Mới 5 giờ chiều mà trời đã tối mịt … bầu trời không gợn mây lúc chiều giờ đầy mây đen đùn lên … gió thổi từ phương nào mang theo hơi lạnh và bụi mịt mù … hình như sắp có giông … vừa bước vào cửa, một tiếng sét làm tôi giật bắn … may mà cũng đã về đến nhà, trễ một chút chắc ở lại luôn nhà cô quá …
– Trời ! Đi đâu từ qua giờ thế ! Có biết ở nhà chờ nóng ruột không ! – mẹ chào tôi bằng câu hỏi tu từ .
– Thì … con nói rồi mà … sáng giờ ở nhà cô đấy … má cũng hỏi cô rồi mà
– Thế tối qua đi đâu … ngủ nhà ai
– Nhà … thằng bạn …
– Bạn nào
– Bạn … mới quen, má không biết đâu …
Một tiếng sấm đánh đùng một cái, mưa ào ạt trút xuống …
– Thôi … vào nhà nhanh … tui hỏi tội anh sau …
Nói là vậy chứ mẹ chả bao giờ giận tôi lâu … thật ra cũng có vài lần tôi ngủ nhà bạn nhưng đều về sớm, lần này thì mãi chiều mới về …
Nằm trên chính chiếc giường của mình cảm giác thật sự thoải mái … dù cả đêm qua rồi chiều nay nữa, ngủ trên giường cô cũng êm ái mềm mại nhưng cảm giác cứ … nơm nớp trong lòng …
Kéo trùm chăng … thật là sảng khoái … người mệt rã rời thế này thì có mà đánh một giấc tới sáng mới phê.
…
– Anh hai … dậy … ăn cơm
Thò đầu ra khỏi chăn, thì ra là con Kh em tôi.
– Ăn đi … anh mệt quá … ăn trước đi
– Thôi … dậy đi … nhiều món lắm … anh không ăn em ăn hết …
Theo bản năng dành ăn với em từ nhỏ, tôi phản đối :
– Mày … ngon hé … kêu má chừa lại cho anh, lúc nào dậy anh ăn …
Con bé tội nghiệp lắc thằng anh đến mỏi tay vẫn không thấy động tĩnh gì nửa, tức mình nó bỏ xuống nhà …
Cái con … thiệt tình … đang ngủ phê tự nhiên dzô phá … không tâm lý chút nào … tôi mò cái điện thoại xem thử mấy giờ … đã 7 giờ … và 2 tin nhắn, một tin từ trưa và một tin mới đây, của búp bê và cô giáo thiên thần …
Và cái tin của búp bê làm tôi bật dậy khỏi giường lao ngay vào nhà tắm …
…
Rửa mặt xong tôi lao ngay xuống nhà, má và em đang dọn cơm, thấy tôi má liền gọi :
– Bưng nồi cơm lại đây T.
– Con … đi đây chút.
– Cái gì – má trừng tôi
– Con … qua nhà bạn chút … có chuyện gấp lắm
– Không đi đâu nữa hết, đi cả ngày rồi, giờ ở nhà ăn cơm
– Có chuyện thiệt mà má, con đi một chút thôi về liền, thề luôn…
– Không, vào ăn cơm, trời đang mưa gió ầm ầm không có đi đâu cả, anh đừng có lì.
