Vậy là sau bao ngày ở nhà chăm sóc con cái, cuối cùng thì Quỳnh đã thuyết phục được chồng mình đồng ý cho mình đi tìm việc. Chồng Quỳnh là một người đàn ông thông minh, mạnh mẽ, chí thú làm ăn và lúc nào cũng lo đủ cho Quỳnh và hai đứa con cùng bà giúp việc những chi phí sinh hoạt trong gia đình. Quỳnh luôn tự hào về chồng mình, nhưng ở nhà mãi, Quỳnh đâm ra chán nản, quanh quẩn sáng dậy đi chợ, nấu ăn, cho bọn trẻ đi học, còn lại thời gian rảnh rỗi Quỳnh chẳng biết làm gì, mọi việc vặt trong nhà đã có bà giúp việc làm, Quỳnh chat với bạn bè, chát mãi rồi cũng chán, Quỳnh lại lang thang vào mạng, đọc các thông tin chăm sóc trẻ, chăm sóc sức khỏe sinh sản…
Ngày nào cũng vậy, Quỳnh thấy cuộc sống của mình dần đang đi vào ngõ cụt. Chồng Quỳnh phần thì hay ghen, phần do làm ăn cũng tốt nên không muốn vợ đi kiếm tiền nữa, nhưng thấy Quỳnh hay thở ngắn than dài không được đi làm thì cuối cùng cũng phải đồng ý.
Quỳnh lập một hồ sơ cá nhân và đăng ký tìm việc qua mạng, 1 ngày, hai ngày trôi đi… Quỳnh không hề nhận được một cuộc điện thoại, hay bất kỳ sự phản hồi của công ty nào… Quỳnh đang buồn và lo lắng thì chuông điện thoại reo lên, Quỳnh thấy số máy lạ, đã thấy hồi hộp lắm rồi.
– Alo! Quỳnh nghe ạ!
– Cho hỏi có phải chị Quỳnh không?
– Vâng ạ, tôi đây.
– Tôi đang gọi cho chị từ công ty… mời chị ngày mai đúng 9g30 đi phỏng vấn tại địa chỉ… Hà Nội.
– Dạ vâng, cảm ơn anh!
Cúp máy điện thoại Quỳnh mỉm cười hạnh phúc, vậy là hồ sơ xin việc của mình cũng đã có người quan tâm đến.
Sáng hôm sau, đúng giờ Quỳnh đã có mặt ở công ty đó. Quỳnh ăn mặc chỉnh tề và trang điểm nhẹ nhàng, Quỳnh mặc một bộ váy màu hồng bó sát người nổi bật nước da trắng mịn của cô, trông Quỳnh vẫn duyên dáng như ngày nào mới ra trường, có điều bộ ngực đã lớn hơn nên càng quyến rũ hơn…
Cô được một nhân viên dẫn trực tiếp lên phòng giám đốc, sau màn giới thiệu về bản thân Quỳnh, ông giám đốc tự giới thiệu tên là Thái Sơn. Ông hỏi Quỳnh:
– Em có đi được công tác xa nhà không?
– Dạ có! (Quỳnh trả lời bừa, vì Quỳnh đang muốn được thể hiện bản thân, đi làm…)
– Thế thì tốt rồi, Tôi đã đọc hồ sơ của em, vậy ngay ngày mai em có thể đi làm thử được không? Công ty có chế độ thử việc 1 tháng!
– Dạ thế thì tốt quá! Em cũng mong được đi làm ngay.
– Mai em đến tôi sẽ cho người giới thiệu công việc cụ thể cho em, Tạm thời em sẽ làm trợ lý giám đốc cho tôi.
– Dạ vâng, cảm ơn anh!
Quỳnh ra về mà lòng lâng lâng, ấn tượng đầu tiên về sếp Thái Sơn thật nhẹ nhàng, lịch sự, giọng nói ấm áp.
Một tuần, hai tuần, rồi ba tuần trôi qua thật nhanh, Quỳnh luôn cố gắng hoàn tất mọi việc sếp giao cho, Quỳnh cảm thấy tự tin hơn nhiều, và vui mừng vì đã tìm được một công việc ưng ý!
Hôm nay là ngày cuối cùng của tháng thử việc, Thái Sơn gọi Quỳnh vào:
– Hôm nay là ngày cuối cùng của tháng thử việc, Quỳnh thấy công việc có phù hợp với khả năng của mình không? (Sau một tháng làm việc với Sếp Sơn, sếp đã gọi tên Quỳnh)
– Dạ, em thấy công việc rất phù hợp với em ạ!
– Vậy em xuống phòng tổ chức ký hợp đồng lao động luôn nhé!
– Vâng!
– À! Còn việc này nữa, ngày mai công ty sẽ ký hợp đồng với Công ty Y, em chuẩn bị đi công tác khoảng 2 ngày nhé!
– Dạ vâng!
Quỳnh nói dạ vâng, nhưng trong lòng lo lắm, cô không biết sẽ phải nói chuyện với chồng như thế nào cả…
Tối, Quỳnh tắm và sức nước hoa thơm nức, đi vào phòng làm việc của chồng, Quỳnh nhẹ nhàng vòng tay vào cổ chồng nói:
– Khuya rồi anh, đi ngủ với em đi! (Chồng Quỳnh thấy mùi nước hoa thơm nồng nàn chắc cũng không chịu nổi).
– Ừ, chờ anh tắt máy tính đã.
Quỳnh về phòng trước, trong lòng lo âu và hồi hộp quá.
– Bà xã hôm nay có gì vui thế nhỉ? (Quỳnh đang phân vân suy nghĩ đến cách nói cho chồng biết để chồng đồng ý cho mình đi công tác như thế nào đây? Thì chồng Quỳnh đã vào phòng)
– Có gì đâu anh! Em muốn được nằm trong vòng tay anh cho đỡ nhớ thôi mà!
Mới nói đến đó, chồng Quỳnh đã lăn xả vào, nằm đè lên Quỳnh, vòng tay chắc nịch của chồng đã bao lần ôm Quỳnh như thế, cứ xoắn xuýt, hôn Quỳnh, làm Quỳnh nóng ran lên. Quỳnh nghĩ nên nói lúc này thôi:
– Hôm nay bà xã của tôi lại thơm thế!
– Em sắp phải đi công tác 2 ngày, đồ ăn em đã chuẩn bị hết rồi, sợ đi hai ngày nhớ ông xã lên muốn được ông xã ôm cho đỡ nhớ thôi!
– Ở đâu? (Chồng Quỳnh có vẻ bực mình, bỏ tay ra, nằm ngửa người lên)
– Sài Gòn anh ạ?
– Đi với ai?
– Cả đoàn gồm 3 người, em, Thằng Nam phòng kinh doanh với Sếp.
– Không đi thì sao?
– Em mới vào làm, vừa ký hợp đồng xong, mà thỉnh thoảng mới phải đi thôi anh!
– Anh đã nói bao lần là em tìm chỗ nào làm việc nhẹ nhàng, không phải đi công tác cơ mà!
– Thôi nào anh, em chỉ đi có 2 ngày thôi, trưa mai em bay, chiều ngày kia đã có mặt ở nhà rồi mà…
Chồng Quỳnh thở dài, chẳng nói gì nữa, Quỳnh quay sang ôm lấy chồng, mút môi và hôn…
– Thôi mà anh, đừng làm cho không khí kém vui đi, em đi nhanh rồi sẽ về với anh ngay mà…
Quỳnh nằm sấp lên chồng, cô thấy khẩu đại bác của chồng mình đã cương cứng từ lúc nào, cô bắt đầu tấn công luôn, cô hôn vào ngực chồng, 2 tay xoa lấy khẩu đại bác… chồng Quỳnh cũng không chịu nổi nữa, (1 tuần qua, chồng Quỳnh ở công trình, mải mê với công việc, chiều nay lại phải làm nốt cái báo cáo tuần để gửi cho xếp, xong việc thì cũng là lúc Quỳnh vào nhắc đi ngủ), Quỳnh rướn người lên, 2 bầu vú căng cứng như trêu tức chồng Quỳnh, không kiềm chế được nữa anh hôn vào môi Quỳnh, đôi tay tham lam xoa nhẹ nhàng, và anh bắt đầu nút vú Quỳnh, cái cảm giác đê mê “rần rật” lan tỏa khắp người, anh vừa nút đầu vú Quỳnh, vừa bóp, anh ngấu nghiến như thể bị bỏ đói lâu lắm rồi…
Anh cắn Quỳnh một cái đau điếng, và nói:
“Anh cắn em để khi đi công tác em nhớ anh không được tơ tưởng đến thằng nào nữa!”
