Phần 18 Không được. Làm sao mà mình đi tu được, còn cả một cục nợ to đùng đang ngồi chờ trên kia kìa. Ngước lên nhìn thấy Phương đang ngồi chống tay lên cằm, mắt nhìn về một nơi xa xăm nào đó, hình …
Phần 17 Mình thiếp đi giữa muôn vàn cảm xúc cứ đan xen, có cũ, có mới, có hạnh phúc, có đau buồn… để rồi chợt bừng tỉnh thì đã là 9h sáng. Chết rồi, sáng nay Phương có hẹn với họ, không biết họ …
Phần 16 Đêm luôn là cái thời gian mà mình ngồi nghiền ngẫm lại một ngày đã làm được gì, suy nghĩ cho ngày mai sẽ làm gì tiếp theo. Những tin nhắn và cuộc gọi của Chúc vẫn đến liên tục, block thì em lấy …
Phần 15 Mải suy nghĩ miên man, tôi ngủ lúc nào không biết. Lần này lại là Phương đánh thức dậy. Đang ngủ lại thấy ai đó sờ vào đầu mình. Cái kiểu này ở nhà chỉ có mẹ mình thôi! Giờ lại thêm Phương nữa. …
Phần 14 Phóng lên trường, ai cũng nhìn mình với ánh mắt xăm soi từ xa, từ mẹ già bán nước đến bố già bảo vệ. – Xe mới mày? – Đâu bố ơi, xe bạn con đấy. – Bạn đời hả? – Bố cứ đùa. …
Phần 12 Phương khựng lại. Mình xấu hổ, Phương cũng xấu hổ nốt. Mình rút tay lại ngay trước khi Phương la lên cho cả làng biết thằng biến thái. Nhưng không, Phương quờ tay ra sau, cầm lấy tay mình, quàng quang người em, tất …
Phần 11 Mình nằm viện gần 1 tuần, ngày nào Chúc cũng vào, ngày nào cũng gặp Phương và Trang hoặc riêng Phương. Ban đầu thì niềm nở nhưng được vài lần thì em tỏ thái độ ra mặt. Phương thì cứ vô tư như không, …
Phần 10 Cuộc đời, lúc cánh cửa này đóng lại cũng là lúc cánh cửa khác mở ra. Hãy cho Mai vào nỗi nhớ – một kí ức thật đau buồn, nhưng cũng thật đẹp, thật xứng đáng. Nếu còn kiếp sau…. Từ lúc về HN, …
Phần 9 Mình chưa từng một phút chán nản về tình cảnh của 2 đứa, nhưng mình phải ngao ngán với cách cư xử của người lớn. Có lẽ “sinh con rồi mới biết lòng cha mẹ” là như thế. Mình chưa có con cái nên …