhưng tao muốn mày nói ra!
Ba đứa sốc và ngỡ ngàng khi cô Ngà đổi giọng quá nhanh!
– Em trót lấy trộm tiền của cô Quỳnh. Cô Quỳnh bắt được định đưa em ra công an. Nhưng em xin cô và nói cô bắt cháu làm gì cũng được. Thế là cô Quỳnh bắt em làm… làm…
– Làm gì?
– Làm nô lệ của cô ấy ạ!
– Thế mày đã làm được gì cho cô Quỳnh chưa!
– Dạ, chưa ạ!
Cô Ngà túm tóc Nhung giật ra rồi sỉ vả: “Đúng là một đứa nô lệ vô dụng. Thế cô còn bảo mày làm gì nữa”
– Cô… cô…
– Nhung nấc lên…
– Bảo em từ hôm nay đến lớp các cô giáo dạy gì thì phải học để còn về làm nô lệ cho cô ấy thật tốt.
– Và mày sẽ ngoan ngoãn nghe lời cô chứ?
– Dạ, vâng… ạ…
– Tốt.
Rồi cô quay sang Sơn:
– Còn mày?
Sơn hiểu tình thế của mình. Nó nhanh chóng nói thật.
– Thưa bà chủ, con tìm hiểu trên mạng và quen được với chị Dung. Con xin được làm nô lệ cho chị ấy và được chị ấy cho gặp. Chị ấy nhận con và gửi con đến lớp này ạ!
– Haha mày giỏi lắm biết điều đấy! Biết xưng hô thế là tốt! Không như con kia! Rồi mày sẽ bị trừng phạt vì tội vô lễ…
Cô quay sang Nhung, rồi lại hỏi Sơn:
– Thế mày đã biết làm gì rồi.
– Dạ chưa ạ! Chính vì thế chị Dung mới gửi con vào đây để học. Nhưng con xin làm tất cả những gì bà chủ sai bảo!
– Haha lẻo mép lắm con ạ! Nghĩa là tạm coi mày vẫn còn trinh. Nhưng đừng tưởng mọi việc dễ dàng thế. Mày đừng nghĩ các bà chủ thừa hơi để cho mày thích. Rồi mày sẽ ước gì đừng làm nô lệ của các bà! Còn mày!
Hoàng giật nảy mình! Đến lượt nó!
– Chuyện mày thì dài lắm! Nhưng dù tao tao cũng đã được nghe kể. Và tao nghe nói mày đã biết làm một số thứ! Đúng không?
– Dạ vâng, thưa… bà chủ.
– Nó đột nhiên nhanh trí bất thường.
– Làm gì!
– Dạ, liếm chân, liếm… chỗ ấy của bà chủ con ạ!
Nó đỏ bừng mặt vì xấu hổ. Nó khẽ liếc nhìn sang Sơn và Nhung. Trong khi Nhung há hốc mồm còn Sơn thì mắt đang sáng bừng khi nghe nó nói vậy.
– Tao nghe không rõ? Chỗ ấy là chỗ nào vậy? Nói lại nghe xem nào!
– Dạ… “Bốp”
– Một cái tát nữa trời giáng dành cho nó…
– Đừng để tao phí thời gian vì mày!
– Dạ, liếm chân, liếm lồn, liếm đít cho bà chủ!
– A, thằng này sướng nhỉ! Còn gì nữa!
– Dạ, uống nước đái của bà chủ nữa ạ…
Nó lấy hết can đảm để nói. Nó thấy vẻ mặt kinh hoàng của Nhung và cái tái mặt của Sơn. Cô Ngà cười ha hả.
– Có thế chứ. Mày được nhìn thấy lồn bà chủ thì đổi lại mày phải uống nước đái bà chủ. Thế là công bằng. Không ai cho không ai cái gì cả. Nhưng thế chưa là gì đâu. Mỗi nô lệ như chúng mày không phải chỉ biết làm những chuyện ấy đâu. Mà còn nhiều thứ phải làm để làm hài lòng bà chủ. Thế nên hôm nay chúng mày sẽ phải ở lại để học dần những điều đó.
Có tiếng giày cao gót tiến dần về phía cửa. Ba đứa tái mặt. Cô Hòa chủ nhiệm bước vào lớp.
– Chúng em chào cô ạ!
Cả ba đứa đồng thanh đứng dậy.
– Bà chủ Hòa sẽ dậy chúng mày những điều cơ bản bây giờ. Chúng mày lại vô lễ rồi. Rồi chúng mày sẽ bị trừng phạt.
Cô Hòa khẽ mỉm cười! Nhưng cô không hề ra hiệu cho 3 đứa nó ngồi xuống mà cô chỉ ngồi xuống ghế trước mặt 3 đứa chúng nó.
