– Mẹ ơi… Bố ơi… Đừng bỏ con mà… Đừng ngủ nữa mà… Nhà mình cháy rồi bố ơi, mẹ ơi nóng lắm… Hai người đừng đùa con nữa mà… Đừng mà…
Tiếng gào khóc thảm thiết của một đứa trẻ mới 9 tuổi khi phải tận mắt nhìn thấy người thân bị sát hại khiến cho đêm đó trở thành nỗi ám ảnh của nhiều người. Đứa bé đó là Hoàng – con trai của một cựu sát thủ khét tiếng. Vì để lo cho vợ sắp sinh đứa con thứ 2, bố cậu đã bỏ nghề, rời khỏi tổ chức, gác súng ở ẩn. Trong một lần đi đón con, bố cậu thấy con trai bị tên côn đồ đánh vào mặt, ngay lập tức ông đến đánh cho tên đó một trận. Nhưng ông không biết rằng, tên đó là con trai của trùm tổ chức.
Vì sự việc lần đó, tên trùm đã phái thuộc hạ đi truy sát ông. Một biệt đội 9 sát thủ đã được phái đến, họ đột nhập vào nhà và khống chế vợ ông. Ngay sau đó ông phản kháng nhưng bị bắn lén, cuối cùng đành bất lực nhìn cái chân đã bị bắn nát của mình cũng người vợ nằm bất động, hận không thể giết hết bọn chúng. Đúng lúc Hoàng về đến cổng nhà, một tiếng nổ lớn vang lên, căn nhà bốc cháy dữ dội, cậu xông vào tìm ba mẹ, nhưng chỉ có thể kêu gào trong vô vọng. Cậu mất gần như tất cả, chỉ còn lại khẩu súng có dòng chữ “GHOST” mà bố cậu để lại. Cậu ôm nó trong lòng như một kỷ vật. Kể từ giây phút ấy, câu chuyện về sự báo thù của Hoàng chính thức bắt đầu…
Cậu cầm khẩu súng đến gặp người chú trong giới sát thủ, sống nương tựa vào chú, hằng ngày tập bắn súng, nung nấu ý định trả thù. Cậu sống như vậy cho đến 16 năm sau, lúc này cậu đã làm ông trùm của tổ chức sát thủ mang tên “GHOST II”, dưới chân là hàng trăm đàn em trung thành được tuyển chọn khắt khe. Suốt 16 năm ấy, Hoàng đã điều tra và thu thập được thông tin về tổ chức ngày xưa sát hại bố mẹ, cũng như danh tính của biệt đội sát thủ kia.
Biệt đội thường được gọi với cái tên Shadow, gồm 9 nữ sát thủ: Quỳnh, Thư, Trang, Trâm, Dương, Châu, Uyên, Hà và Nguyệt. Tất cả bọn họ đều hơn Hoàng một tuổi, có nghĩa là thời điểm 16 năm về trước, họ là những đứa trẻ được tổ chức đào tạo, và nhiệm vụ sát hại bố mẹ Hoàng là nhiệm vụ đầu tiên của họ. Suốt 16 năm qua, danh tiếng của Shadow càng phủ rộng với những vụ ám sát quy mô lớn, những nạn nhân đều là những người có địa vị, có vai trò quan trọng trong công chúng.
Tuần trước, sau khi bắn chết một viên cảnh sát điều tra, đàn em của Hoàng đã tìm được mảnh giấy với nội dung: “Thị trưởng nên được thay thế và người dân nên chứng kiến”. Dựa vào mảnh giấy, rất có thể họ dự định ám sát ngài thị trưởng trong buổi phát biểu cuối tuần này. Hoàng nhanh chóng hiểu ra, phái đàn em đi thăm dò, xem xét các tòa nhà xung quanh trong bán kính 1km. Đến ngày phát biểu, không ngoài dự kiến, một nữ sát thủ mặc đồ đen, đi lên nóc sân thượng của tòa cao ốc cách chỗ phát biểu 900m. Thuộc hạ của GHOST II đã phát hiện, toàn bộ sát thủ chĩa súng ngắm bắn vào nữ sát thủ kia. Cô ta vẫn không hề hay biết, bình tĩnh lắp súng, lên đạn, vào tư thế ngắm bắn. Ngắm một lúc, đã xác định mục tiêu, chuẩn bị bóp cò thì…
– Đoàng!
