“Cạch” tiếng đóng nhẹ nhàng của cánh cửa phòng ngủ không khỏi làm cho Phương Nga giật mình, kéo cô ra khỏi luồng suy nghĩ sâu thẳm về những ký ức dường như đã không tồn tại từ lâu. Nga là một người nhạy cảm, biết rõ có người vừa vào phòng, ngay lập tức đôi tay cuộn tròn nắm chặt chân váy từ từ giãn ra, đôi vai thanh mảnh, trắng đều co lên nay đã hạ xuống, cả cảm xúc và hô hấp đều đã ổn định hơn. Đứng nhìn trong giây lát, Trung, chồng Nga, từ lúc đi làm về đã thấy vợ mình hôm nay có gì đấy không ổn, nàng khác với mọi hôm, ánh mắt mụ mị, thân người đôi lúc run lên. Kể cả là người vô tâm cũng nhận ra được sự khác thường huống chi là vợ chồng, hơn nữa Trung còn là một người rất yêu vợ, và thấy vợ mình cảm thấy bất ổn là điều mà anh không hề mong muốn chút nào. Và như để phá tan bầu không khí trầm lặng giữa 2 người, Trung nhẹ nhàng bước đến Nga, lúc này đang ngồi tại mép giường, anh luồn tay ôm lấy bờ eo của vợ, cằm đặt lên trên vai phải, đầu 2 người ghé sát vào nhau, anh thủ thỉ:
– Vợ anh hôm nay trông có hơi mệt mỏi nhỉ, có gì nói anh nghe được không??
Tay trái đưa lên vén mái tóc qua tai, tay phải đặt lên tay chồng như để trấn an:
– Em ổn mà, chỉ là hôm nay thời tiết có chút thay đổi, em hơi bị chóng mặt chút thôi – Nga cười mỉm, tựa lưng ra sau dựa vào chồng nhiều hơn.
Biết Nga không muốn chia sẻ, Trung cũng không muốn gặng hỏi, anh tôn trọng vợ mình, nhiều chuyện muốn hỏi nhưng chính từ quá khứ của 2 người nên anh luôn xóa bỏ ý định đấy đi. Đến nay sống chung với nhau cũng được 3 năm, tuy không phải là con số dài nhưng cũng thấy tự tin phần nào là anh hiểu cô kể cả khi cô không muốn đề cập đến bất cứ việc gì, chỉ là anh không biết rằng, chính sự tự thừa nhận đó của anh cũng phần nào tác động đến cảm xúc của Nga, làm cô luôn tự giấu mình, sống dưới một vỏ bọc do cô tạo nên.
Còn về phía Nga, cô đang tựa vào Trung, muốn dùng hơi ấm của anh để xóa tan đi suy nghĩ, hình ảnh lúc chiều nay, và xa hơn nữa là ký ức mà từ lâu cô đã luôn muốn gạch nó ra khỏi trí óc mình. Nhưng ký ức vẫn luôn là ký ức, dù có làm thế nào đi chăng nữa thì nó vẫn sẽ tồn tại, chí có cách duy nhất là tạm thời xoa dịu nó đi, để nó mãi luôn nguội lạnh thôi.
Nga bất chợt thở dài, rời khỏi cánh tay chồng tại nơi eo, cô quay lại nhìn chồng say đắm, đôi môi căng đều, bóng lên đỏ mọng. Khuôn mặt thanh tú của cô dường như đã giãn ra phần nào, thay vì nằm xuống, chui vào vòng tay, hơi ấm của chồng thì hôm nay cô muốn thay đổi đôi chút đời sống vợ chồng:
– Anh! Nay em mệt ghê, anh massage cho em nha – Nga nũng nịu nói.
– Massage á!! Thôi, hay để mai đi, em nhìn người anh mà xem, còn tí sức nào đâu.
Thực sự mà nói, hôm nay Trung mệt thật, từ 8h sáng đến 5h chiều anh ngồi lì với cái máy tính, công việc văn phòng cùng với bảng biểu, thống kê, excel các thứ khiến các cơ vai, tay, đùi anh mỏi nhừ. Không hẳn là mệt kiểu lao động chân tay hùng hục mà là kiểu ít vận động, cộng với lão sếp luôn lượn qua lượn lại thúc giục bên tai khiến anh cảm thấy căng thẳng tột độ. Nếu đây không phải công việc mà anh phấn đấu mãi với mong muốn đem lại hạnh phúc cho gia đình, nhất là cho Nga thì chắc anh cũng nộp đơn xin nghỉ việc lâu rồi. Ấy vậy mà cô còn bắt anh đấm bóp thì khác nào vắt kiệt sức lao động không.
– Đi mà… đấm chút xíu thôi hà, nay anh massage cho em đi, mai em đấm trả cho. Đi!! Đi mà!!! – Nga kiên trì, môi cô bĩu ra, mắt hơi dơm dớm, cô tin là với cách này thì Trung sẽ phải chịu thua cô thôi.
Và đúng là Trung thua thật, đối với một người yêu vợ như anh thì Nga dùng cách trên không khác gì lá bài chí mạng. Trung gãi đầu, chán nản, tự động viên mình bằng suy nghĩ vợ vui là mình vui và có khi mai còn được đấm bóp nữa.
– Thôi được rồi, cô giở chiêu đấy ra thì tôi chịu rồi – Trung nhăn nhó nói.
– Ui! Yêu chồng nhiều nhất đấy – Nga tủm tỉm cười, hôn chồng chụt 1 cái rồi nhanh nhẹn duỗi thẳng người, hai tay để lên trên, nằm úp xuống đệm.
Trung cũng đành lòng, ngậm ngùi đứng lên định vươn vai 2, 3 cái, lấy sức lực để phục vụ nữ hoàng tối nay, nhưng vừa quay lưng duỗi thẳng người thì đập vào mắt anh là bộ mông căng tròn, láng mịn của vợ, hai bờ mông cong vểnh lên, nhẹ nhàng nhấp nhô lên xuống như đang mời gọi. Lúc trước do mải để ý tâm trạng vợ, mà anh quên mất vợ anh hôm nay gợi cảm như nào, nàng mặc chiếc váy ngủ ren đen, với họa tiết hoa hồng đen chạy dọc 2 bên sườn áo. Váy hơi bó thắt nơi eo, uốn lượn theo đường nét cơ thể, váy được giữ bởi 2 đường dây mỏng dính nơi vai, vắt nhẹ nhàng qua xương quai xanh thanh mảnh của Nga.
Trung không còn lạ gì với kiểu váy ngủ này của vợ nữa, trước kia thời gian mới từ quê lên thành phố lập nghiệp, 2 vợ chồng cũng đã phải bươn chải đủ nghề để kiếm sống. Trung thì không phải tuýp người chai sạn, gai góc, anh chỉ cố gắng chạy vạy một số công việc như thu ngân, chạy máy in, hay đưa văn thư, hầu hết là các công việc văn phòng, liên quan đến sổ sách. Để rồi quanh đi quẩn lại xin được một công việc khá ổn, công ty thấy anh nhiệt tình, chịu khó thì cũng đã đôi ba lần cân nhắc thăng chức cho anh, tuy nhiên vẫn gặp phải vật cản là lão trưởng phòng khó tính.
Còn Nga thì khác, cô thì giỏi hơn trong lĩnh vực ăn nói, tuy ở nhà, khi với chồng thì Nga khá trầm tính, ít nói, thỉnh thoảng có đôi lúc hờn dỗi trẻ con, nhưng khi ra ngoài thì lại hoàn toàn khác. Cô khá là tự lập, chọn làm đa số các công việc cần đến sự “hoạt ngôn”, từ phục vụ nước, rượu cho các nhà hàng, tiếp thị đến quảng cáo sản phẩm, đa số các nghề cô đều đã có kinh nghiệm đôi chút, nhưng nghề trụ lại lâu nhất cũng là cho đến tận bây giờ là bán hàng online, và đó cũng là việc mà cô thấy mình giỏi hơn cả. Các mặt hàng thì đa dạng sản phẩm, mẫu mã, nhưng chủ yếu là đồ mỹ phẩm, quần áo túi xách phụ nữ… và đồ ngủ cũng có nằm trong những danh mục trên. Và có một điều chỉ mình anh biết mẫu ảnh không ai khác chính là Nga, tuy rằng anh không thích vợ mình khoe thân trên mạng xã hội, trở thành mục tiêu xả “stress” cho nhiều người. Nhưng Nga cũng đã trấn an anh rằng cô không bao giờ để lộ thân phận, cũng như luôn giữ kín thông tin bảo mật cá nhân, để đến cuối cùng cũng vì chữ “yêu” mà anh đành chấp nhận, miễn sao cô cảm thấy hạnh phúc là được. Dù gì tại nơi phồn hoa đô thị, tấp nập người đông như này, cũng chỉ có 2 vợ chồng nương tựa vào nhau, cũng có quen biết ai đâu mà sợ mất mặt.
Quay lại với căn phòng ngủ của đôi uyên ương, bên dưới lớp váy ngủ mỏng tang là một thân hình tuyệt mỹ, đẹp đến nao lòng, nhưng cũng chính vì biết Nga đẹp thế nào, hấp dẫn ra sao, Trung vẫn không thể để thân hình gợi cảm này, Không!! Chính xác là gợi “dục” này quyến rũ được. Số liệu mà công ty giao phó về anh mới chỉ làm được 2/3, vậy nên tối nay anh chỉ có một mong muốn duy nhất là cố gắng làm hoàn thiện tổng thể qua để mai ít nhất là có thứ để nộp lên ban giám đốc. Lão sếp phòng anh thì đã luôn ganh ghét anh từ lâu rồi, chỉ cần công việc lần này làm tốt thì chắc chắn sẽ được lên chức, không thể để lão có cơ hội vùi dập mình được. Nói là làm, Trung nhanh chóng bắt tay vào việc xoa bóp cho vợ, thầm nghĩ xong sớm nghỉ sớm, mà nghỉ sớm thì sớm hoàn thành công việc.