Tôi nài nỉ rất khẩn khoản:
– Đi má, nửa tiếng thôi, à 15 phút thôi, chuyện gấp lắm…
– Gấp gì cũng để tạnh mưa đã … – má tôi đã xiêu lòng …
Tôi vội chụp cái mũ bảo hiểm chạy ra sân :
– Con đi một chút thôi … con mặc áo mưa mà …
Má bước ra theo tôi …
– Từ từ, đi từ từ thôi … áo mưa đâu …
…
Dừng xe bên một quán xập xệ ven đường, tôi mua một cái áo ” tiện lợi ” , mẹ kiếp , áo gì mà mới xoạt tay một cái đã rách … đúng là … hàng việt nam chất lượng cao …
Vừa đi lòng tôi vừa nôn nao mong sao tới nhà em thật sớm, cơn mệt mỏi lúc tối giờ tan đâu mất, có lẽ vì tôi đang rất lo lắng cho em … tôi hại em rồi … chỉ vì hôm qua đi dầm mưa với tôi cả chiều, nên giờ em mới bị đau … khốn nạn thật …
Sau một hồi gọi khản cả cổ … thì cuối cùng cũng có người ra mở cửa, cô gái làm trong vũ trường với L cầm dù ra mở cửa cho tôi …
– T hả, mưa ầm ầm không nghe thấy T gọi, thông cảm nhen
– L … có sao không chị !
– Tối qua sốt, nhưng mà giờ cũng đỡ, vào nhà đi rồi nói …
Trong phòng, cả nhà đang coi TV, cả thằng anh nữa … mẹ kiếp, em đau mà ngồi đây coi TV.
– Dạ … em chào anh ..
– Cái thằng, trời mưa gió qua chi vậy ! ( biết rồi còn hỏi )
– Dạ … L sao không anh
– Cũng đỡ rồi, mà chiều qua tụi bay đi đâu mà nó về ướt nhẹp vậy ?
– Dạ … đang đi … giữa đường … mắc mưa
Hắn tiếp tục vặn vẹo tôi
– Sao không kiếm chỗ trú mà về luôn hả
– Dạ … sợ về trễ … nên
Cô gái đỡ lời cho tôi
– Con L ở trên gác ấy, lên thăm nó đi … nhanh đi …
Bước lên từng bậc thang … tim tôi đập thình thịch … không biết giờ L có giận tôi không … nhắn tin cho tôi từ chiều mà giờ tôi mới vác mặt qua…
hé cửa phòng ra … em đang nằm bấm điện thoại … tôi khá ngạc nhiên khi thấy em rất tươi tỉnh … chắc cũng đỡ rồi. Thấy tôi, em … giả vờ ngạc nhiên rồi :
– Hứ !
– Sao! Tự nhiên hứ T là sao – tôi sáp lại giường cầm tay em …
– Thấy ghét … nhắn tin từ trưa sao không trả lời ! – Em hờn dỗi
– Xin lỗi, tại … mắc công chuyện nên không có cầm điện thoại theo nên không biết … giờ T qua rồi nè – tôi dỗ dành
– Giờ qua … làm gì nữa … người ta hết bệnh rồi …
Tôi cười
– Chứ bộ tính lây bệnh cho T hay sao mà lúc bệnh kêu T qua vậy
Em mỉa mai
– Ai dám, thôi vậy T sợ lây bệnh thì về đi, không ngồi đây tui lây cho đấy
Em quay mặt vào tường hờn dỗi … đúng là phụ nữ … chỉ thế là giỏi .
Buông lời ngon ngọt vào tai em
– Thôi mà ! Trời mưa gió lặn lội qua đây xém bị sét đánh nữa … sụp ổ gà mấy lần … tay chân xước hết nè …
Em vẫn quay mặt vào tường không thèm để ý …
– Thôi vậy T không dám làm phiền L nữa …
Tôi làm bộ đứng dậy …
– Xước chỗ nào, đưa coi…
Hehe … tôi biết em mà …
Em cầm tay tôi soi lên soi xuống rồi bỏ ra
– Xạo ! Đâu thấy gì đâu
– Thì … xướt chỗ … khác … mà tóm lại là rất vất vả mới tới được đây … thương lắm cơ – vừa nói tôi vừa cúi xuống hun em …
– Ghê quá … nước miếng tùm lum … – em giả vờ e thẹn
– Đâu, nước miếng đâu … hun cái nữa …
Em xô tôi ra rồi bật dậy … tưởng em sẽ la lối hay đánh tôi cho chừa nhưng mà thiệt ra … em chạy lại chốt cửa
– Cửa mở toang hoang mà cứ … hun hun …
Rồi đâu cũng vào đấy … tôi và em giờ ấm áp bên nhau trên giường …
Trời mưa to nên chắc ở dưới kia cũng chả nghe thấy tôi và em thì thầm điều gì …
– Xin lỗi nhen, tự nhiên hại L bị đau …
Quay lại đánh tôi em bảo :
– Biết thế sao con dẫn tui đi làm gì ?