Một tiếng súng và sau đó là một viên đạn bắn vào chân cô ta. Đằng sau, một thuộc cấp của GHOST II đang cầm khẩu súng ngắn chĩa vào cô ta.
– Xin lỗi, thị trưởng đâu thể chết dễ dàng thế được – Cùng với đó là ánh mắt khinh bỉ…
– Đoàng! – Cô ta cũng bất ngờ nổ súng vào vai của tên này – Tao chẳng cần biết mày là ai, nhưng can thiệp vào chuyện của tao thì mày sai rồi. Hôm nay tao sẽ cho mày đi thay lão già thị trưởng kia…
– Cô chắc không? – Dù bị thương, nhưng tên này vẫn bình tĩnh hỏi lại…
– Mày nói vậy là ý g… – Cô ta đơ họng vì phát hiện dấu chấm đỏ trên mặt tên này, cô giật mình nhìn xung quay mới phát hiện ra hàng chục sát thủ đang chĩa súng về mình. Biết mình không đấu lại, cô ta chủ động bỏ súng, giơ hai tay lên, cứ thế bị bắt về căn cứ của GHOST II. Bị nhốt trong phòng tối, bịt hai mắt và miệng, tay chân bị trói 4 phía, không thể cử động hay nói năng. Bỗng nhà giam có tiếng mở cửa…
– Chào lão đại – Tất cả vô cùng cung kính…
Một bóng đen cao đi vào, ánh mắt ngút ngàn tà khí. Hoàng mở bịt mắt và miệng của nữ sát thủ ra.
– Mày là ai? – Cô ta nhìn Hoàng bằng ánh mắt giận dữ…
– Quên rồi sao – Hoàng cười khẩy – Mà cũng 16 năm rồi, sao mà nhớ được, nhỉ?
– Chúng mày là thuộc hạ của lão thị trưởng?
– Không hề – Hoàng ngồi xuống nhìn khinh bỉ cô ta – Ông ta chả là gì cả. Chỉ là cái cớ để đưa chúng mày vào đây thôi…
– Chúng mày? – Cô ta chột dạ – Mày muốn nói ai?
– Để xem nào – Hoàng mở tài liệu ra – Theo như thông tin thì mày là Nguyệt, thành viên nhóm Shadow của tổ chức Evil nhỉ?
– Sao mày…
– Đừng bất ngờ, tao còn biết cả chiếc dây chuyền chúng mày đeo là thiết bị GPS, và tao đoán là đồng bọn mày cũng sẽ nhanh chóng đến đây thôi. Đến lúc đó… – Hoàng cười nham hiểm – Càng đông càng vui…
– Tên khốn nạn – Nguyệt nhổ một bãi nước bọt lên mặt Hoàng…
– Tao còn có thể làm chuyện khốn nạn hơn nữa kìa – Hoàng không tỏ vẻ gì là tức giận, quay ra cố ý nói to cho đàn em nghe thấy…
– Cũng 4 tháng rồi ta chưa đi bar nhỉ?
Ngay lập tức, 2 tên đàn em cởi hết quần áo của Nguyệt ra, đặt cô trói lên tấm gỗ to bản. Bản tính dục vọng tăng, Hoàng không nhiều lời, thoát y lập tức hôn ngấu nghiến đôi môi mỏng của Nguyệt. Cô trợn tròn mắt, nhưng cũng không thể phản kháng, bàn tay của Hoàng lại nhào nặn hai bầu ngực của Nguyệt, có khi còn day day núm vú khiến cô đau muốn chết.