Đưa tay lên phần vai trên, anh nhẹ nhàng xoa nắn, xoay đều 2 phía, anh uể oải lấy ngón cái dí mạnh xuống từng chặp, cốt sao để vợ thấy chán mà bảo thôi. Hết xoa vùng vai, cổ, bả vai và 2 cánh tay, anh miết dọc theo sống lưng, nắn bóp phần eo con kiến thon gọn, tay anh chỉ cách da cô 1 lớp vải mỏng. Massage chán chê, vẫn chưa thấy vợ bảo thôi, thầm nghĩ kiểu này phải tính bài chuồn thôi, với lại xoa bóp là 1 chuyện, anh còn phải tránh những động chạm không cần thiết đến những bộ phận nhạy cảm của Nga. Phần ngực to tròn do nằm úp nay bè ra 2 bên, biết là nó to nhưng đâu cần thiết phải đẹp đến thế. Phần eo uốn co vào trong, rồi lại nở to ra ngoài tại vùng mông, chiếc váy ngủ hoàn toàn không có tác dụng che chắn, lộ ra nửa mông căng tràn, dưới mông là 1 hố sâu đen hun hút chết người với chiếc quần lót nhỏ nhắn, được giữ bằng 2 dây vòng quanh hông làm điểm nhấn. Dây quần lót được thắt nút 2 bên, như chực chờ để được tháo ra bất cứ lúc nào. Cả thân hình Nga bây giờ toát ra 1 mùi hương đầy mê hoặc, mùi hương mà con cái gửi gắm đến những con đực như để ngầm báo với bọn đực rằng đã đến mùa “phối giống” rồi, nhanh nhanh “thụ thai” cho em thôi…
Nhưng có vẻ như đầu Trung lúc này chỉ nghĩ đến báo cáo và thuyết trình, anh chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng cho xong thôi:
– Vợ ơi! Được chưa thế, anh mỏi… – Trung chống chế nói.
Chưa kịp nói hết câu, anh chỉ kịp ú… ớ… khi thấy Nga lật mình lại, chồm dậy rồi đưa đôi môi trái tim, gợi tình kia khóa chặt lấy môi anh, hôn lấy hôn để. Chưa hết Nga còn chủ động đưa lưỡi nàng sang để tìm kiếm hương vị đầu lưỡi Trung, âm thanh chèm chẹp, nhớp nháp ngày một vang to. Trung đâu có biết rằng, Nga muốn Trung lắm rồi, massage chỉ là cái cớ để cô không phải chủ động thôi, chứ ngay từ lúc Trung chạm vào người cô, mọi giác quan đều trở nên rõ nét hơn rất nhiều rồi. Cô quằn quại mong chờ cánh tay anh chạm vào ngực cô, xoa nắn nó, nâng niu nó, thưởng thức trái vú sữa căng mịn mà cô dành hàng giờ đồng hồ mỗi ngày để chăm sóc, hoặc vuốt ve cặp mông nảy nở mà cô luôn tự hào, cặp mông mà đã thu hút không biết bao nhiêu con đực, nguyện được một lần ôm hôn, ngay từ những ngày đầu cô lên thành phố.
Nhưng cô chỉ nguyện trao mọi thứ cho anh thôi, tại sao anh không đón nhận nó như cô mong muốn cơ chứ. Tại sao anh lại né tránh nó, chẳng lẽ anh ghét bỏ cơ thể cô đến thế sao, cô phải làm gì để xóa bỏ được vết nhơ mà cô đã có, phải làm gì để anh đến bên cô một cách chủ động, thay vì để cô phải chờ đợi. Nhưng Nga cũng đâu có biết rằng, Trung chưa bao giờ mong muốn gì hơn ở cô cả, anh yêu cô bằng cả tấm lòng, mối tình đầu của anh và anh luôn tin rằng cô cũng sẽ chính là bến đỗ cuối của cuộc đời mình.
– Từ… từ… đã em, hôm nay không được, anh bận chút việc mà – Trung ngập ngừng nói, gián đoạn bởi sự nồng nhiệt đến từ Nga.
– Không!! Em ứ quan tâm, lúc nào anh cũng bận, bận, bận. Em là vợ anh mà, có gì bận bằng vợ anh chứ – Nga hờn dỗi nói, nhưng môi nàng vẫn chực chờ để hôn.
Trung biết kèo này khó thoái thác, đành nghĩ chi bằng mình làm vợ sung sướng, rồi có thể chuyên tâm vào công việc được. Điểm yếu của Trung vẫn luôn là vậy, chỉ cần vợ hơi dỗi chút xíu là mủi lòng ngay, cũng không trách anh được, Nga mà hờn thì ít có đàn ông nào cầm lòng được.
Nghĩ xong, anh liền vật ngửa Nga ra, tự tin rằng đến lúc mình trả bài rồi. Trung nhanh chóng tụt chiếc quần đùi mới thay lúc tắm xong, con cu hơi cương cứng nửa vời, có vẻ nó cũng không hài lòng khi biết chủ nhân không muốn làm tình với một thân thể mỹ miều như Nga.
Con cu của Trung hiện tại chỉ dài hơn ngón giữa người lớn 1 chút, 2 bìu dái hơi sun sun co lại, mặc dù đang là những tháng mùa hè. Thân cu thì trắng ởn, thẳng tuột, gân xanh có đôi chút nổi lên, nhưng có vẻ chỉ là gân “bệnh”, nhìn qua thì khá là yếu ớt.
Đối mặt với con cu của Trung là cái lồn của Nga, một cái lồn với đầy đủ định nghĩa của từ “lồn”, 2 mép lồn sưng lên đỏ tấy, ửng hồng, nó luôn mấp mô, phập phồng như đang thu hút, mời chào. Lỗ lồn Nga thì đang co ríu lại, nó muốn mút, muốn 1 con cặc to, nóng đút vào, nới rộng nó ra, để nó hút hết tinh khí của những con đực xâm phạm vào. Ở trên hai mép lồn là một “cánh rừng” đen nhánh, bình thường nó sẽ e ấp, che đi những cánh hoa phía dưới, nhưng hiện tại thì nó mở rộng sang hai bên để khiêu khích bất kỳ chú chim nào tới đẻ trứng, giữa rừng là một “viên ngọc” tròn xoe, mum múp, vươn lên cao đỏ ửng như để chỉ ra con cái nứng lắm rồi. Có thể nói lồn Nga sinh ra với một mục đích duy nhất là để thụ tinh từ những con đực “khỏe mạnh”.
Do việc quan hệ giữa 2 vợ chồng đôi lúc chỉ là để giảm căng thẳng nên lồn Nga trông như gái còn nguyên vậy, nhưng thực chất cô đã mất trinh từ lâu lắm rồi. Và điều đáng tiếc là người lấy đi trinh tiết của cô không phải là Trung.
– Cho em đi chồng ơi… em muốn… – Ánh mắt Nga ẩn chứa sự cầu khẩn.
Dường như cơ thể Nga đã bật sang một chế độ khác, chiếc công tắc được tạo ra từ những ký ức đen tối xưa kia.
– Ừ, anh đây, anh vào đây… – Trung nói, tay thì cầm con cu 8cm èo ợt, vội vã cho vào lồn vợ.
– Hự… ự… Hự… ự… – Nga trân mình, tuy con cu không đủ dài nhưng cũng đủ tác động đối với hang động chật hẹp của Nga.
– Chồng ơi, mình… mình có em… em bé đi, em muốn… muốn làm mẹ rồi – Vừa nói Nga vừa với tay ông lấy lưng Trung như để mong anh thụ tinh cho cô.
– Thật nhá!!! Anh sẽ… sẽ cho em làm… mẹ, còn anh… anh làm bố – Trung hào hứng nhấp với niềm phấn khởi vô cùng.
Vội vàng, hấp tấp là những từ để miêu tả Trung lúc này, anh luôn hồi thụt ra đút vào, không chút kỹ thuật, chỉ với tư thế truyền thống, và với kết quả như đã được báo trước thì chỉ sau 2 phút, con cu của Trung đã xịt ra được vài dòng tinh lão nhão.
Nằm thở phì phò trên người vợ, với “sợi bún” mềm xìu, Trung nằm vật sang bên với ánh mắt mệt mỏi, tay chân thẳng đờ, cũng hoàn toàn không có ý định lau dọn, dù gì cũng đã cho ra được mấy đâu. Anh mỉm cười lấy chút sức còn lại ôm lấy vợ, hôn lên trán cô:
– Anh yêu vợ nhiều lắm, em biết không… – Trung mơ màng nói.
– Vâng! Em cũng yêu anh lắm… – Nga vui đầu vào lòng Trung, dụi dụi, ôm thật chặt anh rồi nói.
Nói xong Trung lăn ra ngủ mất, không nhớ đến mục đích tối nay làm nhanh để quay lại với công việc. Có vẻ như việc làm tình mệt mỏi cộng với niềm vui làm cho vợ có bầu làm anh quên hết mọi chuyện.
Với Nga, cô chưa ngủ được, cô yêu anh hết mực, nếu không có anh năm xưa thì chưa chắc cô đã được như bây giờ. Trước đến nay cô chưa bao giờ nghi ngờ niềm tin ấy, kể cả khi thân xác cô không được thỏa mãn, kể cả khi cô phải đi ngủ với cái lồn mọng nước, với cô, anh luôn là duy nhất, là người luôn bao bọc, chở che cô kể cả bây giờ hay 9 năm về trước. Nhưng… đêm nay có gì đấy khác, hình ảnh lúc chiều bất chợt quay lại về tâm trí cô, bất giác Nga đưa tay xuống, một tay nhay lên núm vú, 1 tay lần mò theo đường cong mềm mại của chiếc bụng phẳng lì, chạm xuống đáy của dục vọng. 2 rồi 3 ngón tay len lỏi vào trong, để rồi cô thở hắt ra, mặc kệ chồng đang ngáy đều giấc bên cạnh:
– To… sao nó có thể to đến vậy… – hình ảnh đó lại hiện lên, Nga chỉ kịp lảm nhảm rồi nhắm mắt cố gắng để quên đi.