Quỳnh chỉ còn biết kêu:
“Á… á… anh làm đau em rồi…”
Quỳnh không cho chồng nút vú nữa, Quỳnh quay ngoắt lại, chổng mông lên, nút lấy hai hòn cà của chồng nút lấy nút để, chồng Quỳnh rên lên sung sướng, Quỳnh tiếp tục mút lấy khẩu đại bác, Quỳnh le lưỡi, vào đầu khấc chồng, chồng Quỳnh cũng xoa đều mông Quỳnh, và luồn tay lên bóp vú, Quỳnh cảm thấy có gì đó âm ấm ở cửa mình, trời, ông xã hôm nay đã hôn vào vùng cấm địa của mình, một cảm giác thật khó tả, tê tê, râm ran… trời ơi! Quỳnh kêu lên, đúng rồi anh ơi! Chơi đi anh ơi! Chồng Quỳnh như được khích lệ, lấy đầu lưỡi luồn sâu vào, Quỳnh oằn mình sung sướng và càng nút khẩu đại bác mạnh hơn, chồng Quỳnh kẽ rùng mình, Quỳnh vội bỏ ra quay ngược lại, vì Quỳnh biết nếu làm tiếp chồng sẽ cho ra mất…
Quỳnh vừa quay lại, thì chồng Quỳnh ngồi dậy thật nhanh, anh đưa khẩu đại bác vào vòng cấm địa và nạp đạn, anh dập và nắc thật nhanh, Quỳnh chỉ còn ú ớ… sướng… sướng quá anh ơi! Và rồi anh đã bắn, khẩu đại bác giật giật trong mình Quỳnh, Quỳnh gồng lên, bóp thêm vài cái nữa, chồng Quỳnh nằm phủ phục vào Quỳnh luôn… rồi cả hai đi vào giấc ngủ đê mê…
Sáng hôm sau, ngủ dậy, chồng Quỳnh nói:
– Anh không muốn em phải vất vả kiếm tiền đâu, nếu công ty này hay phải đi công tác thì em kiếm công ty khác mà làm nhé! Chứ em đi công tác, con ở nhà phó mặc cho giúp việc là không ổn đâu!
– Vâng, để em đi đợt này về rồi tính nhé! (Quỳnh trả lời cho chồng vui lòng thôi, chứ thực ra Quỳnh cũng muốn đi đây đi đó để mở mang kiến thức lắm)
Cả nhà ăn sáng xong thì chồng Quỳnh đi công trình luôn, Quỳnh chuẩn bị một số thứ linh tinh cho chuyến đi nữa thì nghe thấy tiếng điện thoại, Quỳnh nhìn thì thấy số của thằng Nam phòng Kinh doanh (Quỳnh gọi là Thằng vì nó chíp hôi ấy mà!).
– Alo! Chi Quỳnh nghe!
– Dạ, chị chuẩn bị xong chưa ạ? Xe đang sắp đến cổng đó!
– Xong rồi em, chị ra luôn đây!
Suốt hai tiếng ngồi trên máy bay, Quỳnh cứ miên man, bồng bềnh trong cảm giác được ông xã chăm sóc tối qua. Cái cảm giác tê tê, âm ấm, giần giật như vừa mới xảy ra khiến hai má Quỳnh ửng hồng lên, lần đầu tiên trong cuộc đời Quỳnh được một người đàn ông liếm mút lồn, chỉ nghĩ đến thôi mà Quỳnh đã lại sướng đờ người rồi, Quỳnh bỗng chốc thở dài, tự nhủ thôi mình không nghĩ đến nữa…
Nhưng cũng chẳng xong, ngồi trên máy bay, sếp Thái Sơn và Nam tranh thủ ngủ say sưa, Quỳnh lại lặng mình trong những hồi tưởng, nếu biết được liếm lồn thích như vậy thì Quỳnh đã đề nghị chồng liếm từ lâu rồi, không biết sao mà hôm qua chồng mới thực hiện, mà Quỳnh chưa được thỏa mãn hết thì chồng đã bắn hết đạn, Quỳnh khẽ khoanh tay trước ngực giả vờ ngủ, nhưng thực ra, vú cô đang căng cứng, không biết làm sao nữa, và cái lồn thật là hư đốn lại khóc vào lúc này, cô không biết làm sao nữa, đành khép đùi lại kiềm chế…
– 12 Giờ trưa thì Quỳnh về đến khách sạn, Quỳnh nhanh chóng tắm, vừa tắm cô vừa hát nho nhỏ, thật là đã tay, bây giờ cô có thể mân mê, xoa, nắn vú mình một cách thoải mái hơn, vú của Quỳnh đang thời kỳ tràn đầy sinh lực, nó cứ nhô ra thách thức, Quỳnh mỉm cười với ý nghĩ, mình mà để ai nhìn thấy đôi gò bồng đảo này thì đố thằng cha nào mà cưỡng lại được. Tắm xong cô lên giường ngủ một giấc để chiều nay Sếp hẹn 3 giờ đi gặp đối tác.
Chuyến đi lần này Sếp của cô có vẻ vui vẻ lắm, mà sao lại không vui vẻ cho được, cái lô hàng nằm trong kho bấy lâu bây giờ mới có người hỏi đến đề nghị làm ăn, Sếp đã tưởng là cho vào kho phế liệu đến nơi rồi… Gặp đối tác xong, mọi chuyện đã nắm chắc 70 – 80 phần trăm rồi, Sếp mời đối tác đi dùng bữa tối.
Bữa tối diễn ra cũng thật suôn sẻ, thức ăn đầy mâm, toàn những món mà Quỳnh chưa từng được thưởng thức, các em tiếp viên ở nhà hàng này mặc thật mát mẻ, chỉ hơi cúi xuống là Quỳnh nhìn thấy quần lót của các cô màu gì rồi, lúc đầu Quỳnh cũng hơi mắc cỡ, nhưng sau đối tác của công ty nói, Sếp Thái Sơn có tài chọn quán ăn ngon và để đời lắm, thì cô cũng ra vẻ sành điệu, bỏ qua cái vẻ bề ngoài thẹn, Quỳnh cũng cầm cốc bia nâng lên chúc mừng cho buổi gặp mặt lần đầu, bia vào làm cho Quỳnh cảm thấy xao xuyến lạ, nhất là thỉnh thoảng bắt gặp ánh mắt của đối tác nhìn xoáy vào ngực Quỳnh, có cái gì đó rất tự hào, rất vui đang diễn ra trong cô.
Hôm nay Quỳnh mặc chiếc váy lụa Hàn Châu, cổ váy xẻ sâu xuống, nên lão đối tác chắc khó lòng bỏ qua mà không nhìn được, Lão ta khen sếp Thái Sơn có cô nhân viên vừa xinh đẹp lại vừa giỏi giang, Sếp cũng vui lắm và cô cũng vui không kém, đã lâu lắm rồi cô mới gặp một người cứ nhìn chằm chằm vào mình và khen đẹp như vậy.
Uống mới được một cốc bia mà cô đã thấy trong người khó chịu lắm rồi, cô xin phép đứng lên đi vào nhà vệ sinh. Chà thật là tuyệt, cô đã xả được hết lượng nước khó chịu ở trong người, cô thấy mình nhẹ nhõm hơn. Quay lại bàn ăn, cô thấy sếp và lão đối tác đang cười rất vui vẻ, thấy cô vào, lão đối tác nói:
– Thôi hôm nay như thế này là rất vui rồi, tôi còn có một cuộc hẹn phải đi, bây giờ chúng mình cùng nhau cạn cốc, chúc cho sự hợp tác của hai bên đều đi đến thắng lợi, cạn 100% nhé! Quỳnh thấy có được không? (Lão nháy mắt cười đầy tình ý với Quỳnh)
– Dạ vâng, (Quỳnh không biết nói thế nào, đành phải đồng ý vì cũng may vụ tiếp khách đến đây là kết thúc, Quỳnh có thể về khách sạn nghỉ ngơi rồi, cái nóng Sài Gòn làm cho Quỳnh cảm thấy ngột ngạt quá)
Trời mới đi có một lúc mà sao Bia đã đắng thế này, bia đắng mà Quỳnh vẫn phải cố uống cạn kẻo lão kia phật ý, công việc làm ăn đổ bể thì chết với sếp.
V đến khách sạn đã là 8 giờ tối, Quỳnh thấy trong người rạo rực khó chịu quá, có gì đó đang không để cho cô yên, cô điện thoại về nhà, bà giúp việc nói thằng cu vẫn ngoan, đã ngủ rồi. Trời sao mình lại thèm được ở bên chồng lúc này thế, một mình một phòng trong khách sạn, chiếc giường rộng rãi, trống trải quá, giá như có chồng lúc này thì có lẽ Quỳnh sẽ phi nước đại cho chồng sợ thì thôi.
Nằm trên chiếc giường rộng đó, Quỳnh không sao ngủ được, cái ánh mắt của lão đối tác lúc chiều làm cho Quỳnh cảm thấy mình ham muốn nhiều hơn, Quỳnh cũng không hiểu nổi tại làm sao mà vú cô càng ngày càng căng cứng lên thế này, cô đã bao lần xoa tay mà nó vẫn giương lên như thách thức…
Quỳnh chạy vào nhà tắm, xả nước khắp người, xoa nắn, cơn thèm khát chồng cũng giảm đi, cô đi ra sấy tóc, tóc Quỳnh dài và mềm, trùm qua bờ vai thon thả, trắng ngần của cô, chiếc váy ngủ satin màu mận chín làm nổi bật làn da trắng hồng của cô, núm vú cứ nhấp nhô theo mỗi bước chân cô đi.
Sấy khô tóc cô nằm dài trên giường, cái cảm giác rạo rực lại ùa vào trong cô, cô quay lại ôm lấy gối, quắp chặt lại trước ngực, nhưng cũng không thể nào giảm đi, khung gian này làm cho cô nhớ đến cái đêm đầu tiên mà cô dâng hiến tâm thân ngọc ngà cho người yêu, người mà bây giờ là chồng cô. Đang miên man với những hình ảnh đó thì có tiếng gõ cửa, ngỡ là phục vụ phòng, Quỳnh ra mở cửa:
– Sếp Sơn ạ!