Cái lưỡi hư hỏng của Hoàng khẽ tách hàm răng Nguyệt ra, khuấy đảo bên trong, hút hết mật ngọt trong khoang miệng, làm cho Nguyệt thiếu dưỡng khí mà không còn sức cựa quậy. Hoàng lại chuyển sang bú vú, một tay nhào nặn bên ngực còn lại, tay kia đã chuyển xuống dưới và bứt từng chiếc lông lồn khiến Nguyệt đau đớn hét lên. Hoàng hết bú bên này lại bú bên kia, vừa bú vừa cắn núm vú làm Nguyệt toàn thân đau đớn.
Sau đó, Hoàng chuyển qua liếm láp cơ thể ngọc ngà của cô gái dưới thân, cùng lúc hai tay tách hai chân cô gái dang rộng ra, để lộ âm vật quyến rũ. Hoàng dùng tay xoa xoa vuốt vuốt, làm cho dâm thủy lúc nãy khi bú vú đã chảy ra nay càng chảy nhiều hơn. Hắn vục mặt vào liếm hết chỗ dâm thủy đó một cách bệnh hoạn. Hắn banh hai mép lồn ra, một màu hồng non nớt.
Có nghĩa là Nguyệt còn trinh, và Hoàng sẽ là người đầu tiên. Lúc này, Nguyệt không còn phản kháng như trước, cô biết rõ phận mình, đành nằm im thút thít khóc chịu trận. Hoàng lúc này cũng đã cương cứng, nhưng Nguyệt lại chưa thấy được dương vật khi cương cứng của Hoàng. Nó dài đến tận 23cm và to như cái cổ tay. Hắn đặt con cặc vào cửa lồn Nguyệt, không nói không rằng đâm mạnh vào trong chạm ngay đến tử cung, xé rách màng trinh đầy dứt khoát.
Nguyệt bị cảm giác xé đôi thân người làm cho không thể thở được, nước mắt chỉ chảy ra trong im lặng, miệng há hốc không thể nói, cô biết rằng mình đã mất đi sự trong sạch bởi một kẻ lạ mặt vô liêm sỉ. Một dòng máu khẽ chảy ra theo mép lồn. Máu trinh? Có phần đúng, nhưng phải nói nhiều hơn đến máu lồn. Con cặc quá to của Hoàng đâm vào đã làm cho tử cung không kịp dãn ra và đã rách mất rồi.
Âm đạo quá khít khiến Hoàng hơi khó khăn, hắn lấy hết sức lực để rút ra đẩy vào liên tục, làm Nguyệt đau như muốn ngất đi. Hoàng như hóa thành con dã thú hành hạ con mồi đến chết. Sau một hồi ra vào kịch liệt trên cơ thể Nguyệt, Hoàng phóng một lượng tinh dịch lớn vào tử cung cô, sau đó rút ra thì thấy Nguyệt đã ngất đi. Những thú tính vẫn chưa hết, dù có ngất Hoàng cũng không tha, cậu ta lại đâm vào khiến tử cung cô rách thêm lần nữa, và lại xuất tinh vào trong cô. Cứ như vậy đến 4 lần, tử cung Nguyệt tràn ngập tinh trùng, Hoàng còn tàn nhẫn đến mức lấy dụng cụ bịt lỗ lồn lại khiến cho tinh dịch không chảy ra khỏi tử cung được, làm cho cái bụng của Nguyệt phình lên như đang mang thai trông rất tội nghiệp. Rồi Nguyệt lại bị trói trong phòng giam, bất tỉnh…
… Bạn đang đọc truyện Ác quỷ báo thù tại nguồn:https://truyensex18.com/truyen-sex-ac-quy-bao-thu.html
Ở căn cứ Evil…
Sau khi xác nhận được vị trí GPS của Nguyệt, nhóm Shadow chuẩn bị đi giải cứu. Họ muốn cử một người đi thăm dò. Vì là bạn thân, Thư xung phong, tiếp nhận trọng trách giải cứu bạn. Cô lấy đồ nghề, áo giáp, chuẩn bị chu đáo mọi thứ, rồi khởi hành đến căn cứ GHOST II. Bên này, hacker của Hoàng cũng đã hack được và biết được một thành viên Shadow sắp đến căn cứ. Hoàng ra lệnh cho đàn em chuẩn bị đặt bẫy tiếp đón nồng nhiệt…
– Màn trả thù của ta mới chỉ bắt đầu thôi…
Dừng chân tại một hòn đảo bỏ hoang, Thư biết rằng tín hiệu phát ra từ đây và Nguyệt chắc chắn đang ở trên hòn đảo này. Thư đi một vòng quanh thăm dò. Thấy không có gì bất thường, cô đi lên núi xem xét. Không ngoài dự đoán, Thư phát hiện một chồng đá xếp bất thường, cô cẩn thận lật từng viên đá, đi vào bên trong. Quả nhiên, đây là cửa căn cứ GHOST II.