Lúc sau, cô cũng dần chìm vào giấc ngủ. Cả 2 người đều đã ngủ say, tuy nhiên vẫn còn 1 người nữa vẫn thức, 1 dáng người to lớn, bệ vệ, đứng ngoài cửa phòng ngủ. Hắn ta đứng đó đã lâu, Trung vì quá ẩu nên đã quên đóng cửa phòng, và anh cũng quên mất rằng nhà mình giờ đây đã có thêm 1 người nữa.
Người đó mặc một bộ đồ ngủ thun, dài và hơi bó, cũng vì thế mà con “cặc” hiện lên đầy đủ, gân guốc, một con cặc khiến cho bất cứ con cái nào cũng thèm muốn, run sơ, phục tùng trước nó. Để rồi hắn ta chậm rãi tiến về phía phòng ngủ của hắn, nét mặt thoáng chút giận giữ, buồn phiền, cuối cùng cũng chỉ tặc lưỡi.
Tất cả, bắt nguồn từ 9 năm về trước…
Mặc dù với không khí, ánh sáng dịu nhẹ của tiết trời chớm thu, ông Khánh, tên đầy đủ là Trần Minh Khánh, vẫn không thể tập trung hoàn thành bài tập thiền mà ông luôn phải làm vào mỗi sáng. Chuyện là sau khi thức dậy lúc 5 rưỡi sáng, chạy 3 vòng quanh khu phố, cùng với tập luyện một số động tác quyền ông được dạy hồi còn trong quân ngũ, đích đến cuối cùng chính là bài tập thiền này. Với ông, nó không chỉ là phương thức để ông rèn luyện sức khỏe, nó còn là cách để điều hòa được âm dương đang chạy trong cơ thể, huyết quản của ông.
Sống tại căn nhà này đến đây đã được 2 tháng, nề nếp sinh hoạt ông cũng quen thuộc phần nào, mọi hôm việc điều tiết nhịp thở hoàn toàn dễ dàng, sao hôm nay nó lại khó khăn đến thế. Phải chăng sự kiện diễn ra vào chiều và tối qua làm cho cơ thể ông dần bị thay đổi, chưa biết chắc được sự thay đổi đó là tốt hay xấu, nhưng trước hết việc ông không thiền được là chắc chắn có điềm không lành.
Khánh là một người đàn ông có khí dương rất mạnh, đó là theo lời kể của bà thầy bói xưa kia phán thế, ông thì không đam mê mấy thứ mê tín dị đoan này chút nào, chả là hồi đó phải trà trộn vào một cơ sở buôn bán thuốc phiện, mà đầu mối để tiếp cận mục tiêu chính là qua bà thầy bói đó. Những gì bà ta nói ông chỉ ậm ừ cho qua, nhưng chỉ một chi tiết mãi vương vấn tai ông đến tận bây giờ:
– “Dương khí mạnh thế này, nếu không kìm hãm, luân chuyển mỗi ngày, ắt có lúc đem đến tai họa…”.
– “Nặng về dương, ắt sẽ thu hút nhiều nữ giới, nhưng nữ phụ không át được vật cuồng dương, cuối ngày cũng sẽ héo úa mà thôi…”.
Lúc đó ông chỉ gật đầu, chuyên án trọng điểm còn ở trước mắt, chỉ là câu nói vớ vẩn của mấy bà đồng, ông quan tâm làm chi, chỉ biết về sau chiến dịch kết thúc với kết quả mỹ mãn, ông cũng không thấy bóng dáng bà thầy bói đó đâu nữa.
Mãi đến sau này, chỉ đến lúc người vợ trút hơi thở cuối cùng nơi bệnh viện sau khi sinh thằng Trung, Khánh mới ngẫm nghĩ và bắt đầu tin dần vào câu nói của bà đồng năm xưa. Do đó các bài tập điều hòa âm dương luôn cần thiết vào mỗi buổi sáng.
Chậm rãi đứng thẳng lên từ tư thế quỳ chụm gối, ông thở hắt 1 hơi:
– 7 Giờ sáng! Phải mau chóng làm đồ ăn sáng thôi… 2 đứa cũng chuẩn bị dậy đến nơi rồi. – Ông Khánh liếc nhìn đồng hồ lẩm bẩm.
Vỏn vẹn trong 20 phút, một mâm cơm với trứng tráng, ít bánh mì với một chút sữa nóng ông mua ở khu siêu thị gần nhà, đó là ảnh hưởng của những tháng ngày lên thành phố, khác xa với ở quê là cơm canh đun lại. Tuy là người quê nhưng ông học tập mọi thứ tương đối nhanh, có thể là hình thành từ quá trình huấn luyện ngày trước, mọi việc trong nhà ông đều cố gắng sao cho ngăn nắp nhất có thể, ông cũng không muốn mang tiếng là người “ở nhờ”.
… Bạn đang đọc truyện Dục vọng tìm về tại nguồn: https://truyensex18.com/truyen-sex-duc-vong-tim-ve.html
Nhớ lại ngày mà Trung, con trai ông, từ thành phố vội chạy về quê sau cuộc điện thoại gấp gáp của người của ủy ban xã gọi đến. Nghe đâu là ông đánh bị thương 2 tay cán bộ xã, nên bị áp giải đi, lúc nghe tin vậy, Trung cũng không khỏi giật mình. Vốn biết cha mình là người trầm tính ít nói, có đôi lúc lầm lì, nhưng không có nghĩa là ông có thể đánh người 1 cách vô tội vạ. Hóa ra là ngôi nhà ở quê của ông, mảnh đất hương hỏa của gia đình không có giấy tờ sử dụng đất hợp lệ, mảnh đất có lẽ đã có từ rất lâu, mọi khế ước trước kia cũng là từ miệng mà ra. Hơn nữa, tay chủ tịch xã đã có hiềm khích với ông Khánh từ rất lâu, nay được dịp hắn tung hô đồn thổi lên, cũng vì thế mà xảy ra nguyên do đánh người.
Ông Khánh lúc gặp con trai thì đừ hết người ra, tại do quan hệ giữa 2 người hoàn toàn không được tốt. Trước kia vì sinh Trung mà vợ hai của ông gặp bạo bệnh mà qua đời, tuy không hề trách cứ gì đứa con trai nhưng trong thâm tâm ông vẫn luôn nhen nhóm một thứ bóng tối vô định. Lại cả, ngày Trung cưới Nga, ông Khánh cũng không đồng ý, phải chăng là do bí mật được che đậy mà chỉ mình ông biết được.
Mà gì thì gì, nay Trung về, một phần là để đưa ông lên thành phố, việc đất cát tạm thời để cho sự việc lắng xuống đã, mọi thứ có thể giải quyết sau. Phần còn lại là anh muốn 2 bố con có thời gian hiểu nhau hơn sau khoảng thời gian xa cách. Nhưng anh đâu ngờ, việc sống cùng ông Khánh cũng là nguyên do của vô số những vấn đề nảy sinh sau này. Ông Khánh sau khi nghe đứa con trai thuyết phục, cũng dịu lòng dần, từ trước đến nay, tình cảm ông dành cho nó không nhiều, có gì không ở cùng 1 thời gian, coi như là bù đắp cho quá khứ. Nhưng ông không nghĩ sống cùng con trai lại bất tiện như này, thằng Trung thì không sao, nhưng vợ nó, cái Nga thì là chuyện hoàn toàn khác.
– “Cộp… lộp cộp… lộp cộp…” – Tiếng bước chân vội vã phát ra từ tầng 2.
Trung vội vã phóng xuống phòng khách, với cái áo sơ mi xanh lam nhàu nhĩ, chiếc quần âu xám kẻ dọc được giữ hờ hững, lỏng lẻo bởi chiếc thắt lưng giả da, chiếc cà vạt cùng màu quần thắt hời hợt, nhìn sơ qua bộ quần áo khá là tốn kém, nhưng dưới vóc dáng nhỏ con của anh thì không tôn lên được phần nào, có khi còn tự dìm xuống. Chắc hẳn hôm nay anh có việc gì hết sức quan trọng đây, vội vàng vụt qua mặt ông Khánh, anh chỉ kịp chào bố:
– Thưa bố! Con đi… – Trung nói.
– Đồ ăn sáng thì sao?? – Ông Khánh nói giọng hơi bực tức.
– Con ăn sau bố ạ! Nay công ty có việc họp gấp, con đi kẻo muộn. Bố ngồi ăn với Nga, cô ấy có dậy thì bảo hộ con tối nay con về muộn. 2 người cũng không cần chờ cơm đâu. – Trung nói, anh trước nay luôn là người vì công việc.
Ông Khánh không nói gì, chỉ lặng nhìn thằng con bước ra cửa với đôi giày tây trên tay, tầm lúc sau tiếng xe máy chạy xa dần. Ông không biết nói gì, ông muốn bữa sáng nay có thêm Trung để giảm bớt sự ngại ngùng giữa ông và Nga sau tình huống chiều qua, rốt cục Trung đã không có, nay ông còn phải ở một mình nguyên ngày với cái Nga.
– Sao giờ… – ông Khánh thở dài.
