Phố huyện sáng sớm ngày cuối tháng. Gọi là phố nhưng chỉ là một con đường trải đá cấp phối chạy tuốt từ đầu đến cuối thị trấn. Bên đường là hai dãy nhà nối nhau san sát. Ngoài trụ sở của một số cơ quan nhà nước có chút bề thế ra thì tuyệt đại đa số những ngôi nhà ở đây đều thấp bé, rêu phong phủ màu thời gian.
Khép nép đứng bên đường cạnh chiếc xe đạp Thống Nhất cà tàng, một cô gái dáng người cao ráo thướt tha trong bộ sơ mi vải non trắng với quần sa tanh đen bóng, trên tay cầm chiếc nón lá đã sờn.
Loan nhìn sang của hàng Mậu dịch số 3 bên kia đường. Lố nhố người đứng trước hai ô cửa sổ vẫn còn đóng, xung quanh là mấy dãy gạch đá xếp hàng xí chỗ. Hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của cô ở đây.
Tốt nghiệp cao đẳng kế toán tài chính được ba năm, tất tả chạy vạy xin việc khắp nơi và đã làm vài chỗ nhưng không đâu vào với đâu. Cô mới lấy chồng năm ngoái. Hùng chồng cô là viên chức ga xe lửa gần nhà. Bố chồng cô, một cán bộ về hưu, nhờ quen biết đã xin được cho con dâu vào làm tại đây. Nói là quen biết nhưng cũng phải mất 7 cây vàng (gần nửa cơ nghiệp của gia đình) đi kèm thì mới có xuất cho cô vào chỗ này.
Vị trí làm việc của cô là mơ ước của bao nhiêu người, niềm hãnh diện của không ít gia đình khi có con em làm mậu dịch viên.
Nhăm nhăm tờ quyết định phân công công tác trên tay, Loan dắt xe sang bên kia đường. Dòng người ken đặc trước cửa khiến cô không thể tiến lên.
– “Các bác cho cháu đi nhờ cái ạ” – Loan nhẹ nhàng lên tiếng.
– “Ơ hay cái con bé này, đứng ra đằng sau xếp hàng đi chứ”
Giọng một bà sồn sồn cất lên. Xung quanh là bao ánh mắt không mấy thiện cảm nhìn theo.
– “Dạ, cháu làm ở đây, các bác cho cháu đi nhờ chút”
Nghe đến đây, đám người xung quanh không ai bảo ai, dạt sang hai bên. Ánh mắt từ thiếu thiện cảm của họ chuyển sang khép nép một cách nhanh chóng.
Cũng không lạ. Ở cái thời bao cấp này, các cô mậu dịch viên được ví như những bà hoàng, được tôn sùng và kiêng nể không kém các quan chức. Mặc dù không có quyền sinh quyền sát gì trong tay nhưng cứ giáp mặt họ ở cửa hàng mậu dịch thì sẽ biết tay nhau liền.
Lọc cọc dắt xe vào lối nhỏ bên hông khu mậu dịch, Loan chậm rãi đi thẳng vào phía trong, nơi có 2 người phụ nữ đang lúi húi nhặt nhặt, chia chia, sắp xếp hàng hóa.
– “Em chào các chị ạ”
Loan cất tiếng. Hai người phụ nữ kia cũng ngẩng lên hất hàm…
– “Cô là ai, ai cho cô vào đây thế?”
– “Dạ em là Loan, hôm nay đến nhận công tác ạ”
– “À…” – Hai người phụ nữ cùng đồng thanh. Họ nhìn Loan từ chân lên đầu rồi lại nhìn từ trên xuống dưới.
– “Cô vào trong kia gặp anh Đại”
– “Dạ…”
Loan dựng tạm cái xe vào tường rồi khép nép đi vào trong. Phía sau, hai người phụ nữ kia cùng bĩu môi rồi nhìn nhau tủm tỉm cười.
Nàng đi qua hai cánh cửa đang đóng, đến căn phòng thứ 3 trong cùng cửa mờ.
Cộc… cộc… cộc…
– “Em nào đó, vào đi. Gớm hôm nay lịch sự thế?”
Một giọng đàn ông ồm ồm vang lên.
– “Dạ cháu chào chú ạ”
Người đàn ông đang xì xoạp húp bát mì, nghe giọng lạ, lúc này ông ta mới ngẩng mặt lên với một chút ngơ ngác.
– “Cháu là…”
– “Dạ cháu là Loan, hôm nay đến nhận công tác ở đây ạ”
– “À… à… ờ… cháu ngồi đi”
Ông Đại vừa chỉ chỗ cho Loan ngồi vừa cố húp nốt bát mì.
– “Chú tưởng mai đầu tháng mới có nhân viên mới chứ, sao kỳ này trên lại phân công người đến nhận việc cuối tháng thế nhỉ?”
– “Dạ cháu cũng không rõ, trong giấy ghi thế nào thì cháu làm như thế ạ”
– “Ừ…” – Ông Đại gạt bát mì sang một bên, cầm tờ quyết định từ tay Loan, ngắm ngắm nghía nghía rồi ngẩng lên nhìn nàng.
Lúc này ông mới được nhìn kỹ người con gái đang ngồi đối diện. Khuôn mặt xinh xắn, môi hồng hào, sống mũi cao, đôi mắt tròn đen nháy, nước da trắng sáng, mái tóc dài đen nháy thoang thoảng mùi bồ kết xõa một nửa sau lưng một nửa đằng trước phủ lên gò bồng đảo nhô cao phập phồng dưới lớp áo.
Nuốt đánh ực một cái, không biết ông Đại nuốt nốt chỗ mì trong mồm hay là nước miếng chảy ra nữa.
Ông Đại năm nay 59 tuổi, còn một năm nữa về hưu, dáng người bệ vệ, mặt mũi khá dữ tợn, đầu hói gần hết tóc. Người ta vẫn gọi ông là Đại chột bởi một bên mắt của ông bị hỏng từ lúc sinh ra. Chính vì cái mắt đó mà ông không phải đi lính suốt những năm chiến tranh. Ở nhà làm chân cung ứng trong ban quản lý hợp tác xã, hơn chục năm trước không biết quen biết chạy chọt thế nào mà được về đây làm cửa hàng trưởng.
– “Cháu theo chú ra đây” – Ông Đại đứng dậy, khẽ vỗ lên vai Loan.
Loan lũn cũn bước theo ông ta một cách ngoan ngoãn.
– “Ê mấy cô.” – Ông Đại nói lớn khi đến gần hai người phụ nữ.
– “Đây là cháu Loan, từ hôm nay sẽ làm việc tại đây. Các cô chỉ dẫn công việc cho cháu nó nhé”
Nói xong ông ta quay về phía Loan.
– “Đây là chị Ngọc và chị Linh, có gì cứ làm theo sắp xếp của các chị ấy nhé”
– “Dạ vâng ạ”
– “Mấy chị em tự làm quen và phân công công việc cho nhau nhé”
Ông Đại quay vào trong mà không quên tia mắt nhìn thân hình đang đứng bên cạnh.