Bên trong thật tối tăm và rùng rợn, chỉ có ánh sáng lờ mờ của những chiếc đèn đom đóm trên tường. Trước mặt Thư là một lối đi, cô cẩn thận đeo kính hồng ngoại lên, bước từng bước nhẹ đi sâu vào, tay vẫn cầm khẩu súng ngắn. Bước đi một đoạn, đèn bỗng vụt tắt. Thư lùi lại đề phòng. Chợt có tiếng động, trong bóng tối xuất hiện những lưỡi dao phi cực nhanh hướng đến Thư. Bằng tốc độ của mình, Thư vừa né vừa cản hết các lưỡi dao, tuyệt nhiên không hề có một chút xây xước…
– Đánh lén hèn hạ. Những con dao hạ đẳng như này mà đòi đánh bại ta sao? Nực cười…
Nói rồi Thư hiên ngang bước đi tiếp, luôn đề cao cảnh giác với mai phục. Nhưng đi được một đoạn, toàn thân cô trở nên đau nhức, mắt mờ đi, dần dần mất đi nhận thức. Cô đã đắc ý khi cho rằng mình không trúng đòn dao, nhưng lại không hề hay viết những lưỡi dao đó có độc, lúc chúng rơi xuống dưới chân Thư, chất độc bay hơi lên. Giờ đây toàn thân Thư tê liệt, và con mồi lại thành công bị bắt gọn.
Tỉnh dậy sau cơn mê, Thư giật mình cố gắng để xem thử mình đang ở đâu. Đây là đâu? Một căn phòng tối tăm, toát ra mùi hương kỳ lạ, có mùi máu tanh. Xung quanh là những dụng cụ tra tấn, vũ khí, xương người… Và quan trọng hơn, Thư đang ở trạng thái trần truồng, không mảnh vải che thân, tay chân bị xích về bốn góc, cơ thể nằm trên một chiếc bàn tròn. Ở phía xa, một người đàn ông đang chăm chú nhìn ngắm cơ thể của cô. Thư cố gắng vùng vẫy nhưng không thành, người đàn ông kia chậm rãi bước đến…
– Chào mừng cô đến với căn cứ GHOST II – Hoàng nở nụ cười man rợ…
– Ngươi là kẻ nào?
– Đúng là cùng một hội, nhanh quên quá nhỉ? – Hoàng cười khẩy – 16 năm rồi, cũng không trách ngươi được…
– Khốn kiếp, có giỏi thì đấu tay đôi với ta, đừng có đứng đấy nói xàm. Tên hèn hạ – Thư căm giận nhìn Hoàng…
– Ấy ấy, đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó. Hèn hạ sao? Đấy là việc mà ta muốn làm mà – Hoàng trưng ra ánh mắt quỷ dữ – Điều ta muốn là trả thù các ngươi, chứ không phải là đấu tay đôi với ngươi, Shadow ạ!