– Em ngủ chưa?
– Dạ chưa.
– Em đưa giúp anh cái bản hợp đồng để anh coi lại ký để mai đưa cho đối tác.
– Vâng, anh chờ em chút nhé.
Quỳnh đi vào phòng lấy bộ hợp đồng, sếp Sơn bỗng hỏi:
– Anh vào chờ có được không?
– Dạ em quên mất, mời anh vào ạ.
Quỳnh cầm bộ hợp đồng ra bàn uống nước đưa Sếp Sơn. Bỗng điện tắt đánh rụp, thế là mất điện toàn thành phố. Sếp Sơn bảo, thôi để anh về, không hiểu sao khi đứng lên Sếp Sơn lại va vào Quỳnh, Quỳnh như bị điện giật, trời ơi! Sếp Sơn cũng đang bị cương cứng từ lúc nào, cái khẩu súng cứ chĩa lên cứng nhắc chạm vào Quỳnh, Quỳnh đang không biết phản ứng sao thì điện lại sáng, cái ánh sáng chói chang đã phơi bày ra trong căn phòng một người đàn bà đang bị kích thích và thèm muốn đến tột cùng, và một người đàn ông không kiềm chế được trước vẻ đẹp tự nhiên, trước cú va chạm cố tình của mình, rất nhanh thôi nhưng sếp Sơn cũng đủ thấy là cái bầu vú đang dương cao kia (Chắc chắn là đã ngấm thuốc lắm rồi), nó đang cần phải được xoa bóp mà cái khoản xoa bóp ấy thì Sếp đứng đầu bảng rồi.
Sếp Sơn cất giọng ấm áp và nhẹ nhàng: Em nhớ ông xã hả? Quỳnh gật đầu, anh có giúp gì được em không? Dạ! Em cảm ơn anh… Sếp Sơn bế bổng Quỳnh lên, hôn lên đôi môi mời gọi của Quỳnh, không hiểu sao Quỳnh như điên dại, hôn lại sếp, trong chốc lát, sếp đã bế Quỳnh lại giường đặt xuống.
– Em đẹp lắm Quỳnh ạ! Anh sẽ làm cho em được thỏa mãn nhé.
Quỳnh không từ chối cũng chẳng đồng ý, tay sếp Sơn đã ôm trọn bầu vú Quỳnh rồi, chiếc váy ngủ đã tụt xuống rốn.
– Anh chưa từng gặp ai có cặp vú đẹp như em, anh sẽ nâng niu và yêu nó, Sếp Sơn vê 2 đầu vú Quỳnh, le lưỡi liếm quanh bầu vú rồi nút đánh chụt một cái, Quỳnh sướng tê cả người mà không dám rên lên, chỉ biết ôm lấy đầu sếp mà dúi xuống như mời gọi: Anh chơi đi! Chơi đi… thủy dâm đã tràn trề ở lồn rồi mà sếp vẫn chưa chịu chơi, xếp vẫn mải mê với cặp vú như hoang dại, như bữa tiệc ít món mà ăn cái gì rồi cũng sợ hết.
– Quỳnh ơi! Ông trời cho em cặp vú tuyệt vời quá, nếu chỉ có một mình chồng em chiêm ngưỡng thì quả là thiệt thòi cho bọn đàn ông tụi anh.
– Anh sẽ nút đến khi nào em không chịu được nữa thì thôi.
Sếp dũng cứ no nê với cặp vú mà quên mất cái cửa mình của Quỳnh, Quỳnh không thể chịu được khi một tay sếp vê đầu vú bên này, tay kia nâng vú còn lại và nút, rồi như không thể chịu được sếp đã cắn Quỳnh…
Trời!!! Quỳnh đau điếng, giơ tay kéo tay sếp đưa về trung khu sex của mình, Sếp Sơn bây giờ mới chịu bỏ tay ở vú ra.
– Rồi bây giờ anh sẽ chiêm ngưỡng cái lồn xinh xắn của em, trời đã phú cho em cặp vú gợi tình mà lại ban phát cho em cái lồn hồng hào thế này sao, trời ông xã em chắc là không thể cặp bồ với con nào khác được đâu.
Sếp vục cái mặt vào lồn Quỳnh, mút lấy mút để dâm thủy, trời, cái miệng sang trọng của sếp thế kia mà cũng dám vục đầu vào lồn Quỳnh sao, cái lưỡi dâm dục của Sếp đang luồn vào, liếm láp khiến cho Quỳnh oằn mình, Quỳnh cứ ưỡn lồn lên cho Sếp liếm, trời Sếp liếm đã thật, chắc là có kinh nghiệm nhiều rồi, mồm thì liếm nhưng hai tay sếp thì xoa đôi chân của Quỳnh, đôi chân trắng ngần, săn chắc, đang gồng mình gánh chịu, ngay cả lúc này Quỳnh cũng không hiểu tại sao nữa, tại sao cô lại đổ đốn thế này.
Trong thâm tâm cô đang có hai dòng chảy, một dòng chảy là buông xuôi tất cả, để sếp có thể chinh chiến cô một cách thoải mái và cô sẽ được thỏa mãn với một cảm giác mới lạ, một dòng chảy muốn cưỡng lại, đẩy sếp ra… cô thấy nếu bây giờ đẩy sếp ra, cô sẽ còn tiếp tục day dứt khi không được thỏa mãn, và cái lồn cô không đồng ý, nó đang được sung sướng thế kia, đã bao giờ lồn Quỳnh được sung sướng như lúc này đâu, còn tiếp tục thì Quỳnh sẽ ra sao đây? Ngày mai sẽ như thế nào. Nếu chồng Quỳnh biết được thì mọi chuyện sẽ đổ vỡ hết…
Cuối cùng con quỷ dâm dục trong người cô đã trỗi dậy, Quỳnh giống như một người đàn bà hoang dại, thèm muốn đến tột cùng, Sếp Sơn càng liếm mút lồn Quỳnh thì Quỳnh lại càng hoang dại hơn, hai tay cô tự xoa vào bầu vú mình và lắc, Quỳnh cứ lắc ngày càng mạnh, bây giờ Sếp Sơn đang quỳ gối xuống, hai chân Quỳnh quắp chặt vào vai Sếp, Sếp vẫn không chịu buông tha cho Quỳnh, cái lưỡi cao quý của Sếp như dính phải keo với cài lồn nóng bỏng nhễ nhại nước của Quỳnh… Càng lúc càng không chịu nổi Quỳnh uốn éo người, cúi xuống, kéo đầu Sếp lên…
– Anh… anh ơ… ơi! Chiến đấu đi anh! Em không chịu nổi nữa rồi…
Bây giờ thì Quỳnh chẳng còn cái cảm giác ngại ngùng, phân vân gì nữa, Quỳnh chỉ mong con cặc to tướng của Sếp đâm thẳng vào lồn Quỳnh thôi, cái lồn nó đang ưỡn lên, hứng lấy con cặc Sếp Sơn. Nhưng Sếp Sơn cũng chẳng vừa, sếp biết Quỳnh đã nứng lắm rồi, mà vẫn còn trêu tức Quỳnh, Sếp nghĩ thầm.
“Mình phải để con bé này lúc nào cũng phải nhớ đến mình mới được”.
Sếp kéo lê con cặc to và đen xì nhè nhẹ trên cái đùi trắng nõn nà của Quỳnh, Quỳnh cứ rướn theo con cặc đó, mãi mà vẫn không được, sếp nhẹ nhàng gỡ tay Quỳnh ra, nút chặt vú Quỳnh, một tay vò bên vú còn lại, vừa vò vừa bóp, không hiểu sao Sếp càng vò Quỳnh càng thích thú, không có cái cảm giác đau nào, thỉnh thoảng sếp lại vỗ đánh bốp vào cái mông Quỳnh… Quỳnh nhảy chồm lên, ôm chặt cổ sếp, lắc lư, Sếp Sơn vùng đứng dậy, con cặc đã chạm vào lồn Quỳnh, nhưng sếp vẫn không chịu cho nó vào, sếp vẫn còn sung lắm (lúc chiều Sếp đã uống hết 1 chai rượu Ba Kích với con cua càng xanh mà) Sếp đẩy mông Quỳnh ra, và cho Con cặc lên trên rốn Quỳnh, kéo rê xuống, đập đập nhẹ vào mu lồn Quỳnh, Quỳnh không chịu được nữa, van xin:
– Sếp ơi! Vào đi anh!
Quỳnh buông tay ra khỏi cổ sếp, toàn thân run rẩy, Sếp Sơn nhẹ nhàng đặt Quỳnh xuống giường, Quỳnh nằm lõa lồ mà không hề thấy e sợ nữa, tay cô đút vào lỗ lồn mà ngoáy… biết là Quỳnh không chịu được nữa, sếp Sơn lấy cái gối kê xuống mông Quỳnh và bắt đầu…
– Nè con cặc của anh đây nè! Anh sẽ cho em thấy nó yêu em như thế nào!
– Vâng…
Sếp ấn con cặc vào lồn Quỳnh, tuy là gái đã có con, nhưng do Quỳnh có con bạn thân làm bác sĩ phụ khoa, dậy cho mấy bài tập thể dục sau sinh để cái lồn Quỳnh nó được sạch sẽ và săn chắc như hồi con gái.