– Em lại làm các em nó sợ rồi. Cứ từ từ mà em.
– Với bọn này cứ phải nghiêm ngay từ đầu chị ạ, không sau này khó dạy lắm.
Cô Hòa quay sang 3 đứa:
– Với Hoàng thì hôm nay chính thức là buổi đầu tiên. Còn hai em này thì mới hoàn toàn rồi. Các em đều hiểu tình cảnh của mình. Cô không có nhiều thời gian. Nên các em cố mà nghe lời cô thì sẽ bớt khổ sở hơn.
– Vâng, thưa cô!
“Vút, vút… vút…”
Trên tay cô Ngà là chiếc roi da tự lúc nào. Ba đứa nó chao đảo dưới trận mưa roi của cô Ngà.
– Vô lễ! Nói lại!
Ba đứa biết mình sai, vội sửa:
– Vâng, thưa bà chủ!
Mặt cô Hòa lạnh tanh, không hề có chút bênh vực nào.
– Có hai điều nô lệ các em luôn phải ghi nhớ. Thứ nhất, phải làm những gì mà các bà chủ ra lệnh! BẤT CỨ ĐÓ LÀ CHUYỆN GÌ! Có thể đó là những chuyện các em cảm thấy không thể làm nổi, nhưng vẫn phải làm! Các bà chủ không cần các em làm những việc dễ dàng. Các bà chủ muốn thấy sự vâng lời của các em trong những việc khó khăn! Đó là điều làm các bà chủ hài lòng! Đó là điều thứ hai các em phải ghi nhớ! Nhiệm vụ của các em là làm các bà chủ hài lòng. Nếu các bà chủ hành hạ các em thì đơn giản vì đó là cách các bà chủ sẽ cảm thấy hài lòng và nô lệ các em phải chịu đựng điều đó. Tuy nhiên các cô còn muốn các em hiểu điều đó ở một mức cao hơn nữa. Đó là các em phải tìm được khoái cảm trong sự khổ đau đó. Phải lấy việc hiến dâng sự khổ đau của mình để các bà chủ được hài lòng. Và nhìn các bà chủ hài lòng là khoái cảm lớn nhất của các em. Đầu óc ba đứa như rối tung lên. Ngoài Sơn thì Hoàng và Nhung càng hoang mang không hiểu điều gì đang diễn ra! Nhưng ít ra chúng nó hiểu được hai điều: Vâng lời và đau khổ sẽ trở thành lẽ sống của chúng.
– Bây giờ hãy cởi hết quần áo ra đi!
Hoàng thì đã có kinh nghiệm, Sơn thì cũng đã biết nhưng vì sự có mặt của Nhung khiến chúng nó ngượng ngùng. Còn Nhung thì hoảng hốt ra mặt:
– Cô… dạ… thưa bà chủ! Con không thể!
– Nó đưa ánh mắt về phía hai đứa con trai.
– Không có gì là không thể. Hãy nhớ nguyên tắc đầu tiên. Làm tất cả những gì bà chủ yêu cầu. Ở đây không phân biệt con trai con gái gì cả. Các em chỉ là nô lệ, là con vật của các cô thôi!
Nghe nói thế thì Hoàng và Sơn đành từ từ cởi từng chiếc quần áo trên người. Hai đứa trần truồng đứng trước mặt hai cô. Và lạ chưa. Hai con cặc đã căng cứng từ lúc nào.
– Chúng mày phải luôn nhớ một điều các bà để cho cặc chúng mày dựng ngược lên thế kia là các bà còn tốt với chúng mày lắm. Chứ không phải gặp các bà để hưởng sướng đâu. – Cô Ngà lên giọng…
– Còn con kia…
– Mày còn chờ gì nữa!
– Con xin các bà… các bà tha cho con…
– Em nói gì với cô Quỳnh nhỉ! Cô bắt em làm gì em cũng sẽ làm. Bây giờ là lúc làm việc đó!
– Nhưng không phải việc này ạ.
– Nhưng đây sẽ là việc đơn giản nhất mà cô Quỳnh bắt em làm đấy! Em có thể lựa chọn phải làm nô lệ, và đi tù!
Nhung thổn thức lần cởi từng cúc áo. Cởi xong chiếc áo, chỉ còn lại áo lót thì nó cởi đến quần. Trên người nó chỉ còn lại bộ quần áo lót không đủ che đi bộ ngực nở nang mới lớn của nó. Không chỉ hai đứa con trai, mà hai cô cũng dán mắt vào người nó, khiến nó cảm thấy như ánh mắt người khác soi vào người nó đến đâu, nó thấy rát bỏng đến đó.