– Ngươi… Làm sao ngươi biết cái tên đó? – Thư kinh ngạc…
– Vậy ngươi đến đây, không phải là vì kẻ nào đó cùng nhóm các ngươi sao? – Hoàng vừa nói vừa mở đèn ở phía bên kia, Nguyệt đang bị treo hay tay lên trần nhà, hai chân dang ra trên sàn, cơ thể trần truồng bóng nhẫy, tinh trùng hòa với máu chảy xuống từ lồn dọc theo hai đùi. Thư không tin vào mắt mình, cô đã bắt đầu cảm thấy sợ cái tên biến thái này…
– Nguyệt? Cậu làm sao vậy? Tỉnh dậy đi!
– Nguyệt sao? Tên đẹp đấy, cơ thể cũng ngon nữa – Hoàng lại nở nụ cười ma mãnh, lấy ra một viên thuốc bẻ đôi, uống một nửa, một nửa còn lại hắn bóp cằm Thư bắt cô há miệng ra, cho vào đổ nước bắt Thư uống…
– Đừng lo, cô sẽ giống như bạn cô thôi. Không ai cô đơn đúng chứ?
Viên thuốc kích dục loại mạnh Hoàng ép cô uống đã phát huy tác dụng, cơ thể cô nóng lên, dâm dịch từ lồn đã bắt đầu rỉ ra. Hắn xé nát cả áo trong lẫn ngoài, rồi trút bỏ luôn cái quần bò, hiện ra trước mắt cơ thể nóng bỏng của cô. Hoàng tiến đến, đặt lên môi Thư một nụ hôn, chiếc lưỡi hư hỏng luồn vào khoang miệng Thư hút hết mật dịch trong đó, đến mức cô không thở được.
Đến khi sức lực của cô không còn, hắn mới ngừng hôn, đưa lưỡi liếm cổ, hai tay không yên phận bóp thật mạnh vào bộ ngực nở nang của cô, đặc biệt là hai cái núm vú còn bị hắn cắn đến rỉ máu, Thư chỉ còn biết khóc lóc xin tha. Nhưng đã vào đến đây thì làm gì có chuyện tha? Cô là một trong những kẻ đã giết ba mẹ hắn kia mà, làm sao để hắn có thể tha thứ cho cô được.
– Xin anh! Tha cho tôi, tôi sẽ làm tất cả mọi thứ. Xin anh dừng lại đi…
– Tha sao? Vậy 16 năm trước ai tha cho ba mẹ tôi? Cô đã giết hai mạng người, à không, cả đứa em chưa kịp chào đời của tôi nữa là ba. Vậy thì giờ cô sẽ phải trả cho tôi ba mạng – Hoàng cười gian ác – Hãy mang thai và đẻ cho tôi ba đứa con…
Nói xong câu, Hoàng cầm con cặc to như cái cổ tay dài 23cm của mình đâm thẳng vô phát lút đến tử cung của Thư khiến cho cô không kịp kêu lên tiếng nào. Cơn đau ở hai núm vú chưa nguôi, bây giờ màng trinh của cô lại bị xé rách một cách tàn bạo, không thể thở nổi, nước mắt cô chảy ra từng dòng. Quả thực con cặc của Hoàng quá to, nó nong rộng tử cung của cô, tuy không rách như Nguyệt, nhưng cũng rất đau và trướng.
Vả lại, nhìn lượng tinh trùng mà Hoàng xả vào lồn Nguyệt, nếu hắn cũng xả lượng tương tự vào lồn Thư, cô chắc chắn sẽ mang thai. Lúc hắn nói cô hãy mang thai và đẻ ba đứa con cho hắn, cô đã rất sợ, vì từ nay về sau, cô sẽ là nô lệ tình dục, là cái máy đẻ của hắn. Trong khi nước mắt cô vẫn rơi và còn chưa quen với cơn đau mất đi sự trong trắng, Hoàng đã đâm chục phát vào tử cung cô, rồi xuất tinh ngập tử cung.