Sếp Sơn giật mình khi loay hoay mãi mà vẫn không ấn được con cặc vào cái lồn đang mê man nước kia… Sếp không tin là của Quỳnh lại chặt như vậy, sếp dùng tay ấn xuống, Con cặc mới vào được phần đầu khấc mà Sếp Sơn đã thấy tê cả người rồi… Sếp nói:
– Anh vào đây em nè!
– A… Á… á… nghe thuột một cái, con cặc của Sếp Sơn đã vào được một nửa, Quỳnh không thể chờ được nữa, lắc hông, rướn lồn lên, Quỳnh nhấp lên xuống một cách mãnh liệt, sau cơn đau đó là một cảm giác đê mê, mênh mang… Quỳnh vẫn còn muốn con cặc đó của sếp phải đi sâu vào nữa, phải khám phá mọi ngóc ngách của Quỳnh cơ… Sếp Sơn nghe rần rần trong người, riêng khoản người đẹp muốn gì là Sếp đều hiểu, Sếp kéo rê phần chân và hông Quỳnh ra phía thành giường, sếp tụt chân xuống đất và bắt đầu…
– Bây giờ anh sẽ xuất quân cho em xem Quỳnh…
Quỳnh còn biết gì nữa đâu, đôi bầu vú vẫn cứ ngạo nghễ giật lên xuống theo nhịp lắc của sếp, Sếp Sơn thích nhất là được làm tình ở tư thế này, Sếp thấy mình như đang ban phát bánh thánh cho các con chiên ngoan đạo…
Quỳnh bắt đầu rên lên… tiếng rên của người phụ nữ được thỏa mãn càng làm cho Sếp Sơn mạnh bạo hơn, sếp lấy 2 chân Quỳnh gác lên vai sếp và sếp lăc… sếp dập, tiếng rên sung sướng của Quỳnh hòa vào tiếng ọp ẹp dâm thủy… 1 phút, 2 phút trôi qua, Sếp chỉ còn biết dập, lắc điên cuồng, Quỳnh thì như rơi xuống tận cùng thâm cung thủy cốc, chẳng còn biết gì, cô đang nằm trên một đám mây bay lơ lửng…
– H… ư… h… ự Sếp đã bắn, con cặc giật giật trong mình Quỳnh, và Sếp giật mạnh ra, nó vẫn còn tiếp tục bắn quanh lồn Quỳnh…
Quỳnh mệt quá, nằm ngủ luôn…
Quỳnh đang mê man, thì bỗng cánh cửa phòng bật mở, trời ơi, Quỳnh không tin vào mắt mình nữa, chồng Quỳnh – một người đàn ông hết lòng vì vợ con, rất hiền lành và chăm chỉ làm ăn, một người đàn ông mà biết bao nhiêu cô gái mơ ước lấy được làm chồng, một người chồng mà Quỳnh thường hãnh diện với bạn bè, một người cha mẫu mực… – lại đang cầm khẩu súng ngắn chĩa vào Quỳnh:
– Đồ khốn nạn! Con đĩ kia… mày nằm ngửa lồn lên đây phục vụ ai hả…
Chồng Quỳnh gầm lên, các mạch máu trên khuôn mặt căng hết lên, Quỳnh run bần bật, ú ớ không biết nói gì…
– Mày nói dối tao đi công tác để vào đây đú đởn hả?
Quỳnh vẫn ú ớ không nói lên lời, chồng Quỳnh đã đến lại gần, anh nhắm mắt lại và bóp cò:
“Đoàng…”
Một tiếng nổ chói tai… Thân hình Quỳnh lõa lồ vùng vẫy trong vũng máu…
– A… Á…
Quỳnh chợt tỉnh cơn mê, đưa tay lên ngực, trời may quá, đó chỉ là một giấc mơ kinh hoàng… Quỳnh co mình ngồi dậy, gục xuống đầu gối, hai dòng nước mắt cứ tuôn rơi… trong đầu Quỳnh biết bao nhiêu câu hỏi tại sao và tại sao??? Quỳnh không thể trả lời được, Sếp Sơn giờ này chắc đang say giấc nồng rồi, Quỳnh thấy xấu hổ quá, xấu hổ với bản thân và cả với Sếp Sơn, nếu hôm qua Quỳnh phản đối thì có lẽ đâu xảy ra chuyện gì?
Hoặc khi sếp hỏi Quỳnh nhớ chồng à, La chỉ cần trả lời gãy gọn, và đưa tài liệu cho Sếp thì có phải mọi chuyện sẽ tốt hơn không? Chính Quỳnh chứ không phải ai khác, chính Quỳnh đã tự động đồng ý mọi chuyện, bây giờ Quỳnh còn trách ai được… và điều làm Quỳnh lo lắng nhất là nếu chuyện này lộ ra ngoài, chồng Quỳnh biết sẽ như thế nào đây? Có lẽ anh ấy sẽ giết chết mình mất… mình chết đi, con mình sẽ sao đây, cái gia đình bé nhỏ hạnh phúc kia sẽ tan hoang mât…
Quỳnh không thể nghĩ thêm gì nữa, cô chạy vào nhà tắm, cô nhắm mắt lại tắm thật nhanh, cô thấy kinh tởm bản thân mình, cái cơ thể mà cô hằng hãnh diện bây giờ đã trở thành một nỗi đau đớn, kinh tởm, toàn thân cô ê ẩm, nước thủy dâm đã khô cứng lại, Quỳnh cọ xà phòng, sát mạnh, 2 bầu vú Quỳnh vẫn ngạo nghễ nhảy nhót, hình như nó không hiểu là Quỳnh đang đau đớn đến tột cùng…
Quỳnh không thể tha thứ cho bản thân mình và mãi mãi Quỳnh cũng không hiểu sao cái giây phút ấy Quỳnh lại dễ dàng dâng hiến cho sếp Sơn như vậy. Chỉ có Sếp Sơn là người hiểu tại sao Quỳnh lại dâng hiến mãnh liệt như vậy, chỉ một viên thuốc nhỏ Sếp lặng lẽ bỏ vào cốc bia lúc Quỳnh vào nhà vệ sinh đã biến Quỳnh thành một món rau sạch cho Sếp thưởng thức.
Quỳnh thu dọn hành lý, gọi dịch vụ vé máy bay đổi giờ bay và lặng lẽ rời khách sạn trở về nhà, ngồi ở sân bay, Sếp Sơn đã điện thoại cho Quỳnh, Quỳnh không thể nhấc máy… Mọi thứ đang tan vỡ trong Quỳnh… Quỳnh tự nhủ mày đúng là đê tiện Quỳnh ạ! Sếp Sơn gọi mãi không được đành nhắn tin cho Quỳnh:
“Em đang ở đâu? Anh cảm ơn em vì những gì tối qua em dành cho anh, anh sẽ nhớ mãi bầu vú nõn nà và cái lồn hồng hào xinh xắn của em”.
… Quỳnh thấy mình đang bị nghẹt thở… Quỳnh xóa hết các tin nhắn, tắt điện thoại và lên máy bay. Quỳnh cầu trời khấn phật để Sếp Sơn không nói chuyện đó với ai, để chồng Quỳnh được bình yên, để cái gia đình bé nhỏ của Quỳnh được hạnh phúc.
Về đến nhà, Quỳnh điện thoại ngay cho chồng:
– “Anh à! Em về nhà rồi, có lẽ em nghỉ ở công ty này thôi anh ạ”.
– Sao thế em?
– Công việc không phù hợp với em lặm.
– Uh! Thế em cứ nghỉ ngơi đi rồi từ từ tìm việc khác, lần sau nhớ tìm hiểu kỹ nhé, Chiều nay anh về với em, nhớ hai mẹ con quá.
– Vâng! Em đợi anh về.
Về đến nhà, Quỳnh thấy mệt mỏi quá, vào phòng ngủ Quỳnh buông mình xuống giường nằm suy nghĩ… Cuộc đời mình sẽ đi về đâu nếu mọi chuyện vỡ lở… nước mắt cứ tràn ra…
Quỳnh bật điện thoại lên… tít, tít… tít, tit… chồng Quỳnh nhắn tin:
– Em đã về chưa? Sao anh không gọi cho em được!
– Khi nào về đến nhà thì gọi cho anh nhe!
Quỳnh nhắn lại:
– Em vừa về anh ạ, mệt quá, em đi ngủ đây.
Quỳnh nằm dài trên giường, suy nghĩ lại cuộc đời mình từ khi lấy chồng đến giờ Quỳnh vẫn luôn tự hào mình đã dâng hiến hết sự trong sáng, trinh trắng của người thiếu nữ cho chồng mình, và chồng Quỳnh cũng là một người đàn ông biết làm cho vợ sung sướng, thỏa mãn… nhưng cũng chưa lần nào làm Quỳnh phát điên lên như sếp Sơn làm với Quỳnh đêm qua… Quỳnh tự thấy có lỗi với chồng nhiều lắm, nếu chuyện bại lộ thì sẽ sao đây, hay là động viên chồng chuyển nhà, tự dưng lại chuyển nhà chồng sẽ nghi mất… Thôi Quỳnh không nghĩ nữa, sắp xếp lại quần áo và Quỳnh đi tắm, vòi hoa sen xối vào mặt, vào ngực Quỳnh, cái bộ ngực mà bao đêm chồng Quỳnh vục mặt vào liếm, mút… và gầm gừ…
– Em đừng để cho thằng nào động vào nhé… anh sẽ giết nó đấy…
Có bữa chồng Quỳnh dậy Quỳnh dùng 2 tay ôm bầu vú để anh đưa con chim đi xuyên qua cái khe đó… Quỳnh cũng thấy phê khi chồng Quỳnh bắt tinh tràn trề ra vú… và khuôn mặt thỏa mãn của chồng khi đó. Quỳnh biết chồng Quỳnh cũng tự hào về Quỳnh lắm mỗi khi đi cùng chồng gặp những ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè chồng, Quỳnh cố tình thẳng lưng, ưỡn ngực một cách tự tin… vậy mà giờ đây Quỳnh lại căm ghét nó… tại sao và tại sao??? Quỳnh gục đầu vào tường và gào lên khóc… những giọt nước mắt tràn ra cũng làm cho lòng Quỳnh nhẹ nhõm đi. Quỳnh gọi Taxi đưa bà giúp việc và bọn trẻ đi lên nhà ngoại chơi dặn mai hãy về.