– Còn nữa sao không cởi nốt!
Nó lại lần tay ra sau lưng cởi nốt chiếc áo lót, rồi đến quần lót. Nó thực sự bối rối vì không biết dùng tay để che ngực hay che phần dưới.
– Một chiếc lồn non tơ! Đẹp đấy! Em bỏ tay ra đi. – Cô Hòa chợt nhẹ nhàng với nó.
Tự nhiên ở hoàn cảnh này nó thấy trong sự xấu hổ tột độ lại có chút gì như nóng lên giữa hai chân nó khiến lồn nó bắt đầu ẩm ướt. Bình thường mỗi lần chỉ khi nào nó lên cơn ham muốn của tuổi mới lớn nó mới thấy cảm giác này.
– Rồi việc đầu tiên các em cần học là phải biết trần truồng như thế này! Khi các em trần truồng như thế này rồi thì các em sẽ không còn nỗi xấu hổ nào hơn thì việc thực hiện các mệnh lệnh sẽ dễ dàng với các em hơn! Bây giờ thì quỳ xuống trước mặt hai cô đi!
Ba đứa lục tục quỳ gối. Cô Ngà đã lấy ghế ngồi cạnh cô Hòa tự lúc nào…
– Không! Quỳ 4 chân đi!
Chúng nó lại vâng lời.
– Ngẩng đầu lên và nhìn các cô này. Tư thế này giúp các em hiểu các em không còn là người nữa, mà là súc vật của các bà chủ thôi! Hiểu chưa!
– Vâng thưa bà chủ.
– Bây giờ, ba đứa hãy liếm giày cho các bà chủ đi.
Chúng nó nhìn hai đôi chân trước mặt. Hoàng đã có kinh nghiệm thực hành nên biết phải làm gì. Nó khuỵu xuống ôm lấy chân cô Hòa và vục mặt hôn hít giày cô. Sơn thì cũng xem phim ảnh nhiều rồi, bây giờ được làm thật nó ngỡ là mơ nên cũng cuống quýt cúi xuống thè lưỡi liếm dọc thân giày còn lại của cô Hòa.
– Mày không nhìn thấy hai đứa kia đang làm gì à!
– Rồi cô giơ chân mình ngang mặt Nhung…
– Có muốn ăn roi nữa không đây.
Nhung hoảng sợ. Thân người đứa nào vẫn đang in hằn những vết roi khi nãy.
– Ôm lấy giày bà mà liếm đi!
Nó không còn sự lựa chọn nào khác. Nó ôm lấy chân cô Ngà và học hai đứa kia bú liếm thân giày của cô. Nhưng cô quái ác hơn, ngọ nguậy giày xung quanh đầu lưỡi nó rồi đột ngột giờ đế giày của mình ra cho nó:
– Còn nhìn gì nữa! Liếm đi!
Nó biết tốt nhất là hãy làm những gì các bà chủ ra lệnh. Vì có chống lại bây giờ cũng vô ích. Nó thè lưỡi liếm đế giày cô Ngà. Nhưng nó thấy mùi khai khai nên lợm giọng vội quay mặt. “Vút”. Một roi khiến nó không thể không vâng lời.
– Lần này bà tha đấy. Lần sau mà còn quay mặt đi như thế thì no đòn. Xin lỗi mày nhé hôm nay bọn nô lệ chúng mày dọn dẹp nhà vệ sinh của trường không tử tế nên còn vài vũng nước. Tao đi trót dẫm vào nên hơi khai!
Nó nghe thấy thế càng thêm sợ hãi. Nhưng nó không còn sự lựa chọn nào khác cơ mà. Mà sao cái sự ẩm ướt nơi cửa lồn nó hình như ngày càng tăng.
– Các em nên hiểu đế giày mà sạch thì không ai bắt các em liếm làm gì…
– Các bà chủ muốn nhìn thấy sự vâng lời của các em. Hãy liếm thật ngoan ngoãn và nhiệt tình vào. Bất kể nó có vị gì, mùi gì. Không quan trọng, vì đó là nhiệm vụ của các em! Hai em nằm xuống đi – Cô Hòa lúc này mới lên tiếng.
Hoàng và Sơn lúc này nằm ra sàn lớp, đầu chụm vào nhau. Cô Hòa từ từ ngồi trên ghế và bắt đầu in hai đế giày của mình vào miệng chúng nó. Chúng nó biết mình phải làm gì. Lại thè lưỡi liếm đế giày cho cô.
– Tốt lắm, hôm nay các cô dạy các em thì còn chịu hướng dẫn các em làm gì. Sau này thì phải biết ý các cô mà hầu hạ ngay.