– Thì … muốn tạo … kỉ niệm thôi mà, lỡ sau này … xa nhau thì … còn cái để nhớ chứ …
– Ông im đi, xa xa cái gì …
Tôi ôm em vào lòng để truyền hơi ấm … hi vọng điều tôi nói sẽ không bao giờ thành sự thật … để rồi nhắc đến kỉ niệm ấy, chúng tôi sẽ được bên nhau …
Hơi thở hòa trong hơi thở … rồi đôi môi chúng tôi xích lại … gần hơn … cái miệng xinh xinh, đầu lưỡi ướt át … nụ hôn này có mùi sữa cô gái hà lan em mới uống …
Đôi tay tôi đưa dần vào trong váy để cảm nhận cơ thể tuyệt mỹ của em … mà sao nay người em nóng hôi hổi, tôi hỏi:
– Sao người L nóng vậy … còn sốt à … – tôi áp trán vào trán em .
– Không … còn hơi … nóng thôi … nó cứ hầm hầm sáng giờ …
– Vậy … mở mền ra cho mát nhen
– Không … mở ra lại lạnh …
– Đi khám bệnh đi … biết bệnh dễ chữa hơn …
– Không sao mà!
Thôi tùy em vậy … tặng em thêm nụ hôn cho nhanh hết bệnh … mà tôi cũng hơi sợ sợ … nãy giờ hôn em thế … nước miếng qua lại … không biết … có lây không … mà sợ quái gì … cùng lắm nằm chung viện cho dzui …
…
” Cộp cộp ”
Ai đó đang gõ cửa, chúng tôi vội bỏ mền ra ngồi dậy
– L , T làm gì mà khóa cửa vậy !
L hốt hoảng chạy đến mở cửa.
– Đâu làm gì đâu, mưa ồn quá, đóng cửa lại cho đỡ bớt
Sau khi đổ tội cho mưa, cô bé phụng phịu lại giường ngồi …
Bà cô mới vào nhìn chúng tôi với ánh mắt khá khả nghi
– Thôi ! Tắt điện xuống nhà ăn cơm, tui mới nấu cháo rồi đấy, xuống nhanh nhen.
Bà cô đi ra, còn chúng tôi ngượng ngùng nhìn nhau
Lần đầu tiên ăn cùng mâm cơm với em … cảm giác rất thích … đặc biệt là khi em cứ gắp đồ ăn cho tôi vì biết tôi ngại … nhưng mà ánh mắt soi mói liếc ngang dọc của thằng anh và 2 bà cô kia làm tôi … mất ngon hẳn … tôi ra hiệu cho em đừng gắp nữa, để tôi tự nhiên … nhưng mà em cứ lì …
Ngồi dưới hiên nghe tiếng mưa tí tách … chúng tôi cùng cảm nhận sự yên bình của màn đêm … không ai nói gì … chỉ khẽ đan từng ngón tay vào nhau … cầu nguyện cho ngày mai không đưa chúng tôi về hai phương trời khác nhau …
Từ biệt em trong luyến tiếc … cơn mưa lất phất theo chân tôi quay về …
Về đến nhà … tôi cũng ngã quỵ ra … từ lúc ăn cơm xong tự nhiên tôi thấy trong người gần như kiệt sức và mệt mỏi rã rời … vừa lên đến phòng … người tôi nóng bừng bừng như có lửa đốt … tôi chìm vào cơn mê …
Những âm thanh cuối cùng tôi nghe được là tiếng mẹ ..
– T … dậy ăn cơm đi … trời … sao nóng bừng vầy … T …
Đọc phần 29 tại đây : phần 29