… Theo quy định 7h30 bắt đầu bán hàng nhưng gần 8h hai cửa sổ nhỏ mới mở ra để hoạt động. Dòng người ùn ùn xông tới, một rừng tay thò qua chấn song và ô cửa. Tiếng nói, tiếng la huyên náo cả một góc phố huyện.
– “Mấy người làm cái gì mà sồn sồn lên thế. Từ từ lần lượt chứ”
Ngọc quát xa xả và đám người đang lố nhố sau khung cửa, tiếng ồn ào bỗng dịu hẳn đi. Thế mới thấy quyền uy của mậu dịch viên thời bao cấp lớn cỡ nào.
… Buổi sáng làm việc đầu tiên của Loan chủ yếu là bê, vác, nhặt, gom… đồ theo sự chỉ chỏ của hai bà chị kia. Cửa hàng mậu dịch này chuyên cung ứng lương thực và thực phẩm khô còn rau củ thịt cá thì lại phải mua bên cửa hàng mậu dịch số 2 cuối thị trấn.
Là buổi đầu tiên lại ít khi phải làm nặng nên Loan tỏ ra khá mệt. Chẳng mấy chốc mồ hôi đã lấm tấm trên trán khiến cho khuôn mặt thanh tú của nàng long lanh hơn.
Ông Đại đứng chắp tay sau lưng làm như đang giám sát công việc của mọi người nhưng thực ra chủ yếu để ngắm cô nhân viên mới tên Loan. Mắt ông ta sáng rực lên mỗi khi Loan cúi xuống nhặt đồ. Mặc dù cổ áo cài khuy cao nhưng mỗi khi nàng cúi xuống, đôi gò bồng đảo lại lấp ló hiện ra qua cổ áo hẹp.
Hành vi của ông ta không thể qua được mắt chị Ngọc. Thỉnh thoảng Ngọc lại véo tay Linh hất hàm về phía ông Đại. Hai người phụ nữ nhìn nhau tủm tỉm cười. Suốt bao năm qua họ đã quá hiểu tay sếp già dâm dê này và dường như điều đó với họ là hết sức bình thường.
– “Anh Đại chỉ bảo cháu nó làm việc đi chứ… híhí…”
Linh vừa nói với ông Đại vừa nhìn Ngọc, hai chị em cùng cười khúc khích.
Ông Đại đang nghệt mặt nhìn Loan làm việc giật mình quay lại hai người phụ nữ kia cười tẽn tò.
– “Mấy cô cứ tập trung vào việc của mình đi. Làm không lo làm cứ…”
Hôm nay là ngày cuối tháng, lượng người đi mua đồ cũng nhiều vì sang tháng mới các tem phiếu của tháng cũ sẽ không còn dùng được nữa. Nó khiến cho Loan phải luôn chân luôn tay.
… 11h, hai cánh cửa sổ đóng lại trước sự ngơ ngác của đám đông chật kín phía ngoài.
– “Đã đến giờ nghỉ trưa đâu các cô ơi?”
Giọng một người trong đám đông hỏi vọng vào.
– “Đến giờ nhập hàng” – Linh trả lời gọn lỏn rồi đóng sầm cánh cửa.
Ở đây, luật bất thành văn 11h nghỉ trưa. Đám người ngoài cửa chỉ biết tiu nghỉu tản dần ra. Thay vào đó lại là đống gạch đá lố nhố xếp thành mấy hàng bên ngoài cửa.
Lúc này Loan mới được ngơi việc, tay chân và lưng nàng mỏi nhừ, ngồi bịch xuống ghế nhưng môi vẫn phải nở nụ cười tươi tắn với ba người kia. Ông Đại và hai người phụ nữ đều nhìn nàng với ánh mắt hài lòng.
Cả nhóm người đi vào phía trong để nghỉ ngơi chuẩn bị ăn trưa. Có hai gian phòng nhỏ phía cuối, một phòng cho nhân viên phía ngoài còn một phòng phía trong cho ông Đại.
Bữa trưa với cơm cạp lồng nhanh chóng được Ngọc và Linh dọn ra. Trong khi đó Loan hơi lúng túng. Hôm nay là buổi đi làm đầu tiên nên nàng quên mất chuẩn bị cái vụ ăn trưa này.
– “Anh Đại xem bố trí cho em nó ăn trưa đi kìa”.
Vừa nói Ngọc vừa hất hàm về phía ông Đại đang đứng cửa với nụ cười đầy ẩn ý.
– “Ừ nhỉ, thế cháu không mang cơm đi à”
– “Dạ cháu không ạ”
– “Ừ, thế đợi chú bắc bếp nấu mì cùng ăn”.
Ông Đại vừa nói vừa lon ton đi châm bếp dầu. Cái mùi khét đặc trưng nồng lên xung quanh. Chẳng mấy chốc, hai bát mì to bốc hơi nghi ngút được bưng lên. Bốn người ngồi quây quần bên cái bàn tròn nhỏ.
– “Loan sướng nhé, mới ngày đầu đi làm đã được sếp Đại phục vụ rồi. Chả bù cho bọn chị ở đây bao năm mà có được như thế này đâu” – Chị Linh láu táu nói.
– “Dạ, cháu cảm ơn chú ạ” – Loan quay sang ông Đại lí nhí cảm ơn.
– “Ấy chết, em mà gọi chú là anh Đại không vui đâu. Phải không anh Đại nhỉ?”
Đến lượt Ngọc lên tiếng, chị vừa nói vừa nhìn ông Đại nháy mắt.
– “Đúng đấy, anh Đại còn phong độ ngời ngời thế này cơ mà. Đừng có gọi bằng chú nghe chưa” – Linh đệm thêm vào.
– “Dạ…” – Loan lí nhí.
Ông Đại thì chỉ ngồi cười híp mắt.
Bữa cơm trưa trở lên vui vẻ và chan hòa khi Loan và mọi người mở lời với nhau nhiều hơn. Qua câu chuyện bên mâm cơm Loan được biết chị Ngọc năm nay 40 tuổi, chị Linh 35, đều đã có hơn mười năm trong nghề.
– “Dạ, để cháu mang bát đũa đi rửa ạ”
Loan nhanh nhảu thu dọn “chiến trường” khi mọi người đã buông đũa hết.
– “Đấy, lại cháu rồi” – Linh nói với điệu bộ giả vờ cáu.
– “Dạ, vâng. Để em ạ” – Loan nói đầy thẹn thùng…
– “Thế có phải chuẩn chỉ không anh Đại nhỉ?”
Linh lại liếc nhìn ông Đại lúc này đang híp mắt nhìn Loan.
– “Nhất anh Đại đấy nhé, có được em nhân viên đẹp như tiên”
– “Các cô cứ luyên tha luyên thuyên. Toàn chết vì cái mồm”
Ông Đại giả đò bực tức đứng lên đi về phòng nằm nghỉ. Ba chị em Ngọc, Linh, Loan thì chung nhau ngủ trên cái giường to ở phòng bên này.