Rồi cô lại tập trung vào công việc của mình. Lúc thì cô dùng gót giày nhét vào miệng một đứa, còn đứa kia cô nhét mũi giày vào miệng. Lúc thì cả hai chiếc gót giày bị cô nhấc ra nhấc vào bắt chúng nó bú. Còn bên kia thì Nhung trong tư thế quỳ ngồi ôm chân cô Ngà mút giày từng chân cho cô. Được một lúc thì hai cô cởi luôn giày và bắt chúng nó mút chân mình qua tất. Rồi các cô cởi luôn tất rồi nhét nguyên bàn chân ẩm ướt của mình vào miệng chúng nó, bắt chúng nó liếm từng bàn chân, từng kẽ ngón chân.
– Hãy nói cảm ơn các bà chủ!
– Cảm ơn các bà chủ đã ban ơn!
– Tốt lắm, hãy luôn coi cơ hội được hầu hạ bà chủ là được ban ơn để mà cố gắng. Bây giờ thì là bài mới nhé. Cô sẽ dạy bọn em liếm lồn các bà chủ.
Thằng Hoàng giật mình khi nghĩ đến cô Hường. Nó tái mét mặt mày nhưng cu nó thì không khỏi giật lên vì cảm giác sung sướng. Còn thằng Sơn thì khỏi nói.
– Hai đứa chúng mày đừng mừng vội. Các bà chủ cho chúng mày liếm lồn không phải để chúng mày sướng. Tốt nhất là chúng mày làm các bà chủ hài lòng, không thì đừng hỏi đến những gì chúng tao sẽ trừng phạt.
Cô Hoàn ngồi trên ghế, khẽ nhổm mông để kéo váy lên. Từng khoảng đùi của cô lộ ra trong con mắt đờ đẫn của 3 đứa. Cô khẽ nhếch mép cười rồi dạng chân từ từ. Cái khoảng tối mờ ảo cứ rõ dần, đề lộ một khe lồn ẩm ướt dưới bộ lông được cắt tỉa gọn gàng của cô.
– Các em hãy chú ý nghe đây. Đây là lần duy nhất nên hãy nhớ cho rõ. Lồn đàn bà có cái khe này do hai môi tạo ra. Các em phải dùng lưỡi liếm dọc nó cho nước nhờn chảy ra dần dần. Rồi sau đó phải liếm sâu vào bên trong. Lưỡi phải thò dài vào hết mức có thể. Các em có nhìn thấy cái hột le này không? Hãy ngậm nó như các em ngậm ti mẹ vậy và bú mút nó, cho nó cương lên. Hãy chiều chuộng nó. Và nếu thấy nước lồn các bà chảy ra nhiều, thì đừng quên áp miệng thật chặt vào mà bú. Hãy bú như bú sữa vậy. Nước lồn các bà là nước thánh của các em đấy. Hãy bú và nuốt sạch, đừng để phí giọt nào. Nào! Em hãy làm đi!
Nói rồi cô chỉ tay vào Hoàng và dạng rộng chân ra nữa! Hoàng bò lồm cồm về phía cô, rồi vục mặt vào háng cô. Một mùi ngái ngái tỏa ra xộc vào mũi nó. Cái mùi nó cảm thấy quen quen như đã từng bú liếm cho cô Hường và chị Vân nhưng vẫn có những sắc thái riêng biệt. Nó thè lưỡi liếm dọc khe lồn cô từ dưới lên. Một lúc thì nó cảm nhận đầu lưỡi nó bắt đầu rịn vị nước lồn mằn mặn của cô. Nó khẽ bú nuốt lấy nước lồn của cô rồi ngoáy lưỡi sâu hơn. Cô Hòa bắt đầu lim dim túm lấy tóc nó ấn sâu hơn vào háng mình.
– Bạn này mới bú lồn một hôm mà bú khá đấy! Tốt!
Nó cảm thấy bớt sợ hãi hơn và thấy hăng hái hơn. Nó say sưa bú từng dòng nước lồn của cô chảy ra rồi nuốt thứ nước nhầy nhớt ấy vào cổ họng. Nó cũng không quên chăm sóc hột le của cô như lời cô dặn khiến cô bắt đầu phải bật lên những tiếng rên khe khẽ. Ở bên kia. Cô Ngà cũng đang dạng chân ra cho Sơn bú lồn mình. Hai cô lim dim tận hưởng những đợt sóng cảm xúc bắt đầu tăng dần do hai đứa mang lại. Chỉ còn Nhung đứng như trời trồng. Nhưng hai mặt trong của đùi nó thì ướt đẫm. Nước lồn của nó đã chảy thành dòng. Rồi cô Hòa đẩy đầu Hoàng ra. Cô nâng cao hai chân, ưỡn mông mình cong lên, để lộ cặp mông tròn của mình cùng thâm cung nâu nâu, đen đen nhăn nhăn ra cho Hoàng thấy. Hoàng biết ý nên di chuyển miệng xuống mút chặt lấy lỗ đít cô, ra sức dùng đầu lưỡi ngoáy quanh lỗ đít cô.