Một hiệp chưa đủ, hắn hành cô tận ba hiệp, và chẳng khác gì Nguyệt hôm trước, bụng cô trướng lên đầy tinh trùng giống như người mang thai, hai vú bị nhào nặn đến đỏ ửng. Cô vẫn còn tỉnh táo, sức chịu đựng của cô không yếu như Nguyệt nên vẫn chưa bất tỉnh. Nhưng Hoàng thì rất không hài lòng về việc này, hắn quyết tâm hành cho cô ngất đi mới thôi.
Thế là hắn lấy một chiếc quần lót gắn một con cu giả hướng vào trong, mặc vào cho cô, làm cho lồn bị bịt kín, tinh trùng không thể nào chảy ra. Thư trong người rất khó chịu do một lượng lớn tinh trùng hắn xả vào lồn cô, nhưng tứ chi bị trói, cô không thể làm gì hơn. Xong rồi, với lượng tinh trùng cực lớn này, cô sẽ dính bầu, và rồi sẽ phải đẻ con cho hắn.
Cuộc đời cô sẽ sống như vậy từ nay về sau, trừ khi đồng đội cô đến đây giải cứu thành công, cô sẽ thoát nạn. Đang mải suy nghĩ, bất chợt Hoàng lao lên, vung tay đấm một cú thật mạnh vào bụng Thư, tử cung bị chèn ép muốn đẩy tinh trùng ra nhưng bị kẹt lại, Thư đau muốn chết, hai mắt trợn tròn chảy hai hàng lệ, miệng gào thét xin tha trông rất thảm thiết.
Mặc kệ, Hoàng lại cho cô một đấm nữa vào bụng, tiếng hét thất thanh lại vang vọng cả phòng giam. Cứ liên tục như vậy, Thư dần mất đi nhận thức. Tay còn lại của Hoàng còn ác dại hơn, hắn nắm lấy từng sợi lông lồn của Thư mà giật đứt đi, cơn đau từ hạ thể truyền tới khiến Thư khóc không thành tiếng. Cứ như vậy cho đến khi đến giới hạn, Thư co giật, lên đỉnh, nước lồn phun ra đẩy cả con cu giả ra ngoài, tinh trùng từ lồn chảy ra trông rất tội nghiệp.
Hoàng lấy chân đạp lên bụng cô, tinh trùng từ tử cung tràn ra, cô chỉ biết nằm kêu: A… a… a… Tưởng như mọi chuyện đã kết thúc, thì con ác quỷ Hoàng lại nắm tay lại, đấm một phát đến tử cung Thư, khiến cho cô hét lên đau đớn, rồi ngất đi không còn nhận thức. Hoàng ra lệnh cho đàn em tắm rửa cho hai cô gái thật sạch sẽ, cho ăn rồi xích lại, chờ hắn giải quyết. Nói rồi Hoàng cầm bộ đàm trong túi áo Thư, chỉnh tần số, bên kia nghe thấy tiếng liền cất giọng…
– Thư hả, cậu sao rồi? Đã giải quyết được hắn chưa…
Hoàng nghe xong cười khẩy, cất tiếng đáp…
– Muốn bắt tao đâu phải dễ, hãy đến đây mà giải cứu hai đứa bạn của chúng mày đi, nếu không chúng nó sẽ mãi là nô lệ của tao đấy, muahahahahahaha…
– Mày… thằng khốn, mày đã làm gì Thư và Nguyệt rồi?
– Để xem… Cũng đâu có gì to tát, tao chỉ phá trinh và chơi đùa với cơ thể của chúng nó chút thôi mà. Quả thực… rất ngon đấy – Hoàng cười biến thái…
– Khốn kiếp. Tên biến thái. Mày động đến ai chứ động đến Shadow thì mày xong đời rồi con ạ.