Chuyện là, chiều hôm qua, sau khi đã nhặt rau, nấu cơm, làm cơ số món ăn mà ông luôn tự hào. Việc cuối cùng cần phải động đến là lau dọn cái nhà vệ sinh tầng một, nơi mà gần như không ai ra vào mấy. Gột rửa, lau dọn 1 hồi sàn tắm, ông nhanh chóng lau qua khu vực bệ xí, cũng may ít người dùng nên mọi thứ không bẩn lắm. Khánh muốn hoàn thành thật nhanh, vì chỉ mới 4 giờ chiều, nếu xong sớm có thể ông sẽ đạp xe ra hồ, ngắm cá, hưởng thụ không khí trong lành của vùng quê mà ông đã dần quên mất từ khi lên thành phố. Nhưng đến cái lavabo thì nó lại dở chứng, ông vừa đụng vào cái vòi thì nó liền phụt mạnh 1 luồng nước ra, đưa tay ra để vặn lại cũng không ổn, ông bực mình lấy hết sức ấn xuống cái vòi. Hì hục hơn 5 phút cộng với lực ấn mạnh của người đàn ông cao 1m82, chiếc vòi cũng đã im hẳn:
– “Kỳ này phải bảo thằng Trung thay vòi thôi” – ông Khánh nghĩ.
Đôi chút bực mình vì phải đi tắm sớm, việc đi tản bộ đành để mai, Khánh hầm hừ bước ra ngoài mà không để ý cô con dâu đang ngó vào.
– Bộp… Oạch…
Ông Khánh va vào Nga đánh cái bốp, làm cô loạng choạng, do đang hơi cúi người để ngó vào nên Nga mất đà, hai chân còn trơn tuột do vũng nước cái lavabo kia gây ra. Nga ngã “oạch” ra sau, cú va làm cô váng hết mặt mày, hai tay chống ra sau để làm tựa, may thay ông Khánh đi chậm, nếu đi nhanh cộng với vóc dáng của ông thì cô chắc phải nằm sõng soài rồi. Hơn nữa, bộ mông đầy đặn, căng tròn đầy tính đàn hồi của cô đã làm giảm đi phần nào thương chấn của tai nạn vừa rồi.
Với 1 chân duỗi 1 chân co lại, chiếc váy ngắn màu xanh nhạt ôm trọn vòng eo cô đã được vén lên qua đầu gối, sát gần đến bẹn, chỉ là chân váy ren khiến cho vùng tam giác huyền bí kia càng trở nên bí ẩn. Lý do sao cô lại ăn mặc như này trong nhà là vì cô mới ra ngoài uống nước với bạn về, mấy người bạn này cô cũng đâu ưa gì, họ đôi lúc tỏ ra sang chảnh quá đáng, cũng vì cần quan hệ rộng để việc buôn bán của cô dễ dàng hơn thôi. Do thấy tiếng động phát ra từ khu vực nhà vệ sinh, cô mới chủ ý tò mò bước đến gần.
Trước khi đi cô đã nói với cho ông Khánh biết, nhưng có lẽ do cô về hơi sớm nên ông vẫn nghĩ không có ai ở nhà, cho nên mới bước ra bất cẩn như thế.
Cú va chạm cũng làm ông Khánh giật mình, cứ nghĩ không có ai, nhưng khi thấy con dâu ngã ra ngay trước mặt mình, ông mới vội vàng, hoảng hốt:
– Nga!! Con… con có làm sao không?! – Khánh bước tới gần đưa tay ra như thể muốn kéo con dâu đứng dậy.
Ông đâu có biết rằng, cái vòi nước tai hại kia không chỉ chảy đầy ra sàn, nó còn phun hết lên người ông. Ướt nhẹp từ cổ đến trên đầu gối, tuy đã ngót nghét 50 tuổi nhưng cơ thể ông dưới tấm áo ướt sũng, dính bết vào người vẫn hiện lên những khối cơ chắc nịch. Hai vòm ngực nở rộng, đôi vai u tròn lên như ôm lấy thân người, cơ xô bành ra dang rộng theo 2 cánh tay đang đưa tới phía Nga. Cánh tay tròn lẳn, gân xanh chạy dọc, đâm ra như cành cây từ dưới khuỷu tay vòng ra cổ tay, bàn tay to bề, chai sạn nhưng không hề gây ra sợ hãi, trái lại còn làm tăng thêm tính đàn ông. Ông như hiện thân của một con đực mạnh mẽ, một con thú đầu đàn, sẵn sàng đứng ra bảo vệ bất kỳ con cái nào nó thích, cũng như là đem đến cho con cái những đứa con khỏe mạnh.
Và hơn cả, còn một chi tiết nữa, chi tiết làm cho Nga không khỏi tò mò, mà không chỉ riêng Nga, bất kỳ cô gái nào tại hoàn cảnh đó đều không thể rời mắt được.
Không gì khác, đó chính là “bộ dụng cụ” của ông Khánh.
Hạ bộ của ông hiện tại đang sừng sững trước mặt của Nga, dưới sức nặng của chiếc quần thấm đẫm nước, nó lại càng hiện lên rõ nét. “Bịch nước mía” căng đầy, trĩu nặng, gồ lên sau lớp quần ngủ, ông Khánh không có thói quen mặc đồ lót, ở quê chỉ còn mình ông, việc mặc đồ lót hoàn toàn không cần thiết. Có thể Trung đôi lúc nhìn thấy nên vài tuần trước anh đã cùng ông đi mua đồ, ông vẫn chưa hiểu được điệu cười ngại ngùng cộng thích thú của bé gái bán hàng khi hỏi đến cỡ quần lót của ông.
Không chỉ phồng lên, nó còn chia hằn lên 3 phần, 2 phần chèn ép sang 2 bên, còn 1 cục dài ngoằng, lằn lên, múp míp kéo dài xuống dưới.
Đối với Nga thì cô như mất hồn, nhìn chằm chằm vào “khuôn mẫu” hoàn hảo phía trước, nhưng ông Khánh thì đâu có để ý gì đến chiếc váy ngắn cũn cỡn của con dâu đâu, ông vẫn đang hoảng hốt khi thấy cô ngồi bệt dưới đất.
– Nga!! Nga ơi!! Đưa tay cho bố, con sao thế?! – Ông Khánh càng lo lắng hơn khi thấy Nga vẫn im lìm ngồi yên.
– Dạ… dạ vâng, con không sao bố ạ… – Nga ngượng ngùng đáp, rời khỏi lực hút vô hình kia, cô thoáng chút đỏ mặt.
Nhẹ nhàng dìu con dâu ra bàn, ông vẫn chưa khỏi sốt ruột khi thấy mặt Nga càng lúc càng đỏ hơn. Chạy ra bếp rót đầy cốc nước lọc, ông quay lại để đưa cho cô. Nga sau khi uống xong ngụp nước thì dần bình tĩnh lại, cô giật mình không khỏi nghĩ: “Mình làm sao thế này???”, Răng trên vô thức cắn lấy bờ môi phía dưới.
– Con cảm ơn bố, con đỡ rồi ạ. – Nga nhìn lên nhưng vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt ông.
– Ừ. Bố xin lỗi con, bố… bố vội quá. – Ông Khánh tuy mặt vẫn điềm đạm nhưng có vẻ hối lỗi thực sự.
– Không sao đâu ạ, nhưng bố cũng có tuổi rồi, làm việc gì cũng nên cẩn thận một chút, bố có làm sao con không biết nói gì với anh Trung đâu ạ. – Nga trấn an bố, nhịp thở dường như đã chậm rãi trở lại.
– Ừm, bố biết rồi. – Ông Khánh nói.
Cuộc nói chuyện dường như đang trở lên ngại ngùng, chưa bao giờ ông và cô giao tiếp với nhau lâu như này. Thường ngày cũng chỉ là bố hỏi con thưa, cô thì luôn ở trên phòng, công việc bán hàng online ngốn phần lớn thời gian của cô, chỉ có buổi chiều là cô rảnh rỗi, thỉnh thoảng thì đi với bạn bè, lúc đi tập yoga, gym hoặc là massage toàn thân. Nga biết ông Khánh trước nay luôn lạnh lùng với cô, từ lúc cô xuất hiện trước mặt ông với tư cách là người yêu con ông – Trung, sau đó là đám cưới giữa 2 người, ông luôn có bộ mặt không hài lòng.
Ông Khánh thì hay lủi thủi làm việc nhà, không thì trồng cây, nuôi cá, sáng sớm tập thể dục thì Nga chưa dậy, chiều thì cô không mấy khi ở nhà, việc nói chuyện dường như đếm trên đầu ngón tay. Có lẽ đúng thật, ác cảm ông dành cho cô vẫn nhen nhóm đâu đó, chưa hoàn toàn phai mờ đi.
– Tuuu… tuuu… – tiếng nước sôi làm không khí 2 bên bớt căng thẳng hơn.
– Bố! Bố để con tắt cho. – Nga ngăn ông Khánh lại.
– Thôi, cứ để bố, quần áo hôm trước phơi bố cũng chưa thu, để bố làm. – Ông Khánh nói.
– Không được, bố đi tắm rửa thay quần áo đi, quần áo bố ướt hết rồi, không thay ra cảm thì chết. Còn lại để con làm nốt cho. – Nga hơi lên giọng, nhíu mày.
Ông Khánh thấy vậy thì cũng ừ cụt lủn rồi bước đi lên phòng, trước nay ông chưa hề nghe lệnh ai bao giờ, trừ lệnh của thủ trưởng khi ông vẫn còn hoạt động trong quân ngũ. Thế sao hôm nay nghe cái Nga nói thế, ông liền ngoảnh mặt quay đi, phải chăng ở Nga có nét gì đấy làm người khác phải thuận theo. Mặc kệ những dòng suy nghĩ, việc ông cần làm bây giờ là thay bộ quần áo này ra, nó khó chịu lắm rồi.
Ngay sau khi ông Khánh lên tầng thì Nga lại nhớ đến hình ảnh lúc trước, hình ảnh đó sao đẹp vậy, sao “miếng bánh” đó trông ngon lành đến thế. “Không được!!!”, Cô nói thầm, đầu ngúng nguẩy, với cô Trung luôn là thứ nhất, không gã đàn ông nào có thể làm cô siêu lòng được, tình yêu anh dành cho cô từ 9 năm trước, cô mãi không thể đền đáp được. Nhanh chóng rót nước ra phích rồi lên tầng để thu quần áo, tối nay cô dự định sẽ cho chồng một bất ngờ, bộ đồ lót theo lô hàng cô đặt hôm nọ, nay đã vận chuyển đến, một số bộ cô sẽ không bán mà để dành riêng cho chồng ngắm thôi. Vui mừng với suy nghĩ đó, Nga nhảy chân sáo bước vội lên tầng thượng.