– Đúng rồi. Liếm thẳng lỗ đít cô đi. Đừng ngại ngần gì cả. Rồi các em sẽ thấy được liếm đít các cô sạch sẽ như thế này còn là diễm phúc lớn cho các em. Cho lưỡi sâu vào đi! Ahhhhh…
Cô Hòa rên to hơn vì thằng Hoàng đã luân chuyển lúc thì liếm lồn, lúc thì bú liếm lỗ đít cô.
– Ahhh! Bạn này giỏi đấy! Cô chưa bảo đã biết vừa liếm lồn vừa liếm đít cô… Phía bên kia.
Cô Ngà đã xoay người lên ghế, quỳ lên mặt ghế và chổng mông cho Sơn ôm lấy đít mình. Nó nhẹ nhàng banh hai mông cô ra rồi áp mặt vào cái khe mông huyền ảo mà nó không ít lần mơ tưởng. Rồi nó cũng bú mút, liếm láp, thọc lưỡi sâu vào lỗ đít cô. Nó cũng nghe lỏm cô Hòa khen thằng Hoàng nên cũng không quên rà đầu lưỡi dọc theo khe lồn cô để bú mút thứ nước thánh mà cô ban. Rồi cô Hòa bắt đầu để ý đến Nhung. Cô đẩy Hoàng ra rồi tiến về phía Nhung.
– Em nằm xuống đi!
Nhung run rẩy nằm ngửa ra. Rồi nó thấy cô Hòa chậm rã bước lại bên mình. Cô nhìn nó một lúc rồi lấy bàn chân rà trên miệng nó. Nó ngoan ngoãn thè lưỡi liếm lòng bàn chân cô.
– Nhung ngoan làm cô sướng nhé!
Rồi nó thấy cô bước một chân qua đầu nó. Hai chân cô ở hai bên tai nó rồi. Nó ngước nhìn lên và thấy hạ bộ cô. Rồi nó thấy cái hạ bộ ấy cứ hạ thấp dần dần xuống đến khi lồn cô đã ở ngay trên miệng nó. Nó nhắm mắt. Nước mắt nó cứ trào ra vì xấu hổ. Nó cũng là con gái nhưng lần đầu tiên nó thấy một cái lồn đàn bà ở gần như thế. Cái khe lồn một người đàn bà từng trải không nhỏ nhắn, gọn gàng như nó khiến nó càng cảm thấy kích thích. Nước lồn của nó cũng đang trào ra.
– Con này dâm thật chị ạ! Lồn nó ướt nhoét rồi kìa.
– Khóc gì hả cô bé! Liếm lồn cho cô đi.
Rồi cô Hòa túm tóc nó ấn mặt nó vào háng mình. Nó biết chuyện con gái bú cặc đàn ông nhưng nó không ngờ có ngày nó phải liếm lồn cho một người đàn bà. Nhưng cái lồn quái ác ấy đang bắt môi nó áp chặt vào, lưỡi nó phải cọ quẹt sục sạo thật sâu vào trong. Nước lồn cô chảy dọc theo lưỡi nó vào sâu trong miệng. Rồi nó cô dùng mông mình ấn mặt nó chết cứng dưới sàn nhà còn mông cô ịn lên miệng nó. Nó cũng đủ thông minh để biết mình phải bú liếm thêm cái gì. Rồi nó thấy hai chân mình bị dạng ra. Và nó tự nhiên thấy những cơn sướng tăng lên nhanh chóng từ háng nó. Một cái lưỡi mềm cũng đang say sưa bú liếm cho nó. Hóa ra là cô Ngà đã ra lệnh cho Sơn quỳ xuống bú liếm lồn cho Nhung. Nó như bị kẹt cứng giữa sàn nhà giữa hai thứ cảm xúc lẫn lộn. Nhưng chân nó vô thức dạng rộng cho thằng Sơn dễ bú liếm để nó cảm nhận. Nó như phát điên và vô thức đẩy nhanh nhịp độ cái lưỡi mình bú liếm cho cô Hòa trong nhục nhã, xấu hổ. Cô Ngà lúc đó thì đã bắt thằng Hoàng nửa nằm nửa ngồi, đầu đặt lên ghế ngửa mặt lên. Rồi cô ngồi lên mặt nó, cô cũng vô thức day khe lồn trên k mũi của nó, day lỗ đít lên đầu lưỡi nó. Rồi chúng nó thấy các cô túm tóc mình chặt hơn, áp chặt hơn mặt chúng nó vào hạ bộ mình để tận hưởng cơn sướng khoái đầu tiên lên đỉnh, ban cho chúng nó thứ nước lồn trào xuống cổ họng. Tưởng rằng đã đến lúc nghỉ ngơi, nhưng không…
– Chúng tôi có bỏ lỡ gì không thế nhỉ?