Tối hôm đó, Quỳnh tự tay nấu những món ăn mà chồng ưa thích, Quỳnh dọn mâm cơm ra bàn và chờ chồng về…
Chồng Quỳnh về, Quỳnh ra cửa xách đỡ chồng cái túi và nhẹ nhàng:
– Anh đi tắm đi rồi ăn cơm.
Chồng Quỳnh hỏi:
– Con đi đâu rồi em?
Quỳnh bảo em muốn có thời gian yên tĩnh bên anh nên gửi lên bà ngoại rồi.
– Vậy hả?
Chồng Quỳnh chạy lại bế bổng Quỳnh lên và hôn chùn chụt:
– Nhất bà xã của tôi…
Quỳnh ôm cổ chồng và hôn lại:
– Thôi anh đi tắm đi nhé…
Bữa tối trôi qua thật lãng mạn, Quỳnh thắp nến và nhìn chồng âu yếm, Quỳnh cố gắng tỏ ra tự nhiên, Quỳnh rót rượu cho chồng và mình… Ăn xong, chồng Quỳnh nói: Thôi em cứ để mâm đấy, mình đi nghỉ đi… anh cũng thấy muốn nghỉ rồi… chồng Quỳnh đi đánh răng và vệ sinh, vừa đi vừa hát… Quỳnh khẽ mỉm cười…
Đêm đó Quỳnh đã chiều chồng 3 lần liền… cả ba lần đó Quỳnh đều như cố gắng để thỏa mãn chồng thôi, không hiểu sao Quỳnh không có cái cảm giác bồng bềnh như mọi khi nữa, có cái gì đó thiêu thiếu… Mỗi lần chồng Quỳnh vân vê, hôn mút liếm vú Quỳnh, cửa mình của Quỳnh lại rướn lên, tay Quỳnh ôm lấy đầu chồng và nhè nhẹ đẩy xuống, nhưng chồng Quỳnh cũng chỉ hôn đến rốn rồi lướt qua đùi Quỳnh rồi lại lao lên, cắm mặt vào vú Quỳnh thôi…
Có lẽ do được sếp Sơn khám phá bằng lưỡi tại khu vực ấy, mà Quỳnh thèm được chồng làm như thế, Quỳnh không dám nói với chồng là muốn được như vậy. Chồng Quỳnh đã chiến đấu 3 hiệp không mệt mỏi và lăn ra ngủ. Còn Quỳnh, Quỳnh không thể ngủ được… nằm trằn trọc mãi… Quỳnh ngồi dậy ra ban công ngắm bầu trời… mãi rồi cũng chán, Quỳnh bật máy tính vào mạng check mail.
Có thư! Quỳnh mở ra thì ra đó là thư của sếp Sơn: Quỳnh ơi, em có an toàn không? Anh cũng không biết tại sao anh lại như thế với em nữa, có lẽ là do em đẹp quá, khiến anh không cưỡng lại được, em xem lại đoạn film này nhé! Anh cũng vừa nhận được không biết ai đã quay nó! Anh xin lỗi em!
Quỳnh không thể tin vào mắt mình nữa, đoan film đó quay cảnh Quỳnh đang trần truồng hân hoan ôm sếp Sơn… Quỳnh rùng mình… thế là hết… hết thật rồi… Quỳnh vội vàng xóa thư đó đi, ngồi chết lặng hàng giờ.
Sáng hôm sau, Quỳnh đến công ty từ rất sớm hy vọng gặp ngay sếp Sơn để nói rõ chuyện này. Cả đêm qua Quỳnh thao thức trằn trọc không thể chợp mắt được chút nào đầu cô luôn thấy có hình ảnh của sếp Sơn trần truồng đè chặt cô rồi khuôn mặt của chồng cô đang giận dữ và luôn miệng đay nghiến cô.
– Con đĩ… hóa ra mày như vậy… thế mà tao tưởng cao sang lắm.
Quỳnh ngồi chờ mãi, thỉnh thoảng có người đi ngang qua là cô giật mình ngó xem có phải là sếp Sơn không, mỗi lần như vậy tim cô lại nghẹn lại. Mọi người đều ngạc nhiên vì hôm nay Quỳnh đến sớm với khuôn mặt sầu bi như vậy.
Cuối cùng thì con người mà cô chờ đợi cũng đã đến, không đợi sếp Sơn vào hẳn trong phòng cô đã chạy lại và nói:
– Anh Sơn, tôi muốn nói chuyện với anh.
– Ah. Quỳnh đấy ah? Vào đây em.
Khuôn mặt sếp Sơn thật thản nhiên như chưa từng có chuyện gì xảy ra khiến cô lại càng tức giận, thật là con người bỉ ổi. Không thể chịu được nữa, vừa khép cửa là cô nói luôn:
– Anh Sơn… Tôi thật sự không thể ngờ được anh lại bỉ ổi đến vậy. Anh… anh… đúng là…
– Chuyện gì em cứ bình tĩnh đã…
– Anh làm như vậy mà bảo tôi lại bình tĩnh ah?
– Anh biết em sốc, em lo lắng nhưng anh còn lo lắng gấp mười lần em.
– Anh thì lo lắng cái gì? Đồ đểu giả, bỉ ổi.
Khi ở nhà Làm đã chuẩn bị sẵn hết tất cả những ngôn từ khủng khiếp nhất để chửi thằng đàn ông đểu giả nhất, hèn hạ nhất, biến thái nhất.
– Em cứ bình tĩnh, ngồi xuống nghe hết câu chuyện đi đã chứ.
– Anh thì có chuyện gì mà nói – Quỳnh ấm ức nói.
– Em cứ ngồi xuống và nghe anh. Anh cũng là nạn nhân như em. Anh thừa nhận là đêm đó anh không kiềm chế được vẻ đẹp của em nên… Khi anh nhận được đoạn phim đó anh rất sốc vì không chỉ có em mà còn có cả anh nữa. Thằng nào đó đã quay lén anh và em, hắn đang đòi anh phải trả 100.000USD thì nó mới giao bản gốc. Anh đang đau đầu đây.
Quỳnh nghe thấy sếp Sơn nói mà cô đi từ cú sốc này đến cú sốc khác. Thật sự anh ta cũng như mình không hay anh ta nói dối. Không thể tin được, làm gì có ai biết được mà lại làm vậy cơ chứ.
– Em không tin phải không? Hắn mới giao cho anh một đoạn phim và hẹn anh chiều nay đến địa điểm giao tiền và nhận lại bản gốc.
Nói đến đây sếp Sơn mở chiếc cặp đen và sếp cầm đến theo khi đến chỗ làm. Cô thấy những tập đô la được buộc cẩn thận. Có lẽ đúng vậy chăng. Vậy là ai nhỉ?
– Em không tin.
– Em không tin cũng được, tùy em. Thôi em ra làm việc đi.
Chần chừ trong giây lát thực sự bây giờ Quỳnh không biết mình sẽ phải làm gì nữa. Bây giờ mà lộ ra thì cô không còn mặt mũi nào mà nhìn gia đình và mọi người. Nhưng bây giờ bỏ công ty thì không thể được.
– Có chuyện gì vậy em? Thấy Quỳnh chưa đi ra khỏi phòng sếp Sơn hỏi khẽ.
– Hay chiều anh cho em đi cùng.
– Để làm gì? – Ngước cặp mắt lên nhìn Quỳnh. Quỳnh thấy như đôi mắt đó xuyên thấu vào trong tận tim của cô, soi tận đáy lòng thấy sự hoảng sợ cực độ của cô.
– Em cũng không biết… nhưng em thấy mình nên đi cùng anh.
Sau hồi đăm chiêu suy nghĩ, sếp Sơn cũng gật đầu và nói:
– Thôi được em cứ ở ngoài đó làm việc khi nào đi anh gọi.
Bây giờ thì Quỳnh còn đầu óc đâu để làm việc nữa cơ chứ nhưng đành vậy thôi biết làm sao được. Nhưng Quỳnh đâu biết khi cô vừa đóng cửa phòng sếp Sơn lại thì Sơn đã khẽ mỉm cười và nói một mình:
– Quỳnh ơi, em chạy đâu cho thoát. Em sẽ là của anh.
