– Nè Vy ơi!!! Coi chừng…
– Hả… !!!!!!Á á á!!!!
Con bạn kia chạy lại.
– Mắt mũi để đâu thế hả!!! Vấp phải hòn đá mà không biết.
– Huhu! Tại nó đâu phải tại tớ!!
Hai đứa cùng hướng mắt về hòn đá – chính nó là hung thủ.
– Ơ coi nè bà, Trang (là tên bạn con bạn của nó)! Hòn đá kia, hình chữ thập… èo ôi ngộ ghê ha… Hihi
– Thôi đi! Lo cho bà đi, chảy máu rồi nè.
– Không sao đâu! Lát tui về thoa thuốc là được, hihi, lấy hòn đá kia về luôn.
Trang giằn mặt:
– Về mà không thoa thuốc đàng hoàng là nó thành sẹo, xấu xí không ai lấy đâu nhé!
– Yên tâm! Không ai ưng thì tui qua nhà bà ở luôn!!Hí hí
Trang… Bó tay.
– Thôi tui về nha, moa bà.
– Nhớ thoa thuốc đấy – cái Trang vọng lại.
Nó (Vy) ra về. Chạy vội lên nhà, việc trước tiên là… thoa thuốc.
– Eo ơi! Rát quá vậy nè.
Xong xuôi đâu đấy, cả buổi chiều mệt mỏi, nó vội chìm vào giấc ngủ sâu… Nó không hề hay biết trong cặp của mình, 1 vật đang phát ra ánh sáng 7 màu kì lạ
…
Ở một nơi xa xôi trong vũ trụ bao la, nơi mà con người tưởng chừng như không hề có sự sống. Có một thái dương hệ được gọi là TXZA hệt như Trái Đất, con người ở đây vô cùng tiên tiến, cuộc sống của họ hiện đại hơn rất nhiều so với con người chúng ta…
Trên hành tinh DQ397***( một hành tinh thuộc thái dương hệ TXZA)
– Thưa thiếu gia! Vật tổ di truyền của tổ tông đã bị rơi ra khi đi qua 1 hành tinh thuộc dải ngân hà được gọi là Trái Đất… – 1 vị lão tộc báo cáo
– Và theo như điều tra thì sinh vật sống trên hành tinh này có cơ thể giống chúng ta, nhưng cực kì ngu ngốc. Thiếu gia có cần tôi cử quân đi truy quét lấy lại vật tổ không?? – lão tộc tiếp tục phân trần..
Ở trong lâu đài, ngồi trên bộ ghế sang trọng, ánh sáng kim cương tỏa sáng lấp lánh. Một vị thiếu gia với thần sắc vô cảm:
– Không cần ngươi! Ta đã bảo đừng có nhắc đến chuyện tàn sát hay giết trước mặt ta nữa mà! Đích thân ta sẽ đến Trái Đất ngao du 1 chuyến và tìm vật tổ.
Vị lão tộc hoảng sợ:
– Thưa thiếu gia, lão biết tội, tùy vào thiếu gia.
…
Trái Đất***
… Bạn đang đọc truyện Hòn đá chữ thập tại nguồn: https://truyensex18.com/truyen-sex-hon-da-chu-thap.html
– Ui da! Đau quá.
Nó, suốt đêm ngủ cứ đạp tung chăn hết ra, còn lăn qua lăn lại và rầm 1 cái, nó ngã chổng mông lên trời.
– Gì vậy trời! Hôm qua thì té, hôm nay thì ngã. Hic
– Này Vy! Không xuống ăn cơm rồi đi học hả??? – mẹ nó gọi.
– Vâng vâng, chờ con tí.
…
– Làm gì mà mặt mày nhăn nhó thế! Ăn mau đi rồi còn đi học kẻo trễ. – mẹ nó giục.
Dắt cái xe ra khỏi nhà kèm theo cái mặt không thể nào chán nản hơn. Buổi sáng với nó là 1 ác mộng cả đời, bởi vì phải thức dậy thật sớm để mà đi học, mà Vy nhà ta thì lại lười^_^
Đang đạp xe, nó ngước mặt lên trời:
– Ế ế… ! Thứ gì kia!!! UFO à…
Nó phát hiện ra 1 vật thể lạ trông chả khác gì 1 chiếc đĩa bay và đang hướng về 1 ngọn núi gần đó.
Cốp
Mải ngó lên trời. nó tông thẳng vào trụ điện trước mặt.
– Hic… số mình nhọ quá hà.
Vội leo lại lên xe, chạy theo chiếc UFO đang bay kia.
Xẹt xẹt xẹt
Chiếc đĩa bay kì lạ kia đáp xuống phía bên kia ngọn núi, khuất tầm nhìn của mọi thứ.
Bộp bộp bộp
Tiếng bước chân từ chiếc UFO kì lạ kia phát ra… Bóng dáng 1 con người… Đó chính là vị thiếu gia đang đi tìm vật tổ kia.