Cả ba đứa đề giật mình nhìn ra cửa lớp.
– Mấy người vào đây…
Cô Hòa thều thào…
– Bài học đầu tiên vừa xong…
Rồi cô lim dim ngồi bệt ra sàn lớp, để mặt Nhung ngay dưới mông mình, môi đang nhễu nhão vì nước nhờn. Những người xuất hiện chính là những bà chủ của chúng. Đấy là cô Hường, cô Quỳnh và chị Dung. Và… một người đàn ông ngoại quốc.
– Giới thiệu với các chị! Đây là bạn em, John, một boss chính cống. Chơi cả trai lẫn gái nhé. Nói tiếng Việt cực siêu luôn.
– You are welcome – Cô Ngà bẹt giọng trêu John.
– Hôm nay bọn em vào thăm tí thôi, còn dùng bọn này lâu dài mà. Các chị cứ tự nhiên đi nào. Hoàng, cháu biết phải làm gì rồi chứ. – Cô Hường nói.
Hoàng nhớ lại ngày hôm qua và ngoan ngoãn nằm ra nền lớp.
– Các chị cứ tự nhiên nhé. Bài này thằng này không cần dạy đâu. 2 chị chứ 10 chị bây giờ nó cũng phải chịu tất.
Cô Hòa mỉm cười rồi tiến lại phía nó:
– Nghe bà chủ của em nói gì chưa. Hôm nay chỉ có 5 bà chủ. Em đừng làm bà chủ của em mất mặt.
Nó sợ hãi cùng cực. Hôm qua nó phải uống nước đái của 2 người đã là kinh khủng lắm rồi. Vậy mà bây giờ phải uống của 5 người thì nó còn khủng khiếp thế nào. Nhưng nó lại nhớ lại lời cô Hòa dặn. Vâng lời và làm hài lòng các bà chủ. Nó không còn lựa chọn nào khác. Nói rồi cô Hòa từ từ ngồi xuống ngang miệng nó.
– Há miệng ra! Nhớ đừng để giọt nào ra sàn đấy. Đề giọt nào ra sàn thì cô sẽ bắt em ra liếm hố xí công cộng của bọn cô ngoài kia!
Nó biết nó không dám để mình rơi vào tình trạng đó. Rồi rất nhanh chóng dòng nước đái nóng ấm, mặn mặn cứ tuôn vào miệng nó. Nó uống thật nhanh để không bị trào ra ngoài. Nước đái của cô tưởng chừng như vô tận. Nhưng rồi cũng đến lúc cô ngừng đái. Rồi cô đứng dậy đi về phía thằng Sơn, gác một chân lên ghế. Nó hiểu ý phải vục mặt liếm bộ lông đang ướt đẫm nước đái cô, rồi bú mút khe lồn cô cho sạch. Hoàng cũng không được nghỉ lâu. Lần lượt nó phải hứng đủ nước đái của 3 bà chủ còn lại. Cô Ngà đái xong thì hạ lồn bịt ngay miệng nó bắt liếm sạch. Chị Dung thì đái xong rồi ngồi ra ghế dạng chân cho Sơn liếm. Cô Quỳnh bắt nó uống hết xong thì chổng mông lên cho Nhung liếm. Cô Hường, bà chủ của nó chưa đái. Khi nó ngửa mặt lên thì đã thấy cô Hường và cô Quỳnh. Đeo lủng lẳng cái gì trước bụng. Nhìn kỹ thì nó thấy giống hệt một con cu, có điều là con cu giả mà thôi.
– Chổng mông lên cho bà xem!
Nó lồm cồm chổng mông lên.
– John à! Anh xem nó thế nào!
Nó thấy John tiến về phía sau nó. Bàn tay thô ráp của John banh mông nó ra và chọt chọt ngón tay bên ngoài khiến lỗ đít nó cứ sun lại.
– Oh! Good! Nhạy cảm lắm! Còn trinh có khác.