Trong lúc đó, ông Khánh đang tắm trong phòng, dưới làn nước nóng ấm, cơ thể ông hiện lên như tạc. Ông duy trì thói quen tắm nước nóng cũng lâu rồi, nước nóng giúp cho lỗ chân lông mở rộng, thoát ra lượng dương khí dày đặc luôn tích tụ trong cơ thể ông. Dòng nước chảy khắp người, qua đôi vai đòn gánh, chạy dọc theo khuôn người, từ từ len lỏi vào vùng bẹn. Con cu trong trạng thái ngủ ngày bỗng chốc như được gọi dậy qua dòng nước ấm, ngủ yên được hơn 20 năm nay, từ ngày người vợ thứ 2 qua đời 27 năm trước, mặc dù cũng đã có quan hệ qua lại với một số người phụ nữ khác, nhưng đa số đều do công việc bắt buộc hoặc khi dương khí quá lớn, ông cần một ai đó để giải tỏa.
Nhanh chóng tắm rửa thật nhanh, ông biết thằng Trung sắp về rồi, dạo này ông thấy công việc nó tương đối vất vả, hôm nào mặt mũi cũng tái mét. Cơ thể nó từ bé đã không được khỏe mạnh, hay ốm vặt, ông cũng đi suốt, không hay có mặt tại nhà, sức lực không có nên khi kiếm được công việc văn phòng như này ông tin nó sẽ cố gắng hết sức để phát triển. Ông muốn hỗ trợ nó qua những bữa cơm hàng ngày, như là để bù đắp quá khứ bỏ bê.
Lấy khăn mặt lau qua người, tay ông vô thức chạm nhẹ qua vết sẹo nằm chéo, chạy dài trên khuôn ngực. Suốt những năm hoạt động cảnh sát, vết thương này là nguy hiểm nhất mà ông từng gặp phải, 9 năm nhưng nó như chưa liền hoàn toàn, đôi lúc vẫn nhói lên từng chặp. Ngẫm nghĩ lại, tuy đau đớn nhưng không có vết sẹo này thì con trai ông cũng không có mặt tại thời điểm này, ông nên vui mừng vì nó thì hơn.
Xong xuôi cả thảy, ông Khánh với tay lên lấy quần áo, nhưng quờ quạng mãi không thấy bộ đồ thun đâu, có lẽ tuổi tác cũng làm ông đãng trí hơn rồi, thở dài rồi trần truồng bước ra. Nhưng đãng trí đâu chỉ khiến ông quên bộ quần áo, nó còn làm ông quên khóa trái cửa trước khi tắm. Và rồi:
– Bộp… – Tiếng quần áo rơi xuống đất.
Khánh giật mình nhìn sang, cô con dâu đang thất thần đứng trước mặt ông, dưới đất vương vãi quần áo của ông đã được gấp gọn gàng. 2 người nhìn nhau trong giây lát bỗng sực nhớ ra điều gì:
– Á… á!! Bố… bố… con xin lỗi. Con… con vô ý quá. – Nga lắp bắp nói to như hét.
– Không sao! Không sao con ạ, tại bố cũng quên khóa cửa. – Ông Khánh điềm tính nói nhỏ, nhanh chóng với tay lấy bộ quần áo trên giường rồi vụt vội vào phòng tắm.
Tuy là điềm tĩnh, nhưng ông Khánh hiện tại cũng không khác gì Nga bây giờ. Ngượng ngùng, xấu hổ, lấy tay đánh mấy cái lên đầu tự nhủ:
– “Chết rồi!!! Cái Nga nhìn thấy hết rồi, sắp tới sao nói chuyện được đây, hơn nữa nó mà nói với chồng nó thằng Trung thì thôi, chỉ có nước đi đầu xuống đất”.
Vừa nhay nhay thái dương vừa lẩm nhẩm. Tuy là nói thế, nhưng sao cơ thể ông thấy có chút gì khang khác, phải chăng ngại ngùng xen lẫn khoái cảm, con cu nãy giờ bỗng nhiên căng nhẹ lên đôi chút, bực mình ông vỗ nhẹ vào nó chửi: “Đồ ngu, giờ là lúc nào mà còn như thế?!”. Mặc vội quần áo vào, ông biết nên ra xin lỗi Nga, cứ để thế thì không ổn.
Nga sau khi hét xong cũng chạy vội ra ngoài, chạy vào phòng mình, đóng cửa, cô đứng dựa lưng vào cửa phòng, 2 tay để trước ngực, hô hấp càng lúc càng nhanh dần. Má cô ửng đỏ, đôi mắt to tròn cúi gằm nhìn xuống đất. Cô cũng như Khánh, cũng tự trách mình sao vô ý thế, sau này mặt mũi đâu mà nhìn ông. Nga vừa mới thu gấp xong chỗ quần áo, cứ nghĩ ông chưa tắm xong, cô chỉ định vào để chỗ đồ xuống rồi đi ra luôn, không ngờ lại gặp đúng lúc ông đang ở trạng thái Adam. Cô cũng không nghĩ bố chồng mình lại khỏa thân đi ra như thế. Cô đưa tay lên mặt, chậm rãi nhớ lại hình ảnh vừa rồi:
– “Hơn nữa… hơn nữa… Lại là thứ đó.” – Cô bàng hoàng, từ từ ngồi phịch xuống đất.
Cô lần mò bàn tay thon dài, chạm nhẹ qua cặp vú bánh dầy, vô thức lướt qua 2 đầu vú đang cương nhọn nhoi lên sau lớp áo. Xuống dưới 1 chút, lồn cô bắt đầu thấy ngưa ngứa, 2 mép lồn nay đã nhíu lại, co bóp như thể nó đang thèm muốn vật gì đó.
Mặc dù chỉ chạm nhau trong giây lát, nhưng với Nga, chỉ đó là đủ để cô thấy được tạo vật hoàn hảo đó. Cơ thể ông mới tắm xong bóng lưỡng, hừng hực, hơi đàn ông theo thân ông từ nhà vệ sinh tỏa ra vẫn len lỏi theo các giác quan của Nga.
Đẹp hơn hết là con cặc của ông, khi nãy lúc ngã cô chỉ thoáng thấy hình dáng nó qua lớp quần, nay được tận mắt nhìn, mới thấy nó vĩ đại thế nào. Dù đang trong trạng thái hơi cương, nhưng chiều dài đã bằng 2/3 quả chuối tiêu, đường kính có đôi chút nhỏ hơn. Đầu cặc ửng đỏ, nở to, lỗ cặc có đang hơi tiết ra chút nước nhờn, bóng nhẫy. Thân cặc nằm chễm chệ trên bìu cặc, rủ xuống với góc độ vừa phải, bao quanh có vài sợi gân nổi lên, không nhiều. 2 hòn bi nay chụm lại thành 1 bọc, nặng trĩu, trùng xuống nhưng vẫn ôm chặt lấy thân cặc, nhìn tổng thể hạ bộ ông phải to ngang ngửa quả ổi.
– “Chưa cương đã to hơn con cu của Trung rồi, vậy lúc nó vươn mình thì ngạo nghễ đến mức nào” – Nga bặm môi nghĩ thầm.
Bỗng chốc người Nga rung lên, ánh mắt nàng từ đam mê dần trở nên sợ hãi, 2 tay đã ôm lấy thân mình, đôi chân co quặp lại trước ngực. Cảm giác này là gì, sao đang từ một giấc mơ đẹp, lại chuyển sang ác mộng, một cơn ác mộng nhục dục. Ký ức xưa kia dội về, từ sâu thẳm trong lồn cô, chiếc đập ngăn nước như đang nứt dần ra, rỉ ra dần thấm đẫm đáy quần lót của cô.
– Không… không… làm ơn… làm ơn thả tôi ra. Tôi xin các người… – Nga nhắm mắt, cuộn tròn người, nàng nhanh chóng ngủ thiếp đi, như để cố gắng quên đi sự việc vừa rồi.
Sau khi ném đống quần áo khô vào tủ, ông Khánh đi lại quanh nhà, xem cái Nga đang ở đâu, nhưng đi hết nơi rồi vẫn không thấy con bé đấy đâu, ông chắc nhẩm chỉ còn nơi đó thôi. Chậm rãi tiến về phía phòng ngủ của 2 vợ chồng đứa con, ông đứng chân mình trước cửa phòng, 5 phút trôi qua mà ông vẫn chưa dám gõ, cứ đưa tay ra rồi lại rụt vào. Ông biết nói gì bây giờ, mục đích ông muốn gặp Nga là để nói rõ lúc đó ông không cố tình, tránh con bé hiểu lầm, nói linh tinh với thằng Trung. Chắc nhẩm, hít một hơi căng đầy ngực, ông đưa tay ra để gõ…
– Bố ơi!!! Nga ơi!!! Mọi người đâu cả rồi?! – Tiếng Trung gọi với từ dưới nhà làm ông Khánh giật bắn mình.
Ông Khánh bước vội ra cầu thang…
– “Chậc, thôi để lúc khác vậy…” – ông Khánh bước ra cầu thang, đầu vẫn ngoáy lại.