… Gần 2h chiều cửa hàng mới mở cửa trở lại. Công việc buổi chiều vất vả chả kém buổi sáng, thậm chí còn mệt hơn. Loan vừa bê vác, sắp xếp đồ vừa còn phải đứng cùng Ngọc với Linh để xem và nghe các chị hướng dẫn thực hành bán hàng, thu tiền, thu tem phiếu, vào sổ sách, chốt số liệu… Ông Đại thì nằm ngủ trương xác ở trong phòng hơn 3h mới dậy, chắp tay sau mông đi loanh quanh rồi lại vô phòng đọc báo.
Gần 4h30 chiều, hai cánh cửa sổ được đóng sập xuống báo hiệu ngày bán hàng đã hết. Đám đông trước cửa lũ lượt tản dần ra.
Ngọc và Linh nhanh chóng sắp xếp lại tiền hàng, tem phiếu và sổ sách.
– “Loan hôm nay ở lại dọn dẹp nốt rồi lát bàn giao tiền, tem phiếu và sổ sách cho anh Đại nhé. Bọn chị chốt sổ tháng này xong hết rồi đấy”
Hai người phụ nữ nhanh chóng cắp nón dắt xe ra khỏi cửa ngách để lại Loan ú a ú ớ đứng giữa cửa hàng…
– “Cô ơi cô”
Loan giật mình vì tiếng gọi từ đằng sau trong lúc nàng đang lúi húi dọn dẹp. Nàng ngoảnh lại thấy một bà cụ dáng vẻ tiều tụy lom khom bên mép cửa.
– “Dạ, có chuyện gì vậy bà?”
– “Cô cho tôi hỏi, ở đây còn bán hàng không ạ”
– “Dạ chúng cháu đóng cửa rồi bà ạ. Mai bà quay lại giúp cháu nhé”.
– “Cô làm ơn giúp tôi với được không ạ. Mai đầu tháng mới thì làm sao tôi mua được nữa ạ”
– “Dạ, chúng cháu đóng cửa và cũng chốt sổ tháng rồi bà ơi. Sao lúc nãy bà không vào mua ạ? Mai bà quay lại giúp cháu”
– “Cô làm ơn làm phước, tôi già cả thế này, lúc nãy cố chen vào mua nhưng không chen nổi với mấy cô chú thanh niên”
– “Dạ, cháu không bán được đâu bà ơi.”
– “Cô làm ơn làm phước, con dâu tôi đang ốm nghén ở nhà, giờ nó sắp đến kỳ sinh nở rồi, tội lắm cô ơi. Cô bán cho tôi chút đường với sữa, một ít thôi cũng được.”
– “Dạ… nhưng…”
– “Cô ơi, cô làm ơn làm phước, cô giúp cho, bằng không mai tôi cũng không mua được gì với chỗ tem phiếu này nữa mà con dâu tôi nó ốm nghén vật vã ở nhà, tội lắm cô ơi”
Bà lão vừa nói vừa chìa hai tờ tem phiếu phẳng phiu ra trước mặt Loan, đôi mắt bà ngấn lệ trực như muốn khóc.
Loan đón lấy tem phiếu từ tay bà lão, mặt đầy do dự.
– “Bà đợi cháu một lát…”
– “Của bà hai phiếu, mỗi phiếu được mua 1 hộp sữa ông thọ với nửa cân đường. Của bà hết tất cả ba hào bà nhé”.
– “Tôi đội ơn cô nhiều lắm”
Bà cụ lúi húi móc tiền trong túi vải nơi cạp quần đưa cho Loan. Hai mắt bà dưng dưng khi đón túi đường sữa từ tay nàng.
– “Đội ơn cô, trời phật sẽ phù hộ độ trì cho cô”
Bà cụ lọm khọm quay ra. Loan tần ngần đứng đó với tiền và tem phiếu trên tay mà chưa biết làm gì tiếp theo.
Cuối cùng nàng bước lại bàn nghỉ, nơi có thùng tiền, hộp tem phiếu và cuốn sổ bán hàng. Loan cho tiền và phiếu và thùng, lấy sổ và bút ra chỉnh lại con số mà hai bà chị kia vừa chốt.
– “Cô đang làm cái gì đấy?”
Tiếng ông Đại hỏi giật phía sau khiến Loan hoảng hốt gấp vội cuốn sổ lại. Thì ra toàn bộ quá trình từ khi bà lão bước vào cửa hàng đến bây giờ đều bị ông ta trông thấy hết.
– “Dạ, cháu… à em… em…”
– “Ai cho cô cái quyền lén lút bán hàng ngoài giờ làm việc thế hả. Lại còn tẩy xóa, sửa đổi số liệu sổ sách nữa chứ. Cô biết cô vừa phạm tội gì không?”
Ông Đại lớn giọng nói đầy tính nâng cao quan điểm.
– “Dạ em… em…”
– “Cô vào đây tôi nói chuyện”
Ông Đại nói xong hùng hổ đi vào phòng nhân viên phía trong, Loan lếch thếch theo sau.
– “Cô ngồi xuống đây”
Hai người ngồi đối diện nhau bên chiếc bàn ăn cơm hồi trưa.
– “Cô có biết cô vừa làm một việc tày đình không. Thứ nhất, cô bán hàng ngoài giờ, lén la lén lút, cô định biển thủ của công hả? Thứ hai, cô chỉnh sửa số liệu sổ sách, hơn nữa đây lại là số liệu tổng cuối tháng. Ngày mai tôi mang cái này lên trên báo cáo kiểu gì? Thứ ba, hàng cô vừa bán là hàng dành cho kỳ báo cáo ngày mai, như vậy mai sẽ hụt hàng. Đầu tháng đã hụt hàng thì ai chịu trách nhiệm hả”
“Rầm…”
Ông Đại vừa nói vừa đập mạnh xuống bàn khiến Loan giật thót co rúm người lại.
– “Dạ, chỉ là em… thương bà cụ quá… như anh thấy đấy em có biển thủ hay tư lợi cái gì đâu ạ”
– “Thương bà cụ à, vậy ai thương tôi? Tôi là người phải chịu trách nhiệm về hàng hóa, tiền nong và số liệu báo cáo. Ngày mai tôi biết phải giải trình thế nào đây. Cô thật là…” – Vẻ mặt ông Đại tỏ ra hết sức nghiêm trọng.
– “Mai cô viết kiểm điểm. Tôi sẽ đem đơn của cô lên trình cấp trên xem xét. Nhưng tôi nói trước lỗi như này khó thoát bị cho thôi việc”
“Thôi việc”, hai từ như sét đánh ngang tai Loan vậy. Hôm nay là buổi đi làm đầu tiên của nàng, cả cơ nghiệp đã phải đổ vào đây, giờ lại gặp nguy cơ cho thôi việc. Nàng giật nảy người túm lấy tay ông Đại, hai khóe mắt đôi dòng lệ chảy.
– “Anh xem có cách nào gỡ giúp em chứ em đã làm gì đâu nên lỗi phải bị nặng thế ạ”
– “Thế cô nghĩ thế nào là nặng? Tiêu thụ hàng ngoài giờ, sửa đổi số liệu sổ sách chưa nặng thì thế nào mới nặng hả?”