– Đừng chỉ nói suông, có bản lĩnh thì đến đây mà giải cứu bạn mày. Tao đợi – Nói xong Hoàng ném vỡ bộ đàm, đi vào trong bóng tối…
– Chết tiệt, chúng ta phải đến đó…
– Đúng vậy, phải tổng lực tấn công, nếu không sẽ không cứu được hai người họ…
– Trâm, đã hack được chưa…
– Xong rồi, tớ đã nắm được kết cấu của nơi đó…
– Tốt, vậy thì chúng ta sẽ đi đường này, qua đây…
Những cô gái còn lại trong Shadow đang lên kế hoạch cho một cuộc tập kích giải cứu. Ưu tiên đánh nhanh thắng nhanh càng tốt, vì nếu càng để lâu sẽ càng nguy hiểm cho Thư và Nguyệt. Trong khi đó, ở căn cứ của GHOST II, Hoàng và đàn em đang hành hạ hai cô gái rất dã man. Hắn đụ Thư rồi sang Nguyệt, hai cái lồn chưa lành hẳn đã lại bị nong ra, máu tiếp tục chảy. Chưa dừng ở đó, hắn nung nóng đỏ một cái khuôn có chữ, rồi dí vào ngực của hai cô gái. Bị sức nóng trực tiếp tác động, Thư và Nguyệt hét lên đau đớn, miệng kêu la thảm thiết xin tha. Hoàng trước đó đã nói cho hai cô về thân phận của hắn, về kế hoạch trả thù và mục tiêu hắn hướng đến. Hai cô vô cùng kinh ngạc khi biết rằng con trai của kẻ mình hạ sát 16 năm về trước lại có thể sống tốt và nguy hiểm đến thế này. Nhận ra thì cũng đã muộn, có trách thì trách các cô ngu ngốc vì đã không tìm giết hắn. Biết rằng số phận mình do Hoàng định đoạt, hắn muốn thì cho sống, không thì cho chết, hai cô gái chỉ biết chống cự yếu ớt trong vô vọng. Da thịt bị đốt cháy xèo xèo, cơn đau rát từ từ giảm đi. Lúc này một tên đàn em đi vào…
– Lão Đại, hàng đến rồi ạ…
Hoàng lấy cái thùng từ đàn em, lấy ra hai chiếc vòng cổ sắt to, đeo vào cho hai cô, rồi cứ thế cởi trói, thả hai cô gái trần truồng tự do. Hoàng cởi quần ra, con cu 23cm dựng đứng lên trước mặt hai cô gái.
– Bú nó đi – Hoàng ra lệnh. Thư còn đang do dự, thì Nguyệt lại chạy thật nhanh về phía cửa. Thật kỳ lạ, mấy tên vệ sĩ không hề chặn lại, mặc cho cô chạy. Thư đơ mắt nhìn theo cô bạn, rồi bất giác xoay chân định chạy theo. Lúc này Nguyệt đã gần đến cuối hành lang, Thư vừa định chạy theo thì…
– ROẸT… AAAAA…
Âm thanh ghê rợn vang lên. Thư hai tay che miệng, không tin được vào mắt mình. Nguyệt gần ra đến cửa thì cái vòng cổ đã cứa đứt đầu cô, lìa khỏi cô, cái đầu lăn lông lốc dưới mặt đất, cổ phun máu ra. Thư sợ đến mức đái luôn trước mặt Hoàng. Hoàng đi đến, nắm chân lôi xác Nguyệt lại chỗ Thư, tay còn lại nắm tóc giơ cái đầu lên, rồi treo lên trên tường…
– Cô ta sẽ là mạng đầu tiên – Câu nói đó đã làm Thư nhận ra rằng, cô sẽ vĩnh viễn không thể rời khỏi đây, vòng cổ này không thể tháo ra được, nó có thể khiến cô mất mạng nếu Hoàng muốn. Bỗng…
– Um… um… – Thư không chờ Hoàng nói thêm gì nữa, lập tức ngậm lấy con cu của Hoàng mà bú, dù cho nó đâm rất sâu vào trong họng cô. Nhưng như thế còn đỡ hơn là bị cái vòng cắt đứt đầu.