– Thế thì hôm nay chúng ta sẽ phá trinh nó nhé…
Rồi cô Hường đặt lên môi John một nụ hôn nóng bỏng. Hoàng run bần bật. Nó không hiểu nó còn bị phá trinh gì nữa đây. Nhưng nó không dám hỏi. Nỗi sợ hãi làm nó như đông cứng trong tư thế quỳ mọp. Nó thấy lỗ đít mình mát mát. Một thứ gel đang được những ngón tay ma quái xoa trên lỗ đít nó. Rồi nó thấy thốn. Một cảm giác thốn làm nó vừa đau, vừa âm ỉ kích thích. Một ngón tay của John, rồi hai ngón tay chọc sâu vào bên trong người nó, ngoáy ngó, rút ra rút vào thốn kinh khủng.
– Mời bà chủ! Nô lệ của bà đã sẵn sàng!
John làm điệu bộ khoát tay mời cô Hường, hướng hai bàn tay về phía lỗ đít nó. Nó thấy cô tiến về sau nó. Cô khẽ khàng đặt đầu cu giả đã được bôi gel vào lỗ đít nó. Nó chưa định thần kịp thì đã thấy một cơn đau thốn trào nước mắt. Cô ấn dứt khoát, cứ thế chui sâu vào hậu môn nó, khoan khoái nhìn nó rên xiết. Rồi cô bắt đầu từ từ nắc con cu giả vào hậu môn nó nhịp nhàng đến hết chiều dài. John lúc này tiến lại phía Nhung, túm tóc nó vào đưa con cặc đang cứng ngắc của mình trước mặt Nhung. Nó hiểu ý, ngậm nguyên con cặc ấy rồi bú mút thật sâu. Cô Quỳnh cũng đeo con cu giả ra trước mặt nó, ra hiệu cho nó. Thế là nó phải thay phiên vừa bú con cu của John vừa bú cu của cô Quỳnh. Rồi nó thấy nó bị kéo nằm úp. Nhưng hạ bộ của nó nằm úp lên mặt của Sơn, kẻ đang nằm ngửa trên sàn nhà. Nó thấy John ra đằng sau nó. Nó biết điều gì sắp xảy ra với nó. Nó đã từng làm tình. Và cảm giác sắp bị con cu to cứng ngắc kia đâm vào lồn khiến nó nghẹn lại. Nhưng nó chưa kịp nghẹn thì cô Quỳnh đã chống nạnh đứng trước mặt nó tọng con cu giả vào miệng. Rồi John từ đằng sau tọng con cặc mình vào sâu lồn nó. Nó như lịm đi. Cơ thể nó như cứng đờ vì vừa bị địt ở lồn vừa bị bắt bú cặc. John dập nó liên hồi. Đúng ra là John đang dập nó ngay trên mặt Sơn. Sơn không phải không có việc làm. Nó phải thè lưỡi ra. Con cu nhẫy nước nhờn từ lồn Nhung khi rút ra sẽ trượt trên lưỡi nó bắt lưỡi nó phải làm việc. Còn khi con cu cắm ngập vào thì lưỡi nó lại phải mút hột le cho Nhung. Cả Nhung, cả John đều đang cảm nhân cơn sướng đang tăng dần trên mặt lưỡi nó. John không quên vừa dập nó vừa dùng ngón tay phết nước nhờn chọc vào lỗ đít Nhung. Rồi cô Quỳnh nằm ra sàn nhà, bắt Nhung ngồi lên, đặt lồn vào cu giả của mình và dập lên xuống. Sơn phải lồm cồm bò dậy cúi mặt liếm khe lồn và đít cô Quỳnh trong khi cô ôm eo Nhung dập lên xuống. Được một lúc thì John nhập cuộc. Từ đằng sau John đặt cặc vào lỗ đít Nhung và cứ từ từ đưa vào. Nhung từng làm tình nhưng bị địt 2 lỗ một lúc thế này thì không bao giờ nó tưởng tượng ra nổi. Nó chỉ biết quằn quại, gào thét nhưng bị kẹt cứng như nhân một chiếc bánh sandwich giữa John và cô Quỳnh. Cả căn phòng ngập trong tiếng rên rỉ. Hoàng cũng đang phải ngồi lên cu giả của cô Hường để tự địt hậu môn mình. Còn Sơn cứ phải dùng lưỡi mình phụ trợ cho hết cô Quỳnh lại quay ra cô Hường. Cuộc chơi như ngưng đọc khi John hét lên một tiếng. Các cô và Nhung cũng cứng người hét lên theo. Con cu John co giật liên hồi trong khi tay John ôm cứng eo Nhung. Khi John rút cu ra thì từng dòng tinh cứ chảy ra nhễu nhão. Khi Sơn kịp hiểu chuyện gì thì ai đó đã túm tóc nó áp mặt vào lỗ đít Nhung. Và nó biết mình phải làm gì. Hường thở hổn hển. Nhưng không quên quay sang chị Dung.