Ông Đại đứng lên gằn giọng, bàn tay búp măng của Loan vẫn đang túm lấy tay ông ta. Lúc này từ trên nhìn xuống ông Đại không khỏi nuốt nước bọt khi tia thấy cái khe sâu hun hút lấp ló dưới cổ áo của Loan.
… Bạn đang đọc truyện Mậu dịch viên tại nguồn: https://truyensex18.com/truyen-sex-mau-dich-vien.html
Nàng lúc này đã khóc thành tiếng, từng tiếng nấc khiến cho cái khe sâu kia rung rinh đầy mê hoặc.
– “Anh xem… có cách nào… giúp em… chứ không… em chết mất…”
Nàng vừa nói vừa mếu máo.
Lúc này ông Đại nâng đôi tay của Loan đang nắm chặt tay mình phía dưới lên. Xoa xoa lên đôi bàn tay búp măng, ông hạ giọng nhẹ nhàng…
– “Cách thì có đấy nhưng còn tùy thuộc vào em…”
Như chết đuối vớ được cọc, Loan ngẩng mặt lên.
– “Cách gì vậy anh, anh giúp em với…”
– “Anh bảo rồi, cách thì có nhưng phụ thuộc vào em…”
Ông Đại vừa nói lấp lửng vừa đưa tay lên xoa xoa vai Loan.
– “Em chưa hiểu ạ?” – Loan vẫn ngây ngô hỏi.
– “Chỉ cần em…”
Ông Đại chưa nói hết câu đã cúi xuống ôm chầm lấy Loan.
– “Chỉ cần em chiều anh một chút thì anh sẽ gỡ cho em chuyện này…”
Lúc này ông Đại chính thức lộ nguyên hình lão già dâm dê đê tiện. Tay lão ôm ngang bờ eo thon của Loan vừa xiết vừa xoa.
Loan bừng tỉnh khi hiểu ra tâm địa của lão.
– “Buông ra, ông buông tôi ra ngay…”
Người nàng gồng mạnh, hất tung hai cánh tay đang ôm chặt của lão.
– “Khốn nạn” – “Bốp…”
Loan vung tay tát mạnh vào mặt lão, nàng vùng đứng dậy toan bước ra.
– “Khoan…” – Lão gằn giọng quát to.
– “Nếu cô bước ra khỏi đây, ngày mai cô khỏi phải đi làm nữa, ngày kia sẽ có quyết định cho cô thôi việc”
“Thôi việc”. Thêm một lần nữa hai từ “thôi việc” như sét đánh ngang tai Loan vậy. Nàng có thể thoát khỏi đây nhưng rồi sau đấy sẽ ra sao. Cả cơ nghiệp đã đổ vào đây, bao hy vọng của chồng, của bố mẹ, rồi tương lai hứa hẹn trước mắt sẽ tiêu tan. Nàng sẽ ra sao khi cầm một bản sơ yếu lý lịch có vết đen bị kỷ luật buộc thôi việc đi xin làm ở nơi khác?
Đang đứng như trời trồng miên man suy nghĩ, nàng không hề để ý đôi tay của lão Đại một lần nữa lặng lẽ vòng ra trước ôm rịt lấy nàng. Miệng lão đã dí sát vào tai Loan.
– “Anh hứa sẽ giải quyết ổn thỏa vụ này, coi như không có chuyện gì xảy ra”
Loan vẫn đứng im như trời trồng, đôi mắt đờ đẫn nhìn phía trước, hai hàng lệ chảy dài trên má.
Thấy nàng như đã chịu đèn, hai tay lão âm thầm lần mần mở cúc áo của Loan.
1 cúc, 2 cúc, 3 cúc… rồi chiếc cúc cuối cùng cũng được bung ra. Cái áo non trắng đã bị phanh ra, đôi gò bồng đảo núp dưới lớp áo ngực bằng vải trắng ngạo nghễ vươn cao.
Bàn tay lạnh ngắt của lão Đại luồn vào trong bóp mạnh một bên vú của Loan.
– “Không…”
Lúc này Loan bừng tỉnh, tay nàng chộp lấy ngăn chặn sự xâm nhập của bàn tay thô ráp kia.
– “Sao, em muốn ngày mai anh phải viết đề xuất buộc thôi việc với em sao?”
Miệng lão lại thì thào bên tai Loan. Lần thứ ba hai từ “thôi việc” tấn công dữ dội tâm trí nàng. Tay Loan mềm ra, rơi khỏi cánh tay lão Đại đang tiền chiếm gò bồng đảo cao vút của nàng.
Biết nàng đã chịu trận, lão Đại thè lưỡi liếm vành tai của nàng trong khi đôi tay phía trước chính thức ôm trọn cả hai gò bồng đảo của nàng để nắn bóp.
Loan nhắm nghiền mắt trong khi lệ vẫn chảy ra, khuôn mặt nhăn nhó khổ sở.
Ngày đầu tiên đi làm với bao háo hức bỗng biến thành thảm họa một cách chóng vánh. Nàng cũng không ngờ chỉ một phút mềm lòng thương người lại phải trả một cái giá đắt như thế này. Giờ đây nàng đang phải đứng trân mình để một lão già lớn tuổi hơn cả bố mình vần vò trà đạp.
Đang miên man trong suy nghĩ nhiễu loạn, Loan không để ý cái áo sơ mi và áo lót ngực đã bị lão cởi ra từ lúc nào. Cơ thể nàng đã bán khỏa thân phơi bày trước mặt người đàn ông khác không phải chồng mình. Mồm lão già giờ ngoạm vào gáy nàng để bút mút liếm láp trong khi đôi tay mặc sức nắn bóp viu vật phía trước.
Sự nhột nhạt do lưỡi lão già chà sát ở cổ và gáy khiến nàng ngứa ngáy ngọ nguậy đầu theo phản xạ. Cái lưỡi tham lam của lão như muốn ăn tươi nuốt sống từng thớ thịt trên cổ nàng vậy. Cũng đúng thôi, đã bao giờ lão được hưởng thụ một thân hình đẹp như vậy đâu cơ chứ.
Thân dưới của Loan vẫn gần như bất động. Hai tay hoàn toàn buông xuôi để cho lão già mặc sức hành động.
Lão già lúc này rời cơ thể Loan, luýnh quýnh cởi bỏ quần áo trên người của lão. Một thân hình đen đúa núc ních thịt hiện ra trông thật gớm ghiếc. Con cặc lão bật tung ra ngạo nghễ. Nàng vẫn đứng im như tượng.
Khi những thứ vải vóc cuối cùng trên người được loại bỏ, lão liền bế Loan lại chiếc giường to mà nàng nằm nghỉ lúc trưa.
“Huỵch…”
Hai cơ thể cùng đổ ụp xuống chiếc giường. Lúc này lão già mới được chiêm ngưỡng phần thân trước của Loan. Chao ôi nó đẹp một cách mỹ miều. Làn da trắng như trứng gà bóc, đôi gò bồng đảo ngồn ngộn cao vút với hai đầu ti nhỏ nhắn xinh xắn vểnh cao.