Khi đó Nga vẫn đang năm co quắp sau cánh cửa phòng, nghe tiếng hô lớn của chồng, cô mới giật mình tỉnh dậy. Như chưa khỏi mê man, cô cố gắng ngồi thẳng dậy, đôi chân khép chặt líu díu bước ra khu vực nhà tắm, hai đầu vú cô bây giờ cương hết cỡ, lớp áo lót cứ liên tục cọ xát mạnh vào đầu vú làm nó cương lên hết cỡ, tưởng chừng tất cả dây thần kinh vùng ngực hiện tại đã tập trung tại 2 đầu núm. Khó khăn lắm cô mới mở được khóa nước ra, dòng nước mát lạnh dần làm dịu đi những cảm xúc đang chạy dọc rần rần khắp cơ thể cô. Chưa bao giờ cô lại cảm thấy kích thích như hiện tại, kể cả khi làm tình với Trung và cũng không tin được khi chỉ cần thấy con cặc ông Khánh mà có thể làm cô run rẩy như này.
Nhưng đó là ông Khánh, là bố chồng của cô, sao cô lại có thể có những ý nghĩ dâm loàn như vậy chứ, hơn nữa cô còn yêu Trung, cô không bao giờ muốn làm anh buồn.
– “Tất cả… tất cả những suy nghĩ đó đều là do ký ức dơ bẩn kia thôi…” – Nga lẩm nhẩm.
Nghĩ vậy, cô cố gắng kỳ cọ thật nhanh, thật nhanh để có thể gột rửa những mong muốn tội lỗi, gột rửa đi con người ẩn sau lớp mặt nạ kia…
Bữa tối được bắt đầu ngay sau đó, Trung quyết định sẽ tắm sau khi ăn, tối nay đối với anh rất quan trọng, công việc anh được giao sẽ quyết định liệu anh có được thăng tiến trong thời gian sắp tới hay không. Anh có để ý thấy vợ mình hôm nay ăn chậm rãi hơn, bố thì lại ăn nhanh hơn, 2 người dường như còn đôi lúc tránh né ánh mắt của nhau, ngoại trừ lúc xới cơm thì có nói qua lại dăm ba câu. Dù biết không khí bữa cơm tối trước nay chưa bao giờ rộn ràng cả nhưng hôm nay lại hoàn toàn khác biệt. Và vội 2 bát cơm vào bụng, Trung thầm nghĩ chút nữa lên phòng anh sẽ hỏi thử cô xem.
Kết thúc bữa cơm cũng là lúc mọi người ai về phòng người nấy, ông Trung thì ra chăm sóc lại vườn cây của ông, đa số các cây này là do ông mang lên từ dưới quê. Tuy góc vườn không to như ở quê, nhưng các loài cây ông yêu thích ông đều mang theo, chậu này trồng hoa Thiết Mộc Lan, dưới kia lại trồng lan Vũ Nữ, bên cạnh là lan Chu Đinh, sau nữa là lan Hồ Điệp… Ông Khánh thích hoa lan, lan là loài hoa tượng trưng cho sự nữ tính, thuần khiết, thanh lịch… nó gợi ông nhớ tới người vợ đã khuất của mình. Thử nhắm mắt để nhớ lại khuôn mặt của vợ ông, nhưng lạ là ông chỉ thấy hiện lên hình ảnh của Nga, đôi mắt sáng, trong, đôi môi thanh tú, sống mũi cao, thẳng tắp. Ông Khánh lắc đầu, nếu ngày đó ông không thấy cô trong bộ dạng đó, có lẽ cô đã hoàn toàn phù hợp với nét đẹp của loài hoa lan rồi.
Thở dài rồi bước vào nhà, cũng đã muộn rồi, có lẽ ông nên đi ngủ thì hơn, chuyện kia có thể để sáng mai nói cx được, mong là cái Nga chưa nói gì với Trung. Sải bước về phòng mình, phòng ông nằm trên tầng 3, nhưng khi qua tầng 2, có một âm thanh lạ phát ra từ phòng 2 đứa, tò mò ông nhẹ nhàng tiến lại gần. Cánh cửa không khóa, như có ma lực sai khiến, mặc dù biết rõ 2 vợ chồng đang làm gì, nhưng ông vẫn không thể rời bước. Thâm tâm ông bảo bước đi, nhưng đôi chân ông không nhấc lên được, từng chút, từng chút 1, tầm nhìn ông như bắt đầu rộng mở hơn.
Những âm thanh: “Bạch… bạch… bạch” đang vang lên to dần, do khuất cửa nên ông không thể nhìn hơn được, chỉ thấy tấm thân gầy gò của Trung đang nhấp lên xuống. Tiếng phì phò to dần rồi tắt hẳn, 2 vợ chồng thì thào gì đó, rồi ánh sáng từ đèn ngủ cũng được tắt đi, ông đoán có lẽ nó làm xong rồi, nghe loáng thoáng được vài câu chữ về việc thụ thai, ông Khánh thầm đoán có lẽ mình sắp có cháu chăng. Nhưng đứa cháu của ông lại do Nga sinh ra, ông cảm thấy có chút không hài lòng, bực tức, xen lẫn nỗi buồn. Mọi thứ của 9 năm về trước vẫn rõ mồn một trong tâm trí ông, ông ghét bản thân mình, dù gì nó cũng đã là con dâu, vợ của thằng Trung, đâu thể oán trách nó mãi được.
Quay đi, ông muốn bước về phòng, tự dưng từ đâu xuất hiện một cơn đau nhói xuất phát nơi hạ bộ, nhìn xuống thì ông không khỏi giật mình, con cặc ông đã to bự từ bao giờ, nó giật lên liên hồi, hình dáng bây giờ trông thật hùng vĩ, chưa cương hết cỡ nhưng cũng đã chạm mốc 17. 5 phân, gốc cặc đường kính 4 phần, lên giữa thân cặc chạm 4, 5 phân, đầu cặc thì nhỏ lại 4 phân, đầu cặc rỉ nước như nước dãi, thấm đẫm qua lớp vải quần ngủ thun, chỉ trong thời gian chưa đến 2 phút mà cặc ông đã phương phi như này thì thật đáng nể. Ông ngao ngán, đã bực tức, chán chường nay lại còn nứng nữa… đêm nay sẽ là 1 đêm khó ngủ đây.
Bóng ông Khánh khuất dần trong bóng tối, trở lại căn phòng ngủ của ông với sự cô đơn quen thuộc. Màn đêm dường như trở về trạng thái vốn có, nhưng đâu đó vẫn có 2 người trằn trọc, một cái lồn múp míp co bóp và một con cặc cương phồng nở rộng.
Với tay rót ly trà mới pha, hớp một hớp cho đỡ buồn mồm, ông Khánh ngán ngẩm nghĩ lại ngày hôm qua, dù gì sự việc cũng chỉ là tai nạn, sáng nay cũng không thấy thằng Trung nói gì. Khánh tự hỏi liệu có cần nói chuyện với Nga không, vấn đề tương đối nhạy cảm nên ông không muốn đề cập nhiều, nhưng 2 bố con cứ im lìm mãi thì cũng không ổn.
Tặc lưỡi, ông Khánh quyết định sẽ nói chuyện hẳn hoi với Nga, dù sao cũng là người lớn với nhau, từ nay về sau còn chạm mặt nhiều, chuyển cỏn con như vậy có gì mà không giải quyết được. Bước lên tầng với sự nặng nề, ông gõ nhẹ cửa phòng con dâu:
– Cộp… cộp… Nga ơi! Con có đó không, bố muốn nói chuyện đôi chút?? – Ông Khánh hồi hộp nói.
Đợi một lúc không thấy trả lời, đang định quay đầu bước đi, nhưng suy nghĩ hôm qua cũng đã như này, chần chừ mãi không giúp ích được gì. Khánh liền nhẹ nhàng mở cửa phòng Nga ra, nếu mọi chuyện ổn thỏa, 2 bố con có thể cùng ăn sáng, vậy không phải rất tốt sao.
Nếu diễn biến tốt đẹp như vậy thì câu chuyện này sẽ dừng lại tại Phần 3, nhưng rất tiếc (hoặc rất may) là “người tính không bằng trời tính”…
Mở cửa phòng ra, điều đầu tiên tác động đến ông Khánh là mùi hương, một mùi hương nồng nàn, đằm thắm len lỏi qua 2 cánh mũi, nó hơi giống với hương lan ông trồng dưới nhà. Và còn một mùi nữa, xen lẫn, hòa quyện với mùi trên, nó xuất phát từ khu vực giường ngủ của 2 vợ chồng Trung, nó làm cho cơ thể ông Khánh bỗng trở nên căng cứng. Trung thì có thể không nhận ra, chứ một con đực “Alpha” như ông Khánh thì ông hiểu rõ mùi này là gì. Đó là mùi của sự “động dục”, mùi của con cái khi đến độ chín muồi nhất tiết ra, mùi của sự thèm thuồng, dâng hiến. Ánh mặt chuyển động dần đến chân giường, rồi lên mép giường, đến khi dừng lại ở bàn chân thon thả, Khánh mới nhận ra có người đang nằm ở trên giường, và còn ai khác ngoài Nguyễn Ngọc Như Nga, con dâu ông cơ chứ.
Thoáng chút bối rối, ông Khánh định khép cửa trở ra, ông không muốn gây ra thêm sự hiểu lầm nào nữa. Tuy lương tâm ông bảo có, nhưng cơ thể lại vẫn chần chừ, bàn tay vẫn cứ vân vê trên tay nắm cửa. Dường như cám dỗ là quá lớn, đôi mắt bắt đầu di chuyển dần lên theo bàn chân, sang đến mắt cá, chạy dọc theo cặp đùi trường túc, dài miên man, trắng nõn, bên co bên duỗi thẳng. 2 bắp đùi nối với bờ mông căng đầy, hơi cong ra sau, lợi ích của những bài tập yoga mỗi chiều đều dồn hết vào tư thế này. Nga đang mặc bộ váy ngủ tối qua, chiếc váy giờ đã bị kéo lên qua hông, bông hoa hồng co lại ôm sát vào eo. Nàng nằm ngang, tay chân phải vòng qua ôm lấy chiếc gối ngủ, dây áo trễ xuống qua vai, lộ nửa bầu vú đang nhấp nhô theo nhịp thở.