Cả buổi đó Quỳnh cứ vật vã như người không hồn, cô nghĩ rất nhiều hay là cứ thú nhận tất cả với chồng và mong anh tha thứ nhưng đầu cô lại nghĩ đến khi anh gầm gừ “… em đừng để cho thằng nào động vào nhé… anh sẽ giết nó đấy…” là cô không còn can đảm nhấc máy điện thoại lên nữa. Đột nhiên, sếp Sơn đi ngang qua và nói to trước phòng:
– Quỳnh. Em thu xếp đi gặp đối tác cùng anh một lát.
Nghe vậy Quỳnh hiểu ý và đứng dậy đi cùng sếp Sơn xuống dưới tầng và lên xe đi gặp “đối tác”. Lần này, sếp Sơn tự mình lái xe và xách theo chiếc cặp lúc sáng. Họ đi lòng vòng trên các phố, đột nhiên sếp Sơn có điện thoại, chỉ thấy sếp nói mấy câu:
– Anh muốn gặp ở đâu… Tôi và cô ấy cùng đi… Được… 5 phút nữa tôi sẽ đến.
Sếp Sơn quay lại nói với Quỳnh và nói:
– Hắn muốn anh và em đến khách sạn K sau 5 phút nữa.
Cô bây giờ lòng như lửa đốt không thể nghĩ thêm điều gì nữa cả chỉ mong đến thật nhanh và lấy lại ngay cuộn băng gốc và cô sẽ nghe lời chồng từ bỏ tất cả để về làm người vợ hiền thảo.
Sếp Sơn lái xe vào thẳng trong khách sạn và ngồi đợi tại sảnh to. Đột nhiên sếp Sơn lại có điện thoại, Quỳnh thấy sếp đứng dậy khẽ ngoắc tay ra hiệu cô đi cùng. Đi đến cuối sảnh gần toilet có một chậu cây cảnh, sếp Sơn nhìn quanh và nhẹ nhàng đặt chiếc cặp đó vào sau chậu cây rồi nói – Chúng ta ra sảnh ngồi đợi tin tức.
Quỳnh và sếp Sơn cùng đi ra ghế ngồi đợi chợt cô thấy sếp Sơn đứng dậy đi về phía quầy lễ tân vừa nghe điện thoại vừa trao đổi câu chuyện gì đó cô lễ tân. Lát sau, sếp Sơn quay lại nói:
– Hắn vừa gọi cho anh. Hắn để trên phòng em ah.
Sếp Sơn đưa Quỳnh lên phòng 608, việc đầu tiên là sếp Sơn đi lật tung tất cả giường đệm… để tìm cái băng đó. Quỳnh ngồi thừ ra mép giường lòng sốt ruột vô cùng. Cuối cùng sếp Sơn cũng thấy nó trong phòng tắm và đưa cho Quỳnh nhìn, Sếp Sơn đến bên cạnh vỗ vào vai Quỳnh an ủi:
– Thôi em, mọi chuyện rồi sẽ qua. Anh hứa với em sẽ thu xếp chuyện này ổn thỏa đâu vào đấy không để em phải khổ đau. Tốt nhất đừng nói chuyện này với chồng em. Anh ấy sẽ không giải quyết điều gì mà còn gây khó khăn hơn.
Nghe sếp Sơn nói vậy, lòng cô trào dâng lên sự tủi hận, Quỳnh xảy ra chuyện này mà không thể chia sẻ cùng ai, chồng Quỳnh vẫn vô tư không quan tâm đến cảm xúc của Quỳnh. Quỳnh bật khóc nức nở:
– Sao số của em khổ thế này anh Sơn ơi.
Sếp Sơn ngồi xuống cạnh cô và vòng tay ôm cô vào lòng khẽ thì thầm:
– Mọi chuyện sẽ qua. Anh hứa… anh hứa mà…
Môi chạm môi, từ từ nhẹ nhàng không vội vã rồi đôi môi dày của sếp Sơn lướt nhẹ lên má Quỳnh, mắt đang đẫm lệ của Quỳnh. Quỳnh lúc này như cành hồng đẫm lệ sương ban sớm run rẩy trước những cơn gió lạnh buốt của cuộc đời. Bàn tay sếp Sơn vuốt lên mái tóc dài mượt mà của Quỳnh, hơi thở của sếp phả lên vành tai, gáy của Quỳnh khiến Làm rùng mình và quên đi rằng người đang gây đau khổ cho cô là Sơn chứ không phải một gã vô hình nào đó.
Đôi môi lướt nhẹ lên cổ, lên gáy thon dài và trắng mịn của Quỳnh, bàn tay sếp Sơn vẫn đặt trên bờ vai đã bắt đầu di chuyển dần xuống bộ ngực căng tròn nằm sau chiếc áo sơ mi của Quỳnh. Nó ngự trị ở đó như thể quyền sở hữu đích thực là nó chứ không phải ai khác kể cả chồng Quỳnh và ngầm khẳng định từ đây nó là chủ nhân thực sự của cơ thể Quỳnh.
Quỳnh run lên đón nhận những cảm xúc tê dại lan tỏa từ đỉnh đầu chạy xuống dưới bàn chân, Quỳnh muốn điều khiển nó nhưng cô cảm giác bất lực. Môi lại chạm môi, mềm mại, chiếc lưỡi của sếp Sơn nhẹ nhàng luồn vào và lướt nhẹ lên đầu lưỡi của Quỳnh.
Ban đầu Quỳnh không đáp trả lại nhưng sau cô không thể chịu đựng được sự lôi cuốn đến kỳ lạ của nó. Chưa bao giờ, chưa bao giờ với chồng cô lại có cảm giác ngọt ngào và êm ái như vậy. Mỗi lần hôn anh thường ghì chặt ngấu nghiến môi cô khiến nó bị đau đớn bầm dập.
Chồng ư… Lương tâm của Quỳnh bừng thức tỉnh, cô không thể lại lừa dối phản bội chồng thêm lần nữa được. Quỳnh đẩy sếp Sơn ra và ú ớ nói trong hơi thở:
– Không… em không thể… làm như vậy…
Sếp Sơn liền dừng lại hai tay ôm lấy khuôn mặt cô và hướng về anh, Sếp Sơn nói thật nhẹ nhàng êm ái:
– Anh sẽ không làm điều gì làm em đau khổ. Anh chỉ mong được hôn em một lần và mãi mãi.
Môi lại cuốn lấy môi, lần này cả Quỳnh và sếp Sơn cùng hối hả và cuống quýt như thể họ xa nhau ngay tức khắc, lưỡi của 2 người cuộn chặt lấy nhau nuốt từng hơi thở. Cảm giác đam mê lại ùa về trong người Quỳnh và không thể kiềm chế được nữa. Quỳnh cảm thấy phía dưới mình ẩm ướt đến lạ kỳ.
Bàn tay của sếp Sơn đưa lên và cởi từng chiếc cúc áo của Quỳnh, thoáng qua giây lát đôi môi sếp Sơn từ từ dịch chuyển xuống phía dưới cổ và đặt lên bộ ngực căng tròn nằm trọn sau chiếc áo lót quai ngang của cô. Chiếc áo lót màu đen bó cứng đẩy cao bộ ngực vốn đã săn chắc của cô nay lại càng căng hơn như thể khiêu khích tất cả.
Sếp Sơn đem lại cho Quỳnh cảm giác hồi hộp, run rẩy, cảm giác sắp thăng hoa lên đến đỉnh tiên, rồi bàn tay của sếp Sơn đang vờn nhẹ lên tấm lưng thẳng và thon thả nhẹ nhàng tháo cái móc khóa đang giam cầm bộ ngực khêu gợi kia. Bất thần cả bộ ngực bật xòa ra như thể được tự do sau sự giải thoát khỏi cái móc khóa chết tiệt.
Nâng niu nó, sếp Sơn vừa hôn lên bộ ngực và mút lên đầu nhũ hoa màu nâu nhàn nhạt còn vương vấn ánh hồng của thời con gái. Anh lướt đầu lưỡi lên đó, mút nó như đứa trẻ bị bỏ đói lâu ngày nay tìm được hơi ấm. Bàn tay của Quỳnh vần vò lên tóc sếp Sơn, Quỳnh không thể chịu được cái cảm giác khi lưỡi của sếp Sơn làm cương cứng núm vú của cô và bàn tay thì đưa sâu vào trong chiếc juýp ngắn đồng phục công ty mơn man lên đùi non của Quỳnh qua chiếc tất lưới màu đen rất gợi tình.
Sự no nê thỏa mãn với bầu vú khiến sếp Sơn lần sâu xuống phía dưới của Quỳnh, dần dà chiếc juýp đã bị kéo ra khỏi bờ mông căng tròn của Quỳnh. Nó để lộ ra phần còn lại từ hông trở xuống bị che phủ bởi chiếc tất lưới màu đen và vùng tam giác khoái cảm giữa 2 đùi vẫn ẩn hiện đâu đó sau chiếc underwear ren màu đen của Vera.
– Em đẹp và gợi tình quá Quỳnh ơi.