Nước miếng đã chảy đầy miệng, lão già liền hụp mồm xuống ngoạm ngay lấy một đầu ti.
– “Ưhhhh…”
Loan bất giác rên lên một tiếng khi ngực nàng bị lão tấn công một cách sỗ sàng. Nhưng gần như ngay lập tức nàng mím chặt môi lại, mắm nhắm nghiền. Khuôn mặt khổ sở đầy cam chịu.
Lão Đại ngẩng lên nhìn Loan một cái xong lại vục mặt vào hai bầu vú của nàng. Khuôn mặt già nua của lão giờ đang được tận hưởng một trong những sản vật tuyệt vời của tạo hóa. Môi và lưỡi lão không ngừng đánh tanh tách lên đầu vú trong khi tay lão tỉ mẩn mân mê đầu ti còn lại.
Gỗ đá cũng không thể chịu được những kích thích mà lão già đang làm. Cơ thể Loan bắt đầu phải ứng lại với những kích thích đó. Các đầu dây thần kinh đầy mẫn cảm nơi bầu ngực bắt đầu truyền cảm giác tê mê lên não khiến cho đầu của Loan phải ngọ nguậy đầy khó chịu. Môi nàng vẫn mím chặt ngăn những tiếng rên có thể bật ra bất cứ lúc nào.
Lão già quá kinh nghiệm trong việc chơi gái, cũng trên chiếc giường này, hai em Ngọc và Linh từng bị lão địt không biết bao lần. Thế nên việc kích thích một phụ nữ còn non kinh nghiệm như Loan không hề khó với lão.
Mồm lão hết bú vú bên trái lại chuyển sang bên phải. Những kích thích từ đầu ti giờ không chỉ truyền lên não mà nó còn đang tác động đến vùng nhạy cảm dưới đũng quần nàng. Lồn nàng bắt đầu âm ỉ rỉ nước.
Cơn sướng càng lúc càng dâng lên cao trong khi đầu óc đang phải gồng lên kìm nén những biểu cảm của bản thân khiến cho khuôn mặt nàng càng trở lên khổ sở.
– “Ưhhhh…”
Âm rên mũi phát ra khi lão Đại bặm môi hút mạnh cả khoảng thịt lớn xung quanh đầu ti nàng kéo lên. Tay nàng lập tức bụm chặt miệng mình lại. Nàng sắp không thể chịu đựng nổi.
Lão Đại lúc này dường như cũng đang có chuyện gấp thì phải, môi lão nhanh chóng rời vú của Loan di chuyển xuống phía dưới cạp quần sa tanh của nàng. Tay lão móc vào hai bên chun quần kéo mạnh xuống, chiếc quần lót vải tội nghiệp bên trong cũng bị cuốn theo.
Khu cấm địa của nàng giờ hiện ra trước mắt lão. Theo phản xạ nàng co chân lên khép hai cánh đùi lại. Cặp đùi mượt mà khêu gợi vô tình lại trở thành vật hiến tế thay cho cái lồn. Mồm lão già lập tức mút lấy mút để làn da mát rượi trên đùi non.
Tay Loan vô thức đẩy đầu lão ra trong khi cặp đùi không ngừng ngúng nguẩy. Lão già càng dũi mạnh. Bộ ria lởm chởm của lão như bàn chải lông cọ dọc hai bên đùi khiến nàng nhột nhạt, cánh đùi từ từ bị tách ra lúc nào không hay khiến cho bản mắt của lão trượt dài dọc đùi non rơi xuống ngay cửa lồn.
Lưỡi lão lập tức thẻ ra liếm ngay lấy mép thịt tươi hồng lấp ló dưới lớp lông đen ẩm ướt.
– “Ơhhhh…”
Dù đã bụm tay ở miệng nhưng Loan không thể chịu đựng được mà phải bật ra tiếng rên mạnh. Lần đầu tiên trong đời cái lồn của nàng được liếm bởi lưỡi một người đàn ông. Nàng và chồng vốn thuộc tuýp người gia giáo, quan hệ tình dục cũng hết sức truyền thống, mọi kích thích mơn trớn chỉ dừng lại ở mức bú ti liếm cổ chứ chưa bao giờ Hùng nhấm nháp phần dưới của nàng cả.
Giờ đây cặp môi và cái lưỡi chết tiệt của lão Đại đang mang đến cho nàng khoái cảm chưa từng có nơi cửa mình.
“Nhẹp… nhẹp… nhẹp…”
Lưỡi lão già không ngừng vét lên vét xuống dọc hai bên mép thịt mang đến cho cái lồn những sướng khoái rợn người. Mông Loan lúc này bắt đầu hất hẩy theo nhịp vét lưỡi của lão già trong khi phía trên nàng vẫn phải gồng mình nín nhịn những âm thanh phát cảm đang muốn nổ tung trong lồng ngực.
– “Đừng mà… anh… Đại…”
Loan vừa đẩy đầu lão ra vừa nói trong hơi thở gấp gáp.
– “Lồn em… ngon quá… Loan ơi…”
Những câu nói tục tĩu lần đầu tiên Loan được nghe vừa khiến nàng xấu hổ nhưng cũng mang những thanh điệu kích thích khác lạ lần đầu nàng được trải qua.
Nước trong âm đạo đã rỉ ra ướt đẫm đàm lông xung quanh miệng lồn. Mồm lão già giờ cũng nhoe nhoét thứ nước dâm đó.
Thấy như đã đủ, lão già chồm lên, toàn thân tách hai đùi nàng ra chèn vào giữa. Loan cảm nhận được một vật to dài ấm nóng đang tỳ dọc từ mép lồn nàng xuống đến khe mông.
“Con cặc của lão đấy ư” – Đầu nàng tự nhiên phát ra suy nghĩ phản xạ lại tác động từ cái vật nóng hôi hổi phía dưới kia…
Mồm lão tìm đến miệng nàng để hôn. Loan mím chặt môi ngoảnh đầu né tránh. Lão già dường như cũng thấy không cần thiết. Chống tay quỳ lên bên hai đùi của nàng.
Loan biết điều gì sắp xảy đến, giây phút nàng bị xâm hại chuẩn bị diễn ra trong khi nàng chỉ biết trân mình chịu trận. Toàn thân nàng run rẩy đầy sợ sệt, hai mắt nhắm nghiền trên khuôn mặt nhăn nhó đầy khổ hạnh cam chịu.
– “Hùng ơi, em sắp phản bội anh rồi…”
Hai hàng lệ lại chảy ra từ khóe mắt đang nhắm của nàng.
Lão Đại lúc này không hề để ý những biểu cảm của Loan, lão còn đang chăm chú nắn chỉnh cho quy đầu của lão nằm ngay ngắn nơi cửa mình của nàng.
Loan cảm thấy một cục thịt bự chảng đang mấp mé nơi cửa lồn, dường như nó rất to, to thế nào thì nàng cũng không rõ.
Sau khi đã căn chỉnh nòng pháo vào vị trí, lão già nhoài người lên trước, hai tay chống bên sườn nàng, lúc này lão mới nhìn rõ được vẻ mặt nàng. Lão khẽ nhếch mép cười bởi với lão người phụ nữ nào cũng thế, lần đầu tiên bị lão địt thì cô nào cũng có biểu hiện như vậy thôi.