– Giỏi lắm, có thế chứ. Muốn sống phải biết nghe lời – Hoàng bắn tinh vào họng Thư, cô ho sặc sụa. Chưa kịp hoàn hồn thì mệnh lệnh lại được hạ xuống…
– Nằm xuống và dang chân ra – Thư lập tức nghe lời, nằm ngửa và banh chân ra rộng hết cỡ, để lộ cái lồn vẫn còn đang chảy máu. Hoàng không nhiều lời lập tức đâm vào mà không có bất kỳ động tác bôi trơn khiến Thư rất đau rát. Máu lại rớm ra đỏ ửng. Nhưng cô chỉ dám rên chứ không dám la. Dần dần cơn đau qua, Thư bắt đầu thấy sướng, dâm thủy chảy ra ngày một nhiều.
– Sướng không? – Hoàng vừa nắc vừa hỏi…
– S… Sướng… Ah… ah… – Thư đang chìm trong khoái lạc, bây giờ tâm trí cô chỉ toàn là con cặc của Hoàng thôi…
– Sướng đi, sướng nữa đi. Dù sao đây cũng là lần cuối cô được sướng rồi – Hoàng cười hiểm độc. Thư sau câu nói đó thì chợt hoang mang, đưa cặp mặt lo lắng nhìn người đàn ông trước mắt…
– Có gì mà bất ngờ thế. Các ngươi đã giết cha mẹ ta mà, ta phải giết các ngươi để trả thù chứ – Câu nói đó làm cho Thư hoảng sợ thật sự. Cứ tưởng hắn sẽ tha nếu cô nghe lời, cộng thêm cái chết mới đây của Nguyệt làm cô hoảng hồn, vậy là hắn vẫn định giết chết cô sao?
– Anh ơi – Thư tự động lấy tay banh rộng hai chân ra hết cỡ – Xin anh hãy tha chết cho em, em có tội, em sẽ đền tội. Xin hãy cho em được sống, em không muốn chết, em sẽ làm bất cứ điều gì anh muốn mà – Không còn liêm sỉ, Thư rất sợ chết. Hoàng nhìn cô gái thảm hại dưới thân, lạnh lùng nói…
– Được, bất cứ điều gì đúng không?
– Vâng…
– Vậy thì khi nào đồng đội ngươi đến, hãy dẫn họ vào bẫy để bắt sống, các ngươi sẽ làm nô lệ tình dục cho ta…
– Không thể nào – Thư lại cầu xin – Anh có thể hành hạ mình em thôi được không, hãy tha cho các cậu ấy đi mà, năm đó là chính tay em bóp cò giết cha mẹ anh, chứ họ không giết…
– Hừ – Hoàng khinh bỉ cười nhếch mép – Nếu không có lũ chó chết đó trợ giúp, liệu ngươi có thể bóp cò, liệu cha mẹ ta sẽ chết? Nếu ngươi không muốn, cũng được thôi, ta sẽ làm như ngươi đã làm…
– Gì cơ… – Thư sững người trước Hoàng, Xong câu nói, hắn lấy ra hai tấm ảnh. Đó là cha mẹ của Thư, không lẽ…
– Ta có nên cho hai cụ lên bảng điểm số luôn không nhỉ?
– Đừng mà – Thư suy sụp hoàn toàn, cô phải lựa chọn. Cha mẹ, hoặc đồng đội. Để làm tròn chữ hiếu, cô đã chọn cha mẹ, vì vậy cô sẽ phải bán đứng 7 người đồng đội của cô. Cô khóc, khóc vì sự bất lực, mặc cho Hoàng vẫn đang ra vào bên trong cô…
…
Còn tiếp…