Tiếng sếp Sơn thì thầm bên tai cô khiến Quỳnh càng rực lên ham muốn, Quỳnh hối hả cuống quýt ưỡn người lên đón nhận thứ ram ráp từ bộ râu của sếp Sơn cọ vào ngực Quỳnh, vú Quỳnh căng lên. Chiếc tất và chiếc quần lót nhỏ của Quỳnh cũng đã bị sếp Sơn nhẹ nhàng đến kỳ diệu cởi bỏ ra khỏi thân thể Quỳnh. Ngắm nhìn nó thật đắm say, sếp Sơn thảng thốt nói qua hơi thở:
– Ôi… lồn em đẹp thế…
– Anh… anh…
Sếp Sơn vục mặt vào giữa 2 khe đùi của Quỳnh. Môi, lưỡi của sếp Sơn cuốn lên quyện với thứ nước nhờn đang rỉ ra trong Quỳnh và chà lên nụ hồng hé mở. Chân Quỳnh bị hai cánh tay rắn chắc sếp Sơn căng ra hết cỡ trong khi sếp liếm mút liên tục vào bên trong đám lông đen đó. Quỳnh như điên cuồng trong hoang dại rên rỉ ra những tiếng vô nghĩa:
– Phải… cho em đi… sướng quá đi mất… em thèm lắm…
– Anh sẽ địt em… làm em sướng tột độ…
– Anh… cởi ra đi… cho em đi…
Sếp Sơn lúc đó mới dừng công việc say mê của mình vứt bỏ mọi thứ trên người, cái kia đang căng hết cỡ như một thỏi sắt cứng nóng rực. Không cần thêm thời gian nữa, sếp Sơn tay cầm cái đó và nhẹ nhàng đẩy vào giữa đám lông đen nhánh ở hai đùi Quỳnh. Tiếng rên rỉ thoát ra từ cổ họng Quỳnh cộng với tiếng thở gấp gáp của sếp Sơn hòa quyện thành thứ âm thanh của thiên đường khoái cảm.
– … Ôh… ôh… ôh… ôh… sướng quá…
Cảm giác khoái cảm tê cả vùng thân phía dưới đã choáng ngập Quỳnh, bàn tay cô cào cấu lên ngực của Sếp Sơn mặc cho sếp đều đặn và nhanh dần trong việc đưa đẩy nó vào sâu trong Quỳnh. Trong tiềm thức của Quỳnh đang khao khát cháy bỏng được tan biến hòa nhập với cảm xúc tột đỉnh. Quỳnh thấy có luồng điện chạy xuyên suốt cơ thể cô mà chưa bao giờ cô gặp, đầu Quỳnh mụ mị đi không còn nghĩ được nhiều, bây giờ chỉ còn lại một thứ là khoái cảm. Vừa lúc đó, tiếng rên rỉ của Sếp Sơn báo hiệu sếp cũng đã lên đến đỉnh điểm khoái lạc. Quỳnh vội nói trong khoảng không loãng và tiếng thở gấp…
– Ôi… ôi… anh… đừng… xuất… trong em… nhé… em… đang… ôi… ôi.
Đáp lại lời kêu gào của Quỳnh là những đợt tăng tốc của sếp Sơn khiến cô căng người lên đón nhận khoái cảm dồn dập kéo tới. Sếp Sơn dừng lại rút ngay nó ra đặt trên đám lông đen của Quỳnh mà xuất những đợt tinh sền sệt bắn lên tận cổ, lên bầu vú to tròn của Quỳnh và sau cùng chúng đọng lại trên đám lông đen nhánh.
Như tiếc nuối những cảm giác ngọt ngào vừa diễn ra, sếp Sơn lại cầm lấy cái của mình vẫn còn căng cứng đưa đẩy nhẹ nhàng vào trong người Quỳnh, phải hồi lâu mới dừng lại. Lúc này Quỳnh lên đến tột đỉnh quá rồi, chưa bao giờ Quỳnh lại được tận hưởng khoái cảm như vậy.
Tất cả như trở về với thực tại, cảm giác tội lỗi lại xâm chiếm con người Quỳnh. Quỳnh nghĩ tới người chồng, nghĩ tới tội lỗi mà mình đã dấn sâu vào. Phải làm sao bây giờ. Như đoán được ý nghĩ của Quỳnh, sếp Sơn liền vòng tay ôm lấy Quỳnh thủ thỉ:
– Anh hứa, anh hứa sẽ giữ kín tất cả mọi chuyện, cùng em tháo gỡ khó khăn này…
Quỳnh còn biết làm gì cơ nữa chứ, chuyện này lộ ra thì cô còn mặt mũi nào nhìn tất cả mọi người. Thôi đành phó mặc tất cả cho số phận.
Tối hôm đó, Quỳnh về nhà suy nghĩ rất nhiều, chồng Quỳnh ngỡ rằng công việc công ty khiến cô như vậy nên anh cũng chẳng để ý và nhiều khi buông thõng một câu khiến cô chạnh lòng.
– Về nhà thì việc công ty em bỏ lại hết đi, anh không thích như vậy đâu. Mệt quá em nghỉ ở nhà đi.
Lòng Quỳnh lại càng não nề hơn, biết chia sẻ chuyện này với ai ngoài chính bản thân mình.
Đêm đến khi lên con đã ngủ, mình Quỳnh trằn trọc suy nghĩ khiến cô không ngủ được. Chồng Quỳnh vừa làm việc xong vào giường là thò ngay ban tay ram ráp vào ngực cô. Anh không hề quan tâm đến cảm xúc của Quỳnh mà cứ thế xoa bóp khắp cơ thể Quỳnh. Tay anh luồn sâu vào trong quần lót của Quỳnh, mơn man lên đám lông đen mượt mà đó. Anh đâu biết cả chiều Quỳnh đã sống trong cảm giác thần tiên, tột đỉnh của khoái cảm và giờ đây những cử chỉ thô bạo, vội vàng đó làm sao đem lại cảm xúc cho Quỳnh.
Anh nhẫn tâm kéo tụt tất cả trên người Quỳnh mặc cho Quỳnh kháng cự, rồi anh cầm lấy cái đang cứng của mình cứ chọc liên tục vào trong Quỳnh. Cảm giác khó chịu khiến Quỳnh buộc phải dạng thật to chân ra và đón nhận nó một cách bất đắc dĩ. Quỳnh không hề có một chút cảm xúc nào, một chút nước nhờn đó chảy theo bản năng chỉ đủ anh di chuyển trong đó nhưng làm cho Quỳnh đau và rát.
Quỳnh chỉ mong muốn cho việc này chấm dứt và cuối cùng sau nhưng giây phút chịu đựng của Quỳnh thì anh cũng bắn những dòng khoái lạc của anh vào sâu bên trong Quỳnh. Lúc này Quỳnh cũng không hề quan tâm đến thời kỳ nguy hiểm của cô nữa. Mặc… mặc tất cả. Quỳnh chìm vào trong giấc mộng mị, cô thấy sếp Sơn đưa cô đến một nơi xa lắm, nhiều cảnh đẹp và hoa thơm trái lạ.
Dạo này sếp Sơn quan tâm nhiều đến Quỳnh, sếp tặng Quỳnh nhiều món quà có giá trị nhưng Quỳnh từ chối không nhận thứ gì của sếp Sơn bởi trong cô vẫn mang nặng cảm giác tội lỗi. Hàng ngày Quỳnh vẫn làm hoàn thành nhiệm vụ của người vợ, người mẹ trong gia đình và khiến chồng Quỳnh không hề có một chút suy nghĩ về sự phản bội của cô. Nhưng kỳ thực trong thâm tâm Quỳnh vẫn chịu sự giằng xé về tinh thần và thể xác.
Trong cô vẫn có ăn năn day dứt với những chuyện mình đã làm và đồng thời cô vẫn khao khát có được những xúc cảm mà sếp Sơn đem lại cho cô. Nhiều đêm Quỳnh khao khát đến những giờ phút truy hoan cùng sếp Sơn, với đôi môi dày mềm mại và bàn tay ram ráp đem lại cảm xúc và đặc biệt là cái vật đàn ông của sếp Sơn.
Nó luôn luôn cương cứng, rắn chắc mỗi khi được khoe mình trước đôi mắt của người phụ nữ hiền thục như cô nhưng phải nói đến sự thú vị nhất là khi nó vào trong Quỳnh vừa nóng bỏng và vừa rắn chắc. Có khi vợ chồng Quỳnh đang làm tình, chợt cô tưởng tượng ra cái của sếp Sơn thì ngay lập tức cơ thể Quỳnh dường như bị rút hết nước để tập trung chảy ra chỗ cửa mình của Quỳnh.
Quỳnh ghì chặt chồng, quấn đôi chân dài lên ngang hông chồng để bắt đầu tận hưởng cảm xúc thì cùng lúc đó những tia âm ấm từ trong người chồng Quỳnh bắn ra không ngừng nghỉ khiến Quỳnh như thể vừa bước lên dốc đã bị đẩy xuống hố sâu. Quỳnh cũng chỉ còn biết âm thầm nín chịu. Quỳnh biết cứ như vậy cảm giác bị tích tụ lâu ngày cũng bị dồn nén và gây chai sạn trong cuộc sống vợ chồng. Nhiều lần Quỳnh khẽ ấn tay chồng vào chỗ đó nhưng đều nhận được sự lảng tránh khiến cô chán nản.
Vào một ngày nhân kỷ niệm 15 năm thành lập, công ty tổ chức buổi dã ngoại và tiệc liên hoan tại một khu resort tại khu ngoại ô thành phố. Nơi đây không gian yên tĩnh, trong lành và có cả hệ thống bể bơi, khu vui chơi giải trí và nhà nghỉ dưỡng. Mọi người trong công ty có mặt từ sáng sớm và Quỳnh cũng không ngoại lệ, Sếp Sơn hôm nay dẫn vợ và 2 đứa con cùng đi. Hôm nay cô mặc chiếc quần jean màu xanh khiến đôi chân của Quỳnh đã dài nay càng dài hơn, thon thả hơn, cặp mông của Quỳnh căng tròn và cong lên toát ra sự gợi dục thèm muốn cho bất kỳ đàn ông nào nhìn thấy. Chiếc áo màu đen cổ trễ nửa kín nửa hở bộ ngực trắng và căng trào như ngọn núi lửa chực phun ra.