“Ót… Phạch…”
“Ahhhh…”
“Ahhhh…”
Một cú hẩy mông mạnh mẽ khiến con cặc lão Đại đâm lút cán vào lồn Loan. Hai người rống lên gần như đồng thời. Với lão già đó là tiếng rống sướng khoái khi con cặc to dày được đâm vào một cái lồn ẩm ướt chật khít. Còn tiếng rên thống thiết của Loan thì lại mang đầy đau đớn. Một cảm giác đau như muốn xé toạc lồn nàng ra vậy. Nàng đâu biết rằng, âm đạo nàng vừa bị con cặc to dài gần 20 phân xuyên phá một cách thô bạo.
Vậy là lồn Loan đã bị xâm phạm bởi một cái buồi khác ngoài chồng mà không hề có một sự kháng cự đáng kể nào từ phía nàng. Đơn giản là vì nàng đã đầu hàng từ lúc hai tiếng “thôi việc” được thốt lên lần thứ ba bởi cái mồm lão già đê tiện này.
Hạ thể nàng giờ bị ghì chặt xuống giường bởi hông lão già khiến cho cơn đau đớn chỉ có thể biểu hiện bằng việc gồng mình cong lưng ưỡn người, cổ nghển cao miệng há to ngáp đớp không khí đầy khó nhọc.
Lão già nhân cơ hội đó vục mồm xuống ngoạm lấy một đầu ti của nàng bú liếm. Lưng Loan lại phải đập bẹp xuống mặt giường. Phía dưới, cái buồi to tổ trảng của lão vẫn đang ghim chặt trong lồn nàng. Âm đạo đầy nước làm cho cái buồi đâm vào dễ hơn nhưng nó lại không hề có sự chuẩn bị chỗ trống để chứa một vật to và dài đến như vậy.
Cảm giác đau đớn dần qua đi nhường chỗ cho những khoái cảm truyền lên từ đầu ti, nơi mà miệng lưỡi lão già đang gặm nhấm. Lúc này miệng Loan lại mím chặt lại, ngăn những tiếng rên đang thường trực muốn phát ra.
Hông lão già cũng bắt đầu chuyển động. Cái buồi lúc đâm vào khó nhọc bao nhiêu giờ rút ra cũng không dễ dàng bấy nhiêu. Các thớ cơ thành âm đạo chật khít đang mút chặt lấy nó. Điều đó càng khiến cho buồi lão già tê sướng. Lồn nàng như của gái trinh vậy địt vào sao mà sướng đến thế.
Âm đạo của Loan cũng bắt đầu râm ran sướng khoái, cảm giác sướng khoái tăng dần đều khi quy đầu lão già cào miết dọc thành âm đạo. Từng thớ thịt trên thành lồn như muốn bấu víu lấy cái quy đầu đấy vậy. Kéo theo những búi dây thần kinh xúc cảm cũng bị làm nóng và đốt cháy dần theo.
Dâm thủy theo đó cũng ứa ra, từ chỗ rỉ rỉ nhỏ giọt, giờ bắt đầu tuôn ra thành dòng.
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
Tiếng va chạm xác thịt giòn giã vang lên khi lão già bắt đầu nện hông đều đặn xuống háng nàng, thúc những cú đâm sâu lút cán vào trong lồn.
– “Hờ… hờ… hờ…”
Miệng Loan lúc này không thể chịu đựng được phải mở to ra để ngáp thở trong khi vẫn phải cố kìm nén những tiếng rên tạo ra những âm thở khó nhọc nhưng cũng đầy mê hoặc.
Những cú thúc cặc của lão già cho Loan cảm nhận được buồi lão to cỡ nào. Mặc dù không nhìn thấy trực tiếp nhưng nàng có thể đoán nó to hơn của chồng nàng rất nhiều. Bằng chứng là âm đạo của nàng vốn quen với những lần làm tình nhẹ nhàng trơn chu của con cặc chồng nay đang phải vật vã khổ sở với sự tàn phá của khủng khiếp của cái buồi này.
Sự vật lộn của âm đạo trước sự tấn công của con cặc đem lại cho chủ nhân cái lồn sự sướng khoái thật khó tả mặc dù ở phía trên đầu óc nàng đang cố gắng phủ nhận điều đó.
“Phạch… phạch… phạch…”
– “Hờ… hờ… hờ… hờ…”
Cái lồn đang dần phản bội nàng, nó ứa nước xối xả bôi trơn cho con cặc đồng thời không ngừng co bóp.
Lão Đại vừa thúc cặc vừa ngắm nhìn người phụ nữ đang quằn quại dưới thân lão. Một cơ thể tuyệt mỹ đã bị lão chiếm đoạt và những biểu hiện của nàng giờ đây thể hiện rằng lão đang dần chinh phục được cơ thể này.
“Phạch… phạch… phạch…”
– “Ưhhh… ưhhh…”
Loan giờ phải lấy hay tay bụm miệng lại ngăn những tiếng rên ngày càng muốn bùng nổ trong cuống họng. Nhưng chốc chốc nàng lại phải mở tay ra để thở không thì không chịu nổi.
“Phạch… phạch… phạch…”
– “Anh… sướng quá Loan ơi… Em có sướng không?”
Lão vừa địt vừa lèm bèm. Loan không nói gì chỉ nhắm nghiền mắt nhăn nhó chịu đựng. Tâm trí nàng giờ đang cố lảng tránh cảm giác sướng khoái truyền lên từ cái lồn. Hình ảnh mái ấm gia đình đang hiện lên trong đầu nàng. Nhưng mái ấm đó đang lung lay dữ dội theo từng nhịp dập cặc của lão già dâm dê kia.
– “Trời ơi… mình đã phản bội chồng mà còn cảm thấy sướng lồn sao?”
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
Lão già giờ nằm đè hẳn lên ngực nàng, tay lão gạt hai tay của nàng ra, mồm lão tìm đến miệng nàng để hôn. Loan lập tức ngoảnh lẩn tránh. Lão Đại đành phải vục mặt xuống vùng cổ trắng muốt của nàng bú liếm.
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
– “Ơhhhh… ơhhhh… ơhhhh…”
Không còn sự trợ giúp của đôi tay, mồm nàng giờ phải mở to để thở, tiếng rên cũng chính thức được bật ra không thể ngăn cản.
– “Anh… sướng buồi quá… Loan… ơi…”
Lão vừa địt vừa thì thào bên tai nàng. Loan vẫn chỉ im lặng thở và rên…
Phía dưới, con cặc bền bỉ ra vào lỗ lồn nhỏ bé của nàng, nước lồn không ngừng ứa ra, sùi bọt trắng xóa quanh miệng âm đạo, chảy nhạo nhễ xuống cả chiếu. Thân cặc đen đúa của lão mỗi khi rút ra cũng được phủ một lớp kem trắng phau rồi lại mất hút vào cái lỗ đen kịt kia.