Ông Khánh do tối qua bị khuất tầm nhìn, chỉ thấy được phần chân của 2 vợ chồng, nay khi thấy được thân hình hoàn mỹ của Nga, tuy chưa được trọn vẹn, nhưng thế cx đủ làm ông say mê. Tiến dần đến giường ngủ với sự si mê, ông Khánh đang không làm chủ được cảm xúc. Suốt những năm tháng hoạt động quân đội, dù trước mặt có là kẻ địch vũ trang đầy mình đi chăng nữa, ông vẫn không bao giờ mất đi sự bình tĩnh. Vậy mà giờ đây, “kẻ địch” này tuy không có chút “quân trang” nào trên người, lại làm tim ông đập loạn lên. Có lẽ năm tháng đã bào mòn các kỹ năng của ông mất rồi.
Bàn tay đang để ở mép quần, vật vờ như không biết nên làm gì. “Nên đi ra như không có gì hay…”, nuốt nước bọt 3, 4 lần, ông quyết định sẽ… quay ra ngoài, lương tâm ông không cho phép, Nga nó là vợ con trai ông, thằng Trung trước nay luôn tin tưởng ông, ông chắc chắn sẽ không làm nó buồn. Và Khánh tự hứa với lòng mình rồi, sẽ không bao giờ nghĩ đến việc làm ngày trước với Nga, sẽ chôn vùi nó trong quá khứ.
Đang định quay người bước đi thì Nga bỗng dưng xoay người, bầu ngực lộ 1 nửa nay đã hiện ra đầy đủ, nó chễm chệ nằm trên thân hình nàng, núm vú hồng nhạt, e ấp hơi thụt xuống, quầng vú đỏ nhạt. Chân Nga nay hơi dạng ra, eo nàng hơi chút mấp mô, đôi chỗ có mỡ thừa nhưng vẫn rất thon gọn, đối xứng với bụng và vòm mu nàng. Mu lồn Nga cao đều lên, khum khum, hột le nhỏ nhắn hiện lên mờ ảo sau chiếc quần lót nhỏ xinh.
Đến đây thì ông Khánh không chịu được nữa rồi, quá khứ đen tối đã lại chắp bước cho ông tiến tới. Trong chốc lát đầu ông như trống rỗng, không còn thằng Trung, không còn bố chồng con dâu gì nữa, kể cả hình ảnh người vợ đã mất xưa kia cũng không thể ngăn cản ông lúc này. Trước mặt ông là một con cái ngon lành, một món ăn mà con đực như ông không thể bỏ lỡ. Dương khí tích tụ do không được điều tiết đã chiếm đi bản tính con người, thay vào đó là bản năng của động vật, nó lan truyền khắp cơ thể ông, nay dần tập trung về phía hạ bộ.
Khánh bước dần lên giường, qua thân hình uốn lượn của Nga, ông hít 1 hơi thật lâu, sau đó nhanh chóng hôn lên cổ, dần xuống bả vai. Bàn tay to lớn áp dần vào ngực Nga, xoa nắn nhẹ nhàng, tay ông như đùa giỡn, lúc bóp lúc xoa, khi lại xoay tròn rồi tát yêu vài cái.
Dưới những tác động như vậy, Nga dần tỉnh giấc, bình thường ánh nắng mặt trời là thứ đầu tiên nàng nhìn thấy. Nhưng hôm nay lại khác, có một bóng đen đang nằm trên người nàng, hì hục hôn lên cổ, tai, đôi lúc lại bặp môi vào dái tai, vành tai. Tay thì đang lần mò trên bầu ngực nàng, hắn đang nâng niu ngực nàng như báu vật vậy.
Do cảm thấy hơi nhột, dưới đôi mắt ngái ngủ, Nga khúc khích nhấc dần khuôn mặt người đàn ông đang áp sát vào khuôn ngực nàng lên:
– Nào! Để yên cho em ngủ, sáng ra đã nghịch ngợm rồi. – Nga nói.
Nhưng khi chạm vào mặt người đấy, Nga bỗng giật mình trước sự khác lạ: “Mặt Trung đâu có thô ráp như này, hơn nữa anh ấy cũng đâu có râu quai nón”. Ẩn mạnh đầu hắn ta ra, Nga ngạc nhiên:
– Bố!!! Bố làm gì thế… bố bỏ con ra đi!!! – Sợ hãi Nga hét lớn.
Khi thấy Nga tỉnh dậy rồi, ông Khánh biết mọi thứ giờ đây không thể quay đầu được nữa rồi, đã “đâm lao thì phải theo lao thôi” – ông Khánh tự nhủ. Nhanh như chớp, ông chồm lên thân hình Nga, cơ thể to lớn như gấu của ông đè nàng nằm chặt phía dưới, sau đó Khánh hôn lên môi Nga, thì thầm:
– Bố xin lỗi, con giúp bố một lần thôi. – Ông Khánh dụ dỗ.
Dường như ngạt thở trước sức nặng của ông Khánh, Nga có hết sức đấm thùm thụp vào ngực ông, nhưng mấy cú đấm đó chỉ khiến ông Khánh ghì chặt hơn thôi.
– Không… không… con xin bố đấy, anh Trung không cho phép những việc như này đâu… – giọng Nga dần lạc đi, mắt nàng bắt đầu đỏ dần.
Khi nghe đến tên Trung, ông Khánh chợt khựng lại, ông biết làm như này là có lỗi với Trung. Cánh tay ông dần buông ra, Nga thấy vậy liền cố gắng nói thêm:
– Không chỉ anh Trung, còn vợ bố nữa, bố chẳng lẽ không yêu mẹ?!
Khi nhắc đến vợ ông Khánh, Nga tin điều đó sẽ làm ông cảm thấy hối lỗi, nhưng trái ngược lại hoàn toàn, thay vì dừng lại, ông gầm gừ to hơn, ông hôn mạnh vào môi cô, ngấu nghiến nó, chiếm dụng nó. Lưỡi ông Khánh cuộn tròn, luồn lách sang khoang miệng Nga, khám phá mọi ngóc ngách, tìm kiếm đầu lưỡi cô.
Khánh bực tức do năm xưa khi đẻ Trung, vợ ông cũng vì thế mà ra đi, nay như để trả thù, Khánh cũng sẽ tước đoạt Nga từ tay đứa con của ông. Để Trung hiểu được cảm giác mà bao nhiêu năm qua ông đã phải chịu đựng, hơn nữa việc thiếu thốn về tình dục cũng là một phần nguyên nhân.
Nga sợ hãi, nàng lắc đầu liên tục để tránh né nụ hôn từ phía ông Khánh, dường như cảm thấy bắt đầu đuối sức, cô dần nằm im, biết đâu Khánh sẽ nghĩ lại mà tha cho cô. Đang chuẩn bị buông xuôi, Nga thấy ánh mắt dần mờ đi, dòng ký ức đen tối đang chiếm dụng lấy cơ thể cô. Thứ “công tắc” được tạo ra 9 năm về trước hiện lên, và kinh khủng hơn là chế độ “mở” của nó đã được gạt lên.
Ông Khánh mò mẫm phía dưới ngực Nga, hàm răng liên tục cắn, nhay lên đầu vú nàng, chốc chốc lại mút chùn chụt, đánh qua đánh lại, khi thì đổi giữa 2 bên vú, khi lại ép 2 đầu vú sát nhau để ông nếm được cùng lúc. Được lúc không thấy Nga phản ứng gì, ông Khánh đâm lo, ngẩng mặt lên để do thám, mắt ông dường như mở to khi thấy mặt của Nga lúc này.
2 má nàng ửng đỏ, cặp mắt bồ câu với “Trường mi”(hộ tố mao) giờ đây mở khép, lim dim he hé, ánh mắt trông vô cùng ẩm ướt, đa tình. Hàng lông mày đậm, vuốt dần xuống dưới mắt, có đôi chút nhăn nhó đầy dâm tính. Bờ môi hấp háy liên tục, khóe miệng có đôi chút nước bọt trào ra, răng trên cắm xuống môi dưới, biểu hiện rõ sự thèm thuồng. Mái tóc dài hơi xõa che gần nửa khuôn mặt “Hồng diện”(đa dâm thủy), Nga lúc này đang trở nên hứng tình tột độ.
– “Cuối cùng cũng trở lại bản chất rồi hả?! CON… DÂU!!!” – Ông Khánh miệng cười mỉm thầm nghĩ, nhớ rõ ngày trước cũng vì biểu cảm này mà ông không dừng lại được.
Nhổm lên để ngoạm lấy cái miệng mềm mại kia, lần này thay vì né tránh, sự chủ động, chấp thuận đã hiện lên trong tiếng nút lưỡi từ cả 2 người.
Nga không biết được cơ thể cô đang bị làm sao, lý trí giờ đây không còn giúp cô làm chủ được hành vi nữa rồi. Đầu nghĩ dừng lại, nhưng miệng vẫn cứ ngậm chặt bờ môi to dày kia, 2 tay lúc áp lên má ông Khánh, lúc lại ôm lấy sau đầu ông, xoa vuốt mạnh. “Trường túc”(bất chi lao) trước đấy còn khép nẹp, co lại để che chắn vùng nhạy cảm phía dưới, nay vòng qua ôm lấy thân người to lớn của ông Khánh, kẹp chặt, ra sức để kéo ông lại gần hơn.
2 người không nói câu nào, như 2 con vật đói khát đang vồ vập lấy nhau, ông Khánh vừa hôn vừa ôm, 2 cánh tay rắn chắc chạm vào “Tế yêu”(đa cự huyệt), nhấc dần thân hình nhỏ bé kia lên, Nga thì mềm nhũn, người cô giờ đây chỉ muốn tựa vào ông, hít hà cái mùi nồng nơi con đực. Hì hục một lúc lâu, đôi bên lúc này mới tạm thời nhả nhau ra. Ông Khánh đứng thẳng người, dáng người bệ vệ của ông như che khuất hẳn ánh sáng của căn phòng, chỉ còn bóng tối của nhục dục, phía dưới là Nga đang ngồi chồm hổm, ánh mắt ngước lên ra vẻ chờ đợi.