Hít thở lấy không khí ngột ngạt đầy khói bụi ở Trái Đất.
– Hừ! Đây mà gọi là nơi ở à, con người ở đây sống thật dơ bẩn…
Hắn cho binh lính trên phi thuyền ra về. Một mình đi xuống núi
– Né ra né ra! Coi chừng nè! Á á á.
Nó( Vy) – vâng lại là Vy nhà ta… – chạy nhanh như ma đuổi để theo kịp chiếc đĩa bay kia và vô tình tông phải hắn.
– Huhu! Sao mà toàn ngã với té không thế này… Cái anh kia, mắt mũi để đâu mà va phải tôi thế này. Hic
Hắn. Cũng chả khá gì hơn, gượng dậy định bỏ đi, vì hắn biết không nên gây sự ở cái thế giới lạ lẫm này.
…
– Ơ này cái anh kia! – nó réo – tôi nói anh không nghe à??
Mặc kệ nó nói gì, hắn vẫn tiếp tục bước đi.
– Tên khốn!!!huhuhuhu – nó tức giận và giở trò khóc lóc ăn vạ.
Không chịu được… hắn đành nói:
– Này cô kia!! Ngươi cũng có lỗi đấy nhé! Đừng có mà ăn vạ ở đây…
Biết khóc lóc không ăn thua và nó cũng có 1 phần lỗi, định nhỏ nhẹ lại:
– Ơ! Đâu mất tiêu rồi… tên khốn trốn luôn rồi… aaaaaaaa… tên đểu cán đừng để tôi gặp lại – nó tức muốn lên máu…
Không quan tâm gì tới chiếc UFO kia nữa, nó đi cà khiểng tới trường (đạp xe hông được) và khuôn mặt nhăn như khỉ ăn ớt, thầm oán trách tên khốn đã va phải nó…
… suốt buổi học, nó hầu như không thể tập trung vào việc học vì cái chân đau, đến lúc gần về thì mới đỡ hơn nhưng vẫn phải nhờ con bạn chở về…
– Ê Dung Dung!!!! Dừng chỗ kia… kia kìa… xem thử có chuyện gì vậy bà.
Vâng. Trên đường đi, thấy có 1 đám đông bàn tán xôn xao và có 1 người nằm trên đường, nó, không kiềm nổi tính tò mò.
– Này này, chân đau hông lo về băng bó mà tính bà tám hả?????
– Hì hì! Thôi mà, cứ ghé lại xem chút đi… ^^
– Thôi tùy bà… haizz
Tới nơi, nó cố gắng chen chân vào, nhìn vào người đang nằm trên đường, mắt chữ O mồm chữ A:
– Á! Cái tên khốn hồi sáng va phải mình đây mà. Sao lại nằm đây nhỉ
Không ai khác, người đang nằm bất tỉnh trên đường đó chính là hắn, vị thiếu gia kia. Trở lại lúc sáng sau khi tránh được nó, bởi vì không biết giao thông ở đây nguy hiểm biết chừng nào, hắn đã bị 1 chiếc xe tải hạng trung đâm trúng. Kết quả là hắn văng xa khoảng độ 10m rồi bất tỉnh nằm trên đường như thế này đây. Nhưng có 1 điều kì lạ là không có 1 giọt máu nào rơi ra và cũng không bị trầy xước…
Đám đông nhanh chóng tan ra, họ nghĩ chắc nó là người nhà của tên kia và đã kịp gọi cấp cứu rồi.
– Dung ơi!! Lại đây… lại đây mau lên…
– Hả gì vậy?????
– Cái tên sở khanh hối sáng tui kể với bà nè.
– Hả! Thiệt hông, mà sao hắn lại bị như vầy.
– Nghe đâu bị xe tông, người ta bỏ chạy mất tiêu rồi.
– Thế giờ tính sao hả bà?? – Dung hỏi
– Phải theo hắn vào bệnh viên thôi, chắc người nhà của hắn chưa biết chuyện.
Dung thở dài:
– Đành vậy!!! Haixx
Hơn 1 tiếng trôi qua. Nó và con bạn Dung ngồi chờ tin của hắn và mong gia đình hắn tới nhưng vẫn chưa thấy ai.
Bing bing
Cánh cửa phòng mở ra. Bác sĩ đã ra và thông báo:
– Ai là người nhà của…
Chưa kịp nói hết câu thì nó và Dung nhanh miệng chen vào.
– Thưa bác sĩ… cậu ấy sao rồi ạ???
Vị bác sĩ lên tiếng;
– Ừ… cậu ta đã hết bất tỉnh! Tình trạng sức khỏe đều ổn định! Nhưng não bộ bị chấn động mạnh, có thể sẽ mắc chứng “mất trí nhớ tạm thời”!
– Hả! cáiiiii gì???
Bác sĩ bỏ đi, nó và Dung đều bất ngờ
…
Còn tiếp…