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
Lão già gia tăng cường độ xuyên phá, các cơ lồn đang dần quen với kích thước và cảm nhận kích thích sướng khoái từ con cặc giờ lại bị bồi thêm bởi nhịp độ tăng lên mạnh mẽ. Những kích thích đang ở mức vừa phải giờ bị đẩy lên cao độ. Cơn sướng khoái đang râm ran giờ bị đủn lên cao trào.
Các đầu dây thần kinh nhanh chóng tới mức cực hạn khi bị quy đầu cào xé. Nước trong lồn không ngừng tứa ra, âm đạo co thắt dữ dội. Cơn cao triều của nàng sắp đến.
– “Trời ơi… mày đang làm gì vậy Loan, mày sắp cực khoái sao?”
Nàng vừa tự trách bản thân vừa gồng mình ngăn hạ thể bùng nổ.
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
Lão già lại tăng tốc mạnh hơn.
Không thể chịu đựng nổi, cơ lồn nàng nhồi bóp dữ dội, nước lồn ứa ra ào ạt, hạ thể nàng giật mạnh dù đang bị gồng dữ.
“Ơhhhhh…”
Nàng ngửa cổ lên trời tru một tiếng dài, hai bàn tay cào mạnh xuống chiếu, toàn thân cứng đờ. Nàng đã lên đỉnh.
Âm đạo người đàn bà khi lên đỉnh không ngừng co bóp và ứa nước khiến cho con cặc của lão già dường như cũng đã quá ngưỡng để kiềm chế. Lão già nghiến răng nghiến lợi thúc nốt cú cuối cùng.
“Phạch…”
– “Ahhhhh… anh sướng… Loan ơiiiii…”
– “Đừnggggg… KHÔNGGGGG…”
Con cặc lão nở to hết cỡ, quy đầu mở mắt, từng đợt tinh dịch nóng hổi phụt ra bắn sâu vào trong âm đạo của Loan. Cơn sướng cuộn lên từng chập theo nhịp xuất tinh. Lão già gục xuống ngực Loan thở hồng hộc.
Vậy là lồn Loan đã phải đón nhận tinh dịch từ một người đàn ông khác ngoài chồng nàng. Hai mắt nàng lại ứa lệ trong khi cơn sướng dưới lồn vẫn đang râm ran truyền lên. Buồi lão già chốc chốc vẫn giật giật ở trong đó.
– “Thật… sướng… Loan ơi…”
Lão già thều thào phả hơi thở nóng hổi vào giữa hai bầu vú đồ sộ của nàng.
Loan nằm trân mình, hai mắt lúc này mở to nhìn lên trần nhà một cách vô hồn, hàng lệ dài không ngừng tuôn ra.
“Đùng… đùng… đùng…”
Hai người đang trong cơn sướng bỗng có tiếng đập cửa bên phòng lão Đại khiến cả hai cùng giật mình. Lúc này lão già như sực tỉnh, lồm cồm bò dậy, cái buồi được rút ra khỏi lồn, bao quanh nó phủ một lớp dịch nhầy trắng sệt. Tinh dịch trong lồn Loan cũng chảy ra theo, nhỏ nhạo nhễ thành vũng dưới chiếu.
– “Chờ tý…”
Lão già vừa nói vọng ra vừa luýnh quýnh mặc vội quần áo.
Phòng lão Đại nằm cuối cùng của khu cửa hàng mậu dịch, có một cửa hậu bằng sắt thông ra đằng sau. Phía sau khu nhà này là đường tàu.
– “Đại ca làm gì mà lâu thế. Hôm nay có hàng chứ đại ca”
Một giọng nói vang lên khi lão vừa mở cánh cửa.
– “Mày đứng đây đợi tý”
Loan thấy lão Đại đi lên phía khu để hàng, có tiếng lục đục lạo xạo, một lúc sau lão quay lại chỗ người kia với một bì tải trên tay.
– “Hàng hôm nay đây, thiếu mất một chút đường và sữa, mấy hôm nữa tao bổ sung sau”.
– “Vâng, em đi đây”
– “Ấy, từ từ đã, mày lại quên à?”
Lão Đại nói xong đi tới ngăn bàn, lôi ra một cuốn sổ dày bìa đen, lão ghi ghi chép chép vào đó rồi đưa cho người kia.
– “Xin lỗi đại ca, tý nữa em quên”
Người kia cầm bút và ký ngoắng nguýt vào cuốn sổ.
– “Mày chỉ được cái quên khôn thôi. Được rồi, phắn đi”
Lúc này Loan cũng đã mặc xong quần áo, dù không nhìn thấy hai người kia đang làm gì nhưng qua tiếng nói vọng lại nàng có thể lờ mờ đoán họ đang thực hiện một giao dịch hay trao đổi gì đó.
(Lời tác giả: Thời bao cấp hàng hóa khan hiếm nhưng ngoài chợ đen cái gì cũng có, giá cả đắt hơn nhiều lần so với các cửa hàng quốc doanh. Nguồn gốc hàng hóa chợ đen thì có nhiều nhưng một trong số đó chính là được tuồn ra từ những cửa hàng quốc doanh kia)
Quay lại căn phòng thấy Loan đang chỉnh lại quần áo với khuôn mặt bơ phờ. Lão Đại khẽ mỉm cười.
– “Thôi em về đi, mọi việc để đấy anh thu xếp”
Loan không nói gì cum cúp đi ra. Lão già nhìn bóng dáng nàng nở nụ cười đắc ý.
… Loan đạp xe về nhà như cái xác không hồn, suýt chút nữa nàng đi qua cả cổng nhà mình. Trời cũng đã nhá nhem tối. Chồng nàng chưa về.
Nàng nhanh chóng chỉnh đốn lại dáng vẻ thất thần của mình rồi đi nấu cơm nhưng trong lòng vẫn nặng trĩu cùng tâm trạng rối bời. Hôm nay nàng đã phải trải qua một ngày tồi tệ nhất trong đời, nàng đã phản bội chồng trong buổi đi làm đầu tiên ở chỗ mới.
“Pọc… pọc… pọc…”
Tiếng nắp vung nồi cơm sôi cắt ngang dòng suy nghĩ.
– “Mình cũng chỉ phản bội chồng trong tình thế không còn con đường nào khác”
Nàng tự an ủi bản thân cho nguôi ngoai nhưng trong lòng vẫn không thấy nhẹ đi được chút nào.
… Bạn đang đọc truyện Mậu dịch viên tại nguồn: https://truyensex18.com/truyen-sex-mau-dich-vien.html
– “Em ơi” – Có tiếng của Hùng ngoài cổng, chàng đang dắt chiếc xe đạp cà tàng gần giống của nàng, trên ghi đông treo một chai 65 chứa thứ nước gì đó đen đen và một bọc nhỏ.
– “Anh về rồi đấy à” – Nàng nở nụ cười gượng với chồng…
– “Ừ, buổi đầu tiên đi làm vui vẻ chứ em?”
– “Dạ…” – Nàng lại cười gượng mà trong lòng bỗng thấy nhói đau.
– “Hôm nay nhà mình liên hoan nhé.” – Hùng hớn hở.