Khi mọi người cùng nhau tham gia các trò giải trí thì Quỳnh chọn cho mình một ly cocktail và đứng trầm ngâm ở tầng 2 khu nhà sàn nhìn mọi người vui vẻ. Quỳnh nghĩ hẳn như chồng cô bớt chút thời gian, quan tâm đến cô và gia đình hơn nữa thì không khí hẳn sẽ rất vui. Cô khẽ buông tiếng thở dài nhè nhẹ và chợt nghe tiếng nói từ phía sau:
– Sao lại đứng đây một mình vậy Quỳnh? Em không vui ah?
Quỳnh khẽ quay người lại nhận ra là sếp Sơn, Quỳnh khẽ mỉm cười và nói:
– Em không sao. Anh không cùng mấy anh kia qua đây làm gì?
Ý Quỳnh muốn nói là lúc nãy cô nhìn thấy sếp Sơn ngồi phía dưới cùng với mấy ông trưởng phòng nhâm nhi những ly rượu mạnh.
– Anh muốn biết hôm nay mọi người có vui không, đặc biệt là em.
Rồi Quỳnh và sếp Sơn đứng ở lan can vừa nhìn xuống phía dưới xem mọi người vui chơi và vừa tâm sự. Ban đầu câu chuyện chỉ xoay quanh những chuyện cuộc sống sau đó bắt đầu có sự chia sẻ về cuộc sống gia đình. Phải nói sếp Sơn là người nắm bắt tâm lý hết sức nhanh nhạy, sếp Sơn dường như thấu hiểu tâm trạng của Quỳnh nhẹ nhàng dẫn dắt câu chuyện khiến cô luôn đi theo hướng sếp Sơn đã định như một người bị thôi miên.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện mà không có một đích cụ thể. Họ đi dọc hành lang rồi xuống phía sau khu nhà, đi ra xa hơn ra phía vườn sinh thái. Thỉnh thoảng họ gặp những người trong công ty đang đạp những chiếc xe đạp đôi đi ngược chiều và khẽ gật đầu chào nhưng không vì thế mà câu chuyện ngắt quãng.
Bất chợt có những hạt mưa nho nhỏ rồi nhiều dần, nhiều dần và trở thành cơn mưa rào thực sự. Quỳnh và sếp Sơn cùng vội chạy vào một chòi nhỏ giữa vườn để tránh mưa. Đứng bên sếp Sơn, Quỳnh cảm thấy hơi ấm từ người sếp lan tỏa khiến cô bớt lạnh lẽo, cô đơn.
Chợt sếp Sơn khẽ cầm tay cô xoay người Quỳnh và ôm cô vào lòng. Nụ hôn ấm áp từ đôi môi dày nhưng mềm mại đó khẽ đặt lên môi cô. Một sự cuốn hút kỳ lạ lan tỏa khắp thân thể Quỳnh khiến Quỳnh không còn chút kháng cự mà ngược lại Quỳnh đón nhận nó ngay và quyện chặt đôi môi với nhau. Nụ hôn đó giống như những gì cô chờ đợi khao khát bấy lâu nó thôi thúc Quỳnh tận hưởng chiếm đoạt nó, cô như một đứa trẻ bị bỏ đói, cong người lại cuộn chặt lưỡi vào trong miệng sếp Sơn.
Bàn tay của sếp Sơn đi xoa nhẹ lên bộ ngực no tròn của Quỳnh, khẽ khàng vần vò nó. Có lẽ tại đã lâu Quỳnh không được hưởng đặc ân tư sếp Sơn nên cô không còn là cô nữa mà chủ động cởi từng khuy áo sơ mi của sếp nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên bộ ngực vạm vỡ, lưỡi của cô lướt nhẹ đầu ngực của sếp khiến nó nhanh chóng săn lại. Quỳnh muốn tự mình tận hưởng hết những gì cô đã phải kìm nén và dường như chịu đựng đã lâu. Sếp Sơn nhẹ nhàng kéo chiếc áo của Quỳnh ra khỏi cơ thể cô, Lãm khẽ với tay ra sau chiếc áo lót đã rơi xuống ngay sau đó dưới chân cô và sếp Sơn bộ ngực no tròn đã hiện ra.
Sếp Sơn úp mặt vào đó, mút, liếm lên đôi bầu vú to tròn và núm vú căng cứng mời gọi. Chợt cả hai người cũng buông nhau ra, không ai bảo ai cả hai cùng trút bỏ những gì còn sót lại trên người. Quỳnh nhìn không chớp mắt vào cái vật của sếp Sơn, nó đã căng cứng hết cỡ, trông thật nóng bỏng. Quỳnh muốn được hôn nó, mút nó thật sự chứ không phải qua những giấc mơ.
Quỳnh liền cúi xuống tay cầm lấy bìu dái vân vê nhẹ nhàng và từ từ đưa cái vật dài đó vào trong miệng. Đôi môi mềm mại và chiếc lưới như của con rắn ngậm nhẹ và luồn lách lên cái đầu tù tù trong thật gợi dục. Lúc đầu Quỳnh còn nhẹ nhàng mút nó nhưng sau dần cô không thể chịu được liền tăng tốc độ của mình nhanh lên khiến sếp Sơn rên rỉ:
– Quỳnh ơi, em mút buồi anh sướng quá. Anh chịu không nổi.
Nghe như thể được tăng thêm sự kích thích khiến Quỳnh càng mút, càng liếm kỹ hơn. Chợt Quỳnh dừng lại và khẽ nằm lên đống quần áo của hai người, miệng Quỳnh lắp bắp:
– Anh… vào đi anh… em chịu không nổi.
Sếp Sơn liền nằm lên Quỳnh và nhẹ nhàng ẩn cái vật cứng ngắc của mình vào trong đó. Lúc này nó quá trơn tru và ướt nhẹp bởi thứ nước trơn trơn đó bám bết hết cả đám lông đen giữa 2 đùi của Quỳnh. Càng dập mạnh, Quỳnh càng rên rỉ gấp gáp. Từ một phụ nữ đoan trang hiền dịu Quỳnh đã trở thành người phụ nữ dâm loàn.
Khẽ luồn tay xuống kheo chân Quỳnh, sếp Sơn lại nhịp nhàng đưa đẩy. Cái vật đó bây giờ ướt đẫm thứ nước nhờn nhờn của Quỳnh khiến nó trơn tuột và đưa đẩy thật thoải mái. Dường như muốn chiếm trọn cảm giác khoái lạc mà sếp Sơn đưa lại, Quỳnh từ từ ngồi dậy ôm lấy sếp Sơn để mặc sếp đưa đẩy từ dưới lên. Ôi cảm giác như đã mong chờ từ lâu lắm bây giờ mới ùa vào Quỳnh.
Dừng lại trong giây lát sếp Sơn nằm xuống để Quỳnh trèo lên người sếp, Quỳnh dạng chân thật to và từ từ ngồi xuống dưới, tay cô cầm lấy vật cứng ngắc, nóng rực và ướt sũng nước nhờn trong cô chảy ra khẽ đưa vào đúng chỗ của nó. Hông Quỳnh từ từ xoay và lắc nhẹ khiến khoái lạc lại ùa về. Bàn tay Quỳnh bất giác đưa lên ôm lấy bộ mặt rắn rỏi đầy nam tính của sếp Sơn, ngón tay của Quỳnh đặt đúng miệng sếp và sếp Sơn mút lấy nó thật ngon lành và thốt lên trong tiếng thở gấp gáp.
– Ôi… nước… nước… lồn em thích thật… kích thích quá.
Chỉ câu nói đó khiến Quỳnh không chịu được cô nhấp nhổm liên hồi trên đó và tận hưởng hết hương vị tình yêu. Mệt lả đi vì khoái cảm, Quỳnh dừng lại một lát, giọt mồ hôi bên bết trên tóc mai của cô làm sếp Sơn thương cảm. Sếp lựa chiều để Quỳnh nằm ngửa ra và bắt đầu vũ điệu của riêng mình.
– Ôi… ôi… anh… cho… em… tất cả… đi.
Vũ điệu của sếp không ngừng, hai cơ thể họ giờ gắn chặt với nhau đến kỳ lạ. Và rồi như không hẹn mà nên, cả Quỳnh và sếp Sơn hộc lên những tiếng rên rỉ:
– Ôi… anh xuất… xuất…
– Anh… anh… để trong đó… đừng lấy của em…
Bung người hết cỡ, sếp Sơn bắn những đợt tinh trùng vào sâu trong cơ thể Quỳnh, những cú giật đó khiến Quỳnh hưởng trọn vẹn hơn những gì cô có, cơ thể Quỳnh co bóp một cách liên hồi. Chờ trong giây lát, sếp Sơn từ từ rút cái vật đó ra khỏi người Quỳnh, nó bê bết nước và thứ tinh dịch của sếp Sơn. Hai người lại trao nhau nụ hôn bất tận bỏ lại hết mọi thứ trên đời.