– Còn Dung nữa. Em không định cho thằng nô lệ của em vào đời hay sao!
– Hihi thì em cũng phải để cho các chị chơi chán đi chứ. Bây giờ thì đến lượt em.
Rồi không hiểu từ đâu trên tay Dung đã là một cái bát to. Dung đặt nó xuống sàn nhà. Nàng bước dạng hai chân hai bên bát. Rồi nàng vén váy, tụt quần lót của mình và ngồi xuống, chỉnh mông mình đúng bát. Rồi rất tự nhiên. Không phải chỉ có nàng, mà tất cả các ông bà chủ đều mỉm cười rất ranh mãnh. Nàng tự nhiên làm cái công việc mà đáng lẽ nàng phải làm hàng sáng trong nhà vệ sinh. Chỉ một chút nhăn mặt khẽ rặn, một bát chất thải kèm theo lõng bõng nước đái của nàng đã có.
– Sơn này!
Nàng quay ra Sơn…
– Mày vẫn thường cầu xin chị cho mày làm toilet của chị. Chính vì mày chủ động cầu xin nên chị nghĩ mày sẽ phải chịu thử thách nặng nề hơn bọn kia. Bọn kia các cô giáo sẽ dạy dần dần cho chúng nó làm nhà xí. Nhưng riêng mày là kẻ đáng ghê tởm, vì mày là kẻ cầu xin làm toilet trong khi mày thừa biết cứt là cái gì, mày đáng bị trừng phạt một cách kinh khủng nhất. Ở đây không có giấy chùi đít! Liếm đít tao cho sạch đi!
Sơn run rẩy. Đúng là nó đọc, nó xem và đã từng không ít lần thủ dâm khi ước được làm nô lệ nhà xí, thì giờ đây khi phải đối diện với sự thật, nó không khỏi sốc. Nhưng cặp mông của chị Dung đã ở trước mặt nó rồi. Nó khẽ bợ lấy cặp mông ấy, vạch ra thì thấy lỗ đít chị đang nhoe nhoét thứ chất thải vàng nâu kinh tởm ấy.
– Liếm đi!
Nó như mê đi. Ước nguyện của nó sắp thành sự thật nhưng đó cũng là thứ làm nó kinh sợ. Nó nhắm mắt đưa đầu lưỡi vào khe đít chị. Một mùi hôi thối kinh khủng xộc vào miệng nó. Nó khẽ nhăn mặt ngậm miệng lại!
– Tiếp tục liếm đi! Liếm nhiệt tình vào! Và nhớ là liếm xong thì phải nuốt vào. Đừng để phí cứt của bà chủ! Bà chủ ỉa ra không phải để đổ đi đâu!
Nó nhắm mắt tiếp tục liếm. Phải rất khó khăn nó mới làm sạch được lỗ đít chị và nuốt những gì chảy vào miệng nó. Chị Dung khoan khoái chờ nó làm sạch xong thì với lấy cây roi:
– Sơn này! Mày có nhớ lúc mày cầu xin làm toilet của tao, mày nói gì không nhỉ. Mày bảo sẵn sàng ăn cứt của tao. Tao đã bảo rằng không làm được đâu đừng tưởng làm chuyện đấy mà dễ mà mày không chịu. Nhưng giờ tao đã ỉa ra trước mặt mày rồi thì đừng nghĩ đến chuyện rút lại lời nói của mày! Vục mặt vào bát mà ăn hết đi!
Sơn quá kinh sợ rồi. Chỉ liếm một chút thôi mà nó đã suýt nôn mửa ra nhà. Nhưng nó không kịp suy nghĩ nhiều vì đòn roi đã trút lên người nó. Trong nó là cả những xáo đông cùng cực. Ước mơ từ bé của nó đây. Nhưng còn sự khủng khiếp nào hơn. Rồi không có sự lựa chọn nào khác, nó phải vục mặt như một con chó vào bát. Nó vừa phải làm cái nghĩa vụ ấy vừa rên rỉ vì thứ mùi vị kinh khủng nó đang phải nhai và nuốt. Cả căn phòng giờ chỉ còn tiếng rên rỉ của nó. Các bà chủ chăm chú theo dõi nó. Còn Hoàng và Nhung. Hai đứa nó đang đổ vật ra nền nhà trân trân hoảng loạn nhìn Sơn đang thực hiện mệnh lệnh. Rồi đó sẽ là điều mà chúng nó phải làm ư? Chị Dung nói sao nhỉ! Sẽ dạy từ từ!