Tắm rửa xong xuôi, bữa cơm tối được dọn ra, thức ăn chỉ có rau luộc với cá khô. Ngoài ra còn một địa phồng tôm mà Hùng bảo để liên hoan. Ánh đèn dầu leo lét thắp sáng không gian mâm cơm đầy ấm cúng…
– “Phồng tôm anh lấy đâu ra đấy?”
– “À, của anh Minh trong công ty. Hôm qua anh khoe anh ấy là hôm nay em đi làm ở cửa hàng mậu dịch. Hôm nay ông ấy cho mình gói phồng tôm này đấy. Bảo là đút lót cho cô mậu dịch viên”
– “Gớm, các anh cứ làm như là… chưa gì đã lên mặt với người ta rồi”
– “Thì chuyện, vợ anh là mậu dịch viên cơ mà… hehe”
Hùng vừa bô ba câu chuyện vừa tự rót cho mình một chén từ cái chai nước màu đen kia.
– “Linh dược đây vợ này”
– “Gì thế anh?”
– “Bố vừa cho anh đấy, rượu ngâm của bạn ông cụ, thấy bảo bổ âm bổ dương gì đấy hehe…”
– “Cái anh này” – Nàng vừa nói vừa véo chồng một cái.
– “Thì bố mẹ cũng sốt ruột chuyện con cái của vợ chồng mình mà”.
Mặt Loan tự nhiên trùng xuống sau câu nói của chồng.
– “Chà chà, rượu này được đấy, vừa trôi khỏi cổ đã thấy phừng phừng rồi đây này hehe”
… Màn đêm đã buông xuống, cả hai đã lên giường, một cảm giác bất an sợ sệt khó tả dấy lên trong Loan. Tự nhiên nàng sợ cái cảm giác phải gần gũi chồng lúc này.
Hùng thì không hay biết gì về nỗi sợ đó của nàng, anh sấn sổ ôm chầm lấy vợ như mọi khi. Hôm nay, có tác động của thứ “linh dược” kia khiến cho người anh như có kiến đốt, con cặc cứng ngắc từ khi còn chưa lên giường.
Hai tay Hùng nhanh thoăn thoắt loại bỏ hết quần áo trên người vợ và bản thân anh rồi nhoài lên người vợ.
– “Hôm nay em hơi mệt, hay mình đi ngủ sớm đi”
– “Ấy, hôm nay phải “liên hoan” mừng em có công việc mới, hơn nữa còn phải thử linh dược vừa uống kia nữa chứ hìhì…”
Hùng đâu hay, cái lồn của vợ mình đã bị con cặc khác “liên hoan” từ chiều rồi. Môi anh vục xuống tìm môi vợ.
Biết không thể ngăn chồng, Loan với tay ra tắt cái đèn dầu. Không gian lập tức bị bao trùm bởi bóng tối, chỉ còn tiếng thở gấp gáp vồ vập của Hùng.
Giống như mọi khi, Hùng chỉ hôn vợ qua loa, bóp ngực nắn ti mấy cái là tay đã lần xuống túm con cặc dí vào cửa lồn vợ rồi.
Lúc này cảm giác bất an của Loan nổi lên càng dữ hơn. Nỗi sợ mơ hồ càng rõ nét khi cái lồn của nàng vẫn còn chưa hết tê vì những cú thúc buồi của lão Đại lúc chiều. Nàng sợ rằng chồng nàng sẽ phát hiện ra bí mật động trời kia. Lúc đấy không biết đời nàng sẽ ra sao nữa.
“Ót…”
Con cặc mi nhon của Hùng chui tọt vào lỗ lồn vợ một cách ngon lành. Loan bắt đầu hoảng sợ thực sự. Mọi khi có như vậy đâu. Bình thường nàng sẽ thấy đau rát lúc đầu, Hùng phải thúc cặc một lúc nàng mới ra nước và hết đau. Lần này thì lại khác. Trong bóng tối mắt nàng ánh lên nỗi sợ hãi khủng khiếp.
Hùng thì lại không hề để ý. Anh còn ngây ngô nghĩ rằng do tác dụng của thứ linh dược kia mà mình có thể hoạt động dễ dàng như vậy.
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
Anh gục đầu vào cổ vợ trong khi phía dưới không ngừng rút cặc ra đẩy cặc vào.
Loan ngay từ đầu cũng thấy sương sướng lồn chứ không thấy đau rát như mọi khi. Lồn nàng trơn hơn, mềm hơn và hình như rộng hơn bình thường khiến cho con cặc của Hùng ra vào một cách dễ dàng.
Mặc dù thấy sướng lồn nhưng nàng lại không phát ra tiếng rên thay vào đó chỉ là hơi thở gấp gáp và một sự im lặng. Một sự im lặng chủ động đầy sợ hãi.
– “Em sướng… không… Loan…” – Hùng thều thào bên tai.
– “Ưhhh… có… em sướng…” – Loan miễn cưỡng trả lời chồng.
Hai mắt nàng giờ lại ngấn lệ. Nàng khóc vì sợ hay khóc vì những điều xảy ra chiều nay?
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
Hùng vẫn say sưa địt mà không hề biết tâm trạng của vợ lúc này.
Thấy chồng mải mê thúc cặc vào cái lồn trơn tuột kia của mình, nỗi sợ trong Loan dần vơi đi. Thay vào đó tự nhiên đầu nàng lại nghĩ tới những cú thúc cặc của lão Đại chiều nay.
– “Chết tiệt, mày nghĩ gì vậy Loan?”
Lòng thầm chửi rủa bản thân nhưng đầu nàng không khỏi hồi tưởng tới những cú thúc lút cán của lão Đại ban chiều cùng những cảm xúc mà nó đã mang lại cho cái lồn của nàng.
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
Hùng vẫn dồn cặc đều đều.
Tự nhiên trong não nàng xuất hiện sự so sánh giữa hai con cặc từ kích thước đến hiệu năng hoạt động. Rõ ràng cặc của lão Hùng to hơn của chồng nàng rất nhiều, lão địt cũng mạnh mẽ và mang nhiều sướng khoái cho cái lồn của nàng hơn chồng.
– “Trời ơi, mày bị điên sao Loan?”
Nàng lại tự chửi rủa mình. Nàng bị cưỡng ép, bị làm nhục, bị giày vò không thương tiếc vậy mà còn vấn vương tới điều đó được ư?
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
– “Ahhh… Loan ơi… anh raaaaa…”
Tiếng rống của Hùng cắt ngang suy nghĩ của Loan. Nàng vội quặp hai chân vào hông chồng, hai tay cũng ôm rịt lấy tấm lưng của chàng.
Mới được mười phút Hùng đã lên đỉnh. Con cặc chàng giật giật bắn luồng tinh nóng vào lồn vợ.
– “Hình như lão Đại cũng xuất tinh nhiều hơn chồng mình”
Trong đầu nàng lại xuất hiện sự so sánh đầy xấu hổ.
Hùng đổ vật xuống cạnh vợ. Không gian dần được trả lại sự tĩnh lặng. Chỉ còn tiếng thở dần ổn định của hai người.