Đưa cánh tay chắc nịch đầy gân xuống, ông vuốt ve cái má bầu bĩnh của Nga, véo nhẹ tỏ vẻ yêu chiều, cưng nựng, sau đó vỗ nhè nhẹ 2, 3 cái, rồi đưa ngón cái bè bè vào miệng cô. Nga lập tức mút chặt, vừa mút vừa cười khúc khích thích thú.
Cảm thấy vô cùng hài lòng, Khánh cúi xuống hôn lên bờ môi trên, nút mạnh rồi rút ra, sợi nước bọt kéo dài từ mồm người này sang người kia, trước khi ông rời ra, Nga còn kịp cắn lấy môi ông, day day nũng nịu. Mọi biểu cảm, hành vi của cô vô cùng trơn tru, như được lập trình từ trước. Đối với Trung, Nga chưa bao giờ như này, ở cô đang có một thái độ phục tùng, tự nguyện đáp ứng con đực hoàn mỹ ở trước mặt. Trước đến nay, ngoài chồng và kẻ đã cướp đi trinh tiết, Nga chưa hề có qua lại xác thịt với ai, cùng lắm chỉ là những động chạm thoáng qua khi cô còn làm ở quán bar hay nhà hàng. Thế nhưng sao khi môi chạm môi với Khánh, cô lại thấy ở ông sự thân thuộc, cảm giác như đã gần gũi từ rất lâu. Làm cho Nga muốn được dâng hiến cơ thể này cô để thỏa mãn ông.
Ông Khánh chậm rãi cởi dây quần, nhìn ngắm cô con dâu quần áo xộc xệch trước mặt, thú tính trước kia dần dần trở lại. “Xoạt… xoạt…” – chiếc quần thun xám đã được kéo xuống chân, cổ họng Nga khô dần, ánh mắt khóa chặt vào “cây côn thịt” trước mắt. Hôm trước mới thấy nó trong trạng thái cương hờ, giờ được tận mắt thấy, Nga trân mình:
– “Đây… đây rồi…” – Nga thầm nghĩ, nước bọt tiết đầy khoang miệng như nhìn thấy quả xoài xanh, tuy “quả xoài” này đã chín vàng rồi nhưng về độ “ngon” thì xoài xanh còn thua xa.
Thấy Nga mãi nhìn ngắm con cặc của mình, ông Khánh liền tiến gần, chiếc dùi cui chậm mốc 20 phân nhẹ nhàng nằm phương phi trên mặt Nga. Còn về Nga, cô đang không tin vào mắt mình, cặc bố chồng cô quá sức đẹp, thân cặc thuôn dài, hơi nặng ở giữa thân, khác với những con cu tầm thường, cứng ngắc, gầy gộc, cong tớn lên, cặc ông chỉ hơi cứng, mũm mĩm, cặc cũng trùng xuống do độ béo. Trông giống một miếng thịt được bao bọc quanh bởi những đường gân, ngon lành hết sức!
Hết để nó trên mặt, Khánh lại cho sang 2 má Nga, lấy cặc vỗ vỗ nhẹ sang. Di chuyển đến đâu là ánh mặt Nga như dính chặt theo, mồm cô đang dần mở ra, hơi thở ấm nóng làm cho cặc ông được kích thích hơn. Nó giật nhẹ lên từng đoạn, mỗi lần giật cổ họng Nga cũng nhíu lại, con sò lông phía dưới cũng ríu vào theo, nước nhờn tiết đều ra.
Không cần ai nhắc, Nga há mồm ngậm ngang thân cặc, cô thích cái cảm giác đầy đặn, béo ngậy của nó, hàm Nga hơi cắn bập vào, để lại vết răng như để đánh dấu chủ quyền. Tinh nghịch liếm láp xung quanh chán chê, miệng Nga bỗng chộp lấy đầu cặc, cú đớp mồi làm ông Khánh rùng mình, đầu lưỡi đánh qua lại, khóa môi ngậm chặt đầu khấc. Mọi động tác đều xuất phát từ bản năng, Nga như đang say sưa thưởng thức một cây kem mát lạnh, một cây xúc xích nóng hổi. Mồm cô căng phồng, Nga đưa miệng vào sâu hơn, với thiết kế đặc biệt của cặc, nó dễ dàng chui từ từ xuống dần cổ họng cô, đầu cặc rỉ dịch nhờn đến đâu, cô nuốt sạch đến đó. Tiếng mút cặc “sùm sụp” vang to dần, cộng hưởng với tiếng gầm gừ sung sướng của ông Khánh.
Với một cú thúc mạnh, cặc ông Khánh lọt thỏm xuống gốc họng Nga, nhìn ngang sẽ thấy cổ cô hẳn rõ lên 1 cục to tướng. 2 tay giữ đầu cô, ông liên tục nhấp nhô thân mình, thân cặc lúc ẩn lúc hiện. Nga dường như ngạt thở, 2 hàng nước mắt chảy dài, cô lấy tay đập liên tục lên đùi Khánh, ra hiệu dừng lại.
Rút cặc ra, để Nga thở đôi chút, ông chậm rãi cúi xuống hôn lên môi cô, ngại ngùng đẩy ông ra:
– Bố! Đừng… bẩn… con vừa kia xong… – Nga nói đứt quãng.
Cười mỉm, ông hôn dần từ trên môi xuống cổ, nhấp nháp đôi lúc trên 2 bầu ngực lúc lắc, liếm láp trên bờ bụng phẳng lì, cuối cùng dừng lại trên bờ mu căng phồng sau miếng vải nhỏ. Đưa tay bóp nhẹ vài cái, Khánh giật mạnh làm chiếc quần lót bung ra, không nói không rằng, mồm ông tớp lấy miếng mồi béo bở kia.
Ông mút, day, thỉnh thoảng cắn lên mồng đốc làm Nga co rúm người, cô lùi dần lên phía trên, đến khi chạm đầu giường, không lùi được nữa, đành nằm yên chịu trận. Ông Khánh mút mạnh 1 tiếng nghe đánh “chụt”, 2 mép lồn Nga bây giờ đã sưng húp lên, mu lồn cảm giác như vồng cao hơn, hột le bóng loáng, đỏ ửng. Biết đã đến lúc, ông Khánh trườn dần lên, thì thầm vào tai con dâu:
– Con sẵn sàng chưa, nếu rồi thì nói bố nghe đi. – Ông Khánh thủ thỉ.
– Rồi ạ… – Nga nói nhỏ.
Nhẵng ra ông Khánh nên chốt hạ luôn, không cần hỏi vì khi ông hỏi ý Nga, lý trí của cô đã quay lại phần nào:
– À không! Mình… mình dừng lại đi bố, thế này… thế này là loạn luân đấy… – Nga bối rối nói.
– Con đừng nghĩ như thế, cũng chỉ là 2 người thỏa mãn xác thịt cho nhau thôi mà. – Ông Khánh dụ dỗ.
– Nhưng… nhưng con còn anh Trung nữa, con không muốn phản bội anh ấy!!! – Nga nhấp nhổm định ngồi dậy.
– Bố có thể không biết, con rất biết ơn Trung, nếu 9 năm trước không có anh ấy, có thể con không được như bây giờ. – Đôi mắt đen láy của nàng bỗng đỏ dần, cô cảm thấy ân hận khi nãy giờ đã làm việc này với ông Khánh.
– Con xin bố, thế này là quá đủ rồi. – Nga nói như nấc lên.
Ông Khánh trầm ngâm trong giây lát, ông nhìn thẳng vào mắt cô, tự hỏi liệu có nên nói cho Nga biết sự thật về Trung, con trai ông. “Có lẽ câu chuyện này cần được nói ra”, nghĩ vậy, ông Khánh liền cởi chiếc áo thun trên người ra. 2 bắp ngực cường tráng lộ ra, khuôn bụng cứng như thép, có một vết sẹo dài kéo dọc qua ngực ông, ngay khi Nga còn đang ngỡ ngàng trước việc ông Khánh cởi áo, và vết sẹo đáng sợ kia. Ông Khánh co mình, nắm chắc lấy con cặc để trước cửa mình Nga, nhấp 1 cú thật mạnh.
– Áaaa… hự… hự… hự… – Nga rú lên từng hồi.
Con cặc ông đã nằm lút cán chỉ sau một cú nhấp, lồn Nga như sinh ra để dành cho ông địt vậy. “Ổ khóa” của cô được thiết kế như chỉ dành riêng cho “chiếc chìa khóa” thịt của ông. Sự đầy đặn, khít chặt bao bọc lấy con cặc của ông Khánh, không để Nga kịp nói gì, ông liền thúc liên tục, ngay đâu đã là những cú dập mạnh bạo, đầu cặc ông hôn chặt lấy miệng cổ tử cung Nga, thân cặc cọ xát liên tục khiến lồn cô cảm thấy bỏng rát. Để đến khi 2 mắt cô trợn ngược lên, lông mày nhíu vào, trong lồn phun ra 1 đợt khí trắng, sau đó nó liên tục co bóp, cố gắng thích nghi với con cặc kia, ông Khánh mới nhấp chậm dần lại, ông biết cô đã lên đỉnh lần 1.
Cho Nga hô hấp ổn định lại, ông mới cầm lấy bàn tay đang run lên bần bật kia, kéo lên để nó chạm vào vết sẹo dọc trên thân mình ông.
– Hôm nay bố sẽ nói cho con biết 1 bí mật… – Khánh nhấp nhịp nhàng, vừa nhấp vừa nói.
– Bố không muốn dấu con nữa… Con biết không… – ông Khánh thở dài, bắt đầu kể.
9 năm trước…
…
Còn tiếp…